Hoạn Phi Thiên Hạ

Quyển 3-Chương 33 :

    trước sau   
Khôuplkng khíjlku trong miệsqceng gầmszln nhưialb bịzqjzsqxnt hếqehit ra ngoàrpshi cùcerbng vớezfji lụvpeqc phủhhgl ngũxrxh tạsqceng, cảxeqzm giájnkqc híjlkut thởdlhz khôuplkng thôuplkng làrpshm cho Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet khópygq chịzqjzu nổiwvsi.

rpshn môuplki lạsqcenh lẽuezco bao trùcerbm lêuiryn, khôuplkng khíjlkuialbơgduhi mớezfji khôuplkng ngừhtcqng ùcerba vàrpsho.

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet mởdlhz mắcerbt ra, đoqdiájnkqy nưialbezfjc tốespli đoqdien, khôuplkng nhìrtdwn rõhmacrtdwnh dájnkqng hắcerbn, nàrpshng cưialbfgwfi khổiwvs trong lòipogng, cópygq íjlkuch lợuezci gìrtdw đoqdiâqnvyu, nếqehiu hoàrpshn toàrpshn bịzqjz cuốespln vàrpsho đoqdiájnkqy nưialbezfjc, hắcerbn vàrpshrpshng đoqdixeqzu chếqehit chắcerbc rồpveri.

Khôuplkng thểkibyrpsho ngờfgwf rằcsdwng sẽuezcrpsh thếqehirpshy…

Cứuezc thếqehirpshy kếqehit thúsqxnc tấhtcqt cảxeqz.

rpshng thởdlhzrpshi trong lòipogng, nhấhtcqc tay dùcerbng hếqehit sứuezcc mạsqcenh toàrpshn thâqnvyn hôuplkn lêuiryn môuplki hắcerbn.


Nhớezfj ta, đoqdiếqehin đoqdizqjza ngụvpeqc cũxrxhng đoqdihtcqng quêuiryn ta!



Khi bópygqng tốespli ậukukp đoqdiếqehin, nàrpshng chỉunkv cảxeqzm thấhtcqy dưialbfgwfng nhưialb bảxeqzn thâqnvyn bịzqjz khắcerbc vàrpsho trong cơgduh thểkiby hắcerbn, vừhtcqa lạsqcenh lẽuezco vừhtcqa ấhtcqm ájnkqp.

— Ôaiotng đoqdiâqnvyy làrpsh đoqdiưialbfgwfng ranh giớezfji âqnvym mưialbu quỷrvox kếqehi đoqdipverc biệsqcet nhiềxeqzu —

Mộtqxrt giọjgdwt lạsqcei mộtqxrt giọjgdwt nưialbezfjc lạsqcenh lẽuezco nhỏipog xuốesplng, giốesplng mộtqxrt bàrpshn tay đoqdiang khôuplkng ngừhtcqng vỗsqxnuiryn thầmszln tríjlku củhhgla nàrpshng.

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet đoqditqxrt nhiêuiryn mởdlhz mắcerbt, ngẩpygqn ngơgduh nhìrtdwn đoqdiunkvnh đoqdimszlu, sau đoqdiópygq bỗsqxnng dưialbng ngồpveri dậukuky, vỗsqxn trájnkqn rêuiryn mộtqxrt tiếqehing: “Ưyvnx…”

rpshng… làrpsh đoqdiãchzj chếqehit, hay còipogn chưialba chếqehit?

hzidm, cópygq đoqdiau, vậukuky làrpsh chưialba chếqehit?

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet đoqdiájnkqnh giájnkq xung quanh mộtqxrt lájnkqt, nàrpshng đoqdiang ởdlhz trêuiryn mộtqxrt bãchzji đoqdiájnkq vụvpeqn, trêuiryn đoqdiunkvnh đoqdimszlu làrpsh thạsqcech nhũxrxhrpshu trắcerbng, trong dòipogng nưialbezfjc xanh còipogn nhìrtdwn thấhtcqy khôuplkng íjlkut cájnkq đoqdiàrpsho hoa nho nhỏipog đoqdiang bơgduhi lộtqxri, nham thạsqcech phájnkqt sájnkqng trong hang đoqditqxrng thiêuiryn nhiêuiryn khiếqehin nàrpshng cópygq thểkiby nhìrtdwn rõhmacrtdwnh hìrtdwnh bốespln phíjlkua.

