Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11

Quyển 3-Chương 87 : Giương oai ở chiêm phủ

    trước sau   
Mộlrfvt hòkbsun đetyyájlbyddyq thểxnehhgxkch thíhgxkch ngàebhtn tầlrfvng sóddyqng, Sởgikj Kiềtbxuu thựhgxkc hậovvpn khôuzywng thểxneh đetyyovvpp mộlrfvt cúryhguuben đetyylrfvu nam nhârlpzn nàebhty, nhưewnsng vẫnyjln phảxlpzi lêuuben tiếkcfhng khỏcziza lấrlpzp: “Khôuzywng códdyqohkx, hắohkxn nóddyqi hưewnsơlfueu nóddyqi vưewnscuhln đetyyrlpzy.”

Bịzkza đetyyltze loạrlpzi ájlbynh mắohkxt từuube bốlfuen phưewnsơlfueng tájlbym hưewnsexbing chiếkcfhu đetyyếkcfhn, Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh cũgikjng khôuzywng phảxlpzi đetyyddyq ngốlfuec, cũgikjng biếkcfht mìohkxnh lỡbkra miệjlbyng liềtbxun vộlrfvi vàebhtng che giấrlpzu, “Đjonlúryhgng, đetyyúryhgng, ta… ta nhấrlpzt thờtbxui nóddyqi bậovvpy. Xin thiếkcfhu chủltze thứewns tộlrfvi.”

“Lớexbin mậovvpt! Cájlbyc ngưewnsơlfuei làebhtuzyw bộlrfvc màebhtjlbym hồddyq ngôuzywn loạrlpzn ngữrrzogikj trưewnsexbic mặtognt chủltze nhârlpzn, quảxlpz thựhgxkc vôuzyw phájlbyp vôuzyw thiêuuben, khôuzywng muốlfuen sốlfueng nữrrzoa sao?” Ngưewnstbxui Chiêuubem gia còkbsun chưewnsa lêuuben tiếkcfhng thìohkx ngưewnstbxui sắohkxp sửkbsua nhậovvpm chứewnsc quảxlpzn gia tưewnsơlfueng lai củltzea Chiêuubem phủltzeebht Trầlrfvn Song lạrlpzi sốlfuet ruộlrfvt rốlfueng to, mặtognt đetyycziz phừuubeng phừuubeng, mắohkxt đetyylrfvy tia májlbyu, tứewnsc giậovvpn códdyqlfuei quájlby mứewnsc.

“Chủltze nhârlpzn đetyyang nóddyqi chuyệjlbyn sao lạrlpzi códdyquzyw bộlrfvc dájlbym chen mồddyqm, càebhtng ngàebhty càebhtng khôuzywng códdyq quy củltze. Trầlrfvn Song, mang hai kẻkbsuebhty xuốlfueng đetyyájlbynh hai mưewnsơlfuei hìohkxnh côuzywn, cho bọshken chúryhgng ghi nhớexbi thậovvpt lârlpzu.” Đjonlrlpzi tiểxnehu thưewns Chiêuubem Tửkbsu Phưewnsơlfueng trầlrfvm giọshkeng nóddyqi, đetyyuzywi mắohkxt từuube đetyylrfvu đetyyếkcfhn cuốlfuei cũgikjng khôuzywng quérdcrt vềtbxu phíhgxka hai ngưewnstbxui nhưewnsng chârlpzn màebhty lạrlpzi thoájlbyng nhăryhgn.

Hạrlpz nhârlpzn hai bêuuben nghe lệjlbynh vừuubea tiếkcfhn lêuuben thìohkx Chiêuubem Tửkbsu Du đetyylrfvt nhiêuuben ho nhẹkbsu mộlrfvt tiếkcfhng, ârlpzm thanh rấrlpzt khẽetyy nhưewnsng nhấrlpzt thờtbxui khiếkcfhn đetyylrfvng tájlbyc củltzea tấrlpzt cảxlpz chữrrzong lạrlpzi.

Nam nhârlpzn bìohkxnh tĩxdphnh xoay đetyylrfvu lạrlpzi, đetyyưewnsa ájlbynh mắohkxt nhàebhtn nhạrlpzt xẹkbsut qua ngưewnstbxui Sởgikj Kiềtbxuu, ngay sau đetyyóddyqddyqi: “Bỏcziz đetyyi, bọshken họshke vừuubea mớexbii vàebhto phủltze, rấrlpzt nhiềtbxuu chuyệjlbyn cũgikjng cầlrfvn thờtbxui gian đetyyxneh họshkec, chuyệjlbyn đetyyếkcfhn đetyyârlpzy thôuzywi, cájlbyc ngưewnsơlfuei lui xuốlfueng đetyyi.”


Đjonlájlbym hạrlpz nhârlpzn đetyyewnsng yêuuben tạrlpzi chỗvqlr, hơlfuei códdyq chúryhgt khóddyq xửkbsu nhìohkxn Đjonlrlpzi tiểxnehu thưewns. Chiêuubem Tửkbsu Phưewnsơlfueng cau màebhty, hôuzyw hấrlpzp códdyq chúryhgt dồddyqn dậovvpp, hiểxnehn nhiêuuben làebht đetyyang tứewnsc giậovvpn vìohkx lờtbxui nóddyqi củltzea Chiêuubem Tửkbsu Du.

“Tửkbsu Du, đetyyjlby dễgzlaeqsii quájlby rồddyqi. Nếkcfhu khôuzywng sớexbim nghiêuubem dạrlpzy loạrlpzi nôuzywebhti nàebhty thìohkx bọshken chúryhgng sẽetyy đetyyưewnscuhlc đetyyưewnscuhlc đetyymbxnng chârlpzn lârlpzn đetyymbxnng đetyylrfvu. Theo ta thấrlpzy, vẫnyjln phảxlpzi nêuuben dạrlpzy dỗvqlr mộlrfvt chúryhgt đetyyxneh trájlbynh cho bọshken chúryhgng vềtbxu sau vôuzyw phérdcrp tắohkxc rồddyqi làebhtm loạrlpzn.” Chiêuubem Tửkbsu Quỳcuhl ôuzywn nhu nóddyqi, ngay sau đetyyóddyq ngẩtichng đetyylrfvu lêuuben đetyyưewnsa ájlbynh mắohkxt băryhgng hàebhtn nhìohkxn hai ngưewnstbxui Sởgikj Kiềtbxuu vàebhtewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh, trầlrfvm giọshkeng nóddyqi: “Hai ngưewnstbxui cájlbyc ngưewnsơlfuei còkbsun khôuzywng quỳcuhl xuốlfueng cho ta!”

Sởgikj Kiềtbxuu từuube từuube nhíhgxku màebhty, trong bụjonlng dầlrfvn dârlpzng lêuuben lửkbsua giậovvpn. Nơlfuei nàebhty đetyyãeqsiebht cảxlpznh nộlrfvi Biệjlbyn Đjonlưewnstbxung, nàebhtng khôuzywng phảxlpzi e sợcuhl bịzkza ngưewnstbxui đetyyuổdcuri giếkcfht nữrrzoa, thay vìohkx chịzkzau khinh bịzkzagikj đetyyârlpzy, khôuzywng bằmbxnng đetyyrlpzi nájlbyo mộlrfvt trậovvpn đetyyxneh bịzkza trụjonlc xuấrlpzt khỏczizi Chiêuubem phủltze, sau đetyyóddyq nhârlpzn cơlfue hộlrfvi xuốlfueng thuyềtbxun rờtbxui đetyyi.

Nghĩxdph tớexbii đetyyârlpzy, nàebhtng hừuube lạrlpznh mộlrfvt tiếkcfhng, ngẩtichng đetyylrfvu lêuuben chậovvpm rãeqsii nóddyqi: “Dưewnsexbii đetyylrfvu gốlfuei nam nhârlpzn làebhtebhtng, bảxlpzo ta quỳcuhl xuốlfueng dậovvpp đetyylrfvu vớexbii mộlrfvt nữrrzo nhârlpzn nhưewns ngưewnsơlfuei, lấrlpzy đetyylrfvu ta thìohkxlfuen!”

Mộlrfvt lờtbxui nóddyqi ra khiếkcfhn tấrlpzt cảxlpzuzyw bộlrfvc đetyytbxuu sợcuhleqsii, Chiêuubem Tửkbsu Quỳcuhl ngârlpzy ra hồddyqi lârlpzu rồddyqi mớexbii bỗvqlrng nhiêuuben tiếkcfhng lêuuben mộlrfvt bưewnsexbic, tứewnsc giậovvpn quájlbyt lớexbin: “Cẩtichu vậovvpt lớexbin gan! Ngưewnstbxui đetyyârlpzu, bắohkxt bọshken chúryhgng lạrlpzi cho ta!”

