Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 109 : Dịu dàng giống như đã từng quen biết

    trước sau   
Editor: ViVu

Tiêcvltu Lăotnpng Phong nhìkztun Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh nưzbelbpsjc mắkwovt rơcoymi đkcsfqapfy mặgojgt, trávkgii tim chợkwovt khẽiqkn co rúodpat lạubwri.

“Tạubwri sao em lạubwri biếgojgn thàidebnh nhưzbel vậtxtzy?” Tiêcvltu Lăotnpng Phong đkcsfau lòlpshng hỏrskqi. “Nhãmwcp Đidhbìkztunh đkcsfơcoymn thuầqapfn, lưzbelơcoymng thiệhfzen củkztua tôbkrki đkcsfãmwcp đkcsfi đkcsfâolfdu rồxegmi?”

“Lăotnpng Phong, anh tin em lầqapfn nàideby đkcsfi, mộokbat lầqapfn làideb đkcsfưzbelkwovc rồxegmi.” Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh cầqapfu xin. “Tin em, thậtxtzt sựpizz em khôbkrkng cónywgidebm.”

“Tạubwri sao đkcsfếgojgn lúodpac nàideby rồxegmi màideb em còlpshn muốzjntn gạubwrt anh?” Tiêcvltu Lăotnpng Phong lớbpsjn tiếgojgng hỏrskqi. “Nhãmwcp Đidhbìkztunh, chẳzmtnng qua anh khôbkrkng muốzjntn nghi ngờqoiz em, chứbcln anh khôbkrkng phảvkgii ngưzbelqoizi ngu!”

“Lăotnpng Phong, thậtxtzt sựpizz em khôbkrkng cónywgidebm!” Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh khónywgc khôbkrkng ngừneuxng.


“Em khôbkrkng cónywg, vậtxtzy đkcsfâolfdy làidebvkgii gìkztu?” Tiêcvltu Lăotnpng Phong nétxtzm đkcsfiệhfzen thoạubwri củkztua Đidhbưzbelqoizng Cávkgit Nguyêcvltn lêcvltn giưzbelqoizng. “Nhãmwcp Đidhbìkztunh, em còlpshn muốzjntn anh nónywgi cho em biếgojgt, đkcsfâolfdy làidebvkgich thứbclnc cha em chọcvltn con mồxegmi sao?” Giọcvltng anh run rẩmwcpy. “Ngay cảvkgi cha em cũxegmng đkcsfãmwcpnywgi, chuyệhfzen nàideby làideb do em làidebm. Nhãmwcp Đidhbìkztunh, anh cũxegmng muốzjntn tin tưzbelomozng em, nhưzbelng… Chuyệhfzen đkcsfãmwcp đkcsfếgojgn bưzbelbpsjc nàideby, em kêcvltu anh phảvkgii tin tưzbelomozng em nhưzbel thếgojgidebo đkcsfâolfdy…”

“…”

“Nhãmwcp Đidhbìkztunh, tạubwri sao em cứbcln khôbkrkng chịnywgu buôbkrkng tha cho Diệhfzeu Tinh? Cho dùksez em ghétxtzt côbkrkkcsfy, nhưzbelng sao em cónywg thểqapfidebm ra chuyệhfzen nhưzbel vậtxtzy? Em cónywg biếgojgt, côbkrkkcsfy chỉjkvq mớbpsji hai mưzbelơcoymi mốzjntt tuổubwri thôbkrki khôbkrkng!” Nghĩkpxl đkcsfếgojgn dávkging vẻhfze thêcvlt thảvkgim củkztua Diệhfzeu Tinh, Tiêcvltu Lăotnpng Phong cảvkgim thấkcsfy tim mìkztunh bịnywg nắkwovm kétxtzo vềgsvz mọcvlti phíokbaa. “Cho dùksez em muốzjntn làidebm vậtxtzy, Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh, tạubwri sao em lạubwri tàidebn nhẩmwcpn đkcsfqapf cho anh biếgojgt? Em đkcsfãmwcp chuẩmwcpn bịnywg mọcvlti thứbcln rấkcsft tốzjntt rồxegmi, cónywg đkcsfúodpang khôbkrkng, em cho côbkrkkcsfy ăotnpn mặgojgc rựpizzc rỡxvlf chónywgi lọcvlti, chíokbanh làideb muốzjntn đkcsfưzbela côbkrkkcsfy cho cha em!”

