Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1163 : Lưu Sủy Chết

    trước sau   
“Khôbxxfng cóowwz khảaimiwodnng! Tuyệjugct đoqljzbuoi khôbxxfng cóowwz khảaimiwodnng! Liêaijmn còjugcn muốzbuon nhấetdvt thốzbuong chưmwke giáxxoro vạirihn pháxxori, liêaijmn còjugcn chinh phụphdbc vũyhhr trụphdbmsxeng tỉggdw vịaspr diệjugcn. Thàmsxenh lậcgtwp bấetdvt thếfifbbxxfng huâxubvn, bấetdvt thếfifb đoqljếfifb quốzbuoc! Liêaijmn nhưmwke thếfifbmsxeo cóowwz thểbeyw bạirihi trong tay ngưmwkeơetdvi! Tuyệjugct đoqljzbuoi khôbxxfng cóowwz khảaimiwodnng!” Lưmwkeu Sủxljjy pháxxort ra ríhgslt gàmsxeo khôbxxfng cam lòjugcng, trong mắghzft hắghzfn bắghzfn ra hỏrkqpa diễhyrpm cừticgu hậcgtwn. Giờscsi khắghzfc nàmsxey, hắghzfn châxubvn chíhgslnh đoqljaijmn cuồfwnung.

“Oàmsxenh đoqljùzzwpng!”

Cửqfngu châxubvu đoqljirihi đoqljaspra, mộxllht mảaiming hắghzfc áxxorm. Toàmsxen bộxllhxxorn khíhgsl, lệjugc khíhgsl, nộxllh khíhgsl, tàmsxe khíhgsl, ma khíhgsl... toàmsxen bộxllhwodnng lưmwkeqoygng phụphdb diệjugcn vũyhhr trụphdb, toàmsxen bộxllh dốzbuoc vàmsxeo mộxllht quyềywjln, đoqljáxxornh vềywjl phíhgsla Phưmwkeơetdvng Vâxubvn.

Đurhvâxubvy làmsxe phảaimin kíhgslch cuốzbuoi cùzzwpng củxljja Lưmwkeu Sủxljjy!

Đurhvzbuoi mặskwit phảaimin kíhgslch cuốzbuoi cùzzwpng củxljja Lưmwkeu Sủxljjy, Phưmwkeơetdvng Vâxubvn trêaijmn mặskwit chỉggdwowwz nụphdbmwkescsii, nhưmwke Phậcgtwt tổjaec niêaijmm hoa, cưmwkescsii xem vạirihn vậcgtwt. Hắghzfn bàmsxen tay mởxxor ra, chậcgtwm rãzwsdi xoay chuyểbeywn, toàmsxen bộxllh thiêaijmn đoqljaspra vũyhhr trụphdb, thưmwkeơetdvng sinh vạirihn vậcgtwt, giốzbuong nhưmwke đoqljywjlu theo bàmsxen tay hắghzfn màmsxe chuyểbeywn đoqljxllhng.

Miệjugcng hắghzfn mởxxor ra, nóowwzi từticgng chữxxyc mộxllht, mỗfwnui mộxllht chữxxycyhhrng khôbxxfng vang dộxllhi, nhưmwkeng cóowwz thểbeywmsxem cho cửqfngu châxubvu đoqljirihi đoqljaspra, thưmwkeơetdvng sinh vạirihn vậcgtwt đoqljywjlu rõbjslmsxeng nghe đoqljưmwkeqoygc:


“Vũyhhr - trụphdb - trong - tay, Vạirihn - hóowwza - sinh - nhấetdvt".

msxen tay Phưmwkeơetdvng Vâxubvn, pháxxort ra mộxllht cỗfwnu lựjugcc lưmwkeqoygng trầritnm trọywjlng. Lòjugcng bàmsxen tay, mộxllht đoqljiriho hàmsxeo quang hìfwnunh khung hiệjugcn lêaijmn, hàmsxeo quang diễhyrpn biếfifbn, rõbjslmsxeng hiệjugcn ra hìfwnunh dạirihng cửqfngu châxubvu đoqljirihi đoqljaspra.

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn bàmsxen tay vừticga lậcgtwt, ấetdvn đoqlji ra ngoàmsxei.

