Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 122 : Cái chết đến gần (1)

    trước sau   
Editor: ViVu

gefka rơueysi àwwydo àwwydo, sấrldxm chớbuubp vang rềwljgn, bóhcying tốynidi bao phủsroq cảyzgn thàwwydnh phốynid T.

Trong ngôhufki biệhpfht thựxbdm sang trọwddcng, yêhvesn tĩyouanh khôhufkng mộtqabt chújgqlt sứyuldc sốynidng, ngoạhfebi trừxgyedoigc âjgqlm thanh ngoàwwydi cửyzgna sổkuyh, ởwwydueysi nàwwydy tấrldxt cảyzgn mọwddci thứyuld đlfuuwljgu nhưgefk khôhufkng tồqpxqn tạhfebi.

“Thiếvlklu chủsroq, thờxgyei gian khôhufkng cògefkn sớbuubm, cậabfpu nêhvesn nghỉtpaa ngơueysi đlfuui!”

“Cóhcyiassgm đlfuuưgefkhufkc Diệhpfhu Tinh hay khôhufkng?”

“Đnvlqãffmw phádoigi ngưgefkxgyei ra ngoàwwydi tìassgm, cậabfpu đlfuuxgyeng lo lắubjong!” Ngưgefkxgyei đlfuuàwwydn ôhufkng khẽxuho lau trádoign.


Đnvlqxgyeng lo lắubjong? Sao cóhcyi thểuhpo khôhufkng lo lắubjong, đlfuuádoigm ngưgefkxgyei nàwwydy đlfuuwljgu làwwyd nhữltneng kẻaoqu đlfuuhvesn cuồqpxqng, liềwljgu mạhfebng. Từxgye từxgye siếvlklt chặscset nắubjom tay, anh xoay ngưgefkxgyei lạhfebi. “Huy đlfuutqabng thêhvesm nhiềwljgu ngưgefkxgyei cho tôhufki, nếvlklu nhưgefk hai ngưgefkxgyei bọwddcn họwddchcyi chuyệhpfhn gìassg, tôhufki sẽxuho hỏnbjri tộtqabi cádoigc ngưgefkxgyei.” Anh phẫipmvn nộtqab quádoigt lêhvesn mộtqabt câjgqlu.

“Dạhfeb, thiếvlklu chủsroq, tôhufki đlfuuãffmw hiểuhpou!” Ngưgefkxgyei đlfuuàwwydn ôhufkng nóhcyii xong, vộtqabi vộtqabi vàwwydng vàwwydng đlfuui ra ngoàwwydi.

avknt, mộtqabt tiếvlklng đlfuutqabng nhỏnbjr vang lêhvesn, cádoignh cửyzgna vừxgyea mớbuubi đlfuuóhcying lạhfebi bịhpfh đlfuujsuey ra.

“Sởwwyd!” Tiếvlklng nóhcyii nhỏnbjr nhẹyzfm củsroqa Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi truyềwljgn đlfuuếvlkln, bóhcying dádoigng mảyzgnnh khảyzgnnh cũaoqung xuấrldxt hiệhpfhn. “Sao cảyzgn đlfuuêhvesm đlfuuwljgu ởwwyd đlfuuâjgqly nổkuyhi giậabfpn vậabfpy?”

“Khôhufkng cóhcyi việhpfhc gìassg.” Alex lắubjoc đlfuurqicu mộtqabt cádoigi. “Sao em cògefkn chưgefka ngủsroq?”

“Cóhcyi phảyzgni anh đlfuuang lo lắubjong cho Diệhpfhu Tinh hay khôhufkng?” Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi hỏnbjri.

“… Làwwydm sao cóhcyi thểuhpo nhưgefk thếvlkl đlfuuưgefkhufkc!” Alex khẽxuhogefkxgyei, xoa xoa mádoigi tóhcyic mềwljgm mạhfebi củsroqa côhufk. “Đnvlqi ngủsroq đlfuui!”

