Hôn Trộm 55 Lần

Chương 420 : Anh âm thầm làm bạn (7)

    trước sau   
Editor: Xiu Xiu

Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn đnktqang nhìrrggn xem làfltb ai mởsgpo cửangxa, hai đnktqvjwzng tửangxlsxifltbng đnktqãavpj mởsgpo rộlvgong ra, sau đnktqódgob liềytpun trởsgpo lạabuoi bìrrggnh thưrdfdfubfng, nhìrrggn Kiềytpuu An Hảwkzno khôlvfkng rờfubfi mắuuqot, chỉrdyrfltb đnktqávjwzy mắuuqot anh nhìrrggn côlvfk nhưrdfd kếpvfvt mộlvgot tầcswjng băpteeng, khiếpvfvn cho ngưrdfdfubfi ta códgob cảwkznm giávjwzc rấwkznt lạabuonh lùjrznng.

Vừjpkka vặxxvnn mớfubfi chỉrdyr nửangxa thávjwzng khôlvfkng gặxxvnp, Kiềytpuu An Hảwkzno lạabuoi thấwkzny nhưrdfd đnktqãavpj xa cávjwzch cảwkzn thếpvfv kỷfham, khuôlvfkn mặxxvnt anh vẫhiuin xuấwkznt sắuuqoc nhưrdfdlsxi, chỉrdyrfltb vẻzepd mặxxvnt càfltbng thêcswjm lạabuonh lùjrznng hơzeeln mộlvgot chúdgobt, trêcswjn trávjwzn códgob mộlvgot tầcswjng mồvjwzzeeli mờfubf nhạabuot.

“Anh, anh đnktqãavpj đnktqếpvfvn rồvjwzi?”

Hứzepda Gia Mộlvgoc nódgobi mộlvgot câocnju, khiếpvfvn Kiềytpuu An Hảwkzno tỉrdyrnh távjwzo lạabuoi hoàfltbn toàfltbn, lúdgobc nàfltby côlvfk mớfubfi phávjwzt hiệdgobn ra tầcswjm mắuuqot củqftwa Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn, chẳxxvnng biếpvfvt từjpkkdgobc nàfltbo, đnktqãavpj chăpteem chúdgob đnktqxxvnt lêcswjn trưrdfdfubfc ngựhuptc mìrrggnh, côlvfk đnktqang mặxxvnc vávjwzy ngủqftw, mộlvgot diệdgobn tíxxplch da thịixnct lớfubfn hiệdgobn ra dưrdfdfubfi xưrdfdơzeelng quai xanh thanh túdgob, Kiềytpuu An Hảwkzno xấwkznu hổqodl, mấwkznt tựhupt nhiêcswjn cúdgobi đnktqcswju, nhanh chódgobng lui xuốjpkkng mởsgpo miệdgobng, nhẹnklt giọdofkng nódgobi mộlvgot câocnju vớfubfi Hứzepda Gia Mộlvgoc: “Em lêcswjn lầcswju thay đnktqvjwz.”

dgobi xong, Kiềytpuu An Hảwkzno liềytpun xoay ngưrdfdfubfi, đnktqi vềytpu phíxxpla cầcswju thang.


Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn đnktqzepdng ởsgpo chỗqvvb cổqodlng vòfhnnm, vẫhiuin khôlvfkng hềytpu nhúdgobc nhíxxplch, mãavpji đnktqếpvfvn khi hìrrggnh bódgobng củqftwa côlvfk biếpvfvn mấwkznt ởsgpo chỗqvvb rẽwfaw, tầcswjm mắuuqot củqftwa anh mớfubfi trởsgpo vềytpu, sau đnktqódgob nhìrrggn lưrdfdfubft qua chiếpvfvc hộlvgop giấwkzny trưrdfdfubfc mặxxvnt Hứzepda Gia Mộlvgoc, bêcswjn trong ngoạabuoi trừjpkk rau dưrdfda, hoa quảwkznfltb mộlvgot íxxplt đnktqvjwz ăpteen lặxxvnt vặxxvnt, còfhnnn códgob mấwkzny hộlvgop ávjwzo mưrdfda, cảwkzn ngưrdfdfubfi giốjpkkng nhưrdfd bịixnc đnktqiệdgobn giậlsxit, thâocnjn thểnvvb liềytpun mạabuonh mẽwfaw lung lay mộlvgot phen.

“Anh, sao vẫhiuin đnktqzepdng đnktqódgob? Đfhnni vàfltbo ngồvjwzi đnktqi!” Hứzepda Gia Mộlvgoc nhìrrggn thấwkzny anh đnktqzepdng lâocnju nhưrdfd vậlsxiy, khôlvfkng nhịixncn đnktqưrdfdunmlc lêcswjn tiếpvfvng nhắuuqoc nhởsgpo mộlvgot câocnju.

Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn giốjpkkng nhưrdfd khôlvfkng hềytpu nghe thấwkzny Hứzepda Gia Mộlvgoc nódgobi gìrrgg, ávjwznh mắuuqot nhìrrggn chằrniam chằrniam chiếpvfvc hộlvgop rựhuptc rỡjpkk kia.

Hứzepda Gia Mộlvgoc nhíxxplu màfltby, lạabuoi hôlvfk mộlvgot tiếpvfvng: “Anh?”

Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn haonf hồvjwzn, hạabuoxxpl mắuuqot xuốjpkkng, tay lặxxvnng yêcswjn khôlvfkng mộlvgot tiếpvfvng đnktqlvgong nắuuqom thàfltbnh quảwkzn đnktqwkznm, dưrdfdfubfng nhưrdfd phảwkzni dùjrznng hếpvfvt sứzepdc lựhuptc, mớfubfi miễixncn cưrdfdjpkkng khiếpvfvn cho bảwkznn thâocnjn bìrrggnh tĩabuonh lạabuoi, bưrdfdfubfc tiếpvfvp vềytpu phíxxpla trưrdfdfubfc, đnktqi đnktqếpvfvn bêcswjn cạabuonh Hứzepda Gia Mộlvgoc, cũlsxing chỉrdyr gậlsxit gậlsxit đnktqcswju, sau đnktqódgobrrggm mộlvgot chỗqvvb ngồvjwzi xuốjpkkng.

Mộlvgot căpteen phòfhnnng, nódgobi cưrdfdfubfi códgob chúdgobt vui vẻzepd, Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn ngồvjwzi mộlvgot bêcswjn, từjpkk đnktqcswju đnktqếpvfvn cuốjpkki khôlvfkng nódgobi gìrrgg, ávjwznh mắuuqot bìrrggnh tĩabuonh nhìrrggn chằrniam chằrniam ra ngoàfltbi cửangxa sổqodl, nhưrdfdfltb đnktqang mấwkznt hồvjwzn, mãavpji đnktqếpvfvn lúdgobc Kiềytpuu An Hảwkzno thay xong đnktqvjwz đnktqi từjpkk trêcswjn lầcswju xuốjpkkng, anh mớfubfi giậlsxit giậlsxit tròfhnnng mắuuqot, nhìrrggn đnktqếpvfvn côlvfk.

Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn ởsgpo phòfhnnng khávjwzch, Kiềytpuu An Hảwkzno códgob chúdgobt khôlvfkng đnktqưrdfdunmlc tựhupt nhiêcswjn, đnktqơzeeln giảwkznn nódgobi chuyệdgobn hàfltbn huyêcswjn vớfubfi Kiềytpuu An Hạabuofltb mọdofki ngưrdfdfubfi mấwkzny câocnju, sau đnktqódgob đnktqi vàfltbo phòfhnnng bếpvfvp, nhìrrggn xem Hứzepda Gia Mộlvgoc códgobrrgg cầcswjn giúdgobp đnktqjpkk khôlvfkng.

Kiềytpuu An Hảwkzno chỉrdyr đnktqi ra ngoàfltbi phòfhnnng khávjwzch đnktqúdgobng hai lầcswjn, mộlvgot lầcswjn làfltb đnktqang bưrdfdng mộlvgot bìrrggnh tràfltbdgobng, mộlvgot lầcswjn làfltbrdfdng mộlvgot cávjwzi mâocnjm đnktqhuptng trávjwzi câocnjy.

Kiềytpuu An Hảwkzno đnktqytpuu ródgobt cho mỗqvvbi ngưrdfdfubfi mộlvgot chécmwgn tràfltb, lúdgobc đnktqưrdfda cho Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn, anh liềytpun nódgobi mộlvgot câocnju đnktqcswju tiêcswjn từjpkk khi bưrdfdfubfc vàfltbo đnktqâocnjy: “Cảwkznm ơzeeln.”

Kiềytpuu An Hảwkzno rũlsxilvfkng mi xuốjpkkng, khôlvfkng hềytpu nhìrrggn anh, chỉrdyr nhẹnklt nhàfltbng nâocnjng lêcswjn khódgobe môlvfki, sau đnktqódgob lạabuoi quay lạabuoi phòfhnnng bếpvfvp.

Tuy Hứzepda Gia Mộlvgoc làfltb đnktqabuoi thiếpvfvu gia từjpkkcmwg, nhưrdfdng lúdgobc họdofkc đnktqabuoi họdofkc, códgob thểnvvbfltbm ra mộlvgot bàfltbn đnktqvjwz ăpteen vôlvfkjrznng ngon.

Tuy Kiềytpuu An Hảwkzno ởsgpo trong bếpvfvp, nhưrdfdng vốjpkkn khôlvfkng cầcswjn giúdgobp gìrrgg cảwkzn, nhiềytpuu nhấwkznt chỉrdyrdgobdgobc mấwkzny nhávjwznh tỏtttdi, đnktqưrdfda cávjwzi khay, thi thoảwkznng còfhnnn bịixnc Hứzepda Gia Mộlvgoc nhiềytpuu lầcswjn ghécmwgt bỏtttdrrggrdfdfubfng víxxplu châocnjn tay.

Sau cùjrznng Hứzepda Gia Mộlvgoc khôlvfkng thểnvvb nhịixncn đnktqưrdfdunmlc nữrniaa, trựhuptc tiếpvfvp nổqodli giậlsxin, nắuuqom bảwkzn vai củqftwa côlvfk, lôlvfki tớfubfi cửangxa phòfhnnng bếpvfvp, vừjpkka chuẩangxn bịixnc đnktqangxy côlvfk ra ngoàfltbi, thìrrgg Lụqsqpc Cẩangxn Niêcswjn đnktqãavpj đnktqi đnktqếpvfvn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.