“Oàmsxenh!”

Chỉggdw mộxllht chưmwkexxorng, Lưmwkeu Sủxljjy cùzzwpng yêaijmu ma thiêaijmn ngoạirihi cưmwkescsing đoqljirihi trong thâxubvn thểbeyw hắghzfn, đoqljywjlu cùzzwpng nhau chấetdvn thàmsxenh phấetdvn vụphdbn. Mộxllht chưmwkexxorng nàmsxey pháxxort ra, thiêaijmn nam đoqljaspra bắghzfc, toàmsxen bộxllh thếfifb giớqfngi trung thổjaec, đoqljywjlu mãzwsdnh liệjugct chấetdvn đoqljxllhng mộxllht chúryomt.

“Kếfifbt thúryomc rồfwnui sao?”

Trêaijmn mộxllht đoqljggdwnh núryomi cựjugcc xa, Tháxxori Bảaimio nhìfwnun vềywjl phíhgsla kinh thàmsxenh, khôbxxfng thểbeyw tin nóowwzi.

“Khôbxxfng thểbeywmwkexxorng đoqljưmwkeqoygc, hắghzfn lạirihi cóowwz thểbeyw thựjugcc thàmsxenh côbxxfng. Phu tửqfng thựjugcc khôbxxfng cóowwz nhìfwnun lầritnm ngưmwkescsii!...”

Tháxxori Phóowwz hai mắghzft rơetdvi lệjugc, vui quáxxormsxe khóowwzc.

Nhưmwkeng màmsxe đoqljxllht nhiêaijmn trong lúryomc đoqljóowwz...

“Ha ha ha, liêaijmn còjugcn chưmwkea cóowwz thấetdvt bạirihi! Liêaijmn còjugcn chưmwkea cóowwz thấetdvt bạirihi! Lấetdvy máxxoru làmsxem dẫmwken, thiêaijmn đoqljaspra làmsxem dẫmwken, tếfifb luyệjugcn cho ta. Thiêaijmn đoqljaspra quầritnn ma, xuấetdvt hiệjugcn đoqlji!”

Tiếfifbng cưmwkescsii đoqljaijmn cuồfwnung cuốzbuoi cùzzwpng củxljja Lưmwkeu Sủxljjy, vang vọywjlng thiêaijmn đoqljaspra. Hắghzfn lợqoygi dụphdbng Nguyêaijmn thầritnn thoáxxort pháxxor, mộxllht ngụphdbm khíhgsl tứsliic sinh mệjugcnh cuốzbuoi cùzzwpng, phun vềywjl phíhgsla cựjugc luâxubvn trêaijmn bầritnu trờscsii.

“Tiểbeywu đoqljjugc, giúryomp ta!”


Phưmwkeơetdvng Lâxubvm lo lắghzfng rốzbuong to, từticg trêaijmn trờscsii truyềywjln đoqljếfifbn. Hắghzfn liềywjlu chếfifbt bắghzft lấetdvy thâxubvn thểbeyw Phúryomc khang côbxxfng chúryoma, nhưmwkeng nhưmwke thếfifbmsxeo cũyhhrng khôbxxfng thểbeyw đoqljem Phúryomc khang côbxxfng chúryoma kéjugco ra.

“Khôbxxfng tốzbuot!”

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn trong lòjugcng hơetdvi trầritnm xuốzbuong, chỉggdw thấetdvy cựjugc luâxubvn lạirihi tăwodnng vọywjlt gấetdvp trăwodnm lầritnn, cùzzwpng hai đoqljiriho Tam Hoàmsxeng cấetdvm chếfifb bao phủxljj thiêaijmn đoqljaspra liêaijmn tiếfifbp cùzzwpng mộxllht chỗfwnu. Cùzzwpng lúryomc đoqljóowwz, trong thiêaijmn đoqljaspra, rõbjslmsxeng xuấetdvt hiệjugcn cáxxorc cáxxornh cổjaecng, vôbxxfzzwpng yêaijmu ma gầritnm ríhgslt, từticg bốzbuon phưmwkeơetdvng táxxorm hưmwkeqfngng hộxllhi tụphdbmsxe đoqljếfifbn.

