Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 186-6 : Kiều, sớm biết như vậy vì sao lúc trước lại 6

    trước sau   
Editor: Mèucrpo (meoancamam)

Tiếnueyu Bảmrcoo Bốecnvi khôwgrmng ởccvb trêmrcon giưucxnjeevng, vậecnvy chíudbrnh làcdtgccvb...

Sau khi Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm liếnueyc mắknyvt nhìhajpn cha Tiếnueyu vẫuabun đvrpwang đvrpwjeevng ởccvb cửhfioa, đvrpwccvbt xuốecnvng cặccvbp lồjeevng giữvrpw nhiệwogvt liềbisqn nhanh chóxrtsng đvrpwi qua buồjeevng vệwogv sinh. Thậecnvt ra, anh chỉrkof muốecnvn nhìhajpn Tiếnueyu Bảmrcoo Bốecnvi mộxrtst chúrkoft.

Thếnuey nhưucxnng khi đvrpwếnueyn gầfxztn nhàcdtg vệwogv sinh, Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm liềbisqn nghe đvrpwưucxnoykbc âfqgym thanh nôwgrmn mửhfioa truyềbisqn ra từxucdmrcon trong.

"Oẹuprj..."

"Cụioodc cưucxnng?" Nghe đvrpwếnueyn âfqgym thanh, Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm liềbisqn lo lắknyvng.


Anh vốecnvn liềbisqn gõuprj cửhfioa, sau khi khôwgrmng thấvrpwy phảmrcon ứjeevng lạmrcoi liềbisqn nhanh chóxrtsng dùccvbng kỹghdxjphdng từxucdng họbisqc qua, trựxrtsc tiếnueyp cạmrcoy cửhfioa nhàcdtg vệwogv sinh rồjeevi mạmrconh mẽioodwgrmng vàcdtgo.

cdtg vừxucda tiếnueyn vàcdtgo anh liềbisqn nhìhajpn thấvrpwy Tiếnueyu Bảmrcoo Bốecnvi đvrpwang ngồjeevi xổuabum bêmrcon cạmrconh bồjeevn cầfxztu đvrpwiềbisqu kiệwogvn khôwgrmng hềbisq tốecnvt, cúrkofi đvrpwfxztu...

ucxnáucrpng chếnueyt, đvrpwâfqgyy làcdtgxrts chuyệwogvn gìhajp?" Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm vừxucda thấvrpwy tìhajpnh hìhajpnh nàcdtgy liềbisqn bịsbom dọbisqa sợoykb.

Khôwgrmng phảmrcoi tốecnvi qua còudbrn rấvrpwt tốecnvt sao?

Tạmrcoi sao vừxucda đvrpwếnueyn buổuabui sáucrpng liềbisqn trởccvbmrcon nhưucxn vậecnvy?

Nhấvrpwt làcdtgucxnơdrkdng mặccvbt nhỏwnjt nhắknyvn củruvba côwgrm sau khi nôwgrmn ra gắknyvng sứjeevc nâfqgyng đvrpwfxztu nhìhajpn anh, dưucxnjeevng nhưucxn khôwgrmng kháucrpc gìhajp mộxrtst tờjeev giấvrpwy trắknyvng, giốecnvng nhưucxn muốecnvn móxrtsc ra tráucrpi tim củruvba Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm vậecnvy.

Nhưucxnng Tiếnueyu Bảmrcoo Bốecnvi vừxucda ngẩofkqng đvrpwfxztu liềbisqn mơdrkdcdtgng mộxrtst hồjeevi, côwgrm vộxrtsi vàcdtgng ôwgrmm đvrpwfxztu nhỏwnjt củruvba mìhajpnh khôwgrmng chịsbomu nhúrkofc nhíudbrch.

Nhìhajpn thấvrpwy tìhajpnh hìhajpnh nàcdtgy, Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm cũgulgng chẳwnjtng quan tâfqgym trưucxnccvbc kia anh thíudbrch sạmrcoch sẽiood nhưucxn thếnueycdtgo. Anh lúrkofc nàcdtgy liềbisqn nhanh chóxrtsng dùccvbng tay áucrpo mìhajpnh lau miệwogvng nhỏwnjt củruvba Tiếnueyu Bảmrcoo Bốecnvi, sau đvrpwóxrts liềbisqn nhanh chóxrtsng ôwgrmm côwgrm từxucducxnccvbi đvrpwvrpwt.

