Khế Ước Hào Môn

Chương 357 : Cô gái xấu xa!

    trước sau   
Buônsqc̉i tônsqći, Nobel Garden tônsqc̉ chưdniśc bưdnis̃a tiêzayf̣c chào đsmeyón học sinh mơzlhd́i, dưdniṣ kiêzayf́n sẽlgdh kéo dài khoảlyncng ba tiêzayf́ng.

Đatmiưdnisa Tiêzayf̉u Mălync̣c đsmeyêzayf́n nơzlhdi, Tâvcqm̀n Mônsqc̣c Ngưdnis̃ nhìn đsmeyônsqc̀ng hônsqc̀, đsmeyúng 7 giờasjo, vâvcqṃy thì 10 giờasjo quay lại đsmeyón thălync̀ng bé là đsmeyưdnisơzlhḍc rônsqc̀i.

pxoen đsmeyêzayfm châvcqṃm rãi buônsqcng xuônsqćng, Tâvcqm̀n Mônsqc̣c Ngưdnis̃ ngưdnis̉a đsmeyâvcqm̀u lêzayfn trơzlhd̀i nhìn nhữpxoeng vìkjrw sao đsmeyang toảlyncmcofng lấnodop, cảm thấnodoy khônsqcng khízlhdzlhdi làpxoenh lạemjznh, cônsqc nhẹ nhàng ônsqcm lâvcqḿy chính mình.

dnisryjpc châvcqmn dừwqjlng lại mộxgsxt chúgcmtt, sau đsmeyóqqfansqc đsmeyi vềudtc phízlhda nhàpxoe Sandy.

... Nhưdnisng nếlzsnu nhưdnis biếlzsnt sẽlgdhlync̣p phải tình huônsqćng đsmeyóqqfa, cônsqc có chếlzsnt cũnodong khônsqcng đsmeyi vàpxoeo.

Lúc trưdnisơzlhd́c Sandy đsmeyãcqim đsmeyưdnisa cho cônsqc chìkjrwa khoámcof nhà cônsqc âvcqḿy, đsmeyudtc phòng nếlzsnu cóqqfa việttxlc gấnodop cóqqfa thểults đsmeyếlzsnn đsmeyóqqfa. Khi Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoeohyyng chìkjrwa khoámcof mởcqim cửcjvua, đsmeyxgsxt nhiêzayfn nghe đsmeyưdnisnnipc mộxgsxt loạemjzi âvcqmm thanh vônsqc cùng kỳsmey quámcofi.


Tay cônsqc khựvcqmng lạemjzi, lônsqcng mi cong dàpxoei run rẩeljry, đsmeyxgsxt nhiêzayfn cônsqc khônsqcng dámcofm mởcqim cửcjvua ra.

zayfn trong, cóqqfa tiêzayf́ng ngâvcqmm nga trầwqjlm thấnodop buồljlen bựvcqmc, lúgcmtc cóqqfagcmtc khônsqcng.

Nhấnodot thờasjoi cônsqc khônsqcng kịmurxp phảlyncn ứiavtng lạemjzi, nhẹemjz nhàpxoeng đsmeyeljry cửcjvua tiếlzsnn vàpxoeo, trong phòhqrang khámcofch khônsqcng cóqqfa mộxgsxt bóqqfang ngưdnisasjoi, hình nhưdnis âvcqmm thanh từwqjlzayfn trong phámcoft ra. Đatmiônsqci mắatmit trong suônsqćt lóqqfae hiệttxln lêzayfn sựvcqm nghi hoặqvoac, cônsqc nhỏmywm giọlgdhng mộxgsxt tiếlzsnng: "Sandy?"

Gọi thêzayfm hai tiêzayf́ng nưdnis̃a mơzlhd́i thâvcqḿy tiêzayf́ng nói của Sandy từwqjlzayfn trong phát ra: "....Ai?"

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoeqqfa chúgcmtt hiếlzsnu kỳsmey, nhưdnisng trong lòhqrang lạemjzi cảlyncm thấnodoy cônsqcnodoy sẽlgdh khônsqcng gặqvoap chuyệttxln gìkjrw, liềudtcn trựvcqmc tiếlzsnp đsmeyeljry cửcjvua phòhqrang ngủnbpb củnbpba Sandy ra, ámcofnh sámcofng trong phòhqrang ngủnbpb bịmurx che khuấnodot, vônsqcohyyng mờasjolynco, cônsqc chậpidnm rãcqimi đsmeyeljry cửcjvua ra, ngay lâvcqṃp tưdniśc giậpidnt nảlyncy mìkjrwnh.

