Hôn Trộm 55 Lần

Chương 191 : Tại sao không phải là tôi (1)

    trước sau   
Editor: Xẩhhvpm Xẩhhvpm

Tứwggkc khắorrdc trong đfhpalrawu Lụinqqc Cẩhhvpn Niêifdin nghĩbapr lạemcai mộkmiat khoảlrawng thờfxyni gian trưdcpdrvdbc đfhpaâkmiay, anh vìhhvpezvu thểlrawwbjkng côkqsvkqsvo chung trưdcpdfxynng cấqnhqp ba, vàkqsvo ba thádcpdng hèchzv sau khi tốgpfbt nghiệzgzpp, anh đfhpaãlozt bấqnhqt chấqnhqp cádcpdi nắorrdng oi ảlraw ngàkqsvy hèchzv đfhpai làkqsvm thuêifdizkibkqsvng trưdcpdfxynng.

Nghĩbapr đfhpaếrwarn năglzsm lớrvdbp mưdcpdfxyni mộkmiat, vàkqsvo ngàkqsvy sinh nhậrvdbt côkqsv, Hứwggka Gia Mộkmiac vìhhvpezvu việzgzpc đfhpakmiat xuấqnhqt, đfhpaãlozt cầlrawu xin anh đfhpai mua mộkmiat chiếrwarc bádcpdnh ngọbejvt cho côkqsv giúumprp cậrvdbu ta, mệzgzpnh giádcpdifdin đfhpaếrwarn năglzsm con sốgpfb, đfhpagpfbi vớrvdbi anh lúumprc đfhpaóezvukqsvezvui, đfhpaúumprng làkqsvtmuka trêifdin trờfxyni, đfhpaãlozt tiêifdiu hao hếrwart toàkqsvn bộkmia tiềaskpn anh dàkqsvnh dụinqqm từdanh trưdcpdrvdbc đfhpaếrwarn giờfxyn, Hứwggka Gia Mộkmiac cóezvu đfhpaưdcpda tiềaskpn cho anh, nhưdcpdng anh khôkqsvng đfhpakmiang đfhpaếrwarn mộkmiat xu nàkqsvo màkqsv đfhpaem trảlraw lạemcai cho Hứwggka Gia Mộkmiac.

Nghĩbapr đfhpaếrwarn lúumprc anh ởzkib trong giớrvdbi giảlrawi trítmuk, bịemca ngưdcpdfxyni ta sỉxbqr vảlraw chèchzvn éqnhqp nhưdcpdng vẫumprn liềaskpu chếrwart giãlozty giụinqqa.

umprc đfhpaóezvu, anh thậrvdbt làkqsvezvu gan lớrvdbn, đfhpaem toàkqsvn bộkmia nhữdcpdng gìhhvphhvpnh cóezvu đfhpalraw đfhpai yêifdiu côkqsv, yêifdiu đfhpaếrwarn khổlraw đfhpaau nhiềaskpu nhưdcpd vậrvdby, lqd nhưdcpdng đfhpagpfbi vớrvdbi anh làkqsv ngọbejvt ngàkqsvo.

“Thậrvdbt đfhpaádcpdng tiếrwarc, anh mấqnhqt em thậrvdbt rồzapmi, xin lỗjhxyi em, anh đfhpaãlozt cốgpfb hếrwart sứwggkc.”


“Anh đfhpaâkmiau cóezvu buôkqsvng tay, chỉxbqrkqsv khôkqsvng vớrvdbi tớrvdbi đfhpaưdcpdgozqc, tưdcpdzkibng rằhnxlng thếrwar khôkqsvng làkqsvm anh đfhpaau nữdcpda.”

Nhưdcpdng làkqsv, mặkziec kệzgzp cho dùwbjk phảlrawi trảlraw giádcpd nhiềaskpu hơpmnon nữdcpda, vẫumprn muốgpfbn đfhpaưdcpdgozqc ởzkibifdin côkqsv.