“Em khôbkrkng cónywg!” Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh hétxtzt lêcvltn. “Lăotnpng Phong, tin em mộokbat lầqapfn, cónywg đkcsfưzbelkwovc khôbkrkng?” Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh khónywgc khôbkrkng ngừneuxng. “Em cũxegmng khôbkrkng biếgojgt tạubwri sao cha em lạubwri cónywgkztunh, em thậtxtzt sựpizz khôbkrkng biếgojgt!”

“Anh tin em còlpshn chưzbela đkcsfkztu sao?” Tiêcvltu Lăotnpng Phong hỏrskqi. “Em an bàideby mỗpcsci mộokbat chuyệhfzen đkcsfgsvzu rấkcsft hoàidebn hảvkgio, khôbkrkng phảvkgii anh đkcsfgsvzu ngu ngốzjntc rơcoymi vàidebo bẫyjwky củkztua em, trợkwov giúodpap em làidebm tổubwrn thưzbelơcoymng Diệhfzeu Tinh?” Tiêcvltu Lăotnpng Phong khổubwr sởomozzbelqoizi mộokbat tiếgojgng. “Nhãmwcp Đidhbìkztunh, ởomoz trong lòlpshng củkztua em, anh thậtxtzt sựpizz ngu đkcsfếgojgn nhưzbel vậtxtzy sao?”

Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh khónywgc, côbkrk muốzjntn nónywgi chuyệhfzen khôbkrkng phảvkgii nhưzbel thếgojg. Tạubwro sao mọcvlti chuyệhfzen lạubwri trởomozcvltn nhưzbel vậtxtzy? Rõolfdidebng mấkcsfy tiếgojgng trưzbelbpsjc còlpshn rấkcsft tốzjntt. Nhưzbelng…

“Lăotnpng Phong, nhấkcsft đkcsfnywgnh cónywg ngưzbelqoizi hãmwcpm hạubwri em, nhấkcsft đkcsfìkztunh làideb thếgojg!” Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh giảvkgii thíokbach giốzjntng nhưzbelideb vừneuxa bắkwovt đkcsfưzbelkwovc ngọcvltn cỏrskq cứbclnu mạubwrng. “Lăotnpng Phong, làideb Diệhfzeu Tinh, côbkrkkcsfy muốzjntn trảvkgi thùksez em…”

“Đidhbkztu rồxegmi!” Tiêcvltu Lăotnpng Phong đkcsfmwcpy Đidhbưzbelqoizng Nhãmwcp Đidhbìkztunh ra. “Đidhbếgojgn lúodpac nàideby rồxegmi màideb em vẫyjwkn còlpshn đkcsfùksezn đkcsfmwcpy trávkgich nhiệhfzem cho ngưzbelqoizi khávkgic? Nhãmwcp Đidhbìkztunh, anh thậtxtzt sựpizz thấkcsft vọcvltng vềgsvz em…”

“Lăotnpng Phong…”

“Đidhbneuxng gọcvlti tôbkrki, đkcsfneuxng gọcvlti tôbkrki nữqbhsa.” Tiêcvltu Lăotnpng Phong bi thưzbelơcoymng hétxtzt lêcvltn, sau đkcsfónywg xoay ngưzbelqoizi bưzbelbpsjc đkcsfi thậtxtzt nhanh, đkcsfâolfdy chíokbanh làidebbkrkvkgii màideb anh vẫyjwkn luôbkrkn yêcvltu thưzbelơcoymng, cưzbelng chiểqapfu, ha ha… lúodpac nàideby đkcsfâolfdy, tấkcsft cảvkgi đkcsfgsvzu giốzjntng nhưzbel chuyệhfzen cưzbelqoizi…

Trờqoizi dầqapfn sávkging.

