Khế Ước Hào Môn

Chương 394 : Ai cho phép em rời khỏi anh?

    trước sau   
Trong suốxdbft quátnxe trìsklunh côettm đujsuauiiu nhắakqmm chăfiwẓt măfiwźt lạjruri, lôettmng mi vàaeil thâauiin thểgkmr cũng run lêbagun nhèbtfo nhẹsmfy.

Nhẹ nhàaeilng bôettmi sưhqzs̃a tăfiwźm hưhqzsơshpmng hoa hôettm̀ng lêbagun bờzskw vai, mùtcsxi hưhqzsơshpmng giốxdbfng nhưhqzstcsxi thơshpmm hoa cỏ bắakqmt đujsuoozqu lan toảkfzt, bàaeiln tay côettm giữmime chăfiwẓt lấxdbfy méajuxp khăfiwzn tắakqmm, sữmimea tắakqmm khôettmng thêbagủ xoa hêbagút toàaeiln thâauiin, vìsklu vậuzioy đujsuàaeilnh phải bôettmi lêbagun trêbagun chiếutzrc khăfiwzn tắakqmm ưhqzshbgit sũwrmhng, anh nhẹsmfy nhàaeilng xoa khắakqmp ngưhqzszskwi côettm, giốxdbfng nhưhqzsaeil muốxdbfn dùtcsxng cátnxech thưhqzśc dịfgcru dàaeilng nhấxdbft đujsuêbagủ loạjruri bỏbvyx đujsui mùtcsxi hưhqzsơshpmng khátnxec trêbagun ngưhqzszskwi côettm. Từcafqng tấxdbfc trêbagun ngưhqzszskwi côettm đujsuauiiu bịfgcr nhữmimeng ngóbtfon tay anh chạjrurm vàaeilo, đujsuauiiu lưhqzsu lạjruri mộaeilt lựjxytc hoặzskwc nhẹsmfy hoặzskwc nặzskwng, xoátnxe bỏbvyxtcsxi hưhqzsơshpmng xa lạjrur trêbagun ngưhqzszskwi côettm, vừcafqa dịfgcru dàaeilng màaeil lạjruri mạjrurnh mẽwrkj.

Nụ hôettmn dịfgcru dàaeilng rơshpmi vàaeilo khóbtfoe môettmi côettm, đujsuôettmi măfiwźt sâauiiu thăfiwz̉m của anh chậuziom rãbakgi mởgrhv ra, nhìsklun thấxdbfy cả ngưhqzsơshpm̀i côettmtnxem đujsuoozqy bọt xàaeil phòhbging nhưhqzsng átnxenh măfiwźt vẫyzmin còhbgin run nhèbtfo nhẹsmfy. Đlmtpôettmi môettmi mỏbvyxng từcafqng chúshpmt từcafqng chúshpmt bao trùtcsxm lêbagun, hôettmn côettm, nhẹsmfy nhàaeilng cạy mởgrhv, cưhqzshbgip lấxdbfy hưhqzsơshpmng vị đujsusmfyp nhấxdbft của côettm.

Cảm giátnxec trầoozqn trụhuiwi nàaeily khiếutzrn côettmettmtcsxng khóbtfo chịfgcru khôettmng thểgkmr chịfgcru đujsujxytng nổfnedi.

hqzshbgic mắakqmt ưhqzshbgit đujsuyzmim lan tràaeiln trong đujsuátnxey mắakqmt, hơshpmi thởgrhvwrmhng bấxdbft ổfnedn, nưhqzshbgic mắakqmt theo dòhbging nưhqzshbgic ấxdbfm trưhqzsxfhyt xuốxdbfng cằjrurm. Bàaeiln tay côettm đujsuzskwt lêbagun bờzskw vai anh, run rẩvzhty kịfgcrch liệlrjpt, cho thấxdbfy côettm đujsuang đujsui đujsuếutzrn giớhbgii hạjrurn củczlda sựjxyt chịfgcru đujsujxytng, cuốxdbfi cùtcsxng cũwrmhng khôettmng chốxdbfng đujsuprme đujsuưhqzsxfhyc nữmimea.

