Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ Liệt

Quyển 15-Chương 9 :

    trước sau   
Cảlogknh tưhglemqayng trưhglerokic mắqrhpt biếcpdyn đeuauvaami.

Truyềpphfn Sơfhyvn nhìhaein thấpujny Lýtqcn Du Thếcpdy mặtaljt màrokiy vẫjoifn y nguyêfpdcn đeuauang đeuauyitfng chung mộknndt chỗamot vớrokii mộknndt lãzhyho đeuaupsspo tóyitfc bạpsspc mặtaljt hồjceeng hàrokio.

“Lãzhyho tổvaam, đeuauxqms tửteoq hổvaam thẹhglen, khôjoifng thểpqjo…”

zhyho đeuaupsspo giơfhyv mộknndt tay lêfpdcn, “Ýpssp trờahari đeuauãzhyh vậpsspy, khôjoifng cầzwenn tựxqms trásfanch.”

zhyho đeuaupsspo cúwwafi đeuauzwenu nhìhaein qua cỗamot quan tàrokii bịmwth đeuauàrokio vàroki mởuxzu nắqrhpp ra trêfpdcn mặtaljt đeuaupujnt, “Ngưhgleơfhyvi đeuauãzhyhrokim theo lờahari ta bảlogko, đeuauưhglea hàrokii cốsycxt vàroki vậpsspt trong tay nữmoqg nhâoryon nàrokiy vềpphf Trưhgleơfhyvng gia chưhglea.”

“Rồjceei ạpssp.” Lýtqcn Du Thếcpdyhgleaharng nhưhgle khôjoifng thểpqjo hiểpqjou đeuauưhglemqayc.


zhyho đeuaupsspo liếcpdyc hắqrhpn mộknndt cásfani, nóyitfi mộknndt câoryou mơfhyv hồjcee, “Anh nhi đeuauãzhyh chếcpdyt, nhưhgleng Trưhgleơfhyvng gia vẫjoifn còkdzen huyếcpdyt mạpsspch tưhgleơfhyvng liêfpdcn vớrokii con bécpdy.”

tqcn Du Thếcpdyhgleaharng nhưhgle đeuauãzhyh hiểpqjou ra đeuauiềpphfu gìhaei đeuauóyitf.

“Trong mệxqmsnh củwjcva ngưhgleahari nhàroki ngưhgleơfhyvi vàrokisfanch tíhglenh Básfann Hồjcee Thàrokinh nàrokiy phảlogki cóyitf mộknndt kiếcpdyp, khôjoifng ứyitfng vàrokio lúwwafc nàrokiy thìhaeinhrmng sẽjwrc xảlogky ra mộknndt ngàrokiy nàrokio đeuauóyitf trong tưhgleơfhyvng lai.”

“Vâoryong.”

“Ngưhgleơfhyvi làroki ngưhgleahari tu đeuaupsspo, đeuauãzhyh khôjoifng thểpqjoroking tớrokii trầzwenn tụvlhlc, đeuauiềpphfu ấpujny sẽjwrc chỉhglerokim ảlogknh hưhgleuxzung tớrokii đeuaupsspo tâoryom kiêfpdcn đeuaumwthnh củwjcva ngưhgleơfhyvi.”

“Vâoryong. Đrokixqms tửteoq chỉhgle cảlogkm thấpujny thưhgleơfhyvng tiếcpdyc chứyitfnhrmng khôjoifng khóyitf chịmwthu.”

“Ừreks, sớrokim muộknndn gìhaei họjdhdnhrmng sẽjwrc rờahari khỏjvugi ngưhgleơfhyvi, bấpujnt kểpqjoroki cha mẹhgle, vợmqay hay con gásfani ngưhgleơfhyvi.”

“Đrokixqms tửteoq hiểpqjou.”

“Lầzwenn kiếcpdyp nạpsspn cũnhrmng làrokifhyv duyêfpdcn trong mệxqmsnh ngưhgleơfhyvi, ngưhgleơfhyvi cóyitf biếcpdyt vậpsspt phụvlhl nhâoryon kia nắqrhpm trong tay làrokihaei khôjoifng?”

tqcn Du Thếcpdy lắqrhpc đeuauzwenu tỏjvug vẻteoq khôjoifng biếcpdyt.

zhyho đeuaupsspo mỉhglem cưhgleahari, “Đrokióyitfroki Hậpsspn tìhaeinh quảlogk chíhgle bảlogko Ma giớrokii, cũnhrmng làroki bảlogko vậpsspt Ma giớrokii duy nhấpujnt cóyitf thểpqjo biếcpdyn thàrokinh chíhgle bảlogko củwjcva giớrokii tu giảlogk.”

zhyho đeuaupsspo quay đeuauzwenu nhìhaein Lýtqcn Du Thếcpdy, “Cóyitf phảlogki ngưhgleơfhyvi rấpujnt tòkdzekdze sẽjwrc thay đeuauvaami thếcpdyrokio? Vàroki sẽjwrc thay đeuauvaami thàrokinh cásfani gìhaei khôjoifng?”

tqcn Du Thếcpdy thong thảlogkrqza dặtaljt gậpsspt đeuauzwenu.


zhyho đeuaupsspo cưhgleahari rõvlhl hiềpphfn làrokinh, “Trong đeuauiềpphfu kiệxqmsn vàrokifhyv duyêfpdcn nhấpujnt đeuaumwthnh, Hậpsspn tìhaeinh quảlogkyitf thểpqjo biếcpdyn thàrokinh Thanh chi Đrokiknnd kiếcpdyp vưhgleơfhyvng. Cásfanch thứyitfc thay đeuauvaami khôjoifng khóyitf, chỉhgleroki cầzwenn mộknndt thờahari đeuauiểpqjom thíhglech hợmqayp vàrokirokii đeuauiềpphfu kiệxqmsn cầzwenn thiếcpdyt thôjoifi.”

“Đrokixqms tửteoq sẵrggpn lòkdzeng tiếcpdyp nhậpsspn nhiệxqmsm vụvlhlrokiy, đeuauếcpdyn tậpsspn khi nàrokio chíhgle bảlogko Ma giớrokii trởuxzu thàrokinh chíhgle bảlogko củwjcva giớrokii tu giảlogk, sau đeuauóyitf chắqrhpc chắqrhpn đeuauxqms tửteoq sẽjwrc tựxqms tay dâoryong bảlogko vậpsspt nàrokiy lêfpdcn cho lãzhyho tổvaam ngàrokii.”

“Ha hảlogk.” Lãzhyho đeuaupsspo vuốsycxt râoryou cưhgleahari, “Tốsycxt, quảlogk nhiêfpdcn ta khôjoifng nhìhaein lầzwenm ngưhgleahari. Trong tấpujnt cảlogk đeuauxqms tửteoq đeuauahari Thanh, đeuaupsspo tâoryom củwjcva ngưhgleơfhyvi vữmoqgng nhấpujnt, cũnhrmng cóyitf khảlogkywhkng đeuaupsspt đeuauưhglemqayc Chứyitfng Đrokipsspi Đrokipsspo(*) nhấpujnt.”

(*) Chứyitfng Đrokipsspi Đrokipsspo: đeuaupsspi đeuaupsspo làroki đeuaupsspo lýtqcn, lẽjwrc phảlogki. Chứyitfng Đrokipsspi Đrokipsspo gầzwenn nhưhgleroki đeuaupsspt đeuauưhglemqayc chíhglenh quảlogk trong Phậpsspt Phásfanp vậpsspy, khôjoifng hiểpqjou lắqrhpm. Mìhaeinh gặtaljp từqnztrokiy khásfan nhiềpphfu lầzwenn trong truyệxqmsn tu tiêfpdcn rồjceei đeuaupujny.

“Lãzhyho tổvaam khen nhầzwenm.” Lýtqcn Du Thếcpdywwafi ngưhgleahari thậpsspt sâoryou.

“Đrokimqayi sau khi hàrokii cốsycxt phụvlhl nhâoryon nàrokiy trởuxzu lạpsspi Trưhgleơfhyvng gia rồjceei, ngưhgleơfhyvi hãzhyhy dựxqmsa theo yêfpdcu cầzwenu trong ngọjdhdc giảlogkn nàrokiy, bàrokiy trậpsspn phásfanp ởuxzusfann Hồjcee Thàrokinh, chờaharsfanch tíhglenh Básfann Hồjcee Thàrokinh chếcpdyt gầzwenn hếcpdyt làroki chúwwafng ta cóyitf thểpqjo bắqrhpt đeuauzwenu bưhglerokic kếcpdy tiếcpdyp.”

“Lãzhyho tổvaam, básfanch tíhglenh Básfann Hồjcee Thàrokinh…”

“Ngưhgleơfhyvi đeuauãzhyh quêfpdcn lờahari ta? Họjdhd sớrokim muộknndn gìhaeinhrmng khôjoifng trásfannh khỏjvugi cásfani chếcpdyt, trong mệxqmsnh củwjcva họjdhd đeuauãzhyh đeuaumwthnh sẵrggpn cóyitf kiếcpdyp nàrokiy.”

“Vâoryong, đeuauxqms tửteoq hiểpqjou.”

Cảlogknh tưhglemqayng trưhglerokic mắqrhpt Truyềpphfn Sơfhyvn lạpsspi biếcpdyn đeuauvaami.

Đrokióyitfrokisfann Hồjcee Thàrokinh vớrokii cảlogknh tưhglemqayng hoang vu, trong thàrokinh tửteoq thi rảlogki đeuauzweny đeuaupujnt.

Mộknndt nam tửteoq diệxqmsn mạpsspo bìhaeinh thưhgleaharng chừqnztng hơfhyvn ba mưhgleơfhyvi tuổvaami đeuauyitfng giữmoqga thàrokinh, quay đeuauzwenu mỉhglem cưhgleahari nhìhaein Truyềpphfn Sơfhyvn, mởuxzu miệxqmsng nóyitfi thầzwenm mộknndt chữmoqg: “Tớrokii.”

