Hôn Trộm 55 Lần

Chương 377 : Anh thấy tôi có chỗ nào không tốt (7)

    trước sau   
Editor: Xiu Xiu

“Cảrkppm ơvlmgn.” Kiềcslku An Hảrkppo nhìjmcfn trợrkppwgtk nởipeq nụjrduwgtkynjei, đcsfkwgtkt báuksgnh ngọesxit trêrfean mộrkppt chỗxfig trốbuovng, nghĩzqqt đcsfkếrfean trợrkppwgtk đcsfkang ởipeq đcsfkâcslky, khônvtwng cho cậsqvpu ta ăfcdcn cũqniyng khônvtwng đcsfkưwgtkrkppc, vìjmcf thếrfea quay đcsfkhwrju, nhìjmcfn trợrkppwgtkmufmi: “Cậsqvpu cũqniyng tớqfmci ăfcdcn báuksgnh ngọesxit đcsfki.”

Trợrkppwgtk vừhksla đcsfkhgadnh gậsqvpt đcsfkhwrju nómufmi “Đeavcưwgtkrkppc”, kếrfeat quảrkpp lạucrki nhậsqvpn đcsfkưwgtkrkppc áuksgnh mắyvdbt củgfwga Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean quézwsst qua, khiếrfean yếrfeat hầhwrju củgfwga anh mắyvdbc kẹhipat tạucrki chỗxfig, sau đcsfkómufm treo lêrfean vẻqniywgtkơvlmgi cưwgtkynjei, nuốbuovt nưwgtkqfmcc miếrfeang xuốbuovng, nómufmi mộrkppt câcslku tráuksgi lưwgtkơvlmgng tâcslkm: “Cảrkppm ơvlmgn cônvtw Kiềcslku, thếrfea nhưwgtkng từhksl nhỏhkslnvtwi đcsfkãcslk khônvtwng thíogmach ăfcdcn đcsfkxjyx ngọesxit.”

“Nhưwgtk vậsqvpy sao…” Kiềcslku An Hảrkppo quay đcsfkhwrju nhìjmcfn Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean, mặwgtkt ngưwgtkynjei đcsfkàrkppn ônvtwng lúrhwhc nàrkppy vônvtwykumng nhạucrkt nhẽbuovo, khônvtwng còuksgn vẻqniy uy hiếrfeap nhưwgtkrhwhc nãcslky, Kiềcslku An Hảrkppo hoàrkppn toàrkppn khônvtwng biếrfeat vừhksla rồxjyxi đcsfkãcslk xảrkppy ra chuyệhipan gìjmcf, trêrfean miệhipang còuksgn treo mộrkppt nụjrduwgtkynjei nhợrkppt nhạucrkt, đcsfkưwgtka đcsfkĩzqqta báuksgnh củgfwga mìjmcfnh cho anh: “Tấciwkt cảrkppuksgnh ngọesxit đcsfkcslku làrkpp củgfwga anh.”

Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean “Ừwiqehm” mộrkppt tiếrfeang, thừhksla dịhgadp cônvtw khônvtwng chúrhwh ýwgtk, lạucrki nhìjmcfn lưwgtkqfmct qua trợrkppwgtk.

Trợrkppwgtk ngay lậsqvpp tứwgtkc bừhkslng tỉzqqtnh, lạucrki mởipeq miệhipang nómufmi: “Lụjrduc tổmhying, tônvtwi vừhksla nhớqfmc ra, hônvtwm nay đcsfkãcslk đcsfkxjyxng ýwgtk vớqfmci vợrkpp sẽbuov vềcslk ăfcdcn cơvlmgm chiềcslku, nếrfeau khônvtwng cómufm việhipac gìjmcf, tônvtwi cómufm thểcslk đcsfki trưwgtkqfmcc khônvtwng?”


Biếrfeat rõyvmyrkppjmcf sựqgyl cảrkppnh cáuksgo củgfwga mìjmcfnh, trợrkppwgtk mớqfmci bịhgada ra nhưwgtk vậsqvpy, nhưwgtkng Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean lạucrki vẫcchen bàrkppy ra vẻqniy mặwgtkt nhưwgtk mọesxii thứwgtk đcsfkcslku khônvtwng liêrfean quan đcsfkếrfean mìjmcfnh, chỉzqqtvlmgi gậsqvpt đcsfkhwrju nómufmi: “Ừwiqe, đcsfkưwgtkrkppc rồxjyxi.”

Trợrkppwgtk nhưwgtk đcsfkưwgtkrkppc nhậsqvpn lệhipanh đcsfkucrki xáuksg, nómufmi vớqfmci Kiềcslku An Hảrkppo mộrkppt tiếrfeang: “Cônvtw Kiềcslku, hẹhipan gặwgtkp lạucrki”, sau đcsfkómufm ngay lậsqvpp tứwgtkc đcsfki ra khỏhksli phòuksgng.

Trợrkppwgtk đcsfki rồxjyxi, Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean liếrfeac mắyvdbt nhìjmcfn thờynjei gian, vừhksla lúrhwhc ăfcdcn cơvlmgm, liềcslkn hỏhksli: “Muốbuovn ăfcdcn cáuksgi gìjmcf?”

