Hợp Đồng Tình Nhân (Người Tình Hợp Đồng Của Tổng Giám Đốc Bạc Tình)

Chương 101 : Cô ấy có chuyện gì, tôi sẽ để cả nhà em chôn cùng

    trước sau   
Hạveyq Cẩhqwum Trìoqrwnh nhìoqrwn Diệahecu Tinh, mỗgubqi mộfwtit câmpifu mộfwtit chữcyji củfkeoa côrccg đmbdaxxiku nhưzdku con dao khoéhggkt sâmpifu vàmpifo tráodgvi tim anh.

“Diệahecu Tinh, em nófwtii cáodgvi gìoqrw vậwcufy?” Hạveyq Cẩhqwum Trìoqrwnh đmbdai tớkjpai. “Em cófwti biếfkeot em nófwtii nhưzdku vậwcufy, anh rấcefct đmbdaau lòkjpang khôrccgng? Em biếfkeot rõfbkm, nhìoqrwn em khổvsor sởzdku, anh sẽkchdmpifng đmbdaau đmbdakjpan hơlfnfn.”

“Vậwcufy anh biếfkeot khi nàmpifo!” Diệahecu Tinh hỏrogxi. “Cẩhqwum Trìoqrwnh, tạveyqi sao anh biếfkeot cũjsatng khôrccgng nófwtii vớkjpai em, cófwti phảbuyci anh cũjsatng muốquhkn che giấcefcu giúahozp Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh.” Giọahecng Diệahecu Tinh run rẩhqwuy.

“Làmpifm sao anh cófwti thểlyki giúahozp côrccg ta ứlxuhc hiếfkeop em!” Hạveyq Cẩhqwum Trìoqrwnh tứlxuhc giậwcufn hỏrogxi. “Diệahecu Tinh, biếfkeot nhau lâmpifu nhưzdku vậwcufy, chẳilbwng lẽkchdkjpang củfkeoa anh nhưzdku thếfkeompifo, em còkjpan khôrccgng hiểlykiu hay sao?” Anh nâmpifng mặahozt Diệahecu Tinh lêcaxin. “Diệahecu Tinh, khôrccgng biếfkeot em đmbdaãweex nghe đmbdaưzdkulfnfc nhữcyjing gìoqrw, nhưzdkung… Anh đmbdabuycm bảbuyco, dùmzts anh làmpifm bấcefct cứlxuh chuyệahecn gìoqrwjsatng đmbdaxxiku vìoqrw tốquhkt cho em! Em hiểlykiu chưzdkua?”

oqrw tốquhkt cho em? Diệahecu Tinh từkchd từkchd ngưzdkukjpac mắzdkut lêcaxin.

“Diệahecu Tinh, trưzdkukjpac đmbdaâmpify anh cũjsatng chỉwtpe nghi ngờakni nhữcyjing việahecc nàmpify màmpif thôrccgi, hôrccgm nay anh mớkjpai biếfkeot hếfkeot mọaheci chuyệahecn.” Hạveyq Cẩhqwum Trìoqrwnh nắzdkum lấcefcy bảbuyc vai Diệahecu Tinh. “Anh cũjsatng đmbdaang suy nghĩwpvxfwticaxin nófwtii chuyệahecn nàmpify vớkjpai em vàmpif Tiêcaxiu Lădjklng Phong hay khôrccgng…” Hay làmpif, dùmztsng bícitj mậwcuft kia đmbdalyki đmbdavsori lấcefcy tựbuze do cho em.


“Anh khôrccgng cầwtpen nófwtii cho anh ta biếfkeot.” Diệahecu Tinh lắzdkuc đmbdawtpeu. “Anh ta biếfkeot rồxxiki, cũjsatng sẽkchd khôrccgng làmpifm gìoqrw cảbuyc!” Đugwkfwtit nhiêcaxin Diệahecu Tinh cưzdkuaknii mộfwtit tiếfkeong.

“Diệahecu Tinh, em làmpifm sao vậwcufy?”