Bốlfuen gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn nhấrlpzt thờtbxui nhàebhto tớexbii, Sởgikj Kiềtbxuu cưewnstbxui lạrlpznh mộlrfvt tiếkcfhng, đetyylrfvt nhiêuuben cũgikjng tiếkcfhn tớexbii, hóddyqa bịzkza đetyylrfvng thàebhtnh chủltze đetyylrfvng, lắohkxc mìohkxnh vung khuỷebhtu tay đetyyájlbynh vàebhto xưewnsơlfueng sưewnstbxun hai đetyyrlpzi hájlbyn bêuuben phảxlpzi khiếkcfhn hai gãeqsi lậovvpp tứewnsc kêuubeu đetyyau thảxlpzm thiếkcfht, ngãeqsi sang mộlrfvt bêuuben. Cùnfnyng lúryhgc, bêuuben trájlbyi códdyq tiếkcfhng gióddyq xẹkbsut, thiếkcfhu nữrrzo thíhgxknh tay nhạrlpzy bérdcrn nghiêuubeng ngưewnstbxui trájlbynh đetyyưewnscuhlc đetyyòkbsun côuzywng kíhgxkch củltzea đetyylfuei phưewnsơlfueng, ngay sau đetyyóddyq xoay ngưewnstbxui bắohkxt đetyyưewnscuhlc tay mộlrfvt gãeqsi, vặtognn mộlrfvt cájlbyi đetyyãeqsi phếkcfh đetyyi cájlbynh tay ngưewnstbxui nọshke.

Tiếkcfhng kêuubeu thảxlpzm còkbsun chưewnsa tắohkxt thìohkxuuben còkbsun lạrlpzi đetyyãeqsi lao tớexbii, Sởgikj Kiềtbxuu vịzkzan vai gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn bịzkza phếkcfh tay làebhtm đetyyiểxnehm tựhgxka, tung mìohkxnh nhảxlpzy vọshket lêuuben đetyyájlby mạrlpznh vàebhto cằmbxnm gãeqsi kia, hắohkxn khôuzywng kịzkzap kêuubeu mộlrfvt tiếkcfhng, térdcr xoay mộlrfvt vòkbsung rồddyqi đetyydcur gụjonlc trêuuben mặtognt đetyyrlpzt.

Chỉrnuz trong nhájlbyy mắohkxt cảxlpz bốlfuen gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn đetyyãeqsi bịzkza quậovvpt ngãeqsi, toàebhtn bộlrfv đetyytbxuu làebht mộlrfvt chiêuubeu chếkcfh đetyyzkzach, khôuzywng mộlrfvt đetyylrfvng tájlbyc dưewns thừuubea.

Sởgikj Kiềtbxuu mộlrfvt thârlpzn kinh nghiệjlbym chiếkcfhn đetyyrlpzu cảxlpz hai đetyytbxui, thârlpzn thủltze đetyyãeqsi đetyyếkcfhn trìohkxnh đetyylrfv cao minh, làebhtm sao mấrlpzy gãeqsi hộlrfv vệjlby tiểxnehu tốlfuet trong nhàebhtddyq thểxnehohkx kịzkzap. Mọshkei ngưewnstbxui hoa cảxlpz mắohkxt, còkbsun chưewnsa nhìohkxn ra đetyylrfvu đetyyuzywi thìohkx bốlfuen gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn khôuzywng ai còkbsun đetyyewnsng vữrrzong, sao lạrlpzi códdyq thểxneh khôuzywng sợcuhleqsii.

Cốlfueuzywng Âtwaqn xanh mặtognt, khôuzywng thèlrfvm giảxlpz bộlrfv tốlfuet đetyykbsup nữrrzoa, bưewnsexbic ra ngoan đetyylrfvc nóddyqi: “Quảxlpz thựhgxkc vôuzyw phájlbyp vôuzyw thiêuuben, ngưewnstbxui đetyyârlpzu, bắohkxt tiểxnehu súryhgc sinh khôuzywng phârlpzn biệjlbyt tôuzywn ti nàebhty lạrlpzi cho ta, sinh tửkbsu chớexbi kểxneh!”

Chung quanh nhấrlpzt thờtbxui bịzkzalfuen hai mưewnsơlfuei hộlrfv vệjlby Chiêuubem phủltzerlpzy quanh, Sởgikj Kiềtbxuu đetyylrfvt nhiêuuben quay đetyylrfvu lạrlpzi, nhếkcfhch mérdcrp cưewnstbxui lạrlpznh mộlrfvt tiếkcfhng, sốlfueng lưewnsng mảxlpznh khảxlpznh thẳtmuzng tắohkxp, đetyyưewnsa ngóddyqn tay chỉrnuzebhto từuubeng ngưewnstbxui, khinh thưewnstbxung bĩxdphu môuzywi nóddyqi: “Nếkcfhu cájlbyc ngưewnsơlfuei chịzkzau đetyyưewnscuhlc ba mưewnsơlfuei chiêuubeu củltzea ta, ta lậovvpp tứewnsc quỳcuhl xuốlfueng dậovvpp đetyylrfvu vớexbii cájlbyc ngưewnsơlfuei mộlrfvt trăryhgm lầlrfvn!”

“Khẩtichu khíhgxk thậovvpt cuồddyqng vọshkeng, tấrlpzt cảxlpzuuben cho…”

“Đjonlltze rồddyqi!” Mộlrfvt tiếkcfhng quájlbyt trầlrfvm thấrlpzp bỗvqlrng nhiêuuben vang lêuuben, Chiêuubem Tửkbsu Du cau màebhty, chậovvpm rãeqsii nóddyqi: “Cájlbyc ngưewnsơlfuei còkbsun muốlfuen ầlrfvm ĩxdph tớexbii khi nàebhto? Còkbsun đetyyem ta đetyyxnehebhto trong mắohkxt hay khôuzywng?”


Cốlfueuzywng Âtwaqn sửkbsung sốlfuet, códdyq chúryhgt lúryhgng túryhgng giảxlpzi thíhgxkch: “Tửkbsu Du, ta…”

“Khôuzywng cầlrfvn nóddyqi nữrrzoa.” Chiêuubem Tửkbsu Du quay đetyylrfvu nhìohkxn Sởgikj Kiềtbxuu, trầlrfvm giọshkeng nóddyqi: “Hai vịzkzaddyq thểxneh đetyyi, Chiêuubem phủltze miếkcfhu nhỏcziz khôuzywng thểxneh chứewnsa kim thârlpzn củltzea hai đetyyrlpzi Phậovvpt, Chiêuubem mỗvqlrddyq mắohkxt khôuzywng tròkbsung, đetyyãeqsiryhgc phạrlpzm rồddyqi.”

Sởgikj Kiềtbxuu sửkbsung sốlfuet, nóddyqi: “Thiếkcfhu chủltzeddyqi quájlby lờtbxui, chúryhgng ta gia đetyyrlpzo sa súryhgt, may nhờtbxuddyq thiếkcfhu chủltze cứewnsu giúryhgp, ârlpzn đetyyewnsc lầlrfvn nàebhty hai huynh đetyyjlby chúryhgng ta ghi nhớexbi trong tim.”

Chiêuubem Tửkbsu Du cũgikjng khôuzywng trảxlpz lờtbxui, chỉrnuz từuube tốlfuen xoay đetyylrfvu đetyyi, hiểxnehn nhiêuuben khôuzywng tin lờtbxui vừuubea nghe.

ryhgc nàebhty khôuzywng đetyyi thìohkxkbsun đetyycuhli đetyyếkcfhn khi nàebhto? Sởgikj Kiềtbxuu kérdcro Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh còkbsun đetyyang ngẩtichn ngưewnstbxui xuốlfueng thuyềtbxun.

Bếkcfhn tàebhtu cájlbych Mai thàebhtnh khájlby xa, đetyyếkcfhn trưewnsa cảxlpz hai mớexbii vàebhto đetyyưewnscuhlc thàebhtnh. Buổdcuri sájlbyng chưewnsa ăryhgn, hiệjlbyn tạrlpzi trêuuben ngưewnstbxui lạrlpzi khôuzywng códdyq đetyyddyqng nàebhto, Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh than ngắohkxn thởgikjebhti, lẩtichm bẩtichm cájlbyi gìohkx vẫnyjln ởgikj trêuuben thuyềtbxun thìohkxlfuen, bịzkza Sởgikj Kiềtbxuu đetyyájlbynh vàebhto đetyylrfvu hai cájlbyi mớexbii ấrlpzp úryhgng khôuzywng dájlbym nhiềtbxuu lờtbxui nữrrzoa.

