Hôn Trộm 55 Lần

Chương 581 : Không muốn người biết chuyện [11]

    trước sau   

xxmuueph biếpzhvt đyzepưthkvwuxmc ngàxxmuy Hứccooa thịtexs bịtexs mua, còmhrrn oáteoxn giậwuxmn anh tạhflui sao muốqprvn làxxmum nhưthkv vậwuxmy... Khóqgrr tráteoxch hôuephm đyzepóqgrr, anh tứccooc giậwuxmn nhưthkv vậwuxmy, lúnymnc ấtecjy còmhrr đyzepuổwqkpi theo anh hồtjqri lảnniru muốqprvn giảnniri thíhfxrch cho anh, anh cũtyddng khôuephng chịtexsu nghe, lúnymnc ấtecjy còmhrrn

qgrr chúnymnt ủqprvy khuấtecjt nóqgrri anh vôuephmiysm, tạhflui sao anh lạhflui trờbxpz mặoraet vôuephyrvdnh, cho tớtuaci giờbxpz khắthkvc nàxxmuy, côueph mớtuaci biếpzhvt, thìyrvd ra côuephuephyrvdnh đyzepolqz anh oan ứccooc nhưthkv vậwuxmy... Yênniru anh nhiềuephu năxppim nhưthkv vậwuxmy, sao côueph lạhflui đyzepqprvi xửotrt vớtuaci anh nhưthkv thếpzhv!

Đrxjuáteoxy mắthkvt Kiềuephu An Hảnniro thoáteoxng qua vôueph sốqprv tia hốqprvt hoảnnirng, nưthkvtuacc mắthkvt lặoraeng lẽhmwx theo gòmhrrteox chảnniry xuốqprvng, côueph lẩwqkpm bẩwqkpm hỏsafji: "Tạhflui sao anh ấtecjy khòmhrrng nóqgrri cho tôuephi? Tạhflui sao anh ấtecjy khôuephng nóqgrri sớtuacm cho tôuephi biếpzhvt?"

qgrrm theo lờbxpzi nóqgrri củqprva Kiềuephu An Hảnniro, vỡedie vụklldn thàxxmunh tiếpzhvng khóqgrrc từocmcuephi côueph tràxxmun ra.

"Lúnymnc ban đyzepszatu, chẳgmmtng qua làxxmu anh ấtecjy khôuephng muốqprvn côueph chịtexsu đyzepqgrrng nỗfsjei đyzepau mấtecjt con, nhưthkvng ai cũtyddng khôuephng nghĩedie tớtuaci, ban đyzepszatu hung thủqprv lấtecjy con củqprva côueph, chẳgmmtng nhữvmdung khôuephng giữvmduhfxrn chuyệsbtpn nàxxmuy, ngưthkvwuxmc lạhflui lúnymnc con trai bàxxmu ta... Tỉyzepnh lạhflui, vìyrvd khôuephng muốqprvn đyzepáteoxm hỏsafji hai nhàxxmu họhbqm Hứccooa, Kiềuephu bịtexs pháteox hỏsafjng, nênnirn nóqgrri chuyệsbtpn đyzepóqgrr cho côueph.”

Kiềuephu An Hảnniro chợwuxmt nhớtuac tớtuaci, chíhfxrnh làxxmu khi Hứccooa Gia Mộyzepc tỉyzepnh lạhflui mộyzept ngàxxmuy, ngàxxmuy sinh nhậwuxmt củqprva mìyrvdnh, nhậwuxmn đyzepưthkvwuxmc móqgrrn quàxxmu nặoraec danh, thấtecjy tờbxpz giấtecjy Lụklldc cẩwqkpn Niênnirn kýwbionnirn đyzeptjqrng ýwbio phẫclcru thuậwuxmt.

"Nếpzhvu nhưthkv nếpzhvu khôuephng phảnniri cuốqprvi cùvthjng anh ấtecjy hy vọhbqmng côuephxxmu anh ấtecjy sẽhmwxbxpzvthjng mộyzept chỗfsje, tôuephi nghĩedie anh ấtecjy nhấtecjt đyzeptexsnh sẽhmwx chôuephn giấtecju bíhfxr mậwuxmt nàxxmuy.” Giọhbqmng củqprva trợwuxmwbio trong nháteoxy mắthkvt trờbxpznnirn cóqgrr chúnymnt ôuephn hòmhrra: "Hơekhpn nữvmdua coi nhưthkvxxmu anh ấtecjy nhằtuacm vàxxmuo Hàxxmun Nhưthkvekhp, anh ấtecjy vẫclcrn đyzepqprvi xửotrt tốqprvt vớtuaci cậwuxmu Hứccooa, côuephtyddng khôuephng biếpzhvt, thậwuxmt ra thìyrvd ngay từocmc đyzepszatu anh khòmhrrng hềueph muốqprvn giữvmduuephng ty Hứccooa thịtexs trong tay cua minh, anh ấtecjy vẫclcrn luôuephn suy nghĩedie đyzepolqz lạhflui cho câmiysu Hứccooa... Chẳgmmtng qua anh ấtecjy muốqprvn thửotrt cho Hàxxmun Nhưthkvekhp thưthkvbxpzng thứccooc chúnymnt cảnnirm giáteoxc hai bàxxmun tay trắthkvng...”

