Khế Ước Hào Môn

Chương 367 : Không muốn bị mất mặt

    trước sau   
Trong lúntglc đqbawónvranvrayeeui lầzveen anh khôvacyng thểutetwurtm nédbxtn nổiotri muốmzqdn ăvvdbn sạkalpch côvacy, côvacy run giọng nhăvvdb́c nhơuqlả: "Anh đqbawưutet̀ng nhưutetxquṇy, khôvacyng phải làyeeu muôvacýn dâxquñn em đqbawi tham gia bữsuwla tiêacxục tôvacýi nay sao, chăvvdb̉ng lẽ anh muôvacýn em mang cảjlxw ngưutetwdlji đqbawzveey dấxqunu hôvacyn đqbawêacxún cho ngưutetơuqlài ta xem?"

ntglc nàyeeuy lýqckk tríiotr củfrywa Thưutetơuqlạng Quan Hạo mớxquni quay vềxrxh mộhnsot íiotrt.

Nhưutetng khôvacyng lâxqunu sau, đqbawhnsot nhiêacxun anh nảjlxwy ra mộhnsot ýqckk nghĩtmrm xấxqunu xa đqbawzveey mịnvra hoặklhec, ávvdbnh mắkooqt thâxqunm trầzveem nhìwurtn khuôvacyn mặklhet nhỏqwom củfrywa côvacy chăvvdbm chúntgl, giọbzqing nónvrai trầzveem khàyeeun: "Chủfryw ýqckk đqbawónvrawurtnh nhưutetgfipng khôvacyng tệyytc."

Tiếyqrun sávvdbt lại gâxquǹn, sau đqbawónvradbxtn mâxquńy sơuqlại tónvrac mêacxùm mại của côvacy ra sau vàyeeunh tai, mạnh mẽ hôvacyn xuôvacýng da thịnvrat bêacxun cổiotrvacy. Tâxquǹn Môvacỵc Ngưutet̃ hơuqlai đqbawau, kinh hãjjtci thâxquńp giọng kêacxuu lêacxun môvacỵt tiêacxúng. Dâxquńu hôvacyn đqbawỏ bưutet̀ng nhưutetvvdbu in lêacxun đqbawónvra, nhưutetyeeu đqbawónvraa hoa diêacxũm lêacxụ xinh đqbawẹp đqbawưutetơuqlạc khăvvdb́c lêacxun làyeeun da trăvvdb́ng nõkalpn của côvacy. Tuy răvvdb̀ng nêacxúu thả tónvrac xuôvacýng thìwurt sẽ khôvacyng thêacxủ nhìwurtn thâxquńy, nhưutetng nêacxúu chỉ câxquǹn vàyeeui sơuqlại tónvrac bay lêacxun thìwurt sẽ mơuqlavacỳ nhìwurtn thâxquńy đqbawưutetơuqlạc. Côvacy thâxquńy khónvra thơuqlả, siếyqrut chặklhet tay đqbawâxquńm nhẹ lêacxun bảjlxw vai rộhnsong lớxqunn củfrywa anh, lại bị anh căvvdb́n nhẹutetyeeuo môvacyi, trầzveem giọbzqing uy hiêacxúp: "Đvejtưutet̀ng chọc anh. Thâxquṇt vâxquńt vả anh mơuqlái khôvacýng chêacxú đqbawưutetơuqlạc mìwurtnh khôvacyng chạm vàyeeuo em, đqbawưutet̀ng cónvra thưutet̉ thávvdbch đqbawịnh lưuteṭc của anh."

xquǹn Môvacỵc Ngưutet̃ khónvrac khôvacyng ra nưutetơuqlác măvvdb́t, đqbawôvacyi măvvdb́t trong suôvacýt hiêacxụn lêacxun môvacỵt chúntglt ủy khuâxquńt, bị anh nhìwurtn đqbawêacxún mứvejtc cảjlxw ngưutetwdlji nónvrang bừdovvng lêacxun.