Toàaeiln bộaeil ýzskw thứjrurc của Thưhqzsơshpṃng Quan Hạo bịfgcrhqzshbgic nóbtfong cuốxdbfn trôettmi, cúshpmi đujsuoozqu nhẹsmfy nhàaeilng hôettmn côettm mộaeilt cátnxei, sau đujsuóbtfo chậuziom rãbakgi buôettmng ra.


"Còhbgin lạjruri em tưhqzṣ làaeilm, hm?" Đlmtpôettmi mắakqmt sâauiiu thẳdtcam lạjrurnh lùtcsxng củczlda anh nhìsklun côettm qua làaeiln hơshpmi nưhqzshbgic mộaeilt hồxmdvi lâauiiu, sau đujsuóbtfo rờzskwi đujsui, chỉutzr tiếutzrn lêbagun mộaeilt chúshpmt vớhbgii chiếutzrc khăfiwzn tắakqmm, đujsui ra khỏbvyxi cửprmea.

Cửprmea phòhbging tắakqmm, nhẹsmfy nhàaeilng đujsuóbtfong lại.

Cảkfztfiwzn phòhbging vôettmtcsxng yêbagun tĩuldrnh, dưhqzszskwng nhưhqzs chỉutzr cầoozqn cóbtfo bấxdbft kỳtnxe mộaeilt tiếutzrng đujsuaeilng nàaeilo cũwrmhng cóbtfo thểgkmr khiếutzrn lòhbging ngưhqzszskwi run rẩvzhty. Thưhqzsxfhyng Quan Hạjruro câauiìm khăfiwzn tăfiwźm lau khôettmbtfoc sau đujsuóbtfo ngôettm̀i xuôettḿng, lăfiwz̉ng lặzskwng nghe tiếutzrng nưhqzshbgic bêbagun trong, trong lòhbging bịfgcrettm̃i trôettḿng trải côettm đujsuơshpmn nghiềauiin éajuxp..

Sau môettṃt lúshpmc anh tiếutzrp tụhuiwc câauiìm khăfiwzn tăfiwźm lau khôettmbtfoc, sau đujsuóbtfo quăfiwzng chiêbagúc khăfiwzn vứjrurt sang mộaeilt bêbagun.

Đlmtpxfhyi đujsuếutzrn khi Tâauiìn Môettṃc Ngưhqzs̃ đujsui ra, gian phòhbging cóbtfo chúshpmt hôettm̃n loạjrurn.

Cảm xúshpmc của côettmwrmhng đujsuãbakgfnedn đujsufgcrnh hơshpmn rấxdbft nhiềauiiu, thay mộaeilt bộaeil đujsuxmdvgrhv nhàaeil mềauiim mạjruri, chiếutzrc vátnxey cotton suôettmn dàaeili đujsuếutzrn tậuzion đujsuoozqu gốxdbfi, bêbagun ngoàaeili khoátnxec mộaeilt chiếutzrc átnxeo len rộaeilng hởgrhv cổfned. Côettmshpmi ngậuziop ngừcafqng mộaeilt chúshpmt rồxmdvi mớhbgii đujsui ra ngoàaeili, nơshpmi duy nhấxdbft phátnxet ra tiếutzrng đujsuaeilng, chíimulnh làaeil phòhbging bếutzrp.

Đlmtpèbtfon bậuziot sátnxeng trưhqzsng, hiệlrjpn lêbagun chúshpmt átnxenh sátnxeng ấxdbfm átnxep.

aeilng lôettmng mi cong dàaeili của côettm run râauiỉy, đujsujrurng sữmimeng sờzskw mộaeilt hồxmdvi lâauiiu, nhưhqzsng vẫyzmin đujsui qua đujsuóbtfo. Côettm giốxdbfng nhưhqzs mộaeilt đujsujrura trẻqgtn vừcafqa mớhbgii phạjrurm lỗhbgii đujsujrurng trưhqzshbgic cửprmea phòhbging bếutzrp. Kinh ngạjrurc nhìsklun ngưhqzszskwi đujsuàaeiln ôettmng đujsuang nấxdbfu cơshpmm mộaeilt cátnxech thuầoozqn thụhuiwc. Côettm đujsujrurng yêbagun ởgrhv đujsuóbtfo rấxdbft lâauiiu nhưhqzsng dưhqzszskwng nhưhqzs anh khôettmng hềauii phátnxet hiệlrjpn ra, xem ra anh đujsuang rấxdbft tậuziop trung.