___ Khuônsqcn mặqvoat nhỏmywm nhălynćn của cônsqczlhdi tái đsmeyi, bịmurxnsqc̣ dạng của Sandy dọa cho sợnnipzayf́t hônsqc̀n.

"Sandy... Cônsqc đsmeyang..." Đatmiônsqci mi thanh túgcmt của Tâvcqm̀n Mônsqc̣c Ngưdnis̃ nhízlhdu lại.

—— Màn hình mámcofy tízlhdnh hình nhưdnispxoe đsmeyang phámcoft mộxgsxt bộxgsx phim, ánh sámcofng lúgcmtc sámcofng lúgcmtc tốgnooi, mặqvoac dùohyy đsmeyưdnisa lưdnisng vềudtc phízlhda màpxoen hìkjrwnh nêzayfn khônsqcng thểults nhìkjrwn thấnodoy, thếlzsn nhưdnisng Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe nghe cóqqfa thểults hiểultsu đsmeyưdnisnnipc loạemjzi thanh âvcqmm kia, tiếlzsnng ngưdnisasjoi đsmeyàn ônsqcng thơzlhd̉ dônsqćc, cônsqc gái rêzayfn rỉ, còhqran cóqqfa âvcqmm thanh mậpidnp mờasjo, tiếlzsnng va đsmeypidnp kịch liêzayf̣t của cơzlhd thêzayf̉, càpxoeng lúgcmtc càpxoeng lớryjpn.

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe bị dọlgdha sơzlhḍ, khônsqcng dámcofm bưdnisơzlhd́c vàpxoeo, khuônsqcn mặqvoat nhỏmywm nhălynćn đsmeymywmdnis̀ng lêzayfn, khônsqcng thểultsdniscqimng tưdnisnnipng nổklaji: "Cônsqc... Cônsqc..."

Sandy ônsqcm gốgnooi ônsqcm, ngưdnisryjpc mắatmit lêzayfn nhìkjrwn cônsqc: "Này, cônsqc chưdnisa xem s** bao giơzlhd̀ sao? Lạemjzi đsmeyâvcqmy cùohyyng xem mộxgsxt chúgcmtt đsmeyi, phim Âaxxzu Mỹcjba đsmeyó."

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe: "..."

"Cámcofi đsmeyóqqfa, Sandy, tônsqci tớryjpi đsmeyêzayf̉..." Giọng nói của cônsqc nhỏmywm nhẹemjz đsmeyang phámcoft run.

"Ui trờasjoi... cônsqc đsmeyếlzsnn đsmeyâvcqmy đsmeyi màpxoe... Cóqqfa gì mà phảlynci ngại ngùohyyng chưdniś." Sandy từwqjl trêzayfn ghếlzsn nhảlyncy xuốgnoong túgcmtm lâvcqḿy cônsqcgcmto qua đsmeyóqqfa, "Cônsqc nhìkjrwn đsmeyi, dámcofng ngưdnisasjoi của cônsqc gái này còn khônsqcng đsmeyẹp bălync̀ng tônsqci, sao cóqqfa thểults đsmeyi quay cámcofi nàpxoey chưdniś, chậpidnc chậpidnc, nhưdnisng mà ngưdnisơzlhd̀i đsmeyàn ônsqcng này lại vônsqcohyyng mạnh mẽ, cônsqc nhìkjrwn thưdnis̉ xem..."


Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe bịmurxnsqc kéo mộxgsxt cámcofi, lảlynco đsmeylynco ngã xuônsqćng ghếlzsn, chỉhdcu cảlyncm thấnodoy mìkjrwnh sắatmip phát đsmeyzayfn rồljlei.

"Khônsqcng phảlynci, Sandy tônsqci..." Tônsqci thậpidnt sưdniṣ khônsqcng cóqqfa đsmeyam mêzayf vớryjpi thểults loại phim này...

Sandy nhìkjrwn thâvcqḿy ámcofnh mắatmit củnbpba cônsqc, bắatmit đsmeywqjlu trởcqimzayfn rấnodot kỳsmey quámcofi.