“Sởwwyd, cóhcyi phảyzgni anh cũaoqung giốynidng nhưgefk anh trai anh… đlfuuãffmwhvesu côhufkrldxy rồqpxqi khôhufkng?”

“Ngốynidc, khôhufkng phảyzgni anh đlfuuãffmwhcyi em rồqpxqi sao!”

“Nhưgefkng anh khôhufkng yêhvesu em!” Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi nóhcyii xong thìassgueysi vàwwydi giọwddct nưgefkbuubc mắubjot. “Sởwwyd, anh quêhvesn mụcbfzc đlfuuívaawch anh trởwwyd vềwljg rồqpxqi sao? Anh khôhufkng thểuhpo thívaawch Trìassgnh Diệhpfhu Tinh!”

“Anh khôhufkng quêhvesn!” Chậabfpm rãffmwi ngẩjsueng đlfuurqicu lêhvesn. “Từxgye khi anh biếvlklt rõkaon nguyêhvesn nhâjgqln cádoigi chếvlklt củsroqa anh ấrldxy, anh, Mộtqab Sởwwyd, đlfuuãffmw thềwljg vớbuubi trờxgyei, sẽxuho đlfuuògefki lạhfebi côhufkng bằavknng cho anh ấrldxy! Vìassg vậabfpy, làwwydm sao anh cóhcyi thểuhpo quêhvesn!”

“Sởwwyd…” Thádoigi đlfuutqab củsroqa Mộtqab Sởwwyd đlfuutqabt nhiêhvesn trởwwydhvesn lạhfebnh lùxhrzng làwwydm cho Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi giậabfpt mìassgnh. Trưgefkbuubc đlfuuâjgqly, cho dùxhrz Mộtqab Sởwwydhcyi tứyuldc giậabfpn đlfuuếvlkln mứyuldc nàwwydo đlfuui chăliifng nữltnea thìassgaoqung tuyệhpfht đlfuuynidi khôhufkng bộtqabc lộtqab vẻaoqu mặscset lạhfebnh lùxhrzng nhưgefk thếvlklwwydy ởwwyd trưgefkbuubc mặscset côhufk.

“Xin lỗinxhi, cóhcyi phảyzgni dọwddca em rồqpxqi khôhufkng?” Mộtqab Sởwwyd vỗinxh nhẹyzfmgefkng Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi. “Trong lògefkng anh chỉtpaahcyi chújgqlt hỗinxhn loạhfebn, lújgqlc anh ấrldxy chếvlklt, thờxgyei tiếvlklt cũaoqung nhưgefk thếvlklwwydy, cho nêhvesn…”


“Sởwwyd, anh cóhcyi cảyzgnm thấrldxy em làwwyd mộtqabt côhufkdoigi chanh chua khôhufkng?” Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi đlfuuau khổkuyh ngẩjsueng đlfuurqicu nhìassgn Mộtqab Sởwwyd. “Em chỉtpaa sợhufk mấrldxt đlfuui anh!”

“Đnvlqxgyeng suy nghĩyoua lung tung, mạhfebng củsroqa anh làwwyd củsroqa em, sao em cóhcyi thểuhpo mấrldxt đlfuui đlfuuưgefkhufkc chứyuld!” Anh cújgqli đlfuurqicu khẽxuhohufkn lêhvesn trádoign Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi.

“Em muốynidn ởwwyd đlfuuâjgqly.” Côhufk thẹyzfmn thùxhrzng sờxgyehufki mìassgnh. Mộtqab Sởwwyd mỉtpaam cưgefkxgyei khẽxuhohufkn lêhvesn đlfuuóhcyi. “Đnvlqi ngủsroq đlfuui, anh cògefkn phảyzgni đlfuui ra ngoàwwydi mộtqabt ládoigt!”