Chơuqlà đqbawêacxún lúntglc thậhnsot sựiqevutet̀ bêacxun trong đqbawi ra đqbawãjjtcyeeu chuyêacxụn của hơuqlan mưutetơuqlài phúntglt sau.


Nhưutetyeeu đqbawónvraa hoa trăvvdb́ng thuâxquǹn khiêacxút bịnvrauteta giónvra tẩlzudy rửyeeua, dưutetơuqlàng nhưutetzqmqn lôvacỵ ra vàyeeui phâxquǹn rựiqevc rỡyewz xinh đqbawẹp, khónvrae măvvdb́t vàyeeu đqbawvacyi lôvacyng màyeeuy côvacy đqbawêacxùu tràyeeun đqbawzveey sứvejtc sốmzqdng hơuqlan mộhnsot chúntglt, nhưutetng lúntglc đqbawvejtng trưutetxqunc gưutetơuqlang côvacy cứvejt loay hoay vớxquni mấxquny sợdbxti tónvrac ởqckkacxun tai, sợdbxt rằshwmng sẽutet khôvacyng che đqbawưutetdbxtc nhữsuwlng dấxqunu hôvacyn kia.

Thưutetơuqlạng Quan Hạo châxquṇm rãjjtci đqbawi đqbawêacxún phíiotra sau lưutetng côvacy, nhẹ nhàyeeung câxquǹm tay côvacy, bao bọbzqic trong lòzqmqng bàyeeun tay anh, đqbawưutet́ng sónvrang vai bêacxun cạnh côvacy.

Nhìwurtn nhưutetxquṇy, thâxquṇt sưuteṭ hai ngưutetwdlji họbzqiyeeuvacỵt đqbawôvacyi trơuqlài sinh đqbawêacxủ dàyeeunh cho nhau.

"Mẹ, đqbawâxquny làyeeuvvdbi gìwurtxquṇy?" Giọng nónvrai tòzqmqzqmq của Tiêacxủu Măvvdḅc truyêacxùn đqbawêacxún, bàyeeun tay nhỏ bédbxtxquǹm môvacỵt cávvdbi túntgli lơuqlán, bêacxun trong cónvravacỵt lêacxũ phục nhỏ màyeeuu xanh đqbawhnsom, còzqmqn cónvra cảjlxwuqlayeeu giàyeeuy.

Ngưutetơuqlài nhâxqunn viêacxun trẻ tuôvacỷi vừdovva cưutetơuqlài vừdovva nónvrai: "Anh bạkalpn nhỏqwom, đqbawâxquny làyeeu quâxquǹn ávvdbo vị tiêacxun sinh nàyeeuy chuâxqun̉n bị cho em, em cónvra muôvacýn thưutet̉ môvacỵt chúntglt khôvacyng?"

"..." Tâxquǹn Môvacỵc Ngưutet̃ hơuqlai giậhnsot mìwurtnh trong giâxquny lávvdbt, đqbawôvacyi mắkooqt trong suôvacýt nhìwurtn sang Thưutetơuqlạng Quan Hạo, cuôvacýi cùxrpqng cũng khăvvdb̉ng đqbawịnh đqbawưutetơuqlạc răvvdb̀ng anh cũng muôvacýn dẫyoqzn Tiêacxủu Măvvdḅc cùxrpqng tơuqlái... buổiotri tiêacxục của gia tôvacỵc Charles. Rôvacýt cục anh muôvacýn dâxquñn theo hai mẹ con côvacy tớxquni đqbawónvrayeeum gìwurt?

"A." Cávvdbi miệyytcng nhỏqwom nhắkooqn đqbawqwom bừdovvng củfrywa Tiểutetu Mặklhec mơuqlả lơuqlán, "Cávvdbi nàyeeuy làyeeu cho Tiêacxủu Măvvdḅc sao?"

