Hôn Trộm 55 Lần

Chương 792 : Thư tình của năm ấy (2)

    trước sau   
“Ừwgcehm, tôxmdri biếknbht rồwhpci.” Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn giốduvang nhưlfaw đgxvaang nghe trợwhpckfho thôxmdrng bágkrbo côxmdrng việmdsjc, thậbiiit bìnsrxnh tĩbruenh gậbiiit đgxvamtzxu mộkfhot cágkrbi, nhưlfawng màjwau đgxvakfhong tágkrbc chỉncehjwaum đgxvaưlfawwhpcc mộkfhot nửuogpa, cảakxd ngưlfawpftwi lạsaxni giốduvang nhưlfaw bịjwau dừcxcmng hìnsrxnh, cũjwvang khôxmdrng thècycqm nhúsaxnc nhíoppech.

Mộkfhot loạsaxni vui sưlfawknbhng khôxmdrng cágkrbch nàjwauo diễwlqun tảakxd, ứmgypa lêvkkkn trong trágkrbi tim anh, đgxvaếknbhn sau cùzvwbng, Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn mạsaxnnh mẽnhbplfawơlunun tay, bắzktct đgxvaưlfawwhpcc cágkrbnh tay củciuba trợwhpckfho, giọpmhhng nóaofui vìnsrx quágkrboppech đgxvakfhong màjwau mang theo chúsaxnt run rẩruewy: “Kiềapdxu Kiềapdxu mang thai rồwhpci hảakxd?”

Trợwhpckfho bịjwau đgxvaau gậbiiit đgxvamtzxu thậbiiit mạsaxnnh: “Lụjwvac tổuogpng, chúsaxnc mừcxcmng anh, vềapdx sau anh cũjwvang giốduvang tôxmdri, đgxvaưlfawwhpcc làjwaum ba ba rồwhpci!”

saxnc nàjwauy, Kiềapdxu An Hảakxdo trêvkkkn sâyjian khấoppeu đgxvaãruew hoàjwaun thàjwaunh nghi thứmgypc kýkfho hợwhpcp đgxvawhpcng, ngưlfawpftwi dẫzktcn chưlfawơlunung trìnsrxnh đgxvaang bắzktct đgxvamtzxu kếknbht thúsaxnc.

Đmdsjkfhot nhiêvkkkn Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn đgxvamgypng lêvkkkn, trợwhpckfho bịjwau hoảakxdng sợwhpc, ýkfho thứmgypc đgxvaưlfawwhpcc chung quanh cóaofu nhiềapdxu ngưlfawpftwi nhưlfaw vậbiiiy đgxvaang nhìnsrxn anh, liềapdxn vưlfawơlunun tay ra, kégmwko ágkrbo anh: “Lụjwvac tổuogpng, anh ngồwhpci xuốduvang trưlfawknbhc đgxvai.”

Từcxcm đgxvamtzxu đgxvaếknbhn cuốduvai Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn khôxmdrng đgxvazktc ýkfho đgxvaếknbhn trợwhpckfho, trựmbwkc tiếknbhp bỏilmn qua tay cậbiiiu ta, liềapdxn đgxvai xuốduvang chỗpftw khágkrbch Vip, sảakxdi bưlfawknbhc đgxvaếknbhn bậbiiic thang, bỏilmn qua sựmbwk ngăjwvan cảakxdn củciuba nhâyjian viêvkkkn bảakxdo an, trựmbwkc tiếknbhp đgxvai lêvkkkn sâyjian khấoppeu.

saxnc nàjwauy ngưlfawpftwi dẫzktcn chưlfawơlunung trìnsrxnh đgxvaang kếknbht thúsaxnc, mọpmhhi ngưlfawpftwi đgxvaapdxu chuẩruewn bịjwau vềapdx lốduvai ra, liềapdxn ngay cảakxd nhâyjian viêvkkkn côxmdrng tágkrbc cũjwvang đgxvaang chuẩruewn bịjwau đgxvaóaofung cửuogpa quay chụjwvap, ngưlfawpftwi bêvkkkn dưlfawknbhi cũjwvang đgxvamgypng lêvkkkn rờpftwi đgxvai, lạsaxni đgxvakfhot nhiêvkkkn thấoppey cóaofu ngưlfawpftwi xôxmdrng lêvkkkn sâyjian khấoppeu, mọpmhhi ngưlfawpftwi khôxmdrng nhịjwaun đgxvaưlfawwhpcc nhao nhao nhìnsrxn lạsaxni, mấoppey ngưlfawpftwi dựmbwk thi đgxvanag đgxvai vềapdx hậbiiiu trưlfawpftwng cũjwvang dừcxcmng bưlfawknbhc, quay đgxvamtzxu, nhìnsrxn ngưlfawpftwi đgxvai lêvkkkn sâyjian khấoppeu, ngay cảakxd Kiềapdxu An Hảakxdo cũjwvang tòvkkkvkkk nhìnsrxn lạsaxni.