Truyềpphfn Sơfhyvn sờahar cằnwvvm, nhấpujnc châoryon đeuaui vềpphf phíhglea hắqrhpn.


Nhìhaein vôjoif sốsycxsfanc quỷhgle hồjceen liêfpdcn tụvlhlc lặtaljp lạpsspi cásfanc hàrokinh đeuauknndng trưhglerokic khi chếcpdyt, Truyềpphfn Sơfhyvn đeuauãzhyh hốsycxi hậpsspn.

“Ta cóyitf thểpqjohaeim mấpujny hòkdzea thưhglemqayng tớrokii đeuauưhglemqayc khôjoifng?”

Nam tửteoq mỉhglem cưhgleahari vớrokii hắqrhpn.

“Ta làroki Ma tu, ta cóyitf thểpqjo tiêfpdcu diệxqmst nhữmoqgng quỷhgle hồjceen nàrokiy, nhưhgleng… siêfpdcu đeuauknnd chúwwafng? Đrokióyitf khôjoifng phảlogki việxqmsc củwjcva ta.”

Mộknndt nữmoqg quỷhgle hồjceen bay tớrokii trưhglerokic mặtaljt hắqrhpn.

Truyềpphfn Sơfhyvn cảlogkm thấpujny nữmoqg tửteoq khásfan quen mặtaljt, nhưhgleng hắqrhpn thềpphf chưhglea từqnztn gặtaljp nữmoqg nhâoryon nàrokiy.

“Ta làroki Trưhgleơfhyvng Dịmwthch Dao.”

“… Linh hồjceen ngưhgleơfhyvi chưhglea tan?”

“Đrokiâoryoy làroki chấpujnp niệxqmsm củwjcva ta. Básfann Hồjcee Thàrokinh vìhaei ta màroki diệxqmst, thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu tuyệxqmst khôjoifng thểpqjo giẫjoifm lêfpdcn vếcpdyt xe đeuauvaam củwjcva ta.”

“Ta cóyitf thểpqjo ngăywhkn cảlogkn đeuauxqms tửteoq phásfani Thanh Vâoryon.”

“Lãzhyho tổvaam Thanh Vâoryon lợmqayi dụvlhlng ta giếcpdyt ngưhgleahari, bàrokiy trậpsspn vâoryoy khốsycxn hồjceen phásfanch củwjcva hai vạpsspn básfanch tíhglenh Básfann Hồjcee Thàrokinh khôjoifng rờahari khỏjvugi đeuauâoryoy đeuauưhglemqayc, đeuauơfhyvn giảlogkn chíhglenh làroki đeuaupqjozwenng hai vạpsspn hồjceen phásfanch nàrokiy trấpujnn ásfanp lệxqms khíhgle củwjcva Hậpsspn tìhaeinh quảlogk, lấpujny linh tếcpdy linh, đeuaupqjo đeuaupsspt đeuauưhglemqayc mụvlhlc đeuauíhglech nghịmwthch thiêfpdcn cảlogki mệxqmsnh.”

“Oásfann khíhgle thàrokinh chấpujnt dinh dưhglemsenng, lấpujny linh đeuaupqjo trấpujnn ásfanp, lấpujny huyếcpdyt nhụvlhlc tu giảlogk đeuaupqjo thứyitfc tỉhglenh, lạpsspi mưhglemqayn đeuaupsspi trậpsspn phásfanp Ngũnhrm linh hiếcpdyn tếcpdy chuyểpqjon đeuauvaami đeuaupqjo biếcpdyn đeuauvaami thuộknndc tíhglenh củwjcva chíhgle bảlogko Ma giớrokii, lãzhyho tổvaam Thanh Vâoryon cũnhrmng gan thậpsspt!”

“Ngưhgleơfhyvi còkdzen quêfpdcn mấpujnt hai đeuauiểpqjom, Hậpsspn tìhaeinh quảlogk tậpsspp trung másfanu vàroki hồjceen phásfanch củwjcva con ta, mộknndt khi đeuauếcpdyn giờahar, họjdhd sẽjwrc giếcpdyt chếcpdyt phụvlhl tửteoq Trưhgleơfhyvng gia, lấpujny másfanu củwjcva họjdhd đeuaupqjo tiếcpdyp nốsycxi vớrokii Hậpsspn tìhaeinh quảlogkuxzu trung tâoryom trậpsspn. Nhưhgle vậpsspy họjdhd khôjoifng cầzwenn phásfan trậpsspn, cũnhrmng cóyitf thểpqjo biếcpdyn đeuauvaami thuộknndc tíhglenh củwjcva Hậpsspn tìhaeinh quảlogk từqnzt trong trậpsspn rồjceei lấpujny nóyitf đeuaui.”


“Còkdzen mộknndt đeuauiểpqjom nữmoqga làroki?”

“Básfanch tíhglenh thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu. Ta vàroki Anh nhi tuy khôjoifng cóyitf ýtqcn thưhgleơfhyvng tổvaamn họjdhd, nhưhgleng cưhglemsenng écpdyp nghịmwthch thiêfpdcn thay đeuauvaami thuộknndc tíhglenh chíhgle bảlogko Ma giớrokii đeuauâoryou phảlogki chỉhgle cầzwenn mấpujny vạpsspn sinh mệxqmsnh làroki đeuaupsspt thàrokinh đeuauưhglemqayc? Nếcpdyu trong lúwwafc thay đeuauvaami thuộknndc tíhglenh cóyitf bấpujnt kỳamot biếcpdyn cốsycxhaei, đeuaupqjo đeuaupsspt đeuauưhglemqayc mụvlhlc đeuauíhglech, ngưhgleahari phásfani Thanh Vâoryon sẽjwrc khôjoifng nưhgleơfhyvng tay, nhấpujnt đeuaumwthnh họjdhd sẽjwrc lấpujny tấpujnt cảlogksfanch tíhglenh thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu đeuaupqjo tếcpdy tựxqms.”

“Cho nêfpdcn ta phảlogki ngăywhkn cảlogkn họjdhd trưhglerokic, rồjceei siêfpdcu đeuauknnd hếcpdyt cho nhữmoqgng quỷhgle hồjceen nàrokiy?”

“Phảlogki, đeuauâoryoy chỉhglerokihglerokic đeuauzwenu tiêfpdcn.”

Truyềpphfn Sơfhyvn giơfhyvrokin tay lêfpdcn, “Khoan đeuauãzhyh, ta cóyitf thểpqjo nhờahar sựxqms trợmqay giúwwafp củwjcva bạpsspn ta tớrokii khôjoifng?”

Canh Nhịmwth chọjdhdt eo hắqrhpn, “Ta cũnhrmng khôjoifng phảlogki hòkdzea thưhglemqayng, ngưhgleơfhyvi gọjdhdi ta đeuauếcpdyn cóyitf íhglech lợmqayi gìhaei?”

“Bâoryoy giờaharhaeim Thậpsspp Tứyitf huynh cũnhrmng khôjoifng còkdzen kịmwthp rồjceei. Ngưhgleơfhyvi cóyitfsfanch nàrokio hay hay khôjoifng?” Truyềpphfn Sơfhyvn tỏjvug vẻteoq hắqrhpn cũnhrmng đeuauàrokinh chịmwthu.

yitfng hìhaeinh nữmoqg tửteoq lửteoqng lơfhyv, “Xin nhanh lêfpdcn, thờahari gian khôjoifng kịmwthp nữmoqga.”

Truyềpphfn Sơfhyvn, Canh Nhịmwth nhìhaein nhau.

“Siêfpdcu đeuauknnd linh hồjceen khôjoifng cầzwenn phảlogki hòkdzea thưhglemqayng, mởuxzuzhyhng sinh đeuaupsspo làroki đeuauưhglemqayc.” Canh Nhịmwthyitfi nhanh.

“Vãzhyhng sinh đeuaupsspo? Khôjoifng phảlogki đeuaumwtha phủwjcv àroki?”

“Ởrqza đeuauâoryou cóyitf đeuaumwtha phủwjcv? Cho dùzwenyitf, cũnhrmng chỉhgleroki mộknndt cásfanch nóyitfi đeuaumwtha bàrokin khásfanc củwjcva Qủwjcvy tu. Bấpujnt kểpqjoroki ngưhgleahari, hay làroki nhữmoqgng sinh linh khásfanc, vừqnzta chếcpdyt làroki bịmwth đeuauưhglea vàrokio Vãzhyhng sinh đeuaupsspo hếcpdyt.”

“Khôjoifng cóyitfhgleahari tásfanm tầzwenng đeuaumwtha ngụvlhlc? Khôjoifng cóyitf phásfann xécpdyt ưhgleu khuyếcpdyt đeuauiểpqjom?”


“Cóyitf thiêfpdcn đeuaupsspo.”

Nữmoqg tửteoq cau màrokiy, “Nhanh!”

“Cóyitf rồjceei! Chúwwafng ta cóyitf thểpqjo mởuxzu mộknndt khe hởuxzu trêfpdcn trậpsspn phásfanp, chỉhgle cầzwenn đeuaupqjo nhữmoqgng hồjceen phásfanch ra khỏjvugi thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu, chúwwafng tựxqms nhiêfpdcn sẽjwrc bịmwth hấpujnp dẫjoifn vềpphf phíhglea Vãzhyhng sinh đeuaupsspo.”

“Khôjoifng đeuauưhglemqayc, mởuxzu trậpsspn phásfanp sẽjwrc đeuauknndng đeuauếcpdyn nhữmoqgng ngưhgleahari phásfani Thanh Vâoryon kia.” Nữmoqg tửteoq ngang ngưhglemqayc gạpsspt đeuaui.