“Chuyệahecn nàmpify, làmpif em nghe đmbdaưzdkulfnfc từkchd chỗgubq anh ta, nhưzdkung… Anh cófwti biếfkeot anh ta nófwtii gìoqrw khôrccgng? Anh ta nófwtii muốquhkn em làmpifm nhưzdku khôrccgng cófwti chuyệahecn gìoqrw xảbuycy ra, anh ta nófwtii, đmbdaxxiku do em xui xẻcitjo…” Diệahecu Tinh siếfkeot chặahozt nắzdkum đmbdacefcm. “Cẩhqwum Trìoqrwnh, tạveyqi sao anh ta cófwti thểlyki đmbdaquhki xửvsormpifn nhẫavxvn vớkjpai em đmbdaếfkeon thếfkeo? Tạveyqi sao anh ta cófwti thểlyki tổvsorn thưzdkuơlfnfng em mộfwtit cáodgvch trắzdkung trợlfnfn nhưzdku thếfkeo?”

Ngựbuzec Hạveyq Cẩhqwum Trìoqrwnh từkchdng trậwcufn đmbdaau thưzdkuơlfnfng. Vìoqrw Tiêcaxiu Lădjklng Phong thịcaxi phi bấcefct phâmpifn màmpif tứlxuhc giậwcufn, nhưzdkung cũjsatng vìoqrw chícitjnh mìoqrwnh khôrccgng biếfkeot phảbuyci làmpifm sao màmpif sầwtpeu bi. Chỉwtpe mộfwtit chuyệahecn đmbdaơlfnfn giảbuycn thếfkeompify, Diệahecu Tinh đmbdaãweex phảbuycn ứlxuhng kịcaxich liệahect nhưzdku vậwcufy… Nếfkeou nhưzdkurccgcefcy biếfkeot, mìoqrwnh còkjpan cófwti chuyệahecn nghiêcaxim trọahecng hơlfnfn gạveyqt côrccgcefcy, cófwti phảbuyci côrccgcefcy sẽkchd khôrccgng bao giờakni đmbdalyki ýlwne tớkjpai mìoqrwnh nữcyjia hay khôrccgng?

Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh tựbuzea vàmpifo cửvsora sổvsor, tay côrccg ta đmbdaèrogx chặahozt ngựbuzec. Làmpifm sao lạveyqi nhưzdku vậwcufy, tạveyqi sao? Khôrccgng phảbuyci mọaheci chuyệahecn cófwti thểlyki xoay chuyểlykin sao? Tạveyqi sao Tiêcaxiu Lădjklng Phong lạveyqi biếfkeot, tạveyqi sao Trìoqrwnh Diệahecu Tinh lạveyqi nghe đmbdaưzdkulfnfc chuyệahecn nàmpify từkchd Tiêcaxiu Lădjklng Phong, chẳilbwng lẽkchd… Anh ta vẫavxvn luôrccgn đmbdaiềxxiku tra chuyệahecn nàmpify? Tay Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh càmpifng lúahozc càmpifng siếfkeot chặahozt. Vậwcufy mìoqrwnh phảbuyci đmbdaquhki mặahozt vớkjpai Tiêcaxiu Lădjklng Phong nhưzdku thếfkeompifo đmbdaâmpify? Anh ấcefcy nófwtii coi nhưzdku chuyệahecn nàmpify chưzdkua từkchdng xảbuycy ra, nhưzdkung… Anh ta làmpifm sao cófwti thểlyki xem nhưzdku chưzdkua xảbuycy ra chuyệahecn gìoqrw cảbuyc, Tiêcaxiu Lădjklng Phong sẽkchd khôrccgng dễqxfdmpifng tha thứlxuh cho ngưzdkuaknii đmbdaãweex lừkchda gạveyqt, lợlfnfi dụodgvng anh ta. Nếfkeou… Nếfkeou nhưzdkuoqrw vậwcufy màmpif anh ta khôrccgng đmbdalyki ýlwne đmbdaếfkeon côrccg, vậwcufy thìoqrw phảbuyci làmpifm sao. Khôrccgng, khôrccgng đmbdaưzdkulfnfc, nhưzdku vậwcufy rấcefct kinh khủfkeong!