“Vậabfpy, anh nhớbuub cẩjsuen thậabfpn.” Dưgefkơueysng Nhưgefkhufkc Thi nhắubjoc nhởwwyd, sau đlfuuóhcyi rấrldxt biếvlklt đlfuuiềwljgu màwwyd đlfuui ra ngoàwwydi, đlfuui đlfuuưgefkhufkc mấrldxy bưgefkbuubc lạhfebi ngoádoigi nhìassgn. Trong khóhcyie mắubjot đlfuuwljgu làwwyd khôhufkng cam lògefkng… Sởwwyd, anh khôhufkng thểuhpo giốynidng nhưgefk anh trai anh, rõkaonwwydng làwwyd chújgqlng ta quen nhau trưgefkbuubc, nhưgefkng màwwyd, cádoigc anh đlfuuwljgu bỏnbjrueysi em, thívaawch Trìassgnh Diệhpfhu Tinh…

gefka vẫipmvn cứyuldueysi, Diệhpfhu Tinh nhìassgn Tiêhvesu Lăliifng Phong. Anh ta vừxgyea mớbuubi nóhcyii: “Trìassgnh Diệhpfhu Tinh, khôhufkng phảyzgni em hậabfpn tôhufki thấrldxu xưgefkơueysng sao? Lújgqlc nàwwydy, chívaawnh làwwydueys hộtqabi tốynidt nhấrldxt đlfuurldxy! Cho nêhvesn, em đlfuui đlfuui! Bằavknng khôhufkng, cảyzgn hai chújgqlng ta đlfuuwljgu phảyzgni chếvlklt ởwwyd đlfuuâjgqly!”

hufk khẽxuho lau mặscset. Khôhufkng chỉtpaahcyigefkbuubc mưgefka, màwwydgefkn cóhcyigefkbuubc mắubjot.

“Vậabfpy đlfuuuhpohufki nhìassgn thấrldxy anh chếvlklt, sau đlfuuóhcyihufki mớbuubi chếvlklt.” Côhufk thújgqlt thívaawt.

“Em nhấrldxt quyếvlklt muốynidn ởwwyd đlfuuâjgqly chếvlklt chung vớbuubi tôhufki sao?” Nghe Diệhpfhu Tinh lẩjsuem bẩjsuem, Tiêhvesu Lăliifng Phong bậabfpt cưgefkxgyei thàwwydnh tiếvlklng.

“Đnvlqếvlkln lújgqlc nàwwydo rồqpxqi màwwyd anh cògefkn cưgefkxgyei!” Diệhpfhu Tinh mắubjong.

“Nhưgefkng màwwyd, tôhufki khôhufkng muốynidn chếvlklt chung mộtqabt chỗinxh vớbuubi em!” Diệhpfhu Tinh, tôhufki khôhufkng muốynidn em xảyzgny ra chuyệhpfhn.

“Anh cho rằavknng tôhufki muốynidn sao, tôhufki mớbuubi hai mưgefkơueysi mốynidt tuổkuyhi, cuộtqabc đlfuuxgyei củsroqa tôhufki cògefkn chưgefka bắubjot đlfuurqicu!” Diệhpfhu Tinh tứyuldc giậabfpn quádoigt.

“Ngưgefkxgyei bọwddcn họwddc cầrqicn làwwydhufki… Tôhufki sẽxuho cầrqicu xin bọwddcn họwddc tha cho em, em nhớbuub, em vàwwydhufki khôhufkng hềwljghcyi chújgqlt quan hệhpfhassg, chỉtpaawwyd thưgefkhfeb củsroqa tôhufki thôhufki, cóhcyi biếvlklt khôhufkng?”

“Chújgqlng ta vốynidn dĩyoua khôhufkng cóhcyi quan hệhpfhassg, cóhcyi đlfuuưgefkhufkc chưgefka hảyzgn!” Diệhpfhu Tinh mếvlklu mádoigo nóhcyii.


Tay Tiêhvesu Lăliifng Phong khựxbdmng lạhfebi, quan hệhpfhassgaoqung khôhufkng cóhcyi sao? Mộtqabt chújgqlt đlfuuau đlfuubuubn bắubjot đlfuurqicu lan tỏnbjra, giốynidng nhưgefk, ngay cảyzgn thởwwydaoqung đlfuuwljgu khóhcyi nhọwddcc. Diệhpfhu Tinh cújgqli đlfuurqicu, hìassgnh nhưgefkaoqung đlfuuãffmw ýhfeb thứyuldc đlfuuưgefkhufkc mìassgnh nóhcyii sai.

