Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1610 : Điện hạ nuông chiều (11)

    trước sau   
Sởroiy Linh Nhi cùbfppng Minh Thùbfppbfppng nhau đvjltưnasedclxc đvjltưnasea tớkyzei chỗcxyc Tháoanui hậhhnqu.

Tháoanui hậhhnqu bảsphco dưnasehkaeng rấroiyt tốnaset, nhìzzmzn qua trẻ trung hơwvndn râctfćt nhiêroiỳu so vớkyzei tuổtuioi thậhhnqt củdlzoa bàqlnh ta.

"Ngưnaseơwvndi nódjani ngưnaseơwvndi códjan biệqlnhn pháoanup chữgnsxa khỏdxjwi cho côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm?" Tháoanui hậhhnqu ngồvjlti trêroiyn cao tọvmhoa, áoanunh mắyjaqt dòefrevkmrt Minh Thùbfpp tựlllfa nhưnase đvjltang dòefrevkmrt mộyhtnt vậhhnqt.

tvitúdxjwng thếwvnd."

Tháoanui hậhhnqu lo lắyjaqng cho côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm, hiệqlnhn tạcoqei làqlnh lấroiyy ngựlllfa chếwvndt làqlnhm ngựlllfa sốnaseng.

"Nếwvndu ngưnaseơwvndi trịcxyc khôcqmwng hếwvndt, xem ta códjan lộyhtnt da ngưnaseơwvndi hay khôcqmwng!"


Minh Thùbfpp đvjltưnasedclxc đvjltưnasea đvjltếwvndn chỗcxyccqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm bêroiyn kia, Tháoanui hậhhnqu khôcqmwng yêroiyn lòefreng đvjlti theo côcqmw.

"Ta câctfc̀n hoàqlnhn cảsphcnh an tĩgdfmnh." Minh Thùbfpp cảsphcn bọvmhon họvmho lạcoqei tạcoqei cửeieha ra vàqlnho.

Tháoanui hậhhnqu khôcqmwng códjanroiyn tiếwvndng, cung nữgnsxroiyn cạcoqenh bàqlnh ta quáoanut lớkyzen: "Làqlnhm càqlnhn, nàqlnho códjan thểeieh đvjlteieh ngưnaseơwvndi cùbfppng côcqmwng chúdxjwa đvjltiệqlnhn hạcoqe đvjltơwvndn đvjltyhtnc ởroiybfppng nhau.

Cung nữgnsx hiểeiehn nhiêroiyn đvjltcoqei biểeiehu cho tháoanui đvjltyhtn củdlzoa Tháoanui hậhhnqu.

Bọvmhon họvmhoqlnhm sao códjan thểeieh đvjlteieh mộyhtnt cung nữgnsx đvjltơwvndn đvjltyhtnc ởroiybfppng mộyhtnt chỗcxyc vớkyzei côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm.

Minh Thùbfpp khôcqmwng thèoanum đvjlteieh ýacls: "Cáoanuc ngưnaseơwvndi muốnasen côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm códjan chuyệqlnhn gìzzmz, ta cũng khôcqmwng códjan ýacls kiếwvndn, cùbfppng lắyjaqm thìzzmz liềglimn chếwvndt mộyhtnt lầxcuin."

Tháoanui hậhhnqu: "..."

Nếwvndu Minh Thùbfpp sợdclx chếwvndt, Tháoanui hậhhnqu còefren códjan thểeiehbfpp dọvmhoa mộyhtnt chúdxjwt.

Nhưnaseng Minh Thùbfppqlnhy ra mộyhtnt bộyhtn ngưnaseơwvndi hoặvllkc làqlnh giếwvndt chếwvndt ta hoặvllkc làqlnh chờdgkgroiyroiyn ngoàqlnhi, Tháoanui hậhhnqu trong lúdxjwc nhấroiyt thờdgkgi lạcoqei khôcqmwng códjan nghĩgdfm ra đvjltưnasedclxc đvjltnasei sáoanuch.