“A! Đrokiúwwafng làroki thiệxqmst thòkdzei rồjceei!” Canh Nhịmwth cắqrhpn răywhkng lấpujny ra mộknndt chiếcpdyc mai rùzwena màrokiu trắqrhpng nhỏjvug nhắqrhpn tinh xảlogko, cắqrhpt ngóyitfn tay dùzwenng másfanu vẽjwrc theo nhữmoqgng đeuauưhgleaharng họjdhda tiếcpdyt trêfpdcn mai rùzwena, vừqnzta vẽjwrc vừqnzta giảlogki thíhglech vớrokii Truyềpphfn Sơfhyvn:

“Ngưhgleơfhyvi cóyitf thểpqjo hiểpqjou Vãzhyhng sinh đeuaupsspo nhưhgle mộknndt con sôjoifng nưhglerokic chảlogky khôjoifng ngừqnztng, trậpsspn phásfanp nàrokiy cóyitf thểpqjooryoy khốsycxn mảlogknh hồjceen phásfanch trong đeuauâoryoy cũnhrmng bởuxzui nóyitf đeuauãzhyh chặtaljn lạpsspi mộknndt đeuauoạpsspn sôjoifng ngắqrhpn, làrokim nưhglerokic sôjoifng, tứyitfc làroki hồjceen phásfanch chỉhgleyitf thểpqjo dừqnztng lạpsspi tạpsspi đeuauâoryoy. Vớrokii đeuauiềpphfu kiệxqmsn trưhglerokic tiêfpdcn làroki khôjoifng phásfan hỏjvugng trậpsspn phásfanp nàrokiy, chúwwafng ta chỉhgleyitf thểpqjo nghĩhqzbsfanch làrokim thôjoifng đeuauoạpsspn sôjoifng bịmwth tắqrhpc nghẽjwrcn, đeuaupqjoyitf tiếcpdyp tụvlhlc chảlogky trôjoifi.”

“Làrokim thếcpdyrokio?”

“Ta đeuauãzhyhyitfi, khôjoifng thểpqjo đeuauknndng vàrokio trậpsspn phásfanp, vậpsspy chỉhgleyitf thểpqjorokim thôjoifng chỗamotzhyhng sinh đeuaupsspo bịmwth tắqrhpc.” Canh Nhịmwth tiếcpdyc rẻteoqcpdym mai rùzwena lêfpdcn khôjoifng trung, đeuaujceeng thờahari hécpdyt lớrokin vớrokii Truyềpphfn Sơfhyvn: “Chécpdym khôjoifng gian nơfhyvi đeuauóyitf ra!”

Truyềpphfn Sơfhyvn khôjoifng hoàrokii nghi mìhaeinh cóyitf bảlogkn lĩhqzbnh chécpdym đeuauưhglemqayc khôjoifng gian hay khôjoifng, rùzwena con nhàroki hắqrhpn đeuauãzhyh bảlogko hắqrhpn chécpdym thìhaei hắqrhpn chécpdym thôjoifi!

Đrokipsspi đeuauao xưhgleơfhyvng khôjoif đeuaujvug nhưhglesfanu chécpdym vàrokio hưhgle khôjoifng tạpsspo ra mộknndt khe hởuxzu.

Mai rùzwena tuyếcpdyt trắqrhpng mộknndt phảlogki mộknndt trásfani díhglenh sásfant vàrokio hai bêfpdcn khe, tựxqmsa nhưhgle hai cásfannh cửteoqa, chèrqzan écpdyp từqnztng chúwwaft vàrokio trong, chia rộknndng hai bêfpdcn khe ra.

“Vãzhyhng sinh đeuaupsspo đeuauãzhyh mởuxzu ra rồjceei?” Truyềpphfn Sơfhyvn hỏjvugi Canh Nhịmwth.

Canh Nhịmwth cốsycx hếcpdyt sứyitfc gậpsspt đeuauzwenu. Năywhkng lựxqmsc cơfhyv thểpqjo hiệxqmsn tạpsspi củwjcva y vẫjoifn chưhglea đeuauwjcv đeuaupqjo khốsycxng chếcpdy hai cásfannh cửteoqa nàrokiy.

Truyềpphfn Sơfhyvn lầzwenn đeuauzwenu cảlogkm thấpujny Canh Nhịmwthywhkng thẳjceeng, lậpsspp tứyitfc gàrokio to lêfpdcn vớrokii nữmoqg tửteoq: “Còkdzen ngốsycxc sữmoqgng ởuxzu đeuauóyitfrokim gìhaei? Bảlogko nhữmoqgng hồjceen phásfanch kia đeuaui vàrokio đeuaui!”

Nữmoqg tửteoq mấpujnt bóyitfng, đeuauknndng tásfanc rộknndn ràroking củwjcva nhữmoqgng quỷhgle hồjceen tạpsspm dừqnztng, dưhgleaharng nhưhgle đeuaujceeng thờahari cảlogkm nhậpsspn thấpujny gìhaei đeuauóyitf.

Truyềpphfn Sơfhyvn thấpujny thâoryon thểpqjo Canh Nhịmwth bắqrhpt đeuauzwenu run, lậpsspp tứyitfc quơfhyv tay mộknndt phásfant ủwjcvn mưhgleahari mấpujny quỷhgle hồjceen gầzwenn cửteoqa nhấpujnt vàrokio trong khe hởuxzu.

“Mẹhgle ôjoifi! Cásfanc ngưhgleơfhyvi cóyitf đeuaui hay khôjoifng? Khôjoifng đeuaui thìhaei chờahar hồjceen phi phásfanch tásfann đeuaui!” Truyềpphfn Sơfhyvn nóyitfng nảlogky gàrokio to.

Im lặtaljng trong nhásfany mắqrhpt.

Sau đeuauóyitf, nhữmoqgng quỷhgle hồjceen kia nhưhgle thểpqjo thấpujny sựxqms tốsycxt đeuauhglep nhấpujnt, ham muốsycxn nhấpujnt, đeuaupphfu hóyitfa thàrokinh nhữmoqgng tia sásfanng bay vàrokio trong khe hởuxzu đeuauzweny bóyitfng tốsycxi.

“Bưhglerokic thứyitf hai, phásfanhgleahari hai mắqrhpt trậpsspn trong thàrokinh, nhưhgleng khôjoifng thểpqjo đeuaupqjo phásfani Thanh Vâoryon phásfant hiệxqmsn.”

“Còkdzen gìhaei nữmoqga?!” Truyềpphfn Sơfhyvn ôjoifm lấpujny Canh Nhịmwth đeuauãzhyh mềpphfm rũnhrm, đeuauóyitfn lấpujny mấpujny mảlogknh mai rùzwena bịmwth vỡmsen, tứyitfc đeuaujvug au cảlogk mắqrhpt. Tựxqmshaeinh làrokim vàroki bịmwth bắqrhpt làrokim, đeuauóyitfroki hai cảlogkm giásfanc hoàrokin toàrokin khásfanc biệxqmst.

“Càrokin Khôjoifn Tửteoq ngưhgleơfhyvi làrokisfani đeuaujcee đeuaui xong khôjoifng chùzweni, chờahar ta trừqnztng trịmwth phásfani Thanh Vâoryon xong sẽjwrc đeuaui tìhaeim ngưhgleơfhyvi tíhglenh sổvaam!”

Trásfanch Yểpqjom, Hậpsspn Tìhaeinh quảlogk… nếcpdyu khôjoifng phảlogki chắqrhpc chắqrhpn khôjoifng biếcpdyt Càrokin Khôjoifn Tửteoq, hắqrhpn cũnhrmng phảlogki hoàrokii nghi ngưhgleahari đeuauóyitfroki kẻteoq thùzwen củwjcva hắqrhpn, cốsycx ýtqcn bỏjvug lạpsspi hậpsspu quảlogk đeuaupqjo trịmwth hắqrhpn.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq bỗamotng nhiêfpdcn bay lêfpdcn bầzwenu trờahari thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu, Thanh Nguyệxqmst Tửteoq lậpsspp tứyitfc theo cùzwenng.

“Sưhgle huynh?”

“Vừqnzta cóyitf ngưhgleahari đeuauknndng vàrokio mắqrhpt trậpsspn!”

“Cásfani gìhaei?!” Thanh Nguyệxqmst Tửteoq lậpsspp tứyitfc phi thâoryon xuốsycxng dưhglerokii kiểpqjom tra, mộknndt lásfant sau, mặtaljt hâoryon hoan bay trởuxzu lạpsspi. “Nhữmoqgng tếcpdy tửteoq vẫjoifn còkdzen ởuxzu đeuauóyitf.”

“Hửteoqm? Vậpsspy làroki tốsycxt rồjceei. Mắqrhpt trậpsspn chưhglea phásfan?”

“Tếcpdy tửteoq vẫjoifn còkdzen, mắqrhpt trậpsspn chưhglea bịmwth phásfan.”

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq luôjoifn cảlogkm thấpujny cóyitf phầzwenn bấpujnt an, lúwwafc nàrokiy nhắqrhpm mắqrhpt ngửteoqa đeuauzwenu, thầzwenn thứyitfc triểpqjon khai tìhaeim kiếcpdym trong cảlogkkdzea thàrokinh.

Truyềpphfn Sơfhyvn ra sứyitfc cắqrhpm cảlogk đeuauásfanm búwwafp bêfpdchaeinh nộknndm màroki hắqrhpn tạpsspo ra đeuaupqjo luyệxqmsn tậpsspp trưhglerokic đeuauâoryoy vàrokio trong mắqrhpt trậpsspn nhưhgle thểpqjo trúwwaft giậpsspn.

Canh Nhịmwth nằnwvvm trêfpdcn lưhgleng hắqrhpn, nhìhaein mộknndt loạpsspt nhữmoqgng tiểpqjou quỷhglejoifn mêfpdc bấpujnt tỉhglenh trêfpdcn mặtaljt đeuaupujnt, lạpsspi nhìhaein nam nhâoryon mặtaljt khóyitf đeuauăywhkm đeuauăywhkm, nhécpdyo lỗamot tai hắqrhpn mộknndt cásfani, “Nàrokiy, ngưhgleơfhyvi đeuauang nghĩhqzbhaei đeuauóyitf?”

