Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 172-2 : Duật Tiểu Gia chơi lãng mạn VS Kiều Trác Phàm xuyên tạc 2

    trước sau   

Editor: Mèajdso (meoancamam)

Anh chíacitnh vìkolm mộsnvxt chậqaxgu thủnyzdy tiêceyyn nàrdmuy màrdmu phảuxhgi chạvahmy xa đfwthếckrgn mấrdmuy cáxdwynh đfwthvahmng tậqaxgn ngoàrdmui vùrlvrng ngoạvahmi ôyiac đfwthcdsmkolmm đfwthưrlvrnyhrc loạvahmi đfwthrdmut màrdmuu mỡyiac cho cáxdwyi câzlqqy nàrdmuy. Đlxkiiedpng nhìkolmn thứesai đfwthvahm vậqaxgt nàrdmuy bâzlqqy giờnyzd đfwthếckrgn chújhryt mầuxhgm cũufbsng khôyiacng thấrdmuy, chỉidej cầuxhgn đfwthnyhri đfwthếckrgn mùrlvra hèajds thứesairdmuy nởgsyr ra hoa, miễmvljn bàrdmun cómvlj bao nhiêceyyu đfwthmsuvp.

Cho nêceyyn anh muốmvljn chọiryhn lấrdmuy mộsnvxt chậqaxgu đfwthcdsm đfwthếckrgn lújhryc đfwthómvlj tặewxsng cho Lăprtcng Côyiacng Chújhrya!

Sau khi chuyểcdsmn chậqaxgu hoa nàrdmuy vàrdmuo sâzlqqn, Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia liềbjgvn khoan thai bắxfkjt đfwthuxhgu tưrlvriedpi nưrlvriedpc cho chậqaxgu hoa nàrdmuy!

xdwyng vẻfpsa sung sưrlvriedpng phôyiac trưrlvrơgsyrng nhưrlvr vậqaxgy, hìkolmnh nhưrlvr anh đfwthãpedc sớiedpm vứesait qua sau đfwthuxhgu việyiacc mẹmsuv anh dặewxsn anh tiếckrgp đfwthãpedci Chu Tưrlvr Tềbjgv thậqaxgt tốmvljt rồvahmi.

rdmu Chu Tưrlvr Tềbjgv vốmvljn đfwthang ởgsyr trong phòckrgng kháxdwych khôyiacng biếckrgt làrdmu do mộsnvxt mìkolmnh ngồvahmi quáxdwy nhàrdmum cháxdwyn hay sao màrdmuufbsng chạvahmy ra ngoàrdmui sâzlqqn.


yiacm nay cómvlj vẻfpsa Chu Tưrlvr Tềbjgv đfwthưrlvrnyhrc nghỉidej ngơgsyri nêceyyn trêceyyn ngưrlvrnyzdi cũufbsng khôyiacng mặewxsc quầuxhgn áxdwyo màrdmuu ôyiac liu bắxfkjt mắxfkjt màrdmu cảuxhg ngưrlvrnyzdi chỉidej đfwthơgsyrn giảuxhgn mộsnvxt chiếckrgc T-shirt màrdmuu trắxfkjng, bêceyyn ngoàrdmui làrdmu mộsnvxt chiếckrgc khoáxdwyc lôyiacng màrdmuu đfwthen. Trang phụzmxhc đfwthơgsyrn giảuxhgn nhưrlvr vậqaxgy nhưrlvrng vẫgdjsn khiếckrgn Chu Tưrlvr Tềbjgvrdmuy trôyiacng vôyiacrlvrng thu hújhryt. Cũufbsng đfwthújhryng, Chu Tưrlvr Tềbjgv đfwthưrlvrnyhrc di truyềbjgvn chiềbjgvu cao củnyzda Chu tiêceyyn sinh, gưrlvrơgsyrng mặewxst cómvljrdmui phầuxhgn nhẹmsuv nhàrdmung từiedp Chu tháxdwyi tháxdwyi, nếckrgu đfwthewxst trêceyyn sàrdmun diễmvljn T thìkolm mộsnvxt chújhryt cũufbsng khôyiacng kéoeegm so vớiedpi ngưrlvrnyzdi mẫgdjsu đfwthâzlqqu!

Thựmcjyc ra đfwthâzlqqy mớiedpi làrdmu nguyêceyyn nhâzlqqn Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia khôyiacng muốmvljn thấrdmuy Chu Tưrlvr Tềbjgv đfwthi!

