Hoạn Phi Thiên Hạ

Chương 16 : Độc kế của Tây Lương Sương (trung)

    trước sau   
“Bộrzwi dạcshrng bégqjjo núaozlc níphcjch, hốynqac mắrndxt hõvroem sâwgcqu, vừvlhja nhìunexn đvnkwãejxj biếvroet do miệqaont màcshri quárndx đvnkwrzwi, chẳeagmng còriain đvnkwưwubyzfwmc mấqygxy chốynqac.” Cárndxch tấqygxm bìunexnh phong làcshr chỗphcj ngồjsfzi củgnbea nữxkxp quyếvroen, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng khinh bỉrwrcynqai.

wgcqy Lưwubyơccbnng Nguyệqaont cưwubyrbedi hìunexunex nhìunexn Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt tiếvroep lờrbedi: “Vậgqjjy chẳeagmng phảvlhji tốynqat sao, nghe nóynqai Ngu Hầrndxu chỉrwrcynqa hai con trai, tuy khôzfwmng làcshrm đvnkwưwubyzfwmc chuyệqaonn gìunex đvnkwvglung đvnkwrndxn nhưwubyng rấqygxt cóynqa tiềaggun đvnkwqygxy nha, Mạcshrt tỷpsjv nhi gảvlhj tớaggui đvnkwqygxy làcshr sốynqang sung sưwubyaggung rồjsfzi!”

Tuy nàcshrng ta chưwubya tớaggui mưwubyrbedi bốynqan nhưwubyng vìunex rấqygxt đvnkwưwubyzfwmc Hàcshrn Nhịsxbt phu nhâwgcqn yêtysqu thíphcjch nêtysqn đvnkwưwubyzfwmc cho phégqjjp cùvnkwng tớaggui buổpsjvi tiệqaonc.

wgcqy Lưwubyơccbnng Đmkngan lưwubyrbedi biếvroeng cưwubyrbedi khẩjsfzy mộrzwit tiếvroeng, liếvroec mắrndxt nhìunexn Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt, thầrndxm lo lắrndxng nếvroeu nha đvnkwrndxu kia lậgqjjp gia đvnkwìunexnh, nàcshrng ta còriain phảvlhji lộrzwi mặgbwlt nhiềagguu trưwubyagguc mặgbwlt Đmkngvgluc tiểdytnu Vưwubyơccbnng gia, vậgqjjy ai hầrndxu hạcshrcshrng ta trang đvnkwiểdytnm vàcshr chuẩjsfzn bịsxbt trang phụynqac, nhấqygxt đvnkwsxbtnh khôzfwmng đvnkwdytnwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt gảvlhj đvnkwi trưwubyagguc nàcshrng ta.

Mấqygxy tỷpsjv muộrzwii tranh nhau châwgcqm chọugltc khiêtysqu khíphcjch, nhữxkxpng ngưwubyrbedi khárndxc trêtysqn bàcshrn tiệqaonc cũtzoxng khôzfwmng dárndxm nóynqai lờrbedi nàcshro, ngưwubyzfwmc lạcshri chíphcjnh chủgnbecshrwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt coi nhưwuby khôzfwmng nghe, khôzfwmng thấqygxy nhữxkxpng lờrbedi nóynqai khắrndxc nghiệqaont củgnbea đvnkwárndxm ngưwubyrbedi Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng, mắrndxt nhìunexn mũtzoxi, mũtzoxi nhìunexn tim, khiếvroen Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Tiêtysqn vốynqan thờrbed ơccbnwgcqtysqn phảvlhji hơccbni nheo mắrndxt quan sárndxt nàcshrng.

Yếvroen hộrzwii tan đvnkwi mộrzwit nửriaia, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt nhâwgcqn tiệqaonn nóynqai muốynqan ra ngoàcshri rửriaia tay, mộrzwit lárndxt sau Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Nguyệqaont nóynqai cũtzoxng muốynqan đvnkwi.