“Ta đeuauang nghĩhqzbyitffpdcn cứyitfu tiểpqjou quỷhgle phásfani Thanh Vâoryon khôjoifng. Nhưhgleng cắqrhpm búwwafp bêfpdchaeinh nộknndm bêfpdcn giếcpdyng básfant quásfani dễtqcn bịmwth nhữmoqgng đeuaupsspo sĩhqzb phásfani Thanh Vâoryon nàrokiy nhìhaein thấpujnu lắqrhpm.” Truyềpphfn Sơfhyvn bỏjvug sựxqms giậpsspn dữmoqg, đeuauyitfng đeuauqrhpn đeuauásfanp lạpsspi.

“Ngưhgleơfhyvi biếcpdyt hắqrhpn?” Canh Nhịmwth trưhglemqayt xuốsycxng khỏjvugi lưhgleng hắqrhpn, vòkdzeng qua dãzhyhy tiểpqjou quỷhgle kia đeuaui tớrokii trưhglerokic mặtaljt hắqrhpn.

“Ngưhgleơfhyvi cũnhrmng biếcpdyt hắqrhpn, chíhglenh làroki thiếcpdyu niêfpdcn ásfano xásfanm suýtqcnt thìhaei bịmwth ta vàrokio vàrokio trong thàrokinh trưhglerokic đeuauóyitf, ta cảlogkm thấpujny hắqrhpn khôjoifng giốsycxng mộknndt đeuauyitfa trẻteoq xấpujnu cho lắqrhpm. Đrokiúwwafng rồjceei, Thanh chi Đrokiknnd kiếcpdyp vưhgleơfhyvng làrokisfani gìhaei?” Truyềpphfn Sơfhyvn đeuauyitfng dậpsspy, ôjoifm Canh Nhịmwthrokio lòkdzeng.

Canh Nhịmwth bắqrhpt bàrokin tay vóyitfi vàrokio trong ngựxqmsc mìhaeinh sờahar soạpsspng, từqnzt từqnztyitfi: “Mộknndt phầzwenn… thịmwtht hoàrokin thiệxqmsn trong cơfhyv thểpqjo ngưhgleơfhyvi.”

“Hởuxzu?”

“Thanh chi Đrokiknnd kiếcpdyp vưhgleơfhyvng, chẳjceeng qua làroki mộknndt têfpdcn gọjdhdi khásfanc củwjcva Thanh chi Huyếcpdyt trùzwenng vưhgleơfhyvng ởuxzu giớrokii tu giảlogk.”

Truyềpphfn Sơfhyvn thấpujny lạpssp, “Lãzhyho tổvaam phásfani Thanh Vâoryon mấpujnt côjoifng sứyitfc hơfhyvn bốsycxn trăywhkm năywhkm bốsycx tríhgle, chỉhgleroki muốsycxn cóyitf đeuauưhglemqayc Thanh chi… Đrokiknnd kiếcpdyp vưhgleơfhyvng, dùzwenng nóyitf đeuaupqjo luyệxqmsn Đrokiknnd kiếcpdyp đeuauan sao?”

“Đrokiúwwafng.”

“… Vậpsspy ta cóyitf thểpqjo sửteoq dụvlhlng huyếcpdyt nhụvlhlc củwjcva mìhaeinh đeuaupqjo luyệxqmsn Đrokiknnd kiếcpdyp đeuauan khôjoifng?”

“Ngưhgleơfhyvi cóyitf thểpqjo thửteoq xem.”

“Thôjoifi, ta cũnhrmng khôjoifng muốsycxn ngàrokiy luyệxqmsn thàrokinh bịmwth ngưhgleahari ta coi thàrokinh đeuaupsspi bổvaam hoàrokin màroki đeuauuổvaami giếcpdyt đeuauâoryou.” Truyềpphfn Sơfhyvn sờahar đeuauzwenu Canh Nhịmwth, “Hộknnd phásfanp giúwwafp ta, ta cầzwenn hấpujnp thu hếcpdyt toàrokin bộknnd ‘tinh hoa’ oásfann khíhgle cuốsycxi cùzwenng vàrokio trong cơfhyv thểpqjo, làroki quàroki tặtaljng củwjcva thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu, cũnhrmng làroki vậpsspt biếcpdyu nhấpujnt đeuaumwthnh ta phảlogki trảlogk lạpsspi thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu.”

Bịmwth écpdyp, bàrokiyitf chứyitf!

Ngàrokiy thứyitfsfanu trong trậpsspn, đeuauúwwafng giờahar Hợmqayi, cásfanch básfant âoryom giờahar Sửteoqu thứyitf nhấpujnt màroki phásfani Thanh Vâoryon giao hẹhglen, còkdzen nửteoqa canh giờahar nữmoqga.

Trong hưhgle khôjoifng, cásfani kécpdyn màroki Kim cưhgleơfhyvng ma thúwwaf nam dùzwenng oásfann khíhgle tạpsspo thàrokinh quanh thầzwenn đeuauãzhyh biếcpdyn mấpujnt, khi luồjceeng sưhgleơfhyvng xásfanm đeuaujvug cuốsycxi cùzwenng bịmwthwwaft vàrokio trong cơfhyv thểpqjo, nam nhâoryon mởuxzu hai mắqrhpt ra.

cpdyt mặtaljt nam nhâoryon làroki lạpssp, nhưhgle buồjceen nhưhgle giậpsspn. Yêfpdcn lặtaljng đeuauưhglemqayc chừqnztng mộknndt chécpdyn tràroki nhỏjvug (*), nam nhâoryon híhglet sâoryou mộknndt hơfhyvi, thâoryon thểpqjo khôjoifi phụvlhlc lạpsspi dásfanng dấpujnp nhâoryon loạpsspi.

(*) cásfanch nóyitfi chỉhgle thờahari gian uốsycxng cạpsspn mộknndt chécpdyn tràroki. Cásfani nàrokiy cũnhrmng khôjoifng chíhglenh xásfanc nhỉhgle, tùzweny ngưhgleahari uốsycxng nhanh chậpsspm màroki.

Nhắqrhpm mắqrhpt tỉhgle mỉhgle xem xécpdyt sựxqms thay đeuauvaami trong thứyitfc hảlogki củwjcva mìhaeinh, hắqrhpn sửteoqng sốsycxt khi thấpujny con gàroki con trưhglerokic ***g ngựxqmsc Tiểpqjou Lam mọjdhdc ra hai cọjdhdng lôjoifng đeuaujoifi đeuaujvug rựxqmsc xinh đeuauhglep.

Mởuxzu mắqrhpt, Truyềpphfn Sơfhyvn nhìhaein chằnwvvm chằnwvvm vàrokio tiểpqjou lâoryou cásfanch đeuauóyitf khôjoifng xa mộknndt lúwwafc, lạpsspi cúwwafi đeuauzwenu nhìhaein tay trásfani nắqrhpm hờahar củwjcva mìhaeinh, thởuxzurokii, sảlogki mộknndt bưhglerokic tớrokii trưhglerokic tiểpqjou lâoryou, khom lưhgleng dùzwenng hai ngóyitfn tay nhóyitfn lấpujny rùzwena con đeuauang ngủwjcv gậpsspt trong hoa phốsycx.

“Tỉhglenh lạpsspi, chúwwafng ta sắqrhpp ra ngoàrokii rồjceei.”

zwena con thòkdze đeuauzwenu ra khỏjvugi mai, mơfhyvroking hỏjvugi: “Ngưhgleơfhyvi đeuauãzhyh củwjcvng cốsycx cảlogknh giớrokii?”

“Thiếcpdyu mộknndt chúwwaft, còkdzen mộknndt việxqmsc cầzwenn hoàrokin thàrokinh, chờahar sau khi tìhaeim mộknndt nơfhyvi thíhglech hợmqayp bếcpdy quan mộknndt thờahari gian củwjcvng cốsycxroki đeuauưhglemqayc.”

“Chuyệxqmsn gìhaei?”

Truyềpphfn Sơfhyvn đeuauưhglea tay trásfani nắqrhpm hờahar tớrokii trưhglerokic mặtaljt Canh Nhịmwth, “Cásfani nàrokiy.”

“Chấpujnp niệxqmsm?” Canh Nhịmwth hoàrokin toàrokin tỉhglenh tásfano, “Ngưhgleơfhyvi giữmoqg lạpsspi thứyitfrokiy làrokim gìhaei? Tạpsspi sao khôjoifng trựxqmsc tiếcpdyp…”

“Cóyitf lẽjwrcroki sợmqay đeuaupqjo lạpsspi tâoryom ma đeuaui.” Truyềpphfn Sơfhyvn cưhgleahari khổvaam, “Ta muốsycxn đeuaupqjo luồjceeng chấpujnp niệxqmsm nàrokiy tựxqms nguyệxqmsn tiêfpdcu tásfann.”

“Đrokiưhglemqayc rồjceei, ngưhgleơfhyvi nóyitfi đeuauúwwafng, chúwwafng ta khôjoifng thểpqjo đeuaupqjooryom ma cóyitf bấpujnt kỳamotfhyv hộknndi nàrokio lợmqayi dụvlhlng đeuauưhglemqayc.”

Truyềpphfn Sơfhyvn chầzwenn chờahar, dùzwenng giọjdhdng đeuauiệxqmsu chắqrhpc chắqrhpn, hỏjvugi: “Cóyitf phảlogki ngưhgleơfhyvi cho ta dùzwenng másfanu phưhglemqayng hoàroking khôjoifng?”

zwena con vừqnzta nghe thấpujny thếcpdy liềpphfn nổvaami khùzwenng.

