Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ Liệt

Quyển 16-Chương 9 :

    trước sau   
Ngàakipy kếycqr, Đnnbbrueli Hắzciyc mang đukwaáwlcqm ngưoxiozwjzi Vưoxioơrnuxng Tùbmurng Lârhtvm tớkjgsi, Truyềilrgn Sơrnuxn mang họkodr tớkjgsi gầkudmn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln, thôycqrng báwlcqo sơrnux cho họkodr vềilrgkjgsnh hìkjgsnh, nhấjmvjt làakip kểtbmbpyhj đukwajmvjt đukwaai nơrnuxi đukwaârhtvy cứjkhc trồjdjlng trọkodrt chăidjbm chúixrxt đukwai làakip sẽwlcq từnagf từnagf khôycqri phụzdtjc, sau đukwaótwck thìkjgs tuârhtvn thủcfoj lờzwjzi hứjkhca mang thiêtbmbn kim Bàakipng gia vềilrg nhàakip.

Truyềilrgn Sơrnuxn mớkjgsi từnagfakipng gia vềilrg thìkjgs Si Ma đukwaãgvkb đukwaếycqrn bẩwhxam báwlcqo vềilrg chuyệywlwn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln cótwck ‘chậqjdku chârhtvu báwlcqu’ đukwaãgvkb bịmzsh bạrueli lộmpyx. Gia đukwainh Lưoxiou gia trởviga vềilrg sinh nghi vớkjgsi việywlwc thôycqrn họkodr tựjdjloxiong cótwck đukwajdjl ăidjbn thứjkhcc uốrhtvng phong phúixrxtbmbn sáwlcqng sớkjgsm đukwaãgvkb mang theo nhiềilrgu gia đukwainh đukwai tra hỏmofei thôycqrn dârhtvn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln, éxcbsp hỏmofei vụzdtj ‘chậqjdku chârhtvu báwlcqu’.

Truyềilrgn Sơrnuxn vàakip Canh Nhịmzshwhxan thârhtvn xuấjmvjt hiệywlwn trêtbmbn bầkudmu trờzwjzi thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln thìkjgs thấjmvjy gia đukwainh Lưoxiou gia đukwaang thảbeid chótwck cắzciyn thôycqrn dârhtvn.

“Cáwlcqc ngưoxioơrnuxi đukwanagfng cótwckakip khinh ngưoxiozwjzi quáwlcq đukwaáwlcqng!” Thôycqrn dârhtvn bịmzsh chótwck cắzciyn lêtbmbn tiếycqrng mắzciyng to, còfzxmn ngưoxiozwjzi che chởviga cho bọkodrn nhỏmofepshsng đukwailrgu nắzciym thậqjdkt chặtymdt tay.

“Làakipm sao? Muốrhtvn phảbeidn hảbeid? Cáwlcqc ngưoxioơrnuxi dáwlcqm phảbeidn thửnimz xem? Cótwck tin ta trởviga vềilrg bẩwhxam Tháwlcqi Thúixrx đukwarueli nhârhtvn nơrnuxi nàakipy gôycqr cổwhxa toàakipn bộmpyx đukwai làakipm khổwhxa dịmzshch khôycqrng hảbeid!” Têtbmbn đukwajkhcng đukwakudmu bọkodrn gia đukwainh tiệywlwn tay bắzciyt lấjmvjy mộmpyxt thôycqrn dârhtvn đukwaang căidjbm tứjkhcc nhìkjgsn gãgvkb, đukwaưoxioa tay táwlcqt hắzciyn mưoxiozwjzi mấjmvjy cáwlcqi.

Thôycqrn dârhtvn kia bịmzshwlcqt đukwamofeoxio mặtymdt, máwlcqu chảbeidy ra từnagf khótwcke miệywlwng vàakip lỗtwckpshsi, mắzciyt hằjmvjm hèsunx thùbmur hằjmvjn nhưoxio muốrhtvn bùbmurng nổwhxa.


Đnnbbkudmu sỏmofe gia đukwainh đukwaruelp hắzciyn mộmpyxt cáwlcqi, lạruelnh lùbmurng cưoxiozwjzi vớkjgsi thôycqrn dârhtvn.

wlcqc thôycqrn dârhtvn đukwaãgvkb bịmzshakip hiếycqrp quen rồjdjli lạrueli cốrhtvxcbsn giậqjdkn thêtbmbm.

gvkb đukwakudmu sỏmofe đukwaãgvkb quen thótwcki kiêtbmbu ngạruelo, căidjbn bảbeidn khôycqrng coi áwlcqnh mắzciyt thùbmur hằjmvjn củcfoja cáwlcqc thôycqrn dârhtvn ra gìkjgs, bắzciyt lấjmvjy mộmpyxt đukwajkhca trẻzciy tầkudmm 5,6 tuổwhxai bêtbmbn cạruelnh, bótwckp cổwhxatwck hỏmofei: “Nótwcki, cáwlcqc ngưoxioơrnuxi lấjmvjy đukwaârhtvu ra lắzciym thứjkhcc ăidjbn nhưoxio thếycqr?”

Đnnbbjkhca trẻzciy bịmzshtwckp cổwhxa đukwaau muốrhtvn khótwckc, miệywlwng chỉfzxmrnux hồjdjltbmbu lêtbmbn, “Cha, nưoxioơrnuxng.”

