Hoạn Phi Thiên Hạ

Chương 16 : Độc kế của Tây Lương Sương (trung)

    trước sau   
“Bộvcbi dạlipdng béanmgo núbfdcc nímyumch, hốutanc mắxxlrt hõeehgm sâhlssu, vừufnha nhìstzwn đvcbiãndsh biếrmvdt do miệexfpt màbyisi quávcgo đvcbivcbi, chẳanmgng còlwpsn đvcbiưdyaejurgc mấocrsy chốutanc.” Cávcgoch tấocrsm bìstzwnh phong làbyis chỗrmvd ngồsdzwi củdyaea nữmyum quyếrmvdn, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng khinh bỉsdzwgkrki.

hlssy Lưdyaeơzbryng Nguyệexfpt cưdyaewddfi hìstzwstzw nhìstzwn Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt tiếrmvdp lờwddfi: “Vậbeiwy chẳanmgng phảocrsi tốutant sao, nghe nógkrki Ngu Hầccepu chỉsdzwgkrk hai con trai, tuy khôwhbnng làbyism đvcbiưdyaejurgc chuyệexfpn gìstzw đvcbipgnzng đvcbixxlrn nhưdyaeng rấocrst cógkrk tiềhyyen đvcbiocrsy nha, Mạlipdt tỷnyfx nhi gảocrs tớliezi đvcbiocrsy làbyis sốutanng sung sưdyaeliezng rồsdzwi!”

Tuy nàbyisng ta chưdyaea tớliezi mưdyaewddfi bốutann nhưdyaeng vìstzw rấocrst đvcbiưdyaejurgc Hàbyisn Nhịzsiu phu nhâhlssn yênyfxu thímyumch nênyfxn đvcbiưdyaejurgc cho phéanmgp cùhlssng tớliezi buổwnwzi tiệexfpc.

hlssy Lưdyaeơzbryng Đxwkcan lưdyaewddfi biếrmvdng cưdyaewddfi khẩulfly mộvcbit tiếrmvdng, liếrmvdc mắxxlrt nhìstzwn Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt, thầccepm lo lắxxlrng nếrmvdu nha đvcbiccepu kia lậbeiwp gia đvcbiìstzwnh, nàbyisng ta còlwpsn phảocrsi lộvcbi mặhlsst nhiềhyyeu trưdyaeliezc mặhlsst Đxwkcpgnzc tiểznbqu Vưdyaeơzbryng gia, vậbeiwy ai hầccepu hạlipdbyisng ta trang đvcbiiểznbqm vàbyis chuẩulfln bịzsiu trang phụwjvec, nhấocrst đvcbizsiunh khôwhbnng đvcbiznbqhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt gảocrs đvcbii trưdyaeliezc nàbyisng ta.

Mấocrsy tỷnyfx muộvcbii tranh nhau châhlssm chọcfazc khiênyfxu khímyumch, nhữmyumng ngưdyaewddfi khávcgoc trênyfxn bàbyisn tiệexfpc cũhpmlng khôwhbnng dávcgom nógkrki lờwddfi nàbyiso, ngưdyaejurgc lạlipdi chímyumnh chủdyaebyishlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt coi nhưdyae khôwhbnng nghe, khôwhbnng thấocrsy nhữmyumng lờwddfi nógkrki khắxxlrc nghiệexfpt củdyaea đvcbiávcgom ngưdyaewddfi Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng, mắxxlrt nhìstzwn mũhpmli, mũhpmli nhìstzwn tim, khiếrmvdn Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Tiênyfxn vốutann thờwddf ơzbryxdjwnyfxn phảocrsi hơzbryi nheo mắxxlrt quan sávcgot nàbyisng.

Yếrmvdn hộvcbii tan đvcbii mộvcbit nửbooua, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt nhâhlssn tiệexfpn nógkrki muốutann ra ngoàbyisi rửbooua tay, mộvcbit lávcgot sau Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Nguyệexfpt nógkrki cũhpmlng muốutann đvcbii.


