Hôn Trộm 55 Lần

Chương 364 : Hứa Gia Mộc đã tỉnh (4)

    trước sau   
Kiềmyfwu An Hảijhro bịpxebvrignh đettcsegwng bấhupvt thìdtvtnh lìdtvtnh củettca Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn dọywfoa ngẩshetn ra, nhìdtvtn chằayjqm chằayjqm phíbohda sau lưbohdng anh mộsegwt lúyiysc lâdrdju, nghe thấhupvy âdrdjm thanh hơkccqi loãqhslng củettca anh truyềmyfwn đettcếpxebn: “Trờovsmi mưbohda, đettcưbohdovsmng khôzolnng dễosmi đettci.”

Kiềmyfwu An Hảijhro cho rằayjqng Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn lo lắxhxhng cho gótjrrt giàvrigy cao sẽcibo khiếpxebn côzoln mệvmgxt mỏqhsli, vộsegwi vàvrigng hoàvrign hồkccqn, cótjrr chúyiyst đettcưbohdtwkrc sủettcng ásegwi màvrig kinh sợtwkrtjrri: “Khôzolnng cầudxbn, tôzolni cótjrr thểrpfw tựblsj đettci, đettcưbohdovsmng cũvxxvng khôzolnng xa lắxhxhm.”

Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn vẫdgcyn duy trìdtvtbohd thếpxeb ngồkccqi chồkccqm hổrpfwm nhưbohdvxxv: “Đcvisi lêrsjpn đettci.”

Theo lờovsmi nótjrri củettca anh, anh xoay ngưbohdovsmi, tótjrrm lấhupvy cásegwnh tay củettca côzoln, kévxxvo côzoln đettcếpxebn trêrsjpn lưbohdng mìdtvtnh, sau đettcótjrrdrdjng hai châdrdjn củettca côzolnrsjpn, đettcpkvtng lêrsjpn.

Kiềmyfwu An Hảijhro sợtwkr ngãqhsl, vộsegwi vàvrigng tótjrrm lấhupvy bảijhr vai củettca Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn, thậlxizt cẩshetn thậlxizn ghévxxvvrigo trêrsjpn lưbohdng anh, cũvxxvng khôzolnng dásegwm đettcsegwng đettclxizy.

Phíbohda sau lưbohdng anh, cựblsjc kỳzoln rộsegwng lớonytn, bưbohdonytc đettci củettca anh rấhupvt ổrpfwn đettcpxebnh, giàvrigy da trầudxbm ổrpfwn vưbohdtwkrt qua hếpxebt vũvxxvng nưbohdonytc nàvrigy đettcếpxebn vũvxxvng nưbohdonytc khásegwc, Kiềmyfwu An Hảijhro ghévxxvvrigo trêrsjpn lưbohdng anh, trong lòudxbng sinh ra mộsegwt loạubhji cảijhrm giásegwc khôzolnng nótjrri nêrsjpn lờovsmi, thâdrdjn thểrpfwlqcang cứpkvtng cũvxxvng dầudxbn đettcưbohdtwkrc buôzolnng lỏqhslng.

Thàvrignh phốdesqyiysc 1 giờovsm rạubhjng sásegwng, trờovsmi vừmniia mưbohda xuốdesqng, nhiệvmgxt đettcsegwkccqi thấhupvp, cótjrrvrigi giọywfot nưbohdonytc đettcywfong trêrsjpn lásegwdrdjy, lúyiysc giótjrr đettcêrsjpm thổrpfwi qua làvrigm chúyiysng rơkccqi xuốdesqng, rơkccqi trêrsjpn mặosmit Kiềmyfwu An Hảijhro, trêrsjpn cásegwnh tay, trêrsjpn tótjrrc, làvrignh lạubhjnh nhưbohdng lạubhji khiếpxebn tâdrdjm tìdtvtnh côzoln trởxhaxrsjpn rấhupvt yêrsjpn bìdtvtnh.

tjrr thểrpfw do Kiềmyfwu An Hảijhro hay bịpxeb tụgflpt xuốdesqng, Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn đettci đettcưbohdtwkrc vàvrigi bưbohdonytc lạubhji dừmniing lạubhji, kévxxvo côzolnrsjpn, tay củettca Kiềmyfwu An Hảijhro theo bảijhrn nălqcang ôzolnm lấhupvy cổrpfw anh, nghiêrsjpng đettcudxbu làvrigtjrr thểrpfw nhìdtvtn thấhupvy từmniing đettcưbohdovsmng cong hoàvrign mỹqgke trêrsjpn gưbohdơkccqng mặosmit anh.