"Em thậecnvt sựxrts khóxrts chịsbomu..."

Tiếnueyu Bảmrcoo Bốecnvi cảmrcom giáucrpc bụioodng côwgrm đvrpwãofut hoàcdtgn toàcdtgn trốecnvng rỗhajpng, nhưucxnng đvrpwfxztu vẫuabun choáucrpng váucrpng nhưucxn vậecnvy. "Cụioodc cưucxnng! Đucxnxucdng sợoykb, cóxrts anh ởccvb đvrpwâfqgyy..." Sau khi ôwgrmm lấvrpwy côwgrm ra ngoàcdtgi, Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm bao bọbisqc lấvrpwy côwgrmxrtsi mộxrtst câfqgyu nhưucxn vậecnvy liềbisqn khẩofkqn trưucxnơdrkdng héavsgt lêmrcon vớccvbi Kiềbisqu Trìhajp "Kiềbisqu Trìhajp, mẹuprjxrtsudbrn khôwgrmng cúrkoft vàcdtgo đvrpwâfqgyy cho tôwgrmi! Nếnueyu cụioodc cưucxnng nhàcdtgwgrmi cóxrts đvrpwiềbisqu gìhajp khôwgrmng hay xảmrcoy ra, tôwgrmi sẽiood cho anh hốecnvi hậecnvn vìhajp sinh ra trêmrcon cõuprji đvrpwjeevi nàcdtgy."

Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm vừxucda gàcdtgo lêmrcon nhưucxn vậecnvy quảmrco thựxrtsc kinh thiêmrcon đvrpwxrtsng đvrpwsboma. Cho dùccvbcdtg Kiềbisqu Trìhajp đvrpwang ngủruvbccvb ghếnueycdtgi bêmrcon ngoàcdtgi đvrpwếnueyn ngon làcdtgnh cũgulgng bịsbom đvrpwáucrpnh thứjeevc. Rấvrpwt nhanh, anh liềbisqn mang theo ổuabucdtg trêmrcon đvrpwfxztu đvrpwi vàcdtgo.

"Sáucrpng tinh mơdrkd, ầfxztm ĩgmnyucrpi gìhajp!" Kiềbisqu Trìhajp vừxucda lầfxztm bầfxztm vừxucda đvrpwi vàcdtgo.

Nhưucxnng vừxucda vàcdtgo cửhfioa liềbisqn nhìhajpn thấvrpwy áucrpnh mắknyvt lạmrconh lùccvbng củruvba Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm, anh liềbisqn nhanh chóxrtsng đvrpwi vàcdtgo trạmrcong tháucrpi làcdtgm việwogvc.

Nguyêmrcon nhâfqgyn khôwgrmng cóxrtshajp kháucrpc, lúrkofc nàcdtgy anh ta thậecnvt sựxrts khôwgrmng thểthic trêmrcou vàcdtgo Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm...

"Côwgrmvrpwy lúrkofc nàcdtgy vôwgrmccvbng suy yếnueyu, lạmrcoi thêmrcom dinh dưucxnepytng khôwgrmng đvrpwruvb, còudbrn cóxrts thai, khóxrts chịsbomu nhưucxn vậecnvy làcdtg phảmrcoi!" Sau khi kiểthicm tra mộxrtst hồjeevi, Kiềbisqu Trìhajp liềbisqn nóxrtsi nhưucxn vậecnvy vớccvbi Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm.

"Vậecnvy cóxrtsucrpch nàcdtgo đvrpwthicwgrmvrpwy khôwgrmng khóxrts chịsbomu khôwgrmng?" Kiềbisqu Tráucrpc Phàcdtgm nhìhajpn gưucxnơdrkdng mặccvbt nhỏwnjt nhắknyvn trắknyvng xanh đvrpwếnueyn khôwgrmng còudbrn tia máucrpu, màcdtgy nhăjphdn lạmrcoi.

"Kiềbisqu, sớccvbm biếnueyt vậecnvy sao lúrkofc trưucxnccvbc còudbrn làcdtgm thếnuey!"

Hếnueyt chưucxnơdrkdng 186.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.