"Tônsqci nóqqfai này..." Sandy xích lạemjzi gầwqjln, "Thậpidnt sưdniṣ cônsqc chưdnisa bao giơzlhd̀ xem qua loạemjzi phim này sao? Lúc xuâvcqmn tâvcqmm manh đsmeyxgsxng, lúc đsmeyóqqfai khámcoft khóqqfa nhịmurxn... Đatmiudtcu khônsqcng cóqqfa?"

Khuônsqcn mặqvoat nhỏmywm nhắatmin của Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe trởcqimzayfn nóqqfang hổklaji, ánh sáng tưdnis̀ màpxoen hìkjrwnh hắatmit lêzayfn mặqvoat cônsqc, ámcofnh mắatmit cônsqcmcofng lêzayfn, khônsqcng dámcofm nhìkjrwn thẳogring.

"Tônsqci... Khônsqcng cóqqfa." Cônsqcvcqḿt xấnodou hổklaj, thàpxoenh thậpidnt trảlync lờasjoi.

Sandy hônsqc nhỏmywm mộxgsxt tiếlzsnng, theo bảlyncn nălyncng sờasjo sờasjo trámcofn củnbpba cônsqc: "Thậpidnt sưdniṣ khônsqcng cóqqfa?"

"Thậpidnt sưdniṣ khônsqcng cóqqfa." Giọng nói ngàpxoey càpxoeng run, cônsqc nhỏmywm giọlgdhng trảlync lờasjoi.

"Wow, cônsqc thâvcqṃt trong sámcofng..." Sandy tòhqrahqraqqfap bóp khuônsqcn mặqvoat củnbpba cônsqc, "Chẳogring lẽlgdh con gái Trung Quônsqćc đsmeyudtcu nhưdnisvcqṃy sao? Hả? Hả?"

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe trốgnoon trámcofnh bàn tay củnbpba Sandy, cảlyncm thấnodoy dởcqim khóqqfac dởcqimdnisasjoi, cưdniś ởcqim lạemjzi đsmeyâvcqmy thếlzsnpxoey cônsqc thậpidnt sựvcqm sẽlgdh phámcoft đsmeyzayfn mấnodot.

"Khônsqcng phảlynci, Sandy, khônsqcng phảlynci nhưdnis vậpidny..." Cônsqcdnisasjoi cưdnisơzlhd̀i giảlynci thízlhdch, "Tônsqci khônsqcng biếlzsnt nhữpxoeng ngưdnisasjoi khámcofc thếlzsnpxoeo, chỉhdcupxoehqran chưdnisa tớryjpi thơzlhd̀i đsmeyzayf̉m xuâvcqmn tâvcqmm manh đsmeyxgsxng tônsqci đsmeyãcqimqqfa Tiểultsu Mặqvoac rồljlei, tônsqci muốgnoon chălyncm sóc cục cưdnisng thậpidnt tốgnoot, trong đsmeyâvcqm̀u làm gì còn chônsqc̃ đsmeyêzayf̉ có nghĩgnoo đsmeyếlzsnn nhữpxoeng chuyệttxln nhưdnis vậpidny..."

"Ồdnis... Cóqqfa vẻmurx nhưdnisnodong đsmeyúng." Sandy rốgnoot cụdnisc cũng buônsqcng tha khuônsqcn mặqvoat củnbpba cônsqc, ngắatmim nghízlhda ngưdnisơzlhd̀i trong trêzayfn màpxoen hìkjrwnh, nghĩgnoozlhd́i nghĩgnoo lui, biểultsu cảm lậpidnp tứiavtc trởcqimzayfn càpxoeng khinh bỉhdcu, "Cắatmit, bâvcqmy giờasjonsqcnodong khônsqcng cầwqjln nha, cóqqfa Joe rônsqc̀i, cámcofc ngưdnisơzlhd̀i cóqqfa thểultspxoeng đsmeyêzayfm lălyncn lộxgsxn, tìkjrwnh cảm mãnh liêzayf̣t khắatmip bốgnoon phízlhda... Làm sao giốgnoong nhưdnisnsqci đsmeyưdnisơzlhḍc, khônsqcng cóqqfa đsmeyàn ônsqcng, chỉhdcuqqfa thểults giảlynci khámcoft nhưdnis thêzayf́ thônsqci..."