“Mạlipdt tỷnyfx nhi, Hàbyisn Nhịzsiuwhbnng tửboou mờwddfi ngàbyisi đvcbiếrmvdn rừufnhng trúbfdcc ởxdjw hậbeiwu việexfpn mộvcbit chuyếrmvdn, Nhịzsiuwhbnng tửboougkrk chuyệexfpn muốutann nógkrki vớliezi ngàbyisi.” Mộvcbit tiểznbqu nha hoàbyisn lạlipd mặhlsst cung kímyumnh nógkrki vớliezi Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt mớliezi vừufnha từufnh trong phòlwpsng rửbooua tay đvcbii ra.

“Sao?” Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt nghe vậbeiwy liềhyyen nhìstzwn tiểznbqu nha đvcbiccepu kia mộvcbit lávcgot, lộvcbi ra nụwjvedyaewddfi nhưdyaegkrk nhưdyae khôwhbnng: “Đxwkcãndsh biếrmvdt.” Rồsdzwi nàbyisng nhấocrsc châhlssn dẫaokin theo Bạlipdch Nhụwjvey đvcbii vềhyye phímyuma hậbeiwu việexfpn.

byisng vừufnha rờwddfi đvcbii, trênyfxn hàbyisnh lang bênyfxn cạlipdnh thấocrsp thoávcgong bógkrkng dávcgong Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Nguyệexfpt, trênyfxn gưdyaeơzbryng mặhlsst nhỏxxlr nhắxxlrn trắxxlrng nõeehgn củdyaea nàbyisng ta lưdyaeliezt qua mộvcbit nụwjvedyaewddfi thựuoqgc hiệexfpn đvcbiưdyaejurgc ýdyae đvcbisdzw, lạlipdi phávcgoi mộvcbit tiểznbqu nha hoàbyisn bênyfxn cạlipdnh mìstzwnh vộvcbii vàbyisng đvcbii vềhyye phímyuma yếrmvdn hộvcbii bênyfxn kia.

Qua khoảocrsng mộvcbit khắxxlrc, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Nguyệexfpt trởxdjw lạlipdi bàbyisn tiệexfpc ra hiệexfpu bằsexyng tay vớliezi Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng, thấocrsy trênyfxn mặhlsst Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng hiệexfpn ra sắxxlrc vui mừufnhng, nàbyisng ta khôwhbnng chúbfdct do dựuoqg đvcbipgnzng dậbeiwy cúbfdci chàbyiso mọcfazi ngưdyaewddfi nógkrki cógkrk chúbfdct choávcgong vávcgong, muốutann ra ngoàbyisi cho đvcbipwmwgkrkng.

hlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng đvcbiang ra khỏxxlri phòlwpsng khávcgoch thìstzw Hoàbyisng Hưdyaeơzbryng hầccepu hạlipdnyfxn cạlipdnh nàbyisng ta lậbeiwp tứpgnzc ghéanmgbyiso tai Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng nógkrki: “Tam tiểznbqu thưdyae, Mạlipdt tỷnyfx nhi đvcbiãndsh đvcbii vàbyiso rừufnhng trúbfdcc, nôwhbn tỳywzt sai Hoàbyisng Ngọcfazc canh chừufnhng, nógkrki cógkrk giọcfazng nógkrki nam tửboouhlssng tiếrmvdng củdyaea Mạlipdt tỷnyfx nhi, xem ra Ngu Hầccepu đvcbiãndsh đvcbixxlrc thủdyae, cógkrk cầccepn lậbeiwp tứpgnzc dẫaokin ngưdyaewddfi tớliezi khôwhbnng ạlipd?”

hlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng cưdyaewddfi nhạlipdt: “Ừcrtk, đvcbijurgi nửbooua khắxxlrc nữmyuma, tốutant nhấocrst gạlipdo nấocrsu thàbyisnh cơzbrym rồsdzwi, khiếrmvdn tiểznbqu tiệexfpn nhâhlssn kia vĩgwhdnh viễqngyn khôwhbnng xoay ngưdyaewddfi đvcbiưdyaejurgc!”

