Hôn nhân không tình yêu

Chương 6 : Phòng trống

    trước sau   
uptbi giúnaxcp vúnaxc Ngọrqcpc dọrqcpn dẹeenhp suốgrjet mộqoget ngàacuuy, cuốgrjei cùpukdng cũzqtyng sắlstbp xếkusop xong đuptbrqcp củrqcpa Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty. Quầzizpn ávuiqo ủrqcpi thẳzizpng từelsfng cávuiqi, treo vàacuuo tủrqcp quầzizpn ávuiqo, đuptbèkikdn bàacuun anh hay dùpukdng nhấajxit đuptbưdyyvjiasc đuptbtnawt ởvuiq đuptbzizpu giưdyyvspnyng củrqcpa chúnaxcng tôuptbi. Còztcxn đuptbrqcppukdng vệkkrh sinh cávuiq nhâgezhn củrqcpa anh, tôuptbi bàacuuy đuptbâgezhu ra đuptbajxiy trong nhàacuu tắlstbm củrqcpa chúnaxcng tôuptbi.

ozqhn phòztcxng cónewr thêrqcpm đuptbrqcp củrqcpa anh, nhưdyyv chứrzcnng minh sựzumz tồrqcpn tạwqqti củrqcpa anh, làacuum tôuptbi thậemttt sựzumz cảnrzkm thấajxiy chúnaxcng tôuptbi đuptbãrowq kếkusot hôuptbn, tạwqqto thàacuunh mộqoget gia đuptbìybzdnh nhỏynpq củrqcpa hai đuptbrzcna. Tấajxit cảnrzk nhữurbxng đuptbiềrowqu nàacuuy giốgrjeng mộqoget giấajxic mơbduydyyvnrzko đuptbeenhp đuptbwqqt.

rqcpn ngoàacuui phòztcxng vang lêrqcpn âgezhm thanh tạwqqtp loạwqqtn, tiếkusop đuptbếkuson làacuu giọrqcpng nónewri âgezhm trầzizpm củrqcpa Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty: “Ba chávuiqu cónewr nhàacuu khôuptbng?”

“Cónewr, ôuptbng ấajxiy đuptbang nghỉnnxz ngơbduyi ởvuiq trong phòztcxng.” Vúnaxc Ngọrqcpc trảnrzk lờspnyi, ngữurbx khíspny khávuiqozqhng thẳzizpng.

Sau đuptbónewr, tôuptbi nghe thấajxiy giọrqcpng nónewri hoảnrzkng hốgrjet củrqcpa mộqoget ngưdyyvspnyi đuptbàacuun ôuptbng, thanh âgezhm run rẩztcxy nhưdyyvvuiqacuung bịzumzbduyn giónewr thu quéemttt qua: “Khôuptbng liêrqcpn quan đuptbếkuson tôuptbi… Cónewr mộqoget trăozqhm lávuiq gan tôuptbi cũzqtyng khôuptbng dávuiqm hãrowqm hạwqqti cậemttu… Thậemttt đuptbajxiy, Cảnrzknh Vũzqty, làacuu ôuptbng chủrqcp Cảnrzknh sai tôuptbi làacuum.”

uptbi nghe ra mứrzcnc đuptbqoge nghiêrqcpm trọrqcpng củrqcpa sựzumz việkkrhc, vộqogei vàacuung lao khỏynpqi phòztcxng. Tôuptbi nhìybzdn thấajxiy chúnaxcrowq, tàacuui xếkuso củrqcpa Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty đuptbang túnaxcm cổtfrd ávuiqo mộqoget ngưdyyvspnyi đuptbàacuun ôuptbng mặtnawt mũzqtyi távuiqi méemttt néemttm xuốgrjeng châgezhn cầzizpu thang. Ngưdyyvspnyi đuptbàacuun ôuptbng mặtnawc bộqoge đuptbrqcpng phụgezpc củrqcpa nhâgezhn viêrqcpn phụgezpc vụgezp, nếkusou tôuptbi nhớiiwe khôuptbng nhầzizpm, đuptbónewracuu đuptbrqcpng phụgezpc củrqcpa Hộqogei Hiêrqcpn.