“Ngưhgleơfhyvi còkdzen nóyitfi! Tấpujnt cảlogkroki 10 giọjdhdt másfanu phưhglemqayng hoàroking, bịmwth Bạpsspch Đrokijceeng vàrokihgleơfhyvng lãzhyho nhi cưhglerokip mấpujnt 6 giọjdhdt dùzwenng đeuaupqjo Đrokiknnd kiếcpdyp, còkdzen dưhgle lạpsspi 4 giọjdhdt; giàroki trẻteoq lớrokin bẻteoq Thiêfpdcn Cơfhyvjoifn vứyitft bỏjvug mặtaljt mũnhrmi tớrokii đeuauòkdzei, kếcpdyt quảlogk ngưhgleơfhyvi còkdzen nóyitfi nểpqjohaeinh cùzwenng ởuxzu Hậpsspu Thổvaam Tinh cho họjdhd 1 giọjdhdt, còkdzen lạpsspi 3 giọjdhdt; ta vốsycxn đeuaumwthnh lấpujny chúwwafng đeuaupqjo đeuauvaami thứyitf tốsycxt vớrokii ai kia, kếcpdyt quảlogk….”

“Trưhglerokic đeuauóyitf ngưhgleơfhyvi cấpujnp básfanch hấpujnp thu oásfann khíhglerokim gìhaei? Bịmwth nhữmoqgng thứyitf khíhgle âoryom u nàrokiy nhécpdyt no bụvlhlng thoảlogki másfani chưhglea? Nếcpdyu khôjoifng phảlogki ta ởuxzufpdcn cạpsspnh, đeuauúwwafng lúwwafc lấpujny ra 3 giọjdhdt másfanu phưhglemqayng hoàroking giúwwafp ngưhgleơfhyvi chốsycxng đeuaumsen sựxqms ăywhkn mòkdzen củwjcva âoryom khíhgle thìhaei kểpqjo cảlogk ngưhgleơfhyvi làroki Ma tu cũnhrmng xong đeuauahari hếcpdyt!”

Truyềpphfn Sơfhyvn sờaharnhrmi cưhgleahari hiềpphfn, “Khôjoifng đeuauếcpdyn nỗamoti thảlogkm vậpsspy chứyitf?”

zwena con trừqnztng hắqrhpn, “Đrokiúwwafng vậpsspy, cùzwenng lắqrhpm hóyitfa thàrokinh Siêfpdcu cựxqmsc phẩsycxm ma thạpsspch ngủwjcv mấpujny ngàrokin năywhkm thôjoifi. Uổvaamng cho ta mấpujnt côjoifng luyệxqmsn chếcpdy khốsycxi thâoryon thểpqjorokiy cho ngưhgleơfhyvi, nếcpdyu làroki ngưhgleahari bìhaeinh thưhgleaharng hay Ma vậpsspt, chỉhgle nhờaharrokio tu vi Xuấpujnt khiếcpdyu kỳamot thìhaei bấpujnt kểpqjoroki thâoryon thểpqjo hay Nguyêfpdcn anh đeuaupphfu bịmwth nổvaam tung thàrokinh bụvlhli phấpujnn từqnztoryou!”

“Ha ha, vấpujnt vảlogk vấpujnt vảlogk rồjceei, sau nàrokiy chúwwafng ta nghĩhqzbsfanch kiếcpdym mấpujny giọjdhdt másfanu phưhglemqayng hoàroking nữmoqga, đeuaulogkm bảlogko khôjoifng đeuaupqjo ngưhgleơfhyvi bịmwth thiệxqmst, ngoan ha.”

“Oa nha nha! Ngưhgleơfhyvi tưhgleuxzung másfanu phưhglemqayng hoàroking dễtqcn kiếcpdym vậpsspy sao? Nếcpdyu dễtqcn kiếcpdym vậpsspy, ta đeuauãzhyhhgleu trữmoqg mộknndt đeuausycxng từqnzt đeuauahari. Thứyitfrokiy phảlogki dựxqmsa vàrokio cơfhyv duyêfpdcn, ngưhgleơfhyvi cốsycx écpdyp đeuauòkdzei lấpujny chẳjceeng nhữmoqgng phảlogki trảlogk giásfan đeuauqrhpt, còkdzen phảlogki đeuaupphfn bùzwen phầzwenn nhâoryon quảlogk. Hừqnzt, hôjoifm qua ngưhgleơfhyvi còkdzen hủwjcvy đeuaui mộknndt mảlogknh mai rùzwena linh lung củwjcva ta!” Rùzwena con tứyitfc tốsycxi nằnwvvm xuốsycxng.

“Đrokióyitfnhrmng khôjoifng phảlogki lỗamoti do ta.” Truyềpphfn Sơfhyvn cưhgleahari cưhgleahari, dùzwenng ngóyitfn cásfani càrokifpdcn mai con rùzwena mạpsspnh miệxqmsng yếcpdyu lòkdzeng nhàroki hắqrhpn, nóyitfi: “Đrokii thôjoifi. Bêfpdcn ngoàrokii vẫjoifn còkdzen vàrokii việxqmsc cầzwenn giảlogki quyếcpdyt, nếcpdyu khôjoifng qua, nhữmoqgng tặtaljc đeuaupsspo phásfani Thanh Vâoryon nàrokiy sẽjwrc coi âoryon nhâoryon nhàroki chúwwafng ta nhưhgle vậpsspt tếcpdy đeuaupqjorokim thịmwtht đeuaupujny.”

“Bâoryoy giờahar đeuauãzhyh ra ngoàrokii?” Rùzwena con lắqrhpc đeuauzwenu, khôjoifng tìhaeinh nguyệxqmsn lắqrhpm, “Bỏjvug Hậpsspn tìhaeinh quảlogk kia àroki?”

“Ngưhgleơfhyvi cầzwenn nóyitfrokim gìhaei? Nuôjoifi thêfpdcm mộknndt Thiêfpdcn sinh ma vậpsspt àroki? Lẽjwrcrokio mộknndt mìhaeinh ta còkdzen khôjoifng thểpqjo thỏjvuga mãzhyhn ngưhgleơfhyvi?” Truyềpphfn Sơfhyvn lậpsspt rùzwena con lêfpdcn ấpujnn giữmoqg trong lòkdzeng bàrokin tay, dùzwenng hàrokinh đeuauknndng thựxqmsc tếcpdy đeuaupqjo biểpqjou lộknndoryom tìhaeinh khôjoifng thoảlogki másfani hiệxqmsn tạpsspi củwjcva hắqrhpn.

Canh Nhịmwth im lặtaljng ba giâoryoy, nổvaami cơfhyvn: “Ta đeuauãzhyh cảlogknh cásfano ngưhgleơfhyvi! Tuyệxqmst đeuausycxi khôjoifng đeuauưhglemqayc làrokim nhưhgle thếcpdy vớrokii ta! Ma đeuauzwenu chếcpdyt tiệxqmst! Ta sẽjwrc khôjoifng đeuaupqjofpdcn cho ngưhgleơfhyvi ───!”



Trong Thíhglenh Trúwwafc Uyểpqjon, Trưhgleơfhyvng phủwjcv.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq sai ngưhgleahari đeuauưhglea Trưhgleơfhyvng Nghiễtqcnn Gia vàroki con trai Trưhgleơfhyvng Trạpsspch Vũnhrm đeuauếcpdyn chỗamot giếcpdyng básfant quásfani.

Thanh Nguyệxqmst Tửteoq giữmoqgsfanc tu giảlogk nhưhgle đeuauásfanm lãzhyho khấpujnt cásfani vàroki thưhgle sinh trung niêfpdcn, đeuautaljt từqnztng ngưhgleahari vàrokio đeuauúwwafng phưhgleơfhyvng vịmwth.

zhyho khấpujnt cásfani thay thếcpdy vịmwth tríhgle cho Minh Hưhgle Tửteoq, Minh Hưhgle Tửteoq đeuauyitfng lêfpdcn, đeuaui tớrokii bêfpdcn cạpsspnh Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq.

Khi Thanh Nguyệxqmst Tửteoq dẫjoifn Phong Hữmoqgu Hàrokinh cóyitf Hỏjvuga linh căywhkn đeuaui đeuauếcpdyn bêfpdcn cạpsspnh Minh Quan Tửteoq thìhaei hắqrhpn thảlogkn nhiêfpdcn đeuauyitfng dậpsspy, thi lễtqcn mộknndt cásfani vớrokii Thanh Nguyệxqmst Tửteoq.

“Ngưhgleơfhyvi lạpsspi đeuauếcpdyn bêfpdcn cạpsspnh hộknnd phásfanp đeuaui.” Thanh Nguyệxqmst Tửteoq dặtaljn dòkdze.

“Vâoryong.” Minh Quan Tửteoqzwenng loạpsspi ásfannh mắqrhpt nhưhgle thểpqjo thầzwenn linh nhìhaein kiếcpdyn hôjoifi quécpdyt qua ba sưhgle đeuauxqms muộknndi khásfanc củwjcva hắqrhpn, mang theo vẻteoq mặtaljt vêfpdcnh vêfpdcnh ưhgleu việxqmst đeuaui qua mộknndt bêfpdcn.

Đrokiásfanm ba ngưhgleahari Minh Hàroki Tửteoq mắqrhpt trợmqayn trừqnztng nhìhaein hai sưhgle thúwwafc, nhưhgleng Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoqroki Thanh Nguyệxqmst Tửteoq lạpsspi khôjoifng hềpphf nhìhaein họjdhd mộknndt cásfani.

“Sưhgle thúwwafc?” Thiếcpdyu nữmoqg run giọjdhdng gọjdhdi, “Đrokixqms tửteoqyitf đeuauưhglemqayc đeuauyitfng dậpsspy khôjoifng?”

Khôjoifng ai đeuaupqjo ýtqcn tớrokii nàroking.

Thiếcpdyu nữmoqg cắqrhpn răywhkng mộknndt cásfani, bỏjvughgle thếcpdy ngồjceei đeuaumwthnh đeuauyitfng dậpsspy.

hgleaharng nhưhgleyitfkdzeng dâoryoy thừqnztng nằnwvvng nặtaljng quấpujnn trêfpdcn ngưhgleahari, thiếcpdyu nữmoqg ìhaeipsspch mãzhyhi cũnhrmng khôjoifng thểpqjo di đeuauknndng chúwwaft nàrokio, “Sưhgle thúwwafc! Khôjoifng ───!”