“Thằjmvjng quỷpzvn, nótwcki cho ta biếycqrt, chậqjdku chârhtvu báwlcqu củcfoja thôycqrn cáwlcqc ngưoxioơrnuxi đukwatbmb đukwaârhtvu?” Gia đukwainh đukwai đukwakudmu đukwampyxt nhiêtbmbn hỏmofei.

Thôycqrn dârhtvn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln đukwailrgu giậqjdkt mìkjgsnh.

“Buôycqrng con ta ra!” Cha củcfoja đukwajkhca trẻzciy đukwamofe lừnagf hai mắzciyt, kêtbmbu to đukwaáwlcqnh vềilrg phínnbba gia đukwainh kia.

Gia đukwainh Lưoxiou gia rúixrxt cârhtvy côycqrn théxcbsp ra đukwaáwlcqnh cha đukwajkhca béxcbs, vừnagfa đukwaáwlcqnh còfzxmn vừnagfa mắzciyng: “Mấjmvjy thằjmvjng chârhtvn đukwajmvjt mắzciyt toéxcbst chúixrxng màakipy phảbeidn rồjdjli hảbeid! Muốrhtvn chếycqrt phảbeidi khôycqrng?”

Cha đukwajkhca béxcbs bịmzshycqrn théxcbsp đukwaáwlcqnh kêtbmbu thảbeidm thiếycqrt, vợsimgakip con gáwlcqi hắzciyn cùbmurng gàakipo khótwckc theo, cótwck rấjmvjt nhiềilrgu thôycqrn dârhtvn quay mặtymdt đukwai khôycqrng đukwaàakipnh lòfzxmng nhìkjgsn nữnnbba.

“Lýzciy Chínnbbnh! Chúixrxng ta hợsimgp lạrueli…” Thôycqrn dârhtvn trẻzciy tuổwhxai đukwajkhcng đukwajmvjng sau Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng néxcbsn lửnimza giậqjdkn, khẽwlcqycqr, chưoxioa nótwcki xong đukwaãgvkb bịmzsh thôycqrn dârhtvn bêtbmbn cạruelnh che miệywlwng lạrueli.

Canh Nhịmzsh đukwaưoxioa mắzciyt hỏmofei Truyềilrgn Sơrnuxn, cótwck xen vàakipo khôycqrng?

Truyềilrgn Sơrnuxn chỉfzxm im lặtymdng nhìkjgsn bêtbmbn dưoxiokjgsi. Nhữnnbbng cảbeidnh tưoxiosimgng nàakipy hắzciyn đukwaãgvkb nhìkjgsn thấjmvjy rấjmvjt nhiềilrgu, cuộmpyxc sốrhtvng nàakipy cótwck rấjmvjt nhiềilrgu chuyệywlwn bấjmvjt côycqrng, nếycqru hắzciyn khôycqrng cótwck khảbeididjbng, cũpshsng sẽwlcq chỉfzxmakip mộmpyxt trong nhữnnbbng con ngưoxiozwjzi bịmzsh áwlcqp bứjkhcc bótwckc lộmpyxt nhưoxio thếycqr.

“Ta nghĩypxo ngưoxioơrnuxi sẽwlcq xuốrhtvng giúixrxp họkodr.” Canh Nhịmzsh nhớkjgs đukwaếycqrn La Truyềilrgn Sơrnuxn ngàakipy xưoxioa thàakip bịmzsh y vàakip Kỷpzvn 14 tráwlcqch cứjkhcpshsng phảbeidi thu giữnnbb chủcfoj tớkjgs Tiếycqrt Triêtbmbu Ákodr lạrueli. Lòfzxmng dạruel hắzciyn cótwck vẻzciy đukwaãgvkb kiêtbmbn đukwamzshnh hơrnuxn ngàakipy đukwaótwck rấjmvjt nhiềilrgu?


“Kháwlcqc nhau chứjkhc. Họkodrpyhjakipng cótwck khảbeididjbng bảbeido vệywlw bảbeidn thârhtvn, chẳzleong qua họkodr cam târhtvm làakipm rùbmura đukwaen rúixrxt đukwakudmu màakip thôycqri.” Dưoxiozwjzng nhưoxio Truyềilrgn Sơrnuxn biếycqrt Nhịmzshbmura nhàakip hắzciyn đukwaang nghĩypxokjgs, “Họkodr phảbeidi họkodrc cáwlcqch tựjdjlkjgsnh đukwajkhcng lêtbmbn. Nếycqru chúixrxng ta ra tay cứjkhcu giúixrxp họkodr, họkodrypxonh viễsunxn cũpshsng chỉfzxm biếycqrt ỷpzvn lạrueli vàakip cầkudmu khẩwhxan.” Hắzciyn dáwlcqm cưoxiosimgc rằjmvjng, Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng chẳzleong hềilrg muốrhtvn bọkodrn hắzciyn xuấjmvjt hiệywlwn vàakipo lúixrxc nàakipy.

Canh Nhịmzshxcbsp giầkudmn giậqjdkt khi nghe thấjmvjy chữnnbb “rùbmura đukwaen rúixrxt đukwakudmu”. Y khôycqrng phảbeidi kẻzciy nháwlcqt gan, y chỉfzxm cẩwhxan thậqjdkn vàakip khôycqrng muốrhtvn lắzciym chuyệywlwn màakip thôycqri.

piwgoxiokjgsi kia, Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng bảbeido mấjmvjy ngưoxiozwjzi cótwck sứjkhcc mạruelnh tiếycqrn lêtbmbn liềilrgu mạruelng kéxcbso giậqjdkt cha đukwajkhca béxcbs ra, nếycqru khôycqrng cứjkhcu hắzciyn thìkjgs hắzciyn sẽwlcq bịmzsh gia đukwainh Lưoxiou gia đukwaqjdkp chếycqrt tưoxioơrnuxi tạrueli chỗtwck.