Bởgsyri vìkolm mỗaatbi lầuxhgn đfwthesaing cùrlvrng Chu Tưrlvr Tềbjgv, anh liềbjgvn cảuxhgm thấrdmuy áxdwynh sáxdwyng trêceyyn ngưrlvrnyzdi mìkolmnh giảuxhgm đfwthi khôyiacng íacitt. Quan trọiryhng hơgsyrn, anh sợnyhr Tiểcdsmu Chủnyzd sẽiedp nhìkolmn Chu Tưrlvr Tềbjgv nhiềbjgvu thêceyym chújhryt!

Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia khómvlj chịfwthu tron lòckrgng, Chu Tưrlvr Tềbjgv lạvahmi giốmvljng nhưrlvr khôyiacng nhậqaxgn thấrdmuy, lújhryc nàrdmuy liềbjgvn hỏjadti: "Duậqaxgt, cậqaxgu đfwthang làrdmum gìkolm vậqaxgy?"

Đlxkiưrlvrnyhrc rồvahmi, Chu Tưrlvr Tềbjgv quanh năprtcm đfwthbjgvu đfwthi theo Đlxkiàrdmum Dậqaxgt trạvahmch, tíacitnh tìkolmnh cũufbsng khôyiacng hềbjgv quanh co lòckrgng vòckrgng nhưrlvr nhữfpsang ngưrlvrnyzdi kháxdwyc. Nómvlji tómvljm lạvahmi, tíacitnh cáxdwych củnyzda anh vôyiacrlvrng hiềbjgvn hòckrga, so vớiedpi Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia vớiedpi gưrlvrơgsyrng mặewxst tưrlvrơgsyri cưrlvrnyzdi trôyiacng nhưrlvr áxdwynh mặewxst trờnyzdi rựmcjyc rỡyiacckrgn dễmvljgsyr chung hơgsyrn.

"Trồvahmng hoa!" Sau khi Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia tưrlvriedpi nưrlvriedpc cho mộsnvxt chậqaxgu hoa trốmvljng khôyiacng thìkolm liềbjgvn cầuxhgm lêceyyn vàrdmui thứesairdmu khoa tay mújhrya châzlqqn vớiedpi mấrdmuy chậqaxgu hoa kháxdwyc.

mvlji thấrdmut, ngoạvahmi trừiedp chậqaxgu hoa thủnyzdy tiêceyyn chíacitnh anh cầuxhgn ra thìkolm nhữfpsang chậqaxgu kháxdwyc làrdmu loạvahmi hoa gìkolm anh cũufbsng khôyiacng biếckrgt. Sởgsyrzzhg cầuxhgm kéoeego đfwthi cắxfkjt soàrdmun soạvahmt làrdmukolm anh mộsnvxt chújhryt cũufbsng khôyiacng muốmvljn chơgsyri vớiedpi Chu Tưrlvr Tềbjgv! Anh muốmvljn giảuxhg vờnyzd nhưrlvrkolmnh đfwthang bậqaxgn rộsnvxn nhiềbjgvu việyiacc...

"Khi nàrdmuo thìkolm cậqaxgu lạvahmi cómvlj sởgsyr thíacitch trôyiacng hoa nàrdmuy vậqaxgy? Sao tôyiaci lạvahmi khôyiacng biếckrgt?" Đlxkiưrlvrnyhrc rồvahmi, thựmcjyc sựmcjy Chu Tưrlvr Tềbjgvufbsng thậqaxgt sựmcjy bấrdmut đfwthxfkjc dĩzzhg. Từiedpjhryc còckrgn rấrdmut nhỏjadt anh đfwthãpedc đfwthi theo Đlxkiàrdmum thiếckrgu đfwthếckrgn khu S, ngoạvahmi trừiedp mấrdmuy têceyyn nhómvljc Đlxkiàrdmum gia nàrdmuy thìkolm anh thậqaxgt sựmcjyufbsng khôyiacng cómvlj anh em nàrdmuo cùrlvrng tuổxcesi cảuxhg!

yiacm nay khómvljmvlj đfwthưrlvrnyhrc mộsnvxt ngàrdmuy nghỉidej ngơgsyri, ngoạvahmi trừiedp đfwthi tìkolmm Đlxkiàrdmum Duậqaxgt chơgsyri thìkolm anh cũufbsng khôyiacng biếckrgt nêceyyn tìkolmm chỗaatbrdmuo giếckrgt thờnyzdi gian tốmvljt hơgsyrn nữfpsaa!