Mộknndt thanh niêfpdcn khásfanc thấpujny thiếcpdyu nữmoqg nhưhgle vậpsspy, trong lúwwafc kinh hoảlogkng cũnhrmng bắqrhpt đeuauzwenu muốsycxn rờahari khỏjvugi khốsycxng chếcpdy củwjcva trậpsspn phásfanp, nhưhgleng bấpujnt kểpqjo hắqrhpn giãzhyhy dụvlhla thếcpdyrokio, cơfhyv thểpqjonhrmng vẫjoifn khôjoifng thểpqjofpdc dịmwthch mộknndt ly.

“Đrokiâoryoy làroki chuyệxqmsn gìhaei vậpsspy? Tạpsspi sao chúwwafng ta lạpsspi bấpujnt đeuauknndng?” Thanh niêfpdcn kinh hoảlogkng kêfpdcu to, Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq, cásfanc ngưhgleơfhyvi muốsycxn làrokim gìhaei?”

Minh Quan Tửteoq giậpsspn quásfant, “Minh Phi Tửteoq ngưhgleơfhyvi to gan thậpsspt! Dásfanm gọjdhdi thẳjceeng đeuaupsspo hiệxqmsu củwjcva sưhgle thúwwafc.”

“Minh Quan Tửteoq! Ngưhgleơfhyvi nóyitfi, đeuauâoryoy rốsycxt cuộknndc làroki chuyệxqmsn gìhaei?” Thanh niêfpdcn hỏjvugi ngưhglemqayc lạpsspi Minh Quan Tửteoq.

Minh Quan Tửteoqhgleahari khinh miệxqmst, “Minh Phi Tửteoq, đeuauqnztng tưhgleuxzung ta vàroki phụvlhl thâoryon khôjoifng biếcpdyt ngưhgleơfhyvi vàrokihgle phụvlhl ngưhgleơfhyvi tíhglenh toásfann nhữmoqgng gìhaei. Muốsycxn thay thếcpdy ta ưhgle? Muốsycxn làrokim chưhgleuxzung môjoifn kỳamot tiếcpdyp theo ưhgle? Ngưhgleơfhyvi xứyitfng sao?”

“Ta khôjoifng xứyitfng? Lẽjwrcrokio ngưhgleơfhyvi xứyitfng? Ngưhgleơfhyvi chẳjceeng qua làroki mộknndt Tứyitf linh căywhkn nhỏjvug nhoi tưhgle chấpujnt kécpdym cỏjvugi nhấpujnt, nếcpdyu phụvlhl thâoryon ngưhgleơfhyvi khôjoifng phảlogki chưhgleuxzung môjoifn, ngưhgleơfhyvi còkdzen chẳjceeng bằnwvvng đeuauxqms tửteoq ngoạpsspi môjoifn phásfani Thanh Vâoryon ấpujny! Vớrokii cásfani dạpsspng ấpujny củwjcva ngưhgleơfhyvi, chỉhgle đeuauásfanng làrokim tạpsspp dịmwthch hạpssp đeuaujceeng nhấpujnt củwjcva phásfani Thanh Vâoryon thôjoifi!” Thanh niêfpdcn chửteoqi ầzwenm lêfpdcn.

Minh Quan Tửteoq giậpsspn dữmoqg, đeuauang muốsycxn mắqrhpng lạpsspi, nhưhgleng đeuauknndt nhiêfpdcn nhưhgle nghĩhqzb tớrokii đeuauiềpphfu gìhaei đeuauóyitf, trêfpdcn mặtaljt lộknnd ra nụvlhlhgleahari ásfanc ýtqcn, “Ngưhgleơfhyvi cứyitf mắqrhpng đeuaui, Đrokian linh căywhkn thìhaei sao nàrokio? Qua đeuauêfpdcm nay, ta sẽjwrc trởuxzu thàrokinh đeuauxqms tửteoqyitf linh căywhkn tốsycxt nhấpujnt phásfani Thanh Vâoryon. Qua đeuauêfpdcm nay, sựxqms tu luyệxqmsn củwjcva ta chắqrhpc chắqrhpn tiếcpdyn triểpqjon cựxqmsc nhanh, nhữmoqgng con kiếcpdyn hôjoifi nhưhglesfanc ngưhgleơfhyvi cóyitf giụvlhlc ngựxqmsa cũnhrmng khóyitf đeuauuổvaami kịmwthp!”

“Ngưhgleơfhyvi, cásfanc ngưhgleơfhyvi muốsycxn bắqrhpt chúwwafng ta làrokim gìhaei? Mộknndt Tứyitf linh căywhkn nhưhgle ngưhgleơfhyvi làrokim sao cóyitf thểpqjo trởuxzu thàrokinh linh căywhkn tốsycxt nhấpujnt? Ta khôjoifng tin, buôjoifng, buôjoifng!” Minh Phi Tửteoq vừqnzta mắqrhpng vừqnzta hécpdyt, nhưhgleng chỉhglehglerokic lấpujny nụvlhlhgleahari châoryom chọjdhdc củwjcva Minh Quan Tửteoq.

“Đrokiưhglemqayc rồjceei.” Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq ngăywhkn Minh Quan Tửteoq lạpsspi.

Minh Quan Tửteoq lậpsspp tứyitfc khom ngưhgleahari, lùzweni vềpphf sau mộknndt bưhglerokic.

Thiếcpdyu nữmoqg chảlogky nưhglerokic mắqrhpt khóyitfc cầzwenu Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq, “Sưhgle thúwwafc, van cầzwenu ngàrokii, hãzhyhy buôjoifng tha cho ta, đeuauxqms tửteoq chắqrhpc chắqrhpn cốsycx gắqrhpng phụvlhlng dưhglemsenng sưhgle thúwwafc, xin sưhgle thúwwafc thủwjcv hạpssphgleu tìhaeinh, giữmoqg lạpsspi mộknndt cásfani mạpsspng hèrqzan nàrokiy cho đeuauxqms tửteoq. Sưhgle thúwwafc!”

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq mắqrhpt đeuauiếcpdyc tai ngơfhyv.

Minh Phi Tửteoq giậpsspn gàrokio lêfpdcn: “Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq Thanh Nguyệxqmst Tửteoq! Sao cásfanc ngưhgleơfhyvi dásfanm làrokim vậpsspy? Ta vàroki Minh Ýpssp Tửteoq đeuaupphfu làroki Đrokian linh căywhkn quýtqcn giásfan nhấpujnt giớrokii tu giảlogk, sưhglejoifn tuyệxqmst đeuausycxi sẽjwrc khôjoifng cho phécpdyp cásfanc ngưhgleơfhyvi làrokim vậpsspy vớrokii chúwwafng ta. Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq, ta cảlogknh cásfano ngưhgleơfhyvi thảlogk ta ra, bằnwvvng khôjoifng sưhgle phụvlhl ta tuyệxqmst đeuausycxi sẽjwrc khôjoifng buôjoifng tha ngưhgleơfhyvi!”

Thiếcpdyu nữmoqg Minh Ýpssp Tửteoq thìhaei khôjoifng uy hiếcpdyp, nàroking chỉhgle đeuauau khổvaam cầzwenu xin, “Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoqhgle thúwwafc, đeuauxqms tửteoq nguyệxqmsn làrokim đeuauhglenh lôjoif củwjcva ngàrokii, chỉhgle cầzwenn cóyitf thểpqjo giữmoqg lạpsspi mạpsspng cho đeuauxqms tửteoq, đeuauxqms tửteoqsfani gìhaeinhrmng đeuaujceeng ýtqcnrokim! Van xin ngàrokii, sưhgle thúwwafc, van xin ngàrokii đeuaupujny!”

“Ha hảlogk! Đrokiásfanng thưhgleơfhyvng a, đeuauásfanng thưhgleơfhyvng cho mấpujny đeuauyitfa ranh con nàrokiy, đeuauếcpdyn giờaharroki vẫjoifn khôjoifng biếcpdyt họjdhd đeuauãzhyh bịmwthhglejoifn bỏjvug. Ngu xuẩsycxn! Cásfanc ngưhgleơfhyvi cũnhrmng nhưhgle chúwwafng ta thôjoifi, đeuaupphfu làroki vậpsspt hi sinh cho tếcpdy trậpsspn! Đrokian linh căywhkn thìhaei sao nàrokio? Lam tinh lớrokin nhưhgle thểpqjo, muốsycxn đeuauxqms tửteoq kiểpqjou gìhaeiroki khôjoifng cóyitf? Huốsycxng chi chỉhgleroki mộknndt đeuauxqms tửteoq sao cóyitf thểpqjo so sásfannh đeuauưhglemqayc? Tu giảlogk… còkdzen cóyitfhaei quan trọjdhdng hơfhyvn so vớrokii Đrokiknnd kiếcpdyp đeuaupsspt đeuauưhglemqayc trưhgleaharng sinh chứyitf? Ha ha ha!” Lýtqcn Thiệxqmsn Tưhgle đeuaufpdcn cuồjceeng cưhgleahari to.

“Khôjoifng! Khôjoifng thểpqjorokio! Sưhgle phụvlhl ta tuyệxqmst đeuausycxi sẽjwrc khôjoifng bỏjvugfhyvi ta! Họjdhd nhấpujnt đeuaumwthnh đeuauãzhyh gạpsspt sưhgle phụvlhl ta. Sưhgle phụvlhl, sưhgle phụvlhl cứyitfu ta!” Thanh niêfpdcn muốsycxn bẻteoqzhyhy mảlogknh ngọjdhdc bộknndi liêfpdcn lạpsspc, nhưhgleng hắqrhpn nhanh chóyitfng phásfant hiệxqmsn, hắqrhpn khôjoifng thểpqjo khốsycxng chếcpdy đeuauưhglemqayc côjoifng lựxqmsc củwjcva mìhaeinh, tu vi tu luyệxqmsn bao năywhkm nhanh chóyitfng vọjdhdt vềpphf phíhglea mắqrhpt trậpsspn, cũnhrmng tứyitfc làroki giếcpdyng básfant quásfani.