Anh biếrwart, sau nàkqsvy côkqsv đfhpaãlozt tớrvdbi Hàkqsvng Châkmiau ba lầlrawn, lạemcai bịemca anh tìhhvpm đfhpafhpadcpdc loạemcai lýaved do từdanh chốgpfbi khôkqsvng gặkziep.

umprc ấqnhqy, khôkqsvng phảlrawi anh khôkqsvng yêifdiu côkqsv, nhưdcpdng lạemcai nghĩbapr đfhpaếrwarn, chỉxbqr cầlrawn khôkqsvng thấqnhqy côkqsv, anh cóezvu thểlraw dầlrawn dầlrawn quêifdin đfhpai tìhhvpnh yêifdiu ấqnhqy, sau đfhpaóezvu, tim củfhpaa anh sẽjhxy khôkqsvng chảlrawy mádcpdu nữdcpda.

"Thậrvdbt đfhpaádcpdng tiếrwarc, chúumprng ta khôkqsvng thểlraw quay lạemcai, trádcpdi tim đfhpaau, liệzgzpu giọbejvt nưdcpdrvdbc mắorrdt còrwarn rơpmnoi nữdcpda khôkqsvng.”

"Anh đfhpaãlozt từdanh chốgpfbi mọbejvi tìhhvpnh cảlrawm củfhpaa ngưdcpdfxyni ấqnhqy, chỉxbqrhhvp anh nghĩbapr, em vẫumprn còrwarn rấqnhqt yêifdiu anh.”

Nhưdcpdng đfhpaúumprng làkqsv anh đfhpaãlozt đfhpaádcpdnh giádcpd thấqnhqp sứwggkc hấqnhqp dẫumprn củfhpaa côkqsv, đfhpaádcpdnh giádcpd thấqnhqp năglzsng lựybtjc củfhpaa bảlrawn thâkmian anh.

Từdanh khi bắorrdt đfhpalrawu, anh luôkqsvn đfhpawggkng trong tâkmiam thếrwar bịemca ngưdcpdfxyni khádcpdc thưdcpdơpmnong tổlrawn, mộkmiat mìhhvpnh côkqsv đfhpakmiac lạemcanh lẽjhxyo, lờfxyni nóezvui củfhpaa anh ádcpdc đfhpakmiac, đfhpagpfbi vớrvdbi bấqnhqt kỳrwar kẻavedkqsvo anh cũrgmvng khôkqsvng nểlraw mặkziet, anh nghĩbapr nhưdcpd vậrvdby làkqsvezvu thểlraw bảlrawo vệzgzp tốgpfbt bảlrawn thâkmian mìhhvpnh, nhưdcpdng sựybtj thậrvdbt lạemcai chứwggkng minh, đfhpaếrwarn tậrvdbn bâkmiay giờfxyn anh vẫumprn chưdcpda họbejvc đfhpaưdcpdgozqc cádcpdch tựybtj bảlrawo vệzgzphhvpnh.

Khôkqsvng biếrwart cóezvu phảlrawi do Lụinqqc Cẩhhvpn Niêifdin hádcpdt bàkqsvi nàkqsvy rấqnhqt cuốgpfbn húumprt hay khôkqsvng, khôkqsvng khítmukdcpdo nhiệzgzpt ồzapmn àkqsvo lúumprc đfhpalrawu dầlrawn dầlrawn trởzkibifdin cóezvu chúumprt đfhpaau thưdcpdơpmnong, vẻaved mặkziet củfhpaa mọbejvi ngưdcpdfxyni đfhpaaskpu vôkqsvwbjkng nghiêifdim túumprc.

Ágipfnh đfhpaèchzvn mêifdi ly chiếrwaru vàkqsvo ngưdcpdfxyni anh, càkqsvng làkqsvm tôkqsvn thêifdim đfhpaưdcpdfxynng néqnhqt trêifdin khuôkqsvn mặkziet anh, thoạemcat nhìhhvpn cóezvu chúumprt hoảlrawng hốgpfbt, trong mắorrdt anh còrwarn cóezvukqsvi tia sádcpdng.

"Anh đfhpaãlozt từdanh chốgpfbi mọbejvi tìhhvpnh cảlrawm củfhpaa ngưdcpdfxyni ấqnhqy, chỉxbqrhhvp anh nghĩbapr, em vẫumprn còrwarn rấqnhqt yêifdiu anh.”

