Khiêu Lương Tiểu Sửu Hỗn Thế Ký Hệ Liệt

Quyển 14-Chương 1-1 : Tóm tắt

    trước sau   
qeffm tắakidt:

Mộlyplt kẻazwl xui xẻazwlo tớlugki tộlyplt cùxxpsng, mộlyplt nhàbgcy tiêussan đeewxiexkn tham ăvwmxn lạmtmzi cònldqn gàbgcy mờpgzl, sắakidp sửwdvoa mởkvbt ra mộlyplt đeewxoạmtmzn song, tu, kỳbxbe, duyêussan ─── kinh thiêussan đeewxwdvoa, quỷeufl thầazwln khiếmiilp?

Truyềdxnvn Sơfyrtn ma côpcrzng đeewxmtmzi thàbgcynh trởkvbt lạmtmzi Lam tinh, cơfyrt hộlypli báiexko thùxxps ngàbgcyy mộlyplt chítkkan muồolzwi.

Tiểdxnvu ma đeewxazwlu quyếmiilt tâzoypm, quyếmiilt đeewxwdvonh phảjihzi đeewxi lêussan con đeewxưksmspgzlng tạmtmzo phảjihzn ─── xâzoypy mộlyplt tònldqa thàbgcynh, dưksmspgzlng nhưksmsbgcy mộlyplt khởkvbti đeewxazwlu tốqbbnt đeewxnizqp?

Trong lúokfwc tiểdxnvu ma đeewxazwlu chuẩeufln bịwdvo kỹolzwbgcyng, sựsnjo việubfkc cóqeff vẻazwl rấqbbnt êussam xuôpcrzi, nhưksmsng màbgcy, khôpcrzng thểdxnv khinh thưksmspgzlng thểdxnv chấqbbnt xui xẻazwlo củohmwa Truyềdxnvn Sơfyrtn, ‘ngưksmspgzli’ e sợjytt thiêussan hạmtmz bấqbbnt loạmtmzn’, bưksmslugkc từuzodng bưksmslugkc tớlugki gầazwln Truyềdxnvn Sơfyrtn vàbgcy Canh Nhịwdvo; càbgcyng làbgcym Canh Nhịwdvo nổoqsai khùxxpsng hơfyrtn, ngưksmspgzli trong tiêussan đeewxiexkn sẽukpn đeewxoạmtmzt mấqbbnt Ma tu Truyềdxnvn Sơfyrtn, đeewxãnkzp hiệubfkn thâzoypn!

Ăznorn đeewxưksmsjyttc cỏvrad non rồolzwi sao y cóqeff thểdxnv chắakidp tay nhưksmspgzlng? Y nhấqbbnt đeewxwdvonh sẽukpn bảjihzo vệubfk thàbgcynh trìlksp củohmwa mìlkspnh, bảjihzo vệubfk bảjihzn lữzoyp củohmwa mìlkspnh!

Mấqbbny chữzoyp bỏvrad ngỏvrad:

“Nóqeffi đeewxi, ngưksmsơfyrti đeewxang gạmtmzt ta giấqbbnu cáiexki gìlkspksmslugki hầazwlm mỏvrad?” Truyềdxnvn Sơfyrtn tònldqnldq hỏvradi.

“Khôpcrzng giấqbbnu bảjihzo bốqbbni gìlksp cảjihz, chỉoqsabgcy muốqbbnn… vâzoypy khốqbbnn mộlyplt Ma tu.” Canh Nhịwdvookfwi đeewxazwlu, đeewxazwlu ngóqeffn châzoypn chọzrlpc mặvhfqt đeewxqbbnt.

“Ma tu nàbgcyy cóqeff thùxxpsiexkn vớlugki ngưksmsơfyrti?” Truyềdxnvn Sơfyrtn rấqbbnt ngạmtmzc nhiêussan. Nếmiilu Canh Nhịwdvo đeewxqbbni đeewxazwlu vớlugki Ma tu thậvrmbt, vớlugki cáiexki títkkanh nháiexkt gan sợjytt phiềdxnvn phứqhyac củohmwa y, nhấqbbnt đeewxwdvonh sẽukpn bảjihzo hắakidn giảjihzi quyếmiilt đeewxqbbni phưksmsơfyrtng chứqhya sao lạmtmzi khôpcrzng nóqeffi tiếmiilng nàbgcyo màbgcy tựsnjo ra tay?

“Bâzoypy giờpgzl… cònldqn chưksmsa kếmiilt thùxxps.”

“Hửwdvom?” Truyềdxnvn Sơfyrtn nhưksmslugkn màbgcyy, “Cóqeff phảjihzi ngưksmsơfyrti nhìlkspn thấqbbny gìlksp khôpcrzng?”

Canh Nhịwdvo liếmiilc mắakidt nhìlkspn hắakidn, áiexknh mắakidt u oáiexkn.

Truyềdxnvn Sơfyrtn tựsnjoksmsng cảjihzm thấqbbny buồolzwn cưksmspgzli. Dùxxpsng áiexknh mắakidt ấqbbny nhìlkspn hắakidn? Cứqhya nhưksms thểdxnv hắakidn đeewxãnkzpbgcym chuyệubfkn gìlkspqeff lỗfxwci vớlugki y vậvrmby.

… Ack, khôpcrzng phảjihzi hắakidn thựsnjoc sựsnjo sẽukpnbgcym chuyệubfkn cóqeff lỗfxwci gìlksp vớlugki rùxxpsa con nhàbgcy hắakidn trong tưksmsơfyrtng lai chứqhya? Hơfyrtn nữzoypa đeewxqbbni tưksmsjyttng cònldqn làbgcy Ma tu bịwdvo nhốqbbnt trong trậvrmbn pháiexkp kia?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.