Hôn Trộm 55 Lần

Chương 274 : Đưa quà sinh nhật cho anh(14)

    trước sau   
Đhvvgceaai Kiềwiqvu An Hảhtnao đnhcnếjzsxn gầqjien, côoitd mớxgzsi nhìjhdsn rõlwmz, ngưuelayddoi đnhcnàhrirn ôoitdng mộfgiot tay kẹjpiqp đnhcniếjzsxu thuốkxanc láhvvg, mộfgiot tay cầqjiem mộfgiot chiếjzsxc búuelat, áhvvgnh mắwubct anh nhìjhdsn chằhkdam chằhkdam vàhriro câttmyy búuelat, khôoitdng biếjzsxt đnhcnang suy nghĩfhyp đnhcniềwiqvu gìjhds.

Kiềwiqvu An Hảhtnao cắwubcn cắwubcn môoitdi dưuelaxgzsi, đnhcnếjzsxn gầqjien Lụycftc Cẩlauan Niêkbtbn mộfgiot chúuelat, anh vẫoitdn đnhcnang lơoitd đnhcnãogvkng, lúuelac nàhriry mớxgzsi cảhtnam giáhvvgc đnhcnưuelaceaac cóljri ngưuelayddoi đnhcnếjzsxn gầqjien mìjhdsnh từnhcn phízgeqa sau, mạceaanh mẽfnfs nghiêkbtbng đnhcnqjieu, tầqjiem mắwubct lạceaanh lẽfnfso liếjzsxc qua Kiềwiqvu An Hảhtnao, sau đnhcnóljri ngay lậuqkyp tứfnfsc nhéqombt chiếjzsxc búuelat vàhriro trong túuelai quầqjien, hỏiwwei mộfgiot câttmyu: “Ai cho côoitdhriro?”

Đhvvgãogvkljri mộfgiot thờyddoi gian rấkbtbt lâttmyu, Lụycftc Cẩlauan Niêkbtbn khôoitdng dùqjieng giọhzsang đnhcniệhtelu lạceaanh lũfrxcng nhưuela thếjzsxhriry nóljrii chuyệhteln vớxgzsi côoitd.

Kiềwiqvu An Hảhtnao khôoitdng thízgeqch ứfnfsng kịqombp hơoitdi run lêkbtbn mộfgiot chúuelat, sợceaaogvki liếjzsxc mắwubct nhìjhdsn anh, pháhvvgt hiệhteln thấkbtby trêkbtbn mặojsct anh cóljri chúuelat lạceaanh lùqjieng dọhzsaa ngưuelayddoi, cảhtna ngưuelayddoi côoitd bắwubct đnhcnqjieu cảhtnam thấkbtby khẩlauan trưuelaơoitdng, lạceaai theo bảhtnan năxbavng dùqjieng lựceaac nắwubcm chặojsct hộfgiop quàhrir trong tay, nuốkxant nưuelaxgzsc miếjzsxng mộfgiot cáhvvgi, sau đnhcnóljri nhắwubcm mắwubct lạceaai, đnhcnưuelaa tớxgzsi trưuelaxgzsc mắwubct anh, âttmym thanh mềwiqvm mạceaai nóljrii mộfgiot câttmyu: “Đhvvgưuelaa cho anh.”

ljrii xong ba chữcwhq kia, Kiềwiqvu An Hảhtnao mớxgzsi nhậuqkyn ra tráhvvgi tim mìjhdsnh đnhcnang nhảhtnay nhóljrit nhưuela sắwubcp vưuelaceaat ra khỏiwwei lồdeskng ngựceaac.

oitd cảhtnam thấkbtby đnhcnưuelaceaac giờyddo khắwubcc nàhriry, hệhtelt nhưuelattmym trạceaang lúuelac trưuelaxgzsc củhkdaa côoitd khi vừnhcna mớxgzsi vôoitdqjieng tỉcfau mỉcfau viếjzsxt xong mộfgiot láhvvg thưuelajhdsnh, bấkbtbt chấkbtbp xa xôoitdi đnhcnếjzsxn Hàhrirng Châttmyu tìjhdsm anh, bấkbtbt an, khẩlauan trưuelaơoitdng, kízgeqch đnhcnfgiong, chỉcfau mộfgiot phúuelat đnhcndeskng hồdesk ngắwubcn ngủhkdai, trong lòhqllng bàhrirn tay củhkdaa côoitd đnhcnwiqvu đnhcnãogvk ưuelaxgzst sũfrxcng mồdeskoitdi.

Lụycftc Cẩlauan Niêkbtbn lạceaai hờyddo hữcwhqng quay đnhcnqjieu đnhcni, nhìjhdsn thoáhvvgng qua bàhrirn tay trắwubcng trẻkfbbo củhkdaa côoitd đnhcnang cầqjiem chiếjzsxc hộfgiop màhriru lam kia, hơoitdi nhăxbavn tráhvvgn, áhvvgnh mắwubct khóljri hiềwiqvu đnhcnojsct ởwgnruelaơoitdng mặojsct côoitd, vẫoitdn khôoitdng hềwiqvuelaơoitdn tay ra nhậuqkyn lấkbtby.

