Hôn Trộm 55 Lần

Chương 451 : Tại sao anh không cần con của chúng ta (11)

    trước sau   
Editor: Xiu Xiu

Kiềvszcu An Hảrxyfo mãrhaei vẫljtfn khôhsszng thểhffv đgffri vàusvno giấubpyc ngủoasr, côhssz vẫljtfn duy trìuwht mộrhclt tưwsnq thếyptu nằnlpam nhưwsnqupol, qua thậzxvlt lâmdxyu vẫljtfn nghe thấubpyy đgffrưwsnqhugrc tiếyptung Lụcyfpc Cẩnnzhn Niêofpgn thêofpgm càusvnnh câmdxyy vàusvno, dưwsnqeevtng nhưwsnq mộrhclt lúndvvc sau, cóimgu thểhffv do bịodebkgdkn buồnpmtn ngủoasr đgffrrhclt kíndvvch bấubpyt ngờeevt, lúndvvc mơkgdkusvnng sắwuvyp ngủoasr lạndvvi nghe thấubpyy tiếyptung ho khan củoasra anh.

Mộrhclt âmdxym thanh cựhffvc kỳdkku ngắwuvyn ngủoasri, sau đgffróimgu liềvszcn bịodeb anh mạndvvnh mẽcnld đgffrèhgni xuốftlgng.

Trádgmwn củoasra Kiềvszcu An Hảrxyfo nhăvszcn lạndvvi, qua mộrhclt lúndvvc sau, lạndvvi nghe thấubpyy tiếyptung ho bịodeb anh cốftlg gắwuvyng kiềvszcm chếyptu lạndvvi.

Kiềvszcu An Hảrxyfo khôhsszng nhịodebn đgffrưwsnqhugrc liềvszcn mởgffr mắwuvyt, nhìuwhtn qua ádgmwnh lửzxvla, côhssz thấubpyy Lúndvvc Cẩnnzhn Niêofpgn vẫljtfn ngồnpmti ởgffr chỗhvsrupol, lấubpyy tay che miệzvumng, nhưwsnqusvn sợhugr âmdxym thanh phádgmwt ra sẽcnld quấubpyy nhiễjliju giấubpyc ngủoasr củoasra côhssz.

Sắwuvyc mặftlgt củoasra anh khôhsszng tốftlgt, hơkgdki trắwuvyng xanh, thâmdxyn thểhffv run rẩnnzhy, cảrxyf ngưwsnqeevti dưwsnqeevtng nhưwsnqimguuwht khôhsszng đgffrúndvvng… cóimgu vẻbgtk nhưwsnq đgffrang phádgmwt sốftlgt.


Kiềvszcu An Hảrxyfo lạndvvi cảrxyfm giádgmwc đgffrưwsnqhugrc cơkgdkn sóimgung tìuwhtnh cảrxyfm trong lòfqxtng côhssz bắwuvyt đgffrxyizu chuyểhffvn đgffrrhclng, côhssz khôhsszng nhịodebn đgffrưwsnqhugrc, liềvszcn gọrtbai têofpgn củoasra anh : “Lụcyfpc Cẩnnzhn Niêofpgn.”

Lụcyfpc Cẩnnzhn Niêofpgn nghe thấubpyy tiếyptung củoasra côhssz, cóimgu chúndvvt run sợhugr, quay đgffrxyizu nhìuwhtn côhssz: “Đzvumádgmwnh thứqppac côhssz rồnpmti àusvn?”

Trêofpgn mặftlgt củoasra anh hiệzvumn lêofpgn chúndvvt bấubpyt đgffrwuvyc dĩupol, ngữugdb đgffriệzvumu nghe qua cóimgu vẻbgtk suy yếyptuu: “Rấubpyt xin lỗhvsri.”

Mộrhclt tiếyptung giảrxyfi thíndvvch củoasra anh, khiếyptun cho hốftlgc mắwuvyt củoasra Kiềvszcu An Hảrxyfo đgffrhsszofpgn trong nhádgmwy mắwuvyt, trong lòfqxtng vôhsszshgpng chua xóimgut, côhssz quay đgffrxyizu, híndvvt sâmdxyu vàusvno mộrhclt hơkgdki, tậzxvln lựhffvc đgffrhffv cho ngữugdb đgffriệzvumu củoasra mìuwhtnh bìuwhtnh tĩupolnh lạndvvi: “Anh cóimgu khỏhssze khôhsszng?”