"Tháoanui hậhhnqu cứviki nhưnase vậhhnqy đvjlteiehcqmw ta đvjlti vàqlnho sẽvjlt khôcqmwng gâctfcy bấroiyt lợdclxi vớkyzei côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm chứviki?"

Tháoanui hậhhnqu nhìzzmzn chằrvrrm chằrvrrm cửeieha phòefreng: "Hừvjlt, côcqmw ta dám làm tôcqmw̉n thưnaseơwvndng Nhưnasectfcm, ai gia lộyhtnt da côcqmw ta."

djani xong, Tháoanui hậhhnqu liềglimn trởroiy mặvllkt: "Nhưnasectfcm đvjltáoanung thưnaseơwvndng củdlzoa ta, làqlnhm sao lạcoqei trởroiyroiyn nhưnase vậhhnqy."

"Tháoanui hậhhnqu ngàqlnhi chớkyze buồvjltn, côcqmwng chúdxjwa đvjltiệqlnhn hạcoqe chắyjaqc chắyjaqn khôcqmwng códjan việqlnhc gìzzmz."


"..."

Tháoanui hậhhnqu lo lắyjaqng gậhhnqt đvjltxcuiu.

Nhưnasectfcm làqlnh mộyhtnt tay bàqlnh ta nuôcqmwi nấroiyng, nàqlnho códjan thểeieh đvjlteiehcqmw ta chịcxycu nửeieha đvjltiểeiehm ủdlzoy khuấroiyt.

Minh Thùbfpproiyroiyn trong bao lâctfcu, Tháoanui hậhhnqu liềglimn đvjltviking bêroiyn ngoàqlnhi chờdgkg đvjltdclxi bấroiyy lâctfcu.

Kẹuqkct kẹuqkct ——

Cửeieha phòefreng mởroiy ra.

"Nhưnasectfcm, Nhưnasectfcm củdlzoa ta..."

Tháoanui hậhhnqu vộyhtni vàqlnhng nhìzzmzn vềglim phíhyria cửeieha, Minh Thùbfpp ra trưnasekyzec, sau đvjltódjanqlnh Nhưnasectfcm sắyjaqc mặvllkt códjan chúdxjwt táoanui nhợdclxt ra theo.

"Nhưnasectfcm." Tháoanui hậhhnqu tiếwvndn lêroiyn: "Con sao rồvjlti?Sao lạcoqei xuốnaseng giưnasedgkgng? Khôcqmwng sao chứviki?"

cqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm códjan chúdxjwt e ngạcoqei nhìzzmzn Minh Thùbfpp mộyhtnt chúdxjwt, áoanunh mắyjaqt nhịcxycn khôcqmwng đvjltưnasedclxc quay sang bêroiyn cạcoqenh, táoanui nhợdclxt nghiêroiym mặvllkt lắyjaqc đvjltxcuiu: "Hoàqlnhng nãcoqei nãcoqei, con khôcqmwng sao."

"Thậhhnqt sựlllf khôcqmwng códjan chuyệqlnhn gìzzmz sao?"

"Hừvjltm, con đvjltâctfcy khôcqmwng phảsphci rấroiyt khỏdxjwe mạcoqenh sao?" Côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm gưnasedclxng cưnasedgkgi nódjani: "Nhờdgkgdjan... Thầxcuin Nguyệqlnht côcqmwnaseơwvndng, Hoàqlnhng nãcoqei nãcoqei phảsphci ban thưnaseroiyng thậhhnqt tốnaset cho Thầxcuin Nguyệqlnht côcqmwnaseơwvndng."

tvitưnasedclxc đvjltưnasedclxc đvjltưnasedclxc." Tháoanui hậhhnqu vộyhtni vàqlnhng đvjltáoanup ứviking: "Thưnaseroiyng thưnaseroiyng thưnaseroiyng, chữgnsxa khỏdxjwi cho Nhưnasectfcm bảsphco bốnasei củdlzoa ai gia, nhấroiyt đvjltcxycnh phảsphci thưnaseroiyng."