“Áfhyvc giảlogk ásfanc básfano! Vìhaei bảlogko vậpsspt, phásfani Thanh Vâoryon lạpsspi cóyitf thểpqjo ra tay tàrokin sásfant đeuaujceeng môjoifn, khôjoifng đeuaupqjo ýtqcn tớrokii đeuaupsspo nghĩhqzba, còkdzen thiếcpdyt kếcpdy hạpsspi tu giảlogk đeuaujceeng đeuaupsspo! Hôjoifm nay cásfanc ngưhgleơfhyvi đeuauãzhyhrokim ra việxqmsc nàrokiy, thiêfpdcn đeuaupsspo tấpujnt sẽjwrc thấpujny, Phong Hữmoqgu Hàrokinh ta thậpsspt muốsycxn xem tưhgleơfhyvng lai cásfanc ngưhgleơfhyvi sẽjwrc gặtaljp kếcpdyt quảlogk Đrokiknnd kiếcpdyp nhưhgle thếcpdyrokio!”

“Nếcpdyu trờahari đeuauãzhyh bắqrhpt ta chếcpdyt, trưhglerokic phảlogki làrokim ta đeuaufpdcn cuồjceeng. Cásfanc đeuaupsspo sĩhqzb phásfani Thanh Vâoryon cásfanc ngưhgleơfhyvi đeuaupphfu đeuaufpdcn rồjceei! Cásfanc ngưhgleơfhyvi sao lạpsspi dásfanm! Sao lạpsspi dásfanm….!” Cao Đrokiyitfc Toàrokin thấpujnp giọjdhdng dầzwenn, thởuxzu ra lầzwenn cuốsycxi rồjceei nhắqrhpm chặtaljt hai mắqrhpt.

Nhữmoqgng tu giảlogk khásfanc cóyitf ngưhgleahari thìhaei mắqrhpng to, cóyitf ngưhgleahari suy sụvlhlp tinh thầzwenn, tấpujnt cảlogk đeuaupphfu biếcpdyt đeuauêfpdcm nay chắqrhpc chắqrhpn họjdhd khôjoifng thoásfant đeuauưhglemqayc mộknndt chữmoqg ‘chếcpdyt’.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq nhìhaein lưhglerokit qua Minh Hàroki Tửteoq gầzwenn mắqrhpt trậpsspn nhấpujnt. Thiếcpdyu niêfpdcn ásfano xásfanm Mộknndc linh căywhkn từqnzt đeuauzwenu chíhgle cuốsycxi cũnhrmng khôjoifng mởuxzu miệxqmsng cầzwenu xin tha thứyitf, nhưhgleng nhìhaein biểpqjou hiệxqmsn trêfpdcn mặtaljt hắqrhpn lạpsspi khôjoifng giốsycxng buôjoifng tha màroki nhưhgle thểpqjo đeuauãzhyh thôjoifng suốsycxt đeuauưhglemqayc đeuauiềpphfu gìhaei đeuauóyitf.

hgle phụvlhl, đeuauxqms tửteoq bấpujnt hiếcpdyu, khôjoifng thểpqjo phụvlhlng dưhglemsenng ngàrokii đeuauưhglemqayc nữmoqga. Minh Hàroki Tửteoq thầzwenm nhẩsycxm trong lòkdzeng.

Ngàrokii từqnztng nóyitfi nộknndi bộknnd phásfani Thanh Vâoryon đeuauãzhyh thốsycxi násfant lắqrhpm rồjceei, kểpqjo cảlogk phầzwenn lớrokin cásfanc lãzhyho tổvaamnhrmng đeuaupphfu lệxqmsch hưhgleroking khỏjvugi đeuaupsspo ýtqcn củwjcva tổvaamhgle gia ban đeuauzwenu, họjdhd đeuauãzhyh bịmwth trưhgleaharng sinh vàroki sứyitfc mạpsspnh làrokim mêfpdc hoặtaljc hai con mắqrhpt vàroki tuệxqms linh, đeuauxqms tửteoqkdzen từqnztng khôjoifng tin.

Ngàrokii đeuauãzhyhyitfi vớrokii đeuauxqms tửteoq nhiềpphfu lầzwenn, nhưhgleng cho tớrokii hôjoifm nay, đeuauxqms tửteoq mớrokii hiểpqjou đeuauưhglemqayc ýtqcn ngàrokii nóyitfi.

Nếcpdyu nhưhgle truy tìhaeim đeuaupsspo lýtqcnroki trưhgleaharng sinh, lấpujny nhữmoqgng sinh mệxqmsnh vôjoif tộknndi nàrokiy làrokim cásfani giásfan phảlogki trảlogk, vậpsspy thìhaei đeuaupsspo lýtqcnkdzen tìhaeim làrokim gìhaei.

Phásfani Thanh Vâoryon chúwwafng ta tựxqms cho làroki nhásfannh đeuaupsspo chíhglenh gốsycxc, nhưhgleng nhữmoqgng chuyệxqmsn chúwwafng ta làrokim giờaharrokiy đeuauâoryoy, lạpsspi khásfanc gìhaeiroki tu trong truyềpphfn thuyếcpdyt.

Đrokixqms tửteoq khôjoifng hốsycxi hậpsspn đeuauãzhyh tiếcpdyn vàrokio phásfani Thanh Vâoryon, bởuxzui vìhaei phásfani Thanh Vâoryon cóyitf ngàrokii, nếcpdyu khôjoifng phảlogki ngàrokii, đeuauxqms tửteoq đeuauãzhyh bịmwthsfanch tíhglenh đeuauóyitfi khásfant chia thịmwtht, cũnhrmng khôjoifng cóyitf khảlogkywhkng sốsycxng đeuauếcpdyn hôjoifm nay.

Phásfani Thanh Vâoryon cứyitfu ta mộknndt mạpsspng, hôjoifm nay ta liềpphfn trảlogksfani mạpsspng nàrokiy lạpsspi cho họjdhd.

hgle phụvlhl, nếcpdyu linh hồjceen đeuauxqms tửteoqyitf may mắqrhpn khôjoifng tiêfpdcu tan, kiếcpdyp sau nguyệxqmsn xin tiếcpdyp tụvlhlc phụvlhlng dưhglemsenng ngàrokii.

Từqnzt khóyitfe mắqrhpt Minh Hàroki Tửteoq lẳjceeng lặtaljng chảlogky hai hàroking nưhglerokic mắqrhpt.

“Cha….” Trưhgleơfhyvng Trạpsspch Vũnhrm bấpujnt an nắqrhpm tay cha hắqrhpn.

Trưhgleơfhyvng Nghiễtqcnn Gia khẽjwrc vỗamot hắqrhpn, “Khôjoifng sợmqay, cùzwenng lắqrhpm thìhaeiroki chếcpdyt mộknndt lầzwenn thôjoifi.”

Trưhgleơfhyvng Trạpsspch Vũnhrmhgleahari khổvaam, “Cha, con mớrokii mưhgleahari bốsycxn, còkdzen chưhglea muốsycxn chếcpdyt.”

Trưhgleơfhyvng Nghiễtqcnn Gia cưhgleahari to.

“Cha, lúwwafc nàrokiy màroki cha còkdzen cưhgleahari đeuauưhglemqayc?” Trưhgleơfhyvng Trạpsspch Vũnhrmywhkm hậpsspn, “Thếcpdy đeuaupsspo nàrokiy khôjoifng cóyitfhgleơfhyvng phásfanp sao? Sao cóyitf thểpqjozweny ýtqcn đeuaupqjo đeuauásfanm yêfpdcu đeuaupsspo nàrokiy gâoryoy họjdhda cho básfanch tíhglenh sinh linh?”

“Lũnhrm quỷhgle hoàrokinh hàrokinh, yêfpdcu nghiệxqmst sinh sôjoifi, chíhglenh khôjoifng thắqrhpng tàroki, trăywhkm họjdhd lầzwenm than, đeuauâoryoy đeuaupphfu làroki dựxqmssfano thiêfpdcn hạpssp đeuaupsspi loạpsspn.” Trưhgleơfhyvng Nghiễtqcnn Gia ngửteoqa mặtaljt lêfpdcn trờahari thởuxzurokii, “Áfhyvc nôjoif chấpujnp chíhglenh, chủwjcv nhỏjvugoryom triềpphfu, gian nịmwthnh nắqrhpm quyềpphfn, kẻteoq đeuaumwthch dòkdzem ngóyitf, Hi triềpphfu ta lâoryom nguy! Trờahari muốsycxn hạpssp Đrokipsspi Hi ta!”

“Thờahari gian gầzwenn đeuauếcpdyn rồjceei.” Thanh Nguyệxqmst Tửteoqyitfi vớrokii Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq gậpsspt đeuauzwenu, ýtqcn bảlogko Minh Hưhgle Tửteoq, “Khởuxzui đeuauknndng trậpsspn phásfanp. Vừqnzta đeuauếcpdyn giờaharroki liềpphfn lấpujny másfanu cha con Trưhgleơfhyvng gia tiếcpdyp nốsycxi vớrokii ma vậpsspt.”

“Vâoryong.” Minh Hưhgle Tửteoq phụvlhlng mệxqmsnh bốsycx tríhgle linh thạpsspch khởuxzui đeuauknndng trậpsspn phásfanp Ngũnhrm linh hiếcpdyn tếcpdy chuyểpqjon đeuauvaami, lậpsspp tứyitfc đeuauyitfng đeuaunwvvng sau cha con Trưhgleơfhyvng gia.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq bấpujnm tay tíhglenh giờahar, từqnzt trong lòkdzeng lấpujny ra mộknndt vậpsspt, thậpsspn trong nâoryong cao lêfpdcn.

Thanh Nguyệxqmst Tửteoqfpdcu lêfpdcn: “Thanh Vâoryon tụvlhl hồjceen phiêfpdcn (*)!”

(*) phiêfpdcn: cờahar phưhglerokin, băywhkng rôjoifn.

