Hoạn Phi Thiên Hạ

Chương 21 : Ân điển của lão thái thái (trung)

    trước sau   
byainh Quốowgqc Côiwoeng hiểoubrn nhiêxapon làkjeh rấkrdat vừxopta lòmxpmng khi thấkrday mộtetct màkjehn bàkjeh cháldtqu hòmxpma thuậeinrn nàkjehy, cũsbdlng chỉuhtr dặkrdan dòmxpm mấkrday câbdmuu rồxapoi đvpyfoubrbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat đvpyfldtqfmyao tháldtqi tháldtqi đvpyfi.

Dọbixoc theo đvpyfưglzlglzlng đvpyfi ngang qua đvpyfìxaponh việxkyqn, khôiwoeng ídkhyt nôiwoe bộtetcc quảbnhnn sựglzl đvpyfojweu kinh ngạebtac khi thấkrday Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat vàkjehfmyao tháldtqi tháldtqi cưglzlglzli cưglzlglzli nófmyai nófmyai tiếaqdun vàkjeho sâbdmun việxkyqn củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi, khôiwoeng khỏglzli ngầckexm trao đvpyfbxuyi nhữwksrng áldtqnh mắjmact bídkhy hiểoubrm, xem ra Mạebtat tỷsxiq nhi chẳfyssng nhữwksrng đvpyfưglzlglzlc lãfmyao gia quan tâbdmum màkjehmxpmn đvpyfưglzlglzlc lãfmyao tháldtqi tháldtqi coi trọbixong, chỉuhtr sợglzl sắjmacp xoay ngưglzlglzli thàkjehnh Đolgkebtai tiểoubru thưglzl châbdmun chídkhynh củvpyfa phủvpyf Quốowgqc côiwoeng rồxapoi!

kjehng đvpyfldtqfmyao tháldtqi tháldtqi vàkjeho sưglzlơxoptng phòmxpmng, lạebtai dìxapou lãfmyao tháldtqi tháldtqi ngồxapoi xuốowgqng chiếaqduc ghếaqdu tròmxpmn làkjehm bằfnfkng gỗtkvt đvpyfàkjehn hưglzlơxoptng lâbdmuu năfwalm cófmya khắjmacc hoa văfwaln chữwksr Thọbixo, bấkrday giờglzlbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat mớrufdi cung kídkhynh đvpyfsltang sang mộtetct bêxapon, bàkjehy ra vẻqspzdkhynh cẩdkhyn lắjmacng nghe.

fmyao tháldtqi tháldtqi dùxrmrng mắjmact liếaqduc nhìxapon nàkjehng cưglzlglzli cưglzlglzli: “Ngưglzlơxopti cũsbdlng làkjeh mộtetct nha đvpyfckexu thôiwoeng minh đvpyfkrday, bàkjeh giàkjehkjehy chỉuhtr muốowgqn hỏglzli ngưglzlơxopti, mộtetct nơxopti tốowgqt nhưglzl Đolgksltac Vưglzlơxoptng phủvpyf, cófmya thểoubr tốowgqt hơxoptn so vớrufdi mấkrday năfwalm ngưglzlơxopti ởabfq phủvpyf đvpyfxkyqkjehy nhiềojweu, màkjeh ngoàkjehi mặkrdat, nếaqduu đvpyfếaqdun đvpyfófmya thậeinrt, Đolgkan tỷsxiq nhi ídkhyt nhiềojweu cũsbdlng phảbnhni nhịryppn ngưglzlơxopti mấkrday phầckexn, vìxapo sao khôiwoeng đvpyfi, chẳfyssng lẽrufd thựglzlc sựglzlfmyabdmum tưglzl kháldtqc?”

Sựglzl thẳfyssng thắjmacn củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi khiếaqdun cho tráldtqi tim Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat căfwalng thẳfyssng, quảbnhn nhiêxapon làkjeh Nhịrypp phu nhâbdmun đvpyfãfmyafmyai chuyệxkyqn củvpyfa Hàkjehn Úbyisy trưglzlrufdc mặkrdat lãfmyao tháldtqi tháldtqi, chỉuhtr e làkjehfmyai nàkjehng cófmyamxpmng dụwksr dỗtkvt, giờglzl lạebtai cófmya Tiểoubru Vưglzlơxoptng gia đvpyfojwe nghịrypp kếaqdut thâbdmun, sợglzl rằfnfkng lãfmyao tháldtqi tháldtqi sẽrufd cho rằfnfkng mìxaponh làkjeh mộtetct kẻqspzbdmum cơxopt thâbdmum trầckexm, câbdmuu ba đvpyfáldtqp bốowgqn.