“Mạcshrt tỷpsjv nhi, Hàcshrn Nhịsxbtzfwmng tửriai mờrbedi ngàcshri đvnkwếvroen rừvlhjng trúaozlc ởwgcq hậgqjju việqaonn mộrzwit chuyếvroen, Nhịsxbtzfwmng tửriaiynqa chuyệqaonn muốynqan nóynqai vớaggui ngàcshri.” Mộrzwit tiểdytnu nha hoàcshrn lạcshr mặgbwlt cung kíphcjnh nóynqai vớaggui Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt mớaggui vừvlhja từvlhj trong phòriaing rửriaia tay đvnkwi ra.

“Sao?” Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt nghe vậgqjjy liềaggun nhìunexn tiểdytnu nha đvnkwrndxu kia mộrzwit lárndxt, lộrzwi ra nụynqawubyrbedi nhưwubyynqa nhưwuby khôzfwmng: “Đmkngãejxj biếvroet.” Rồjsfzi nàcshrng nhấqygxc châwgcqn dẫvshcn theo Bạcshrch Nhụynqay đvnkwi vềaggu phíphcja hậgqjju việqaonn.

cshrng vừvlhja rờrbedi đvnkwi, trêtysqn hàcshrnh lang bêtysqn cạcshrnh thấqygxp thoárndxng bóynqang dárndxng Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Nguyệqaont, trêtysqn gưwubyơccbnng mặgbwlt nhỏvroe nhắrndxn trắrndxng nõvroen củgnbea nàcshrng ta lưwubyaggut qua mộrzwit nụynqawubyrbedi thựfotwc hiệqaonn đvnkwưwubyzfwmc ýshfx đvnkwjsfz, lạcshri phárndxi mộrzwit tiểdytnu nha hoàcshrn bêtysqn cạcshrnh mìunexnh vộrzwii vàcshrng đvnkwi vềaggu phíphcja yếvroen hộrzwii bêtysqn kia.

Qua khoảvlhjng mộrzwit khắrndxc, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Nguyệqaont trởwgcq lạcshri bàcshrn tiệqaonc ra hiệqaonu bằfbjnng tay vớaggui Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng, thấqygxy trêtysqn mặgbwlt Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng hiệqaonn ra sắrndxc vui mừvlhjng, nàcshrng ta khôzfwmng chúaozlt do dựfotw đvnkwvglung dậgqjjy cúaozli chàcshro mọuglti ngưwubyrbedi nóynqai cóynqa chúaozlt choárndxng várndxng, muốynqan ra ngoàcshri cho đvnkwdytnynqang.

wgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng đvnkwang ra khỏvroei phòriaing khárndxch thìunex Hoàcshrng Hưwubyơccbnng hầrndxu hạcshrtysqn cạcshrnh nàcshrng ta lậgqjjp tứvgluc ghégqjjcshro tai Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng nóynqai: “Tam tiểdytnu thưwuby, Mạcshrt tỷpsjv nhi đvnkwãejxj đvnkwi vàcshro rừvlhjng trúaozlc, nôzfwm tỳqcix sai Hoàcshrng Ngọugltc canh chừvlhjng, nóynqai cóynqa giọugltng nóynqai nam tửriaivnkwng tiếvroeng củgnbea Mạcshrt tỷpsjv nhi, xem ra Ngu Hầrndxu đvnkwãejxj đvnkwrndxc thủgnbe, cóynqa cầrndxn lậgqjjp tứvgluc dẫvshcn ngưwubyrbedi tớaggui khôzfwmng ạcshr?”

wgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng cưwubyrbedi nhạcshrt: “Ừvshc, đvnkwzfwmi nửriaia khắrndxc nữxkxpa, tốynqat nhấqygxt gạcshro nấqygxu thàcshrnh cơccbnm rồjsfzi, khiếvroen tiểdytnu tiệqaonn nhâwgcqn kia vĩvsufnh viễmdfhn khôzfwmng xoay ngưwubyrbedi đvnkwưwubyzfwmc!”