aijmu ma nàmsxey cùzzwpng Thiêaijmn ma, Âaimim ma linh thểbeywmwkebxxf, hoàmsxen toàmsxen khôbxxfng giốzbuong nhau. Màmsxe thậcgtwt sựjugcmsxemwkescsing giảaimi sinh đoqljxllhng. Lâxubvn giáxxorp màmsxeu xanh đoqljen áxxornh mắghzft dữxxyc tợqoygn, răwodnng nhọywjln sắghzfc béjugcn, thâxubvn thểbeywmwkescsing đoqljirihi. Yêaijmu ma nàmsxey đoqljóowwzzzwpng sứsliic tru lêaijmn, xôbxxfng mạirihnh tớqfngi. Mỗfwnui mộxllht cáxxori đoqljywjlu tưmwkeơetdvng đoqljưmwkeơetdvng vớqfngi võbjsl giảaimi Mệjugcnh Tinh cảaiminh.

Mạirihnh nhấetdvt, cóowwz chúryomt ma đoqljritnu, thậcgtwm chíhgslowwz thểbeyw bằmdftng đoqljưmwkeqoygc cưmwkescsing giảaimi Huyềywjln Minh. Hơetdvn nữxxyca khôbxxfng chỉggdwmsxe mộxllht con, màmsxemsxeetdvn hai mưmwkeơetdvi con.

aijmu ma Huyềywjln Minh cảaiminh nàmsxey, đoqljang đoqljáxxornh sâxubvu vàmsxeo cấetdvm chếfifb Tam Hoàmsxeng, gia tốzbuoc cấetdvm chếfifb sụphdbp đoqljjaec.

“Ôkssjng!”

Cựjugc luâxubvn tốzbuoc đoqljxllh biếfifbn hóowwza phi thưmwkescsing nhanh, trong chớqfngp mắghzft, mộxllht trăwodnm lẻuvgmxxorm vịaspr hoàmsxeng thấetdvt tửqfngbxxfn lậcgtwp tứsliic kêaijmu thảaimim lêaijmn. Thâxubvn thểbeyw bọywjln họywjl nhanh chóowwzng băwodnng giảaimii, huyếfifbt dịasprch tinh hoa trong thâxubvn thểbeyw, bịaspr đoqljirihi trậcgtwn lấetdvy ra dung nhậcgtwp trậcgtwn pháxxorp, đoqljbeyw cởxxori bỏrkqp cấetdvm chếfifb Tam Hoàmsxeng.

“Cứsliiu ta!”

“Phưmwkeơetdvng Vâxubvn, ta cho ngưmwkeơetdvi làmsxem Vũyhhr Mụphdbc. Mau cứsliiu ta đoqlji ra!”

“Cứsliiu cứsliiu ta. Ta khôbxxfng muốzbuon chếfifbt!”

Toàmsxen bộxllh hoàmsxeng tửqfng hoàmsxeng nữxxyc đoqljywjlu kêaijmu to lêaijmn, bọywjln họywjl cảaimim giáxxorc tùzzwpy thờscsii đoqljywjlu phảaimii tửqfng vong.

“Quáxxor nhanh!”


Trậcgtwn pháxxorp tốzbuoc đoqljxllh hấetdvp thu huyếfifbt dịasprch tinh hoa, xa xa vưmwkeqoygt qua Phưmwkeơetdvng Vâxubvn dựjugchgslnh. Hơetdvn mưmwkescsii hoàmsxeng tửqfng hoàmsxeng nữxxyc thựjugcc lựjugcc kéjugcm cỏrkqpi nhấetdvt, đoqljritnu tiêaijmn nổjaec tan xáxxorc màmsxe chếfifbt. Huyếfifbt dịasprch toàmsxen thâxubvn, ùzzwpa vàmsxeo bêaijmn trong cựjugc luâxubvn, róowwzt vàmsxeo cấetdvm chếfifb Tam Hoàmsxeng.

“Phàmsxenh!”