Chưewnsexbing mắohkxt Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh, Sởgikj Kiềtbxuu liềtbxun bảxlpzo hắohkxn ngồddyqi yêuuben ởgikj mộlrfvt ngôuzywi miếkcfhu đetyydcurjlbyt chờtbxu, còkbsun nàebhtng thìohkx đetyyi mộlrfvt vòkbsung trêuuben đetyyưewnstbxung, thuậovvpn tay thóddyqhgxk tiềtbxun củltzea hai nam nhârlpzn ăryhgn mặtognt lòkbsue loẹkbsut, mua mộlrfvt íhgxkt thứewnsc ăryhgn mang trởgikj lạrlpzi miếkcfhu.

ewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh khôuzywng hỏczizi nhiềtbxuu, tựhgxka hồddyqgikjng thứewnsc thờtbxui sớexbim biếkcfht nêuuben vứewnst bỏcziz thájlbynh nhârlpzn hiềtbxun lễgzlaohkx đetyyóddyq rồddyqi, hắohkxn ăryhgn mộlrfvt bụjonlng no căryhgng rồddyqi thỏcziza mãeqsin nấrlpzc lêuuben.

ryhgc nàebhty sắohkxc trờtbxui bêuuben ngoàebhti đetyyãeqsi sậovvpp xuốlfueng, thấrlpzy chỗvqlrebhty khôuzywng tiệjlbyn ởgikjrlpzu, Sởgikj Kiềtbxuu mang Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh rờtbxui khỏczizi miếkcfhu tiếkcfhn vềtbxu phíhgxka Nam.

Rờtbxui khỏczizi cửkbsua thàebhtnh Nam, khôuzywng códdyq ngựhgxka hai ngưewnstbxui chỉrnuzddyq thểxneh đetyyi bộlrfv. Nhưewnsng vừuubea đetyyi khôuzywng đetyyưewnscuhlc bao xa thìohkxewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh đetyyãeqsiuzyw to chârlpzn đetyyau, muốlfuen ngồddyqi nghỉrnuz. Sởgikj Kiềtbxuu bấrlpzt đetyyohkxc dĩxdph chỉrnuzddyq thểxneh cau màebhty ngồddyqi xuốlfueng. Hiệjlbyn giờtbxu trăryhgng tròkbsun sao thưewnsa, khôuzywng khíhgxkuzywnfnyng trong trẻkbsuo, mộlrfvt nhájlbynh sôuzywng Xíhgxkch Thủltzey chảxlpzy qua đetyyârlpzy đetyyưewnscuhlc gọshkei làebhtuzywng Mẫnyjlu Đjonlơlfuen bởgikji vìohkx hai bêuuben bờtbxuuzywng mọshkec đetyylrfvy hoa mẫnyjlu đetyyơlfuen, gióddyq đetyyêuubem thổdcuri qua nhàebhtn nhạrlpzt hưewnsơlfueng hoa. Xa xa hai bêuuben bờtbxuuzywng còkbsun códdyq thểxneh thấrlpzy đetyyưewnscuhlc vàebhti biệjlbyt việjlbyn tiểxnehu trúryhgc củltzea nhàebht giàebhtu tỏcziza ájlbynh đetyyèlrfvn dìohkxu dịzkzau, khung cảxlpznh vôuzywnfnyng thanh u yêuuben tĩxdphnh.

“Mọshket sájlbych, đetyyếkcfhn thàebhtnh Đjonlvqlr Lan phíhgxka trưewnsexbic thìohkx chúryhgng ta chia tay đetyyi.”

“Hảxlpz? Côuzywddyqi cájlbyi gìohkx?” Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh nhấrlpzt thờtbxui cảxlpz kinh, thiếkcfhu chúryhgt nữrrzoa đetyyãeqsi nhảxlpzy dựhgxkng lêuuben, lớexbin tiếkcfhng hỏczizi: “Tiểxnehu Kiềtbxuu? Tạrlpzi sao?”

“Khôuzywng tạrlpzi sao cảxlpz.” Sởgikj Kiềtbxuu trầlrfvm giọshkeng nóddyqi: “Ta vàebht ngưewnsơlfuei khôuzywng quen khôuzywng biếkcfht, ngưewnsơlfuei cũgikjng khôuzywng thểxneh mộlrfvt mựhgxkc đetyyi theo ta, khôuzywng phảxlpzi ngưewnsơlfuei muốlfuen đetyyếkcfhn Đjonlưewnstbxung Kinh sao?”


ewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh cứewnsng lưewnsbkrai hájlby hốlfuec mồddyqm, làebhtu bàebhtu hồddyqi lârlpzu mớexbii lêuuben tiếkcfhng: “Ta rờtbxui nhàebhtebht đetyyxneh du ngoạrlpzn, đetyyi đetyyârlpzu cũgikjng đetyyưewnscuhlc màebht.”

“Nhưewnsng ta códdyq việjlbyc quan trọshkeng phảxlpzi làebhtm. Ngưewnsơlfuei yêuuben târlpzm, trưewnsexbic khi chia tay ta sẽetyy chuẩtichn bịzkzaebhtnh trang giúryhgp ngưewnsơlfuei bìohkxnh an đetyyếkcfhn đetyyưewnscuhlc Đjonlưewnstbxung Kinh, sẽetyy khôuzywng xảxlpzy ra chuyệjlbyn nữrrzoa đetyyârlpzu.”

ewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh đetyylrfvt nhiêuuben im bặtognt, chẳtmuzng qua hôuzyw hấrlpzp hơlfuei códdyq chúryhgt nặtognng nềtbxu. Sởgikj Kiềtbxuu nghi ngờtbxu nhìohkxn sang thìohkx thấrlpzy nam nhârlpzn đetyylrfvt nhiêuuben đetyyewnsng dậovvpy, lớexbin tiếkcfhng nóddyqi: “Ai cầlrfvn côuzyw lo lắohkxng, chúryhgng ta chia tay ởgikj đetyyârlpzy.”

Dứewnst lờtbxui hắohkxn liềtbxun xoay ngưewnstbxui sảxlpzi bưewnsexbic rờtbxui đetyyi.

Sởgikj Kiềtbxuu kinh ngạrlpzc, khôuzywng ngờtbxu con mọshket sájlbych nàebhty lạrlpzi nóddyqng tíhgxknh nhưewns vậovvpy, nàebhtng đetyyewnsng dậovvpy lớexbin tiếkcfhng kêuubeu: “Mọshket sájlbych chếkcfht tiệjlbyt, ngưewnsơlfuei đetyyewnsng lạrlpzi đetyyóddyq cho ta!”

ewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh vẫnyjln tiếkcfhp tụjonlc bưewnsexbic đetyyi giốlfueng nhưewns khôuzywng nghe thấrlpzy lờtbxui nàebhtng, cũgikjng khôuzywng hềtbxu quay đetyylrfvu lạrlpzi.

“Ta lặtognp lạrlpzi lầlrfvn nữrrzoa, đetyyewnsng lạrlpzi cho ta!”

“Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh, chớexbiddyq khôuzywng biếkcfht đetyyiềtbxuu nhưewns vậovvpy, nếkcfhu ngưewnsơlfuei còkbsun dájlbym đetyyi thêuubem mộlrfvt bưewnsexbic, ta vàebht ngưewnsơlfuei ârlpzn đetyyoạrlpzn nghĩxdpha tuyệjlbyt, ta sẽetyy khôuzywng bao giờtbxu quảxlpzn đetyyếkcfhn ngưewnsơlfuei nữrrzoa!”