wubyaggui làcshrm vợzfwm, trộrzwim làcshrm thiếvroep, trưwubyagguc khi thàcshrnh hôzfwmn đvnkwãejxj thấqygxt trinh, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt nhấqygxt đvnkwsxbtnh chỉrwrcynqa thểdytn bịsxbt tấqygxt cảvlhj mọuglti ngưwubyrbedi trong phủgnbe chárndxn ghégqjjt, vứvglut bỏvroe, gảvlhj cho Ngu Hầrndxu làcshrm thiếvroep, chỉrwrc bằfbjnng thâwgcqn thểdytn kia củgnbea ảvlhj chưwubya đvnkwưwubyzfwmc mấqygxy ngàcshry sẽqaon bịsxbtrndxm phòriaing thiếvroep thấqygxt ăynqan đvnkwếvroen xưwubyơccbnng khôzfwmng còriain.

Hoàcshrng Hưwubyơccbnng vộrzwii vãejxj phụynqa họuglta: “Nôzfwm tỳqcix đvnkwãejxj thấqygxy Hàcshrn Nhịsxbtzfwmng tửriai đvnkwi vềaggu phíphcja Bíphcjch Ba Đmkngìunexnh…”

gqjjt mặgbwlt Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng cóynqa chúaozlt ngưwubyzfwmng ngùvnkwng, thấqygxp giọugltng hỏvroei: “Xem ra Nhịsxbt biểdytnu ca đvnkwãejxj nhậgqjjn đvnkwưwubyzfwmc thưwuby củgnbea ta, đvnkwzfwmi lárndxt nữxkxpa ngưwubyơccbni mang Hàcshrn Nhịsxbt phu nhâwgcqn cùvnkwng cárndxc tỷpsjv muộrzwii đvnkwi qua đvnkwóynqa, ta khôzfwmng hy vọugltng cuộrzwic hôzfwmn sựfotwcshry lạcshri cóynqaunex thay đvnkwpsjvi!”

Tuy nam nữxkxp chưwubya lậgqjjp gia đvnkwìunexnh đvnkwãejxjgqjjn gặgbwlp mặgbwlt làcshr khôzfwmng hợzfwmp lễmdfh nghĩvsufa, nhưwubyng nếvroeu nóynqai biểdytnu huynh muộrzwii cùvnkwng đvnkwi thảvlhj hoa đvnkwăynqang cũtzoxng khôzfwmng coi làcshr gặgbwlp riêtysqng, chỉrwrc cầrndxn dárndxng vẻeazf hai ngưwubyrbedi tìunexnh đvnkwrndxu ýshfx hợzfwmp cóynqa thểdytn bịsxbt phu nhâwgcqn cùvnkwng di nưwubyơccbnng nhìunexn thấqygxy việqaonc nàcshry gầrndxn nhưwuby đvnkwãejxj đvnkwsxbtnh rồjsfzi, dùvnkw sao nàcshrng cũtzoxng chỉrwrccshr mộrzwit côzfwmrndxi.

Kếvroerndxch mộrzwit mũtzoxi têtysqn trúaozlng hai đvnkwíphcjch nàcshry nàcshrng vàcshrwgcqy Lưwubyơccbnng Nguyệqaont nghĩvsuf rấqygxt lâwgcqu mớaggui ra.

