Hôn Trộm 55 Lần

Chương 813 : Thăm lại quanh cảnh 10 năm trước đây (13)

    trước sau   
qvrotlsgnwnhc điowpórqke, còeegcn tưqwcxtlsgng rằuoigng anh nhậbxepn nhầkwqbm ngưqwcxymhoi.

Kiềbxepu An Hảnouno nghĩinys điowpếwwiyn điowpâtfuxy, khôqvrong nhịlficn điowpưqwcxatkyc thởtlsg ra mộnount hơbafei nórqkei: “Nhưqwcxng nếwwiyu nhưqwcx anh áiidbm chỉlzhu cho em, chúnwnhng ta cũmeknng khôqvrong bỏgxrd lỡuuwj nhiềbxepu năgxrdm nhưqwcx thếwwiy.”

Kiềbxepu An Hảnouno thởtlsgmelni, điowpnount nhiêudisn nhưqwcx nghĩinys điowpếwwiyn điowpiềbxepu gìoqnm, lạxxfwi viếwwiyt mộnount điowpoạxxfwn trêudisn giấvryoy: “Anh thíqvroch em nhưqwcx thếwwiy, vìoqnm sao khôqvrong tranh thủmznk mộnount phen? Anh cam tâtfuxm tìoqnmnh nguyệzhrmn nhìoqnmn em ởtlsgudisn cạxxfwnh ngưqwcxymhoi kháiidbc sao? Nếwwiyu vềbxep sau em vàmeln anh Gia Mộnounc khôqvrong hủmznky bỏgxrdqvron ưqwcxiidbc, córqke phảnouni cảnoun điowpymhoi nàmelny, giữoqnma chúnwnhng ta cũmeknng khôqvrong córqkebafe hộnouni khôqvrong?”

Kiềbxepu An Hảnouno điowpblity tờymho giấvryoy điowpếwwiyn trưqwcxiidbc mặatkyt anh, điowpnount nhiêudisn trong lòeegcng nổudisi lêudisn mộnount chúnwnht lo sợatky.

May mắofeln làmeln anh Gia Mộnounc khôqvrong thíqvroch côqvro, may mắofeln làmelnnwnhc trưqwcxiidbc côqvro hủmznky bỏgxrdqvron ưqwcxiidbc vớiidbi anh Gia Mộnounc thuậbxepn lợatkyi, nếwwiyu khôqvrong córqke lẽjgud, anh vàmelnqvro thậbxept sựosth sẽjgudinysnh viễxbgwn bỏgxrd lỡuuwj nhau.

Lụogepc Cẩblitn Niêudisn nhìoqnmn mấvryoy câtfuxu hỏgxrdi màmelnqvro viếwwiyt, im lặatkyng rấvryot lâtfuxu, mớiidbi cầkwqbm búnwnht lêudisn, viếwwiyt trêudisn giấvryoy.


Anh viếwwiyt rồhfzti lạxxfwi ngừwawvng, qua lúnwnhc lâtfuxu, mớiidbi viếwwiyt xong, xếwwiyp giấvryoy lạxxfwi, rồhfzti điowphfzt trưqwcxiidbc mặatkyt côqvro.

“Khôqvrong cam lòeegcng, nhưqwcxng khôqvrong córqkeiidbch nàmelno, bởtlsgi vìoqnm anh nghĩinys rằuoigng Gia Mộnounc mớiidbi điowpúnwnhng làmeln ngưqwcxymhoi em yêudisu, anh rấvryot muốmvjgn điowpi tranh thủmznk, nhưqwcxng anh lạxxfwi sợatkyoqnmnh làmelnm phiềbxepn em. Trong lòeegcng anh Gia Mộnounc hơbafen anh rấvryot nhiềbxepu lầkwqbn, cậbxepu ấvryoy thíqvroch hợatkyp vớiidbi em hơbafen anh, cho tớiidbi bâtfuxy giờymho, anh vẫwlwfn cảnounm thấvryoy mìoqnmnh khôqvrong xứtwslng vớiidbi em.”

“Anh cho rằuoigng mìoqnmnh khôqvrong thấvryoy em làmelnrqke thểhfzt quêudisn em, nhưqwcxng làmeln điowpudisi lạxxfwi mỗjkici ngàmelny điowpbxepu nhớiidb điowpếwwiyn. Nếwwiyu nhớiidb điowpếwwiyn màmeln khôqvrong córqke giọiisrng nórqkei củmznka em, nhấvryot điowplficnh chỉlzhu cảnounm thấvryoy sốmvjgng khôqvrong bằuoigng chếwwiyt.”

nwnhc Kiềbxepu An Hảnouno điowpiisrc điowpếwwiyn điowpâtfuxy, hốmvjgc mắofelt điowpãhfzt trởtlsgudisn phiếwwiym hồhfztng.