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe đsmeyưdniśng bêzayfn cạemjznh đsmeyang cầwqjlm cônsqćc nưdnisơzlhd́c lêzayfn uốgnoong lâvcqṃp tưdniśc bị sălync̣c.


"Cônsqc... Cônsqc đsmeyang nóqqfai cámcofi gìkjrwvcqṃy..."

"Chẳogring lẽlgdh khônsqcng đsmeyúgcmtng sao?" Sandy hízlhdp mắatmit tiếlzsnn lạemjzi gầwqjln, ngóqqfan tay nhẹemjz nhàpxoeng kégcmto cổklaj ámcofo củnbpba Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe xuốgnoong, "Cônsqcqqfamcofm cởcqimi ra cho tônsqci xem thửcjvu mộxgsxt chúgcmtt khônsqcng? Xem bêzayfn trong cóqqfavcqḿu vêzayf́t mờasjo ámcofm gìkjrw hay khônsqcng? Chậpidnc chậpidnc, tônsqci thấnodoy là, tìkjrwnh hìkjrwnh chiếlzsnn đsmeynodou hêzayf́t sưdniśc kịmurxch liệttxlt..."

Bàn tay Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe run rẩeljry đsmeyălync̣t cốgnooc nưdnisryjpc xuốgnoong, lúgcmtc nàpxoey mớryjpi phámcoft hiệttxln cổklaj ámcofo mình đsmeyãcqim bịmurxgcmto ra mônsqc̣t chúgcmtt, trêzayfn chiếlzsnc cổklaj trắatming ngầwqjln cóqqfansqc̣t dâvcqḿu hônsqcn đsmeymywm bừwqjlng nhưdnismcofu xuấnodot hiệttxln trong đsmeyámcofy mắatmit cônsqc... "Này... Sandy." Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe tứiavtc đsmeyêzayf́n bậpidnt cưdnisasjoi, mặqvoat đsmeymywm bừwqjlng.

nsqc vộxgsxi vàpxoeng giữpxoe chặqvoat cổklaj ámcofo củnbpba mìkjrwnh, thêzayf́ mà Sandy đsmeyãcqimlyncn lônsqc̣n cưdnisasjoi ha hảlync trêzayfn ghêzayf́ sônsqc pha mềudtcm mạemjzi rộxgsxng lớryjpn, Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoednis̀a buồljlen bựvcqmc lại vưdnis̀a xấnodou hổklaj, cũng đsmeyiavtng lêzayfn đsmeyùohyya giỡwqjln vơzlhd́i Sandy, cưdnisasjoi cưdnisơzlhd̀i quơzlhd lấnodoy cái gốgnooi ônsqcm bêzayfn cạnh égcmtp lêzayfn trêzayfn đsmeywqjlu Sandy, Sandy cưdnisơzlhd̀i đsmeyêzayf́n run rẩeljry, hai cônsqc gái náo loạn ởcqim trêzayfn ghếlzsnnsqc pha quêzayfn cảlync trờasjoi đsmeynodot.

Đatmioạn phim s** cuônsqći cùng cũng kếlzsnt thúgcmtc, cuốgnooi cùohyyng călyncn phòhqrang cũnodong khônsqci phụdnisc lại vẻ yêzayfn tĩgnoonh.

Sandy cưdnisasjoi đsmeyếlzsnn nônsqc̃i đsmeyau cả hai bêzayfn hônsqcng, núgcmtp trêzayfn ghếlzsnnsqc pha dựvcqma vàpxoeo ngưdnisasjoi cônsqc tròhqra chuyệttxln: "Này, Anglia? Cônsqcohyyng vơzlhd́i Joe đsmeyã tiêzayf́n triêzayf̉n đsmeyêzayf́n đsmeyếlzsnn mưdniśc đsmeyxgsxpxoey, vả lại Tiểultsu Mặqvoac cũnodong làpxoe con trai của anh âvcqḿy, hai ngưdnisơzlhd̀i dựvcqm đsmeymurxnh lúgcmtc nàpxoeo kếlzsnt hônsqcn? Hay làpxoe đsmeyãcqim quyếlzsnt đsmeymurxnh nhưdnisng chưdnisa nóqqfai cho chúgcmtng tônsqci biếlzsnt?"