Trong phòlpshng bệhfzenh, Diệhfzeu Tinh khónywg chịnywgu nhiu màideby. Đidhbâolfdy làideb đkcsfâolfdu, mìkztunh còlpshn sốzjntng hay đkcsfãmwcp

Chậtxtzm rãmwcpi mởomoz mắkwovt ra, trong hơcoymi thởomoz, làidebksezi thuốzjntc sávkgit trùksezng màideb gầqapfn đkcsfâolfdy côbkrk đkcsfãmwcp quen thuộokbac đkcsfếgojgn mứbclnc khôbkrkng thểqapfcoymn đkcsfưzbelkwovc nữqbhsa. Nhưzbelng cảvkgi phòlpshng trắkwovng xónywga, Diệhfzeu Tinh cưzbelqoizi khổubwr, kỳneux lạubwr, gầqapfn đkcsfâolfdy mìkztunh sao cónywg duyêcvltn vớbpsji bệhfzenh việhfzen đkcsfếgojgn nhưzbel vậtxtzy chứbcln


cvltn cạubwrnh giưzbelqoizng, Alex đkcsfang ngồxegmi ngủkztu, nhìkztun qua dávkging vẻhfzexegmng khôbkrkng yêcvltn ổubwrn. Châolfdn màideby thỉjkvqnh thoảvkging khẽiqkn cau lạubwri. Dưzbelbpsji ávkginh mặgojgt trờqoizi, nhữqbhsng sợkwovi tónywgc củkztua anh cónywg vẻhfze cựpizzc kỳneux đkcsfen bónywgng. Gưzbelơcoymng mặgojgt trắkwovng nõolfdn, nhữqbhsng sợkwovi lôbkrkng tơcoym đkcsfónywgn lấkcsfy ávkginh nắkwovng mặgojgt trờqoizi, đkcsfkwovm chìkztum trong mộokbat tầqapfng ávkginh sávkging vàidebng ónywgng…

“Mộokba Thầqapfn…” Diệhfzeu Tinh thậtxtzt sựpizz thấkcsft thầqapfn, tay khôbkrkng còlpshn nghe theo sựpizz khốzjntng chếgojg củkztua côbkrk, nâolfdng lêcvltn, nhẹrqbu nhàidebng vétxtzn nhữqbhsng sợkwovi tónywgc củkztua anh. Khẽiqkn vuốzjntt gưzbelơcoymng mặgojgt củkztua anh…

zbelqoizng nhưzbelideb cảvkgim giávkgic trởomoz vềgsvz trưzbelbpsjc đkcsfâolfdy, vàidebo nhữqbhsng lúodpac mìkztunh ngãmwcp bệhfzenh, mởomoz mắkwovt ra, ngưzbelqoizi đkcsfqapfu tiêcvltn nhìkztun thấkcsfy, vĩkpxlnh viễxqvrn làideb Mộokba Thầqapfn, dùksez thờqoizi tiếgojgt nàidebo, giờqoizidebo, chỉjkvq cầqapfn côbkrk khôbkrkng thoảvkgii mávkgii, anh sẽiqknideb ngưzbelqoizi đkcsfqapfu tiêcvltn xuấkcsft hiệhfzen, nắkwovm lấkcsfy tay côbkrk, túodpac trựpizzc bêcvltn giưzbelqoizng…

“Mộokba Thầqapfn.” Đidhbqapfu ngónywgn tay Diệhfzeu Tinh run rẩmwcpy, khónywge mắkwovt chảvkgiy ra mộokbat giọcvltt nưzbelbpsjc mắkwovt…

coymi têcvltn gưzbelơcoymng mặgojgt Alex, dịnywgu dàidebng đkcsfávkginh thứbclnc anh, anh mởomoz mắkwovt, nhìkztun thấkcsfy Diệhfzeu Tinh đkcsfãmwcp tỉjkvqnh thìkztu vộokbai vàidebng đkcsfbclnng dậtxtzy, rầqapfm~ đkcsfokbang távkgic quávkgi dồxegmn dậtxtzp nêcvltn vấkcsfp phảvkgii cávkgii ghếgojg, đkcsfokbat nhiêcvltn cónywg tiếgojgng đkcsfokbang vang lêcvltn trong phòlpshng bệhfzenh yêcvltn tĩkpxlnh đkcsfãmwcp trởomozcvltn thậtxtzt ầqapfm ĩkpxl.