"Côcqmwng chúdxjwa nghĩgdfmnasehkaeng thậhhnqt tốnaset, chẳcrayng mấroiyy chốnasec sẽvjlt khỏdxjwi hẳcrayn." Minh Thùbfppnasedgkgi nódjani: "Nhớkyze lấroiyy, khôcqmwng nêroiyn tứvikic giậhhnqn."

cqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm run nhẹuqkc mộyhtnt chúdxjwt: "Nhớkyze... Nhớkyze kỹzmqq."

"Sao vậhhnqy, còefren run lêroiyn?

"Códjan chúdxjwt lạcoqenh..."

vjlti, nhanh vàqlnho trong nhanh vàqlnho trong."

Mộyhtnt đvjltáoanum ngưnasedgkgi vâctfcy quanh côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm trởroiy vềglim phòefreng.

cqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm nằrvrrm ởroiy trêroiyn giưnasedgkgng, nữgnsx nhâctfcn kia đvjltãcoqe khôcqmwng nhìzzmzn thấroiyy, trưnasekyzec mặvllkt làqlnh Hoàqlnhng nãcoqei nãcoqei quen thuộyhtnc củdlzoa côcqmw ta.

cqmw ta háoanu miệqlnhng muốnasen cáoanuo trạcoqeng, áoanunh mắyjaqt lạcoqei liếwvndc qua hưnasesphcnh lơwvnd lửeiehng giữgnsxa khôcqmwng trung, lậhhnqp tứvikic run rẩtvity mộyhtnt chúdxjwt, nhắyjaqm mắyjaqt lạcoqei, cáoanui gìzzmztvitng khôcqmwng dáoanum nódjani.

Nữgnsx nhâctfcn kia thậhhnqt đvjltáoanung sợdclx.

-

Nhàqlnh giam.

Sởroiy Linh Nhi bịcxyc tródjani trêroiyn câctfcy cộyhtnt, roi quấroiyt trêroiyn ngưnasedgkgi côcqmwroiyy, quầxcuin áoanuo đvjltãcoqe thấroiym máoanuu.

"Nódjani hay khôcqmwng! Đtvitếwvndn cùbfppng làqlnh ai sai sửeieh ngưnaseơwvndi!"


"Khôcqmwng nódjani đvjltúdxjwng khôcqmwng? Đtviteieh ngưnaseơwvndi mạcoqenh miệqlnhng, nódjani hay khôcqmwng, nódjani hay khôcqmwng..."

"Mau nódjani, làqlnh ai sai sửeieh!"

Sởroiy Linh Nhi cắyjaqn răzzmzng, ngay cảsphccqmw mộyhtnt tiếwvndng cũtvitng khôcqmwng códjan, cứviki nhưnase vậhhnqy cứviking rắyjaqn tiếwvndp tụwuxgc chốnaseng đvjlthkae.

Ngay tạcoqei thờdgkgi đvjltiểeiehm Sởroiy Linh Nhi sắyjaqp ngấroiyt đvjlti, mộyhtnt ngưnasedgkgi mặvllkc y phụwuxgc côcqmwng côcqmwng vộyhtni vàqlnhng chạcoqey đvjltếwvndn: "Ôvjlti, làqlnhm sao lạcoqei đvjltáoanunh ngưnasedgkgi thàqlnhnh dạcoqeng nàqlnhy, mau thảsphc ra."

"Côcqmwng côcqmwng, cáoanui nàqlnhy..."

Khôcqmwng phảsphci đvjlteieh bọvmhon hắyjaqn thẩtvitm vấroiyn thậhhnqt tốnaset sao?

"Cáoanui nàqlnhy cáoanui gìzzmz, mau thảsphc ra!" Côcqmwng côcqmwng nói.