Chỉrwrc chốynqac lárndxt đvnkwãejxj tớaggui bêtysqn hồjsfz sen, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng légqjjn lúaozlt đvnkwi tớaggui bêtysqn đvnkwìunexnh treo rènortm màcshru trắrndxng, do dựfotw mộrzwit lárndxt cuốynqai cùvnkwng vẫvshcn nâwgcqng bưwubyagguc đvnkwi lêtysqn, vẻeazf mặgbwlt ngưwubyzfwmng ngùvnkwng végqjjn rènortm lêtysqn: “Nhịsxbt biểdytnu ca…”

Lờrbedi còriain chưwubya dứvglut đvnkwãejxj bịsxbt đvnkwôzfwmi bàcshrn tay túaozlm lấqygxy, kégqjjo vàcshro mộrzwit lồjsfzng ngựfotwc đvnkwrndxy mùvnkwi rưwubyzfwmu: “Biểdytnu muộrzwii, làcshrm ta nhớaggu muốynqan chếvroet.”


Tấqygxm rènortm che gầrndxn hếvroet árndxnh sárndxng, trong bóynqang tốynqai mờrbed mờrbed, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng đvnkwrndxu tiêtysqn cứvglung đvnkwrbed sau đvnkwóynqa lậgqjjp tứvgluc xấqygxu hổpsjv chốynqang tay khưwubyagguc từvlhj: “Nhịsxbt biểdytnu ca… Nhịsxbt biểdytnu ca, lễmdfh khôzfwmng thểdytn phếvroe, khôzfwmng phảvlhji chúaozlng ta đvnkwãejxj hẹavfsn đvnkwi thảvlhj hoa đvnkwăynqang sao?”

unex sao Nhịsxbt biểdytnu ca lạcshri vộrzwii vàcshrng nhưwuby vậgqjjy, chẳeagmng lẽqaon đvnkwúaozlng nhưwuby di nưwubyơccbnng nóynqai, đvnkwàcshrn ôzfwmng đvnkwagguu vậgqjjy hay sao?

“Ai nha, biểdytnu muộrzwii, sớaggum muộrzwin gìunex ngưwubyơccbni cũtzoxng làcshr ngưwubyrbedi củgnbea ta, đvnkwíphcjnh hôzfwmn cũtzoxng đvnkwíphcjnh rồjsfzi, mộrzwit trăynqam nâwgcqng síphcjnh lễmdfh “biểdytnu ca” ra đvnkwãejxj chuẩjsfzn bịsxbt xong từvlhjwgcqu rồjsfzi.” Ngưwubyrbedi kia ôzfwmm thâwgcqn thểdytn mềaggum mạcshri củgnbea Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng, nhíphcjch ngưwubyrbedi đvnkwynqang chạcshrm.

Nghe vậgqjjy, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng vui vẻeazf trong lòriaing: “Biểdytnu ca nóynqai thậgqjjt sao?” Thìunex ra biểdytnu ca đvnkwãejxj chuẩjsfzn bịsxbt xong síphcjnh lễmdfh, nàcshrng đvnkwãejxjynqai màcshr, ảvlhjwgcqm đvnkwãejxjng Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Mạcshrt vừvlhja xấqygxu vừvlhja thôzfwm bỉrwrc kia làcshrm sao cóynqa thểdytncshro mắrndxt biểdytnu ca.

Ngưwubyrbedi đvnkwàcshrn ôzfwmng cóynqa chúaozlt khôzfwmng kiêtysqn nhẫvshcn: “Đmkngưwubyơccbnng nhiêtysqn làcshr thậgqjjt, chuyệqaonn nàcshry còriain giảvlhj đvnkwưwubyzfwmc chắrndxc, ngàcshry giờrbed sinh cũtzoxng đvnkwãejxj đvnkwpsjvi rồjsfzi.”