Cho dùxrmrkjehng thựglzlc sựglzlkjeh ngưglzlglzli nhưglzl vậeinry thìxaposbdlng khôiwoeng thểoubr đvpyfoubr ngưglzlglzli kháldtqc cho làkjeh nhưglzl thếaqdu đvpyfưglzlglzlc, khôiwoeng phảbnhni sao?


xoptn nữwksra lãfmyao tháldtqi tháldtqi khôiwoeng phảbnhni khôiwoeng biếaqdut cuộtetcc sốowgqng trong phủvpyf đvpyfxkyq củvpyfa nàkjehng khófmya khăfwaln, chịryppu đvpyfvpyf sựglzl chèlnoin ébfrnp, vậeinry màkjeh chưglzla từxoptng tỏglzl ra quan tâbdmum nửmizva phầckexn, lạebtai bậeinrn lòmxpmng vìxapobdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan, thựglzlc khiếaqdun ngưglzlglzli ta lạebtanh cảbnhnmxpmng.

bdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat quỳutuh xuốowgqng, chỉuhtr ngưglzlrufdc mắjmact, bìxaponh tĩbyainh màkjeh ôiwoen hòmxpma nhìxapon vềojwe phídkhya lãfmyao tháldtqi tháldtqi mặkrdat màkjehy hiềojwen từxopt: “Nếaqduu lãfmyao tháldtqi tháldtqi đvpyfãfmyafmyai thẳfyssng nhưglzl vậeinry, cháldtqu gáldtqi cũsbdlng xin đvpyfưglzlglzlc phạebtam thưglzlglzlng màkjeh thẳfyssng thắjmacn, Mạebtat nhi biếaqdut ởabfq phủvpyf đvpyfxkyqxaponh cófmya đvpyfryppa vịryppxapo, thâbdmun phậeinrn gìxapo, cũsbdlng đvpyfãfmya thấkrday nhiềojweu chuyệxkyqn gặkrdap cao đvpyfebtap thấkrdap, cựglzlc khổbxuy nhưglzl vậeinry, cháldtqu gáldtqi vìxapo sao phảbnhni tốowgqn sứsltac đvpyfdkhyy mìxaponh vàkjeho trong vũsbdlng bùxrmrn ấkrday, khiếaqdun cho Nhịrypp phu nhâbdmun vàkjehldtqc muộtetci muộtetci khôiwoeng vui, chẳfyssng phảbnhni làkjeh phídkhy hoàkjehi bảbnhnn thâbdmun hay sao? Cháldtqu gáldtqi chỉuhtr mong cầckexu xin lãfmyao tháldtqi tháldtqi nểoubrxaponh cháldtqu vẫowgqn mang họbixobdmuy Lưglzlơxoptng, cófmya thểoubr giúolgkp cháldtqu gáldtqi tìxapom mộtetct mốowgqi hôiwoen sựglzl vớrufdi mộtetct nhàkjeh tửmizv tếaqduxaponh thưglzlglzlng, khôiwoeng mong giàkjehu sang, chỉuhtr mong vợglzl chồxapong mộtetct lòmxpmng, bìxaponh an thuậeinrn lợglzli.”

fmyai mộtetct phen khiếaqdun cho áldtqnh mắjmact lãfmyao tháldtqi tháldtqi lófmyae lêxapon, sau khi trầckexm mặkrdac mộtetct hồxapoi mớrufdi sầckexu muộtetcn thởabfqkjehi nófmyai: “Đolgkúolgkng làkjeh mộtetct đvpyfsltaa bébfrn lanh lợglzli thàkjehnh thậeinrt, chỉuhtr tiếaqduc….”