Xem ra, cópygq vẻbncyrpshng bịzqjz mạsqcech nưialbezfjc ngầmszlm cuốespln vàrpsho cájnkqi hang nàrpsho đoqdiópygq, nhưialbng còipogn may khôuplkng bịzqjz đoqdiukukp vỡjlku đoqdimszlu, cópygq đoqdiiềxeqzu vìrtdw thiếqehiu dưialbjlkung khíjlkuuiryn thâqnvyn thểkiby đoqdiau nhứuezcc.

Nếqehiu nàrpshng còipogn sốesplng, vậukuky…

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet giậukukt mìrtdwnh, lậukukp tứuezcc nhìrtdwn xung quanh, sau khi khôuplkng tìrtdwm thấhtcqy bópygqng ngưialbfgwfi cao gầmszly quen thuộtqxrc đoqdiópygq, nàrpshng cốespl gắcerbng bòipog dậukuky, tiệsqcen tay nérvoxm ájnkqo choàrpshng ưialbezfjt sũxrxhng nưialbezfjc trêuiryn ngưialbfgwfi mìrtdwnh đoqdii, nghiêuiryng ngảxeqz lảxeqzo đoqdixeqzo tìrtdwm quanh mérvoxp nưialbezfjc.

“A Cửkibyu… A Cửkibyu!”


rpshng mớezfji gọjgdwi hai tiếqehing đoqdiãchzj phájnkqt hiệsqcen trêuiryn mộtqxrt khốespli thạsqcech nhũxrxhjnkqch đoqdiópygq khôuplkng xa lộtqxr ra mộtqxrt gópygqc ájnkqo bàrpsho màrpshu tíjlkum.

Trájnkqi tim Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nảxeqzy lêuiryn tậukukn cổiwvs họjgdwng, chạsqcey vộtqxri tớezfji, quảxeqz nhiêuiryn phájnkqt hiệsqcen Bájnkqch Lýyvnx Thanh lẳpygqng lặpverng nằcsdwm bêuiryn cạsqcenh thạsqcech nhũxrxh, quầmszln ájnkqo trêuiryn ngưialbfgwfi ưialbezfjt đoqdixcrim, tópygqc đoqdien rấhtcqt dàrpshi xõhmaca trêuiryn đoqdihtcqt vàrpsh trong nưialbezfjc, gưialbơgduhng mặpvert tájnkqi nhợuezct nhưialb ngọjgdwc ởdlhz giữfppja nưialbezfjc xanh vájnkqjnkq hoa đoqdiàrpsho càrpshng xinh đoqdiipogp kinh ngưialbfgwfi, nhưialbng cũxrxhng… dọjgdwa ngưialbfgwfi.

“A Cửkibyu!” Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet chỉunkv cảxeqzm thấhtcqy nhưialbpygq mộtqxrt bàrpshn tay bópygqp chặpvert trájnkqi tim mìrtdwnh, mạsqcenh đoqdiếqehin mứuezcc nhưialb muốespln bópygqp nájnkqt nópygq, làrpshm cho nàrpshng đoqdiau đoqdiếqehin mứuezcc khôuplkng híjlkut thởdlhz nổiwvsi.

rpshng lậukukp tứuezcc quỳuezc xuốesplng, érvoxp mìrtdwnh bìrtdwnh tĩuplknh lạsqcei, vưialbơgduhn tay thătqxrm dòipoggduhi thởdlhz củhhgla hắcerbn, khôuplkng cảxeqzm thấhtcqy!

rpshng suýyvnxt chúsqxnt nữfppja gàrpsho khópygqc, sau đoqdiópygqqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nhắcerbm mắcerbt lạsqcei, cấhtcqu mạsqcenh mộtqxrt cájnkqi vàrpsho đoqdiùcerbi mìrtdwnh, érvoxp mìrtdwnh bìrtdwnh tĩuplknh lạsqcei, vạsqcech ájnkqo hắcerbn ra, đoqdimszlu tiêuiryn xem thửkiby mạsqcech đoqdiukukp củhhgla hắcerbn rồpveri cúsqxni ngưialbfgwfi dájnkqn lỗsqxn tai lêuiryn lồpverng ngựrwrjc hắcerbn, cốespl gắcerbng nghe tiếqehing tim đoqdiukukp củhhgla hắcerbn.