Thưutetơuqlạng Quan Hạo châxquṇm rãjjtci buôvacyng tay côvacy ra, đqbawi đqbawêacxún trưutetơuqlác măvvdḅt Tiêacxủu Măvvdḅc, ôvacym lấxquny cậhnsou bédbxt: "Đvejtêacxủ chúntglxquñn Tiêacxủu Măvvdḅc đqbawi thay đqbawôvacỳ, đqbawưutetơuqlạc khôvacyng?"

Tiêacxủu Măvvdḅc vui mưutet̀ng câxquǹm bộhnso vest nhỏqwom mớxquni tinh trong tay, ơuqlả trong vòzqmqng tay anh phâxquńn khíiotrch hédbxtt âxquǹm lêacxun.

vacỵt lơuqlán môvacỵt nhỏ dăvvdb́t nhau đqbawi vàyeeuo phòzqmqng thưutet̉ đqbawôvacỳ, trêacxun măvvdḅt ngưutetơuqlài nhâxqunn viêacxun trẻ tuôvacỷi hiêacxụn lêacxun môvacỵt nụ cưutetơuqlài xinh đqbawẹp, nhẹ giọng nónvrai vơuqlái Tâxquǹn Môvacỵc Ngưutet̃: "Côvacy thậhnsot làyeeu hạnh phúntglc, tiêacxun sinh nhàyeeuvacyqckk chỉdbxt "chồyytcng") đqbawôvacýi vơuqlái côvacy thâxquṇt tôvacýt, cục cưutetng cũng thâxquṇt làyeeu đqbawávvdbng yêacxuu!"

xquǹn Môvacỵc Ngưutet̃ ngâxqun̉n ra, khuôvacyn mặklhet nhỏqwom nhắkooqn hiêacxụn lêacxun chúntglt bốmzqdi rốmzqdi, nhưutetng vâxquñn bị thiêacxụn ýqckk của côvacyvvdbi kia làyeeum cho cảm đqbawôvacỵng khẽ cưutetơuqlài.

"Cảm ơuqlan." Côvacy nhẹ giọng nónvrai.

"Mẹ!" Sau môvacỵt lávvdbt thìwurt Tiêacxủu Măvvdḅc đqbawâxqun̉y cưutet̉a phòzqmqng thưutet̉ đqbawôvacỳ chạy ra, cả ngưutetơuqlài măvvdḅc bôvacỵ vest dêacxũ thưutetơuqlang càyeeung làyeeum nổiotri bậhnsot khuôvacyn măvvdḅt sávvdbng sủa xinh trai củfrywa cậhnsou bédbxt, chạkalpy lêacxun phíiotra trưutetxqunc xoay mộhnsot vòzqmqng: "Mẹ nhìwurtn xem! Cónvra đqbawutetp khôvacyng ạkalp?!"


xquǹn Môvacỵc Ngưutet̃ bâxquṇt cưutetơuqlài, sơuqlạ con trai bị ngãjjtc, dang cávvdbnh tay ra nhẹ nhàyeeung ôvacym lâxquńy Tiểutetu Mặklhec.

vejtẹp lăvvdb́m, Tiêacxủu Măvvdḅc nhàyeeu ta làyeeu đqbawutetp nhấxqunt!" Côvacy khôvacyng chúntglt keo kiêacxụt nónvrai lơuqlài khen ngợdbxti, ávvdbnh măvvdb́t trong veo nhưutetutetơuqlác nhìwurtn thoávvdbng qua ngưutetơuqlài đqbawàyeeun ôvacyng ơuqlả phíiotra sau, rôvacỳi lại nhìwurtn bảo bôvacýi ơuqlả trong lòzqmqng, đqbawưutetwdljng nédbxtt trêacxun khuôvacyn mặklhet dưutetơuqlàng nhưutet khôvacyng khávvdbc nhau làyeeuxquńy, vôvacyxrpqng thâxqunn thiêacxút vàyeeu thâxqunn mâxquṇt.

Khoảnh khăvvdb́c nàyeeuy, trong lòzqmqng côvacyvacỹng dâxqunng lêacxun sưuteṭ xúntglc đqbawôvacỵng đqbawêacxún kỳvvdb lạkalp.

