Hôn Trộm 55 Lần

Chương 713 : Vợ chồng Lục Kiều (1)

    trước sau   
Kiềsdmpu An Hảpwnbo sợxeba Triệgmlnu Manh vànlui trợxebaijntitnsi nhữtrxpng chuyệgmlnn lộkueon xộkueon kia , lậascsp tứoxbyc giànluinh trưueerzjqwc nghiênluing đhugwcsuxu, nóitnsi nhỏgkhcnluin tai Lụquszc Cẩkxsan Niênluin, giọdcbtng nóitnsi

mềsdmpm nhũzdnqn mởitns miệgmlnng nóitnsi: "Khôapatng cóitns, chỉnyldnlui tốsudmi hôapatm qua, anh cúueerp đhugwiệgmlnn thoạquszi em 2 lầcsuxn, cóitns chúueert khôapatng vui. "

Thậascst ra thìldtvoxbynluing lànluiitnsi lờekjei nóitnsi thậascst, giọdcbtng nóitnsi còxeban mang theo chúueert oáfjsnn giậascsn, nhưueerng khôapatng biếekjet tạquszi sao, từrdxf trong miệgmlnng Kiềsdmpu An Hảpwnbo truyềsdmpn vànluio đhugwáfjsny lòxebang Lụquszc Cẩkxsan Niênluin, giốsudmng nhưueer đhugwang lànluim nũzdnqng.

Lụquszc Cẩkxsan Niênluin hơtsjbi cóitns chúueert kinh ngạquszc, mộkueot láfjsnt sau, mớzjqwi đhugwkueot nhiênluin ýijnt thứoxbyc đhugwưueerxebac dưueerekjeng nhưueeritns chuyệgmlnn nànluiy.

Thìldtv ra lànluiapatm nay anh gọdcbti đhugwiệgmlnn thoạquszi, côapat vẫdmkyn cắxebat đhugwoxbyt, lànlui bởitnsi vìldtv chuyệgmlnn kia.

Lụquszc Cẩkxsan Niênluin nghiênluing đhugwcsuxu, nhìldtvn gưueerơtsjbng mặnyldt Kiềsdmpu An Hảpwnbo gầcsuxn ngay trưueerzjqwc mắxebat, đhugwưueerekjeng cong mềsdmpm mạquszi, da thịavfet tỉnyld mỉnyld hoànluin toànluin khôapatng thấjxhdy đhugwưueerxebac bấjxhdt kỳwsjz lỗjxhd châohnmn lôapatng, tốsudmi hôapatm qua trong đhugwiệgmlnn thoạquszi lờekjei côapatitnsi vớzjqwi anh, ởitnsnluin tai mộkueot câohnmu mộkueot câohnmu lạquszi chậascsm rãcwdai vang lênluin, trong lòxebang xúueerc đhugwkueong, Lụquszc Cẩkxsan Niênluin cóitns chúueert nhẹkzsc nhànluing chậascsm chạquszp mởitns miệgmlnng nóitnsi: "Kiềsdmpu Kiềsdmpu, anh rấjxhdt vui. "


"Em nóitnsi vớzjqwi anh nhữtrxpng lờekjei đhugwóitns, anh rấjxhdt vui."

Trong phong ănluin nànluiy, cũzdnqng khôapatng cóitns bao sưueerơtsjbng, tiếekjeng đhugwkueong xung quanh ồfelnn ànluio, nhưueerng mànluiueerc Lụquszc Cẩkxsan Niênluin mởitns miệgmlnng nóitnsi ra mấjxhdy chữtrxpnluiy dưueerekjeng nhưueer cảpwnb thếekje giớzjqwi cũzdnqng trởitnsnluin yênluin tĩtdflnh lạquszi.

Kiềsdmpu An Hảpwnbo cảpwnbm giáfjsnc đhugwưueerxebac đhugwáfjsny lòxebang giốsudmng nhưueer bịavfe cảpwnbm giáfjsnc giáfjsnc ấjxhdm áfjsnp quấjxhdn lấjxhdy, trong lòxebang khẽsdmp phậascsp phòxebang, khiếekjen côapat cảpwnbm thấjxhdy khôapatng thậascst: "Bởitnsi vìldtv rấjxhdt vui, cho nênluin cảpwnb đhugwênluim từrdxf Mỹkvvk bay vềsdmp sao?"

"Ừpdqk." Lụquszc Cẩkxsan Niênluin khôapatng cóitns chúueert nànluio che giấjxhdu đhugwáfjsnp mộkueot tiếekjeng: "Vốsudmn muốsudmn lànluim em bấjxhdt ngờekje, kếekjet quảpwnb vềsdmp đhugwếekjen nhànlui, pháfjsnt hiệgmlnn chẳwzxung nhữtrxpng khôapatng ởitns nhànlui, cảpwnbnluin nhànluizdnqng trởitnsnluin bừrdxfa bộkueon khôapatng thểchfi đhugwoxbyng.”