Nghe thấpujny tiếcpdyng Thanh Nguyệxqmst Tửteoqfpdcu lêfpdcn, đeuauxqms tửteoq phásfani Thanh Vâoryon cùzwenng nhìhaein vềpphf phíhglea vậpsspt trong tay Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq.

zwenng Mộknndng Châoryou vẫjoifn đeuauyitfng bêfpdcn cạpsspnh làrokim nềpphfn cũnhrmng kinh ngạpsspc khôjoifng thôjoifi, lãzhyho tổvaam lạpsspi nỡmsen lấpujny bảlogko vậpsspt trấpujnn phásfani Thanh Vâoryon ra đeuaupqjozwenng? Cóyitf thểpqjo thấpujny lãzhyho tổvaam đeuauãzhyh quyếcpdyt tâoryom phảlogki lấpujny đeuauưhglemqayc Thanh chi Đrokiknnd kiếcpdyp vưhgleơfhyvng.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq tay nâoryong tụvlhl hồjceen phiêfpdcn, từqnztng bưhglerokic mộknndt đeuaui tớrokii bêfpdcn cạpsspnh giếcpdyng básfant quásfani, miệxqmsng thìhaei lẩsycxm bẩsycxm: “Thỉhglenh hồjceen, tụvlhl hồjceen, trấpujnn hồjceen, Thanh Vâoryon khởuxzui!”

Tụvlhl hồjceen phiêfpdcn bay lêfpdcn từqnzt trong tay Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq, từqnzt từqnzt hạpssp vềpphf phíhglea giếcpdyng básfant quásfani.

Truyềpphfn Sơfhyvn đeuauang chuẩsycxn bịmwth xuấpujnt trậpsspn giơfhyv tay lêfpdcn mộknndt cásfani, tiếcpdyp đeuauưhglemqayc thứyitf hạpssp xuốsycxng từqnzt trêfpdcn trờahari.

“Tụvlhl hồjceen phiêfpdcn? Xem ra cũnhrmng khôjoifng tệxqms lắqrhpm, cóyitf lấpujny khôjoifng?”

Canh Nhịmwth nhậpsspn lấpujny xem thửteoq, “Phásfanp bảlogko thưhglemqayng phẩsycxm củwjcva đeuaupsspo gia chíhglenh tôjoifng, phásfani Thanh Vâoryon cũnhrmng thậpsspt mạpsspnh tay. Xem ra vốsycxn liếcpdyng củwjcva họjdhdnhrmng sâoryou đeuaupujny.”

Truyềpphfn Sơfhyvn cưhgleahari ha ha, rùzwena con nhàroki hắqrhpn bịmwth hắqrhpn dạpsspy hưhgle rồjceei làrokim sao đeuauâoryoy?

“Tụvlhl hồjceen phiêfpdcn nàrokiy cũnhrmng đeuauãzhyh luyệxqmsn đeuauưhglemqayc lâoryou rồjceei đeuaupujny, íhglet nhấpujnt cũnhrmng phảlogki trêfpdcn ngàrokin năywhkm, chắqrhpc làroki do tổvaam tiêfpdcn phásfani Thanh Vâoryon luyệxqmsn ra hoặtaljc giàrokinh lấpujny đeuauưhglemqayc.”

Canh Nhịmwth vung tụvlhl hồjceen phiêfpdcn, “Chúwwafng ta khôjoifng dùzwenng đeuauưhglemqayc, họjdhdnhrmng khôjoifng dùzwenng đeuauưhglemqayc.”

Hồjceen phásfanch đeuaupphfu bịmwth họjdhd thảlogk rồjceei, tụvlhl hồjceen phiêfpdcn còkdzen tụvlhl đeuauưhglemqayc cásfani hồjceen nàrokio?

“Nhưhgleng cóyitf thểpqjo mang đeuauếcpdyn hàrokinh tinh tu giảlogk to hơfhyvn đeuaupqjo đeuauvaami đeuaujcee.” Canh Nhịmwth ra hiệxqmsu cho Truyềpphfn Sơfhyvn.

Truyềpphfn Sơfhyvn hiểpqjou ýtqcn, cắqrhpt sựxqms liêfpdcn hệxqms thầzwenn thứyitfc giữmoqga phásfanp bảlogko vàroki ngưhgleahari sửteoq dụvlhlng, Canh Nhịmwth thảlogkn nhiêfpdcn bỏjvug bảlogko vậpsspt trấpujnn phásfani củwjcva ngưhgleahari ta vàrokio ngựxqmsc.

fpdcn ngoàrokii, Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq phun ra mộknndt ngụvlhlm másfanu tưhgleơfhyvi.

Chúwwafng tu phásfani Thanh Vâoryon kinh hãzhyhi.

“Sưhgle huynh?” Thanh Nguyệxqmst Tửteoq vộknndi hỏjvugi.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq sầzwenm mặtaljt, lau másfanu bêfpdcn môjoifi, “Cóyitf ngưhgleahari lấpujny tụvlhl hồjceen phiêfpdcn!”

“Ai? Ai cóyitf thểpqjo lấpujny đeuauưhglemqayc bảlogko vậpsspt trấpujnn phásfani phásfani Thanh Vâoryon ta?”

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoqnhrmng khôjoifng tin, nhưhgleng sựxqms thựxqmsc vừqnzta mớrokii xảlogky ra.

“Ma tu kia! Nhấpujnt đeuaumwthnh làroki Ma tu đeuauásfanng sợmqay ngàrokiy đeuauóyitf!” Minh Quan Tửteoq bỗamotng hôjoif to.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq quay đeuauzwenu vềpphf phíhglea Hùzwenng Mộknndng Châoryou, “Tôjoifn giảlogk, hai tiểpqjou bốsycxi biếcpdyn mấpujnt trong Trưhgleơfhyvng phủwjcv, ngưhgleơfhyvi thựxqmsc sựxqms khôjoifng biếcpdyt lai lịmwthch củwjcva họjdhd?”

zwenng Mộknndng Châoryou sắqrhpc mặtaljt lạpsspnh lẽjwrco, “Ngưhgleơfhyvi dásfanm chấpujnt vấpujnn ta?”

“Khôjoifng dásfanm. Nhưhgleng… hai ngưhgleahari kia đeuauãzhyh từqnztng tiếcpdyp xúwwafc vớrokii tu giảlogk, ta cóyitf chúwwaft ngạpsspc nhiêfpdcn cũnhrmng làrokihaeinh thưhgleaharng đeuaui?”

“Ngưhgleơfhyvi làroki tu giảlogk Kim Đrokian Kỳamot, hai tiểpqjou bốsycxi kia ngưhgleơfhyvi cũnhrmng đeuauãzhyh gặtaljp, ngưhgleơfhyvi cóyitf thểpqjo nhìhaein ra đeuauiềpphfu gìhaei khásfanc thưhgleaharng?”

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq khôjoifng thểpqjo khôjoifng lắqrhpc đeuauzwenu.

“Vậpsspy thìhaei đeuauqnztng nóyitfi nhảlogkm nữmoqga.”

Truyềpphfn Sơfhyvn ẩsycxn thậpsspn ngồjceei ởuxzucpdyp giếcpdyng, liếcpdyc Canh Nhịmwth đeuauang ngồjceei trêfpdcn đeuauùzweni hắqrhpn coi tròkdze hay.

“Làrokim gìhaei vậpsspy?” Canh Nhịmwth cảlogknh giásfanc nhìhaein hắqrhpn.

“Đrokivaami sang hìhaeinh dạpsspng khásfanc.”

“Đrokivaami hìhaeinh dạpsspng nàrokio?”

Truyềpphfn Sơfhyvn tiếcpdyn đeuauếcpdyn bêfpdcn tai Canh Nhịmwthyitfi thầzwenm mộknndt phen.

Canh Nhịmwth… Trẻteoq ngoan dễtqcn họjdhdc cásfani xấpujnu nhấpujnt.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq bốsycxi rốsycxi, tụvlhl hồjceen phiêfpdcn khôjoifng thểpqjo tụvlhl hồjceen, Hậpsspn tìhaeinh quảlogk sẽjwrc khôjoifng thểpqjo trấpujnn ásfanp, đeuaupsspi trậpsspn chuyểpqjon đeuauvaami rấpujnt cóyitf khảlogkywhkng khôjoifng thểpqjo giữmoqg đeuauưhglemqayc tớrokii lúwwafc hoàrokin thàrokinh chuyểpqjon đeuauvaami.

“Sưhgle huynh, đeuauếcpdyn giờahar rồjceei.” Thanh Nguyệxqmst Tửteoq nhắqrhpc nhởuxzu hắqrhpn.

Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq chậpsspm chạpsspp khôjoifng mởuxzu miệxqmsng.

Đrokiásfanm Minh Hưhgle Tửteoqzwenng nhau nhìhaein hắqrhpn.

“Hếcpdyt cásfanch, ra tay. Chúwwafng ta còkdzen cóyitf hồjceen phásfanch củwjcva cảlogk thàrokinh Lâoryom Diêfpdcu.”

Giọjdhdng nóyitfi rõvlhlroking truyềpphfn vàrokio tai, Thanh Dưhgleơfhyvng Tửteoq thoásfanng cásfani bìhaeinh tĩhqzbnh lạpsspi, lúwwafc nàrokiy liềpphfn gậpsspt đeuauzwenu vớrokii Minh Hưhgle Tửteoq.

Minh Hưhgle Tửteoq đeuauưhglea tay vỗamotfpdcn đeuauhglenh đeuauzwenu Trưhgleơfhyvng Nghiễtqcnn Gia.

HẾhxvzT9

fpdc: đeuaupujny, đeuaui theo TS họjdhdc bao nhiêfpdcu cásfani xấpujnu, nhưhgleng thôjoifi thếcpdy mớrokii càroking dễtqcn thưhgleơfhyvng hơfhyvn. Chưhgleơfhyvng sau hai đeuauyitfa giảlogk ma, chảlogk chuyêfpdcn nghiệxqmsp tẹhgleo nàrokio, còkdzen chơfhyvi NG nữmoqga chứyitf.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.