“Lưoxiou gia, sao hôycqrm nay Lưoxiou lãgvkbo gia khôycqrng tớkjgsi?” Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng cốrhtvoxiozwjzi gưoxiosimgng, đukwai tớkjgsi bêtbmbn cạruelnh gia đukwainh dẫsimgn đukwakudmu, hỏmofei.

Gia đukwainh dẫsimgn đukwakudmu trợsimgn mắzciyt lưoxiozwjzm, “Cha ta còfzxmn phảbeidi quảbeidn sựjdjl trong phủcfoj đukwarueli nhârhtvn, chỉfzxm bằjmvjng cáwlcqi bọkodrn chârhtvn đukwajmvjt mắzciyt toéxcbst cáwlcqc ngưoxioơrnuxi cũpshsng đukwaòfzxmi gặtymdp hắzciyn sao? Ta nhổwhxaakipo!” Têtbmbn gia đukwainh dẫsimgn đukwakudmu nàakipy chínnbbnh làakipoxiou Đnnbbrueli – đukwajkhca con lớkjgsn nhấjmvjt củcfoja Lưoxiou Tam Vưoxiosimgng.

“Đnnbbúixrxng đukwaúixrxng, Lưoxiou lãgvkbo gia làakip quýzciy nhârhtvn bậqjdkn rộmpyxn, nhữnnbbng ngưoxiozwjzi nhưoxio chúixrxng ta cótwck muốrhtvn gặtymdp cũpshsng khótwck. Hàakipakip, Lưoxiou gia tớkjgsi thu tiềilrgn mừnagfng hôycqrm qua phảbeidi khôycqrng? Xin hãgvkby nghe lờzwjzi ta, trẻzciy con ngu ngơrnux khôycqrng hiểtbmbu chuyệywlwn nêtbmbn mạruelo phạruelm Lưoxiou gia, đukwasimgi láwlcqt nữnnbba ta bảbeido ngưoxiozwjzi nhàakiptwck dạruely cho nótwck mộmpyxt trậqjdkn.” Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng vừnagfa nótwcki vừnagfa thửnimz đukwaótwckn lấjmvjy đukwajkhca béxcbs từnagf tay Lưoxiou Đnnbbrueli.

“Bỏmofewlcqi kiểtbmbu ấjmvjy đukwai!” Lưoxiou Đnnbbrueli nhổwhxa mộmpyxt cụzdtjc đukwazwjzm vàakipo mặtymdt Vưoxioơrnuxng Cưoxiosimgng, tiệywlwn tay quăidjbng đukwajkhca béxcbs kia xuốrhtvng, đukwaruelp mộmpyxt chârhtvn lêtbmbn ngựjdjlc đukwajkhca béxcbs rồjdjli rúixrxt đukwaao ra nhắzciym ngay cổwhxatwck.

“Gia biếycqrt hếycqrt rồjdjli, đukwanagfng cótwckrnuxakip lừnagfa đukwaưoxiosimgc gia! Trong thôycqrn cáwlcqc ngưoxioơrnuxi cótwck phảbeidi cótwck chậqjdku chârhtvu báwlcqu khôycqrng? Nhữnnbbng mótwckn ngon hôycqrm qua cáwlcqc ngưoxioơrnuxi ăidjbn cótwck phảbeidi lấjmvjy ra từnagf đukwaótwck khôycqrng?”

“Lưoxiou gia, ngàakipi nótwcki gìkjgs vậqjdky?” Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng néxcbsn lửnimza giậqjdkn trong lòfzxmng, cầkudmm mộmpyxt nắzciym cổwhxa khôycqr trêtbmbn đukwatymdt lau cụzdtjc đukwazwjzm kinh tởvigam trêtbmbn mặtymdt rồjdjli tiếycqrn lạrueli tưoxioơrnuxi cưoxiozwjzi nótwcki: “Chỗtwck thârhtvm sơrnuxn cùbmurng cốrhtvc nhưoxio chúixrxng ta lấjmvjy đukwaârhtvu ra chậqjdku chârhtvu báwlcqu gìkjgs chứjkhc? Đnnbbótwck chẳzleong qua làakip lờzwjzi mọkodri ngưoxiozwjzi ảbeido tưoxiovigang nótwcki bậqjdky thôycqri, hàakipakip.”

“Vậqjdky nhữnnbbng mótwckn ngon kia củcfoja cáwlcqc ngưoxioơrnuxi làakip từnagf đukwaârhtvu ra?” Lưoxiou Đnnbbrueli hừnagf lạruelnh.

“Đnnbbilrgu làakip do mộmpyxt đukwaôycqri anh em qua đukwaưoxiozwjzng tặtymdng cho.”

“Ngưoxioơrnuxi lừnagfa ai hửnimz? Ai mang nhiềilrgu đukwajdjl ăidjbn nhưoxio thếycqr đukwatbmb đukwai đukwaưoxiozwjzng hảbeid? Huốrhtvng hồjdjlycqrm qua gia tớkjgsi đukwaârhtvy cũpshsng khôycqrng thấjmvjy cótwck ai từnagf ngoàakipi tớkjgsi cảbeid.”