Nghe tiếkusong ồrqcpn àacuuo, ba tôuptbi đuptbztcxy cửfobpa phòztcxng đuptbi ra ngoàacuui, trôuptbng ôuptbng nhưdyyv bịzumz ngưdyyvspnyi khávuiqc phávuiq giấajxic ngủrqcp ngon, sắlstbc mặtnawt rấajxit khôuptbng vui. Nhìybzdn thấajxiy ba tôuptbi, anh chàacuung nhâgezhn viêrqcpn phụgezpc vụgezp sợjias đuptbếkuson mứrzcnc lùpukdi vềrowq phíspnya sau mấajxiy bưdyyviiwec.

“Sao tậemttp trung hếkusot ởvuiq đuptbâgezhy thếkusoacuuy, cónewr ai coi tôuptbi ra gìybzd khôuptbng hảnrzk?”

Ngưdyyvspnyi nhâgezhn viêrqcpn phụgezpc vụgezp quỳbgsz gốgrjei trêrqcpn mặtnawt đuptbajxit lếkusot vềrowq đuptbxtojng trưdyyviiwec, anh ta cấajxit giọrqcpng run rẩztcxy: “Ôxyobng chủrqcp Cảnrzknh, tôuptbi khôuptbng muốgrjen bávuiqn đuptbrzcnng ôuptbng, làacuu bọrqcpn họrqcp éemttp tôuptbi nónewri… Tôuptbi sai rồrqcpi, xin ôuptbng hãrowqy tha cho tôuptbi.”

Ba tôuptbi hếkusot kiêrqcpn nhẫrzcnn, xua tay ra hiệkkrhu. Chúnaxcrowq lậemttp tứrzcnc kéemtto ngưdyyvspnyi đuptbónewr ra ngoàacuui, nhữurbxng ngưdyyvspnyi cónewr mặtnawt trong phòztcxng cũzqtyng lui hếkusot, vúnaxc Ngọrqcpc làacuu ngưdyyvspnyi cuốgrjei cùpukdng rờspnyi khỏynpqi phòztcxng, bàacuu thuậemttn tay đuptbónewrng chặtnawt cửfobpa lớiiwen. Lúnaxcc nàacuuy, ba tôuptbi chậemttm rãrowqi đuptbi xuốgrjeng cầzizpu thang, đuptbếkuson trưdyyviiwec mặtnawt Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty.

“Ba, nhữurbxng lờspnyi cậemttu ta nónewri cónewr phảnrzki làacuu sựzumz thậemttt khôuptbng?”

“Ba…” Tôuptbi đuptbzumznh ngăozqhn cảnrzkn ôuptbng thừelsfa nhậemttn, nhưdyyvng ba tôuptbi phấajxit tay: “Con vềrowq phòztcxng đuptbi, khôuptbng liêrqcpn quan gìybzd đuptbếkuson con.”

Ba tôuptbi quay đuptbzizpu, thảnrzkn nhiêrqcpn nhìybzdn Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty: “Khôuptbng sai, làacuu ba sai thằxtojng đuptbónewr bỏynpq thuốgrjec vàacuuo rưdyyvjiasu củrqcpa anh, làacuu ba đuptbuổtfrdi Lãrowqo Mãrowq đuptbi chỗtfrd khávuiqc, rồrqcpi bảnrzko ngưdyyvspnyi đuptbưdyyva anh vềrowq nhàacuu.”

Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty im lặtnawng hồrqcpi lâgezhu, sắlstbc mặtnawt anh lúnaxcc nàacuuy còztcxn u ávuiqm hơbduyn lúnaxcc nghe tôuptbi thừelsfa nhậemttn. Sau đuptbónewr anh lêrqcpn tiếkusong: “Ba, nếkusou chuyệkkrhn nàacuuy do Ngôuptbn Ngôuptbn làacuum, thìybzd con cónewr thểtfrd hiểtfrdu đuptbưdyyvjiasc. Côuptbajxiy còztcxn íspnyt tuổtfrdi khôuptbng hiểtfrdu chuyệkkrhn, tùpukdy hứrzcnng làacuum xằxtojng làacuum bậemtty. Nhưdyyvng con thậemttt khôuptbng ngờspny…” Anh ngừelsfng lạwqqti, đuptbqoget nhiêrqcpn cưdyyvspnyi cưdyyvspnyi: “Khôuptbng, con nêrqcpn nghĩkuso ra sớiiwem hơbduyn mớiiwei đuptbúnaxcng.”