Anh đqbawi tơuqlái, cúntgli ngưutetơuqlài xuốmzqdng, bónvrang củfrywa anh bao phủ cả hai mẹ con, xoa đqbawâxquǹu Tiêacxủu Măvvdḅc, nhẹ giọng nónvrai: "Chúntglng ta đqbawi thôvacyi."

.......

Biêacxụt thưuteṭ hoàyeeung gia Charles.

nvra lẽ làyeeu do cávvdbch nhìwurtn của ngưutetơuqlài đqbawơuqlài màyeeu ra, cưutet́ khi quyêacxùn thêacxú vàyeeu tiêacxùn tàyeeui va vàyeeuo vơuqlái nhau thìwurt đqbawónvrayeeuvvdbch kêacxút hơuqlạp tôvacýt nhâxquńt. Tưuteṭa nhưutet lịch sưutet̉ hơuqlan môvacỵt ngàyeeun năvvdbm của gia tôvacỵc Charles đqbawãjjtc ghi lại, ngưutetơuqlài cuôvacýi cùxrpqng của gia tôvacỵc nàyeeuy đqbawãjjtc trơuqlả thàyeeunh thàyeeunh viêacxun của hoàyeeung gia, vàyeeu cũng thàyeeunh côvacyng kédbxto dàyeeui huyêacxút mạch đqbawơuqlài sau của gia tôvacỵc Charles. Cónvra lẽ đqbawacxùu đqbawávvdbng tưuteṭ hàyeeuo nhâxquńt chíiotrnh làyeeuutet̃ hoàyeeung Mile Snow của môvacỵt trăvvdbm năvvdbm trưutetơuqlác. Cho nêacxun, ơuqlả Manchester nàyeeuy, biêacxụt thưuteṭ hoàyeeung gia Charles trơuqlả thàyeeunh biệyytct thưutetutet nhâxqunn vớxquni diệyytcn tíiotrch lớxqunn nhấxqunt, cũng làyeeu biêacxụt thưuteṭ xa hoa nhâxquńt, khôvacyng thêacxủ khôvacyng nhăvvdb́c đqbawêacxún.

Nhữsuwlng con đqbawưutetwdljng uốmzqdn khúntglc.

nvrang đqbawêacxum nặklheng nềxrxh bao trùxrpqm.

ntglc nàyeeuy, tại côvacỷng ra vàyeeuo của biêacxụt thưuteṭ, cónvravacỵt chiêacxúc xe châxquṇm rãjjtci tiêacxún vàyeeuo.

Trêacxun đqbawưutetơuqlàng đqbawi Mạkalpc Dĩtmrm Thàyeeunh luôvacyn im lăvvdḅng môvacỵt chưutet̃ cũng khôvacyng nónvrai, lại càyeeung khôvacyng nhìwurtn vàyeeuo gưutetơuqlang chiêacxúu hâxquṇu. Măvvdḅc dùxrpq khôvacyng nhìwurtn nhưutetng hăvvdb́n vâxquñn cónvra thêacxủ tưutetơuqlảng tưutetơuqlạng đqbawưutetơuqlạc ngưutetwdlji phụsmxx nữsuwlqckk phíiotra sau đqbawang cónvra biểutetu cảjlxwm gìwurt. Lăvvdb̉ng lăvvdḅng lávvdbi xe rẽ vàyeeuo con đqbawưutetơuqlàng nhỏ, xung quanh yêacxun tĩnh khiêacxún cho ngưutetơuqlài ta phải hoảng hôvacýt.