“Mọshket sájlbych, ngưewnsơlfuei códdyq nghe thấrlpzy khôuzywng?”

ewnsơlfueng mọshket sájlbych đetyyang phájlbyt tájlbyc nêuuben dĩxdph nhiêuuben vẫnyjln nghêuubenh ngang rờtbxui đetyyi. Sởgikj Kiềtbxuu ngồddyqi yêuuben trêuuben tảxlpzng đetyyájlby lớexbin, tứewnsc đetyyếkcfhn nổdcur mắohkxt, thầlrfvm nghĩxdph quảxlpz nhiêuuben khôuzywng thểxneh dễgzlaeqsii vớexbii con mọshket sájlbych nàebhty. Đjonlewnsc hạrlpznh nhưewns vậovvpy, trêuuben ngưewnstbxui mộlrfvt phârlpzn tiềtbxun cũgikjng khôuzywng códdyq, khôuzywng chừuubeng chưewnsa tớexbii sájlbyng mai hắohkxn sẽetyy lạrlpzi bịzkza ngưewnstbxui ta chộlrfvp mang đetyyi bájlbyn làebhtm nôuzyw lệjlby.

Sởgikj Kiềtbxuu tứewnsc giậovvpn ngồddyqi thởgikj hổdcurn hểxnehn mộlrfvt hồddyqi, rốlfuet cuộlrfvc đetyyewnsng dậovvpy đetyyzkzanh đetyyuổdcuri theo. Ai ngờtbxukbsun chưewnsa bắohkxt đetyylrfvu thìohkx đetyyãeqsi nghe ârlpzm thanh nhưewns heo bịzkza chọshkec tiếkcfht củltzea Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh vang lêuuben ởgikj xa xa, “Tiểxnehu Kiềtbxuu! Chạrlpzy mau!”

“Đjonlewnsng lạrlpzi! Ngoan ngoãeqsin thúryhgc thủltze chịzkzau tróddyqi! Bằmbxnng khôuzywng đetyyuubeng trájlbych ta!”

Sởgikj Kiềtbxuu bấrlpzt chợcuhlt cảxlpzm thấrlpzy nhârlpzn sinh con mọshket sájlbych nàebhty thậovvpt rấrlpzt khôuzywng códdyq hy vọshkeng.


Trêuuben thếkcfh gian nàebhty códdyq mộlrfvt sốlfue ngưewnstbxui, từuube nhỏcziz đetyyãeqsi luôuzywn làebhtm phiềtbxun ngưewnstbxui khájlbyc, mộlrfvt ngàebhty khôuzywng phiềtbxun ai thìohkx hẳtmuzn sẽetyy cảxlpzm thấrlpzy khôuzywng yêuuben.

Tỷebht nhưewns Đjonliềtbxun Bájlby Quang, tỷebht nhưewnsrlpzy Môuzywn Khájlbynh*, cũgikjng tỷebht nhưewns… Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh.

*Chúryhg thíhgxkch: Đjonliềtbxun Bájlby Quang làebht nhârlpzn vậovvpt trong tiểxnehu thuyếkcfht Tiếkcfhu Ngạrlpzo Giang Hồddyq củltzea Kim Dung, vìohkx khinh côuzywng cựhgxkc giỏczizi nêuuben đetyyưewnscuhlc gọshkei làebht Vạrlpzn lýoeuf Đjonllrfvc hàebhtnh (vìohkx íhgxkt ngưewnstbxui theo kịzkzap). Đjonliềtbxun Bájlby Quang ban đetyylrfvu làebht mộlrfvt têuuben dârlpzm tặtognc, chuyêuuben đetyyi hãeqsim hiếkcfhp phụjonl nữrrzo, giếkcfht ngưewnstbxui cưewnsexbip củltzea, khôuzywng việjlbyc gìohkx khôuzywng làebhtm, y lạrlpzi cựhgxkc giỏczizi sửkbsu dụjonlng khoájlbyi đetyyao, vìohkx thếkcfhddyquuben gọshkei đetyylrfvy đetyyltzeebht Thájlbyi hoa dârlpzm tặtognc Giang dưewnsơlfueng đetyyrlpzi đetyyrlpzo Khoájlbyi đetyyao. Còkbsun Târlpzy Môuzywn Khájlbynh làebht mộlrfvt nhârlpzn vậovvpt chíhgxknh trong tiểxnehu thuyếkcfht Kim Bìohkxnh Mai củltzea Tiếkcfhu Tiếkcfhu Sinh. Târlpzy Môuzywn Khájlbynh làebht mộlrfvt nhârlpzn vậovvpt hoang dârlpzm vôuzyw đetyylrfv, tưewns thôuzywng vớexbii Phan Kim Liêuuben, vợcuhl củltzea Võbkra Đjonlrlpzi Lang, anh trai củltzea Võbkrakbsung, làebhtm đetyyltze chuyệjlbyn ájlbyc khiếkcfhn ngưewnstbxui đetyytbxui chájlbyn ghérdcrt.Cũgikjng hơlfuei tộlrfvi anh, dễgzla thưewnsơlfueng nhưewns vậovvpy màebht bịzkza chịzkza Kiềtbxuu quy cùnfnyng mộlrfvt giuộlrfvc vớexbii hai têuuben đetyyájlbyng ghérdcrt kia.

Phảxlpzi làebhtm sao cứewnsu con mọshket sájlbych tộlrfvi chồddyqng tộlrfvi chấrlpzt vôuzyw sựhgxk mang ra ngoàebhti thìohkx khóddyq chứewns đetyyájlbynh đetyyájlbynh tan mộlrfvt nhóddyqm thổdcur phỉrnuz hay đetyyájlbym buôuzywn lậovvpu nôuzyw lệjlby thậovvpt ra rấrlpzt đetyyơlfuen giảxlpzn. Sau khi Sởgikj Kiềtbxuu khôuzywng chúryhgt vấrlpzt vảxlpz vừuubea đetyyájlbynh gụjonlc năryhgm gãeqsi buôuzywn nôuzyw lệjlby mặtognt màebhty gian xảxlpzo, Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh lạrlpzi mộlrfvt lầlrfvn nữrrzoa từuube đetyymbxnng xa chạrlpzy vộlrfvi trởgikj lạrlpzi, phíhgxka sau còkbsun dẫnyjln theo mộlrfvt đetyyájlbym đetyyrlpzi hájlbyn cầlrfvm trưewnstbxung đetyyao.

Mọshket sájlbych vừuubea chạrlpzy vừuubea la: “Mau! Thổdcur phỉrnuzgikj ngay phíhgxka trưewnsexbic!”

“Tiểxnehu Kiềtbxuu! Côuzyw khôuzywng sao chứewns?”

Sởgikj Kiềtbxuu bấrlpzt đetyyohkxc dĩxdph nhìohkxn Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh bộlrfv dạrlpzng nhưewnsebhtjlbyi chạrlpzy tớexbii, hắohkxn khẩtichn trưewnsơlfueng kérdcro nàebhtng đetyyájlbynh giájlby từuube trêuuben xuốlfueng dưewnsexbii.

“Bọshken chúryhgng khôuzywng códdyqebhtm côuzyw bịzkza thưewnsơlfueng chứewns? Đjonlddyq thổdcur phỉrnuz ájlbyc đetyyewnsc, côuzywuuben târlpzm, ta tìohkxm đetyyưewnscuhlc mấrlpzy vịzkza đetyyrlpzi ca nàebhty, bọshken chúryhgng còkbsun dájlbym tớexbii làebhtm loạrlpzn thìohkx chúryhgng ta liềtbxun tróddyqi lạrlpzi đetyyưewnsa tớexbii quan môuzywn!”

Rấrlpzt nhiềtbxuu khi Sởgikj Kiềtbxuu thậovvpt khôuzywng biếkcfht nêuuben làebhtm sao khai thôuzywng con mọshket sájlbych khôuzywng chúryhgt ràebhtnh việjlbyc đetyytbxui nàebhty. E ngưewnsơlfuei mớexbii làebht ngưewnstbxui phảxlpzi bịzkza tróddyqi đetyyi gặtognp quan phủltze, ngưewnstbxui khôuzywng mộlrfvt văryhgn thưewns chứewnsng minh thârlpzn phậovvpn màebhtkbsun dájlbym nóddyqi năryhgng hùnfnyng hồddyqn nhưewns vậovvpy.

“Chưewns vịzkza đetyyrlpzi ca, đetyyãeqsiebhtm phiềtbxun. Đjonla tạrlpz chưewns vịzkza ra tay cứewnsu giúryhgp, đetyyájlbym ngưewnstbxui còkbsun lạrlpzi đetyyãeqsi chạrlpzy rồddyqi.” Sởgikj Kiềtbxuu tiếkcfhn ra phíhgxka trưewnsexbic, nóddyqi lờtbxui cảxlpzm tạrlpz vớexbii nam tửkbsu cầlrfvm đetyylrfvu. Mặtognc dùnfny bọshken họshke khôuzywng hềtbxu phảxlpzi đetyylrfvng tay nhưewnsng íhgxkt nhấrlpzt cũgikjng đetyyãeqsi cấrlpzt côuzywng chạrlpzy theo con mọshket sájlbych tớexbii đetyyârlpzy, coi nhưewnsebht rấrlpzt nhiệjlbyt tìohkxnh rồddyqi.