Cuốespli cùcerbng xájnkqc đoqdizqjznh trong ngựrwrjc hắcerbn vẫxcrin cópygq tiếqehing đoqdiukukp, cópygq đoqdiiềxeqzu hơgduhi thởdlhz quájnkq mỏipogng manh, nàrpshng mớezfji thởdlhz hổiwvsn hểkibyn, lau mồpveruplki trêuiryn đoqdimszlu, cảxeqzm thấhtcqy mộtqxrt cảxeqzm giájnkqc nghĩuplk đoqdiếqehin đoqdiãchzj sợuezcqnvyu sắcerbc quérvoxt qua lòipogng mìrtdwnh.

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nghĩuplk nghĩuplk, đoqdiưialba tay kérvoxo rộtqxrng vạsqcet ájnkqo củhhgla hắcerbn ra, lộtqxr ra lồpverng ngựrwrjc, sau đoqdiópygq dựrwrja theo kiếqehin thứuezcc cấhtcqp cứuezcu đoqdiãchzj họjgdwc từhtcq kiếqehip trưialbezfjc, hai tay ấhtcqn mạsqcenh lêuiryn bụvpeqng hắcerbn theo nhịzqjzp.

Thấhtcqy cópygqialbezfjc chảxeqzy ra khỏipogi môuplki Bájnkqch Lýyvnx Thanh, nàrpshng chuyểkibyn lêuiryn ấhtcqn ngựrwrjc trájnkqi củhhgla hắcerbn, làrpshm cấhtcqp cứuezcu trájnkqi tim, đoqdipverng thờfgwfi bópygqp mũxrxhi, dựrwrja theo phưialbơgduhng phájnkqp hôuplk hấhtcqp nhâqnvyn tạsqceo thổiwvsi khíjlkurpsho miệsqceng hắcerbn.

“Mộtqxrt, hai, ba!”

ialbezfji sựrwrj cốespl gắcerbng khôuplkng ngừhtcqng, cuốespli cùcerbng Bájnkqch Lýyvnx Thanh bắcerbt đoqdimszlu ho khan, mộtqxrt lưialbuezcng nưialbezfjc lớezfjn chảxeqzy ra khỏipogi miệsqceng hắcerbn.

“Ưyvnxm…”

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet mớezfji chíjlkunh thứuezcc thởdlhz phàrpsho nhẹipog nhõhmacm, nâqnvyng Bájnkqch Lýyvnx Thanh lêuiryn vỗsqxn mạsqcenh vàrpsho lưialbng hắcerbn: “Nôuplkn ra, nôuplkn ra sẽuezc thoảxeqzi májnkqi hơgduhn!”

jnkqch Lýyvnx Thanh thậukukt sựrwrjuplkn ra rấhtcqt nhiềxeqzu nưialbezfjc rồpveri mớezfji cầmszlm lấhtcqy tay Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet, hếqehit hơgduhi nópygqi: “Đtelmưialbuezcc rồpveri, đoqdihtcqng vỗsqxn nữfppja, nha đoqdimszlu thôuplk lỗsqxnrpshy!”


qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet đoqdijlkujnkqch Lýyvnx Thanh, đoqdiang đoqdizqjznh mắcerbng hắcerbn khôuplkng biếqehit tốesplt xấhtcqu thìrtdw phájnkqt hiệsqcen đoqdiâqnvyy làrpsh lầmszln đoqdimszlu tiêuiryn nhìrtdwn thấhtcqy dájnkqng vẻbncy mỹhtcq nhâqnvyn bệsqcenh tậukukt yếqehiu đoqdiuốespli nhưialb thếqehi củhhgla hắcerbn, nhìrtdwn mỹhtcq nhâqnvyn trưialbezfjc mặpvert sắcerbc mặpvert tájnkqi nhợuezct, tópygqc ưialbezfjt sũxrxhng díjlkunh trêuiryn mặpvert, đoqdiôuplki mắcerbt lạsqcenh lẽuezco vìrtdw ngộtqxrp nưialbezfjc màrpsh ngậukukp nưialbezfjc mắcerbt, cộtqxrng thêuirym tìrtdwnh trạsqceng quầmszln ájnkqo tảxeqzgduhi làrpshm cho ngưialbfgwfi ta nhìrtdwn màrpsh mềxeqzm lòipogng.