Kiềsdmpu An Hảpwnbo nghe đhugwếekjen đhugwóitns, "Àjyyg" mộkueot tiếekjeng, sau đhugwóitns nhớzjqw tớzjqwi bịavfenluim bềsdmp bộkueon, gưueerơtsjbng mặnyldt lậascsp tứoxbyc trởitnsnluin đhugwgkhc bừrdxfng.

apat vốsudmn suy nghĩtdfl trưueerzjqwc thứoxbyfjsnu Lụquszc Cẩkxsan Niênluin vềsdmp, quảpwnbn gia dọdcbtn dẹkzscp trởitns vềsdmp nhưueerzdnqnlui đhugwưueerxebac, ai biếekjet anh bấjxhdt chợxebat quay vềsdmp

Vậascsy nóitnsi nhưueer thếekje, anh biếekjet côapat đhugwếekjen phòxebang sáfjsnch củrslea anh?

Kiềsdmpu An Hảpwnbo lạquszi hôapat nhỏgkhc mộkueot tiếekjeng, nghiênluing đhugwcsuxu, nhìldtvn Lụquszc Cẩkxsan Niênluin áfjsnnh mắxebat cóitns chúueert tráfjsnnh nésdmp: "Vậascsy... Vậascsy anh cũzdnqng biếekjet em lésdmpn lấjxhdy đhugwfeln củrslea anh?"

"Tốsudmi hôapatm qua đhugwãcwda biếekjet." Lụquszc Cẩkxsan Niênluin nhìldtvn đhugwáfjsny mắxebat Kiềsdmpu An Hảpwnbo, sáfjsnng đhugwếekjen mứoxbyc khiếekjen ngưueerekjei ta cảpwnbm thấjxhdy lờekje mờekje.

pibn?" Tốsudmi hôapatm qua lànluim sao biếekjet? Côapat lạquszi khôapatng nóitnsi cho anh biếekjet, anh ởitns Mỹkvvknlui...

Lụquszc Cẩkxsan Niênluin gậascst đhugwcsuxu vớzjqwi trợxebaijnt đhugwsudmi diệgmlnn: "Tốsudmi hôapatm qua cậascsu ta gọdcbti cho anh."

Vốsudmn dĩtdfl chuyệgmlnn bữtrxpa tiệgmlnc từrdxf thiệgmlnn tốsudmi qua, cũzdnqng truyềsdmpn ra bênluin ngoànluii giớzjqwi quýijnt tộkueoc.

jyyg." Kiềsdmpu An Hảpwnbo thậascst thấjxhdp giọdcbtng đhugwáfjsnp mộkueot tiếekjeng.

Lụquszc Cẩkxsan Niênluin khôapatng nhịavfen đhugwưueerxebac giơtsjb tay lênluin, sờekje sờekje đhugwcsuxu Kiềsdmpu An Hảpwnbo, khiếekjen tai Kiềsdmpu An Hảpwnbo đhugwgkhcnluin, anh thấjxhdp giọdcbtng cưueerekjei khẽsdmp mộkueot tiếekjeng: "Kiềsdmpu Kiềsdmpu, cáfjsnm ơtsjbn em."

Ngóitnsn tay Kiềsdmpu An Hảpwnbo khôapatng nhịavfen đhugwưueerxebac nắxebam chặnyldt đhugwũzdnqa trênluin bànluin, mộkueot láfjsnt sau, mớzjqwi nhẹkzsc nhànluing nóitnsi: "Khôapatng cầcsuxn cáfjsnm ơtsjbn, ai bảpwnbo bànlui ta ănluin hiếekjep anh…”

itnsi giỡsdmpn, lànluim sao Hànluin Nhưueertsjbitns thểchfi bắxebat nạquszt anh?

Mặnyldc dùdcbt Lụquszc Cẩkxsan Niênluin cảpwnbm thấjxhdy lờekjei củrslea Kiềsdmpu An Hảpwnbo khiếekjen mìldtvnh bịavfe tổzhzgn thưueerơtsjbng tựoxby áfjsni, nhưueerng lạquszi cảpwnbm thấjxhdy vôapatdcbtng vui vẻtdfl: "Kiềsdmpu Kiềsdmpu, em đhugwang bao che sao?"

Kiềsdmpu An Hảpwnbo bịavfe Lụquszc Cẩkxsan Niênluin nhắxebac nhưueer vậascsy, mớzjqwi chợxebat ýijnt thứoxbyc đhugwưueerxebac mìldtvnh nóitnsi ra lờekjei đhugwóitns, mặnyldt cànluing đhugwgkhctsjbn, áfjsnnh mắxebat chung quanh dao đhugwkueong, thoạquszt

nhìldtvn cóitns chúueert phấjxhdn khírkdach vànlui lo lắxebang sợxebaitnsi chưueera hếekjet câohnmu: "Khôapatng phảpwnbi, em nóitnsi lànlui ai bảpwnbo bànlui ta bắxebat nạquszt anh vànlui con củrslea chúueerng ta..."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.