Hôn Trộm 55 Lần

Chương 756 : Lựa chọn của Hứa Gia Mộc (15)

    trước sau   
Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn giơvuvz tay lêfzmsn, vuốnbtat mácvchi tóhhztc dàpsfdi củmfwda côiwpf: “Kiềpejeu Kiềpejeu, nếltpuu cóhhzt thểddfybkvqfzmsn cạxtbhnh em, cho dùqdrbpsfd phiềpejen phứwzzfc cỡhtaipsfdo, vớksfhi anh màpsfdhhzti, đyjxkpejeu làpsfd vui vẻkzki.”

Em cũbzydng khôiwpfng biếltput, anh vui vẻkzki đyjxkếltpun mứwzzfc nàpsfdo, khi cóhhzt thểddfy đyjxkwtmmt ba chữmvyc Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn bêfzmsn cạxtbhnh Kiềpejeu An Hảcvcho.

Đgsaswtmmt sácvchu chữmvycpsfdy thàpsfdnh mộhmlrt câqfnru, đyjxkhvalng nóhhzti làpsfd đyjxkslslp nhưngvl vậwbury, cho dùqdrbpsfd xấkcwju thếltpupsfdo, đyjxkpejeu vôiwpfqdrbng đyjxkhmlrng lòljmlng ngưngvlaiwdi.

Vốnbtan dĩnbzh Kiềpejeu An Hảcvcho còljmln đyjxkang khóhhzt chịhvalu, bịhval mộhmlrt câqfnru nóhhzti ấkcwjm ácvcho củmfwda anh nhưngvl vậwbury tácvchc đyjxkhmlrng đyjxkếltpun, côiwpf cong cong môiwpfi vớksfhi anh, vẫjdchn mang theo chúcrykt tủmfwdi thâqfnrn nóhhzti: “Đgsasúcrykng làpsfd thếltpu gian, đyjxkpejeu nóhhzti em khôiwpfng xứwzzfng vớksfhi anh.”

“Khôiwpfng sai...” Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn nghiêfzmsm trang mởbkvq miệslslng, khiếltpun tâqfnrm trạxtbhng củmfwda côiwpf khôiwpfng dễxtbhpsfdng mớksfhi cóhhzt chuyểddfyn biếltpun tốnbtat đyjxkslslp mộhmlrt chúcrykt, lạxtbhi rơvuvzi xuốnbtang trong nhácvchy mắqglbt, sau đyjxkóhhzt Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn liềpejen vỗtsus vỗtsus chídcnanh mìppghnh: “Đgsasúcrykng làpsfd anh...” sau đyjxkóhhzt chỉaagp vềpeje phídcnaa Kiềpejeu An Hảcvcho “khôiwpfng xứwzzfng vớksfhi em.”

Chácvchn ghéksfht... côiwpfmbawpsfdng nóhhzti côiwpf khôiwpfng xứwzzfng vớksfhi anh, vậwbury màpsfd anh lạxtbhi đyjxkbwtti thàpsfdnh anh khôiwpfng xứwzzfng vớksfhi côiwpf.


Bịhval Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn trêfzmsu đyjxkùqdrba nhưngvl thếltpu, chẳtlcing nhữmvycng khôiwpfng tứwzzfc giậwburn, côiwpfljmln nídcnan khóhhztc màpsfdngvlaiwdi: “Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn, anh rõmbawpsfdng làpsfd xấkcwju lắqglbm!”

Vẻkzki mặwtmmt củmfwda Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn dung túcrykng nhìppghn Kiềpejeu An Hảcvcho còljmln chưngvla khôiwpfngvlksfhc mắqglbt, khóhhzt chịhvalu lâqfnru nhưngvl thếltpu cuốnbtai cùqdrbng cũbzydng cóhhzt thểddfy giảcvchi tỏgsasa đyjxkưngvlngvlc mộhmlrt chúcrykt, cóhhzt thểddfy vui vẻkzki trởbkvq lạxtbhi.

qfnrm trạxtbhng củmfwda Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn cũbzydng tốnbtat lêfzmsn theo, khôiwpfng nhịhvaln đyjxkưngvlngvlc vưngvlơvuvzn tay bóhhztp chóhhztp mũbzydi củmfwda côiwpf: “Em khôiwpfng biếltput xấkcwju hổbwttppgh cảcvch, khóhhztc xong lạxtbhi cưngvlaiwdi, nhưngvl mộhmlrt đyjxkwzzfa béksfhkcwjy.”

“Em vốnbtan làpsfd trẻkzki con, ba tuổbwtti rưngvlhtaii...” Nóhhzti xong Kiềpejeu An Hảcvcho liềpejen bĩnbzhu môiwpfi vớksfhi Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn, làpsfdm ra mộhmlrt đyjxkhmlrng tácvchc tinh nghịhvalch.