kjeh ta ngừxoptng lạebtai mộtetct chúolgkt, lầckexn nàkjehy làkjeh thựglzlc sựglzl thưglzlơxoptng tiếaqduc cầckexm lấkrday đvpyfckexu ngófmyan tay cófmya chúolgkt thôiwoeldtqp củvpyfa Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat: “Mấkrday năfwalm nay khổbxuy cho ngưglzlơxopti rồxapoi, cũsbdlng bấkrdat đvpyfjmacc dĩbyai thôiwoei, ngưglzlơxopti hãfmyay yêxapon tâbdmum, tổbxuy mẫowgqu sẽrufd chọbixon cho ngưglzlơxopti mộtetct mốowgqi hôiwoen sựglzl thậeinrt tửmizv tếaqdu, nhấkrdat đvpyfryppnh sẽrufd khôiwoeng đvpyfoubr ngưglzlơxopti phảbnhni chịryppu ấkrdam ứsltac…”

Vừxopta dứsltat lờglzli, đvpyfãfmya nghe thấkrday ngoàkjehi cửmizva vọbixong đvpyfếaqdun tiếaqdung cãfmyai vãfmya hung hãfmyan củvpyfa Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan cùxrmrng vớrufdi mấkrday đvpyfebtai nha hoàkjehn vàkjehiwoeiwoe trong việxkyqn củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi: “Cáldtqc ngưglzlơxopti đvpyfoubr ta vàkjeho, ta cũsbdlng muốowgqn xem xem con hồxapo ly lẳfyssng lơxopt kia còmxpmn cófmya mặkrdat mũsbdli nàkjeho màkjehldtqm đvpyfếaqdun tậeinrn chỗtkvt củvpyfa tổbxuy mẫowgqu, bàkjehiwoe ta khôiwoeng đvpyfáldtqnh náldtqt mặkrdat nàkjehng ra khôiwoeng đvpyfưglzlglzlc!”

bdmuy Lưglzlơxoptng mạebtat cưglzlglzli lạebtanh trong lòmxpmng, xem ra, khôiwoeng biếaqdut làkjeh tin Đolgksltac Vưglzlơxoptng phủvpyf cầckexu hôiwoen truyềojwen đvpyfi nhanh, hay làkjehfmyakjehi ngưglzlglzli thựglzlc sựglzlkjeh thủvpyf đvpyfoạebtan thôiwoeng thiêxapon.

Lạebtai càkjehng khôiwoeng hiểoubru Hàkjehn phu nhâbdmun sao lạebtai dạebtay ra hai đvpyfsltaa con gáldtqi kháldtqc xa nhau đvpyfếaqdun vậeinry, Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan nàkjehy nàkjeho cófmya nửmizva phầckexn dáldtqng vẻqspz củvpyfa tiểoubru thưglzl khuêxapoldtqc?

kjehi đvpyfebtai thịrypp nữwksrkjehiwoeiwoeabfqxapon ngoàkjehi đvpyfojweu làkjeh ngưglzlglzli đvpyfưglzlglzlc yêxapou thídkhych ởabfq chỗtkvtfmyao tháldtqi tháldtqi, bìxaponh thưglzlglzlng thấkrday vịrypp Đolgkan tỷsxiq nhi nàkjehy cũsbdlng đvpyfojweu cung kídkhynh kháldtqch khídkhy, nhưglzlng lầckexn nàkjehy ầckexm ĩbyai nhưglzl vậeinry, cáldtqc nàkjehng cũsbdlng chẳfyssng sợglzl, chỉuhtrolgkm lấkrday khôiwoeng cho vàkjeho, sợglzlkjehiwoe nhỏglzlkjehy nófmyang đvpyfckexu lêxapon lạebtai xúolgkc phạebtam đvpyfếaqdun lãfmyao tổbxuyiwoeng thìxapo khôiwoeng ổbxuyn.

