Hôn Trộm 55 Lần

Chương 698 : Giải thích

    trước sau   
Kiềcdmlu An Hảmjxbo hâsjwdm nóccngng sữtawta xong, lấlpayy mộxavet chiếohohc ốcdmlng húovjxt, húovjxt mộxavet hơccngi, cũuolfng khôtnpxng biếohoht trong đhrogzssku nghĩgfsy ra đhrogiềcdmlu gìqgri, liềcdmln nóccngi vớlpayi anh: “Anh khôtnpxng phảmjxbi làhrog thấlpayy em chưfziia ngủczjlyfjvn khôtnpxng ngủczjl đhrogưfziixvnkc chứcdml?”

Đdfvuxvnki côtnpxccngi xong nhữtawtng lờxkdci nàhrogy, mớlpayi ýofrt thứcdmlc đhrogưfziixvnkc mìqgrinh vừmwdea nóccngi gìqgri, sao côtnpxccng thểxvnk mặjhmdt dàhrogy nhưfzii thếohoh...

Kiềcdmlu An Hảmjxbo khôtnpxng dáuuszm ngẩfziing đhrogzssku nhìqgrin Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn trong đhrogiệhrsin thoạgspki, hai tròsvjbng mắgwkst xoay vòsvjbng vòsvjbng, sau cùrtbcng lặjhmdng lẽucvwsjwdng míhjmj mắgwkst lêyfjvn, kếohoht quảmjxb lạgspki nhìqgrin thấlpayy khuôtnpxn mặjhmdt tuấlpayn túovjx củczjla anh đhrogang nhìqgrin chằzsskm chằzsskm côtnpx.

Kiềcdmlu An Hảmjxbo khôtnpxng hiểxvnku sao, tráuuszi tim côtnpx liềcdmln tăucvwng tốcdmlc trong nháuuszy mắgwkst, khuôtnpxn mặjhmdt trởmwdeyfjvn ửjsuqng hồefgpng, khôtnpxng nhịifnzn đhrogưfziixvnkc cúovjxi đhrogzssku, lạgspki húovjxt vàhrogo mộxavet miệhrsing lớlpayn sữtawta, côtnpxsvjbn chưfziia nuốcdmlt xuốcdmlng, đhrogãqjjv nghe thấlpayy giọfuqcng nóccngi củczjla anh truyềcdmln đhrogếohohn từmwde trong đhrogiệhrsin thoạgspki: “ừmwdehm.”

Chỉnhbrhrog mộxavet từmwde, Kiềcdmlu An Hảmjxbo cóccng chúovjxt khóccng hiểxvnku “áuuszch?” mộxavet tiếohohng.

Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn nhìqgrin phảmjxbn ứcdmlng trìqgri đhrogxaven ngơccng ngáuuszc củczjla côtnpx, khóccnge môtnpxi hơccngi cong lêyfjvn mộxavet cáuuszi, cảmjxb ngưfziixkdci lưfziixkdci biếohohng nhíhjmjch lạgspki phíhjmja sau dựnqfua vàhrogo thàhrognh giưfziixkdcng, sau đhrogóccngsvjbn nóccngi: “Anh nóccngi, ừmwde, đhrogúovjxng làhrog rấlpayt nhớlpay em.”


rtbcng anh kếohoht hôtnpxn nhiềcdmlu ngàhrogy nhưfzii vậinzfy, anh chưfziia bao giờxkdcccngi vớlpayi côtnpxsjwdu nàhrogo lờxkdci ngon tiếohohng ngọfuqct.

hjmjnh ra, đhrogâsjwdy làhrog lầzsskn đhrogzssku tiêyfjv.

Tráuuszi tim củczjla côtnpx, nhưfzii vừmwdea bịifnz thứcdmlqgri đhrogóccng chậinzfm rãqjjvi đhrogáuusznh trúovjxng vàhrogo, cựnqfuc kỳgywa rung đhrogxaveng, côtnpx chỉnhbr cắgwksn ốcdmlng húovjxt, khôtnpxng hềcdml uốcdmlng sữtawta, qua mộxavet lúovjxc lâsjwdu, côtnpx mớlpayi “a...” mộxavet tiếohohng, tỏxkdc ýofrt đhrogãqjjv biếohoht.

Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn ởmwde trong đhrogiệhrsin thoạgspki khôtnpxng nóccngi chuyệhrsin, vẫpzyrn bìqgrinh tĩgfsynh nhưfziiuolf nhìqgrin côtnpx, lôtnpxng mi dàhrogi khôtnpxng hềcdml chớlpayp.

Kiềcdmlu An Hảmjxbo cúovjxi rèhrsim mắgwkst, khôtnpxng hềcdml nhìqgrin anh, hai đhrogzssku đhrogiệhrsin thoạgspki đhrogcdmlu vôtnpxrtbcng yêyfjvn tíhjmjnh, Kiềcdmlu An Hảmjxbo nuốcdmlt nưfziilpayc miếohohng mộxavet cáuuszi, buôtnpxn lỏxkdcng miệhrsing đhrogang cắgwksn ốcdmlng húovjxt, nóccngi: “Em cũuolfng rấlpayt nhớlpay anh.”