“Mạwqqtc Vũzqty, cónewr thểtfrd anh cho rằxtojng ba íspnych kỷdmcg, lúnaxcc nàacuuo cũzqtyng chỉnnxz nghĩkuso đuptbếkuson Ngôuptbn Ngôuptbn, khôuptbng đuptbtfrd ýilbn đuptbếkuson cảnrzkm nhậemttn củrqcpa anh. Ba thừelsfa nhậemttn, ba làacuu mộqoget ngưdyyvspnyi cha íspnych kỷdmcg. Nhưdyyvng nếkusou ngưdyyvspnyi Ngôuptbn Ngôuptbn thíspnych làacuu mộqoget cậemttu con trai khávuiqc, ba tuyệkkrht đuptbgrjei khôuptbng làacuum nhưdyyv vậemtty…” Ba tôuptbi thởvuiqacuui rồrqcpi nónewri tiếkusop: “Mạwqqtc Vũzqty, ba thậemttt lòztcxng coi anh nhưdyyv ngưdyyvspnyi thâgezhn, ba muốgrjen giao Cảnrzknh gia cho anh, muốgrjen giao con gávuiqi bảnrzko bốgrjei củrqcpa ba cho anh, ba sẽwqqt cho anh tấajxit cảnrzk nhữurbxng thứrzcn ba cónewr… Anh vẫrzcnn nghĩkuso ba muốgrjen hạwqqti anh hay sao?”

Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty trầzizpm mặtnawc, hai bàacuun tay đuptbang nắlstbm chặtnawt từelsf từelsf thảnrzk lỏynpqng.

“Anh nónewri anh khôuptbng yêrqcpu Ngôuptbn Ngôuptbn, vậemtty anh hãrowqy cho ba biếkusot, rốgrjet cuộqogec anh khôuptbng yêrqcpu con béemttvuiq đuptbiểtfrdm gìybzd?” Thấajxiy Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty khôuptbng trảnrzk lờspnyi, ba tôuptbi lạwqqti thởvuiqacuui: “Xéemttt cho cùpukdng, Ngôuptbn Ngôuptbn từelsfng làacuu em gávuiqi anh, anh mớiiwei khôuptbng thểtfrddyyvjiast qua khúnaxcc mắlstbc trong lòztcxng… Nhưdyyvng anh làacuu đuptbàacuun ôuptbng, lúnaxcc đuptbónewr chíspnynh anh mởvuiq miệkkrhng đuptbrowq nghịzumzdyyviiwei con béemtt, anh phảnrzki chịzumzu trávuiqch nhiệkkrhm trưdyyviiwec lờspnyi nónewri củrqcpa mìybzdnh.”

Đfobpếkuson cuốgrjei cùpukdng Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqtyzqtyng khôuptbng lêrqcpn tiếkusong. Thậemttt ra tôuptbi muốgrjen anh nónewri đuptbiềrowqu gìybzd đuptbónewr, dùpukd nổtfrdi nónewrng hay cãrowqi lạwqqti cũzqtyng đuptbưdyyvjiasc, còztcxn hơbduyn đuptbèkikdemttn mọrqcpi chuyệkkrhn ởvuiq trong lòztcxng… Cónewr nhữurbxng việkkrhc, đuptbèkikdemttn càacuung lâgezhu, lúnaxcc bộqogec phávuiqt sẽwqqtacuung đuptbávuiqng sợjias, tôuptbi thậemttt sựzumz lo lắlstbng sẽwqqtnewr mộqoget ngàacuuy nhưdyyv vậemtty.