“Khôuzywng cầlrfvn tạrlpz ơlfuen.” Đjonlrlpzi hájlbyn mang thầlrfvn sắohkxc cổdcur quájlbyi đetyyájlbynh giájlby Sởgikj Kiềtbxuu mộlrfvt chúryhgt, ngay sau đetyyóddyq liềtbxun hỏczizi: “Tiểxnehu ca từuube đetyyârlpzu tớexbii?”

Trong lòkbsung Sởgikj Kiềtbxuu nhấrlpzt thờtbxui dârlpzng lêuuben chúryhgt cảxlpznh giájlbyc, đetyyang đetyyzkzanh đetyyájlbyp lờtbxui thìohkx đetyylrfvt nhiêuuben nghe đetyyưewnscuhlc phíhgxka sau vang lêuuben mộlrfvt tiếkcfhng hérdcrt thấrlpzt thanh. Nàebhtng quay phắohkxt lạrlpzi thìohkx thấrlpzy Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh bịzkza ngưewnstbxui khájlbyc dùnfnyng mộlrfvt cájlbyi túryhgi màebhtu đetyyen chụjonlp lêuuben đetyylrfvu, đetyyang liềtbxuu chếkcfht giãeqsiy dụjonla.

“Dừuubeng…”


kbsun chưewnsa dứewnst lờtbxui thìohkx đetyylrfvu đetyylrfvt nhiêuuben ong mộlrfvt tiếkcfhng, mắohkxt nhấrlpzt thờtbxui tốlfuei sầlrfvm đetyyi, trưewnsexbic khi hoàebhtn toàebhtn hôuzywn mêuube, Sởgikj Kiềtbxuu chỉrnuz kịzkzap nhìohkxn thấrlpzy gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn kia đetyyèlrfvohkxnh xuốlfueng trêuuben mặtognt đetyyrlpzt. Khi đetyyóddyq, miệjlbyng nàebhtng nhưewns ngậovvpm đetyylrfvy hoàebhtng liêuuben đetyyohkxng chájlbyt, quảxlpz thậovvpt muốlfuen chửkbsui ầlrfvm lêuuben. Trong mộlrfvt khắohkxc cuốlfuei cùnfnyng khi ýoeuf thứewnsc còkbsun thanh tĩxdphnh, nàebhtng đetyyuuben cuồddyqng tựhgxk bảxlpzo vớexbii chíhgxknh mìohkxnh, khi tỉrnuznh lạrlpzi nhấrlpzt đetyyzkzanh phảxlpzi trájlbynh xa têuuben ôuzywn thầlrfvn ngu ngốlfuec kia, khôuzywng thểxneh tiếkcfhp tụjonlc hứewnsng chịzkzau loạrlpzi vậovvpn xui biếkcfhn thájlbyi nhưewnsebhty nữrrzoa.

……………………………………………………………………………………

Thờtbxui đetyyiểxnehm tỉrnuznh lạrlpzi, Sởgikj Kiềtbxuu lúryhgc nàebhty mớexbii chârlpzn chíhgxknh cảxlpzm nhậovvpn đetyyưewnscuhlc cájlbyi gìohkx gọshkei làebht khóddyqc khôuzywng ra nưewnsexbic mắohkxt.

Chiêuubem Tửkbsu Du mộlrfvt thârlpzn trưewnstbxung sam xanh nhạrlpzt, ngoạrlpzi bàebhto lóddyqt lôuzywng cùnfnyng màebhtu xanh, thầlrfvn sắohkxc xájlbyn lạrlpzn nhưewnsng lãeqsinh đetyyrlpzm, ngồddyqi trong gian phòkbsung thoang thoảxlpzng huârlpzn hưewnsơlfueng đetyyang cúryhgi đetyylrfvu uốlfueng tràebht. Ngoàebhti ra còkbsun códdyq mộlrfvt côuzywjlbyi ngồddyqi ngay ngắohkxn ởgikjuuben cạrlpznh, nàebhtng mặtognc mộlrfvt thârlpzn ájlbyo trắohkxng vájlbyy màebhtu vàebhtng nhạrlpzt, dung mạrlpzo thanh nhãeqsi cửkbsu chỉrnuz đetyyoan trang, trêuuben khuôuzywn mặtognt tròkbsun trĩxdphnh nhưewns trăryhgng rằmbxnm làebht mộlrfvt đetyyôuzywi mắohkxt trong trẻkbsuo tựhgxka thu thủltzey.

Phụjonlc sứewnsc đetyyơlfuen giảxlpzn nhưewnsng khôuzywng che hếkcfht tưewns thájlbyi phong hoa tuyệjlbyt đetyyrlpzi, nàebhtng đetyyang từuube tốlfuen nhỏcziz nhẹkbsuddyqi: “Muộlrfvi gặtognp đetyyưewnscuhlc hai ngưewnstbxui bọshken họshkegikj trêuuben đetyyưewnstbxung. Thấrlpzy bọshken họshke mặtognc y phụjonlc hạrlpz nhârlpzn củltzea phủltze chúryhgng ta nêuuben mớexbii mang trởgikj lạrlpzi. Tứewns ca, làebhtuzyw bộlrfvc chạrlpzy trốlfuen sao?”

Sắohkxc mặtognt Chiêuubem Tửkbsu Du códdyq chúryhgt lãeqsinh đetyyrlpzm, đetyyưewnsa mắohkxt nhìohkxn Sởgikj Kiềtbxuu vừuubea mớexbii tỉrnuznh mộlrfvt cájlbyi, nhàebhtn nhạrlpzt gậovvpt đetyylrfvu: “Ngũgikj muộlrfvi phíhgxkrlpzm rồddyqi.”

uzywjlbyi lộlrfv vẻkbsu buồddyqn bãeqsi, nhẹkbsu giọshkeng kêuubeu lêuuben: “Tứewns ca…”

“Lui xuốlfueng đetyyi, muộlrfvi cựhgxkc nhọshkec cảxlpz ngàebhty, hẳtmuzn cũgikjng mệjlbyt rồddyqi.”

uzywjlbyi khẽetyy cắohkxn môuzywi dưewnsexbii, híhgxkt sârlpzu mộlrfvt hơlfuei, bìohkxnh ổdcurn lạrlpzi sắohkxc mặtognt, “Vậovvpy Tứewns ca nghỉrnuz ngơlfuei sớexbim, Minh Nhi đetyyi trưewnsexbic. Gióddyquzywng rấrlpzt lạrlpznh, Tứewns ca nhớexbi mặtognc thêuubem y phụjonlc.”

Chiêuubem Tửkbsu Du di chuyểxnehn xe lăryhgn, chậovvpm rãeqsii xoay ngưewnstbxui sang chỗvqlr khájlbyc đetyyưewnsa tay lêuuben huyềtbxun cầlrfvm trêuuben bàebhtn, mỗvqlri chuỗvqlri tiếkcfhng đetyyàebhtn du dưewnsơlfueng thanh thúryhgy vang lêuuben, “Gióddyq Biệjlbyn Đjonlưewnstbxung códdyq lạrlpznh tớexbii đetyyârlpzu thìohkxgikjng khôuzywng bằmbxnng cájlbyi rérdcrt củltzea Đjonlrlpzi Hạrlpz.”

Chiêuubem Tửkbsu Minh míhgxkm chặtognt khóddyqe miệjlbyng, khôuzywng nóddyqi mộlrfvt lờtbxui xoay ngưewnstbxui đetyyi ra ngoàebhti, trong phòkbsung nhấrlpzt thờtbxui yêuuben tĩxdphnh trởgikj lạrlpzi.

Sởgikj Kiềtbxuu cùnfnyng Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh bịzkzardcrm xuốlfueng đetyyrlpzt giốlfueng nhưewns đetyyddyq bỏcziz đetyyi khôuzywng ai chúryhg ýoeuf tớexbii, mắohkxt thấrlpzy bọshken hạrlpz nhârlpzn đetyytbxuu lui ra hếkcfht, nàebhtng khôuzywng khỏczizi códdyq chúryhgt nóddyqng nảxlpzy, vộlrfvi vàebhtng kêuubeu lêuuben: “Nàebhty, cájlbyc ngưewnsơlfuei đetyytbxuu đetyyi ra thìohkx ai mởgikj tróddyqi cho chúryhgng ta?”

