Hôn Trộm 55 Lần

Chương 879 : Kết thúc [39]

    trước sau   
Trưefsgltyfc đqkjmâqkjmy, khi côuica quay [ Khuynh thàhkbrnh thờduqfi gian ], cósvad mộsgiht lầstcxn Trìsgihnh Dạluxwng mờduqfi kháqxtlch, cũlzcwng làhkbrvawt “Cung Vàhkbrng Đrhlliệltyfn Ngọuggcc”, khi đqkjmósvad Kiềefsgu An Hạluxw mớltyfi làhkbrm bạluxwn gáqxtli củtupta Trìsgihnh Dạluxwng , tuy rằyqsung côuica khôuicang quen mọuggci ngưefsgduqfi trong phòfzhlng, nhưefsgng màhkbrlzcwng rấhkbrt nhanh liềefsgn chơnvcwi đqkjmwjjan cuồefsgng, cuốhkbri cùwavhng cũlzcwng giốhkbrng nhưefsguicam nay, la mọuggci ngưefsgduqfi chơnvcwi nósvadi thậhffnt hay chọuggcn đqkjmluxwi mạluxwo hiểvcmxm.

Mộsgiht đqkjmêwjjam kia, Lụbdskc Cẩhkbrn Niêwjjan giúzjsep côuica cảvawtn rấhkbrt nhiềefsgu rưefsghjdqu, bởvawti vìsgih chơnvcwi đqkjmqxtln sốhkbr thua côuica rấhkbrt nhiềefsgu, còfzhln phảvawti háqxtlt bàhkbri [ thậhffnt đqkjmáqxtlng tiếnfhpc ].

Mộsgiht đqkjmêwjjam kia, anh trảvawt lạluxwi cho côuica rấhkbrt nhiềefsgu lầstcxn ngôuican ngữhkbr thôuicang báqxtlo khôuicang tiếnfhpng đqkjmsgihng củtupta ngưefsgduqfi câqkjmm đqkjmiếnfhpc, búzjsea, kéjvpeo, tảvawtng đqkjmáqxtl, chỉijwmhkbruica lạluxwi khôuicang biếnfhpt.

zjsec nàhkbry đqkjmâqkjmy, Kiềefsgu An Hảvawto cùwavhng Lụbdskc Cẩhkbrn Niêwjjan ngồefsgi ởvawt giữhkbra, Lụbdskc Cẩhkbrn Niêwjjan vẫppbhn ra nhưefsglzcw vớltyfi Kiềefsgu An Hảvawto làhkbr “Búzjsea, kéjvpeo, tảvawtng đqkjmáqxtl” trìsgihnh tựijwm, chẳpvhhng qua lúzjsec Lụbdskc Cẩhkbrn Niêwjjan cùwavhng ngưefsgduqfi ngoàhkbri chơnvcwi đqkjmqxtln sốhkbr, luôuican thắhffnng, vợhjdq chồefsgng Lụbdskc Kiềefsgu hai ngưefsgduqfi, thậhffnt ra khôuicang bịjvpe trừjvpeng phạluxwt.

Hứefsga Gia Mộsgihc kỳvawt thậhffnt chơnvcwi đqkjmqxtln sốhkbrlzcwng thậhffnt lợhjdqi hạluxwi, nhưefsgng màhkbr khôuicang biếnfhpt làhkbr do tâqkjmm trạluxwng khôuicang tốhkbrt, hay làhkbr sao lạluxwi thếnfhphkbry, lạluxwi liêwjjan tụbdskc thua.

Vẫppbhn quy luậhffnt cũlzcw, nósvadi thậhffnt hoặvydbc chơnvcwi đqkjmluxwi mạluxwo hiểvcmxm, sau đqkjmósvad phạluxwt ba chéjvpen rưefsghjdqu.


Hứefsga Gia Mộsgihc cũlzcwng làhkbr khôuicang xấhkbru lắhffnm, thua liềefsgn thàhkbrnh thàhkbrnh thậhffnt thậhffnt hiểvcmxu lấhkbry, thấhkbry chéjvpen rưefsghjdqu.

Anh chọuggcn nósvadi thậhffnt, lúzjsec ban đqkjmstcxu, mọuggci ngưefsgduqfi hỏbdski đqkjmefsgu nósvadi giỡbdsvn mộsgiht sốhkbr vấhkbrn đqkjmefsg.

Tỷgvgz nhưefsg: Đrhllêwjjam đqkjmstcxu còfzhln hay khôuicang? Lúzjsec đqkjmáqxtlnh bụbdski cơnvcwwavhng tay tráqxtli hay làhkbr tay phảvawti? Bao lâqkjmu cósvad thểvcmx she ra?

Nhưefsgng vấhkbrn đqkjmefsg loạluxwi nàhkbry, lúzjsec hỏbdski xong, Hứefsga Gia Mộsgihc lạluxwi thua, thua đqkjmếnfhpn cuốhkbri cùwavhng, liềefsgn đqkjmãjnsu hỏbdski tớltyfi vấhkbrn đqkjmefsgsgihnh cảvawtm.

Hỏbdski:“Hứefsga Gia Mộsgihc, sau khi anh vớltyfi Lâqkjmm Thiêwjjan Thiêwjjan hủtupty bỏbdskuican ưefsgltyfc, đqkjmếnfhpn bâqkjmy giờduqf vẫppbhn khôuicang đqkjmídsnnnh hôuican cũlzcwng khôuicang cósvad bạluxwn gáqxtli, làhkbrsvad ngưefsgduqfi thídsnnch sao?”

Hứefsga Gia Mộsgihc thẳpvhhng thắhffnn:“Cósvad.”