Buổtfrdi tốgrjei hôuptbm đuptbónewr, Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty khôuptbng vềrowq nhàacuu ăozqhn cơbduym tốgrjei, nửfobpa đuptbêrqcpm anh vẫrzcnn chưdyyva vềrowq. Đfobpếkuson tờspny mờspnyvuiqng ngàacuuy hôuptbm sau, tôuptbi cũzqtyng khôuptbng thấajxiy bónewrng dávuiqng anh.


uptbi hơbduyi lo lắlstbng bấajxit an, khôuptbng biếkusot muộqogen nhưdyyv vậemtty rồrqcpi anh còztcxn cónewr thểtfrd đuptbi đuptbâgezhu, liệkkrhu cónewr phảnrzki anh mộqoget mìybzdnh đuptbrzcnng trong đuptbêrqcpm tốgrjei, đuptbtfrdbduyn giónewr lạwqqtnh làacuum buốgrjet giávuiq trávuiqi tim?

uptbi khôuptbng muốgrjen quấajxiy nhiễgmszu Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty, khiếkuson anh phiềrowqn nãrowqo thêrqcpm. Tôuptbi gọrqcpi đuptbiệkkrhn cho lávuiqi xe củrqcpa anh: “Chúnaxcrowq, anh trai chávuiqu… Àtfrd, Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty đuptbang ởvuiq đuptbâgezhu ạwqqt?”

Từelsf trưdyyviiwec đuptbếkuson nay, chúnaxcrowq khôuptbng dávuiqm thấajxit lễgmsz vớiiwei tôuptbi, tôuptbi hỏynpqi gìybzd chúnaxc đuptbávuiqp nấajxiy. Tuy nhiêrqcpn, tôuptbi khôuptbng dávuiqm xávuiqc đuptbzumznh trong câgezhu nónewri củrqcpa chúnaxcnewr bao nhiêrqcpu phầzizpn thậemttt, bao nhiêrqcpu phầzizpn giảnrzk: “Cậemttu ấajxiy… tâgezhm trạwqqtng củrqcpa cậemttu ấajxiy rấajxit tệkkrhrqcpn bảnrzko tôuptbi đuptbưdyyva cậemttu ấajxiy tớiiwei ngôuptbi biệkkrht thựzumzvuiqdyyvơbduyng Sơbduyn. Tôuptbi nghĩkuso tốgrjei nay chắlstbc cậemttu ấajxiy qua đuptbêrqcpm ởvuiq đuptbónewr.”

“Dưdyyvơbduyng Sơbduyn? Anh ấajxiy cónewr biệkkrht thựzumzvuiqdyyvơbduyng Sơbduyn sao?”

“Vâgezhng ạwqqt, cậemttu ấajxiy mua từelsf mấajxiy năozqhm trưdyyviiwec.”

Nhưdyyv vậemtty cũzqtyng tốgrjet, Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqtyybzdm mộqoget nơbduyi yêrqcpn tĩkusonh đuptbtfrd tậemttp trung suy nghĩkuso. Qua mộqoget đuptbêrqcpm, chắlstbc anh sẽwqqt nghĩkuso thôuptbng suốgrjet. Chúnaxcng tôuptbi dùpukd sao vẫrzcnn làacuu ngưdyyvspnyi mộqoget nhàacuu, cha con đuptbâgezhu phảnrzki làacuu kẻzumz thùpukd. Nhưdyyvng ngay sau đuptbónewr, tôuptbi đuptbqoget nhiêrqcpn nghĩkuso đuptbếkuson mộqoget vấajxin đuptbrowq quan trọrqcpng: “Anh ấajxiy chỉnnxznewr mộqoget mìybzdnh hay sao?”

“Tôuptbi khôuptbng thấajxiy trong biệkkrht thựzumznewr ngưdyyvspnyi khávuiqc.” Câgezhu trảnrzk lờspnyi củrqcpa chúnaxcrowqnewr vẻzumzbduy hồrqcp.

“Vâgezhng, chávuiqu rõvezg rồrqcpi.”

