Hôn Sai 55 Lần

Chương 912 : Học sẽ không cự tuyệt (2)

    trước sau   
hjnv Niêhjnvn Hoa nghĩvrdn tớtvymi đebhpâuvbty, mắtyadt cóxpis chúitckt phárfbjt nhiệuoitt.*

Nếqcnuu côhjnv khăyozong khăyozong muốsczfn yêhjnvu anhnhưxpis vậahvby, vìlcjwrfbji gìlcjw khôhjnvng thểhjnvhjnvu lâuvbtu mộhjnvt chúitckt.

hjnv Niêhjnvn Hoa nghĩvrdn tớtvymi đebhpâuvbty, khôhjnvng nhịwrlsn đebhpưxpisvymmc giơuvbt tay lêhjnvn, xoa xoa mặtbyot mìlcjwnh, lúitckc anh thảbnjo tay xuốsczfng, nhìlcjwn xuyêhjnvn qua gưxpisơuvbtng, vừjxxca bắtyadt gặtbyop bêhjnvn cạuvbtnh mìlcjwnh đebhpiqesng mộhjnvt ngưxpisyrjti, sau đebhpóxpis thầsukon sắtyadc ngơuvbt ngẩjxxcn, quay đebhpsukou nhìlcjwn chằbanzm chằbanzm ngưxpisyrjti đebhpàbmqxn ôhjnvng kia.

Lụbmqxc Tụbmqxc rửjkbla tay xong, phárfbjt giárfbjc bêhjnvn cạuvbtnh mìlcjwnh đebhpiqesng mộhjnvt ngưxpisyrjti đebhpàbmqxn ôhjnvng, vẫtbyon luôhjnvn nhìlcjwn chằbanzm chằbanzm mìlcjwnh, mặtbyoc dùfbefxpis chúitckt hồeboy nghi, lạuvbti vẫtbyon lễsgjh phéwrlsp nởvnmt mộhjnvt nụbmqxxpisyrjti vớtvymi Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, rúitckt ra mộhjnvt tờyrjt giấfbsqy, lau tay, quay ngưxpisyrjti rờyrjti đebhpi.

hjnv Niêhjnvn Hoa đebhpvymmi khi Lụbmqxc Tụbmqxc rờyrjti đebhpi, mớtvymi xoay ngưxpisyrjti, cấfbsqt bưxpistvymc đebhpi ra khỏtaswi nhàbmqx vệuoit sinh, đebhpi ra cửjkbla sau Di Hòfbefa Viêhjnvn, Tôhjnv Niêhjnvn Hoa theo bảbnjon năyozong tìlcjwm xe củhwdza Tứiqes Nguyệuoitt, phárfbjt hiệuoitn đebhpãfbef khôhjnvng thấfbsqy bóxpisng xe, ngưxpisyrjti thoárfbjng cóxpis chúitckt hoảbnjong hốsczft mộhjnvt lúitckc, mớtvymi cấfbsqt bưxpistvymc đebhpi đebhpếqcnun xe củhwdza mìlcjwnh, mởvnmt cửjkbla xe, ngồeboyi vàbmqxo.

hjnv Niêhjnvn Hoa lárfbji xe trởvnmt lạuvbti trong thàbmqxnh phốsczf, vừjxxca lúitckc màbmqxn đebhpêhjnvm buôhjnvng xuốsczfng, anh khôhjnvng cóxpis ăyozon bữtyada trưxpisa, cũmdmmng khôhjnvng mộhjnvt chúitckt ýfbsq đebhpóxpisi.


Anh cũmdmmng khôhjnvng muốsczfn vềoqqa nhàbmqx, lạuvbti khôhjnvng biếqcnut nêhjnvn đebhpi nơuvbti nàbmqxo, chẳitckng qua làbmqx cảbnjom thấfbsqy toàbmqxn thâuvbtn rãfbef rờyrjti, sau cùfbefng lúitckc đebhpi qua phòfbefng spa mìlcjwnh thưxpisyrjtng qua, ngẫtbyom lạuvbti, liềoqqan dừjxxcng xe, bưxpistvymc vàbmqxo phòfbefng spa.

Giárfbjm đebhpsczfc vừjxxca lúitckc ởvnmtxpistvymi đebhpuvbti sảbnjonh, nhìlcjwn thấfbsqy Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, lậahvbp tứiqesc vẻnoct mặtbyot tưxpisơuvbti cưxpisyrjti chàbmqxo đebhpóxpisn: "Tôhjnv tổzrfeng, thếqcnubmqxo đebhpếqcnun đebhpâuvbty, cũmdmmng khôhjnvng cóxpis sớtvymm gọtaswi đebhpiệuoitn thoạuvbti?"

hjnv Niêhjnvn Hoa giậahvbt nhẹvrdnhjnvi, khôhjnvng nóxpisi gìlcjw.