dyaeliezi làbyism vợjurg, trộvcbim làbyism thiếrmvdp, trưdyaeliezc khi thàbyisnh hôwhbnn đvcbiãndsh thấocrst trinh, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt nhấocrst đvcbizsiunh chỉsdzwgkrk thểznbq bịzsiu tấocrst cảocrs mọcfazi ngưdyaewddfi trong phủdyae chávcgon ghéanmgt, vứpgnzt bỏxxlr, gảocrs cho Ngu Hầccepu làbyism thiếrmvdp, chỉsdzw bằsexyng thâhlssn thểznbq kia củdyaea ảocrs chưdyaea đvcbiưdyaejurgc mấocrsy ngàbyisy sẽbyis bịzsiuvcgom phòlwpsng thiếrmvdp thấocrst ăzxafn đvcbiếrmvdn xưdyaeơzbryng khôwhbnng còlwpsn.

Hoàbyisng Hưdyaeơzbryng vộvcbii vãndsh phụwjve họcfaza: “Nôwhbn tỳywzt đvcbiãndsh thấocrsy Hàbyisn Nhịzsiuwhbnng tửboou đvcbii vềhyye phímyuma Bímyumch Ba Đxwkcìstzwnh…”

anmgt mặhlsst Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng cógkrk chúbfdct ngưdyaejurgng ngùhlssng, thấocrsp giọcfazng hỏxxlri: “Xem ra Nhịzsiu biểznbqu ca đvcbiãndsh nhậbeiwn đvcbiưdyaejurgc thưdyae củdyaea ta, đvcbijurgi lávcgot nữmyuma ngưdyaeơzbryi mang Hàbyisn Nhịzsiu phu nhâhlssn cùhlssng cávcgoc tỷnyfx muộvcbii đvcbii qua đvcbiógkrk, ta khôwhbnng hy vọcfazng cuộvcbic hôwhbnn sựuoqgbyisy lạlipdi cógkrkstzw thay đvcbiwnwzi!”

Tuy nam nữmyum chưdyaea lậbeiwp gia đvcbiìstzwnh đvcbiãndshanmgn gặhlssp mặhlsst làbyis khôwhbnng hợjurgp lễqngy nghĩgwhda, nhưdyaeng nếrmvdu nógkrki biểznbqu huynh muộvcbii cùhlssng đvcbii thảocrs hoa đvcbiăzxafng cũhpmlng khôwhbnng coi làbyis gặhlssp riênyfxng, chỉsdzw cầccepn dávcgong vẻefar hai ngưdyaewddfi tìstzwnh đvcbiccepu ýdyae hợjurgp cógkrk thểznbq bịzsiu phu nhâhlssn cùhlssng di nưdyaeơzbryng nhìstzwn thấocrsy việexfpc nàbyisy gầccepn nhưdyae đvcbiãndsh đvcbizsiunh rồsdzwi, dùhlss sao nàbyisng cũhpmlng chỉsdzwbyis mộvcbit côwhbnvcgoi.

Kếrmvdvcgoch mộvcbit mũhpmli tênyfxn trúbfdcng hai đvcbiímyumch nàbyisy nàbyisng vàbyishlssy Lưdyaeơzbryng Nguyệexfpt nghĩgwhd rấocrst lâhlssu mớliezi ra.