rpshng vưialbơgduhn tay ôuplkm lấhtcqy đoqdimszlu Bájnkqch Lýyvnx Thanh đoqdipvert lêuiryn vai mìrtdwnh, thưialbơgduhng tiếqehic vỗsqxn nhẹipog: “Ổcerbn rồpveri, ổiwvsn rồpveri, khôuplkng sao nữfppja rồpveri.”

jnkqch Lýyvnx Thanh chájnkqn ghérvoxt nhổiwvsialbezfjc trong miệsqceng ra, khôuplkng phájnkqt hiệsqcen cópygqrtdw khôuplkng bìrtdwnh thưialbfgwfng, dựrwrja vàrpsho vai Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet, buồpvern nôuplkn nópygqi: “Vừhtcqa rồpveri vi sưialb… Ờhaqa… Cópygq vẻbncy nhưialb nuốesplt phảxeqzi mộtqxrt con cájnkq, ghêuiry chếqehit đoqdiưialbuezcc.”

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nghe vậukuky, khôuplkng biếqehit cópygq phảxeqzi đoqdiãchzj sốesplng sópygqt sau tai nạsqcen nêuiryn bìrtdwnh tĩuplknh hơgduhn nhiềxeqzu hay khôuplkng, lúsqxnc nàrpshy trôuplkng thấhtcqy dájnkqng vẻbncy củhhgla Bájnkqch Lýyvnx Thanh bètewfn thấhtcqy rấhtcqt buồpvern cưialbfgwfi, nhẹipog giọjgdwng nópygqi: “Ừhzid, cájnkq hoa đoqdiàrpsho nàrpshy cópygq thểkiby ătqxrn sốesplng, ngoan, khôuplkng sao hếqehit.”

hzidm, nhìrtdwn đoqdisqcei hồpver ly bĩuplku môuplki, vẻbncy mặpvert yếqehiu ớezfjt làrpshm nũxrxhng thậukukt sựrwrj hiếqehim cópygq.

Giờfgwfjnkqch Lýyvnx Thanh mớezfji cảxeqzm giájnkqc cópygqrtdw đoqdiópygq khôuplkng đoqdiúsqxnng, hắcerbn lậukukp tứuezcc ngồpveri dậukuky, ôuplkm lấhtcqy Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet, đoqdipvert đoqdimszlu nàrpshng lêuiryn vai mìrtdwnh, tứuezcc giậukukn cắcerbn rătqxrng nópygqi: “Nha đoqdimszlu nàrpshy, khôuplkng nghĩuplk lạsqcei xem vi sưialbrtdw ai mớezfji rơgduhi xuốesplng nưialbezfjc.”

Giờfgwfipogn dájnkqm lấhtcqy hắcerbn làrpshm tròipog đoqdiùcerba, thậukukt sựrwrjuiryn trừhtcqng trịzqjz mộtqxrt trậukukn nhớezfj đoqdifgwfi.

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet cũxrxhng khôuplkng khájnkqng cựrwrj, cứuezc thếqehi tựrwrja vàrpsho vai hắcerbn, miễbncyn cưialbjlkung nópygqi: “A Cửkibyu, sao ngưialbơgduhi lạsqcei nhảxeqzy xuốesplng, đoqdikiby đoqdiájnkqm Tiểkibyu Thắcerbng Tửkiby xuốesplng ngưialbơgduhi ởdlhz trêuiryn bờfgwf mớezfji trấhtcqn giữfppj đoqdiưialbuezcc, lầmszln nàrpshy chỉunkv sợuezcpygq ngưialbfgwfi thiếqehit kếqehijnkqi bẫxcriy lớezfjn rồpveri.”

jnkqch Lýyvnx Thanh khôuplkng lậukukp tứuezcc trảxeqz lờfgwfi, mộtqxrt lúsqxnc lâqnvyu sau mớezfji thảxeqzn nhiêuiryn nópygqi: “Thậukukt ra ta bơgduhi cũxrxhng khôuplkng giỏipogi lắcerbm, cho nêuiryn nhảxeqzy xuốesplng rồpveri mớezfji cảxeqzm thấhtcqy mìrtdwnh quájnkqjlkuch đoqditqxrng, nhưialbng đoqdiâqnvyy chỉunkvrpsh mộtqxrt loạsqcei bảxeqzn nătqxrng thôuplki.”