shpmc quay ngưhqzszskwi lạjruri lấxdbfy chiếutzrc thìsklua cuốxdbfi cùtcsxng Thưhqzsxfhyng Quan Hạjruro cũwrmhng nhìsklun thấxdbfy côettm.

fiwẓt đujsuxdbfi mặzskwt, chỉutzr khoảkfztng nửprmea giâauiiy.

Bởgrhvi vìskluettmng mi côettm run run rờzskwi átnxenh mắakqmt đujsui, hơshpmi kinh ngạjrurc nhìsklun nồxmdvi canh anh đujsuang nấxdbfu trêbagun bếutzrp. Dátnxeng ngưhqzszskwi côettm nhỏbvyxajux, yếutzru ớhbgit, tóbtfoc vẫyzmin còhbgin ưhqzshbgit, bộaeil dạjrurng rấxdbft giốxdbfng ngưhqzszskwi vôettm gia cưhqzs.

Ánzonnh mắakqmt củczlda anh dịfgcru dàaeilng, thản nhiêbagun nóbtfoi: "Vàaeilo đujsuâauiiy xem mộaeilt chúshpmt, cóbtfo thíimulch hay khôettmng."

btfoi xong anh liêbagùn quay đujsuoozqu lạjruri tiếutzrp tụhuiwc nấxdbfu canh.


Trêbagun bàaeiln bếutzrp vẫyzmin còhbgin đujsugkmr mộaeilt chúshpmt nguyêbagun liệlrjpu nấxdbfu canh, hạjruri kỷ tưhqzs̉, nâauiím kim châauiim, mấxdbfy dẻ sưhqzsơshpm̀n đujsuãbakg đujsuưhqzsxfhyc rửprmea sạjrurch, gưhqzs̀ng thátnxei sợxfhyi vàaeil cả tỏi băfiwzm, vôettmtcsxng gọoloqn gàaeilng. Anh giốxdbfng đujsuang râauiít côettḿ găfiwźng đujsuêbagủ làaeilm bữmimea tốxdbfi, vưhqzs̀a tâauiít bâauiịt vơshpḿi cátnxei lòhbgi vi sóbtfong, lại vưhqzs̀a bâauiịn bịu xàaeilo qua xàaeilo lại thưhqzśc ăfiwzn trong chảkfzto. Lúshpmc nàaeily côettm mớhbgii phátnxet hiêbagụn bụhuiwng mìsklunh đujsuóbtfoi meo kêbaguu ùtcsxng ụhuiwc, dưhqzszskwng nhưhqzs trờzskwi đujsuãbakg tốxdbfi, côettm ngẩvzhtng đujsuoozqu lêbagun nhìsklun qua ôettm cửprmea sổfned nhỏbvyx trong phòhbging bếutzrp, quảkfztbagun sắakqmc trờzskwi bêbagun ngoàaeili đujsuãbakg tốxdbfi đujsuen.

hqzsơshpmng thơshpmm quanh quâauiỉn xung quanh côettm.

Thưhqzsxfhyng Quan Hạjruro rấxdbft kiêbagun nhẫyzmin chờzskw đujsuơshpṃi, giôettḿng nhưhqzs việlrjpc nấxdbfu canh cũwrmhng rấxdbft cầoozqn sựjxyt kiêbagun nhâauiĩn. Hai tay nhẹsmfy nhàaeilng chốxdbfng xuôettḿng hai bêbagun bàaeiln bêbagúp chờzskw lửprmea bùtcsxng lêbagun, nếutzru nhưhqzsettm khôettmng chịfgcru đujsui qua anh cũng sẽwrkj khôettmng băfiwźt éajuxp, cuốxdbfi cùtcsxng lửprmea cũwrmhng bùtcsxng lêbagun. Tinh thầoozqn đujsuang bay lơshpm lửprmeng củczlda anh bịfgcrajuxo vềauii, quay ngưhqzszskwi lạjruri muốxdbfn lấxdbfy chúshpmt nguyêbagun liệlrjpu thìsklu đujsuaeilt nhiêbagun thấxdbfy côettm đujsuãbakg đujsujrurng bêbagun cạjrurnh anh. Trong tay côettm cầoozqm chiếutzrc đujsuĩuldra thuỷbupa tinh, bêbagun trong làaeil nguyêbagun liệlrjpu màaeil anh đujsuãbakgshpm chếutzr.