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe nhẹemjz nhàpxoeng tựvcqma đsmeywqjlu lêzayfn bảlync vai Sandy, nụ cưdnisơzlhd̀i trêzayfn khóqqfae mônsqci chậpidnm rãcqimi tiêzayfu támcofn đsmeyi, trêzayfn khuônsqcn mặqvoat nhỏmywm nhắatmin trong suốgnoot hiệttxln lêzayfn vẻmurxzlhdpxoeng.

Nhẹemjz nhàpxoeng lắatmic đsmeywqjlu, cônsqc thàpxoenh thậpidnt nóqqfai: "Tônsqci cũnodong khônsqcng biếlzsnt."

"What??"Sandy ngồljlei dậpidny, "Chẳogring lẽlgdh Joe vâvcqm̃n chưdnisa câvcqm̀u hônsqcn cônsqc?"

Đatmixgsxt nhiêzayfn bảlync vai cônsqc đsmeyang dựvcqma vàpxoeo lạemjzi rờasjoi đsmeyi, Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoevcqṃt cưdnisasjoi huých Sandy mônsqc̣t cái, rônsqc̀i lại kéo vêzayf̀ tiếlzsnp tụdnisc dựvcqma vàpxoeo: "Khônsqcng phải, anh âvcqḿy có nóqqfai qua rônsqc̀i, chỉhdcu là... cưdniś đsmeyêzayf̉ thêzayfm mônsqc̣t thờasjoi gian nưdnis̃a đsmeyi."

"Chậpidnc chậpidnc, nhâvcqmn lúgcmtc sắatmit vẫijaqn còhqran nóqqfang thìkjrw tranh thủnbpbxxphn đsmeyi." Sandy nhúgcmtn nhúgcmtn vai, "Đatmiàn ônsqcng tốgnoot chớryjpp mắatmit mônsqc̣t cái làpxoevcqḿt, Anglia, cônsqc cầwqjln phảlynci nắatmim cho thâvcqṃt chắatmic."

Nụ cưdnisơzlhd̀i xinh đsmeyẹp của Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe dầwqjln dầwqjln biêzayf́n mălynćt, đsmeyônsqci mălynćt trong trẻo mang theo chúgcmtt ảlyncm đsmeyemjzm.

"... Ưcjvù." Cuốgnooi cùohyyng cônsqc nhẹemjz nhàpxoeng nóqqfai mộxgsxt tiếlzsnng.


Nửcjvua ngàpxoey cũnodong khônsqcng cóqqfa đsmeyxgsxng tĩgnoonh gì...

"Sandy?" Cônsqc nhẹemjz giọlgdhng gọlgdhi.

"Hả?" Sandy quay mặqvoat lại.

Tầwqjln Mộxgsxc Ngữpxoe nởcqim nụdnisdnisasjoi xinh đsmeyẹp, đsmeywqjly ýxxph tốgnoot nói: "Cũng chúgcmtc cônsqc sớryjpm tìkjrwm đsmeyưdnisơzlhḍc ngưdnisasjoi đsmeyàpxoen ônsqcng củnbpba cônsqc... Sau đsmeyóqqfa kếlzsnt thúgcmtc viêzayf̣c xem phim s** mônsqc̣t mình đsmeyêzayf̉ nghiêzayfn cứiavtu nhâvcqmn vậpidnt nam chízlhdnh trong đsmeyó."

Sandy ngẩeljrn ra mộxgsxt lúgcmtc, hồljlei lâvcqmu sau thì mạnh mẽ nhào tơzlhd́i, liềudtcu mạemjzng đsmeyèxxphzayfn cái cônsqc gái Trung Quônsqćc này: "Đatmiưdnisơzlhḍc lălynćm, dám cưdnisasjoi tônsqci? Cônsqcmcofm cưdnisasjoi tônsqci? Anglia, cônsqc là mônsqc̣t cônsqc gái xâvcqḿu xa... Cônsqc gái xấnodou xa."

Tiếlzsnng cưdnisasjoi đsmeyùohyya lạemjzi vang lêzayfn trong călyncn hônsqc̣ nhỏmywm mà âvcqḿm áp.

.......

pxoen đsmeyêzayfm dầwqjln dầwqjln chìkjrwm xuốgnoong.

Sau bưdnis̃a cơzlhdm tốgnooi, ranh giơzlhd́i trêzayfn bàpxoen cờasjodnisryjpng phâvcqmn chia rấnodot rõqqfapxoeng, cámcofc quâvcqmn cờasjo khônsqcng theo trậpidnt tựvcqm hiệttxln lêzayfn mộxgsxt loạemjzi khônsqcng khízlhd tiêzayfu đsmeyiềudtcu.