Giang Dĩnh nhẹ nhàyeeung xoay chiêacxúc đqbawôvacỳng hôvacỳ trêacxun côvacỷ tay, đqbawónvrayeeunvran quàyeeu cha mẹ Thưutetơuqlạng Quan Hạo đqbawãjjtcvvdḅng cho côvacy ta khi họ còzqmqn sôvacýng, lúntglc đqbawónvravacy ta còzqmqn râxquńt nhỏ. Hôvacym nay đqbawêacxún đqbawâxquny, côvacy ta côvacý tìwurtnh đqbaweo thêacxum chiêacxúc đqbawôvacỳng hôvacỳ đqbawónvra, cho dùxrpq nhìwurtn ơuqlả gónvrac đqbawôvacỵ nàyeeuo thìwurtvacy ta cũng vôvacyxrpqng xinh đqbawẹp.

Trong xe quávvdbutet́c yêacxun tĩnh, cuôvacýi cùxrpqng khôvacyng nhịn đqbawưutetơuqlạc nữsuwla, côvacy ta mơuqlả miêacxụng nónvrai chuyêacxụn.


"Dĩ Thàyeeunh, anh chăvvdb́c chăvvdb́n răvvdb̀ng Hạo sai anh đqbawêacxún đqbawónvran tôvacyi tơuqlái đqbawónvra?" Côvacy ta nhẹ giọng hỏi.

Ngónvran tay Mạc Dĩ Thàyeeunh nhẹ nhàyeeung câxquǹm vôvacyvvdbng, thản nhiêacxun nónvrai: "Tôvacyi chưuteta từdovvng nónvrai nhưutet vậhnsoy, chỉ làyeeu anh ấxquny đqbawãjjtc giao cho tôvacyi đqbawưuteta tấxqunm thiệyytcp mờwdlji đqbawếyqrun tậhnson tay côvacy. Cho nêacxun tôvacyi nghĩtmrm rằshwmng nêacxúu côvacy muôvacýn tơuqlái thìwurt chuyêacxụn đqbawónvran rưutetơuqlác tâxquńt nhiêacxun thuôvacỵc bôvacỷn phâxquṇn của tôvacyi, khôvacyng phải vâxquṇy sao?"

Giang Dĩnh mỉdbxtm cưutetơuqlài.

"Anh nónvrai chuyêacxụn vơuqlái tôvacyi khávvdbch khíiotr nhưutetxquṇy làyeeum gìwurt? Chúntglng ta trưutetơuqlác kia cũng làyeeu bạn bènwzf, sao phải nónvrai chuyêacxụn nhưutetxquṇy?"

Mạc Dĩ Thàyeeunh cũng cưutetơuqlài khẽ.

"Khávvdbch khíiotr nhưutetxquṇy làyeeu việyytcc nêacxun làyeeum. Bâxquny giơuqlà chúntglng ta làyeeu bạn, nhưutetng khôvacyng chưutet̀ng vàyeeui ngàyeeuy nưutet̃a lại trơuqlả thàyeeunh môvacýi quan hêacxụ khávvdbc." Đvejtôvacyi măvvdb́t hăvvdb́n nhưutet phávvdbt ra môvacỵt tia sávvdbng, nhìwurtn ngưutetơuqlài phụ nưutet̃ trong gưutetơuqlang chiêacxúu hâxquṇu, "Dưuteṭa theo tìwurtnh hìwurtnh hiêacxụn tại, râxquńt cónvra khả năvvdbng sẽ nhưutetxquṇy, khôvacyng phải sao?"

Giang Dĩnh khẽ đqbawôvacỵng khónvrae miêacxụng môvacỵt chúntglt: "Tôvacyi khôvacyng hiêacxủu anh đqbawang nónvrai cávvdbi gìwurt."

Mạc Dĩ Thàyeeunh hạ măvvdb́t xuôvacýng, nụsmxxutetwdlji trêacxun khoédbxtvacyi khôvacyng hềxrxh biếyqrun mấxqunt.

"Hạo đqbawâxqunu?" Cuôvacýi cùxrpqng cũng khôvacyng thểutet giữsuwl nổiotri bìwurtnh tĩtmrmnh, côvacy ta lại mơuqlả miêacxụng hỏi, "Nhưutet̃ng ngưutetơuqlài khávvdbc ơuqlả đqbawâxqunu?"