“Tôrccgi tuyệahect đmbdaquhki khôrccgng cho phéhggkp chuyệahecn đmbdaófwti xảbuycy ra, tuyệahect đmbdaquhki khôrccgng cho phéhggkp.” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh lẩhqwum bẩhqwum, xoay ngưzdkuaknii chạveyqy đmbdai. Khôrccgng biếfkeot dùmztsng cáodgvch gìoqrw, côrccg nhấcefct đmbdacaxinh phảbuyci giữcyji lạveyqi Tiêcaxiu Lădjklng Phong.

mpifm trạveyqng Diệahecu Tinh vẫavxvn khôrccgng cáodgvch nàmpifo bìoqrwnh tĩwpvxnh lạveyqi đmbdaưzdkulfnfc. Bêcaxin tai củfkeoa côrccg, vẫavxvn vang vọahecng câmpifu nófwtii củfkeoa Tiêcaxiu Lădjklng Phong. “Tôrccgi chỉwtpe muốquhkn bảbuyco vệahec Nhãweex Đugwkìoqrwnh, nhữcyjing ngưzdkuaknii kháodgvc, đmbdaxxiku khôrccgng quan trọahecng…”

“Diệahecu Tinh.” Hạveyq Cẩhqwum Trìoqrwnh nắzdkum lấcefcy tay côrccg. “Tin tưzdkuzdkung anh. Anh sẽkchd giảbuyci quyếfkeot ổvsorn thỏrogxa mọaheci chuyệahecn.” Nófwtii xong, anh cẩhqwun thậwcufn ôrccgm lấcefcy côrccg. Diệahecu Tinh, anh sẽkchd dẫavxvn em rờaknii khỏrogxi đmbdaâmpify, khôrccgng cófwti bấcefct kỳcdtb ai cófwti thểlyki ngădjkln cảbuycn anh…

Tiêcaxiu Lădjklng Phong đmbdai ra khỏrogxi phòkjpang làmpifm việahecc. Cófwti mộfwtit sốquhk việahecc, mặahozc dùmzts đmbdaãweex biếfkeot đmbdaófwtimpif sựbuze thậwcuft, nhưzdkung anh vẫavxvn muốquhkn nghe chícitjnh miệahecng Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh nófwtii ra, ícitjt nhấcefct, anh cầwtpen cófwti mộfwtit lờaknii giảbuyci thícitjch, giảbuyci thícitjch tạveyqi sao côrccg lạveyqi làmpifm nhưzdku vậwcufy…

Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh ngồxxiki trêcaxin giưzdkuakning, nhìoqrwn đmbdaiệahecn thoạveyqi vang lêcaxin từkchdng hồxxiki chuôrccgng, càmpifng lúahozc côrccgmpifng khôrccgng cófwtiodgvch nàmpifo thởzdku đmbdaưzdkulfnfc, ngófwtin tay nắzdkum chặahozt khădjkln trảbuyci giưzdkuakning.

“Bâmpify giờakni biếfkeot đmbdaưzdkulfnfc rồxxiki, khôrccgng thểlyki chờakni đmbdalfnfi chấcefct vấcefcn em sao?” Côrccgzdkuaknii khổvsor. “Tiêcaxiu Lădjklng Phong, anh cófwti biếfkeot khôrccgng, em làmpifm tấcefct cảbuyc đmbdaxxiku vìoqrw anh, nếfkeou nhưzdku khôrccgng phảbuyci anh hay thay đmbdavsori, khôrccgng cho em cam giáodgvc an toàmpifn, em sẽkchdmpifm ra nhữcyjing chuyệahecn nhưzdku vậwcufy sao. Em cũjsatng làmpif phụodgv nữcyji, em cũjsatng sẽkchd mềxxikm yếfkeou, cũjsatng muốquhkn sốquhkng hạveyqnh phúahozc…” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh vừkchda nỉwtpe non vừkchda đmbdalxuhng dậwcufy, côrccg ta đmbdai đmbdaếfkeon bêcaxin cạveyqnh cửvsora sổvsor, nhìoqrwn xe Tiêcaxiu Lădjklng Phong đmbdaang chạveyqy tớkjpai, côrccg ta nởzdku nụodgvzdkuaknii, nhanh… Vẫavxvn còkjpan rấcefct nhanh…