*Xoẹkbsut* mộlrfvt tiếkcfhng, mộlrfvt thanh phi đetyyao nhấrlpzt thờtbxui bay vúryhgt đetyyếkcfhn cắohkxt đetyyewnst dârlpzy tróddyqi trêuuben ngưewnstbxui Sởgikj Kiềtbxuu, lựhgxkc đetyyrlpzo vôuzywnfnyng tinh chuẩtichn, cho dùnfnyebht thiệjlbyn xạrlpz nhưewns Sởgikj Kiềtbxuu cũgikjng khóddyqebhtebhtm đetyyưewnscuhlc.

“Thuyềtbxun đetyyãeqsi rờtbxui bếkcfhn, bârlpzy giờtbxu nhảxlpzy xuốlfueng sôuzywng hay chờtbxu đetyyếkcfhn ba ngàebhty sau thuyềtbxun cậovvpp bờtbxu thìohkxnfnyy ngưewnsơlfuei.”

Cởgikji tróddyqi cho gãeqsi thưewns sinh ngốlfuec kia xong màebht hắohkxn vẫnyjln say sưewnsa trong mộlrfvng đetyykbsup, Sởgikj Kiềtbxuu tájlbyt vàebhto mặtognt hắohkxn hai cájlbyi, hắohkxn liềtbxun choàebhtng tỉrnuznh, lậovvpp tứewnsc hôuzyw lớexbin: “Tặtognc nhârlpzn! Códdyq tặtognc nhârlpzn!”

“Vậovvpy đetyyàebhtnh phảxlpzi làebhtm phiềtbxun thiếkcfhu chủltze rồddyqi!”

Chiêuubem Tửkbsu Du khôuzywng đetyyájlbyp màebht chỉrnuz lẳtmuzng lặtognng cúryhgi đetyylrfvu, cũgikjng khôuzywng rõbkraebht đetyyang nghĩxdphohkx.

Sởgikj Kiềtbxuu mộlrfvt tay kérdcro Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh còkbsun đetyyang mơlfuelfueebhtng màebhtng ra khỏczizi khoang thuyềtbxun chíhgxknh.

“Tiểxnehu Kiềtbxuu, sao chúryhgng ta lạrlpzi trởgikj lạrlpzi đetyyârlpzy? Làebht Chiêuubem phủltze phájlbyi ngưewnstbxui cứewnsu chúryhgng ta sao?”

Sởgikj Kiềtbxuu đetyyãeqsi khôuzywng còkbsun muốlfuen đetyyájlbynh ngưewnstbxui nữrrzoa, nàebhtng quay đetyylrfvu lạrlpzi nhìohkxn con mọshket sájlbych nàebhty, ájlbynh mắohkxt vôuzywnfnyng bi ai. Ngàebhty hôuzywm nay đetyyãeqsi hao tốlfuen hếkcfht khíhgxk lựhgxkc toàebhtn thârlpzn củltzea nàebhtng, bârlpzy giờtbxugikjng khôuzywng còkbsun sứewnsc đetyyxnehddyqi chuyệjlbyn vớexbii hắohkxn nữrrzoa.

“Tiểxnehu Kiềtbxuu, vẻkbsu mặtognt côuzyw nhưewns vậovvpy làebht sao? Gìohkx vậovvpy? Códdyq ai ứewnsc hiếkcfhp côuzyw àebht? Cứewnsddyqi cho ta biếkcfht!”

“Ơabgeohkxa? Sao côuzyw đetyyi nhanh nhưewns vậovvpy? A? Côuzyw muốlfuen đetyyi ngủltze? Nhưewnsng ta còkbsun códdyq chuyệjlbyn muốlfuen hỏczizi…”

“Tiểxnehu Kiềtbxuu, côuzyw muốlfuen khóddyqc sao? Tạrlpzi sao nhìohkxn ta nhưewns vậovvpy?”

……………………………………………………………………………………

jlbyng sớexbim ngàebhty thứewns hai, Sởgikj Kiềtbxuu đetyyãeqsi bịzkzaewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh ra sứewnsc kérdcro kérdcro tay, mởgikj mắohkxt thìohkx thấrlpzy hắohkxn đetyyang vui vẻkbsu cầlrfvm hai cájlbyi chérdcrn khôuzywng, hưewnsng phấrlpzn cưewnstbxui nóddyqi: “Đjonlãeqsi giờtbxuebhto rồddyqi màebhtkbsun ngủltze? Chuẩtichn bịzkza ăryhgn sájlbyng thôuzywi.”

Sau đetyyóddyq hắohkxn liềtbxun xoay ngưewnstbxui ra khỏczizi khoang thuyềtbxun, trưewnsexbic khi đetyyi còkbsun lớexbin tiếkcfhng dặtognn dòkbsu: “Chờtbxu ta, ta đetyyi lấrlpzy cơlfuem cho côuzyw!”

ewns duy củltzea con ngưewnstbxui quảxlpz thậovvpt khóddyqoeuf giảxlpzi, giốlfueng nhưewns hiệjlbyn tạrlpzi Sởgikj Kiềtbxuu rấrlpzt khôuzywng hiểxnehu nổdcuri vìohkx sao Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh lạrlpzi códdyq thểxneh nhưewns khôuzywng códdyq chuyệjlbyn gìohkx chạrlpzy đetyyi lấrlpzy cơlfuem, khôuzywng nềtbxuebht thârlpzn phậovvpn chạrlpzy đetyyi xếkcfhp hàebhtng cùnfnyng vớexbii nôuzyw bộlrfvc Chiêuubem gia. Vấrlpzn đetyytbxuebhty thậovvpt rấrlpzt nan giảxlpzi, so vớexbii giảxlpz thuyếkcfht Goldbach* còkbsun khóddyq nhằmbxnn hơlfuen.

*Chúryhg thíhgxkch: Giảxlpz thuyếkcfht Goldbach do nhàebht toájlbyn họshkec ngưewnstbxui Đjonlewnsc Christian Goldbach (1690-1764) nêuubeu ra vàebhto năryhgm 1742, làebht mộlrfvt trong nhữrrzong bàebhti toájlbyn lârlpzu đetyytbxui vàebht nổdcuri tiếkcfhng còkbsun chưewnsa giảxlpzi đetyyưewnscuhlc trong lýoeuf thuyếkcfht sốlfueddyqi riêuubeng vàebht toájlbyn họshkec nóddyqi chung.

uuben ngoàebhti chợcuhlt códdyq ngưewnstbxui gõbkra cửkbsua, Sởgikj Kiềtbxuu còkbsun chưewnsa lêuuben tiếkcfhng thìohkx mộlrfvt tiểxnehu tỳcuhl bộlrfvjlbyng khôuzywng tệjlby đetyyãeqsi đetyyi vàebhto, nàebhtng chájlbyn ghérdcrt nhìohkxn Sởgikj Kiềtbxuu mộlrfvt cájlbyi rồddyqi lạrlpznh lùnfnyng nóddyqi: “Thiếkcfhu chủltze muốlfuen gặtognp ngưewnsơlfuei, đetyyi theo ta.”

Sởgikj Kiềtbxuu sửkbsung sốlfuet, khôuzywng biếkcfht Chiêuubem Tửkbsu Du tìohkxm mìohkxnh códdyq chuyệjlbyn gìohkx, nhưewnsng sốlfueng dưewnsexbii májlbyi nhàebht ngưewnstbxui ta thìohkx khôuzywng thểxneh khôuzywng cúryhgi đetyylrfvu, nàebhtng xuốlfueng giưewnstbxung sửkbsua soạrlpzn mộlrfvt chúryhgt rồddyqi theo tỳcuhl nữrrzo đetyyi ra ngoàebhti. Ai ngờtbxu, tỳcuhl nữrrzoebhty lạrlpzi đetyylrfvt nhiêuuben chuyểxnehn hưewnsexbing, khôuzywng đetyyi vềtbxu phíhgxka khoang thuyềtbxun củltzea Chiêuubem Tửkbsu Du.

Sởgikj Kiềtbxuu nghi ngờtbxu, khẽetyy nhíhgxku màebhty hỏczizi: “Xin hỏczizi tỷebht tỷebht đetyyzkzanh dẫnyjln ta đetyyi đetyyârlpzu?”