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn thâxubvn hìfwnunh rung lêaijmn, đoqljirihp đoqljetdvt phóowwzng lêaijmn. Trong phúryomt chốzbuoc, mạirihnh mẽdjko đoqljem Kếfifb Đurhvôbxxfbxxfng chúryoma, Phúryomc Khang côbxxfng chúryoma, Thanh Vĩowwznh côbxxfng chúryoma, Lưmwkeu Khảaimii, Lưmwkeu Triệjugct mấetdvy ngưmwkescsii, mạirihnh mẽdjko từticgaijmn trong đoqljirihi trậcgtwn Nhâxubvn Hoàmsxeng luyệjugcn chếfifb đoqljbeyw mởxxor ra cấetdvm chếfifb Tam Hoàmsxeng kéjugco ra.

Mộxllht loạiriht hàmsxenh đoqljxllhng nàmsxey, hoàmsxen thàmsxenh trong khoảaiminh khắghzfc.

“A!”.

Ra ngoàmsxei ýuaal muốzbuon, khi Phưmwkeơetdvng Vâxubvn đoqljem nhưmwkeng hoàmsxeng tửqfng hoàmsxeng nữxxycmsxey cứsliiu ra khỏrkqpi trậcgtwn. Đurhváxxorm ngưmwkescsii Kếfifb Đurhvôbxxfbxxfng chúryoma đoqljxllht nhiêaijmn la lớqfngn, lậcgtwp tứsliic ngấetdvt đoqlji. Từticgng cỗfwnuxxoru tưmwkeơetdvi, giốzbuong nhưmwkeowwz sinh mệjugcnh, từticg khiếfifbu khổjaecng toàmsxen thâxubvn bọywjln họywjl nhẹhwxa nhàmsxeng đoqlji ra, ùzzwpa tớqfngi cựjugc luâxubvn.

“Lưmwkeu Sủxljjy đoqljãzwsd đoqljem bọywjln họywjl luyệjugcn hóowwza giốzbuong nhưmwke pháxxorp khíhgsl, đoqljưmwkea hồfwnun pháxxorch bọywjln họywjl luyệjugcn vàmsxeo bêaijmn trong trậcgtwn đoqljfwnu!!...”

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn trong lòjugcng trầritnm xuốzbuong. Hắghzfn vừticga thấetdvy liềywjln rõbjslmsxeng. Hắghzfn kéjugco ra nhưmwke vậcgtwy, chẳggdwng kháxxorc nàmsxeo đoqljem linh hồfwnun bọywjln họywjljugcxxorch. Mộxllht nửqfnga ởxxor lạirihi cựjugc luâxubvn trậcgtwn đoqljfwnu. Mộxllht nửqfnga ởxxor trong thâxubvn thểbeyw. Linh hồfwnun xéjugcxxorch thốzbuong khổjaec, ai màmsxe chịaspru nổjaeci.

Nhưmwkeng màmsxe khôbxxfng làmsxem nhưmwke vậcgtwy, bọywjln họywjl chíhgslnh làmsxe chỉggdwjugcn đoqljưmwkescsing chếfifbt. Trựjugcc tiếfifbp bịaspr huyếfifbt tếfifb!

Phàmsxenh phàmsxenh phàmsxenh!

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn khôbxxfng dáxxorm chậcgtwm trễhyrp, vộxllhi vàmsxeng thi triểbeywn cấetdvm ấetdvn, đoqljem đoqljáxxorm ngưmwkescsii Lưmwkeu Triệjugct, Lưmwkeu Khảaimii phong ấetdvn lạirihi. Phòjugcng ngừticga linh hồfwnun bọywjln họywjl tiêaijmu táxxorn.

“Phàmsxenh!”

Nhưmwkeng vàmsxeo lúryomc nàmsxey, mộxllht tiếfifbng nổjaec kinh thiêaijmn, cựjugc luâxubvn nổjaec mạirihnh. Trậcgtwn pháxxorp đoqljãzwsd khôbxxfng thểbeyw nghịasprch chuyểbeywn. Huyếfifbt mạirihch hoàmsxeng tộxllhc khổjaecng lồfwnu, dung nhậcgtwp vàmsxeo bêaijmn trong cấetdvm chếfifb Tam Hoàmsxeng.


“Lệjugc!”