Ngópygqn tay Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet đoqdiang nghịzqjzch májnkqi tópygqc đoqdien củhhgla hắcerbn hơgduhi dừhtcqng, nàrpshng khôuplkng nópygqi gìrtdw, chỉunkvialbng rưialbng nưialbezfjc mắcerbt, nàrpshng xoay ngưialbfgwfi vùcerbi đoqdimszlu vàrpsho vai hắcerbn, nhẹipog giọjgdwng cưialbfgwfi mắcerbng: “Đtelmpver ngốesplc!”

Lờfgwfi ngon tiếqehing ngọjgdwt thếqehirpsho cũxrxhng khôuplkng rung đoqditqxrng trájnkqi tim nàrpshng bằcsdwng hai chữfppjrpshy, làrpshm cho nàrpshng cảxeqzm đoqditqxrng tớezfji muốespln khópygqc.



Hai ngưialbfgwfi ổiwvsn đoqdizqjznh lạsqcei, Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet bắcerbt đoqdimszlu lầmszln mòipog trêuiryn ngưialbfgwfi mìrtdwnh, tìrtdwm thấhtcqy cájnkqi túsqxni sinh tồpvern luôuplkn mang theo trêuiryn ngưialbfgwfi, trong đoqdiópygqpygq mồpveri lửkibya chốesplng nưialbezfjc, còipogn cópygq đoqdiájnkq lửkibya chuẩpygqn bịzqjz từhtcq lầmszln trưialbezfjc vàrpsho sa mạsqcec, loạsqcei đoqdiájnkqrpshy cựrwrjc kỳuezc hiếqehim, sau khi bịzqjz đoqdiesplt chájnkqy sẽuezc chájnkqy liêuiryn tụvpeqc íjlkut nhấhtcqt mộtqxrt canh giờfgwf.


Đtelmespli vớezfji nhữfppjng ngưialbfgwfi cầmszln sưialbdlhzi ấhtcqm làrpshialbơgduhng đoqdiespli cópygq hiệsqceu quảxeqz, cópygq đoqdiiềxeqzu quájnkq hiếqehim nêuiryn khôuplkng thưialbfgwfng dùcerbng.

Nhưialbng khi nàrpshng kíjlkuch đoqditqxrng khópygq khătqxrn lắcerbm mớezfji đoqdiesplt chájnkqy, quay đoqdimszlu lạsqcei phájnkqt hiệsqcen “mỹhtcq nhâqnvyn yếqehiu ớezfjt” kia đoqdiang bốesplc hơgduhi toàrpshn thâqnvyn, mộtqxrt khắcerbc sau, từhtcq đoqdimszlu đoqdiếqehin châqnvyn đoqdiãchzj khôuplk cong – Bájnkqch Lýyvnx Thanh trựrwrjc tiếqehip dùcerbng nộtqxri lựrwrjc làrpshm nưialbezfjc bốesplc hơgduhi luôuplkn.

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nhìrtdwn vịzqjz đoqdisqcei mỹhtcq nhâqnvyn nhájnkqy mắcerbt đoqdiãchzj lấhtcqy lạsqcei vẻbncy tao nhãchzj hoa mỹhtcqcerbng bìrtdwnh tĩuplknh tătqxrm tốespli thưialbfgwfng ngàrpshy, khôuplkng biếqehit nêuiryn buồpvern bựrwrjc vìrtdw bảxeqzn thâqnvyn quájnkq ngốesplc hay vìrtdwipogng tốesplt đoqdizqjznh chătqxrm sópygqc mỹhtcq nhâqnvyn gầmszly yếqehiu lạsqcei hoàrpshn toàrpshn bịzqjz ngópygqgduh.

rpshng tứuezcc giậukukn quay sang dậukukp tắcerbt đoqdiájnkq lửkibya, sau đoqdiópygq duỗsqxni tay ra vớezfji Bájnkqch Lýyvnx hanh, ngưialbfgwfi ngợuezcm ưialbezfjt sũxrxhng muốespln ôuplkm chầmszlm lấhtcqy Bájnkqch Lýyvnx Thanh đoqdiang ngồpveri bêuiryn dòipogng nưialbezfjc chảxeqzi chuốesplt đoqdimszlu tópygqc mìrtdwnh: “Nàrpsho, thuậukukn tiệsqcen sấhtcqy khôuplk ta luôuplkn đoqdii, nếqehiu dưialb thừhtcqa nộtqxri lựrwrjc nhưialb thếqehi.”

jnkqch Lýyvnx Thanh liếqehic nhìrtdwn vẻbncy mặpvert lưialbu manh vàrpsh bộtqxr quầmszln ájnkqo ẩpygqm ưialbezfjt củhhgla nàrpshng, thảxeqzn nhiêuiryn nópygqi: “Ừhzid, nếqehiu ngưialbơgduhi còipogn tớezfji gầmszln mộtqxrt chúsqxnt nữfppja, ta khôuplkng ngạsqcei làrpshm khôuplk ngưialbơgduhi luôuplkn.”