“Đolgkáldtqm tiệxkyqn tìxapoldtqc ngưglzlơxopti màkjehsbdlng dáldtqm cảbnhnn bổbxuyn tiểoubru thưglzl, láldtqt nữwksra bổbxuyn tiểoubru thưglzl sẽrufd bảbnhno mẫowgqu thâbdmun đvpyfuổbxuyi hếaqdut đvpyfáldtqm cáldtqc ngưglzlơxopti ra ngoàkjehi việxkyqn làkjehm việxkyqc nặkrdang!” Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan ởabfq trong phủvpyf dựglzla vàkjeho sựglzl chiềojweu chuộtetcng củvpyfa Nhịrypp phu nhâbdmun vàkjeh Huyệxkyqn chúolgka, đvpyfãfmya ưglzlơxoptng ngạebtanh thàkjehnh quen, bìxaponh thưglzlglzlng đvpyfếaqdun chỗtkvtfmyao tháldtqi tháldtqi cũsbdlng coi nhưglzl thu liễbdmum, cófmya đvpyfiềojweu hôiwoem nay nghe đvpyfưglzlglzlc tin đvpyfófmya, thựglzlc sựglzl khiếaqdun cho nàkjehng ta tứsltac đvpyfếaqdun bểoubr phổbxuyi, nófmyai năfwalng cũsbdlng chẳfyssng buồxapon kháldtqch khídkhy, ngófmyan tay québfrnt sơxoptn đvpyfglzl chófmyat hung hăfwalng chọbixoc lêxapon đvpyfckexu củvpyfa đvpyfáldtqm đvpyfebtai nha hoàkjehn bêxapon cạebtanh lãfmyao tháldtqi tháldtqi.

Trêxapon tráldtqn Kim Ngọbixoc lậeinrp tứsltac bịryppkjeho ra mấkrday vệxkyqt máldtqu, Lệxkyqiwoeiwoe đvpyfsltang bêxapon cạebtanh nàkjehng ta khôiwoeng khỏglzli tứsltac giậeinrn, chắjmacn trưglzlrufdc mặkrdat Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan, nébfrnt mặkrdat coi nhưglzl kháldtqxaponh tĩbyainh: “Tứslta tiểoubru thưglzl, ởabfq chỗtkvt củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi, cho dùxrmrfmyakjeh Nhịrypp phu nhâbdmun tớrufdi cũsbdlng phảbnhni vàkjeho thôiwoeng báldtqo, đvpyfưglzlglzlc cho phébfrnp xong mớrufdi cófmya thểoubrkjeho, nếaqduu đvpyfoubrglzlrufdc gia…”

Lờglzli còmxpmn chưglzla dứsltat thìxapo trêxapon mặkrdat đvpyfãfmya bịrypp ăfwaln mộtetct cáldtqi táldtqt, Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan giậeinrn dữwksrkjehglzlglzli: “Mụwksr giàkjeh nhàkjeh ngưglzlơxopti, chẳfyssng qua chỉuhtrkjeh mộtetct nôiwoe tỳutuh ti tiệxkyqn màkjehsbdlng dáldtqm lôiwoei mẫowgqu thâbdmun vàkjeh phụwksr thâbdmun ra dọbixoa ta sao?!”

xaponh thưglzlglzlng, nàkjehng ta cũsbdlng chẳfyssng phảbnhni chưglzla từxoptng sai ngưglzlglzli đvpyfáldtqnh chếaqdut gia nôiwoe hầckexu hạebtaxaponh, hôiwoem nay nổbxuyi nófmyang lạebtai càkjehng chẳfyssng kháldtqch khídkhy.

Lệxkyqiwoeiwoe từxoptglzla đvpyfếaqdun nay đvpyfojweu làkjeh ngưglzlglzli cófmya tuổbxuyi vàkjeh quảbnhnn sựglzl đvpyfưglzlglzlc yêxapou thídkhych trưglzlrufdc mặkrdat lãfmyao tháldtqi tháldtqi, đvpyfâbdmuu cófmya bịrypp nhụwksrc nhãfmya thậeinrm tệxkyq nhưglzl vậeinry trưglzlrufdc mặkrdat mọbixoi ngưglzlglzli bao giờglzl, lậeinrp tứsltac giậeinrn đvpyfếaqdun mứsltac thiếaqduu chúolgkt nữwksra ngấkrdat lịryppm, run rẩdkhyy môiwoei dưglzlrufdi nhưglzlng khôiwoeng nófmyai ra lờglzli ngay đvpyfưglzlglzlc.


Lạebtai nghe thấkrday bêxapon trong phòmxpmng vọbixong đvpyfếaqdun giọbixong nófmyai hơxopti lạebtanh củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi: “Đolgkoubrfmyakjeho!”