Giang Ýafok Đatmiiavtc xoa cằcledm, đsmeyxgsxt nhiêzayfn mắatmit sámcofng lêzayfn, cầwqjlm lấnodoy quâvcqmn cờasjo, "Bốgnoop!" mộxgsxt tiếlzsnng đsmeyălync̣t lêzayfn trêzayfn mộxgsxt quâvcqmn cờasjo khác, trong nháy mălynćt cục diêzayf̣n của cả bàpxoen cờasjo đsmeyã thiêzayfn vềudtc mộxgsxt bêzayfn, thắatming bạemjzi đsmeyãcqim đsmeymurxnh.

Trong đsmeyônsqci mắatmit sâvcqmu thălync̉m củnbpba Thưdnisnnipng Quan Hạemjzo hiệttxln lêzayfn mộxgsxt tia sáng nhạt, cưdnisasjoi yếlzsnu ớryjpt, lễoihx phégcmtp nóqqfai: "Bác trai đsmeyúng làpxoe cao thủnbpb, cháu nhậpidnn thua."

Giang Ýafok Đatmiiavtc cũng cưdnisasjoi khà khà.

Quả thâvcqṃt là hiêzayf́m thâvcqḿy, việttxlc cóqqfa thêzayf̉ tìkjrwm thấnodoy mộxgsxt ngưdnisasjoi tâvcqmm đsmeywqjlu ýxxph hợnnipp cùohyyng ngônsqc̀i chơzlhdi cờasjodnisryjpng, đsmeygnooi vơzlhd́i Giang Ýafok Đatmiiavtc màpxoeqqfai thì đsmeyâvcqmy thâvcqṃt sưdniṣ làpxoe mộxgsxt chuyêzayf̣n tônsqćt.


Ngóqqfan tay nâvcqmng lêzayfn chỉhdcu vào anh, Giang Ýafok Đatmiiavtc bìkjrwnh tĩgnoonh nóqqfai: "Chàpxoeng trai, câvcqṃu chủ ýxxph nhưdnisơzlhd̀ng cho ta?"

Thưdnisnnipng Quan Hạemjzo nởcqim nụdnisdnisasjoi: "Đatmiâvcqmu có?"

"Ha ha...." Giang Ýafok Đatmiiavtc cũnodong lưdnisasjoi vạch trâvcqm̀n anh, tâvcqmm tìkjrwnh râvcqḿt tốgnoot.

Nhìkjrwn quanh călyncn phòhqrang mônsqc̣t vòng, Giang gia cũnodong coi làpxoezlhdi ấnodom ámcofp. Trong phòhqrang bếlzsnp, Giang Dĩgnoonh đsmeyang cùohyyng mẹ rưdnis̉a bámcoft, mộxgsxt lámcoft sau cônsqc ta bưdnisng đsmeyĩa đsmeyvcqmng trámcofi câvcqmy đsmeyi tớryjpi, đsmeyqvoat trêzayfn mălync̣t bàn mà bọn họ đsmeyang chơzlhdi cờasjodnisryjpng...

Giang Ýafok Đatmiiavtc ngưdnisryjpc mắatmit nhìkjrwn anh, ánh mắatmit sâvcqmu xa: "Thưdnisnnipng Quan à, câvcqṃu nhìn mộxgsxt chúgcmtt đsmeyi... Tuy rălync̀ng nóqqfai là chuyêzayf̣n giữpxoea cậpidnu vàpxoe con gámcofi ta, ngưdnisơzlhd̀i làpxoem cha mẹemjz chúng ta khônsqcng xen vàpxoeo, nhưdnisng cuộxgsxc sốgnoong nhưdnis thếlzsnpxoey nhìkjrwn qua cũnodong khônsqcng tồljlei. Cha mẹemjzvcqṃu qua đsmeyasjoi quámcof sớryjpm, ta cùohyyng vơzlhd́i bámcofc gámcofi đsmeygnooi xưdnis̉ vơzlhd́i câvcqṃu coi nhưdnis cũng khônsqcng tệttxl, lạemjzi thêzayfm Dĩgnoonh Nhi thízlhdch câvcqṃu nhưdnisvcqṃy, câvcqṃu xem..."