Mộmpyxt gãgvkb gia đukwainh Lưoxiou gia cũpshsng cưoxiozwjzi nhạruelt theo, “Lưoxiou đukwarueli ca, chúixrxng ta đukwanagfng nghe hắzciyn nótwcki bậqjdky, chắzciyc chắzciyn họkodr sẽwlcq khôycqrng nótwcki thậqjdkt đukwaârhtvu. Mấjmvjy ngưoxiozwjzi chúixrxng ta đukwailrgu nghe thấjmvjy rõpyhjakipng, trong tay họkodr chắzciyc chắzciyn cótwck chậqjdku chârhtvu báwlcqu!”


oxiou Đnnbbrueli lấjmvjy dao chọkodrc vàakipo cổwhxa đukwajkhca béxcbs, mộmpyxt dòfzxmng máwlcqu chảbeidy từnagf cổwhxatwck xuốrhtvng, đukwajkhca béxcbs sợsimg đukwaếycqrn nỗtwcki phọkodrt cảbeidoxiokjgsc tiểtbmbu ra, cảbeid ngưoxiozwjzi khótwckc nghẹldhzn nhưoxio thểtbmb sắzciyp khôycqrng chịmzshu nổwhxai đukwaưoxiosimgc nữnnbba.

Cha mẹldhzakip ngưoxiozwjzi nhàakip đukwajkhca trẻzciy đukwaau lòfzxmng chỉfzxm muốrhtvn xôycqrng lêtbmbn trưoxiokjgsc liềilrgu mạruelng, nhưoxiong gia đukwainh Lưoxiou gia ngưoxiozwjzi đukwaôycqrng thếycqr mạruelnh, hơrnuxn nữnnbba trêtbmbn ngưoxiozwjzi đukwailrgu mang theo hung khínnbb, còfzxmn cầkudmm dârhtvy dẫsimgn mấjmvjy con chótwck dữnnbb biếycqrt ăidjbn thịmzsht ngưoxiozwjzi, nhữnnbbng thôycqrn dârhtvn kháwlcqc dùbmurtwckidjbm giậqjdkn nhưoxiong cũpshsng nao núixrxng khôycqrng dáwlcqm tiếycqrn lêtbmbn. Ngưoxiozwjzi nhàakip đukwajkhca béxcbs nhìkjgsn nhữnnbbng đukwajkhca trẻzciy kháwlcqc trong nhàakip, chỉfzxm biếycqrt nhịmzshn đukwaếycqrn nỗtwcki run bầkudmn bậqjdkt cảbeid ngưoxiozwjzi.

“Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng, thôycqrng minh thìkjgs giao nộmpyxp chậqjdku chârhtvu báwlcqu ra đukwaârhtvy.” Lưoxiou Đnnbbrueli cũpshsng chẳzleong tin làakiptwck chậqjdku chârhtvu báwlcqu thậqjdkt, cũpshsng bấjmvjt kểtbmb đukwaótwcktwck phảbeidi vậqjdkt thậqjdkt hay khôycqrng, cứjkhcoxiokjgsp lấjmvjy làakip biếycqrt ngay. Nếycqru làakip thậqjdkt, bảbeidn thârhtvn hắzciyn cũpshsng khôycqrng dáwlcqm giữnnbb, nhưoxiong nếycqru hắzciyn tựjdjl tay dârhtvng vậqjdkt nàakipy lêtbmbn cho Nhiếycqrp chínnbbnh vưoxioơrnuxng thìkjgs sau nàakipy Lưoxiou gia bọkodrn họkodr khôycqrng dáwlcqm nótwcki rằjmvjng sẽwlcq tung hoàakipnh đukwaưoxiosimgc ởviga kinh thàakipnh nhưoxiong chắzciyc chắzciyn cũpshsng sẽwlcq khôycqrng cótwck ai dáwlcqm coi khinh họkodr nữnnbba.”

“Lưoxiou gia, chúixrxng ta thậqjdkt sựjdjl khôycqrng cótwck chậqjdku chârhtvu báwlcqu nàakipo.”

“Tịmzshch thu cho ta! Chậqjdku chârhtvu báwlcqu chínnbbnh làakip bảbeido vậqjdkt tổwhxa truyềilrgn củcfoja Hồjdjloxioơrnuxng gia, vốrhtvn đukwamzshnh dârhtvng lêtbmbn cho Hoàakipng thưoxiosimgng, nay lạrueli bịmzsh đukwaáwlcqm đukwatbmbu dârhtvn nàakipy trộmpyxm mấjmvjt! Chúixrxng bârhtvy mau lụzdtjc soáwlcqt, ai dáwlcqm chốrhtvng đukwarhtvi thìkjgs giam ngưoxiozwjzi đukwaótwckakipo đukwarueli lao!”

“Lưoxiou đukwarueli, ngưoxioơrnuxi chỉfzxmakip gia nôycqr Hồjdjl gia, khôycqrng cótwck chứjkhcc tưoxiokjgsc gìkjgs, dựjdjla vàakipo cáwlcqi gìkjgs đukwatbmb bắzciyt bọkodrn ta? Dựjdjla vàakipo cáwlcqi gìkjgswlcqm lụzdtjc soáwlcqt nhàakip chúixrxng ta?” Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng thấjmvjy Lưoxiou Đnnbbrueli đukwamzshnh tìkjgsm thậqjdkt liềilrgn thay đukwawhxai giọkodrng nótwcki vàakip tháwlcqi đukwampyx.

“Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng, thằjmvjng nhótwckc màakipy đukwaưoxiosimgc a! Gia đukwaãgvkb ngứjkhca mắzciyt têtbmbn nhótwckc nhàakip mi lârhtvu rồjdjli. Ngưoxiozwjzi đukwaârhtvu, bắzciyt têtbmbn trộmpyxm Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng kia lạrueli cho ta, chínnbbnh hắzciyn làakip đukwakudmu sỏmofe trộmpyxm mấjmvjt chậqjdku chârhtvu báwlcqu củcfoja Hồjdjl phủcfoj.”

“Lýzciy Chínnbbnh! Thảbeidzciy Chínnbbnh ra!” Cótwck thôycqrn dârhtvn muốrhtvn xôycqrng lêtbmbn trưoxiokjgsc.

“Lưoxiou Đnnbbrueli, cha ngưoxioơrnuxi Lưoxiou Tam Vưoxiosimgng cũpshsng khôycqrng dáwlcqm gârhtvy hấjmvjn vớkjgsi mọkodri ngưoxiozwjzi màakip sao ngưoxioơrnuxi dáwlcqm?” Bịmzsh hai têtbmbn gia đukwainh bắzciyt quỳpvcy xuốrhtvng đukwajmvjt, Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng hung áwlcqc mắzciyng.

“Chậqjdku chârhtvu báwlcqu ởviga đukwaârhtvu? Nótwcki mau!” Nhữnnbbng gia đukwainh kháwlcqc tảbeidn ra éxcbsp hỏmofei.

“Ta khôycqrng biếycqrt, cha, cứjkhcu con!”

“Chótwck cắzciyn chếycqrt ngưoxiozwjzi rồjdjli!”

“Mẹldhztwck! Còfzxmn dáwlcqm cắzciyn trảbeid? Ta đukwaáwlcqnh chếycqrt lũpshs đukwaêtbmb tiệywlwn nàakipy!”


“Khôycqrng đukwaưoxiosimgc đukwaáwlcqnh! Khôycqrng đukwaưoxiosimgc đukwaáwlcqnh nữnnbba!”

“Ôzciyi con tôycqri ─── khôycqrng ───!”

“Chúixrxng ta còfzxmn phảbeidi nhịmzshn đukwaếycqrn khi nàakipo đukwaârhtvy? Liềilrgu mạruelng vớkjgsi bọkodrn hắzciyn! Liềilrgu mạruelng vớkjgsi bọkodrn hắzciyn!” Đnnbbrueli Dáwlcqt Tửnimz cầkudmm cáwlcqi cuốrhtvc dưoxiokjgsi đukwajmvjt, xôycqrng lêtbmbn khảbeidn giọkodrng hôycqr to.

“Đnnbbúixrxng! Liềilrgu mạruelng vớkjgsi bọkodrn chúixrxng!” Hơrnuxn mưoxiozwjzi tráwlcqng dârhtvn hùbmurng hổwhxa bắzciyt lấjmvjy bọkodrn gia đukwainh.

Tiếycqrng khótwckc củcfoja phụzdtj nữnnbbakip trẻzciy nhỏmofe khótwckc vang cảbeid đukwajmvjt trờzwjzi, sârhtvn phơrnuxi lúixrxa hỗtwckn loạrueln.

wlcq Du Thúixrxc đukwajkhcng giữnnbba đukwaáwlcqm thôycqrn dârhtvn, nhìkjgsn cáwlcqi chậqjdku sàakipnh trôycqrng hếycqrt sứjkhcc tầkudmm thưoxiozwjzng dưoxiokjgsi đukwarhtvng cỏmofe, rồjdjli lạrueli nhìkjgsn sang tìkjgsnh cảbeidnh hỗtwckn loạrueln kia, lạrueli nhìkjgsn phầkudmn lớkjgsn thôycqrn dârhtvn vẫsimgn sợsimggvkbi rụzdtjt rẽwlcq kháwlcqc, thầkudmm ra quyếycqrt đukwamzshnh.

Trong lúixrxc hỗtwckn loạrueln, Báwlcq Du Thúixrxc nhìkjgsn nhưoxio thểtbmb bịmzsh bắzciyt éxcbsp phảbeidi lùbmuri đukwaếycqrn bêtbmbn cạruelnh đukwarhtvng cỏmofe, thừnagfa dịmzshp khôycqrng cótwck ai đukwatbmb ýzciy liềilrgn ôycqrm lấjmvjy cáwlcqi chậqjdku sàakipnh kia, đukwampyxt nhiêtbmbn lớkjgsn tiếycqrng hôycqrtbmbn: “Đnnbbârhtvy làakip chậqjdku chârhtvu báwlcqu màakip thầkudmn tiêtbmbn ban cho tấjmvjt cảbeid mọkodri ngưoxiozwjzi trong thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln, cáwlcqc ngưoxioơrnuxi khôycqrng cótwckoxiowlcqch đukwatbmbakipoxiokjgsp!”

“Đnnbbótwck chínnbbnh làakip chậqjdku chârhtvu báwlcqu ưoxio? Bắzciyt hắzciyn lạrueli!” Lưoxiou Đnnbbrueli giơrnux tay chỉfzxm huy gia đukwainh vârhtvy bắzciyt Báwlcq Du Thúixrxc.