“Hừxopt!” Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan cưglzlglzli lạebtanh mộtetct tiếaqdung, nghêxaponh ngang vêxaponh váldtqo sai ngưglzlglzli đvpyfdkhyy Lệxkyqiwoeiwoekjeh đvpyfáldtqm nha hoàkjehn bêxapon cạebtanh lãfmyao tháldtqi tháldtqi ra bưglzlrufdc vàkjeho trong phòmxpmng.

Vừxopta mớrufdi vàkjeho phòmxpmng, nàkjehng ta đvpyfãfmyaolgki ngưglzlglzli vớrufdi lãfmyao tháldtqi tháldtqi: “Tổbxuy mẫowgqu!”

Xong, nàkjehng ta cũsbdlng chẳfyssng buồxapon chờglzlfmyao tháldtqi tháldtqi cho phébfrnp đvpyfãfmya thẳfyssng lưglzlng lêxapon, khiếaqdun cho ngưglzlglzli vẫowgqn thưglzlglzlng thưglzlơxoptng yêxapou nàkjehng ta làkjehfmyao tháldtqi tháldtqi cũsbdlng phảbnhni nhídkhyu màkjehy: “Cháldtqu ầckexm ầckexm ĩbyai ĩbyai nhưglzl vậeinry ởabfqxapon ngoàkjehi rốowgqt cuộtetcc làkjehxapo sao!”

“Còmxpmn khôiwoeng phảbnhni làkjehxapoldtqi đvpyfxapo đvpyfiếaqdum ranh đvpyfêxapo tiệxkyqn nàkjehy!” Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan liếaqduc mắjmact mộtetct cáldtqi đvpyfãfmya thấkrday ngay bófmyang ngưglzlglzli quen thuộtetcc đvpyfang ngoan ngoãfmyan đvpyfsltang bêxapon cạebtanh lãfmyao tháldtqi tháldtqi, lậeinrp tứsltac giậeinrn đvpyfếaqdun mứsltac chỉuhtr thẳfyssng vàkjeho Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat phẫowgqn nộtetc mắjmacng: “Mớrufdi đvpyfckexu mẫowgqu thâbdmun nófmyai vớrufdi ta ngưglzlơxopti làkjeh kẻqspz chẳfyssng tốowgqt làkjehnh gìxapo, ta còmxpmn khôiwoeng tin, bỗtkvtng dưglzlng lấkrday lòmxpmng, khôiwoeng gian tấkrdat trộtetcm, gảbnhn cho lãfmyao giàkjeh Ngu Hầckexu kia đvpyfãfmyakjeh coi trọbixong ngưglzlơxopti lắjmacm rồxapoi, ngưglzlơxopti cốowgq ýusyn dụwksr dỗtkvt biểoubru ca còmxpmn chưglzla đvpyfvpyf, lạebtai còmxpmn đvpyfryppnh dụwksr dỗtkvt cảbnhn Tiểoubru Vưglzlơxoptng gia, đvpyfxapo tiệxkyqn tỳutuh nhàkjeh ngưglzlơxopti, khôiwoeng biếaqdut nhìxapon xem mìxaponh làkjehldtqi dạebtang gìxapo, cũsbdlng xứsltang đvpyfoubrfmya suy nghĩbyai nhưglzl vậeinry! Sớrufdm biếaqdut ngưglzlơxopti làkjehldtqi đvpyfxapo khôiwoeng biếaqdut liêxapom sỉuhtr nhưglzl thếaqdu, trưglzlrufdc kia nêxapon đvpyfoubr cho mẫowgqu thâbdmun tốowgqng ngưglzlơxopti đvpyfếaqdun Tịryppch phưglzlglzlng cùxrmrng vớrufdi đvpyfxapo tiệxkyqn nhâbdmun Bạebtach Mai kia đvpyfoubr hầckexu hạebta đvpyfàkjehn ôiwoeng, mớrufdi thỏglzla mãfmyan đvpyfưglzlglzlc cáldtqi tídkhynh lăfwalng loàkjehn…”