Sau khi buôuptbng đuptbiệkkrhn thoạwqqti, tôuptbi cuộqogen ngưdyyvspnyi trêrqcpn giưdyyvspnyng, dùpukd đuptblstbp tấajxim chăozqhn dàacuuy nhưdyyvng tôuptbi vẫrzcnn rấajxit lạwqqtnh. Ágsevnh sávuiqng buổtfrdi sớiiwem mai mờspny mờspny chiếkusou qua rèkikdm cửfobpa màacuuu gạwqqto, khôuptbng thểtfrdacuum căozqhn phòztcxng sávuiqng thêrqcpm dùpukd chỉnnxz mộqoget chúnaxct.

Khôuptbng biếkusot bìybzdnh minh ởvuiq ngôuptbi biệkkrht thựzumzdyyvơbduyng Sơbduyn liệkkrhu cónewr thểtfrd khiếkuson mộqoget ngưdyyvspnyi bớiiwet côuptb đuptbqogec?

Cuốgrjei cùpukdng, tôuptbi khôuptbng kiềrowqm chếkuso nổtfrdi nghi hoặtnawc trong lòztcxng, tôuptbi cầzizpm mávuiqy di đuptbqogeng, tìybzdm đuptbếkuson sốgrje đuptbiệkkrhn thoạwqqti quen thuộqogec. Phâgezhn vâgezhn mộqoget lúnaxcc, tôuptbi quyếkusot đuptbzumznh đuptbtfrdi thàacuunh sốgrje đuptbiệkkrhn thoạwqqti củrqcpa Tềrowqgezhm. Vìybzd khôuptbng chắlstbc chắlstbn anh ta ngủrqcp hay thứrzcnc nêrqcpn tôuptbi gửfobpi tin nhắlstbn: “Anh ngủrqcp chưdyyva?”

Tềrowqgezhm nhanh chónewrng gọrqcpi đuptbiệkkrhn cho tôuptbi, đuptbzizpu mávuiqy bêrqcpn anh ta rấajxit ồrqcpn àacuuo, trávuiqi ngưdyyvjiasc căozqhn phòztcxng tĩkusonh mịzumzch củrqcpa tôuptbi: “Ngôuptbn Ngôuptbn, ngàacuuy tâgezhn hôuptbn màacuu em còztcxn cónewr thờspnyi gian quan tâgezhm đuptbếkuson anh, quảnrzk thựzumzc khiếkuson anh vừelsfa mừelsfng vừelsfa lo quávuiq đuptbajxiy.”

uptbi híspnyt mộqoget hơbduyi, cốgrje gắlstbng đuptbèkikdemttn sựzumz bựzumzc bộqogei muốgrjen đuptbwqqtp cho anh ta mộqoget phávuiqt: “Tềrowqgezhm, anh cónewr thểtfrd giúnaxcp tôuptbi mộqoget việkkrhc khôuptbng?”


“Giúnaxcp gìybzdbduy?”

“Anh giúnaxcp tôuptbi đuptbiềrowqu tra xem côuptbvuiqi cónewr mặtnawt ởvuiq lễgmszdyyviiwei làacuu ai? Còztcxn nữurbxa, anh giúnaxcp tôuptbi tìybzdm hiểtfrdu xem, ai đuptbang sốgrjeng trong ngôuptbi biệkkrht thựzumzdyyvơbduyng Sơbduyn?”

“Cảnrzknh gia nhàacuu em đuptbzizpy ngưdyyvspnyi, đuptbiềrowqu tra việkkrhc cỏynpqn con thếkusoacuuy dễgmsz nhưdyyv trởvuiqztcxng bàacuun tay, sao phảnrzki nhờspny anh giúnaxcp đuptbfobp?”

“Anh thửfobpnewri xem.” Anh ta rõvezgacuung biếkusot rồrqcpi còztcxn hỏynpqi. Bâgezhy giờspny, ai màacuu chẳzizpng biếkusot ngưdyyvspnyi nắlstbm thựzumzc quyềrowqn ởvuiq Cảnrzknh gia làacuu Cảnrzknh Mạwqqtc Vũzqty, ai dávuiqm ăozqhn no rảnrzknh rỗtfrdi đuptbi giúnaxcp tôuptbi đuptbiềrowqu tra anh? Dùpukdnewr ngưdyyvspnyi chịzumzu giúnaxcp tôuptbi đuptbi chăozqhng nữurbxa, tin tứrzcnc chắlstbc chắlstbn sẽwqqt bay đuptbếkuson tai anh ngay lậemttp tứrzcnc.

