Hôn Trộm 55 Lần

Chương 599 : Đã lâu không thấy người em yêu(9)

    trước sau   
Kiềztyxu An Hảkjhgo thu lạkxzbi suy nghĩgavn củltfxa mìkohqnh, gậgusvt nhẹgjau đogmsfqaju vớuimei báofnlc gáofnli, thấztyxy ấztyxm tràqoptqoptqopt đogmsang cầfqajm, vưaaqgơenkyn tay: “Pha tràqoptkxzb? Điifosyav cháofnlu giúwjjnp.”

“Khôiwcnng cầfqajn.” Báofnlc gáofnli liếybdfc mắaigbt nhìkohqn Trìkohqnh Dạkxzbng vàqopt Kiềztyxu An Hạkxzb trêvbghn ghếybdf salon, cưaaqginzoi tủltfxm tỉkydom nónawli: “Trìkohqnh Dạkxzbng vàqopt Hạkxzb Hạkxzb đogmsang đogmspvwji cháofnlu, nónawli muốjbfwn đogmsi ra sânoayn đogmssyav bắaigbn pháofnlo hoa.”

Kiềztyxu An Hạkxzb nghe thấztyxy lờinzoi nónawli củltfxa báofnlc gáofnli, đogmszkaqng lêvbghn, vừjeida mạkxzbnh mẽajrudijzo Trìkohqnh Dạkxzbng đogmsang ngồmayyi trêvbghn ghếybdf salon, vừjeida tiếybdfp đogmsónawln Kiềztyxu An Hảkjhgo nónawli: “Kiềztyxu Kiềztyxu, đogmsi nàqopto, chờinzo em đogmsãgqyknoayu.”

wjjnc còdijzn rấztyxt nhỏbmum, ôiwcnng vàqoptqopt nộzkaqi vẫwfhrn chưaaqga mấztyxt, đogmsếybdfn Tếybdft ânoaym lịmnmych hàqoptng năqoptm mọmcxki ngưaaqginzoi phảkjhgi vềztyx nhàqoptvquk, lúwjjnc ấztyxy cha mẹgjauiwcndijzn ởkvfn đogmsânoayy, ăqoptn xong cơenkym tấztyxt niêvbghn, ba sẽajru đogmsưaaqga côiwcnqopt Kiềztyxu An Hạkxzb ra xem bắaigbn pháofnlo hoa ngoàqopti sânoayn, mẹgjau mỉkydom cưaaqginzoi đogmszkaqng mộzkaqt bêvbghn nhìkohqn.

noayu dầfqajn, xem bắaigbn pháofnlo hoa trong đogmsêvbghm giao thừjeida đogmsãgqyk thàqoptnh mộzkaqt thónawli quen, đogmsếybdfn khi ba qua đogmsinzoi, côiwcn lạkxzbi đogmsưaaqgpvwjc chúwjjn dẫwfhrn đogmsi bắaigbn pháofnlo hoa.

Điifoêvbghm nay cónawl Trìkohqnh Dạkxzbng, báofnlc gáofnli sẽajru khôiwcnng đogmsi, thếybdf nhưaaqgng vẫwfhrn sớuimem tựajru chuẩjllrn bịmnmy tốjbfwt pháofnlo hoa mang đogmsếybdfn sânoayn.


Pháofnlo hoa làqopt do Trìkohqnh Dạkxzbng bắaigbn, anh bàqopty ra mộzkaqt loạkxzbt, đogmsjbfwt đogmsiếybdfu thuốjbfwc, rồmayyi chânoaym lửiiyna, sau đogmsónawl vộzkaqi vàqoptng lui vềztyx cạkxzbnh Kiềztyxu An Hạkxzb, khoảkjhgng hơenkyn mưaaqginzoi giânoayy, pháofnlo hoa mớuimei nởkvfn rộzkaq từjeidng cáofnli.

Ngay lậgusvp tứzkaqc trêvbghn bầfqaju trờinzoi, mộzkaqt màqoptu rựajruc rỡrxtt, xáofnln lạkxzbn cựajruc kỳnhwr.

Kiềztyxu An Hạkxzb sữdnpxng sờinzo nhìkohqn, kídknnch đogmszkaqng nânoayng tay lêvbghn, chỉkydo cho Trìkohqnh Dạkxzbng xem.

Kiềztyxu An Hảkjhgo đogmszkaqng cáofnlch bọmcxkn họmcxk khoảkjhgng hai bưaaqguimec, ngẩjllrng đogmsfqaju, nhìkohqn pháofnlo hoa trêvbghn trờinzoi khôiwcnng ngừjeidng rựajruc sáofnlng rồmayyi khôiwcnng ngừjeidng vụghjwt tắaigbt, hốjbfwc mắaigbt hơenkyi nónawlng lêvbghn, đogmspvwji đogmsếybdfn khi chânoayn trờinzoi khôiwcnng còdijzn pháofnlo hoa nởkvfn rộzkaq, Kiềztyxu An Hảkjhgo mớuimei hạkxzb đogmsfqaju, sau đogmsónawliwcn nhìkohqn Kiềztyxu An Hạkxzb đogmsang ôiwcnm cổdwkm Trìkohqnh Dạkxzbng, Trìkohqnh Dạkxzbng vòdijzng tay qua thắaigbt lưaaqgng Kiềztyxu An Hạkxzb, hai ngưaaqginzoi hôiwcnn nhau say đogmsaigbm.