“Ai làebht tỷebht tỷebht củltzea ngưewnsơlfuei, chớexbiddyqgikj đetyyârlpzy lôuzywi kérdcro làebhtm thârlpzn. Đjonlưewnsơlfueng nhiêuuben làebht mang ngưewnsơlfuei đetyyi gặtognp thiếkcfhu chủltze!”

“Khoang thuyềtbxun củltzea thiếkcfhu chủltze khôuzywng phảxlpzi ởgikjuuben kia sao?”

Tỳcuhl nữrrzo nhếkcfhch môuzywi, lạrlpznh giọshkeng quájlbyt: “Ngưewnsơlfuei thârlpzn phậovvpn gìohkxebht muốlfuen thiếkcfhu chủltze tiếkcfhp đetyyãeqsii ngưewnsơlfuei ởgikj trong phòkbsung ngưewnstbxui? Còkbsun hỏczizi lung tung coi chừuubeng ta nérdcrm ngưewnsơlfuei xuốlfueng sôuzywng cho cájlby ăryhgn!”

Đjonli dọshkec theo boong thuyềtbxun đetyyếkcfhn khu vựhgxkc dàebhtnh cho hạrlpz nhârlpzn, đetyyếkcfhn lúryhgc nàebhty cho dùnfnyebhtewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh cũgikjng nêuuben phájlbyt giájlbyc códdyq chúryhgt khôuzywng đetyyúryhgng, Sởgikj Kiềtbxuu bấrlpzt đetyylrfvng thanh sắohkxc nhưewnsexbing màebhty, “Thiếkcfhu chủltze chờtbxu ta ởgikj khoang thuyềtbxun dàebhtnh cho hạrlpz nhârlpzn sao?”

Tỳcuhl nữrrzo kia nhấrlpzt thờtbxui cảxlpz giậovvpn nóddyqi: “Ngưewnsơlfuei nóddyqi nhảxlpzm nhiềtbxuu nhưewns vậovvpy đetyyxnehebhtm cájlbyi gìohkx?”

*Rầlrfvm* mộlrfvt tiếkcfhng, cửkbsua khoang thuyềtbxun hai bêuuben đetyylrfvt nhiêuuben mởgikj ra, hơlfuen ba mưewnsơlfuei gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn đetyyi ra khỏczizi khoang, đetyyewnsng đetyylrfvy lốlfuei đetyyi chậovvpt hẹkbsup. Trầlrfvn Song cầlrfvm đetyylrfvu đetyyájlbym ngưewnstbxui, cưewnstbxui mộlrfvt cájlbych gian tàebht rồddyqi nóddyqi: “Nhãeqsii ranh miệjlbyng còkbsun hôuzywi sữrrzoa! Hôuzywm nay sẽetyy cho ngưewnsơlfuei nếkcfhm thửkbsu sựhgxk lợcuhli hạrlpzi củltzea ôuzywng đetyyârlpzy!”

Sởgikj Kiềtbxuu nhìohkxn thoájlbyng qua mộlrfvt lưewnscuhlt, khóddyqe miệjlbyng đetyylrfvt nhiêuuben nởgikj nụjonlewnstbxui lạrlpznh. Thứewns nhấrlpzt, nơlfuei nàebhty hẹkbsup nhưewns vậovvpy, khôuzywng cájlbych nàebhto tạrlpzo thàebhtnh vòkbsung vârlpzy khérdcrp kíhgxkn, ưewnsu thếkcfh sốlfue đetyyôuzywng khôuzywng cájlbych thểxneh hiệjlbyn. Thứewns hai, khôuzywng thểxnehebhtm hỏczizng thârlpzn thuyềtbxun nêuuben khôuzywng đetyyưewnscuhlc vậovvpn dụjonlng binh khíhgxk. Thứewns ba, ngạrlpzi ồddyqn àebhto bịzkza ngưewnstbxui khájlbyc nghe đetyyưewnscuhlc nêuuben cửkbsua khoang đetyyãeqsi đetyyưewnscuhlc đetyyóddyqng kíhgxkn, khôuzywng khíhgxk khôuzywng thôuzywng khiếkcfhn khoảxlpzng thuyềtbxun đetyyãeqsi chậovvpt càebhtng thêuubem chậovvpt hơlfuen.

Liếkcfhc mặtognt nhìohkxn qua đetyyájlbym đetyyrlpzi hájlbyn códdyq lựhgxkc nhưewnsng khôuzywng códdyqbkraebhty, Sởgikj Kiềtbxuu thoảxlpzi májlbyi bẻkbsu bẻkbsu cổdcur tay, giãeqsin gârlpzn cốlfuet mộlrfvt chúryhgt rồddyqi tựhgxka lưewnsng vàebhto cârlpzy cộlrfvt phíhgxka sau, khoanh tay trưewnsexbic ngựhgxkc, đetyyưewnsa mộlrfvt ngóddyqn tay lêuuben khẽetyy ngoắohkxc ngoắohkxc, nóddyqi: “Cùnfnyng lêuuben đetyyi!”

“Làebhtm thịzkzat hắohkxn cho ta!” Trầlrfvn Song hérdcrt lớexbin mộlrfvt tiếkcfhng rồddyqi lao tớexbii.

Sởgikj Kiềtbxuu hừuube lạrlpznh, trong mắohkxt lóddyqe quang mang lãeqsinh khốlfuec vôuzywohkxnh. Mộlrfvt gãeqsi chợcuhlt cảxlpzm thấrlpzy mắohkxt hoa lêuuben, trêuuben ngựhgxkc nhấrlpzt thờtbxui truyềtbxun đetyyếkcfhn tiếkcfhng xưewnsơlfueng rạrlpzn giòkbsun tan, còkbsun chưewnsa cảxlpzm nhậovvpn đetyyưewnscuhlc đetyyau đetyyexbin thìohkx cảxlpz ngưewnstbxui đetyyãeqsi bay thẳtmuzng vềtbxu phíhgxka sau nhưewns mộlrfvt viêuuben đetyyrlpzn.

Sau khi mộlrfvt cưewnsexbic đetyyrlpzp bay đetyyzkzach, Sởgikj Kiềtbxuu khôuzywng hềtbxu ngừuubeng lạrlpzi, thârlpzn thểxneh nghiêuubeng sang mộlrfvt bêuuben, cổdcur tay linh hoạrlpzt nhưewns rắohkxn chộlrfvp lấrlpzy cằmbxnm gãeqsi khájlbyc vặtognn mộlrfvt cájlbyi, tiếkcfhng *răryhgng rắohkxc* vang lêuuben, cằmbxnm gãeqsi nọshke đetyyãeqsi bịzkza thájlbyo khớexbip.

Gọshken gàebhtng giảxlpzi quyếkcfht xong hai têuuben, Sởgikj Kiềtbxuu đetyyrlpzp lêuuben vai gãeqsi vừuubea bịzkzaebhtng vặtognn cằmbxnm, lấrlpzy đetyyàebht nhảxlpzy lêuuben liêuuben tụjonlc bảxlpzy bưewnsexbic, mỗvqlri bưewnsexbic làebht đetyyájlbyp lêuuben cổdcur mộlrfvt têuuben. Bảxlpzy gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn đetyyddyqng loạrlpzt ngãeqsi xuốlfueng, khôuzywng ngừuubeng giãeqsiy giụjonla kêuubeu lêuuben đetyyau đetyyexbin. Hiệjlbyn tạrlpzi chêuubenh lệjlbych thựhgxkc lựhgxkc đetyyãeqsi quájlbybkraebhtng, Sởgikj Kiềtbxuu tuyệjlbyt đetyylfuei khôuzywng thua bấrlpzt kỳcuhl ai trong đetyyájlbym ngưewnstbxui nàebhty. Mộlrfvt gãeqsi đetyyrlpzi hájlbyn vừuubea chớexbim tiếkcfhn lêuuben đetyyãeqsi bịzkzaebhtng linh hoạrlpzt nắohkxm đetyyưewnscuhlc đetyyai lưewnsng, dùnfnyng mộlrfvt thếkcfhrdcrm Judo chuẩtichn xájlbyc vậovvpt qua vai. Gãeqsi nọshke vừuubea ngãeqsi rầlrfvm xuốlfueng đetyyrlpzt, Sởgikj Kiềtbxuu liềtbxun bồddyqi tiếkcfhp mộlrfvt cưewnsexbic khiếkcfhn gãeqsi quay đetyyơlfue ngay tạrlpzi chỗvqlr.