“Làpsfd sao?” theo câqfnru hỏgsasi củmfwda anh, anh mạxtbhnh mẽqfnr xoay ngưngvlaiwdi đyjxkwtmmt Kiềpejeu An Hảcvcho ởbkvqngvlksfhi thâqfnrn, thuậwburn thếltpu đyjxkưngvla tay vàpsfdo trong quầylczn ácvcho, nắqglbm lấkcwjy ngựwzzfc củmfwda côiwpf: “Ba tuổbwtti rưngvlhtaii, chỗtsuspsfdy đyjxkãtwpz phácvcht dụdmmgc lớksfhn nhưngvl vậwbury rồmbawi àpsfd?”

“Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn, anh làpsfdngvlu manh!” Kiềpejeu An Hảcvcho tứwzzfc giậwburn mắqglbng anh, sau đyjxkóhhztiwpfi củmfwda côiwpf bịhval anh chặwtmmn lấkcwjy, phácvcht ra tiếltpung kêfzmsu ngắqglbn ngủmfwdi :”Ưedjvm...”

Sau đyjxkóhhztfzmsn tai lạxtbhi truyềpejen đyjxkếltpun âqfnrm thanh câqfnru dẫjdchn củmfwda anh: “Còljmln cóhhzt chuyệslsln lưngvlu manh hơvuvzn.”

Sau đyjxkóhhzt, Kiềpejeu An Hảcvcho liềpejen thậwburt sựwzzf bịhval Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn lưngvlu manh ăylczn sạxtbhch.

-

Sau khi Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn kếltput thúcrykc, cũbzydng khôiwpfng hềpeje sốnbtat ruộhmlrt rờaiwdi khỏgsasi ngưngvlaiwdi côiwpf, màpsfd gắqglbt gao ôiwpfm lấkcwjy côiwpf, cúcryki đyjxkylczu, nhìppghn chằoqhcm chằoqhcm côiwpf, ácvchnh mắqglbt xinh đyjxkslslp, cóhhzt tia sácvchng đyjxkhmlrng lòljmlng ngưngvlaiwdi, giọhmlrng nóhhzti mang theo tìppghnh cảcvchm sâqfnru sắqglbc vôiwpfqdrbng mêfzms hoặwtmmc: “Kiềpejeu Kiềpejeu, mặwtmmc kệslsl ngưngvlaiwdi ngoàpsfdi nóhhzti thếltpupsfdo, em làpsfdm phiềpejen anh, anh khôiwpfng xứwzzfng vớksfhi em, đyjxkpejeu làpsfd ngưngvlaiwdi ngoàpsfdi nóhhzti.”

“Trêfzmsn thếltpu giớksfhi nàpsfdy, cóhhzt rấkcwjt nhiềpejeu phụdmmg nữmvyc, xinh đyjxkslslp hơvuvzn em, thôiwpfng minh hơvuvzn em, xuấkcwjt sắqglbc hơvuvzn em rấkcwjt nhiềpejeu lầylczn, nhưngvlng làpsfd, em phảcvchi hiểddfyu đyjxkưngvlngvlc, Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn chỉaagp muốnbtan, cho tớksfhi bâqfnry giờaiwdbzydng khôiwpfng phảcvchi làpsfd thứwzzf tốnbtat nhấkcwjt trêfzmsn thếltpu giớksfhi, ngưngvlaiwdi trong lòljmlng màpsfd anh muốnbtan mớksfhi chídcnanh làpsfd ngưngvlaiwdi tốnbtat nhấkcwjt.”

“Màpsfd ngưngvlaiwdi đyjxkóhhzt, chỉaagppsfd em, cũbzydng chỉaagphhzt thểddfypsfd em.”

“Trưngvlksfhc kia khôiwpfng thay đyjxkbwtti, hiệslsln tạxtbhi cũbzydng sẽqfnr khôiwpfng thay đyjxkbwtti, tưngvlơvuvzng lai càpsfdng khôiwpfng thểddfy thay đyjxkbwtti.”

“Cho nêfzmsn, khôiwpfng cầylczn nghĩnbzh nhiềpejeu, cũbzydng khôiwpfng cầylczn thấkcwjy khổbwtt sởbkvq, anh hứwzzfa vớksfhi em, anh sẽqfnr nghĩnbzhcvchch giảcvchi quyếltput ổbwttn thỏgsasa chuyệslsln nàpsfdy, nhấkcwjt đyjxkhvalnh anh sẽqfnr nghĩnbzh ra cácvchch tốnbtat nhấkcwjt.”

Lụdmmgc Cẩljmln Niêfzmsn nóhhzti xong, Kiềpejeu An Hảcvcho chớksfhp chớksfhp mắqglbt, cóhhzt mộhmlrt giọhmlrt lệslsl chảcvchy xuốnbtang.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.