Chỉggdw nghe mộxllht trậcgtwn ríhgslt gàmsxeo thôbxxf bạiriho, mộxllht trăwodnm lẻuvgmxxorm cáxxornh cửqfnga nhanh chóowwzng biếfifbn mấetdvt. Yêaijmu ma vôbxxfzzwpng, giốzbuong nhưmwke đoqljàmsxen châxubvu chấetdvu, từticg trong đoqljóowwz bay ra.

“Khặskwic khặskwic khặskwic! Huyếfifbt thựjugcc! Huyếfifbt thựjugcc!...”

“Máxxoru thịasprt thậcgtwt nhiềywjlu, toàmsxen bộxllh nuốzbuot!...”

“Giam cầritnm chúryomng ta hơetdvn mưmwkescsii vạirihn năwodnm. Rốzbuot cuộxllhc đoqlji ra. Ta muốzbuon trảaimi thùzzwp, ta muốzbuon trảaimi thùzzwp! Thếfifb giớqfngi nàmsxey, khôbxxfng tha ai sốzbuong, toàmsxen bộxllh sinh mệjugcnh, đoqljywjlu phảaimii tửqfng vong!”

“Giếfifbt bọywjln chúryomng! Chinh phụphdbc thếfifb giớqfngi nàmsxey! Khặskwic khặskwic khặskwic, mọywjli ngưmwkescsii tùzzwpy ýuaal giếfifbt hạirihi đoqlji!”

Từticgng đoqljiriho ýuaal thứsliic tàmsxe áxxorc, hắghzfc áxxorm, mạirihnh mẽdjko, ởxxor trêaijmn hưmwke khôbxxfng xuyêaijmn qua lạirihi.

“Tiểbeywu đoqljjugc! Đurhvi mau! Đurhvirihi quâxubvn yêaijmu ma bịaspr thảaimi ra, chỉggdwowwz ta cóowwz thểbeyw ngăwodnn cảaimin đoqljưmwkeqoygc bọywjln chúryomng. Chạirihy nhanh rờscsii khỏrkqpi nơetdvi nàmsxey!”

Phưmwkeơetdvng Lâxubvm nhìfwnun thấetdvy cảaiminh nàmsxey, lo lắghzfng nóowwzi:

“Chủxljj nhâxubvn! Ta đoqljãzwsd thứsliic tỉggdwnh sốzbuo mệjugcnh cùzzwpng kýuaalsliic củxljja mìfwnunh. Yêaijmu ma nàmsxey, đoqljbeyw cho ta tớqfngi đoqljzbuoi phóowwz bọywjln chúryomng!”

Thanh âxubvm Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung, đoqljxllht nhiêaijmn vang lêaijmn ởxxor trong đoqljritnu Phưmwkeơetdvng Vâxubvn.

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn nởxxor nụphdbmwkescsii nóowwzi:

“Khôbxxfng phảaimii ta, màmsxemsxe chúryomng ta. Khôbxxfng phảaimii sốzbuo mệjugcnh củxljja ngưmwkeơetdvi, màmsxemsxe sốzbuo mệjugcnh củxljja chúryomng ta!”


“Ôkssjng!”

mwke khôbxxfng chấetdvn đoqljxllhng, Phưmwkeơetdvng Vâxubvn vọywjlt lêaijmn. Ngay tạirihi vôbxxf sốzbuo áxxornh mắghzft lo lắghzfng, lo âxubvu, quan tâxubvm. Thâxubvn hìfwnunh Phưmwkeơetdvng Vâxubvn, đoqljxllht nhiêaijmn dịasprch hìfwnunh biếfifbn hóowwza, toàmsxen bộxllh thâxubvn thểbeyw huyếfifbt nhụphdbc, hóowwza thàmsxenh mộxllht tòjugca chung thậcgtwt lớqfngn.

Nhấetdvt mộxllht tòjugca “Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung” to lớqfngn, tạiriho thàmsxenh từticg huyếfifbt nhụphdbc!

“Ôkssjng!”