Trưbohdonytc ngựblsjc Kiềmyfwu An Hảijhro dásegwn vàvrigo sau lưbohdng anh, chỉifictjrr quầudxbn ásegwo ngălqcan cásegwch, côzolntjrr thểrpfw cảijhrm nhậlxizn đettcưbohdtwkrc nhiệvmgxt đettcsegw trêrsjpn ngưbohdovsmi anh, nótjrrng nótjrrng, truyềmyfwn tớonyti trong lòudxbng côzoln, tạubhjo nêrsjpn mộsegwt dòudxbng nưbohdonytc ấhupvm dồkccqn dậlxizp chảijhry, khiếpxebn tay đettcang ôzolnm cổrpfw anh, khôzolnng nhịpxebn đettcưbohdtwkrc, tălqcang thêrsjpm sứpkvtc.

Bởxhaxi vìdtvt hai ngưbohdovsmi ởxhax rấhupvt gầudxbn, côzolntjrr thểrpfw ngửxhaxi đettcưbohdtwkrc mùqgkei thuốdesqc lásegw nhàvrign nhạubhjt trêrsjpn ngưbohdovsmi anh, mặosmit màvrigy cũvxxvng trởxhaxrsjpn mềmyfwm mạubhji hơkccqn rấhupvt nhiệvmgxu, âdrdjm thanh mởxhax miệvmgxng, cũvxxvng rấhupvt nhẹyega nhàvrigng: “Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn?”

“Ừwowdhm?” giọywfong đettciệvmgxu củettca anh, cũvxxvng rấhupvt nhẹyega, bưbohdonytc châdrdjn ung dung trầudxbm ổrpfwn, lạubhji rấhupvt vữngdhng vàvrigng

Kiềmyfwu An Hảijhro ghévxxvvrigo trêrsjpn lưbohdng anh im lặosming gầudxbn mộsegwt phúyiyst đettckccqng hồkccq, mớonyti tiếpxebn đettcếpxebn gầudxbn lỗthyc tai củettca anh, nhỏqhsl nhẹyega mởxhax miệvmgxng nótjrri: “Chúyiysng ta đettcãqhslvrig bạubhjn họywfoc củettca nhau nhiềmyfwu nălqcam rồkccqi.”

Lụgflpc Cẩshetn Niêrsjpn khôzolnng hiểrpfwu tạubhji sao đettcsegwt nhiêrsjpn côzoln lạubhji nótjrri nhữngdhng lờovsmi nàvrigy, trásegwn anh hơkccqi nhălqcan lạubhji “ừmnii” mộsegwt tiếpxebng, sau đettcótjrr mởxhax miệvmgxng nótjrri: “Tíbohdnh cảijhrkccq trung làvrigsegwu nălqcam.”

“Chúyiysng ta chỉificvrig bạubhjn bèipsm củettca nhau thôzolni sao?” Lúyiysc Kiềmyfwu An Hảijhro nótjrri ra nhữngdhng lờovsmi nàvrigy, tâdrdjm tìdtvtnh khôzolnng hiềmyfwu sao cótjrr chúyiyst khẩshetn trưbohdơkccqng.

Nếpxebu bọywfon họywfovrig bạubhjn bèipsm củettca nhau, sau khi Hứpkvta Gia Mộsegwc xuấhupvt việvmgxn, cho dùqgke anh vàvrigzoln khôzolnng thểrpfw sắxhxhm vai vợtwkr chồkccqng nhưbohd hiệvmgxn tạubhji, nhưbohdng vẫdgcyn cótjrr thểrpfw liêrsjpn hệvmgx vớonyti nhau, khôzolnng phảijhri sao?

Cho dùqgke anh thậlxizt sựblsjrsjpu ngưbohdovsmi khásegwc, cho dùqgke anh mãqhsli mãqhsli khôzolnng thay đettcrpfwi, nhưbohdng côzolnsegwi kia cũvxxvng đettcãqhsl lậlxizp gia đettcìdtvtnh, thờovsmi gian lâdrdju dàvrigi, anh cũvxxvng phảijhri cótjrr gia đettcìdtvtnh củettca mìdtvtnh, cho đettcếpxebn lúyiysc đettcótjrr, dùqgke khôzolnng cưbohdonyti côzolndtvtdtvtnh yêrsjpu, thìdtvtvxxvng khôzolnng sao, chỉific cầudxbn côzolnvrig anh vẫdgcyn còudxbn liêrsjpn hệvmgx vớonyti nhau, khôzolnng phảijhri côzoln vẫdgcyn cótjrr hy vọywfong sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.