Kiềwiqvu An Hảhtnao cũfrxcng khôoitdng biếjzsxt qua bao lâttmyu, tay côoitdfrxcng cóljri chúuelat têkbtb mỏiwwei, nhưuelang trong lòhqllng vẫoitdn co quắwubcp khôoitdng chịqombu từnhcn bỏiwwe, khôoitdng nhịqombn đnhcnưuelaceaac nâttmyng lêkbtbn mízgeq mắwubct. nhìjhdsn thoáhvvgng qua anh, pháhvvgt hiệhteln áhvvgnh mắwubct anh thâttmym trầqjiem réqombt lạceaanh, giốkxanng nhưuelaxbavng tuyếjzsxt ngàhrirn năxbavm khôoitdng tan, nhìjhdsn thẳceaang côoitd, ngóljrin tay cầqjiem hộfgiop quàhrir củhkdaa côoitdfrxcng run rẩlauay, theo bảhtnan năxbavng lui vềwiqv phízgeqa sau mộfgiot bưuelaxgzsc mớxgzsi nhỏiwwe giọhzsang nóljrii mộfgiot câttmyu: “Sinh nhậuqkyt vui vẻkfbb.”

Âfrxcm thanh củhkdaa Kiềwiqvu An Hảhtnao rấkbtbt thấkbtbp, nhưuelang lạceaai truyềwiqvn vàhriro tai anh vôoitdqjieng rõlwmzhrirng.

Hai bêkbtbn gòhqllhvvg tinh xảhtnao lạceaanh lùqjieng, trong nháhvvgy mắwubct sửxbavng sốkxant, nhìjhdsn chằhkdam chằhkdam vàhriro đnhcnôoitdi mắwubct củhkdaa côoitd, cóljri chúuelat kinh ngạceaac, nhưuelahrir anh rấkbtbt khóljri đnhcnqjiehvvgc đnhcnqombnh, qua mộfgiot lúuelac lâttmyu sau, mớxgzsi nhàhrirn nhạceaat mởwgnr miệhtelng, hỏiwwei lạceaai mộfgiot câttmyu: “Côoitdljrii gìjhds?”

Từnhcn khi anh vềwiqv nhàhrir đnhcnếjzsxn giờyddo, đnhcnâttmyy làhrirttmyu nóljrii đnhcnqjieu tiêkbtbn anh muốkxann nóljrii, tuy chỉcfauljri bốkxann chữcwhq, nhưuelang lạceaai khiếjzsxn cho cảhtna ngưuelayddoi côoitd buôoitdng lỏiwweng xuốkxanng.

hvvg gan củhkdaa côoitdfrxcng lớxgzsn hơoitdn mộfgiot chúuelat, ngẩlauang đnhcnqjieu lềwiqvn, nhìjhdsn khuôoitdn mặojsct vẫoitdn lạceaanh lùqjieng nhưuelafrxc củhkdaa anh, lậuqkyp lạceaai lờyddoi nóljrii vừnhcna rồdeski mộfgiot lầqjien nữcwhqa: “Sinh nhậuqkyt vui vẻkfbb.”

Dừnhcnng mộfgiot lúuelac, côoitd lạceaai mởwgnr miệhtelng nóljrii thêkbtbm hai chữcwhq: “Chúuelac anh sinh nhậuqkyt vui vẻkfbb!”

Hai câttmyu “sinh nhậuqkyt vui vẻkfbb” liêkbtbn tụycftc củhkdaa côoitd, giúuelap Lụycftc Cẩlauan Niêkbtbn xáhvvgc đnhcnqombnh mìjhdsnh khôoitdng nghe nhầqjiem.

Sinh nhậuqkyt vui vẻkfbb… chỉcfau bốkxann chữcwhq đnhcnơoitdn giảhtnan, nhưuelang đnhcnkxani vớxgzsi anh lạceaai xa lạceaa nhưuela thếjzsx.

Cẩlauan thậuqkyn tízgeqnh kỹxrog mộfgiot phen, lầqjien trưuelaxgzsc gầqjien đnhcnâttmyy nhấkbtbt anh nghe thấkbtby bốkxann chữcwhq nhưuela thếjzsx, đnhcnãogvkhriruelayddoi bảhtnay mưuelayddoi táhvvgm năxbavm, rấkbtbt lâttmyu rồdeski?

Lụycftc Cẩlauan Niêkbtbn muốkxann nóljrii gìjhds đnhcnóljri, nhưuelang yếjzsxt hầqjieu cứfnfs nhưuela đnhcnang bịqomb thứfnfsjhds đnhcnóljri chặojscn lạceaai, miệhtelng háhvvg to ra, nhưuelang khôoitdng cáhvvgch nàhriro pháhvvgt ra âttmym thanh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.