Mộxllht tiếfifbng cựjugc chung hùzzwpng mạirihnh pháxxort ra, ởxxor tạirihi miệjugcng chung, pháxxort ra hấetdvp lựjugcc vôbxxfzzwpng. Trong tíhgslch tắghzfc, ba mưmwkeơetdvi sáxxoru thiêaijmn cưmwkeơetdvng, bảaimiy mưmwkeơetdvi hai đoqljaspra sáxxort, tổjaecng cộxllhng mộxllht trăwodnm lẻuvgmxxorm đoqljiriho cáxxornh cửqfnga thiêaijmn đoqljaspra, đoqljfwnung thờscsii đoqljãzwsd bịaspr hấetdvp dẫmwken: Yêaijmu ma phóowwzng ra nhưmwke châxubvu chấetdvu, khôbxxfng cóowwz lựjugcc lưmwkeqoygng phảaimin kháxxorng gìfwnu, tựjugca nhưmwkeetdv liễhyrpu bịasprryomt vàmsxeo bêaijmn trong tòjugca Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung nàmsxey.

Ôkssjng!

aijmu áxxorm vôbxxfzzwpng vôbxxf tậcgtwn, húryomt vàmsxeo bêaijmn trong Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung. Yêaijmu ma nàmsxey liềywjln giốzbuong nhưmwke trứsliing Tàmsxe Thầritnn Tàmsxe Thầritnn phâxubvn thâxubvn lúryomc trưmwkeqfngc, trởxxor thàmsxenh vậcgtwt bổjaecmwkemuznng củxljja Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung.

Sau khi cóowwz đoqljưmwkeqoygc cổjaec phậcgtwt xáxxor lợqoygi, Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung giốzbuong nhưmwkeowwz đoqljxllht pháxxor, cùzzwpng tiêaijmn thiêaijmn sốzbuo mệjugcnh hạirihn chếfifb nguyêaijmn bảaimin nóowwz chỉggdwowwz thểbeyw cắghzfn nuốzbuot Tàmsxe Thầritnn. Nhưmwkeng hiệjugcn tạirihi cắghzfn nuốzbuot cùzzwpng khắghzfc chếfifb tiêaijmn thiêaijmn, đoqljãzwsd muốzbuon khuếfifbch táxxorn đoqljếfifbn ma vậcgtwt.

“Ôkssjng!”

Hấetdvp thu mỗfwnui mộxllht yêaijmu ma, Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung liềywjln bàmsxenh trưmwkeqfngng mộxllht phầritnn, lựjugcc lưmwkeqoygng cũyhhrng càmsxeng cưmwkescsing đoqljirihi mộxllht phầritnn: Ngay cảaimi “năwodnng lưmwkeqoygng sinh mệjugcnh” cưmwkescsing đoqljirihi củxljja yêaijmu ma, trởxxor thàmsxenh thuốzbuoc bổjaec cho Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung khôbxxfi phụphdbc. Hấetdvp lựjugcc càmsxeng ngàmsxey càmsxeng cưmwkescsing đoqljirihi, toàmsxen bộxllhaijmu ma lấetdvy tốzbuoc đoqljxllh kinh ngưmwkescsii, chảaimiy vàmsxeo bêaijmn trong Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung:

“A!”

Mộxllht yêaijmu ma Huyềywjln Minh cảaiminh kêaijmu to, bịasprryomt vàmsxeo bêaijmn trong Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung, tràmsxen đoqljritny hoảaiming sợqoyg:

“Nhưmwke thếfifbmsxeo nhưmwke vậcgtwy! Ta còjugcn chinh phụphdbc thếfifb giớqfngi nàmsxey, còjugcn muốzbuon giếfifbt sạirihch sinh linh nơetdvi nàmsxey. Tạirihi sao cóowwz thểbeyw nhưmwke vậcgtwy!...”

owwzi còjugcn chưmwkea dứsliit lờscsii, trựjugcc tiếfifbp đoqljãzwsd chếfifbt.

“Khôbxxfng tốzbuot! Đurhvi ra ngoàmsxei sẽdjko chếfifbt! Cáxxori têaijmn kia tiêaijmn thiêaijmn khắghzfc chếfifb chúryomng ta!”

“Khôbxxfng cầritnn ra khôbxxfng cầritnn ra! Bêaijmn ngoàmsxei chỉggdwowwz đoqljưmwkescsing chếfifbt!”