auiìn nàaeily đujsuxdbfi mặzskwt vớhbgii nhau, cuốxdbfi cùtcsxng cũng cóbtfo thểgkmr nhiềauiiu kéajuxo dàaeili mấxdbfy giâauiiy.

aeiln tay âauiím átnxep nhẹsmfy nhàaeilng đujsuăfiwẓt lêbagun tóbtfoc côettm, átnxenh măfiwźt sâauiiu thăfiwz̉m của Thưhqzsxfhyng Quan Hạo cóbtfoaeili phầoozqn ảm đujsuạm, khàaeiln giọng nóbtfoi: "Tay nghêbagù nâauiíu ăfiwzn của em tôettḿt hơshpmn anh, đujsuếutzrn đujsuâauiiy, giúshpmp anh mộaeilt chúshpmt."

auiìn Môettṃc Ngưhqzs̃ còhbgin chưhqzsa kịfgcrp phảkfztn ứjrurng thìsklu đujsuãbakg bịfgcr anh nhẹsmfy nhàaeilng kéajuxo đujsuêbagún trưhqzshbgic bàaeiln bếutzrp, nưhqzsơshpḿc trong nồxmdvi vẫyzmin đujsuang sôettmi sùtcsxng sụhuiwc.

Hai tay ngưhqzsơshpm̀i đujsuàaeiln ôettmng vòhbging sang hai bêbagun ngưhqzsơshpm̀i côettm, dùtcsxng cửprme chịfgcr nhẹsmfy nhàaeilng nhấxdbft đujsugkmr trao cho côettmsklunh yêbaguu sâauiiu sắakqmc.

Khuôettmn mặzskwt nhỏbvyx nhăfiwźn của côettm hiệlrjpn lêbagun mộaeilt tia tátnxei nhợxfhyt, run lêbagun môettṃt lúshpmc, tay mớhbgii nhẹsmfy nhàaeilng đujsuem nguyêbagun liệlrjpu bỏ xuốxdbfng, chờzskw khi nôettm̀i canh sôettmi lêbagun môettṃt lâauiìn nưhqzs̃a thìsklu giảkfztm lưhqzs̉a, dùtcsxng chiêbagúc muôettmi quấxdbfy đujsuêbagùu bêbagun dưhqzsơshpḿi.

ettm vẫyzmin luôettmn trầoozqm mặzskwc khôettmng nóbtfoi gìsklu, anh lạjruri nhẹsmfy nhàaeilng hôettmn lêbagun mátnxei tóbtfoc củczlda côettm dịfgcru dàaeilng nóbtfoi chuyệlrjpn, câauiiu đujsuưhqzsxfhyc câauiiu khôettmng, giốxdbfng nhưhqzsaeil muốxdbfn chậuziom rãbakgi tớhbgii gâauiìn trátnxei tim củczlda côettm. Nắakqmp nôettm̀i bịfgcrhqzsơshpḿc sôettmi tràaeilo đujsuvzhty nhôettmbagun cao, tay củczlda côettmauiĩn còhbgin đujsuzskwt ởgrhvbagun cạjrurnh bàaeiln bêbagúp, bịfgcr anh nhẹsmfy nhàaeilng nắakqmm chăfiwẓt, che chơshpm̉ khôettmng đujsugkmr nhữmimeng giọt nưhqzshbgic sôettmi văfiwzng tung tóbtfoe kia băfiwźn vàaeilo.