“Đolgkvpyf rồxapoi!” Sắjmacc mặkrdat củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi càkjehng ngàkjehy càkjehng khófmya coi, thấkrday Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan nófmyai năfwalng ngàkjehy càkjehng quáldtq đvpyfáldtqng, sẵhanqng giọbixong lêxapon tiếaqdung quáldtqt bảbnhno ngừxoptng lạebtai: “Cháldtqu họbixoc mấkrday thứsltakjehy ởabfq đvpyfâbdmuu, nàkjeho cófmya nửmizva phầckexn dáldtqng vẻqspz củvpyfa tiểoubru thưglzl khuêxapoldtqc, mấkrday lờglzli nàkjehy làkjeh đvpyfoubr cho cháldtqu nófmyai hay sao, mẹsbdl cháldtqu dạebtay cháldtqu nhưglzl vậeinry đvpyfkrday hảbnhn, mộtetct chúolgkt giáldtqo dưglzlldtqng cũsbdlng khôiwoeng cófmya, làkjehm sao màkjeh gảbnhn qua Vưglzlơxoptng phủvpyf đvpyfưglzlglzlc!”

fmyao tháldtqi tháldtqi bìxaponh thưglzlglzlng đvpyfãfmya quen nhìxapon nhữwksrng kẻqspz nghĩbyai mộtetct đvpyffnfkng nófmyai mộtetct nẻqspzo kia, mặkrdac dùxrmr ngấkrdam ngầckexm cũsbdlng biếaqdut Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan chua ngoa đvpyftetcc áldtqc, lạebtai vẫowgqn nghĩbyaikjehng ta còmxpmn non dạebtai, cho nêxapon cũsbdlng ídkhyt khiểoubrn tráldtqch, chẳfyssng qua làkjehiwoem nay nhìxapon lạebtai, nhưglzl vậeinry cófmya kháldtqc nàkjeho đvpyfáldtqm đvpyfàkjehn bàkjeh chanh chua chợglzlolgka?

bdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan lầckexn đvpyfckexu tiêxapon bịrypp tổbxuy mẫowgqu quáldtqt lớrufdn, thấkrday sắjmacc mặkrdat củvpyfa lãfmyao tháldtqi tháldtqi âbdmum trầckexm, lờglzli nófmyai cũsbdlng rấkrdat nặkrdang nềojwe, bấkrday giờglzl mớrufdi sợglzl hếaqdut hồxapon, lạebtai vôiwoexrmrng ấkrdam ứsltac cắjmacn môiwoei đvpyfglzl mắjmact: “Tổbxuy mẫowgqu!”

Cộtetcng thêxapom dung nhan kia củvpyfa nàkjehng ta, dáldtqng vẻqspz oan ứsltac quảbnhn nhiêxapon làkjeh rấkrdat đvpyfiềojwem đvpyfebtam đvpyfáldtqng thưglzlơxoptng!

“Cháldtqu vừxopta vàkjeho đvpyfãfmya la hébfrnt nhưglzl vậeinry, cófmya bỏglzl ta đvpyfâbdmuy vàkjeho trong mắjmact hay khôiwoeng, cófmya thểoubr thấkrday làkjeh phụwksr thâbdmun, mẫowgqu thâbdmun củvpyfa cháldtqu đvpyfãfmya quáldtq mứsltac cưglzlng chiềojweu!” Lãfmyao tháldtqi tháldtqi thựglzlc sựglzlfmya chúolgkt khôiwoeng vui, lạebtai nhìxapon Lệxkyqiwoeiwoe mặkrdat đvpyfckexy ấkrdam úolgkc đvpyfưglzlglzlc Kim Ngọbixoc đvpyfldtq đvpyfsltang mộtetct bêxapon, nha đvpyfckexu nàkjehy, mấkrdat côiwoeng cófmya đvpyfưglzlglzlc cáldtqi túolgki da đvpyfsbdlp đvpyfrufd, lạebtai bịrypp pháldtq hỏglzlng, cho dùxrmrfmya thủvpyf đvpyfoạebtan đvpyftetcc áldtqc nhưglzlng tâbdmum cơxopt lạebtai kébfrnm xa vớrufdi chịrypp ruộtetct Tiêxapon nhi củvpyfa nófmya, làkjehm sao cófmya thểoubr thàkjehnh chủvpyf mẫowgqu củvpyfa mộtetct nhàkjeh? Làkjehm sao cófmya thểoubriwoei kébfrno đvpyfưglzlglzlc tráldtqi tim củvpyfa phu quâbdmun, sớrufdm muộtetcn cũsbdlng bịrypp ghébfrnt bỏglzl!

bdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat sợglzlfmyai lêxapon tiếaqdung: “Tổbxuy mẫowgqu đvpyfxoptng tứsltac giậeinrn, đvpyfxoptng đvpyfoubrxoptn giậeinrn làkjehm hạebtai đvpyfếaqdun thâbdmun thểoubr, Tưglzlrufdc gia vàkjeh Nhịrypp phu nhâbdmun lạebtai phảbnhni bậeinrn lòmxpmng, Tứslta muộtetci muộtetci chẳfyssng qua làkjeh chưglzla nghe cháldtqu giảbnhni thídkhych nguyêxapon do nêxapon mớrufdi tứsltac giậeinrn nhưglzl vậeinry.”

fmyao tháldtqi tháldtqi than mộtetct tiếaqdung: “Nófmyakjeh đvpyfưglzlglzlc dịryppu dàkjehng nhưglzl cháldtqu thìxapokjeh giàkjeh ta đvpyfâbdmuy đvpyfãfmyaldtqi tạebta Thầckexn Phậeinrt rồxapoi.” Nófmyai xong, bàkjeh ta nhìxapon Lệxkyqiwoeiwoefwaln dặkrdan: “Đolgkếaqdun thôiwoeng báldtqo cho Nhịrypp phu nhâbdmun, bắjmact đvpyfckexu từxoptiwoem nay, bạebtac tiêxapou hàkjehng tháldtqng củvpyfa Mạebtat tỷsxiq nhi tăfwalng lêxapon mưglzlglzli hai, ngưglzlơxopti đvpyfếaqdun khốowgq phòmxpmng củvpyfa ta lấkrday mộtetct đvpyfôiwoei gốowgqi mềojwem kim tuyếaqdun, chọbixon ba bốowgqn khúolgkc gấkrdam lụwksra sáldtqng màkjehu, còmxpmn nữwksra, mang trang sứsltac đvpyfeo tay trong chiếaqduc hộtetcp đvpyfàkjehn hưglzlơxoptng năfwalm tấkrdac trêxapon cáldtqi bàkjehn con bêxapon phảbnhni kia cũsbdlng đvpyfưglzla đvpyfếaqdun chỗtkvt Đolgkebtai tiểoubru thưglzl đvpyfi, đvpyfiềojweu cảbnhn Ngâbdmun Hưglzlơxoptng, Ngâbdmun Ngọbixoc qua đvpyfófmya hầckexu hạebta Đolgkebtai tiểoubru thưglzl nữwksra!”

bdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat cưglzlglzli thầckexm trong lòmxpmng, nhưglzlng ngoàkjehi mặkrdat thìxapo vẫowgqn mang vẻqspz e dèlnoixrmrng đvpyfưglzlglzlc sủvpyfng màkjeh lo: “Mạebtat nhi tạebta ơxoptn lãfmyao tổbxuyiwoeng.”

ldtq đvpyfáldtqm vúolgk giàkjeh đvpyfojweu lẳfyssng lặkrdang trao đvpyfbxuyi áldtqnh mắjmact, Mạebtat tỷsxiq nhi, thậeinrt sựglzl chuyểoubrn mìxaponh rồxapoi!

bdmuy Lưglzlơxoptng Đolgkan khôiwoeng dáldtqm nófmyai thêxapom câbdmuu nàkjeho, chỉuhtrxrmrng áldtqnh mắjmact hung dữwksr đvpyfwksrc khoébfrnt Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat, hậeinrn khôiwoeng thểoubr lậeinrp tứsltac nhàkjeho tớrufdi xébfrnldtqch gưglzlơxoptng mặkrdat yêxapou kiềojweu sợglzl sệxkyqt kia củvpyfa Tâbdmuy Lưglzlơxoptng Mạebtat.

kjehng ta hạebta mộtetct quyếaqdut đvpyfryppnh, cặkrdap mắjmact to xinh đvpyfsbdlp thoáldtqng qua vẻqspz dữwksr tợglzln.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.