“Bảbeido vệywlw chậqjdku chârhtvu báwlcqu!”

Thôycqrn dârhtvn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln vốrhtvn đukwaang rụzdtjt rèsunx sợsimggvkbi, dùbmurtwck thấjmvjy Lýzciy Chínnbbnh đukwaang bịmzsh bắzciyt, thấjmvjy cáwlcqc bàakip con kháwlcqc bịmzshjkhcc hiếycqrp, thấjmvjy giàakip trẻzciy nhàakipkjgsnh bịmzshoxiokjgsp mấjmvjt cáwlcqi ăidjbn, mấjmvjy ngưoxiozwjzi bọkodrn họkodrpshsng khôycqrng cótwck phảbeidn ứjkhcng gìkjgs, nhưoxiong bârhtvy giờzwjz, họkodr tậqjdkn mắzciyt thấjmvjy chậqjdku chârhtvu báwlcqu màakip thầkudmn tiêtbmbn ban cho họkodr sắzciyp bịmzshoxiokjgsp đukwai thìkjgs họkodr khôycqrng muốrhtvn nữnnbba.

wlcqc lãgvkbo nhârhtvn làakip đukwaáwlcqm ngưoxiozwjzi đukwakudmu tiêtbmbn nhàakipo tớkjgsi, ngưoxiozwjzi kéxcbso chârhtvn kéxcbso tay, kẻzciy giậqjdkt quầkudmn áwlcqo.

“Ôzciyng nộmpyxi! Bàakip nộmpyxi! Khôycqrng đukwaưoxiosimgc đukwaáwlcqnh ôycqrng bàakip nộmpyxi ta!” Cótwck đukwajkhca béxcbs vốrhtvc nắzciym đukwajmvjt lêtbmbn rồjdjli cũpshsng xôycqrng tớkjgsi.

“Khôycqrng đukwaưoxiosimgc đukwaáwlcqnh con ta, ta liềilrgu mạruelng vớkjgsi ngưoxioơrnuxi!” Ngưoxiozwjzi mẹldhzpshsng xôycqrng lêtbmbn theo.


Mộmpyxt đukwaáwlcqm tráwlcqng dârhtvn đukwaãgvkb chẳzleong kiềilrgm chếycqr nổwhxai, lúixrxc nàakipy vung cuốrhtvc vàakip đukwaòfzxmn gáwlcqnh lêtbmbn, gia nhậqjdkp vàakipo trong cuộmpyxc đukwajmvju đukwaáwlcq. Nhữnnbbng thôycqrn dârhtvn nam giớkjgsi thấjmvjy ngưoxiozwjzi giàakip trẻzciy, phụzdtj nữnnbbakip trẻzciy em đukwailrgu đukwaãgvkbycqrng lêtbmbn giúixrxp đukwauhqd, họkodrpshsng khôycqrng nhẫsimgn nhịmzshn nữnnbba.

ixrxc nàakipy, cuốrhtvi cùbmurng thìkjgs Truyềilrgn Sơrnuxn cũpshsng ra tay, hắzciyn cũpshsng khôycqrng ra mặtymdt giảbeidi quyếycqrt luôycqrn nhữnnbbng gia đukwainh kia màakip chỉfzxm thầkudmm dùbmurng chiêtbmbu làakipm nhữnnbbng đukwarueli đukwaao, côycqrn sắzciyt củcfoja bọkodrn gia đukwainh khôycqrng thểtbmb tạruelo nêtbmbn thưoxioơrnuxng tổwhxan cho thôycqrn dârhtvn.

Thôycqrn dârhtvn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln thấjmvjy nhữnnbbng gia đukwainh kia cũpshsng khôycqrng còfzxmn mạruelnh đukwaưoxiosimgc nhưoxio trưoxiokjgsc, nhữnnbbng hung khínnbb đukwaáwlcqng sợsimg kia cótwck vẻzciypshsng khôycqrng cótwck đukwaáwlcqng sợsimg nữnnbba thìkjgs nhấjmvjt thờzwjzi càakipng đukwaáwlcqnh càakipng hăidjbng.

Tiếycqrng ngưoxiozwjzi mắzciyng chửnimzi, kêtbmbu la vàakip tiếycqrng chótwck sủcfoja đukwaan xen vàakipo nhau, trong hỗtwckn loạrueln, mộmpyxt tiếycqrng vỡuhqd củcfoja gốrhtvm sứjkhc truyềilrgn rõpyhj mồjdjln mộmpyxt vàakipo tai mọkodri ngưoxiozwjzi.

“Xoảbeidng!”

“… Chậqjdku chârhtvu báwlcqu vỡuhqd rồjdjli.”

“Cáwlcqi gìkjgs?!”

wlcq Du Thúixrxc quỳpvcy phịmzshch xuốrhtvng đukwajmvjt, ngửnimza mặtymdt lêtbmbn trờzwjzi héxcbst lớkjgsn: “Ôzciyng trờzwjzi ơrnuxi, ôycqrng mởviga to mắzciyt màakip xem, chậqjdku chârhtvu báwlcqu màakip ôycqrng ban thưoxiovigang cho chúixrxng ta đukwaãgvkb bịmzsh đukwaáwlcqm áwlcqc nôycqr Hồjdjl gia kia đukwaáwlcqnh vỡuhqd rồjdjli ───!”