Bốftlgn chữugdbusvny củoasra côhssz, khiếyptun cho Lụcyfpc Cẩnnzhn Niêofpgn lóimgue lêofpgn mộrhclt chúndvvt ádgmwnh sádgmwng trong mắwuvyt, anh vừzxvla muốftlgn mởgffr miệzvumng nóimgui chuyệzvumn, lạndvvi khôhsszng nhịodebn đgffrưwsnqhugrc ho khan, sau đgffróimgu hung hăvszcng nuốftlgt nưwsnqvvuqc miếyptung mộrhclt cádgmwi, đgffrèhgni énlpap xuốftlgng, nóimgui nhẹoasr nhàusvnng vớvvuqi côhssz: “Tôhsszi khôhsszng sao, cóimgu thểhffvusvn do vừzxvla rồnpmti bịodeb sắwuvyc khóimgui.”

mdxyu nóimgui củoasra anh, thâmdxyn thểhffvhgniusvnng run rẩnnzhy nhưwsnq thếyptu, giốftlgng nhưwsnqusvn anh rấubpyt lạndvvnh.

Đzvumádgmwy mắwuvyt Kiềvszcu An Hảrxyfo càusvnng thêofpgm chua xóimgut, côhsszupolhgnim mi xuốftlgng, cắwuvyn môhsszi, đgffrqppang lêofpgn.

“Côhssz muốftlgn làusvnm gìuwht thếyptu? Tôhsszi giúndvvp côhssz, cẩnnzhn thậzxvln vếyptut thưwsnqơkgdkng ởgffr trêofpgn đgffrùshgpi.” Lụcyfpc Cẩnnzhn Niêofpgn vộrhcli vàusvnng đgffrqppang dậzxvly theo, nhưwsnqng thâmdxyn thểhffv vừzxvla đgffrodebnh rờeevti đgffri, lạndvvi ngãrhae ngồnpmti trởgffr vềvszc.

Kiềvszcu An Hảrxyfo khậzxvlp khiễjlijng bưwsnqvvuqc tiếyptup, đgffri tớvvuqi trưwsnqvvuqc mặftlgt Lụcyfpc Cẩnnzhn niêofpgn, vưwsnqơkgdkn tay, sờeevt trádgmwn củoasra anh, mớvvuqi nhậzxvln ra làusvnimgung đgffrếyptun dọrtbaa ngưwsnqeevti, nhưwsnqng trêofpgn mặftlgt lạndvvi lạndvvnh nhưwsnqvszcng khiếyptun ngưwsnqeevti ta sợhugrrhaei.

Kiềvszcu An Hảrxyfo còfqxtn chưwsnqa nóimgui gìuwht, Lụcyfpc Cẩnnzhn Niêofpgn lạndvvi ho khan đgffrqppat quãrhaeng vàusvni tiếyptung, cóimgu chúndvvt chộrhclt dạndvvimgui: “Tôhsszi khôhsszng sao.”

uwhtnh nhưwsnq Kiềvszcu An Hảrxyfo khôhsszng hềvszc nghe thấubpyy tiếyptung anh nóimgui, quay đgffrxyizu, đgffri đgffrếyptun trưwsnqvvuqc chỗhvsr vừzxvla nãrhaey mìuwhtnh nằnlpam, cầxyizm ádgmwo khoádgmwc củoasra anh lêofpgn, lảrxyfo đgffrrxyfo đgffri đgffrếyptun trưwsnqvvuqc mặftlgt anh, còfqxtn chưwsnqa đgffrwuvyp lêofpgn ngưwsnqeevti anh, anh đgffrãrhaewsnqơkgdkn tay ngăvszcn lạndvvi, nhìuwhtn cảrxyfm xúndvvc củoasra côhssz, côhssz chưwsnqa bao giờeevt nhưwsnq thếyptu, vậzxvly màusvn lạndvvi nhàusvnn nhạndvvt cưwsnqeevti: “Tôhsszi thậzxvlt sựhffv khôhsszng sao, côhssz ngủoasr đgffri.”

mdxyu nàusvny củoasra anh, khiếyptun Kiềvszcu An Hảrxyfo khôhsszng nhịodebn đgffrưwsnqhugrc, nưwsnqvvuqc mắwuvyt giốftlgng nhưwsnq từzxvlng hạndvvt trêofpgn châmdxyu rơkgdki xuốftlgng, mộrhclt viêofpgn lạndvvi mộrhclt viêofpgn đgffrzxvlp xuốftlgng.

Anh nhảrxyfy xuốftlgng nưwsnqvvuqc vìuwhthssz, anh cõhgning côhssz đgffrếyptun hang đgffrrhclng nàusvny, anh xénlpa ádgmwo đgffrhffvvszcng bóimgu vếyptut thưwsnqơkgdkng cho côhssz, anh lạndvvi đgffrhffv cho côhssz nghỉjlij ngơkgdki ởgffr trong nàusvny, anh ho khan cũupolng khôhsszng dádgmwm to tiếyptung, lúndvvc nàusvny anh đgffrãrhae thàusvnnh nhưwsnq vậzxvly, lạndvvi vẫljtfn dịodebu dàusvnng nóimgui vớvvuqi côhsszusvn anh khôhsszng sao.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.