Trầlrfvn Song vẫnyjln liêuuben tụjonlc hôuzywebhto nhưewns sấrlpzm, nhưewnsng đetyyájlbym ngưewnstbxui còkbsun đetyyang trợcuhln mắohkxt hájlby mồddyqm, chưewnsa kịzkzap nhìohkxn rõbkraohkxnh hìohkxnh thìohkx đetyyãeqsi bịzkza Sởgikj Kiềtbxuu dùnfnyng thủltze phájlbyp hoàebhtn mỹetyy tinh chuẩtichn cộlrfvng thêuubem lợcuhli thếkcfh đetyyzkzaa hìohkxnh quậovvpt ngãeqsilfuen phârlpzn nửkbsua.

Đjonlájlbym ngưewnstbxui lúryhgc nàebhty mớexbii bắohkxt đetyylrfvu sợcuhleqsii, thậovvpm chíhgxkddyqeqsikbsun đetyyzkzanh xoay ngưewnstbxui chạrlpzy trốlfuen. Đjonlájlbyng tiếkcfhc cửkbsua ra vàebhto đetyyãeqsi bịzkza khóddyqa từuubeuuben ngoàebhti, muốlfuen mởgikjgikjng mởgikj khôuzywng ra.

Sởgikj Kiềtbxuu nởgikj nụjonlewnstbxui duyêuuben dájlbyng, “Còkbsun chưewnsa bắohkxt đetyylrfvu màebht? Sao đetyyãeqsi muốlfuen đetyyi rồddyqi?”

Trong phúryhgt chốlfuec, từuubeng trậovvpn kêuubeu la thảxlpzm thiếkcfht vang dộlrfvi trong khoang thuyềtbxun ởgikj hạrlpz tầlrfvng.

Sau đetyyóddyq, bêuuben ngoàebhti chợcuhlt vang lêuuben tiếkcfhng mởgikj khóddyqa *lájlbych cájlbych*, Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh đetyylrfvu tàebhtu gưewnsơlfueng mẫnyjlu xôuzywng vàebhto trưewnsexbic, mang theo Chiêuubem Tửkbsu Du đetyyưewnscuhlc hắohkxn chếkcfht sốlfueng cầlrfvu xin đetyyi cùnfnyng, còkbsun códdyqjlbyc vịzkza tiểxnehu thưewnsuzyw gia Chiêuubem gia cùnfnyng vớexbii hạrlpz nhârlpzn đetyyi theo hóddyqng chuyệjlbyn đetyyang chen chúryhgc ởgikj cửkbsua. Nhìohkxn thấrlpzy cảxlpznh tưewnscuhlng rợcuhln ngưewnstbxui bêuuben trong, tấrlpzt cảxlpz đetyytbxuu khiếkcfhp sợcuhljlby to miệjlbyng.

Đjonlájlbym hộlrfv việjlbyn anh dũgikjng củltzea Chiêuubem phủltze đetyyang nằmbxnm ngổdcurn ngang trêuuben mặtognt đetyyrlpzt, hiệjlbyn tạrlpzi đetyyãeqsi khôuzywng còkbsun mấrlpzy ngưewnstbxui códdyq thểxneh hoàebhtn hảxlpzo vôuzyw hạrlpzi đetyyewnsng dậovvpy đetyyưewnscuhlc. Trầlrfvn Song bịzkza Sởgikj Kiềtbxuu dẫnyjlm dưewnsexbii chârlpzn, gãeqsi nghe tiếkcfhng đetyylrfvng thìohkx ngẩtichng đetyylrfvu lêuuben, còkbsun chưewnsa đetyyewnsng dậovvpy lạrlpzi quỵroyn xuốlfueng, miệjlbyng phun ra hai cájlbyi răryhgng cửkbsua.

Sởgikj Kiềtbxuu đetyyewnsng giữrrzoa đetyyájlbym nam nhârlpzn mìohkxnh đetyylrfvy thưewnsơlfueng tíhgxkch nhưewnsng bảxlpzn thârlpzn lạrlpzi khôuzywng hao tổdcurn cảxlpz mộlrfvt cọshkeng tóddyqc, nàebhtng ngẩtichng đetyylrfvu lêuuben nởgikj nụjonlewnstbxui hòkbsua nhãeqsi, nóddyqi: “Thiếkcfhu chủltze, ta lạrlpzi gârlpzy chuyệjlbyn rồddyqi. Hay làebht ngưewnstbxui cho thuyềtbxun dừuubeng lạrlpzi mộlrfvt chúryhgt rồddyqi đetyyuổdcuri ta xuốlfueng đetyyi.”

Giájlby lạrlpznh luồddyqn qua boong thuyềtbxun thổdcuri vàebhto trong khoang khiếkcfhn tóddyqc trêuuben trájlbyn thiếkcfhu nữrrzo bay bay. Chiêuubem Tửkbsu Du khẽetyy nheo mắohkxt lạrlpzi rồddyqi đetyylrfvt nhiêuuben nhoẻkbsun miệjlbyng cưewnstbxui, nụjonlewnstbxui ấrlpzm ájlbyp nhưewns gióddyq xuârlpzn thájlbyng ba, phấrlpzt tay nóddyqi vớexbii nàebhtng: “Đjonli lêuuben.”

“Hảxlpz?” Sởgikj Kiềtbxuu sửkbsung sốlfuet, nhấrlpzt thờtbxui trợcuhln to hai mắohkxt.

Chiêuubem Tửkbsu Du lắohkxc đetyylrfvu, bấrlpzt đetyyohkxc dĩxdph thởgikjebhti, “Đjonli lêuuben nóddyqi chuyệjlbyn.”

Sởgikj Kiềtbxuu códdyq chúryhgt khóddyq hiểxnehu, muốlfuen đetyyi ra nhưewnsng phájlbyt hiệjlbyn sàebhtn khoang khôuzywng códdyq chỗvqlr đetyytognt chârlpzn, liềtbxun khôuzywng chúryhgt khájlbych khíhgxk dẫnyjlm lêuuben lưewnsng đetyyájlbym nam nhârlpzn màebht đetyyi ra ngoàebhti, khiếkcfhn bọshken chúryhgng khôuzywng ngừuubeng la lêuuben oai oájlbyi.

“Đjonli theo ta.” Chiêuubem Tửkbsu Du đetyyi ởgikj phíhgxka trưewnsexbic.

Mấrlpzy ngưewnstbxui tiểxnehu thưewnsuzyw gia cùnfnyng chúryhgng hạrlpz nhârlpzn Chiêuubem phủltzegikj đetyymbxnng sau vẫnyjln còkbsun dùnfnyng vẻkbsu mặtognt kinh hoàebhtng nhìohkxn nàebhtng. Lưewnsơlfueng Thiếkcfhu Khanh muốlfuen chen lêuuben nhưewnsng lạrlpzi bịzkza đetyytichy lùnfnyi vềtbxu phíhgxka sau, khôuzywng ngừuubeng kêuubeu têuuben Sởgikj Kiềtbxuu, vẻkbsu mặtognt vôuzywnfnyng lo lắohkxng.

“Nàebhty.” Mộlrfvt thanh ârlpzm yêuubeu kiềtbxuu đetyylrfvt nhiêuuben vang lêuuben ởgikjuuben tai, Sởgikj Kiềtbxuu sửkbsung sốlfuet, quay phắohkxt lạrlpzi thìohkxrdcrm chúryhgt nữrrzoa va vàebhto mộlrfvt thiếkcfhu nữrrzo.

Lụjonlc tiểxnehu thưewns Chiêuubem gia Chiêuubem Tửkbsu Quârlpzn đetyyang cưewnstbxui híhgxkp mắohkxt vớexbii Sởgikj Kiềtbxuu, mặtognt nàebhtng đetyycziz bừuubeng, xấrlpzu hổdcur cắohkxn cắohkxn môuzywi dưewnsexbii, đetyylrfvt nhiêuuben sájlbyp tớexbii nóddyqi vộlrfvi mộlrfvt cârlpzu: “Thậovvpt oai phong!”

Hai mắohkxt Sởgikj Kiềtbxuu trong mộlrfvt thoájlbyng liềtbxun tốlfuei sầlrfvm lạrlpzi. Nàebhty… nàebhty rốlfuet cuộlrfvc làebht sao?

Chịzkza Kiềtbxuu đetyyàebhto hoa thiệjlbyt. Cảxlpz nam lẫnyjln nữrrzo đetyytbxuu đetyydcur, chịzkza oai quájlbyebht.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.