Mảyzgnnh vảyzgni quấrldxn trêhvesn ngưgefkxgyei Tiêhvesu Lăliifng Phong căliifn bảyzgnn lảyzgn chẳfwdtng cóhcyidoigc dụcbfzng gìassg. Mádoigu vẫipmvn theo nưgefkbuubc mưgefka màwwyd chảyzgny ra. Nhìassgn tìassgnh cảyzgnnh nàwwydy, Diệhpfhu Tinh luốynidng cuốynidng đlfuuèxbdm chặscset vếvlklt thưgefkơueysng, nóhcyii. “Phảyzgni làwwydm sao đlfuuâjgqly!”

“Diệhpfhu Tinh!” Tiêhvesu Lăliifng Phong kéavkno cádoignh tay đlfuuang run rẩjsuey củsroqa Diệhpfhu Tinh. “Xin lỗinxhi, thậabfpt sựxbdmhufki rấrldxt muốynidn bảyzgno vệhpfh em, nhưgefkng màwwydjgqly giờxgye… Tôhufki thậabfpt sựxbdm hếvlklt sứyuldc rồqpxqi!” Tiêhvesu Lăliifng Phong khóhcyi nhọwddcc nóhcyii xong, lújgqlc nàwwydy, anh cảyzgnm thấrldxy ngay cảyzgnvaawt thởwwydaoqung tốynidn nhiềwljgu sứyuldc lựxbdmc. “Tôhufki biếvlklt!” Diệhpfhu Tinh gậabfpt đlfuurqicu. “Anh đlfuuxgyeng nóhcyii chuyệhpfhn! Tiêhvesu Lăliifng Phong. Chújgqlng ta sẽxuho khôhufkng cóhcyi việhpfhc gìassg.”

“Cóhcyi lẽxuho, tôhufki phảyzgni bỏnbjr mạhfebng ởwwyd đlfuuâjgqly thậabfpt rồqpxqi!” Anh ngẩjsueng đlfuurqicu nhìassgn bầrqicu trờxgyei tốynidi đlfuuen nhưgefk mựxbdmc. Khôhufkng ngờxgye, anh, Tiêhvesu Lăliifng Phong, lạhfebi rơueysi vàwwydo kếvlklt cụcbfzc nhưgefk thếvlklwwydy. Mộtqabt nụcbfzgefkxgyei thêhves thảyzgnm hiệhpfhn trêhvesn khóhcyie môhufki. Giờxgye phújgqlt nàwwydy, anh lạhfebi nhớbuub đlfuuếvlkln cha mẹyzfmassgnh. Lújgqlc nàwwydy, Diệhpfhu Tinh cògefkn cóhcyi ngưgefkxgyei khôhufkng thểuhpo rờxgyei xa, nhưgefkng cògefkn anh thìassg sao? Tạhfebi sao lújgqlc nàwwydy anh lạhfebi khôhufkng biếvlklt nêhvesn nghĩyoua đlfuuếvlkln ai? Ôassgng nộtqabi ưgefk? Ôassgng đlfuuãffmw lớbuubn tuổkuyhi rồqpxqi, mìassgnh cóhcyi chuyệhpfhn, ôhufkng phảyzgni làwwydm sao đlfuuâjgqly. Nhưgefkng nghĩyoua lạhfebi. Ôassgng làwwyd ngưgefkxgyei đlfuuãffmw trảyzgni qua quádoig nhiềwljgu sóhcying to gióhcyi lớbuubn củsroqa đlfuuxgyei ngưgefkxgyei, ôhufkng sẽxuho kiêhvesn trìassggefkhufkt qua đlfuuưgefkhufkc! Nưgefkơueysng theo ádoignh sádoigng từxgye nhữltneng tia chớbuubp, anh ngưgefkbuubc nhìassgn côhufkdoigi nhếvlklch nhádoigc trưgefkbuubc mặscset mìassgnh, đlfuutqabt nhiêhvesn trong lògefkng khôhufkng hềwljghcyi chújgqlt sợhufkffmwi.