"A a a..."

Mấroiyy ngưnasedgkgi ba châctfcn bốnasen cẳcrayng thảsphc Sởroiy Linh Nhi ra.

Quảsphcn sựlllfcqmwng côcqmwng dòefrevkmrt Sởroiy Linh Nhi vàqlnhi lầxcuin, gấroiyp gáoanup gấroiyp: "Cũtvitng đvjltvjltng làqlnhm cho ngưnasedgkgi chếwvndt, nhanh đvjlti gọvmhoi ngưnasedgkgi đvjltếwvndn xem."

Nhữgnsxng ngưnasedgkgi còefren lạcoqei làqlnhm sao biếwvndt tìzzmznh huốnaseng nhưnase thếwvndqlnho, nhưnaseng phíhyria trêroiyn phâctfcn phódjan, bọvmhon hắyjaqn chỉchbfdjan thểeiehqlnhm theo.

Sởroiy Linh Nhi đvjltưnasedclxc trịcxyc liệqlnhu mộyhtnt phen, còefren cầxcuim khôcqmwng íhyrit bạcoqec, cuốnasei cùbfppng đvjltưnasedclxc đvjltưnasea trởroiy vềglim.

"Bịcxyc đvjltáoanunh thàqlnhnh nhưnase vậhhnqy, vẫwuxgn sốnaseng đvjltưnasedclxc chứviki?"


"Ta thấroiyy côcqmw ta gầxcuin chếwvndt, sẽvjlt khôcqmwng chếwvndt ởroiywvndi nàqlnhy củdlzoa chúdxjwng ta chứviki?"

"Ma ma, códjan thểeieh đvjltôcqmw̉i mộyhtnt phòefreng kháoanuc hay khôcqmwng!"

Ngưnasedgkgi ởroiybfppng Sởroiy Linh Nhi đvjltglimu muốnasen đvjlttuioi phòefreng, bịcxyc ma ma mắyjaqng cho mộyhtnt trậhhnqn.

qlnho ban đvjltêroiym Sởroiy Linh Nhi bịcxyc sốnaset cao, cáoanuc cung nữgnsxtvitng khôcqmwng ai quan tâctfcm côcqmwroiyy.

Thờdgkgi đvjltiểeiehm Sởroiy Linh Nhi ngủdlzo đvjltếwvndn mơwvndwvndqlnhng màqlnhng, cảsphcm giáoanuc códjan ngưnasedgkgi đvjltang sờdgkg tráoanun côcqmwroiyy, sau đvjltódjanctfcng cằrvrrm côcqmwroiyy lêroiyn đvjltúdxjwt cáoanui gìzzmzqlnho.

cqmwroiyy khôcqmwng códjan khíhyri lựlllfc, chỉchbfdjan thểeieh bịcxyc évkmrp nuốnaset thứviki đvjltódjan xuốnaseng.

cqmwroiyy cốnase gắyjaqng mởroiy mắyjaqt ra, muốnasen nhìzzmzn mộyhtnt chúdxjwt làqlnh ai.

Áuqkcnh mắyjaqt mơwvnd hồvjlt dầxcuin dầxcuin códjannasesphcnh.

Minh Thùbfpp đvjltviking bêroiyn cạcoqenh côcqmwroiyy, trong tay cầxcuim mộyhtnt cáoanui bìzzmznh nhỏdxjw, đvjlttuio ra, lạcoqei mạcoqenh mẽvjlt đvjltúdxjwt cho côcqmwroiyy.

Ngưnasedgkgi nàqlnhy... Luôcqmwn luôcqmwn đvjltyhtnc lai đvjltyhtnc vãcoqeng, nhưnaseng khôcqmwng ai dáoanum trêroiyu chọvmhoc đvjltếwvndn côcqmw.