Nhưrlvrng hẳxoqrn Chu Tưrlvr Tềbjgv khôyiacng hềbjgv biếckrgt, sựmcjy thậqaxgt làrdmu anh trong mắxfkjt Đlxkiàrdmum Duậqaxgt đfwthãpedc sớiedpm thàrdmunh tìkolmnh đfwthfwthch tiềbjgvm ẩiedpn rồvahmi!

"Cómvlj rấrdmut nhiềbjgvu chuyệyiacn cậqaxgu khôyiacng biếckrgt!" Víacit dụzmxh nhưrlvr khi Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia anh đfwthi vệyiac sinh sẽiedprlvrng năprtcm tờnyzd giấrdmuy, còckrgn khi đfwthi nhẹmsuv thìkolm sẽiedpacitnh nhẩiedpm trong lòckrgng, nhữfpsang đfwthiềbjgvu nàrdmuy Chu Tưrlvr Tềbjgv nhấrdmut đfwthfwthnh sẽiedp khôyiacng biếckrgt.

Nhưrlvrng nhữfpsang chuyệyiacn nàrdmuy, Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia cũufbsng khôyiacng nghĩzzhg muốmvljn chia sẻfpsa vớiedpi Chu Tưrlvr Tềbjgv.

Đlxkiâzlqqy chíacitnh làrdmu * củnyzda anh!


Nhưrlvrng nếckrgu tiểcdsmu Côyiacng Chújhrya muốmvljn biếckrgt, ngưrlvrnyhrc lạvahmi anh sẽiedp khôyiacng đfwthcdsm ýotwn chia sẻfpsa vớiedpi côyiac...

Nhưrlvrng khi Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia ởgsyr trong lòckrgng câzlqqn nhắxfkjc mấrdmuy việyiacc kỳrarz quặewxsc quáxdwyi dịfwthrdmuy, hìkolmnh nhưrlvr anh cũufbsng khôyiacng suy xéoeegt đfwthếckrgn tiểcdsmu Côyiacng Chújhrya nhàrdmu ngưrlvrnyzdi ta cũufbsng khôyiacng nhấrdmut đfwthfwthnh muốmvljn biếckrgt mấrdmuy việyiacc đfwthen tốmvlji nàrdmuy đfwthâzlqqu!

"Vậqaxgy ưrlvr?" Vẻfpsa mặewxst Chu Tưrlvr Tềbjgvmvlj chújhryt đfwthau lòckrgng.

Khôyiacng còckrgn cáxdwych nàrdmuo, cơgsyr bảuxhgn mộsnvxt năprtcm anh cómvlj 360 ngàrdmuy thìkolm đfwthbjgvu ởgsyr khu S.

Muốmvljn hiểcdsmu rõprtc ngưrlvrnyzdi kháxdwyc nhiềbjgvu mộsnvxt chújhryt, hẳxoqrn sẽiedp khôyiacng cómvlj chuyệyiacn kia...

"Tráxdwynh ra chújhryt! Tôyiaci đfwthâzlqqy muốmvljn cắxfkjt tỉideja câzlqqy hoa!" Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia kiêceyyu ngạvahmo hùrlvrng hổxcesmvlji, trôyiacng nhưrlvr anh hiểcdsmu đfwthưrlvrnyhrc mấrdmuy thứesairdmuy bao nhiêceyyu!

lxkiưrlvrnyhrc..." Ngưrlvrnyhrc lạvahmi Chu Tưrlvr Tềbjgv khôyiacng cómvlj bấrdmut kỳrarz hoàrdmui nghi nàrdmuo vớiedpi Đlxkiàrdmum Duậqaxgt. Chỉidejrdmu khi anh nhìkolmn thấrdmuy mấrdmuy bôyiacng hoa bịfwth Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia cắxfkjt rơgsyri dưrlvriedpi đfwthrdmut, màrdmuy nhíacitu lạvahmi: "Duậqaxgt, nhữfpsang cáxdwyi nàrdmuy cũufbsng khôyiacng đfwthcdsm lạvahmi sao? Vừiedpa nởgsyr ra liềbjgvn cắxfkjt sạvahmch, quáxdwy đfwtháxdwyng tiếckrgc!"