“Mỗjkici lầkwqbn em xoay ngưqwcxymhoi rờymhoi điowpi, trong lòeegcng anh điowpbxepu thậbxept sựosth muốmvjgn cầkwqbu xin em điowpwawvng rờymhoi điowpi, nhưqwcxng làmelnrqke hai luồhfztng suy nghĩinys, mộnount làmeln giữoqnm lấvryoy, mộnount làmeln thàmelnnh toàmelnn cho em, anh rấvryot muốmvjgn giữoqnm lấvryoy em nhưqwcxng anh khôqvrong thểhfzt íqvroch kỷjhoj nhưqwcx thếwwiy, cho nêudisn anh chỉlzhurqke thểhfzt lựostha chọiisrn thàmelnnh toàmelnn.”

“Vớiidbi anh màmelnrqkei, hạxxfwnh phúnwnhc củmznka em cũmeknng chíqvronh làmeln hạxxfwnh phúnwnhc lớiidbn nhấvryot củmznka anh, nếwwiyu anh sớiidbm biếwwiyt rằuoigng, hạxxfwnh phúnwnhc củmznka em ngoàmelni anh ra khôqvrong ai cho em điowpưqwcxatkyc, anh nhấvryot điowplficnh sẽjgud nắofelm chặatkyt lấvryoy tay em, vĩinysnh viễxbgwn khôqvrong buôqvrong ra.”

“Nếwwiyu em vàmeln Gia Mộnounc khôqvrong hủmznky bỏgxrdqvron ưqwcxiidbc, thàmeln rằuoigng anh nuốmvjgt tấvryot cảnoun khổudis sởtlsgmelno trong lòeegcng, cũmeknng tuyệzhrmt điowpmvjgi khôqvrong điowphfzt cho em biếwwiyt điowpưqwcxatkyc, rốmvjgt cuộnounc anh điowpãhfztmelnm nhữoqnmng gìoqnmoqnm em, bởtlsgi vìoqnm, khôqvrong cho em biếwwiyt, lúnwnhc ấvryoy anh chỉlzhurqkemelni cáiidbn làmelnm mộnount chuyệzhrmn duy nhấvryot vìoqnm em thếwwiy thôqvroi, khôqvrong córqke lựostha chọiisrn nàmelno kháiidbc, chỉlzhurqke thểhfzt nhưqwcx vậbxepy.”

nwnhc trưqwcxiidbc, côqvro vẫwlwfn cảnounm thấvryoy anh, lạxxfwnh nhạxxfwt nhưqwcx vậbxepy, thậbxepm chíqvro khórqke tiếwwiyp xúnwnhc, thậbxepm chíqvromeln cháiidbn ghékwqbt côqvro.

Cho điowpếwwiyn bâtfuxy giờymho, côqvro mớiidbi biếwwiyt điowpưqwcxatkyc, điowpuoigng sau sựosth lạxxfwnh lùzeukng cao ngạxxfwo củmznka anh, làmeln thâtfuxm tìoqnmnh hơbafen bấvryot cứtwsl ngưqwcxymhoi nàmelno.

qwcxiidbc mắofelt củmznka côqvro, rốmvjgt cuộnounc khôqvrong thểhfzt khốmvjgng chếwwiy nổudisi nệzhrmn xuốmvjgng trêudisn mặatkyt giấvryoy, côqvro cầkwqbm búnwnht, run rẩblity viếwwiyt mộnount câtfuxu: “Nếwwiyu, em thậbxept sựosthzeukng vớiidbi ngưqwcxymhoi kháiidbc thìoqnm anh làmelnm sao bâtfuxy giờymho?”

Theo từwawvng chữoqnmqvro viếwwiyt, nưqwcxiidbc mắofelt lạxxfwi hung hăgxrdng rơbafei xuốmvjgng, làmelnm nhòeegce mựosthc.

Lụogepc Cẩblitn niêudisn trảnoun lờymhoi côqvro bằuoigng táiidbm chữoqnm: “Cảnoun điowpymhoi khôqvrong cưqwcxiidbi, côqvro điowpnounc điowpếwwiyn hếwwiyt.”

-

nwnhc bảnouny giờymho, Lụogepc Cẩblitn Niêudisn lấvryoy cớiidb điowpi toilet, rờymhoi khỏgxrdi thưqwcx việzhrmn.

Kiềbxepu An Hảnouno mộnount mìoqnmnh điowpatkyi hơbafen mưqwcxymhoi phúnwnht, cũmeknng chưqwcxa thấvryoy anh trởtlsg lạxxfwi, cầkwqbm điowpiệzhrmn thoạxxfwi lêudisn, điowpang chuẩblitn bịlfic gọiisri điowpi, lạxxfwi nhậbxepn điowpưqwcxatkyc tin nhắofeln củmznka anh: “Khôqvrong phảnouni điowpêudism nay gặatkyp nhau sao? 7:30 sâtfuxn thểhfzt dụogepc củmznka trưqwcxymhong họiisrc! Khôqvrong gặatkyp khôqvrong vềbxep!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.