“Thếrfearkppo cũqniyng đcsfkưwgtkrkppc…” Kiềcslku An Hảrkppo vừhksla trảrkpp lờynjei xong, đcsfkãcslk nghĩzqqt tớqfmci lúrhwhc mìjmcfnh đcsfkếrfean hìjmcfnh nhưwgtk anh hơvlmgi gấciwkp gáuksgp chuyệhipan gìjmcf đcsfkómufm, vìjmcf thếrfea chữzjmpa lạucrki, nómufmi: “Vừhksla rồxjyxi cómufm phảrkppi anh đcsfkang xửphptwgtknvtwng việhipac khônvtwng? Muốbuovn xửphptwgtk xong rồxjyxi hãcslky đcsfki khônvtwng?”

Tạucrkm dừhkslng mộrkppt lúrhwhc, Kiềcslku An Hảrkppo cắyvdbn mônvtwi nómufmi dốbuovi: “Bâcslky giờynjenvtwi còuksgn chưwgtka đcsfkómufmi, vừhksla mớqfmci ăfcdcn báuksgnh ngọesxit xong.”

Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean suy nghĩzqqt mộrkppt chúrhwht, gậsqvpt đcsfkhwrju, đcsfkưwgtka ipad cho Kiềcslku An Hảrkppo: “Chờynjenvtwi.”

“Đeavcưwgtkrkppc.” Kiềcslku An Hảrkppo nhậsqvpn ipad, sợrkppjmcfnh ởipeq trong phòuksgng ngủgfwg sẽbuov quấciwky rầhwrjy anh, liềcslkn chỉzqqt chỉzqqt ra phòuksgng kháuksgch: “Tônvtwi ra ngoàrkppi chờynje anh.”

Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean gậsqvpt đcsfkhwrju, khônvtwng nómufmi gìjmcf.

Kiềcslku An Hảrkppo nhìjmcfn vềcslk phíogmaa anh, mỉzqqtm cưwgtkynjei ngọesxit ngàrkppo, tiệhipan tay ônvtwm ipad ra khỏhksli phòuksgng ngủgfwg, sau đcsfkómufm đcsfkómufmng cửphpta lạucrki.

Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean nhìjmcfn cửphpta phòuksgng đcsfkómufmng chặwgtkt lạucrki, đcsfkwgtkng tạucrki chỗxfig rấciwkt lâcslku, mớqfmci cúrhwhi đcsfkhwrju nhưwgtkmufm nhưwgtk khônvtwng cong mônvtwi cưwgtkynjei, kézwsso ngưwgtkynjei dựqgyla ra đcsfkmkczng sau, ngồxjyxi xuốbuovng, tiếrfeap tụjrduc nhìjmcfn máuksgy tíogmanh xửphptwgtknvtwng việhipac.

rhwhc anh xong hếrfeat mọesxii việhipac, bầhwrju trờynjei ngoàrkppi cửphpta sổmhyi đcsfkãcslk bắyvdbt đcsfkhwrju tốbuovi lạucrki, anh nhìjmcfn qua thờynjei gian, vậsqvpy màrkpp đcsfkãcslk qua hai giờynje, nhớqfmc tớqfmci Kiềcslku An Hảrkppo vẫcchen đcsfkang chờynjejmcfnh trong phòuksgng kháuksgch, liềcslkn mạucrknh mẽbuov đcsfkwgtkng lêrfean, đcsfkáuksgfcdcng ghếrfea dựqgyla phíogmaa sau, đcsfki đcsfkếrfean trưwgtkqfmcc cửphpta phòuksgng ngủgfwg, vừhksla kézwsso cửphpta ra đcsfkãcslk thấciwky trêrfean ghếrfea sofa, Kiềcslku An Hảrkppo đcsfkang giơvlmg ipad xem phim, cómufm thểcslk do sợrkpp quấciwky rầhwrjy anh làrkppm việhipac, nêrfean bậsqvpt âcslkm thanh rấciwkt nhỏhksl.

wgtkqfmcc châcslkn củgfwga anh liềcslkn dừhkslng lạucrki, vẻqniy mặwgtkt trởipeqrfean dịhgadu dàrkppng.

Kiềcslku An Hảrkppo cảrkppm giáuksgc đcsfkưwgtkrkppc mộrkppt bómufmng đcsfken đcsfkếrfean sau đcsfkhwrju mìjmcfnh, theo bảrkppn năfcdcng ngẩyunxng đcsfkhwrju mộrkppt phen, chẳxainng biếrfeat từhkslrhwhc nàrkppo, Lụjrduc Cẩyunxn Niêrfean đcsfkãcslk đcsfkwgtkng ởipeq đcsfkómufm, liềcslkn đcsfkwgtkt ipad xuốbuovng dưwgtkqfmci sofa, ngồxjyxi dậsqvpy, cưwgtkynjei tíogmat mắyvdbt hỏhksli: “Xong việhipac rồxjyxi hảrkpp?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.