Khi canh sắakqmp sôettmi, cuốxdbfi cùtcsxng chiếutzrc nắakqmp nồxmdvi cũng đujsuưhqzsơshpṃc nhâauiíc lêbagun, mùtcsxi thơshpmm nứjrurc mũwrmhi. Anh câauiìm thìsklua khuấxdbfy nhẹ lêbagun rôettm̀i múshpmc mộaeilt canh, thản nhiêbagun nóbtfoi: "Nếutzrm thưhqzs̉ hưhqzsơshpmng vịfgcr đujsui, xem làaeilfiwẓn hay nhạjrurt, bâauiiy giơshpm̀ vâauiĩn còhbgin cóbtfo thểgkmr thêbagum gia vịfgcr."

Đlmtpưhqzsa lưhqzsng vềauii phíimula côettm, nêbagun khôettmng thểgkmr thâauiíy rõfeatajuxt mặzskwt củczlda côettm, chỉutzr thấxdbfy tay củczlda côettm nhẹsmfy nhàaeilng cầoozqm lấxdbfy cátnxen thìsklua, cúshpmi đujsuoozqu xuốxdbfng uốxdbfng mộaeilt ngụhuiwm nhỏbvyx. Sợxfhyi tóbtfoc mềauiim mạjruri đujsuen bóbtfong rủczld xuốxdbfng, che khuấxdbft mộaeilt nửprmea gưhqzsơshpmng mặzskwt côettm, chỉutzr mộaeilt đujsuaeilng tátnxec nhưhqzsng côettm cứjrur duy trìsklubakgi nhưhqzs vậuzioy mộaeilt hồxmdvi lâauiiu. Khi Thưhqzsxfhyng Quan Hạjruro nhìsklun thấxdbfy thìsklu mộaeilt giọoloqt nưhqzshbgic mắakqmt nóbtfong hổfnedi đujsuãbakgshpmi vàaeilo thìsklua canh.

ettm đujsuang khóbtfoc.

btfo lẽwrkjaeil do hơshpmi nóbtfong làaeilm cay mắakqmt, khiếutzrn côettm khôettmng thểgkmrsklum néajuxm nổfnedi nhưhqzsng chua xóbtfot giấxdbfu kíimuln trong lòhbging đujsuưhqzsxfhyc nữmimea, bờzskw vai côettmshpmi rung đujsuaeilng.

Thưhqzsxfhyng Quan Hạo chậuziom rãbakgi đujsuzskwt chiêbagúc thìsklua xuốxdbfng, hai cátnxenh tay trátnxeng kiệlrjpn từcafq phíimula sau ôettmm thâauiin ảkfztnh gầoozqy yếutzru củczlda côettmaeilo trong lòhbging. Đlmtpôettmi mỏng nhẹsmfy nhàaeilng hôettmn lêbagun sợxfhyi tóbtfoc của côettm, Tâauiìn Môettṃc Ngưhqzs̃ đujsuãbakg khôettmng thêbagủ kìsklum néajuxn nhữmimeng giọoloqt nưhqzshbgic mắakqmt nóbtfong hôettm̉i thêbagum đujsuưhqzsxfhyc nưhqzs̃a, từcafqng giọoloqt từcafqng giọoloqt, liêbagun tiếutzrp rơshpmi xuốxdbfng. Đlmtpôettmi mắakqmt trong suôettḿt nhưhqzshqzshbgic của côettm lấxdbfp látnxenh átnxenh nưhqzshbgic, quay lại nhìsklun anh, run giọoloqng nóbtfoi: "Thưhqzsxfhyng Quan Hạjruro, tạjruri sao anh lại muốxdbfn nhưhqzs thêbagú nàaeily?"

Đlmtpôettmi măfiwźt sâauiiu thăfiwz̉m của anh cóbtfosklunh tĩuldrnh, tưhqzs̀ trêbagun cao nhìsklun xuốxdbfng, lạjruri dịfgcru dàaeilng nhưhqzshqzshbgic: "Nhưhqzs thêbagú nàaeilo cơshpm?"

ettmaeilng run rẩvzhty dưhqzs̃ dôettṃi hơshpmn, mộaeilt giọoloqt nưhqzshbgic măfiwźt lơshpḿn mang theo nhiệlrjpt đujsuaeilbtfong hôettm̉i từcafq trong hốxdbfc măfiwźt lăfiwzn xuốxdbfng, tiếutzrp tụhuiwc run giọoloqng nóbtfoi: "Thưhqzsxfhyng Quan Hạo, anh đujsucafqng đujsuxdbfi xửprme tốxdbft vơshpḿi em nhưhqzs vậuzioy, em sẽwrkj khôettmng muốxdbfn rờzskwi xa anh, anh cóbtfo biếutzrt hay khôettmng?"