"Thậrvdbt ra trong lòrwarng anh rấqnhqt nhớrvdb… đfhpadanhng bao giờfxyn rờfxyni xa anh…”

umprc Lụinqqc Cẩhhvpn Niêifdin hádcpdt đfhpaếrwarn đfhpaoạemcan nàkqsvy, giọbejvng cóezvu chúumprt run rẩhhvpy, từdanhkqsvy đfhpaếrwarn giờfxyn anh khôkqsvng hềaskp nhìhhvpn Kiềaskpu An Hảlrawo, bâkmiay giờfxyn lạemcai chậrvdbm rãlozti đfhpakziet ádcpdnh mắorrdt trêifdin gưdcpdơpmnong mặkziet côkqsv.


qnhqm đfhpaádcpd bọbejvn coppy truyệzgzpn khôkqsvng xin phéqnhqp.

Tay nắorrdm micro tăglzsng thêifdim lựybtjc, anh cốgpfb gắorrdng ổlrawn đfhpaemcanh tâkmiam tìhhvpnh củfhpaa mìhhvpnh, vẫumprn duy trìhhvp âkmiam thanh vữdcpdng vàkqsvng, hádcpdt tiếrwarp đfhpaoạemcan cao tràkqsvo cuốgpfbi cùwbjkng củfhpaa bàkqsvi hádcpdt.

"Thậrvdbt đfhpaádcpdng tiếrwarc, chúumprng ta chẳrjymng thểlraw quay lạemcai, trádcpdi tim đfhpaau, liệzgzpu giọbejvt nưdcpdrvdbc mắorrdt còrwarn rơpmnoi nữdcpda khôkqsvng. Anh đfhpaãlozt từdanh chốgpfbi mọbejvi tìhhvpnh cảlrawm củfhpaa ngưdcpdfxyni ấqnhqy, chỉxbqrhhvp anh nghĩbapr em vẫumprn còrwarn rấqnhqt yêifdiu anh.”

Sau khi âkmiam thanh củfhpaa Lụinqqc Cẩhhvpn Niêifdin chấqnhqm dứwggkt, bêifdin trong hoàkqsvn toàkqsvn yêifdin tĩbaprnh trởzkib lạemcai.

Ai cũrgmvng khôkqsvng mởzkib miệzgzpng nóezvui chuyệzgzpn, màkqsv ngay đfhpaếrwarn mộkmiat chúumprt tạemcap âkmiam nhỏytsvrgmvng khôkqsvng cóezvu.

Trong nhádcpdy mắorrdt, toàkqsvn bộkmia mọbejvi hoạemcat đfhpakmiang đfhpaaskpu dừdanhng lạemcai.

Ágipfnh mắorrdt củfhpaa Lụinqqc Cẩhhvpn Niêifdin vẫumprn còrwarn đfhpagpfbi diệzgzpn vớrvdbi Kiềaskpu An Hảlrawo, côkqsv nhìhhvpn vàkqsvo đfhpaôkqsvi mắorrdt anh, nhìhhvpn vàkqsvo sâkmiau thẳrjymm trong anh, cóezvu chờfxyn mong, cóezvu tuyệzgzpt vọbejvng, hai thứwggk khôkqsvng ngừdanhng quấqnhqn quýavedt lấqnhqy nhau, lòrwarng côkqsvrgmvng khôkqsvng còrwarn yêifdin ổlrawn, côkqsv khôkqsvng hiểlrawu anh đfhpaang nghĩbaprhhvp, côkqsv nhưdcpd bịemcaqnhqo đfhpaếrwarn mộkmiat nơpmnoi xa lạemca, rốgpfbt cuộkmiac khôkqsvng thểlrawhhvpnh ổlrawn lạemcai cảlrawm xúumprc.

Ưfxynrvdbc chừdanhng qua mộkmiat phúumprt, Lụinqqc Cẩhhvpn Niêifdin mớrvdbi trừdanhng mắorrdt nhìhhvpn, di chuyểlrawn tầlrawm mắorrdt củfhpaa mìhhvpnh đfhpaang đfhpakziet trêifdin mặkziet Kiềaskpu An Hảlrawo, sau đfhpaóezvu đfhpakziet micro xuốgpfbng bàkqsvn, khôkqsvng nóezvui năglzsng gìhhvp vớrvdbi mọbejvi ngưdcpdfxyni, trựybtjc tiếrwarp cấqnhqt bưdcpdrvdbc châkmian rờfxyni đfhpai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.