Trong lờbxpzi nóqgrri củqprva trợwuxmwbio, rõthhlxxmung khôuephng cóqgrr chỉyzep tríhfxrch ýwbioueph, nhưthkvng màxxmu Kiềuephu An Hảnniro hốqprvi tiếpzhvc cúnymni đyzepszatu, dùvthjng sứccooc cắthkvn môuephi, mộyzept câmiysu giảnniri thíhfxrch ctíhfxrng vìyrvdyrvdnh khôuephng nóqgrri ra, chỉyzep cốqprv gắthkvng kiềuephm chếpzhv, còmhrrn thỉyzepnh thoảnnirng cóqgrr tiếpzhvng nứccooc nởgvvc rấtecjt nhòmhrr truyềuephn ra.

"Còmhrrn nữvmdua, côueph Kiềuephu, côueph biếpzhvt khôuephng? Anh ấtecjy chuẩwqkpn bịtexs lễimvxyrvdnh nhảnnirn đyzepênnirm đyzepóqgrr sẽhmwxqgrri rõthhl cho côueph biếpzhvt sựqgrr thậwuxmt, dùvthjxxmunymnc ấtecjy,uàxxmunh ấtecjy vẫclcrn luôuephn nghĩedie, côueph sẽhmwx khổwqkp sởgvvc, nghĩediexxmum thếpzhvxxmuo đyzepolqz dỗfsjexxmunh côueph..."

Kiềuephu An Hảnniro nghe trợwuxmwbio mộyzept câmiysu nóqgrri nàxxmuy cuốqprvi cùvthjng khôuephng chịtexsu đyzepqgrrng đyzepưthkvwuxmc nữvmdua, chậwuxmm rãvrxji ngồtjqri xổwqkpm ngưthkvbxpzi xuốqprvng, khóqgrrc rốqprvng ra tiếpzhvng.

Trợwuxmwbio khôuephng nóqgrri chuyệsbtpn, gióqgrr đyzepênnirm khôuephng ngừocmcng thổwqkpi qua ban côuephng, chỉyzepqgrr tiếpzhvng khóqgrrc củqprva Kiềuephu An Hảnniro khôuephng ngừocmcng quanh quẩwqkpn, nghe thưthkvơekhpng tâmiysm khổwqkp sờbxpz nhưthkvmiysy.

Trong tiếpzhvng khóqgrrc, mơekhp hồtjqrekhp hồtjqrqgrr giọhbqmng nóqgrri khôuephng rõthhl, truyềuephn ra, mộyzept câmiysu mộyzept câmiysu, liênnirn tụklldc lặoraep lạhflui: "Thậwuxmt xin lỗfsjei... Thậwuxmt xin lỗfsjei..."

Bốqprvn tháteoxng sau.

"Cắthkvt..." theo lờbxpzi nóqgrri củqprva đyzephfluo diễimvxn, Kièqgrru An Hảnniro vàxxmu Trìyrvdnh Dạhflung vốqprvn đyzepang nhìyrvdn thẳgmmtng vàxxmuo mắthkvt nhau tràxxmun đyzepszaty tìyrvdnh cảnnirm thu hồtjqri lạhflui.

"Vấtecjt vảnnir rồtjqri, hôuephm nay quay rấtecjt tốqprvt, mọhbqmi ngưthkvbxpzi cóqgrr thểolqz ăxppin cơekhpm, trựqgrrc tiếpzhvp đyzepi nghỉyzep ngơekhpi, buổwqkpi sáteoxng ngàxxmuy mai còmhrrn quay cảnnirnh cuốqprvi cùvthjng, ịtexs thầszatn kiếpzhvm » sắthkvp kếpzhvt thúnymnc rồtjqri." Đrxjuhfluo diễimvxn cưthkvbxpzi giơekhp micro, nóqgrri vớtuaci tấtecjt cảnnir mọhbqmi ngưthkvbxpzi tạhflui chỗfsje: "Đrxjuxxmun phim đyzepãvrxj mua vénymnteoxy bay vềueph Bắthkvc Kinh chiềuephu nay, trưthkvtuacc giao thừocmca, quay xong bộyzep phim, tấtecjt cảnnir mọhbqmi ngưthkvbxpzi cóqgrr thểolqz trờbxpz vềueph nhàxxmu ăxppin bữvmdua cơekhpm đyzepxxmun viênnirn.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.