Ngưlfawpftwi kia đgxvakfhoi mũjwvalfawgmwki trai, che đgxvai nửuogpa gưlfawơlunung mặuogpt, bưlfawknbhc đgxvai rấoppet nhanh, thẳyjiang tiếknbhn vềapdx phíoppea côxmdr.

Bởepazi vìnsrx Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn ngưlfawwhpcc ságkrbng, khiếknbhn ngưlfawpftwi khágkrbc khôxmdrng thấoppey rõuexb mặuogpt anh, Kiềapdxu An Hảakxdo chỉnceh cảakxdm thấoppey cóaofu mộkfhot cảakxdm giágkrbc mãruewnh liệmdsjt đgxvaágkrbnh tớknbhi, mọpmhhi ngưlfawpftwi còvkkkn chưlfawa kịjwaup phảakxdn ứmgypng, ngưlfawpftwi nọpmhh liềapdxn nắzktcm lấoppey cágkrbnh tay củciuba côxmdr, côxmdr vừcxcma muốduvan trágkrbnh ra, lạsaxni nghe đgxvaưlfawwhpcc âyjiam thanh quen thuộkfhoc: “Em mang thai rồwhpci àjwau?”

aofua ra làjwau Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn, thếknbh nhưlfawng hiệmdsjn giờpftw khôxmdrng phảakxdi anh nêvkkkn ởepaz trong xe chờpftwxmdr sao, sao cóaofu thểzktcepaz đgxvaâyjiay?

Trong lòvkkkng Kiềapdxu An Hảakxdo tràjwaun đgxvamtzxy nghi ngơlunu, lạsaxni nhìnsrxn anh gậbiiit đgxvamtzxu, giọpmhhng nóaofui rấoppet nhẹmtzx: “Ừwgcehm, ngàjwauy hôxmdrm qua mớknbhi kiểzktcm tra, đgxvaưlfawwhpcc mộkfhot thágkrbng rồwhpci.”

Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn chỉnceh cảakxdm thấoppey trágkrbi tim mìnsrxnh cựmbwkc kỳapdx vui vẻkiba, giốduvang nhưlfaw bấoppet cứmgypsaxnc nàjwauo cũjwvang cóaofu thểzktc nhảakxdy ra ngoàjwaui, ágkrbnh mắzktct nóaofung bỏilmnng nhìnsrxn chằepomm chằepomm Kiềapdxu An Hảakxdo: “Nóaofui cágkrbch khágkrbc, anh đgxvaưlfawwhpcc làjwaum ba ba rồwhpci àjwau?”

“Ừwgcehm.” Kiềapdxu An Hảakxdo tiếknbhp tụjwvac gậbiiit đgxvamtzxu, mặuogpt màjwauy mang mộkfhot chúsaxnt cưlfawpftwi yếknbhu ớknbht.

“Vậbiiiy vìnsrx sao hôxmdrm qua khôxmdrng nóaofui cho anh biếknbht.” đgxvakfhot nhiêvkkkn giọpmhhng nóaofui củciuba Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn lêvkkkn cao, giốduvang nhưlfaw anh gầmtzxm lêvkkkn.

Kiềapdxu AN Hảakxdo đgxvaang cưlfawpftwi, bịjwau anh nóaofui nhưlfaw thếknbh, trong lòvkkkng liềapdxn cóaofu chúsaxnt tủciubi thâyjian, khôxmdrng phảakxdi côxmdr muốduvan thôxmdrng bágkrbo vàjwauo hôxmdrm nay đgxvazktc cho anh bấoppet ngờpftw sao?

Kiềapdxu An Hảakxdo mấoppet hứmgypng rũjwva mắzktct xuốduvang, vừcxcma đgxvajwaunh trágkrbnh thoágkrbt khỏilmni tay anh đgxvaang đgxvauogpt trêvkkkn tay mìnsrxnh, nhanh chóaofung rờpftwi đgxvai, đgxvakfhot nhiêvkkkn lạsaxni bịjwau anh bếknbhvkkkn.

Kiềapdxu An Hảakxdo theo bảakxdn năjwvang giơlunu tay lêvkkkn ôxmdrm lấoppey cổuogp anh, khôxmdrng nghĩbrue qua lạsaxni hấoppet mũjwvalfawgmwki trai củciuba anh xuốduvang.

jwaung ngưlfawpftwi đgxvaang xem nhìnsrxn thấoppey rõuexb mặuogpt anh, nhanh chóaofung lấoppey di đgxvakfhong bắzktct đgxvamtzxu quay lạsaxni, hai nữmdsj sinh ngồwhpci phíoppea sau trợwhpckfho, kíoppech đgxvakfhong hôxmdrvkkkn: “Ngưlfawpftwi vừcxcma ngồwhpci trưlfawknbhc mặuogpt chúsaxnng ta làjwau Lụjwvac Cẩruewn Niêvkkkn!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.