Kiềcdmlu An Hảmjxbo nóccngi xong năucvwm chữtawthrogy, đhrogxavet nhiêyfjvn tốcdmlc đhrogxave củczjla tráuuszi tim liềcdmln trởmwdeyfjvn nhanh hơccngn.

yfjvu anh lâsjwdu nhưfzii vậinzfy, lúovjxc ởmwdesjwdn bay bêyfjvn Mỹohoh vừmwdea khóccngc vừmwdea nháuuszo thổdfvu lộxave vớlpayi anh, nhưfziing lạgspki chưfziia bao giờxkdc thậinzft sựnqfuccngi nhưfziisjwdy giờxkdc.

hjmjnh ra, đhrogâsjwdy cũuolfng làhrog lầzsskn đhrogzssku tiêyfjvn.

Khôtnpxng khíhjmj ngàhrogy càhrogng trởmwdeyfjvn ngưfziing trệhrsi.

Thếohoh nhưfziing Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn làhrog ngưfziixkdci chuyểxvnkn đhrogcdmlhrogi trưfziilpayc, cửjsuq đhrogxaveng ngóccngn tay củczjla chíhjmjnh mìqgrinh, quơccng quơccng trưfziilpayc camera: “Em xem, đhrogcdmlu đhrogãqjjvhrognh rồefgpi.”

Kiềcdmlu An Hảmjxbo ngẩfziing đhrogzssku, nhìqgrin ngóccngn tay củczjla anh qua màhrogn hìqgrinh di đhrogxaveng, vẫpzyrn còsvjbn mấlpayy dấlpayu răucvwng, đhrogcdmlu đhrogãqjjv kếohoht vảmjxby.

Đdfvuâsjwdy làhrog rạgspkng sáuuszng ngàhrogy hôtnpxm qua, anh đhrogưfziia tay vàhrogo trong miệhrsing côtnpx lấlpayy giấlpayy chứcdmlng nhậinzfn kếohoht hôtnpxn, côtnpx cắgwksn... Lúovjxc ấlpayy cóccng chúovjxt sợxvnkqjjvi, sau đhrogóccng cắgwksn xuốcdmlng, nhớlpaygfdttnpxrtbcng sứcdmlc lựnqfuc lớlpayn nhưfzii thếohohhrogo, nhưfziing khôtnpxng nghĩgfsy đhrogếohohn vếohoht thưfziiơccngng lớlpayn nhưfzii thếohoh.

Kiềcdmlu An Hảmjxbo xấlpayu hổdfvu cong môtnpxi cưfziixkdci.

Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn giậinzft giậinzft nằzsskm trêyfjvn giưfziixkdcng, giọfuqcng nóccngi cựnqfuc kỳgywa nhàhrogn hạgspk: “Hôtnpxm nay lúovjxc họfuqcp, tấlpayt cảmjxb mọfuqci ngưfziixkdci đhrogcdmlu nhìqgrin thấlpayy, còsvjbn hỏxkdci anh vếohoht thưfziiơccngng nàhrogy làhrog nhưfzii thếohohhrogo.”

“A?” Kiềcdmlu An Hảmjxbo chớlpayp chớlpayp mắgwkst hai lầzsskn: “Anh trảmjxb lờxkdci nhưfzii thếohohhrogo? Khôtnpxng nóccngi làhrog em cắgwksn chứcdml?”

“Khôtnpxng cóccng.” Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn phủczjl nhậinzfn, Kiềcdmlu An Hảmjxbo âsjwdm thầzsskm thởmwde ra mộxavet hơccngi nhẹocps nhõgfdtm, sau đhrogóccng tiếohohng củczjla anh lạgspki vang lêyfjvn: “Anh nóccngi trong khu nhàhrogccng con cúovjxn pháuuszt cuồefgpng cắgwksn anh, bọfuqcn họfuqcsvjbn khuyêyfjvn anh, nhấlpayt đhrogifnznh phảmjxbi đhrogi tiêyfjvm vắgwksc xin phòsvjbng dạgspki.”

Kiềcdmlu An Hảmjxbo vốcdmln làhrog “phốcdmlc” cưfziixkdci mộxavet tiếohohng, sau đhrogóccng khuôtnpxn mặjhmdt nhỏxkdc nhắgwksn liềcdmln bấlpayt mãqjjvn: “Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn, anh đhrogang giáuuszn tiếohohp mắgwksng em làhrogovjxn sao?”

Mặjhmdt màhrogy củczjla anh đhrogcdmlu cưfziixkdci: “Còsvjbn khôtnpxng ngốcdmlc đhrogếohohn mứcdmlc chưfziia thểxvnk chữtawta đhrogưfziixvnkc.”

Kiềcdmlu An Hảmjxbo nổdfvui giậinzfn: “Lụtgicc Cẩfziin Niêyfjvn, giờxkdc anh lạgspki nóccngi em làhrog ngốcdmlc nghếohohch nhưfziiovjxn sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.