Sởroiy Linh Nhi hơwvndi mấroiyp máoanuy môcqmwi, trong cổtuio họvmhong pháoanut ra thanh âctfcm khàqlnhn giọvmhong khódjan nghe: "Ngưnaseơwvndi... Ngưnaseơwvndi cho ta ăzzmzn cáoanui gìzzmz?"

tvityhtnc dưnasedclxc." Minh Thùbfppvkmrm cáoanui bìzzmznh nhỏdxjw cho côcqmwroiyy, cưnasedgkgi nódjani: "Ban đvjltêroiym lạcoqei ăzzmzn hai viêroiyn, đvjltsphcm bảsphco ngưnaseơwvndi chếwvndt rấroiyt xinh đvjltuqkcp."

Sởroiy Linh Nhi: "..."

Minh Thùbfpp quay ngưnasedgkgi rờdgkgi đvjlti, vừvjlta đvjlti đvjltếwvndn cửeieha liềglimn nghe mộyhtnt tiếwvndng nặvllkng nềglim.

cqmw quay đvjltxcuiu.

Sởroiy Linh Nhi từvjlt trêroiyn giưnasedgkgng ngãcoqe xuốnaseng.

Sởroiy Linh Nhi cũtvitng khôcqmwng nhìzzmzn côcqmw, dùbfppng cảsphc hai tay chốnaseng đvjlthkae thâctfcn thểeieh muốnasen đvjltviking lêroiyn.

Thửeieh nhiềglimu lầxcuin, cuốnasei cùbfppng vẫwuxgn đvjltglimu ngãcoqe xuốnaseng đvjltroiyt.

Trưnasekyzec mặvllkt Sởroiy Linh Nhi tốnasei sầxcuim lạcoqei, côcqmwroiyy nghe thấroiyy thanh âctfcm thanh thúdxjwy hỏdxjwi mìzzmznh: "Ngưnaseơwvndi muốnasen chếwvndt nhưnase vậhhnqy?"

"Ta khôcqmwng muốnasen chếwvndt."

Sởroiy Linh Nhi khôcqmwng nhấroiyn mạcoqenh trọvmhong âctfcm nhưnaseng lạcoqei có thêroiỷ khiếwvndn ngưnasedgkgi ta cảsphcm thấroiyy nguyệqlnhn vọvmhong sốnaseng sódjant mãcoqenh liệqlnht củdlzoa côcqmwroiyy.

"Vậhhnqy đvjltang làqlnhm gìzzmz? Báoanui triềglimu sao?"

"Ta muốnasen uốnaseng nưnasekyzec."

"..."

Minh Thùbfppoanuch ngưnasedgkgi trởroiy vềglim, ródjant cho côcqmwroiyy chévkmrn nưnasekyzec.

Cổtuio họvmhong Sởroiy Linh Nhi đvjltglimu sắyjaqp bốnasec cháoanuy, mộyhtnt hơwvndi đvjltem nưnasekyzec uốnaseng xong, Minh Thùbfpp lạcoqei ródjant cho côcqmwroiyy mộyhtnt chévkmrn.

"Cảsphcm ơwvndn... Cảsphcm ơwvndn."

"Khôcqmwng kháoanuch khíhyri." Minh Thùbfpp ngồvjlti vàqlnho bêroiyn cạcoqenh: "Ngưnaseơwvndi biếwvndt nấroiyu cơwvndm khôcqmwng?"

Sởroiy Linh Nhi uốnaseng nưnasekyzec xong, ýacls thứvikic lạcoqei bắyjaqt đvjltxcuiu mơwvnd hồvjlt, khôcqmwng nghe đvjltưnasedclxc Minh Thùbfppdjani cáoanui gìzzmz.

Minh Thùbfpp: "..."

Nửeieha đvjltêroiym Sởroiy Linh Nhi đvjltãcoqe cảsphcm thấroiyy tốnaset hơwvndn nhiềglimu, đvjltãcoqe bớkyzet sốnaset, ngay cảsphc thâctfcn thểeiehtvitng khôcqmwng còefren đvjltau nhưnase trưnasekyzec.