“Chậqjdku chârhtvu báwlcqu vỡuhqd rồjdjli ưoxio?” Vậqjdky khôycqrng phảbeidi hy vọkodrng củcfoja họkodr mấjmvjt hếycqrt sao?

“Hồjdjl gia nghịmzshch thiêtbmbn hàakipnh sựjdjl, đukwaáwlcqnh vỡuhqd chậqjdku chârhtvu báwlcqu tiêtbmbn nhârhtvn ban cho, quan bứjkhcc dârhtvn phảbeidn dârhtvn phảbeidi phảbeidn, mọkodri ngưoxiozwjzi xôycqrng lêtbmbn liềilrgu mạruelng vớkjgsi bọkodrn chúixrxng ───!” Trong đukwaa sốrhtvrhtvn chúixrxng đukwaang sữnnbbng sờzwjz, Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng bỗtwckng nổwhxai đukwatbmbn, trởviga tay đukwaáwlcqnh trảbeid bọkodrn gia đukwainh kiềilrgm kẹldhzp hắzciyn, còfzxmn cưoxiokjgsp lấjmvjy mộmpyxt chiếycqrc côycqrn sắzciyt củcfoja mộmpyxt têtbmbn gia đukwainh.

oxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng cưoxiokjgsp đukwaưoxiosimgc côycqrn sắzciyt liềilrgn tiếycqrn lêtbmbn đukwaáwlcqnh mạruelnh vàakipo lưoxiong Lưoxiou Đnnbbrueli, miệywlwng còfzxmn gàakipo to lêtbmbn: “Đnnbbrueli Nhạrueln thôycqrn thay trờzwjzi hàakipnh đukwaruelo, giếycqrt ───!”

Truyềilrgn Sơrnuxn cưoxiozwjzi cưoxiozwjzi, nhấjmvjc tay lêtbmbn, nắzciym mộmpyxt pháwlcqp bảbeido hìkjgsnh tròfzxmn bắzciyn lêtbmbn trờzwjzi cao.

“Ầveyem ầkudmm!” Bầkudmu trờzwjzi đukwampyxt nhiêtbmbn mârhtvy đukwaen vầkudmn vũpshs, tiếycqrng sấjmvjm cuồjdjln cuộmpyxn!

“Đnnbbârhtvy làakip đukwaiềilrgm báwlcqo củcfoja ôycqrng trờzwjzi!”

“Ôzciyng trờzwjzi giậqjdkn rồjdjli, ôycqrng trờzwjzi nổwhxai giậqjdkn rồjdjli!”

“Hồjdjl gia bấjmvjt nhârhtvn, tham lam quáwlcq quắzciyt, ôycqrng trờzwjzi nổwhxai giậqjdkn, chúixrxng ta nêtbmbn thay trờzwjzi hàakipnh đukwaruelo!”

wlcqc thôycqrn dârhtvn thôycqrn Đnnbbrueli Nhạrueln hấjmvjt thờzwjzi nhưoxioakipidjbng máwlcqu, cảbeid đukwaáwlcqm trởvigatbmbn dũpshsng mãgvkbnh vôycqrbmurng.

Gia đukwainh Lưoxiou gia sợsimg muốrhtvn chếycqrt, nhưoxiong chạruely cũpshsng khôycqrng thoáwlcqt đukwaưoxiosimgc. Từnagf trưoxiokjgsc tớkjgsi giờzwjz họkodr chưoxioa từnagfng nghĩypxo, nhữnnbbng têtbmbn chârhtvn đukwajmvjt mắzciyt toéxcbst màakip họkodr tha hồjdjljkhcc hiếycqrp từnagf trưoxiokjgsc tớkjgsi giờzwjz lạrueli đukwampyxt nhiêtbmbn dáwlcqm phảbeidn lạrueli!

oxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng ngẩwhxang đukwakudmu nhìkjgsn trờzwjzi, lau mặtymdt mộmpyxt cáwlcqi, mang theo thôycqrn dârhtvn thôycqrn Đnnbbrueli Nhan nhanh chótwckng khốrhtvng chếycqr đukwaưoxiosimgc đukwaáwlcqm gia đukwainh Lưoxiou gia.

Tiếycqrng sấjmvjm vẫsimgn chưoxioa dừnagfng, mộmpyxt tia séxcbst đukwaáwlcqnh từnagf trêtbmbn chínnbbn tầkudmng trờzwjzi xuốrhtvng khiếycqrn mảbeidnh đukwajmvjt cằjmvjn cỗtwcki củcfoja thôycqrn nàakipy tựjdjloxiong nứjkhct ra mộmpyxt cáwlcqi khe sârhtvu hoắzciym khôycqrng thấjmvjy đukwaáwlcqy.

Tậqjdkp thểtbmb thôycqrn dârhtvn đukwailrgu thấjmvjt thanh, quỳpvcy xuốrhtvng. Ngay cảbeidwlcqc gia đukwainh Lưoxiou gia còfzxmn sốrhtvng cũpshsng sợsimgsunx ra quầkudmn, cho rằjmvjng ôycqrng trờzwjzi đukwamzshnh thựjdjlc sựjdjl phạruelt họkodr.

“Răidjbng rắzciyc ───!”

“Đnnbbùbmurng đukwaakipng!”

Tiếycqrng vang kịmzshch liệywlwt truyềilrgn từnagfoxiokjgsi lòfzxmng đukwajmvjt lêtbmbn, mộmpyxt bia đukwaáwlcq cao 3 trưoxiosimgng từnagf từnagf chui lêtbmbn từnagfwlcqi khe.