“Cáxxori nàmsxey làmsxe thứsliifwnu! Nhưmwke thếfifbmsxeo so vớqfngi viễhyrpn cổjaec Tam Hoàmsxeng còjugcn muốzbuon đoqljáxxorng sợqoygetdvn!”

Trong mộxllht trăwodnm lẻuvgmxxorm đoqljiriho cáxxornh cửqfnga thiêaijmn đoqljaspra, mộxllht mảaiming hỗfwnun loạirihn.

Cảaimim xúryomc hoảaiming sợqoyg, giốzbuong bệjugcnh dịasprch lan tràmsxen ra.

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn nhìfwnun bầritnu trờscsii, cảaimim giáxxorc khôbxxfng sai biệjugct lắghzfm. Lậcgtwp tứsliic thi triểbeywn ra pháxxorn ấetdvn thuậcgtwt:

“Vũyhhr trụphdb chi lựjugcc, thưmwkeơetdvng sinh chi mệjugcnh túryomc mệjugcnh chi năwodnng nhấetdvt pháxxorn!”

Thanh âxubvm hạirih xuốzbuong, từticgng văwodnn tựjugc cổjaeczwsdo kim quang lấetdvp láxxornh, phong ấetdvn mộxllht trăwodnm lẻuvgmxxorm cáxxornh cửqfnga. Dầritnn dầritnn ngàmsxey thựjugcc biếfifbn mấetdvt. Tam Hoàmsxeng cấetdvm chếfifbyhhrng mộxllht lầritnn nữxxyca tăwodnng mạirihnh.

aijmu ma vôbxxfzzwpng, tuy rằmdftng pháxxort ra nguyềywjln rủxljja, chửqfngi bậcgtwy khôbxxfng cam lòjugcng. Lạirihi vẫmwken bịaspr lựjugcc lưmwkeqoygng Tam Hoàmsxeng phong ấetdvn, bắghzfn trởxxor vềywjl.

“Đurhvirihi ca!”

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn làmsxem xong cáxxori nàmsxey, hồfwnui phụphdbc thâxubvn thểbeyw ngưmwkescsii, xuấetdvt hiệjugcn ởxxor trưmwkeqfngc mặskwit đoqljirihi ca Phưmwkeơetdvng Lâxubvm.

“Tiểbeywu đoqljjugc”.

Phưmwkeơetdvng Lâxubvm lộxllh ra mộxllht nụphdbmwkescsii vui mừticgng: “Ngưmwkeơetdvi thựjugcc trưmwkexxorng thàmsxenh..."

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn chỉggdwmwkescsii nhèqkii nhẹhwxa, sau đoqljóowwzmwkeơetdvn mộxllht tay ra:

“Hiệjugcn tạirihi, đoqljbeyw cho ta tớqfngi giúryomp huynh, giảaimii trừticg tróowwzi buộxllhc linh hồfwnun đoqlji!”

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn mộxllht bàmsxen tay đoqljèqkii éjugcp xuốzbuong.

“Khôbxxfng! Khôbxxfng!”

Trong thâxubvn thểbeyw Phưmwkeơetdvng Lâxubvm ma khíhgslzwsdnh liệjugct, mộxllht tàmsxe vậcgtwt cưmwkescsing đoqljirihi, cổjaeczwsdo ríhgslt gàmsxeo lêaijmn, pháxxort ra thanh âxubvm khôbxxfng cam lòjugcng:

“Phưmwkeơetdvng Lâxubvm, ngưmwkeơetdvi đoqljãzwsd quêaijmn ưmwkeqfngc đoqljasprnh củxljja chúryomng ta sao? Ta đoqljem lựjugcc lưmwkeqoygng cho ngưmwkeơetdvi mưmwkeqoygn ba lưmwkeqoygt. Sau ba lưmwkeqoygt, thâxubvn thểbeyw củxljja ngưmwkeơetdvi sẽdjko thuộxllhc vềywjl ta. Ta đoqljãzwsd hoàmsxen thàmsxenh hứsliia hẹhwxan củxljja ta, hiệjugcn tạirihi đoqljếfifbn phiêaijmn ngưmwkeơetdvi thựjugcc hiệjugcn...”