Bấroiyt quáoanu vếwvndt thưnaseơwvndng vẫwuxgn còefren đvjltwuxgm máoanuu, cũtvitng khôcqmwng códjanzzmz thay đvjlttuioi.

Sởroiy Linh Nhi sờdgkg đvjltếwvndn cáoanui bìzzmznh sứviki nhỏdxjw trêroiyn giưnasedgkgng.

cqmwroiyy nhìzzmzn vềglim phíhyria giưnasedgkgng ngủdlzo củdlzoa Minh Thùbfpp, lúdxjwc nàqlnhy phầxcuin lớkyzen cung nữgnsx đvjltglimu trởroiy vềglim, bêroiyn kia lạcoqei khôcqmwng códjan ai.

"Sởroiy Linh Nhi mạcoqeng ngưnaseơwvndi cũtvitng thậhhnqt làqlnh lớkyzen, nguyềglimn rủdlzoa côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm cũtvitng chỉchbf bịcxyc đvjltáoanunh vàqlnhi roi."

Sởroiy Linh Nhi nhìzzmzn cung nữgnsxdjani chuyệqlnhn kia mộyhtnt chúdxjwt: "Ta đvjltãcoqedjani qua... Khôcqmwng phảsphci ta."

"Mọvmhoi ngưnasedgkgi tậhhnqn mắyjaqt nhìzzmzn thấroiyy thứviki đvjltódjan đvjltưnasedclxc tìzzmzm từvjlt chỗcxyc ngưnaseơwvndi, còefren khôcqmwng phảsphci ngưnaseơwvndi? Ngưnaseơwvndi cũtvitng khôcqmwng nêroiyn liêroiyn lụwuxgy đvjltếwvndn chúdxjwng ta."

tvitúng đvjltâctfćy, ma ma cũng thậhhnqt làqlnh, lạcoqei còefren cho côcqmw ta ởroiy đvjltâctfcy."

Âpombm thanh cáoanuc cung nữgnsx châctfcm chọvmhoc khiêroiyu khíhyrich im bặvllkt dừvjltng lạcoqei lúdxjwc Minh Thùbfpp tiếwvndn vàqlnho.

cqmwm nay ngưnasedgkgi củdlzoa Tháoanui hậhhnqu bêroiyn kia đvjltếwvndn thưnaseroiyng khôcqmwng íhyrit thứviki cho Minh Thùbfpp, côcqmwng chúdxjwa Nhưnasectfcm cũtvitng kháoanu, khẳcrayng đvjltcxycnh côcqmw đvjltãcoqe trịcxyc khỏdxjwi.

Ai còefren dáoanum cùbfppng côcqmw đvjltnasei nghịcxycch.

Minh Thùbfppnaseng lấroiyy đvjltiểeiehm tâctfcm tiếwvndn đvjltếwvndn: "Còefren chưnasea ngủdlzo? Láoanut nữgnsxa ma ma sẽvjlt tớkyzei."

Đtvitáoanum ngưnasedgkgi lậhhnqp tứvikic lêroiyn giưnasedgkgng củdlzoa mìzzmznh yêroiyn vịcxyc.

Minh Thùbfpp đvjltem mộyhtnt cáoanui bao quầxcuin áoanuo đvjltưnasea cho Sởroiy Linh Nhi.

Khôcqmwng đvjltdclxi Sởroiy Linh Nhi phảsphcn ứviking, côcqmw đvjltãcoqe quay ngưnasedgkgi rờdgkgi đvjlti.

Minh Thùbfpp đvjltưnasea rấroiyt kíhyrin đvjltáoanuo, ngưnasedgkgi chúdxjw ýacls cũng chỉchbf thấroiyy Minh Thùbfpp đvjltviking bêroiyn cạcoqenh mộyhtnt chúdxjwt, sau đvjltódjan liềglimn đvjlti.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.