"Chuyêacxụn nàyeeuy thậhnsot ra tôvacyi cũng khôvacyng rõkalpvvdb́m." Áazjnnh măvvdb́t Mạc Dĩ Thàyeeunh lãjjtcnh mạc, dưutetơuqlàng nhưutet đqbawôvacỵt nhiêacxun nhơuqlá ra đqbawacxùu gìwurt, nónvrai vơuqlái côvacy ta, "Àalpw đqbawúntglng rôvacỳi, tôvacyi quêacxun khôvacyng nónvrai cho côvacy biêacxút. Anh âxquńy nónvrai còzqmqn cónvra chuyêacxụn khávvdbc, tôvacyi khôvacyng hỏi, cho nêacxun cũng khôvacyng biêacxút rôvacýt cục anh âxquńy cónvra đqbawêacxún đqbawâxquny hay khôvacyng."

Nhưutet̃ng lơuqlài nàyeeuy khiếyqrun lòzqmqng Giang Dĩnh đqbawôvacỵt nhiêacxun châxquńn đqbawôvacỵng!

"Anh nónvrai cávvdbi gìwurt?!" Trong nhávvdby măvvdb́t côvacy ta liêacxùn khôvacyng thêacxủ bìwurtnh tĩnh, siếyqrut chặklhet vỏqwom bọbzqic ghếyqru.

Mạc Dĩ Thàyeeunh khôvacyng nónvrai gìwurt, ávvdbnh mắkooqt nhẹ nhàyeeung liếyqruc nhìwurtn gưutetơuqlang chiêacxúu hâxquṇu, nhìwurtn măvvdḅt côvacy ta chằshwmm chằshwmm.

Hai lòzqmqng bàyeeun tay của Giang Dĩnh đqbawêacxùu toávvdbt môvacỳ hôvacyi, đqbawènwzfdbxtn sựiqev luôvacýng cuôvacýng xuốmzqdng, che dấxqunu sựiqev lo lắkooqng, run giọng nónvrai: "Dĩ Thàyeeunh, anh nónvrai giơuqlãn phải khôvacyng? Nếyqruu Hạo khôvacyng đqbawêacxún thìwurt tại sao lại bảo tôvacyi đqbawêacxún?! Ơmjnq̉ đqbawónvra toàyeeun bôvacỵ đqbawêacxùu làyeeu tiêacxùn bôvacýi trong nhàyeeu anh âxquńy, anh âxquńy khôvacyng đqbawêacxún thìwurtvacỵt mìwurtnh tôvacyi đqbawêacxún đqbawâxquńy làyeeum gìwurt?!"

Mạc Dĩ Thàyeeunh nhíiotru màyeeuy, tỏ vẻ cũng khôvacyng hiêacxủu giôvacýng côvacy ta.

"Loại chuyêacxụn nhưutet thêacxú nàyeeuy đqbawưutet̀ng hỏi tôvacyi, côvacy thừdovva biếyqrut tôvacyi khôvacyng thểutet đqbawvvdbn đqbawưutetdbxtc suy nghĩtmrm trong lòzqmqng anh ấxquny."

Giang Dĩnh hoàyeeun toàyeeun hoảng loạn.

"Dưutet̀ng xe, anh dưutet̀ng xe!" Khuôvacyn măvvdḅt lúntglc trăvvdb́ng lúntglc đqbawỏ hôvacyacxun, côvacy ta tuyêacxụt đqbawôvacýi khôvacyng thêacxủ đqbawi vàyeeuo đqbawónvrantglc nàyeeuy. Bêacxun trong khôvacyng cónvra bạn bènwzf ngưutetơuqlài quen, côvacy ta giốmzqdng nhưutet khôvacyng đqbawưutetdbxtc mờwdlji màyeeu vẫyoqzn đqbawếyqrun, côvacy ta khôvacyng muôvacýn mìwurtnh bị mâxquńt măvvdḅt!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.