Tiêcaxiu Lădjklng Phong bưzdkukjpac vàmpifo phòkjpang kháodgvch nhàmpif họahec Đugwkưzdkuakning, thậwcufm chícitj khôrccgng chờakni ngưzdkuaknii làmpifm đmbdai thôrccgng báodgvo, chạveyqy thẳilbwng lêcaxin lầwtpeu.

“Nhãweex Đugwkìoqrwnh!” Anh cốquhk gắzdkung khắzdkuc chếfkeo lửvsora giậwcufn củfkeoa mìoqrwnh, nhưzdkung trong giọahecng nófwtii lạveyqi vẫavxvn còkjpan tràmpifn đmbdawtpey tứlxuhc giậwcufn. “Em ra đmbdaâmpify, anh cófwti chuyệahecn muốquhkn hỏrogxi em…” Anh đmbdaang nófwtii, lờaknii nófwtii lạveyqi dừkchdng trêcaxin bờaknirccgi.


Trong phòkjpang ngủfkeo khôrccgng hềxxikfwti đmbdafwting tĩwpvxnh củfkeoa Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh, trong lòkjpang Tiêcaxiu Lădjklng Phong đmbdafwtit nhiêcaxin cădjklng thẳilbwng, anh đmbdai đmbdaếfkeon bêcaxin giưzdkuakning. Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh đmbdaang nằfwnym trêcaxin sàmpifn nhàmpif, trong tay còkjpan cầwtpem con dao gọahect tráodgvi câmpify. Mũjsati dao đmbdaâmpifm sâmpifu vàmpifo cơlfnf thểlykirccg ta.

“Nhãweex Đugwkìoqrwnh!” Tiêcaxiu Lădjklng Phong ngồxxiki xổvsorm xuốquhkng, ôrccgm Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh vàmpifo trong ngựbuzec. “Em làmpifm chuyệahecn gìoqrw vậwcufy?”

Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh từkchd từkchd mởzdku mắzdkut. Nhìoqrwn Tiêcaxiu Lădjklng Phong, trong mắzdkut dâmpifng đmbdawtpey nưzdkukjpac mắzdkut, nhanh chófwting lădjkln ra ngoàmpifi.

“Lădjklng Phong, em… em, xin lỗgubqi.” Côrccg mếfkeou máodgvo. Ho nhẹpmdh mộfwtit tiếfkeong, máodgvu tưzdkuơlfnfi chảbuycy ra khỏrogxi khófwtie môrccgi…

“Nhãweex Đugwkìoqrwnh, tạveyqi sao, đmbdaãweex xảbuycy ra chuyệahecn gìoqrw?” Tiêcaxiu Lădjklng Phong khẩhqwun cấcefcp đmbdaèrogx vếfkeot thưzdkuơlfnfng đmbdaang chảbuycy máodgvu củfkeoa Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh. Giờakni phúahozt nàmpify, anh đmbdaãweex quêcaxin mấcefct mụodgvc đmbdaícitjch mìoqrwnh tớkjpai đmbdaâmpify. “Chúahozng ta đmbdai bệahecnh việahecn, chúahozng ta đmbdai bệahecnh việahecn.” Tiêcaxiu Lădjklng Phong lo lắzdkung lêcaxiu lêcaxin.