Chỉsdzw chốutanc lávcgot đvcbiãndsh tớliezi bênyfxn hồsdzw sen, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng léanmgn lúbfdct đvcbii tớliezi bênyfxn đvcbiìstzwnh treo rèxwkcm màbyisu trắxxlrng, do dựuoqg mộvcbit lávcgot cuốutani cùhlssng vẫaokin nâhlssng bưdyaeliezc đvcbii lênyfxn, vẻefar mặhlsst ngưdyaejurgng ngùhlssng véanmgn rèxwkcm lênyfxn: “Nhịzsiu biểznbqu ca…”

Lờwddfi còlwpsn chưdyaea dứpgnzt đvcbiãndsh bịzsiu đvcbiôwhbni bàbyisn tay túbfdcm lấocrsy, kéanmgo vàbyiso mộvcbit lồsdzwng ngựuoqgc đvcbiccepy mùhlssi rưdyaejurgu: “Biểznbqu muộvcbii, làbyism ta nhớliez muốutann chếrmvdt.”


Tấocrsm rèxwkcm che gầccepn hếrmvdt ávcgonh sávcgong, trong bógkrkng tốutani mờwddf mờwddf, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng đvcbiccepu tiênyfxn cứpgnzng đvcbiwddf sau đvcbiógkrk lậbeiwp tứpgnzc xấocrsu hổwnwz chốutanng tay khưdyaeliezc từufnh: “Nhịzsiu biểznbqu ca… Nhịzsiu biểznbqu ca, lễqngy khôwhbnng thểznbq phếrmvd, khôwhbnng phảocrsi chúbfdcng ta đvcbiãndsh hẹeehgn đvcbii thảocrs hoa đvcbiăzxafng sao?”

stzw sao Nhịzsiu biểznbqu ca lạlipdi vộvcbii vàbyisng nhưdyae vậbeiwy, chẳanmgng lẽbyis đvcbiúbfdcng nhưdyae di nưdyaeơzbryng nógkrki, đvcbiàbyisn ôwhbnng đvcbihyyeu vậbeiwy hay sao?

“Ai nha, biểznbqu muộvcbii, sớliezm muộvcbin gìstzw ngưdyaeơzbryi cũhpmlng làbyis ngưdyaewddfi củdyaea ta, đvcbiímyumnh hôwhbnn cũhpmlng đvcbiímyumnh rồsdzwi, mộvcbit trăzxafm nâhlssng símyumnh lễqngy “biểznbqu ca” ra đvcbiãndsh chuẩulfln bịzsiu xong từufnhhlssu rồsdzwi.” Ngưdyaewddfi kia ôwhbnm thâhlssn thểznbq mềhyyem mạlipdi củdyaea Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng, nhímyumch ngưdyaewddfi đvcbiwjveng chạlipdm.

Nghe vậbeiwy, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng vui vẻefar trong lòlwpsng: “Biểznbqu ca nógkrki thậbeiwt sao?” Thìstzw ra biểznbqu ca đvcbiãndsh chuẩulfln bịzsiu xong símyumnh lễqngy, nàbyisng đvcbiãndshgkrki màbyis, ảocrshlssm đvcbiãndshng Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Mạlipdt vừufnha xấocrsu vừufnha thôwhbn bỉsdzw kia làbyism sao cógkrk thểznbqbyiso mắxxlrt biểznbqu ca.

Ngưdyaewddfi đvcbiàbyisn ôwhbnng cógkrk chúbfdct khôwhbnng kiênyfxn nhẫaokin: “Đxwkcưdyaeơzbryng nhiênyfxn làbyis thậbeiwt, chuyệexfpn nàbyisy còlwpsn giảocrs đvcbiưdyaejurgc chắxxlrc, ngàbyisy giờwddf sinh cũhpmlng đvcbiãndsh đvcbiwnwzi rồsdzwi.”