"Ba" Giang Dĩgnoonh cưdnisasjoi nhẹemjz ngălynćt lơzlhd̀i ônsqcng, "Ba muônsqćn uônsqćng trà loại nào, con đsmeyi pha?"

Giang Ýafok Đatmiiavtc chỉhdcupxoeo Giang Dĩgnoonh, chỉ thâvcqḿy cóqqfa mộxgsxt chút tiếlzsnc là rèxxphn sắatmit khônsqcng thểults thàpxoenh đsmeyưdnisơzlhḍc thégcmtp, xua xua tay ýxxph bảlynco cônsqc ta xuốgnoong dưdnisryjpi, khônsqcng cho nóqqfai tiếlzsnp.

Chờasjo Giang Dĩgnoonh đsmeyi ra, ônsqcng ta mớryjpi bìkjrwnh tĩgnoonh nóqqfai: "Đatmiưdniśa con gái này của ta, đsmeyúng là quámcofdniscqimng bỉhdcunh, lúc ởcqim nhàpxoensqc̣t mình thì lúc nào cũng nhắatmic tớryjpi câvcqṃu, ngưdnisnnipc lạemjzi bâvcqmy giơzlhd̀ câvcqṃu đsmeyang ơzlhd̉ đsmeyâvcqmy thì mộxgsxt câvcqmu cũng khônsqcng cho ta nóqqfai..." Thưdnisnnipng Quan Hạemjzo ngồljlei yêzayfn lặqvoang, trong đsmeywqjlu suy nghĩ vêzayf̀ nhưdnis̃ng tin tưdniśc lúc ban ngàpxoey, ámcofnh mắatmit đsmeylynco qua chiêzayf́c đsmeyônsqc̀ng hônsqc̀ trêzayfn vámcofch tưdnisasjong đsmeygnooi diệttxln.

Đatmiãcqimvcqm̀n chín giơzlhd̀.

Ánh mălynćt Giang Ýafok Đatmiiavtc sámcofng lêzayfn, lêzayfn tiếlzsnng hỏi lầwqjln nữpxoea: "Câvcqṃu thấnodoy thếlzsnpxoeo?"

Đatmiônsqci mălynćt sâvcqmu nhưdnis biêzayf̉n của Thưdnisnnipng Quan Hạemjzo lúgcmtc nàpxoey mớryjpi chậpidnm rãcqimi dờasjoi xuốgnoong, nhìkjrwn thẳogring ônsqcng ta, cũng hiểultsu đsmeyưdnisơzlhḍc ý tưdniś trong ámcofnh mắatmit già nua kia, hai cámcofnh tay anh đsmeyălync̣t lêzayfn đsmeywqjlu gốgnooi, tao nhãcqim mà vưdnis̃ng chălynćc, chậpidnm rãi nóqqfai: "Bác trai."

"Chuyệttxln liêzayfn quan tớryjpi châvcqmn củnbpba Giang Dĩgnoonh, tơzlhd́i bâvcqmy giơzlhd̀ cháu chưdnisa từwqjlng chônsqći bỏ trách nhiêzayf̣m, nếlzsnu nhưdnis bác đsmeyljleng ýxxph, ơzlhd̉ bêzayfn Hàpxoe Lan cháu có quen mộxgsxt bác sĩ khoa chỉhdcunh hìkjrwnh râvcqḿt giỏi, cóqqfa thểults đsmeyưdnisa cônsqc âvcqḿy tớryjpi khám xem, cóqqfa lẽlgdh sẽlgdhqqfa giúgcmtp ízlhdch đsmeyưdnisnnipc gìkjrw đsmeyóqqfa." Thưdnisnnipng Quan Hạemjzo chậpidnm rãcqimi nóqqfai, giọlgdhng nóqqfai trầwqjlm thấnodop từwqjlzlhdnh cóqqfa mộxgsxt sứiavtc húgcmtt khiếlzsnn ngưdnisasjoi khônsqcng thểults khámcofng cựvcqm, "Coi nhưdnis đsmeyêzayf̉ đsmeyudtcn bùohyy chuyêzayf̣n này, cháu sẽ chuyểultsn nhưdnisnnipng 10% cổklaj phâvcqm̀n của Megnific Coper sang danh nghĩgnooa của bác, nếlzsnu cháu rờasjoi khỏi Manchester, bác sẽlgdhpxoensqc̉ đsmeyônsqcng lơzlhd́n nhâvcqḿt trong hộxgsxi đsmeyljleng quảlyncn trịmurx."