Trong cơccbnn mừvlhjng rỡdytn, Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng đvnkwrndxu óynqac choárndxng várndxng, sứvgluc chốynqang cựfotwtzoxng yếvroeu đvnkwi, tùvnkwy ýshfx đvnkwynqai phưwubyơccbnng vừvlhja ôzfwmm vừvlhja hôzfwmn mìunexnh, mộrzwit hoàcshrng hoa khuêtysq nữxkxp nhưwubycshrng ta chưwubya từvlhjng thâwgcqn mậgqjjt vớaggui nam tửriai nhưwuby vậgqjjy, thoárndxng chốynqac đvnkwãejxj mềaggum hếvroet châwgcqn tay, cho đvnkwếvroen khi nghe đvnkwưwubyzfwmc tiếvroeng gọuglti nôzfwmn nóynqang củgnbea Hoàcshrng Hưwubyơccbnng ởwgcqtysqn ngoàcshri: “Tiểdytnu thưwuby, tiểdytnu thưwuby, di nưwubyơccbnng đvnkwang dẫvshcn Hàcshrn Nhịsxbt phu nhâwgcqn vàcshr mọuglti ngưwubyrbedi lạcshri đvnkwâwgcqy.”

aozlc nàcshry Tâwgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng mớaggui giậgqjjt mìunexnh hoảvlhjng sợzfwm, bỗphcjng nhiêtysqn hồjsfzi phụynqac tinh thầrndxn, lạcshri ra sứvgluc chốynqang cựfotw: “Biểdytnu ca, chúaozlng ta vẫvshcn nêtysqn đvnkwi thảvlhj hoa đvnkwăynqang đvnkwi, cóynqa ngưwubyrbedi đvnkwang tớaggui.” Nếvroeu đvnkwdytncshrn Nhịsxbt phu nhâwgcqn nhìunexn thấqygxy dárndxng vẻeazfcshry củgnbea mìunexnh, nàcshrng ta chưwubya chắrndxc đvnkwãejxj đvnkwưwubyzfwmc làcshrm chíphcjnh thêtysq!

ejxj đvnkwàcshrn ôzfwmng mấqygxt kiêtysqn nhẫvshcn nóynqai: “Đmkngúaozlng làcshr phiềaggun phứvgluc, khi phảvlhji làcshrm “biểdytnu ca”, khi lạcshri phảvlhji đvnkwi thảvlhj hoa đvnkwăynqang, lãejxjo phu tuổpsjvi nàcshro rồjsfzi, làcshrm gìunexynqa thờrbedi gian chơccbni tròriai thiếvroeu nữxkxpcshry vớaggui ngưwubyơccbni.”

wgcqy Lưwubyơccbnng Sưwubyơccbnng nghe vậgqjjy đvnkwrndxu óynqac choárndxng várndxng mớaggui nhậgqjjn ra mộrzwit chúaozlt kỳqcix lạcshr, nàcshrng ta giậgqjjt mạcshrnh tấqygxm rènortm lụynqaa màcshru trắrndxng phấqygxt phơccbn, nhìunexn thấqygxy mộrzwit bộrzwi mặgbwlt giàcshr nua bégqjjo núaozlc níphcjch gầrndxn ngay trưwubyagguc mắrndxt, khôzfwmng phảvlhji Ngu Hầrndxu nàcshrng ta khinh bỉrwrc, chárndxn ghégqjjt nhấqygxt còriain ai?

cshrng ta nhấqygxt thờrbedi hoảvlhjng sợzfwm liêtysqn tụynqac hégqjjt toárndxng lêtysqn: “A! Sao lạcshri làcshr ngưwubyơccbni? Nhịsxbt biểdytnu ca củgnbea ta đvnkwâwgcqu?”

Tiếvroeng hégqjjt chóynqai tai thu húaozlt sựfotw chúaozl ýshfx củgnbea đvnkwárndxm nữxkxp quyếvroen vừvlhja ăynqan tiệqaonc xong đvnkwang tảvlhjn bộrzwi ngắrndxm trăynqang bêtysqn hồjsfz sen, Nhịsxbt phu nhâwgcqn nhíphcju màcshry nhìunexn vềaggu phíphcja đvnkwìunexnh cárndxch đvnkwóynqa khôzfwmng xa: “Ai đvnkwang làcshrm ầrndxm ĩvsufwgcq kia?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.