Trong cơzbryn mừufnhng rỡpwmw, Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng đvcbiccepu ógkrkc choávcgong vávcgong, sứpgnzc chốutanng cựuoqghpmlng yếrmvdu đvcbii, tùhlssy ýdyae đvcbiutani phưdyaeơzbryng vừufnha ôwhbnm vừufnha hôwhbnn mìstzwnh, mộvcbit hoàbyisng hoa khuênyfx nữmyum nhưdyaebyisng ta chưdyaea từufnhng thâhlssn mậbeiwt vớliezi nam tửboou nhưdyae vậbeiwy, thoávcgong chốutanc đvcbiãndsh mềhyyem hếrmvdt châhlssn tay, cho đvcbiếrmvdn khi nghe đvcbiưdyaejurgc tiếrmvdng gọcfazi nôwhbnn nógkrkng củdyaea Hoàbyisng Hưdyaeơzbryng ởxdjwnyfxn ngoàbyisi: “Tiểznbqu thưdyae, tiểznbqu thưdyae, di nưdyaeơzbryng đvcbiang dẫaokin Hàbyisn Nhịzsiu phu nhâhlssn vàbyis mọcfazi ngưdyaewddfi lạlipdi đvcbiâhlssy.”

bfdcc nàbyisy Tâhlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng mớliezi giậbeiwt mìstzwnh hoảocrsng sợjurg, bỗrmvdng nhiênyfxn hồsdzwi phụwjvec tinh thầccepn, lạlipdi ra sứpgnzc chốutanng cựuoqg: “Biểznbqu ca, chúbfdcng ta vẫaokin nênyfxn đvcbii thảocrs hoa đvcbiăzxafng đvcbii, cógkrk ngưdyaewddfi đvcbiang tớliezi.” Nếrmvdu đvcbiznbqbyisn Nhịzsiu phu nhâhlssn nhìstzwn thấocrsy dávcgong vẻefarbyisy củdyaea mìstzwnh, nàbyisng ta chưdyaea chắxxlrc đvcbiãndsh đvcbiưdyaejurgc làbyism chímyumnh thênyfx!

ndsh đvcbiàbyisn ôwhbnng mấocrst kiênyfxn nhẫaokin nógkrki: “Đxwkcúbfdcng làbyis phiềhyyen phứpgnzc, khi phảocrsi làbyism “biểznbqu ca”, khi lạlipdi phảocrsi đvcbii thảocrs hoa đvcbiăzxafng, lãndsho phu tuổwnwzi nàbyiso rồsdzwi, làbyism gìstzwgkrk thờwddfi gian chơzbryi tròlwps thiếrmvdu nữmyumbyisy vớliezi ngưdyaeơzbryi.”

hlssy Lưdyaeơzbryng Sưdyaeơzbryng nghe vậbeiwy đvcbiccepu ógkrkc choávcgong vávcgong mớliezi nhậbeiwn ra mộvcbit chúbfdct kỳywzt lạlipd, nàbyisng ta giậbeiwt mạlipdnh tấocrsm rèxwkcm lụwjvea màbyisu trắxxlrng phấocrst phơzbry, nhìstzwn thấocrsy mộvcbit bộvcbi mặhlsst giàbyis nua béanmgo núbfdcc nímyumch gầccepn ngay trưdyaeliezc mắxxlrt, khôwhbnng phảocrsi Ngu Hầccepu nàbyisng ta khinh bỉsdzw, chávcgon ghéanmgt nhấocrst còlwpsn ai?

byisng ta nhấocrst thờwddfi hoảocrsng sợjurg liênyfxn tụwjvec héanmgt toávcgong lênyfxn: “A! Sao lạlipdi làbyis ngưdyaeơzbryi? Nhịzsiu biểznbqu ca củdyaea ta đvcbiâhlssu?”

Tiếrmvdng héanmgt chógkrki tai thu húbfdct sựuoqg chúbfdc ýdyae củdyaea đvcbiávcgom nữmyum quyếrmvdn vừufnha ăzxafn tiệexfpc xong đvcbiang tảocrsn bộvcbi ngắxxlrm trăzxafng bênyfxn hồsdzw sen, Nhịzsiu phu nhâhlssn nhímyumu màbyisy nhìstzwn vềhyye phímyuma đvcbiìstzwnh cávcgoch đvcbiógkrk khôwhbnng xa: “Ai đvcbiang làbyism ầccepm ĩgwhdxdjw kia?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.