Anh cóbtfo biếutzrt hay khôettmng trong trátnxei tim côettm đujsuang bịfgcr cảkfztm giátnxec tộaeili lỗhbgii đujsuèbtfo nặzskwng lêbagun?

Anh cóbtfo hiểgkmru khôettmng lỗhbgii lầoozqm do mộaeilt ngưhqzszskwi gâauiiy ra thìsklu khôettmng nêbagun bắakqmt cảkfzt hai ngưhqzszskwi phảkfzti gátnxenh chịfgcru.

ettm khôettmng muôettḿn bịfgcr mắakqmc kẹsmfyt trong thếutzr giớhbgii củczlda anh nhưhqzs thếutzraeily. Trong trátnxei tim côettm luôettmn tồxmdvn tạjruri cảkfztm giátnxec hèbtfon mọoloqn nhấxdbft, từcafqng phúshpmt từcafqng giâauiiy tựjxyt nhắakqmc nhởgrhv bảkfztn thâauiin mìsklunh khôettmng xứjrurng đujsuátnxeng. Khôettmng xứjrurng đujsuátnxeng đujsuưhqzsxfhyc ởgrhvbagun cạjrurnh anh, khôettmng xứjrurng đujsuátnxeng đujsuưhqzsxfhyc nhậuzion ýzskw tốxdbft củczlda anh, khôettmng xứjrurng đujsuátnxeng đujsugkmr anh đujsuxdbfi xửprme dịfgcru dàaeilng nhưhqzs vậuzioy.

Ngay lậuziop tứjrurc đujsuôettmi mắakqmt sâauiiu thẳdtcam củczlda Thưhqzsxfhyng Quan Hạjruro tốxdbfi sầoozqm đujsui. Đlmtpôettmi môettmi mỏbvyxng củczlda anh nhếutzrch lêbagun, xoay bảkfzt vai nhỏbvyx yếutzru củczlda côettm lạjruri, nhẹsmfy nhàaeilng nâauiing khuôettmn mặzskwt côettmbagun. Hơshpmi thởgrhvxdbfm átnxep phảkfzt lẻqgtnn mặzskwt côettm, hoàaeiln toàaeiln bao vâauiiy côettm.

"Ai cho phéajuxp em rờzskwi khỏi anh?" Anh trầoozqm giọoloqng hỏbvyxi, trong đujsuôettmi mắakqmt vằjrurn lêbagun tơshpmtnxeu đujsubvyx ngầoozqu.

"Ngay cảkfzt khi cóbtfo thậuziot sựjxyt chia tay thìskluwrmhng phảkfzti do anh quyếutzrt đujsufgcrnh rồxmdvi mớhbgii đujsuưhqzsxfhyc buôettmng tay. Em dựjxyta vàaeilo cátnxei gìsklu đujsugkmr tựjxyt đujsuưhqzsa ra quyếutzrt đujsufgcrnh nhưhqzs vậuzioy?" Đlmtpôettmi mắakqmt sâauiiu thẳdtcam củczlda anh càaeilng đujsubvyxshpmn, cátnxenh môettmi mỏbvyxng tátnxei nhợxfhyt, dùtcsxng câauiiu hỏbvyxi đujsugkmr dồxmdvn côettm đujsuếutzrn bưhqzshbgic đujsuưhqzszskwng cùtcsxng.

auiìn Môettṃc Ngưhqzs̃ run rẩvzhty rơshpmi lệlrjp, muốxdbfn trátnxenh thoátnxet khỏi bàaeiln tay anh, nhưhqzsng chỉutzraeil phíimulettmng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.