Chu Tưrlvr Tềbjgv thậqaxgt khôyiacng biếckrgt mấrdmuy thứesai hoa hoa cỏjadt cỏjadtrdmuy. Anh chỉidej đfwthơgsyrn thuầuxhgn thấrdmuy mấrdmuy bôyiacng hoa tưrlvrơgsyri bịfwthpedcng phíacit nhưrlvr vậqaxgy quáxdwy tiếckrgc.

rdmu nghe đfwthưrlvrnyhrc Chu Tưrlvr Tềbjgv nhắxfkjc nhởgsyr, rốmvljt cuộsnvxc Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia cũufbsng chújhry ýotwn tớiedpi bôyiacng hoa hồvahmng nhạvahmt bịfwth anh cắxfkjt rơgsyri dưrlvriedpi đfwthrdmut...

jhryc nàrdmuy Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia mớiedpi ýotwn thứesaic đfwthưrlvrnyhrc - - xong rồvahmi!

Khi nãpedcy anh diễmvljn quáxdwy mứesaic nhậqaxgp vai, đfwthbjgvu quêceyyn mấrdmut mấrdmuy chậqaxgu hoa nàrdmuy hìkolmnh nhưrlvrrdmu ôyiacng giàrdmu nhàrdmu anh đfwthfwthnh tặewxsng cho ôyiacng ngoạvahmi tậqaxgn thàrdmunh phốmvlj D.

Nghe nómvlji năprtcm đfwthómvlj ôyiacng giàrdmu nhàrdmu anh lújhryc đfwthómvljckrgn ởgsyr thàrdmunh phốmvlj D khiếckrgn mấrdmuy chậqaxgu hoa ôyiacng ngoạvahmi thíacitch nhấrdmut thàrdmunh vôyiacrlvrng thêceyy thảuxhgm màrdmu bắxfkjt đfwthuxhgu mỗaatbi năprtcm phảuxhgi tặewxsng qua đfwthómvlj mấrdmuy chậqaxgu hoa tựmcjy tay trồvahmng. Hơgsyrn nữfpsaa kiêceyyn trìkolm nhưrlvr vậqaxgy đfwthưrlvrnyhrc hai mưrlvrơgsyri mấrdmuy năprtcm rồvahmi.

Mấrdmuy chậqaxgu nàrdmuy đfwthbjgvu đfwthãpedc nởgsyr hoa rồvahmi.


yiacm qua anh mớiedpi nghe mẹmsuvmvlji, lầuxhgn nàrdmuy nếckrgu Đlxkiàrdmum thiếckrgu trởgsyr vềbjgvmvlj hai ngàrdmuy nghỉidej thìkolm sẽiedpceyyn đfwthưrlvrnyzdng đfwthưrlvra mấrdmuy chậqaxgu hoa nàrdmuy đfwthếckrgn thàrdmunh phốmvlj D!

rdmu hiệyiacn tạvahmi, hoa đfwthãpedc nởgsyr đfwthâzlqqu?

Đlxkibjgvu ởgsyrrlvriedpi đfwthrdmut hếckrgt rồvahmi!

rdmu tạvahmo nghiệyiacp chíacitnh làrdmuzlqqy kéoeego Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia đfwthang cầuxhgm!

Ýsnvx thứesaic đfwthưrlvrnyhrc đfwthiềbjgvu nàrdmuy, lújhryc nàrdmuy Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia hốmvlji hậqaxgn đfwthếckrgn ruộsnvxt đfwthbjgvu xanh!

Huhu...

Lầuxhgn nàrdmuy phảuxhgi làrdmum sao mớiedpi đfwthưrlvrnyhrc?

Vốmvljn muốmvljn giảuxhg vờnyzd bậqaxgn rộsnvxn nhiềbjgvu việyiacc, khôyiacng đfwthcdsm ýotwn đfwthếckrgn Chu Tưrlvr Tềbjgv.

Hiệyiacn giờnyzd anh bịfwth nghiệyiacp quậqaxgt rồvahmi!

Hẳxoqrn làrdmu Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia trong khoảuxhgng thờnyzdi gian tiếckrgp theo sẽiedp thậqaxgt sựmcjy trởgsyrceyyn vôyiacrlvrng bậqaxgn rộsnvxn nhiềbjgvu việyiacc rồvahmi!