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet: “…”

Sửkibya mộtqxrt chữfppj, xa ngàrpshn dặpverm.

rpshng vẫxcrin nêuiryn tựrwrjrtdwnh làrpshm khôuplkrtdwnh thôuplki.

Sau khi Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet vậukukn côuplkng sấhtcqy khôuplk quầmszln ájnkqo củhhgla mìrtdwnh, Bájnkqch Lýyvnx Thanh đoqdiãchzj đoqdii dạsqceo xung quanh mộtqxrt vòipogng rồpveri quay lạsqcei.

“Thếqehirpsho?” Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet vừhtcqa tùcerby tiệsqcen buộtqxrc lạsqcei tópygqc vừhtcqa hỏipogi.

jnkqch Lýyvnx Thanh nópygqi: “Ừhzidm, nơgduhi nàrpshy hẳpygqn làrpsh mộtqxrt cájnkqi hang dưialbezfji lòipogng đoqdihtcqt, hơgduhn nữfppja phíjlkua trêuiryn làrpshjnkqi hồpver lớezfjn kia, cũxrxhng làrpsh nguyêuiryn nhâqnvyn vìrtdw sao mộtqxrt nătqxrm mùcerba cájnkq hoa đoqdiàrpsho chỉunkv xuấhtcqt hiệsqcen mộtqxrt lầmszln, chỉunkvpygqcerba xuâqnvyn hồpverialbezfjc ngầmszlm nàrpshy khôuplkng biếqehit vìrtdw sao mớezfji dâqnvyng cao, cộtqxrng thêuirym nưialbezfjc sôuplkng Lạsqcec từhtcq trêuiryn tràrpshn xuốesplng, đoqdipygqy cájnkq hoa đoqdiàrpsho ởdlhz đoqdiâqnvyy lêuiryn trêuiryn, nhưialbng thờfgwfi gian rấhtcqt ngắcerbn, cho nêuiryn khi chúsqxnng ta rơgduhi xuốesplng nưialbezfjc cảxeqzm thấhtcqy cópygqipogng xoájnkqy vớezfji lựrwrjc húsqxnt lớezfjn chíjlkunh làrpshrtdwsqxnc đoqdiópygq thủhhgly triềxeqzu rúsqxnt.”

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nhìrtdwn mặpvert nưialbezfjc xanh biếqehic, trầmszlm ngâqnvym nópygqi: “Đtelmúsqxnng vậukuky, ta cũxrxhng nghĩuplk vậukuky, nhưialbng nghe nópygqi vàrpsho mùcerba cájnkq, mỗsqxni ngàrpshy đoqdixeqzu xuấhtcqt hiệsqcen, nhưialb vậukuky cópygq phảxeqzi sájnkqng mai nưialbezfjc ởdlhz đoqdiâqnvyy sẽuezc lạsqcei dâqnvyng lêuiryn khôuplkng?”

Bởdlhzi vìrtdwrpshng đoqdiãchzj đoqdikiby ýyvnx thấhtcqy đoqditqxrpygqm ởdlhzgduhi nàrpshy rấhtcqt cao, tấhtcqt cảxeqz thạsqcech nhũxrxh đoqdixeqzu nhỏipogialbezfjc, trêuiryn vájnkqch đoqdiájnkqxrxhng đoqdijgdwng nưialbezfjc, còipogn cópygq vếqehit rêuiryu xanh, chứuezcng tỏipoggduhi nàrpshy vừhtcqa mớezfji bịzqjzialbezfjc lấhtcqp đoqdimszly.

ialbezfjc dâqnvyng lêuiryn, chứuezcng tỏipog bọjgdwn họjgdw rấhtcqt cópygq thểkiby sẽuezc đoqdiưialbuezcc nâqnvyng ra, cũxrxhng cópygq thểkiby sẽuezc ngạsqcet chếqehit ởdlhz đoqdiâqnvyy.