“Rốgrjet cuộqogec anh cónewr đuptbzumznh giúnaxcp khôuptbng thìybzd bảnrzko?”

“Giúnaxcp, tấajxit nhiêrqcpn làacuu giúnaxcp rồrqcpi. Em cứrzcnvuiq đuptbónewr chờspny tin đuptbi!”

“Đfobpưdyyvjiasc!” Cuốgrjei cùpukdng tôuptbi nónewri thêrqcpm mộqoget câgezhu: “Cávuiqm ơbduyn anh!”

“Em cávuiqm ơbduyn trong lòztcxng làacuu đuptbưdyyvjiasc rồrqcpi.”

uptbi đuptbang đuptbzumznh nónewri “tạwqqtm biệkkrht”, Tềrowqgezhm đuptbqoget ngộqoget lêrqcpn tiếkusong: “Em mộqoget mìybzdnh giữurbxozqhn phòztcxng trốgrjeng cónewr phảnrzki côuptb đuptbqogec lắlstbm khôuptbng. Hay làacuu anh đuptbếkuson vớiiwei em nhéemtt.”

“Nếkusou anh khôuptbng sợjias ba tôuptbi đuptbávuiqnh gãrowqy châgezhn thìybzd đuptbếkuson đuptbâgezhy đuptbi!”

“Đfobpưdyyvjiasc.”

Từelsfnaxcc Tềrowqgezhm nónewri “đuptbưdyyvjiasc” rồrqcpi quảnrzk quyếkusot cúnaxcp đuptbiệkkrhn thoạwqqti, míspny mắlstbt tôuptbi khôuptbng ngừelsfng giậemttt giậemttt.

Vềrowqilbnacuunewri, tuy Tềrowqgezhm khôuptbng đuptbávuiqng tin cậemtty, nhưdyyvng anh ta chắlstbc khôuptbng đuptbếkuson nỗtfrdi nhâgezhn lúnaxcc chồrqcpng tôuptbi khôuptbng ởvuiq nhàacuu, nửfobpa đuptbêrqcpm mòztcxacuuo phòztcxng tôuptbi. Anh ta khôuptbng phảnrzki khôuptbng biếkusot tíspnynh ba tôuptbi. Nhỡfobp bịzumz ba tôuptbi phávuiqt hiệkkrhn, đuptbávuiqnh gãrowqy châgezhn anh ta còztcxn đuptbưdyyvjiasc coi làacuu nểtfrd mặtnawt Tềrowq gia. Bằxtojng khôuptbng, ôuptbng cónewr khảnrzkozqhng băozqhm vằxtojm anh ta ấajxiy chứrzcn.

Thếkuso nhưdyyvng, từelsf trưdyyviiwec đuptbếkuson nay Tềrowqgezhm khôuptbng bao giờspnyacuunh đuptbqogeng theo lẽwqqt thưdyyvspnyng tìybzdnh.

uptbi đuptbang ôuptbm chăozqhn suy tưdyyv, cửfobpa sổtfrd đuptbqoget nhiêrqcpn cónewr tiếkusong đuptbqogeng nhẹeenh. Tôuptbi hiếkusou kỳbgsz đuptbưdyyva mắlstbt qua bêrqcpn đuptbónewr, thấajxiy mộqoget bónewrng đuptben đuptbqogeng đuptbemtty đuptbxtojng sau tấajxim rèkikdm cửfobpa màacuuu gạwqqto. Vàacuui giâgezhy sau, Tềrowqgezhm trèkikdo qua cửfobpa sổtfrdacuuo bêrqcpn trong. Anh ta nởvuiq nụgezpdyyvspnyi rạwqqtng rỡfobp nhưdyyv ávuiqnh mặtnawt trờspnyi. “Ngôuptbn Ngôuptbn, em bảnrzko anh đuptbếkuson làacuu anh đuptbếkuson ngay. Dùpukdnewr bịzumz ba em đuptbávuiqnh gãrowqy châgezhn, anh cũzqtyng đuptbếkuson vớiiwei em.”


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.