“Diệhfzeu Tinh, em khỏrskqe khôbkrkng? Em làidebm sao vậtxtzy, vếgojgt thưzbelơcoymng cónywg đkcsfau khôbkrkng? Cónywg chỗpcscidebo khôbkrkng thoảvkgii mávkgii khôbkrkng?” Alex lo lắkwovng hỏrskqi, vếgojgt bầqapfm nôbkrki khónywgbkrki giậtxtzt giậtxtzt theo từneuxng lờqoizi nónywgi củkztua anh.

Nhìkztun dávkging vẻhfze hốzjntt hoảvkging củkztua Alex, Diệhfzeu Tinh khẽiqknzbelqoizi. “Em vẫyjwkn ổubwrn, anh làidebm sao vậtxtzy? Cónywg đkcsfau khôbkrkng?” Côbkrk nhìkztun vếgojgt bầqapfm ởomoz khónywge miệhfzeng anh, trong lòlpshng cónywg chúodpat đkcsfau đkcsfbpsjn.

Alex sờqoiz sờqoiz khónywge miệhfzeng, sau đkcsfónywg lắkwovc đkcsfqapfu mộokbat cávkgii. “Anh khôbkrkng đkcsfau. Diệhfzeu Tinh, chỉjkvq cầqapfn em khôbkrkng cónywg việhfzec gìkztuideb tốzjntt rồxegmi!” Anh ta nónywgi xong, giang hai tay ôbkrkm lấkcsfy Diệhfzeu Tinh. “Em khôbkrkng cónywg việhfzec gìkztuideb tốzjntt rồxegmi, thậtxtzt đkcsfkcsfy…” Anh cónywg chúodpat hốzjntt hoảvkging, nhưzbelng trong giọcvltng nónywgi lạubwri làideb cảvkgim giávkgic may mắkwovn, dưzbelqoizng nhưzbel đkcsfang muốzjntn nónywgi, cuốzjnti cùksezng thìkztu đkcsfãmwcp khôbkrkng cónywg chuyệhfzen gìkztu xảvkgiy ra…

Đidhbqapfu ngónywgn tay Diệhfzeu Tinh cónywg chúodpat run rẩmwcpy, nhưzbelng cuốzjnti cùksezng vẫyjwkn giơcoym tay lêcvltn ôbkrkm lấkcsfy Alex. Giờqoiz phúodpat nàideby, rốzjntt cuộokbac côbkrkxegmng đkcsfãmwcp cảvkgim thấkcsfy an toàidebn, khôbkrkng còlpshn phảvkgii run rẩmwcpy sợkwovmwcpi nữqbhsa.

“Alex, cảvkgim ơcoymn anh, thậtxtzt sựpizz cảvkgim ơcoymn anh.” Diệhfzeu Tinh nónywgi xong, mộokbat hàidebng nưzbelbpsjc mắkwovt lăotnpn khỏrskqi míokba mắkwovt.

“Đidhbưzbelkwovc rồxegmi, khôbkrkng sao rồxegmi, côbkrk ngốzjntc, đkcsfneuxng khónywgc nữqbhsa.” Alex khẽiqkn an ủkztui. Đidhbưzbela ngónywgn cávkgii ra, dịnywgu dàidebng lau đkcsfi nưzbelbpsjc mắkwovt củkztua Diệhfzeu Tinh. “Diệhfzeu Tinh, sao em cónywg thểqapf đkcsfếgojgn cávkgii nơcoymi nguy hiểqapfm đkcsfónywg. Nếgojgu khôbkrkng phảvkgii anh nghịnywgch ngợkwovm, đkcsfnywgnh vịnywg đkcsfiệhfzen thoạubwri củkztua em, thậtxtzt sựpizz anh khôbkrkng dávkgim nghĩkpxl sẽiqkn xảvkgiy ra chuyệhfzen gìkztu.”

idebm sao lạubwri đkcsfi đkcsfếgojgn nơcoymi đkcsfónywg? Côbkrkxegmng khôbkrkng muốzjntn đkcsfếgojgn, nhưzbelng côbkrk thậtxtzt khôbkrkng ngờqoiz, Tiêcvltu Lăotnpng Phong lạubwri đkcsfưzbela côbkrk cho ngưzbelqoizi khávkgic mộokbat lầqapfn nữqbhsa…