Hai ngưialbfgwfi nhìrtdwn lòipogng hang trốesplng trảxeqzi, đoqdixeqzu im lặpverng.

Đtelmúsqxnng vậukuky, khôuplkng ai biếqehit lầmszln tiếqehip theo sẽuezcrpsh thếqehirpsho.

“Ngưialbơgduhi cópygq sợuezc khôuplkng?” Bájnkqch Lýyvnx Thanh bỗsqxnng nhìrtdwn Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet hỏipogi, trong giọjgdwng nópygqi củhhgla hắcerbn khôuplkng cópygq sợuezcchzji, làrpshm cho ngưialbfgwfi ta khôuplkng rõhmacrpshm nghĩuplka củhhgla hắcerbn khi hỏipogi vấhtcqn đoqdixeqzrpshy.

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet nhìrtdwn vàrpsho ájnkqnh mắcerbt sâqnvyu thẳpygqm củhhgla hắcerbn, bỗsqxnng cưialbfgwfi khẽuezc: “Đtelmưialbơgduhng nhiêuiryn làrpsh sợuezc, bởdlhzi ta rấhtcqt tham sốesplng sợuezc chếqehit, còipogn chưialba sốesplng đoqdihhgl, còipogn nhiềxeqzu vinh hoa phúsqxn quýyvnx chưialba hưialbdlhzng thụvpeq, làrpshm sao cópygq thểkiby khôuplkng sợuezc. Nhưialbng màrpsh…”

rpshng dừhtcqng mộtqxrt chúsqxnt rồpveri nópygqi tiếqehip: “Vìrtdwpygq ngưialbơgduhi ởdlhz đoqdiâqnvyy cho nêuiryn ta cảxeqzm thấhtcqy cópygq mỹhtcq nhâqnvyn chôuplkn cùcerbng cũxrxhng khôuplkng uổiwvsng cuộtqxrc đoqdifgwfi nàrpshy.”

jnkqch Lýyvnx Thanh nhìrtdwn nàrpshng mộtqxrt lájnkqt, đoqditqxrt nhiêuiryn vưialbơgduhn tay ôuplkm chặpvert lấhtcqy nàrpshng, nhẹipog giọjgdwng nópygqi: “Đtelmhtcqng sợuezc, vi sưialb nhấhtcqt đoqdizqjznh sẽuezc dẫxcrin ngưialbơgduhi ra ngoàrpshi.”

qnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet lẳpygqng lẳpygqng ôuplkm lấhtcqy hắcerbn, gậukukt đoqdimszlu nópygqi: “Ừhzid, ta còipogn chưialba cho A Cửkibyu mộtqxrt đoqdiuezca trẻbncy, chúsqxnng ta nhấhtcqt đoqdizqjznh sẽuezc khôuplkng cópygq chuyệsqcen gìrtdw.”

Hai ngưialbfgwfi bỏipog lạsqcei quầmszln ájnkqo phiềxeqzn phứuezcc bêuiryn ngoàrpshi, chỉunkv mặpverc quầmszln ájnkqo nhẹipog nhàrpshng đoqdii dọjgdwc theo vájnkqch hang tìrtdwm mộtqxrt đoqdiưialbfgwfng ra ngoàrpshi.

“A Cửkibyu, ngưialbơgduhi thấhtcqy chuyệsqcen lầmszln nàrpshy rốesplt cuộtqxrc kẻbncyrpsho ởdlhz sau phájnkq rốespli?” Tâqnvyy Lưialbơgduhng Mạsqcet vừhtcqa sờfgwf mộtqxrt khốespli đoqdiájnkq lớezfjn vừhtcqa hỏipogi.

jnkqch Lýyvnx Thanh cưialbfgwfi khẩpygqy mộtqxrt tiếqehing: “Chuyệsqcen nàrpshy khôuplkng nópygqi chắcerbc đoqdiưialbuezcc, kẻbncy muốespln ta chếqehit quájnkq nhiềxeqzu, cópygq đoqdiiềxeqzu…”

Hắcerbn thoájnkqng dừhtcqng, hừhtcq lạsqcenh mộtqxrt tiếqehing: “Cópygq thểkibyrpshm đoqdiưialbuezcc nhữfppjng chuyệsqcen nàrpshy ởdlhz đoqdiâqnvyy cópygq lẽuezc chỉunkvpygq mộtqxrt ngưialbfgwfi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.