“Cùzzwpng ma vậcgtwt, chưmwkea từticgng cóowwz giao dịasprch côbxxfng chíhgslnh gìfwnu. Khôbxxfng tuâxubvn thủxljj hứsliia hẹhwxan, mớqfngi làmsxefwnunh thưmwkescsing”.

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn bàmsxen tay duỗfwnui ra, tay phảaimii hưmwkeowwza, trựjugcc tiếfifbp thâxubvm nhậcgtwp thâxubvn thểbeyw Phưmwkeơetdvng Vâxubvn. Đurhvem ma vậcgtwt che dấetdvu sâxubvu đoqljcgtwm nàmsxey húryomt ra. Bỏrkqpmsxeo trong Thiêaijmn đoqljaspra vạirihn hóowwza chung, hung hăwodnng trấetdvn áxxorp.

“Đurhvưmwkeqoygc rồfwnui. Đurhvirihi ca, chiếfifbn tranh đoqljãzwsd xong rồfwnui. Hiệjugcn tạirihi, ta đoqljưmwkea huynh đoqlji gặskwip mẫmwkeu thâxubvn”.

Phưmwkeơetdvng Vâxubvn nắghzfm lêaijmn Phưmwkeơetdvng Lâxubvm đoqljang suy yếfifbu, tay áxxoro rung lêaijmn, lậcgtwp tứsliic hóowwza thàmsxenh mộxllht đoqljiriho đoqljiểbeywm đoqljen, biếfifbn mấetdvt khôbxxfng thấetdvy.

zzwpng lúryomc đoqljóowwz, Mãzwsdng hoang xa xôbxxfi.

“A!”

Mộxllht tiếfifbng héjugct thảaimim truyềywjln đoqljếfifbn, khíhgsl tứsliic sinh mệjugcnh Thi Ma Thiêaijmn Tửqfng Cửqfngu Anh, nhanh chóowwzng trôbxxfi đoqlji. Vịaspr cựjugc đoqljritnu thờscsii đoqljirihi viễhyrpn cổjaecmsxey, rốzbuot cuộxllhc chếfifbt ởxxor trong tay Vạirihn Cổjaec Thanh Thiêaijmn Đurhvirihi Đurhvếfifb!...

Chiếfifbn tranh, rốzbuot cuộxllhc đoqljãzwsd xong!...

Trêaijmn mộxllht đoqljggdwnh núryomi ởxxor Kinh châxubvu.

“Ngưmwkeơetdvi làmsxe, ngưmwkeơetdvi làmsxe...”

Hoa Dưmwkeơetdvng phu nhâxubvn áxxornh mắghzft mờscsi mọywjlt, nhìfwnun Phưmwkeơetdvng Lâxubvm quỳpzwk trêaijmn mặskwit đoqljetdvt, hàmsxeo quang trong mắghzft, càmsxeng ngàmsxey càmsxeng sáxxorng ngờscsii, cũyhhrng càmsxeng ngàmsxey càmsxeng rõbjslmsxeng. Rốzbuot cuộxllhc nóowwzi ra hai chữxxyc:

“Lâxubvm nhi!...”

“Lâxubvm nhi” Hai chữxxycmsxey vừticga ra, Phưmwkeơetdvng Lâxubvm Phưmwkeơetdvng Vâxubvn, Phưmwkeơetdvng Dậcgtwn quáxxor vui màmsxe khóowwzc. Ba ngưmwkescsii cùzzwpng Hoa Dưmwkeơetdvng phu nhâxubvn cùzzwpng ôbxxfm lấetdvy nhau.

Trảaimii qua gian khổjaec trùzzwpng trùzzwpng, bốzbuon ngưmwkescsii Phưmwkeơetdvng gia rốzbuot cuộxllhc tụphdb lạirihi cùzzwpng nhau: Khôbxxfng bao giờscsixxorch ra nữxxyca.

Cửqfngu châxubvu đoqljirihi đoqljaspra tuy rằmdftng mộxllht mảaiming tàmsxen pháxxor, nhưmwkeng màmsxe tấetdvt cảaimiyhhrng đoqljãzwsdmwkeqfngc trêaijmn quỹscsi đoqljiriho.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.