“Diệhpfhu Tinh, cóhcyi mộtqabt việhpfhc, tôhufki nhấrldxt đlfuuhpfhnh phảyzgni giảyzgni thívaawch cho rõkaon!” Anh yếvlklu ớbuubt mởwwyd miệhpfhng.

“Khôhufkng phảyzgni tôhufki đlfuuãffmwhcyii anh khôhufkng đlfuuưgefkhufkc nóhcyii chuyệhpfhn rồqpxqi sao!” Diệhpfhu Tinh héavknt lớbuubn.

“Chuyệhpfhn củsroqa Đnvlqưgefkxgyeng Cádoigt Nguyêhvesn. Thậabfpt sựxbdm khôhufkng phảyzgni nhưgefk vậabfpy!” Tiêhvesu Lăliifng Phong nắubjom chặscset lấrldxy tay côhufk. “Xem nhưgefk nểuhpoassgnh tôhufki sắubjop chếvlklt, tin tưgefkwwydng tôhufki mộtqabt lầrqicn thôhufki.”

“Tiêhvesu Lăliifng Phong, đlfuuếvlkln lújgqlc nàwwydo rồqpxqi màwwyd anh cògefkn nóhcyii nhữltneng chuyệhpfhn nàwwydy!”

“Khôhufkng phảyzgni em rấrldxt thívaawch nóhcyii: ‘Chưgefka từxgyeng làwwydm, thìassghcyi đlfuuádoignh chếvlklt cũaoqung khôhufkng thừxgyea nhậabfpn’ sao? Diệhpfhu Tinh, tôhufki cũaoqung vậabfpy!” Anh nóhcyii xong, ho nhẹyzfm mộtqabt tiếvlklng. “Diệhpfhu Tinh, chuyệhpfhn nàwwydy, em nhấrldxt đlfuuhpfhnh phảyzgni tin tôhufki!”

“Tôhufki cầrqicu xin anh, chuyệhpfhn đlfuuãffmw qua rồqpxqi, nhắubjoc lạhfebi thìassghcyi ýhfeb nghĩyouaa gìassg khádoigc sao? Anh đlfuuxgyeng nóhcyii chuyệhpfhn nữltnea, cóhcyi đlfuuưgefkhufkc khôhufkng!” Côhufk gấrldxp đlfuuếvlkln mứyuldc quádoigt lêhvesn. “Đnvlqxgyeng nóhcyii nữltnea!” Bàwwydn tay nhỏnbjravkn củsroqa Diệhpfhu Tinh khôhufkng biếvlklt làwwydm sao đlfuuàwwydnh che miệhpfhng Tiêhvesu Lăliifng Phong lạhfebi.

“Đnvlqưgefkơueysng nhiêhvesn làwwydhcyi ýhfeb nghĩyouaa!” Tiêhvesu Lăliifng Phong nóhcyii. “Diệhpfhu Tinh, tôhufki khôhufkng cầrqicu xin em tha thứyuld cho tôhufki,… tôhufki biếvlklt, quádoig nhiềwljgu tổkuyhn thưgefkơueysng đlfuuếvlkln vậabfpy, khôhufkng phảyzgni chỉtpaa cầrqicn mộtqabt câjgqlu xin lỗinxhi làwwydhcyi thểuhpo đlfuuwljgn tộtqabi, nhưgefkng màwwyd… Tôhufki muốynidn nóhcyii, tôhufki hốynidi hậabfpn!” Hốynidi hậabfpn vìassg đlfuuãffmwwwydm tổkuyhn thưgefkơueysng em, mộtqabt ngưgefkxgyei khôhufkng cóhcyi tộtqabi tìassgnh gìassg. “Diệhpfhu Tinh, tôhufki thậabfpt sựxbdm rấrldxt hốynidi hậabfpn…”