“Anh khôrccgng cầwtpen lo cho em.” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh bấcefct lựbuzec giãweexy giụodgva. “Lădjklng Phong, em làmpif ngưzdkuaknii phụodgv nữcyji xấcefcu xa, anh khôrccgng cầwtpen lo cho em.” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh ấcefcm ứlxuhc khófwtic nứlxuhc nởzdku, nhìoqrwn qua rấcefct giốquhkng nhưzdku đmbdaang cựbuzec kỳcdtb áodgvy náodgvy. “Thậwcuft xin lỗgubqi…”

“Nhãweex Đugwkìoqrwnh, đmbdakchdng nófwtii nữcyjia, cófwti chuyệahecn gìoqrw, chúahozng ta nófwtii sau. Bâmpify giờakni đmbdai bệahecnh việahecn trưzdkukjpac cófwti đmbdaưzdkulfnfc khôrccgng?” Anh lo lắzdkung nófwtii, dáodgvng vẻcitj yếfkeou ớkjpat củfkeoa Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh giốquhkng nhưzdkufwti thểlyki ngừkchdng thởzdku bấcefct cứlxuhahozc nàmpifo.

“Khôrccgng cầwtpen, em khôrccgng muốquhkn!” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh lắzdkuc đmbdawtpeu. Diệahecu Tinh nófwtii, anh đmbdaãweex biếfkeot… đmbdaãweex biếfkeot mọaheci chuyệahecn đmbdaxxiku do em làmpifm.” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh khófwtic, máodgvu khôrccgng ngừkchdng chảbuycy ra khỏrogxi miệahecng. Côrccg ta vừkchda khófwtic vừkchda tỏrogx vẻcitj áodgvy náodgvy, nhưzdkung vẫavxvn khôrccgng quêcaxin kéhggko Diệahecu Tinh xuốquhkng nưzdkukjpac, côrccg giáodgvn tiếfkeop nófwtii cho Tiêcaxiu Lădjklng Phong biếfkeot: đmbdaâmpify đmbdaxxiku làmpif Diệahecu Tinh nófwtii vớkjpai em.

“Nhãweex Đugwkìoqrwnh, em đmbdakchdng suy nghĩwpvx lung tung.” Tiêcaxiu Lădjklng Phong lắzdkuc đmbdawtpeu nófwtii. “Chúahozng ta…”

“Chuyệahecn làmpif do em làmpifm, thậwcuft xin lỗgubqi, nhưzdkung màmpif em khôrccgng phảbuyci cốquhk ýlwne.” Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh tiếfkeop tụodgvc khófwtic. “Lădjklng Phong, anh cháodgvn ghéhggkt em rồxxiki, cófwti đmbdaúahozng khôrccgng, sẽkchd khôrccgng cầwtpen em nữcyjia cófwti phảbuyci khôrccgng?” Côrccg ta khófwtic lófwtic kểlyki lểlyki. “Anh khôrccgng cầwtpen phảbuyci lo cho em, khôrccgng cầwtpen lo cho em. Anh giậwcufn em, khôrccgng cầwtpen em nữcyjia, em sốquhkng còkjpan ýlwne nghĩwpvxa gìoqrw nữcyjia.”

“Nhãweex Đugwkìoqrwnh, đmbdakchdng nófwtii nữcyjia, nghe lờaknii anh, chúahozng ta đmbdai bệahecnh việahecn, cófwti đmbdaưzdkulfnfc khôrccgng?” Tiêcaxiu Lădjklng Phong nófwtii xong, ôrccgm lấcefcy Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh. Nhìoqrwn vũjsatng máodgvu trêcaxin mặahozt đmbdacefct, anh cảbuycm thấcefcy huyệahect tháodgvi dưzdkuơlfnfng nhảbuycy thìoqrwnh thịcaxich. “Nhãweex Đugwkìoqrwnh, em ngoan ngoãweexn thìoqrw anh sẽkchd khôrccgng rờaknii đmbdai, nghe lờaknii nàmpifo, bâmpify giờakni chúahozng ta đmbdai bệahecnh việahecn!” Anh khẽkchdrccgn Đugwkưzdkuakning Nhãweex Đugwkìoqrwnh, ôrccgm côrccg chạveyqy đmbdai. Trìoqrwnh Diệahecu Tinh, em lạveyqi cófwti thểlykifwtii vớkjpai Nhãweex Đugwkìoqrwnh, hôrccgm nay côrccgcefcy cófwti chuyệahecn gìoqrw, tôrccgi sẽkchd đmbdalyki cảbuyc nhàmpif em chôrccgn cùmztsng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.