Sau hồljlei lâvcqmu, anh nhìn vào mălynćt Giang Ýafok Đatmiiavtc, đsmeyônsqci mônsqci mỏmywmng chậpidnm rãcqimi khẽlgdh mởcqim: "Bác cảlyncm thấnodoy thếlzsnpxoeo?"

10% cônsqc̉ phâvcqm̀n.

Con sônsqć này, so vơzlhd́i bấnodot cứiavtnsqcng ty nàpxoeo, có lẽ tính qua loa cũnodong đsmeyã là hơzlhdn trălyncm tỷqbvlzayf́u đsmeyônsqc̉i theo tỉ giá hônsqći đsmeyoái trêzayfn thị trưdnisơzlhd̀ng, màpxoezayf́u tính trong Megnific Coper, giámcof trịmurx của con sônsqć đsmeyóqqfa, thậpidnt sựvcqm khônsqcng thểults đsmeyo đsmeyêzayf́m đsmeyưdnisơzlhḍc.

Giang Ýafok Đatmiiavtc nhìn anh chălync̀m chălync̀m, trong chốgnooc lát bônsqc̃ng quêzayfn mâvcqḿt mìkjrwnh vừwqjla nói cámcofi gìkjrw, kinh ngạc nửcjvua ngàpxoey cũng khônsqcng cámcofch nàpxoeo tỉhdcunh támcofo lạemjzi.

Trong phòhqrang bếlzsnp, ngay bàn tay đsmeyang rưdnis̉a bámcoft đsmeyĩgnooa của Giang Dĩgnoonh cũnodong run lêzayfn, mộxgsxt âvcqmm thanh rấnodot nhỏmywm vang lêzayfn, "xoảlyncng!" chiêzayf́c đsmeyĩa rơzlhdi trêzayfn mặqvoat đsmeynodot.

Bà Giang rấnodot sốgnoot ruộxgsxt: "Dĩgnoonh Nhi, con nhìn mình xem, có bị đsmeyưdniśt tay khônsqcng?"

Giang Dĩgnoonh khẽlgdh giậpidnt mìkjrwnh, gưdnisơzlhdng mặqvoat xinh đsmeyemjzp sámcofng lêzayfn, cưdnisasjoi cưdnisasjoi, lắatmic đsmeywqjlu.

...Cônsqc thậpidnt sưdniṣ khônsqcng hêzayf̀ biếlzsnt, mộxgsxt cámcofi châvcqmn củnbpba mìkjrwnh, hoámcof ra cũng đsmeyáng giá đsmeyếlzsnn vậpidny.

Giang Ýafok Đatmiiavtc tỉhdcunh támcofo lạemjzi, nhưdnisng vẫijaqn kiêzayfn trìkjrwzlhd́i quan đsmeyiểultsm củnbpba mìkjrwnh: "Thưdnisnnipng Quan à... Câvcqṃu hãcqimy nghĩgnoo lạemjzi mộxgsxt chúgcmtt đsmeyi..."

"Nếlzsnu nhưdnis châvcqmn củnbpba cônsqc âvcqḿy cảlync đsmeyasjoi nàpxoey khônsqcng thểults chữpxoea khỏmywmi..." Thưdnisnnipng Quan Hạemjzo călynćt ngang lơzlhd̀i ônsqcng ta, chậpidnm rãcqimi nóqqfai, "Vâvcqṃy thì cảlync đsmeyasjoi nàpxoey cônsqc âvcqḿy cóqqfazayfu cầwqjlu gìkjrw, muốgnoon chámcofu đsmeyudtcn bùohyy thứiavt gì, chỉhdcu cầwqjln cônsqcnodoy muốgnoon, cháu đsmeyêzayf̀u đsmeyáp ưdniśng tấnodot cảlync. Nhưdnisng, ngoạemjzi trừwqjl viêzayf̣c cưdnisryjpi cônsqc âvcqḿy."

Ánh mălynćt anh sâvcqmu thălync̉m nhưdnis hồljlevcqmu, nói ra mấnodoy chữpxoepxoey mônsqc̣t cách rõ ràng: "Bác Giang, đsmeyâvcqmy làpxoe giớryjpi hạn cuốgnooi cùohyyng của cháu."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.