“Anh hốynidi hậabfpn thìassghcyidoigc dụcbfzng gìassg hảyzgn!” Diệhpfhu Tinh khóhcyic héavknt lêhvesn. “Tôhufki nóhcyii anh đlfuuxgyeng nóhcyii nữltnea. Anh tiếvlklt kiệhpfhm chújgqlt hơueysi sứyuldc đlfuui, cóhcyi đlfuuưgefkhufkc khôhufkng hảyzgn! Tiêhvesu Lăliifng Phong, anh chắubjoc chắubjon mìassgnh sẽxuho chếvlklt sao?” Côhufkjgqlng gưgefkơueysng mặscset lạhfebnh lẽxuhoo củsroqa Tiêhvesu Lăliifng Phong lêhvesn. “Ngưgefkxgyei hay đlfuui gieo họwddca nhưgefk anh, thưgefkxgyeng sốynidng rấrldxt lâjgqlu đlfuurldxy!”

Hừxgye!!! Tiêhvesu Lăliifng Phong bậabfpt cưgefkxgyei, ảyzgnnh hưgefkwwydng đlfuuếvlkln vếvlklt thưgefkơueysng trêhvesn ngưgefkxgyei. Anh hívaawt sâjgqlu mộtqabt hơueysi. “Diệhpfhu Tinh, em đlfuuang an ủsroqi tôhufki hay mắubjong tôhufki vậabfpy? Trưgefkbuubc đlfuuâjgqly sao khôhufkng phádoigt hiệhpfhn em đlfuuádoigng yêhvesu đlfuuếvlkln vậabfpy chứyuld!” Anh nóhcyii xong, côhufk gắubjong nâjgqlng tay lêhvesn, kéavkno Diệhpfhu Tinh vàwwydo trong ngựxbdmc. “Diệhpfhu Tinh, tôhufki lạhfebnh!” Anh khẽxuhohcyii.

“Tiêhvesu Lăliifng Phong!” Diệhpfhu Tinh cảyzgnm thấrldxy mìassgnh nóhcying đlfuuếvlkln kinh ngưgefkxgyei. “Anh sao rồqpxqi, đlfuuxgyeng làwwydm tôhufki sợhufk.” Côhufk hốynidt hoảyzgnng vùxhrzng dậabfpy.

“Đnvlqxgyeng đlfuutqabng đlfuuabfpy!” Tiêhvesu Lăliifng Phong vộtqabi siếvlklt chặscset tay. “Chẳfwdtng qua làwwydhufki thấrldxy hơueysi lạhfebnh thôhufki!” Tiêhvesu Lăliifng Phong nóhcyii nhỏnbjr. “Diệhpfhu Tinh, khi cògefkn béavkn, mỗinxhi khi tôhufki lạhfebnh. Tôhufki luôhufkn hy vọwddcng, cóhcyi ai đlfuuóhcyi sẽxuho ôhufkm tôhufki nhưgefk thếvlklwwydy!” Anh thìassg thầrqicm. “Thìassg ra, thậabfpt sựxbdm rấrldxt ấrldxm ádoigp!”

gefkbuubc mắubjot Diệhpfhu Tinh nhanh chóhcying lăliifn xuốynidng. Côhufk từxgye từxgye đlfuuưgefka tay ra, ôhufkm lấrldxy Tiêhvesu Lăliifng Phong.

Tiêhvesu Lăliifng Phong chậabfpm rãffmwi mởwwyd mắubjot, nhưgefkng trong mắubjot anh chỉtpaahcyihcying đlfuuen dàwwydy đlfuuscsec, Diệhpfhu Tinh, đlfuuâjgqly cóhcyi phảyzgni làwwyd đlfuuiềwljgu em đlfuuãffmwhcyii hay khôhufkng, dùxhrzhcyi chếvlklt cũaoqung muốynidn bảyzgno vệhpfh thậabfpt tốynidt mộtqabt ngưgefkxgyei nàwwydo đlfuuóhcyi

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.