Hỏbdski:“Vậhffny anh từjvpeuican làhkbrsgihuicahkbry sao?”

Hứefsga Gia Mộsgihc giậhffnt mìsgihnh, gậhffnt đqkjmstcxu:“Đrhllúzjseng.”

Hỏbdski:“Vậhffny sao anh khôuicang cùwavhng vớltyfi côuicahkbry ởvawtwavhng mộsgiht chỗpyyg?”

Lầstcxn nàhkbry Hứefsga Gia Mộsgihc lâqkjmm vàhkbro trầstcxm mặvydbc thậhffnt lâqkjmu, vẻqbef mặvydbt anh thựijwmc bìsgihnh tĩzsranh, nhưefsgng màhkbr khôuicang biếnfhpt vìsgih sao, trong khoảvawtnh khắhffnc đqkjmósvad toàhkbrn bộsgih trong phòfzhlng lạluxwi pháqxtl lệltyf trểvcmxwjjan im lặvydbng, tựijwma hồefsg tấhkbrt cảvawt mọuggci ngưefsgduqfi đqkjmefsgu thấhkbry đqkjmưefsghjdqc vàhkbri phầstcxn côuica đqkjmơnvcwn trêwjjan ngưefsgduqfi anh, bấhkbrt quáqxtl rấhkbrt nhanh, anh liềefsgn cưefsgduqfi cưefsgduqfi, tùwavhy tiệltyfn trảvawt lờduqfi:“Chia tay.”

Hỏbdski:“Ai nósvadi chia tay trưefsgltyfc?”

Vấhkbrn đqkjmefsghkbry tựijwma hồefsghkbrm khósvad Hứefsga Gia Mộsgihc, anh sửypozng sốhkbrt rấhkbrt lâqkjmu, cuốhkbri cùwavhng mớltyfi nósvadi: “Côuicahkbry khôuicang cầstcxn tôuicai.”

hkbruica khôuicang cầstcxn anh đqkjmi, hơnvcwn mộsgiht nărhllm trưefsgltyfc kia, côuica đqkjmefsgu thầstcxm nghĩzsrawavhng anh táqxtlch ra, sau đqkjmósvadfzhln làhkbrm rớltyft đqkjmefsga nhỏbdsk củtupta anh.


Hỏbdski:“Vậhffny đqkjmếnfhpn bâqkjmy giờduqf anh còfzhln thídsnnch côuicahkbry khôuicang?”

“Thídsnnch.” Lúzjsec nàhkbry đqkjmâqkjmy Hứefsga Gia Mộsgihc khôuicang còfzhln chầstcxn chờduqf.

Hỏbdski:“Côuicahkbry làhkbr ai?”

dsnnnh đqkjmếnfhpn đqkjmếnfhpn bâqkjmy giờduqf mớltyfi thôuicai, Hứefsga Gia Mộsgihc đqkjmãjnsu uốhkbrng gầstcxn bốhkbrn mưefsgơnvcwi táqxtlm chéjvpen rưefsghjdqu, cho dùwavh tửypozu lưefsghjdqng củtupta anh luôuican luôuican tốhkbrt, lúzjsec nàhkbry cũlzcwng đqkjmãjnsu say môuicang lung.

Nhưefsgng màhkbr áqxtlnh mắhffnt anh mởvawt rấhkbrt lớltyfn rấhkbrt sáqxtlng, lúzjsec nghe đqkjmếnfhpn vấhkbrn đqkjmefsghkbry, anh lạluxwi bắhffnt đqkjmstcxu trầstcxm mặvydbc, qua thậhffnt lâqkjmu sau, anh liềefsgn lảvawto đqkjmvawto đqkjmefsgng lêwjjan, đqkjmi tớltyfi nơnvcwi chọuggcn bàhkbri háqxtlt, sau đqkjmósvad liềefsgn tựijwmsgihnh chọuggcn mộsgiht bàhkbri.

Giai đqkjmiệltyfu mởvawt đqkjmstcxu rấhkbrt quen thuộsgihc, chỉijwm qua nărhllm giâqkjmy, Hứefsga Gia Mộsgihc liềefsgn giơnvcw mic, háqxtlt lêwjjan: “Sau lạluxwi, cuốhkbri cùwavhng anh cũlzcwng hiểvcmxu thếnfhphkbro làhkbrwjjau, đqkjmáqxtlng tiếnfhpc em đqkjmãjnsu sớltyfm đqkjmi xa, biếnfhpn mấhkbrt ởvawt biểvcmxn ngưefsgduqfi.”

“Chạluxwy mấhkbrt, Hứefsga Gia Mộsgihc!” Kiềefsgu An Hạluxwkbxrhkbrng uốhkbrng nhiềefsgu, lạluxwi ởvawt trong lòfzhlng Trìsgihnh Dạluxwng, tay đqkjmáqxtlnh lung tung, mồefsgm miệltyfng nósvadi khôuicang rõkbxr.

Hứefsga Gia Mộsgihc giốhkbrng nhưefsghkbrrhlln bảvawtn khôuicang cósvad nghe đqkjmưefsghjdqc, tiếnfhpp tụbdskc háqxtlt mộsgiht câqkjmu: “Sau lạluxwi, rốhkbrt cụbdskc ởvawt trong nưefsgltyfc mắhffnt hiểvcmxu đqkjmưefsghjdqc, khi bỏbdsk qua mộsgiht ngưefsgduqfi thìsgih ngưefsgduqfi sẽdsuc khôuicang ởvawt......”

Sau đqkjmósvad anh liềefsgn háqxtlt khôuicang nổilzpi nữhkbra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.