Kiềztyxu An Hảkjhgo nhìkohqn chằfoqim bọmcxkn họmcxk trong chốjbfwc láofnlt, rũvquk mi mắaigbt xuốjbfwng, lúwjjnc côiwcn chuẩjllrn bịmnmy xoay ngưaaqginzoi vềztyx nhàqopt, di đogmszkaqng trong túwjjni lạkxzbi đogmszkaqt nhiêvbghn vang lêvbghn, quấztyxy nhiễjuzfu Kiềztyxu An Hạkxzbqopt Trìkohqnh Dạkxzbng đogmsang hôiwcnn môiwcni.

Kiềztyxu An Hảkjhgo hưaaqgơenkyaaqgơenky tay vớuimei bọmcxkn họmcxk, nhìkohqn thoáofnlng qua têvbghn Triệwjjnu Manh hiệwjjnn trêvbghn màqoptn hìkohqnh, đogmsi ra ngoàqopti sânoayn, nhấztyxn vàqopto núwjjnt nghe.

“Kiềztyxu Kiềztyxu, năqoptm mớuimei vui vẻkjhg!”

Qua di đogmszkaqng, thỉkydonh thoảkjhgng Kiềztyxu An Hảkjhgo nghe thấztyxy bêvbghn kia truyềztyxn đogmsếybdfn tiếybdfng pháofnlo, tràqoptn ngậgusvp khôiwcnng khídknn vui tưaaqgơenkyi, côiwcn nhẹgjau nhàqoptng nónawli:“Năqoptm mớuimei vui vẻkjhg!”

aaqginzong nhưaaqg Triệwjjnu Manh nhậgusvn ra sựajru buồmayyn bãgqyk trong giọmcxkng nónawli củltfxa côiwcn, thu lạkxzbi vẻkjhgdknnch đogmszkaqng vàqopt vui sưaaqguimeng, quan tânoaym hỏbmumi: “Kiềztyxu Kiềztyxu, cậgusvu gặjuzfp chuyệwjjnn gìkohq thếybdf? Sao mìkohqnh lạkxzbi nghe thấztyxy giọmcxkng nónawli củltfxa cậgusvu cónawl chúwjjnt khôiwcnng vui?”

Triệwjjnu Manh vừjeida hỏbmumi, hốjbfwc mắaigbt Kiềztyxu An Hảkjhgo lạkxzbi nónawlng lêvbghn.

Khôiwcnng phảkjhgi côiwcn khôiwcnng vui, chỉkydoqoptkvfnenkyi nàqopty, toàqoptn bộzkaq ngưaaqginzoi dânoayn Trung Quốjbfwc chúwjjnc mừjeidng năqoptm mớuimei, trong lúwjjnc bấztyxt chợpvwjt rấztyxt nhớuime, rấztyxt nhớuime anh.

“Mìkohqnh khôiwcnng sao.” Lúwjjnc Kiềztyxu An Hảkjhgo nónawli ra ba chữdnpxqopty, nưaaqguimec mắaigbt chảkjhgy xuốjbfwng theo, côiwcn tựajrua vàqopto cộzkaqt đogmsèjucin trêvbghn đogmsưaaqginzong, cúwjjni đogmsfqaju, nhắaigbm mắaigbt rồmayyi ngânoayy ngưaaqginzoi mộzkaqt láofnlt, mớuimei ổdwkmn đogmsmnmynh lạkxzbi

cảkjhgm xúwjjnc, nânoayng tay lêvbghn lau đogmsi lệwjjn trêvbghn mặjuzft, dùdnpxng giọmcxkng đogmsiệwjjnu thoảkjhgi máofnli hỏbmumi: “Cậgusvu gọmcxki đogmsiệwjjnn thoạkxzbi cho mìkohqnh, cónawl chuyệwjjnn gìkohq sao?”

“Mìkohqnh tìkohqm cậgusvu, làqopt muốjbfwn nhắaigbc cậgusvu đogmsi xem Weibo, cậgusvu vàqopt Lụghjwc ảkjhgnh đogmsếybdf đogmsưaaqgpvwjc hânoaym nónawlng tìkohqnh cảkjhgm!”

“Cáofnli gìkohqnoaym nónawlng?”

“Cậgusvu xem đogmsi rồmayyi sẽajru biếybdft!” Triệwjjnu Manh thầfqajn bídknnnawli mộzkaqt cânoayu.

Ngay sau đogmsónawl Kiềztyxu An Hảkjhgo nghe đogmsưaaqgpvwjc cónawl ngưaaqginzoi gọmcxki têvbghn Triệwjjnu Manh qua đogmsiệwjjnn thoạkxzbi, rồmayyi Triệwjjnu Manh liềztyxn qua loa nónawli mộzkaqt cânoayu “chàqopto” vớuimei côiwcn, còdijzn khôiwcnng quêvbghn dặjuzfn thêvbghm: “Nhớuime phảkjhgi xem Weibo!”, sau đogmsónawl cắaigbt đogmszkaqt đogmsiệwjjnn thoạkxzbi .

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.