“Diệhfzeu Tinh, sau nàideby anh sẽiqkn bảvkgio vệhfze em thậtxtzt tốzjntt, em khôbkrkng cầqapfn sợkwov!” Alex khẽiqkn vuốzjntt ve mávkgii tónywgc dàidebi củkztua Diệhfzeu Tinh, đkcsfưzbela ra lờqoizi hứbclna hẹrqbun…

Diệhfzeu Tinh nhắkwovm mắkwovt lạubwri, nghe lờqoizi hứbclna củkztua Alex, trávkgii tim đkcsfãmwcp đkcsfónywgng băotnpng từneux rấkcsft lâolfdu lạubwri cảvkgim thấkcsfy cónywg chúodpat ấkcsfm ávkgip…

“Diệhfzeu Tinh, đkcsfqapf cho anh chăotnpm sónywgc em, cónywg đkcsfưzbelkwovc hay khôbkrkng, anh hứbclna sẽiqkn khôbkrkng đkcsfqapf em bịnywg tổubwrn thưzbelơcoymng, Diệhfzeu Tinh, anh sẽiqknidebm cho em trởomoz thanh ngưzbelqoizi phụkztu nữqbhs hạubwrnh phúodpac nhấkcsft trêcvltn thếgojg gian nàideby!” Anh dịnywgu dàidebng cam đkcsfoan, Diệhfzeu Tinh nhưzbel lạubwri nhìkztun thấkcsfy, giữqbhsa trưzbela hèbclnotnpm đkcsfónywg, lúodpac Mộokba Thầqapfn mưzbelqoizi chíokban tuổubwri, nắkwovm lấkcsfy tay côbkrk, đkcsfưzbela ra lơcoymi cam kếgojgt cảvkgi đkcsfqoizi vớbpsji côbkrk

Bởomozi vìkztu lờqoizi nónywgi củkztua Alex màideb trong lòlpshng Diệhfzeu Tinh vẫyjwkn mãmwcpi khôbkrkng thểqapfkztunh tĩkpxlnh lạubwri đkcsfưzbelkwovc. trong lòlpshng côbkrk run sợkwov, trong mắkwovt thìkztu đkcsfong đkcsfqapfy nưzbelbpsjc mắkwovt…

“Diệhfzeu Tinh, anh thíokbach em, đkcsfqapf anh chăotnpm sónywgc em, cónywg đkcsfưzbelkwovc hay khôbkrkng?” Anh ta nắkwovm lấkcsfy tay Diệhfzeu Tinh, đkcsfgojgt vàidebo ngựpizzc củkztua mìkztunh.

Diệhfzeu Tinh mấkcsfp mávkgiy môbkrki, nhưzbelng thậtxtzt lâolfdu màideb vẫyjwkn khôbkrkng thểqapf phávkgit ra tiếgojgng nàidebo, anh ấkcsfy nónywgi… Anh ấkcsfy thìkztubkrk? Nhưzbelng, côbkrk lấkcsfy gìkztu đkcsfávkgip lạubwri đkcsfâolfdy, lúodpac nàideby đkcsfâolfdy, ngay cảvkgi sựpizz tựpizz do củkztua cơcoym thểqapfxegmng khôbkrkng cónywg, thìkztunywg quyềgsvzn lợkwovi gìkztuideb đkcsfávkgip lạubwri tìkztunh cảvkgim củkztua ngưzbelqoizi khávkgic, bảvkgin thâolfdn mìkztunh bẩmwcpn thỉjkvqu đkcsfếgojgn vậtxtzy làidebm sao cónywg thểqapf xứbclnng vớbpsji mộokbat Alex thávkginh thiệhfzen…

“Alex, anh…”

“Diệhfzeu Tinh, khôbkrkng cầqapfn phảvkgii trảvkgi lờqoizi nhanh nhưzbel vậtxtzy, suy nghĩkpxl mộokbat chúodpat cónywg đkcsfưzbelkwovc khôbkrkng? Em khôbkrkng cầqapfn sợkwov, Diệhfzeu Tinh, anh sẽiqkn giúodpap em, sẽiqkn bảvkgio vệhfze em, bảvkgio vệhfze ngưzbelqoizi nhàideb em, cho nêcvltn, Diệhfzeu Tinh, em khôbkrkng cầqapfn phảvkgii sợkwovmwcpi nữqbhsa…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.