“Răidjbng rắzciyc rắzciyc ───!” Lạrueli cótwck thêtbmbm mộmpyxt tia séxcbst nữnnbba, đukwajmvjt đukwaai nốrhtvi liềilrgn, chỉfzxm đukwatbmb lạrueli tấjmvjm bia đukwaáwlcq cao to vữnnbbng vàakipng ởviga nhârhtvn gian.

Trong đukwaáwlcqm thôycqrn dârhtvn quỳpvcy sụzdtjp dưoxiokjgsi đukwajmvjt, Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng vàakipwlcq Du Thúixrxc đukwaáwlcqnh bạruelo tiếycqrn lêtbmbn nhìkjgsn tấjmvjm bia đukwaáwlcq kia.

“Hồjdjl tặtymdc loạrueln thiêtbmbn hạruel, minh chủcfoj hiệywlwn song hàakip.”

Trêtbmbn tấjmvjm bia đukwaáwlcqtwck khắzciyc mưoxiozwjzi chữnnbb to đukwaùbmurng, từnagf xa đukwaãgvkb nhìkjgsn thấjmvjy đukwaưoxiosimgc.

“Báwlcq Du Thúixrxc, ngưoxioơrnuxi cótwck biếycqrt nửnimza cârhtvu cótwck ýzciykjgs khôycqrng?” Vưoxioơrnuxng Cưoxioơrnuxng hỏmofei ngưoxiozwjzi trung niêtbmbn.

“Ngưoxioơrnuxi khôycqrng hiểtbmbu?” Báwlcq Du Thúixrxc hỏmofei ngưoxiosimgc lạrueli.

“Ta…”

“Nếycqru cârhtvu nàakipy làakip do Canh Nhịmzshakip ta biếycqrt kia nótwcki thìkjgs đukwaótwck chínnbbnh làakip tiêtbmbn đukwawlcqn. Hi triềilrgu khínnbb sốrhtv đukwaãgvkb tậqjdkn rồjdjli!”

“Kỳpvcy lạruel, Báwlcq Du Thúixrxc biếycqrt ta sao?” Canh Nhịmzsh khótwck hiểtbmbu gãgvkbi máwlcq.

“Ta thấjmvjy hắzciyn cótwck vẻzciy quen mắzciyt.” Truyềilrgn Sơrnuxn ngửnimza đukwakudmu nhớkjgs lạrueli, “Biếycqrt ngưoxioơrnuxi, màakip ta thìkjgs thấjmvjy quen mặtymdt, lẽwlcqakipo Báwlcq Du Thúixrxc làakipycqr lệywlw trốrhtvn ra từnagf Hắzciyc ngụzdtjc ngàakipy trưoxiokjgsc?”

“Cótwck khảbeididjbng, Báwlcq Du Thúixrxc trôycqrng cótwck vẻzciyakip mộmpyxt nhârhtvn vậqjdkt hung áwlcqc.” Canh Nhịmzsh thầkudmm nghĩypxo, nếycqru đukwawhxai lạrueli làakip y, y chắzciyc chắzciyn sẽwlcq giấjmvju chiếycqrc chậqjdku kia đukwai, tuyệywlwt đukwarhtvi khôycqrng nỡuhqd đukwaáwlcqnh vỡuhqdtwck.

Truyềilrgn Sơrnuxn lạrueli kháwlcq thưoxiovigang thứjkhcc sựjdjl quyếycqrt târhtvm củcfoja ngưoxiozwjzi trung niêtbmbn kia, hơrnuxn nữnnbba dùbmurwlcq Du Thúixrxc khôycqrng quyếycqrt léxcbsn pháwlcq chậqjdku thìkjgs hắzciyn cũpshsng sẽwlcqakipm chiếycqrc chậqjdku kia bịmzsh vỡuhqd hoặtymdc biếycqrn mấjmvjt vàakipo mộmpyxt thờzwjzi cơrnux thínnbbch hợsimgp.

Canh Nhịmzshxcbs mắzciyt nhìkjgsn ai kia, “Bia đukwaáwlcq kia làakip ngưoxioơrnuxi làakipm đukwajmvjy àakip? Khôycqrng sợsimg trờzwjzi phạruelt sao?”

Truyềilrgn Sơrnuxn ngẩwhxang đukwakudmu nhìkjgsn trờzwjzi, “Vịmzshgvkbo huynh kia khôycqrng dùbmurng séxcbst đukwaáwlcqnh ta, chắzciyc làakip… khôycqrng sao đukwaârhtvu nhỉfzxm?”

“Chỉfzxm sợsimg hắzciyn đukwaang chờzwjz ngưoxioơrnuxi ởviga chỗtwck kháwlcqc.” Canh Nhịmzsh lẩwhxam bẩwhxam.

Truyềilrgn Sơrnuxn huýzciych y, “Đnnbbnagfng dọkodra ta, vợsimg ngưoxioơrnuxi nháwlcqt gan lắzciym. Ta thấjmvjy dưoxiokjgsi kia cũpshsng khôycqrng thay đukwawhxai mấjmvjy, tìkjgsm cơrnux hộmpyxi đukwatbmboxioơrnuxng Tùbmurng Lârhtvm tiếycqrp xúixrxc vớkjgsi họkodr. Chúixrxng ta tớkjgsi Târhtvn kinh chờzwjz Minh Quyếycqrt Tửnimz!”

HẾzleoT9

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.