Giárfbjm đebhpsczfc mộhjnvt bêhjnvn kêhjnvu ngưxpisyrjti đebhpi chuẩjxxcn bịwrls tràbmqx cho Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, mộhjnvt bêhjnvn dẫtbyon Tôhjnv Niêhjnvn Hoa qua phòfbefng đebhpơuvbtn: "Tôhjnv tổzrfeng, ngàbmqxi muốsczfn làbmqxm nhưxpis trưxpistvymc kia sao?"

hjnv Niêhjnvn Hoa gậahvbt đebhpsukou mộhjnvt cárfbji, khôhjnvng cóxpishjnvn tiếqcnung nhưxpismdmm, chỉbnjobmqx cởvnmti árfbjo sơuvbt mi xuốsczfng, nằbanzm lêhjnvn giưxpisyrjtng.

Chuyêhjnvn gia thẩjxxcm mỹcfam trưxpistvymc kia làbmqxm spa cho Tôhjnv Niêhjnvn Hoa hiệuoitn đebhpang cóxpis khárfbjch, cho nêhjnvn giárfbjm đebhpsczfc phárfbji mộhjnvt chuyêhjnvn gia thẩjxxcm mỹcfam khárfbjc tớtvymi, dárfbjng dấfbsqp rấfbsqt xinh đebhpvrdnp cũmdmmng rấfbsqt trẻnoct trung, lúitckc thấfbsqy Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, còfbefn mang vàbmqxi phầsukon e lệuoit, đebhpiềoqqau khiểhjnvn cũmdmmng khôhjnvng tệuoit, rấfbsqt cóxpis lựouwoc đebhphjnv, tinh dầsukou trong lòfbefng bàbmqxn tay côhjnv ta, chậahvbm rãfbefi thấfbsqm vàbmqxo da thịwrlst, đebhphjnv thểhjnvrfbjc vàbmqx tinh thầsukon Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, ngưxpisvymmc lạuvbti trầsukom tĩvrdnnh.

hjnvn trong phòfbefng đebhpơuvbtn rấfbsqt yêhjnvn tĩvrdnnh, hai ngưxpisyrjti cũmdmmng khôhjnvng cóxpisxpisi chuyệuoitn vớtvymi nhau quárfbj nhiềoqqau.

Chuyêhjnvn gia thẩjxxcm mỹcfam clàbmqxm tốsczft phírznva sau cho Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, nhìlcjwn thấfbsqy Tôhjnv Niêhjnvn Hoa nhắtyadm mắtyadt lạuvbti, bộhjnvrfbjng giốsczfng ngủhwdz, thếqcnubmqx lặtbyong yêhjnvn cầsukom cárfbji khăyozon ấfbsqm, lau tinh dầsukou phírznva sau lưxpisng Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, rồeboyi cầsukom mộhjnvt tấfbsqm thảbnjom đebhptyadp lêhjnvn trêhjnvn ngưxpisyrjti Tôhjnv Niêhjnvn Hoa.

hjnv Niêhjnvn Hoa giốsczfng nhưxpis ngủhwdz lạuvbti khôhjnvng phảbnjoi ngủhwdz, phárfbjt giárfbjc đebhpưxpisvymmc phírznva lựouwoc đebhphjnv sau lưxpisng dừjxxcng lạuvbti, liềoqqan mởvnmt mắtyadt, Giọtaswng nóxpisi cóxpis vẻnoct trầsukom thấfbsqp hỏtaswi mộhjnvt câuvbtu: "Xong rồeboyi sao?"

"Vâuvbtng, Tôhjnv tiêhjnvn sinh." Chuyêhjnvn gia thẩjxxcm mỹcfam nhẹvrdn giọtaswng đebhpárfbjp mộhjnvt câuvbtu.

hjnv Niêhjnvn Hoa khôhjnvng nóxpisi gìlcjw, xốsczfc thảbnjom lêhjnvn, ngồeboyi dậahvby, duỗnopri ngóxpisn tay chỉbnjo árfbjo sơuvbt mi trêhjnvn kệuoit, sau đebhpóxpisxpisng mộhjnvt bêhjnvn chéwrlsn nưxpistvymc lêhjnvn uốsczfng.

Chuyêhjnvn gia thẩjxxcm mỹcfam hiểhjnvu ýfbsqhjnv Niêhjnvn Hoa, đebhpi qua cầsukom lấfbsqy árfbjo sơuvbt mi củhwdza anh, hai tay đebhpưxpisa tớtvymi.

hjnv Niêhjnvn Hoa tiếqcnup nhậahvbn árfbjo sơuvbt mi, lúitckc mặtbyoc lêhjnvn ngưxpisyrjti, chuyêhjnvn gia thẩjxxcm mỹcfam nghĩvrdn đebhpếqcnun chírznvnh mìlcjwnh lúitckc làbmqxm cho Tôhjnv Niêhjnvn Hoa, nhìlcjwn thấfbsqy nơuvbti bảbnjo vai cóxpis vếqcnut sẹvrdno, dùfbef biếqcnut khôhjnvng nêhjnvn hỏtaswi nhiềoqqau, lạuvbti vẫtbyon làbmqx khôhjnvng nhịwrlsn đebhpưxpisvymmc hỏtaswi mộhjnvt câuvbtu: "Vếqcnut sẹvrdno sau lưxpisng Tôhjnv tiêhjnvn sinh làbmqx vếqcnut dao sao? Nhìlcjwn giốsczfng nhưxpis rấfbsqt nghiêhjnvm trọtaswng."

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.