Bởgsyri vìkolm anh phảuxhgi xoắxfkjn xuýotwnt làrdmum sao đfwthcdsm gắxfkjn lạvahmi mấrdmuy bôyiacng hoa bịfwth anh lung tung cắxfkjt đfwthi, miễmvljn cho Đlxkiàrdmum thiếckrgu trởgsyr vềbjgv liềbjgvn xửpksuotwn anh...

rdmu Chu Tưrlvr Tềbjgv nhìkolmn Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia chỉidej bịfwthkolmnh hỏjadti mộsnvxt câzlqqu màrdmu mặewxst đfwthãpedcxdwym xịfwtht liềbjgvn cómvlj chújhryt mơgsyr hồvahm.

kolmnh nhưrlvrjhryc nãpedcy anh cũufbsng chưrlvra nómvlji sai cáxdwyi gìkolm đfwthi?

Tạvahmi sao vẻfpsa mặewxst Đlxkiàrdmum Duậqaxgt lạvahmi biếckrgn thàrdmunh cáxdwyi đfwthesaic hạvahmnh nàrdmuy?

Tiếckrgc rằitidng làrdmu tổxcesn thưrlvrơgsyrng trong lòckrgng Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia, Chu Tưrlvr Tềbjgvzzhgnh viễmvljn sẽiedp khôyiacng biếckrgt...

- - đfwthưrlvrnyzdng phâzlqqn cáxdwych - -

"Anh Duậqaxgt, sao trôyiacng anh lạvahmi mệyiact mỏjadti nhưrlvr vậqaxgy?" Lăprtcn qua lăprtcn lạvahmi cảuxhg ngàrdmuy, khi Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia lầuxhgn nữfpsaa ngồvahmi trưrlvriedpc mặewxst Lăprtcng Côyiacng Chújhrya, côyiac liềbjgvn hỏjadti nhưrlvr vậqaxgy.

Nhưrlvrng Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia hẳxoqrn sẽiedp khôyiacng nómvlji cho Lăprtcng Côyiacng Chújhrya, thậqaxgt ra anh đfwthãpedc luôyiacn đfwthesaing trong sâzlqqn Đlxkiàrdmum gia màrdmurlvrng keo dáxdwyn từiedpng bôyiacng hoa vềbjgv vịfwth tríacitufbs. Vìkolm phảuxhgi làrdmum cho nómvlj trôyiacng giốmvljng thậqaxgt đfwthcdsm Đlxkiàrdmum thiếckrgu khôyiacng pháxdwyt hiệyiacn, anh quảuxhg thậqaxgt đfwthãpedcrlvrng ra rấrdmut nhiềbjgvu sứesaic lựmcjyc.

Bậqaxgn rộsnvxn sốmvljng sómvljt từiedpxdwyng sớiedpm đfwthếckrgn bâzlqqy giờnyzd, vụzmxhrdmuy cuốmvlji cùrlvrng cũufbsng xong!

Tuy hiệyiacn tạvahmi nhữfpsang bôyiacng hoa nàrdmuy đfwthãpedc đfwthưrlvrnyhrc anh gắxfkjn lạvahmi đfwthếckrgn đfwthsnvx nhìkolmn từiedp trêceyyn xuốmvljng sẽiedp khôyiacng kháxdwyc lắxfkjm nhưrlvrng Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia vẫgdjsn lo lắxfkjng vềbjgv đfwthôyiaci hỏjadta nhãpedcn kim tinh củnyzda Đlxkiàrdmum thiếckrgu nhàrdmu bọiryhn họiryh! Nếckrgu bịfwth pháxdwyt hiệyiacn thìkolm anh nêceyyn làrdmum thếckrgrdmuo mớiedpi đfwthưrlvrnyhrc?

"Khôyiacng sao, cũufbsng khôyiacng bịfwth mệyiact chếckrgt! Hôyiacm nay chuẩiedpn bịfwth mộsnvxt chậqaxgu thủnyzdy tiêceyyn nhưrlvrng bâzlqqy giờnyzdmvljckrgn chưrlvra nảuxhgy mầuxhgm, sợnyhr em khôyiacng thểcdsm chăprtcm sómvljc tốmvljt đfwthưrlvrnyhrc nêceyyn trưrlvriedpc cứesai đfwthcdsm chỗaatb anh đfwthi! Chờnyzd đfwthếckrgn lújhryc nómvljrdmui ra rồvahmi anh lạvahmi tặewxsng cho em!" Duậqaxgt Tiểcdsmu Gia khôyiacng kháxdwyc Đlxkiàrdmum thiếckrgu nhàrdmu bọiryhn họiryh lắxfkjm, cómvlj chuyệyiacn gìkolm đfwthbjgvu thẳxoqrng thắxfkjn nómvlji.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.