Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1525 : Hoa thần trên trời hạ xuống (28)

    trước sau   
"Ma Quâatfon, khôldfdng xong rồatfoi!"

Ma Quâatfon vẫniocn còoyycn đnqhaang suy tưdmtrjrkvn giảncufi quyếlmett têjrkvn tìwndknh đnqhaamlnch Lăarfong Vôldfdqmghy thếlmetqmgho, mộnkztt ma tộnkztc đnqhankztt nhiêjrkvn từamlc trêjrkvn trờamlci lao xuốiyqtng.

"Chuyệgtnvn gìwndk!"

Ma tộnkztc thởbsgq mộnkztt ngụniocm.

"Lạldfdc Hàqmghm..."

Ma Quâatfon nghe xong cábxfii têjrkvn nàqmghy, mi tâatfom liềqmghn nhịamlnn khôldfdng đnqhaưdmtrextzc cuồatfong loạldfdn.


Minh Thùextz cũng ngẩoizeng đnqhagbrsu theo nhìwndkn vềqmgh phíobfqa ma tộnkztc kia.

"Hắgebmn thếlmetqmgho?"

"Lạldfdc Hàqmghm hắgebmn... Hắgebmn... Hắgebmn ởbsgq Cửamlcu trọvcrjng thiêjrkvn mởbsgq mộnkztt cábxfii Truyềqmghn Tốiyqtng trậptxtn..."

Ma Quâatfon nhíobfqu màqmghy: "Thìwndk sao, hắgebmn mởbsgq Truyềqmghn Tốiyqtng trậptxtn cũujzhng phảncufi nóarfoi cho ta biếlmett?"

Ma tộnkztc nóarfoi: "Cábxfii truyềqmghn tốiyqtng trậptxtn kia, giốiyqtng nhưdmtr... Giốiyqtng nhưdmtr mởbsgq ra ởbsgqnrqyi trấqupin giữtqsy hung thúobfq Hồatfong Hoang."

Ma Quâatfon: "..."

Minh Thùextz: "..."

Lợextzi hạldfdi a tiểbutvu yêjrkvu tinh.

Khôldfdng phảncufi!

wndk sao thúobfq nhỏuunw khôldfdng nóarfoi cho côldfd biếlmett?

Đgegmàqmgho ngũujzh sao?!

ldfd đnqhaang nghĩfwdq đnqhaếlmetn thúobfq nhỏuunw, đnqhankztt nhiêjrkvn liềqmghn thấqupiy thúobfq nhỏuunw từamlc trong bóarfong tốiyqti xôldfdng tớgbbpi, trơnrqyn tru leo lêjrkvn ngưdmtramlci côldfd.

Đgegmbutv ngưdmtrơnrqyi giábxfim thịamln tiểbutvu yêjrkvu tinh, ngưdmtrơnrqyi giábxfim thịamln thếlmetqmgho?




Thúobfq nhỏuunw: "..."

Thúobfq nhỏuunw chộnkztt dạldfd nhìwndkn trábxfii nhìwndkn phảncufi, khôldfdng thểbutv thừamlca nhậptxtn mìwndknh đnqhaàqmgho ngũujzh.

arfoextzng móarfong vuốiyqtt nhỏuunw che miệgtnvng, ngábxfip mộnkztt cábxfii, buồatfon ngủcmzc quábxfi a, con sen, ta ngủcmzc mộnkztt lábxfit, đnqhaamlcng gọvcrji ta.

Minh Thùextz: "..."

CMN!

"Khôldfdng cóarfo khảncufarfong!" Ma Quâatfon kíobfqch đnqhankztng rốiyqtng mộnkztt tiếlmetng, Minh Thùextzujzhng đnqhaqmghu bịamln rốiyqtng đnqhaêjrkv́n giậptxtt mìwndknh: "Nơnrqyi đnqhaóarfo đnqhaãnioc sớgbbpm bịamln phong ấqupin, kia làqmgh lựptxtc lưdmtrextzng củcmzca thầgbrsn thưdmtrextzng cổbanr, lấqupiy năarfong lựptxtc củcmzca Lạldfdc Hàqmghm, làqmghm sao cóarfo thểbutv mởbsgq ra?"

Lạldfdc Hàqmghm cóarfo lợextzi hạldfdi hơnrqyn nữtqsya cũng khôldfdng thểbutv lợextzi hạldfdi đnqhaếlmetn mứtqsyc đnqhankztarfo thểbutvextzng thầgbrsn thưdmtrextzng cổbanr ngang hàqmghng!

Hắgebmn khôldfdng tin!

"Ta cũujzhng khôldfdng biếlmett, thếlmet nhưdmtrng... Đgegmãniocarfo hung thúobfq ra ngoàqmghi, hiệgtnvn tạldfdi đnqhaãniocbsgq Cửamlcu trọvcrjng thiêjrkvn, Ma Quâatfon, đnqhaâatfoy làqmgh sựptxt thậptxtt."

Khôldfdng biếlmett cóarfo phảncufi ảncufo giábxfic hay khôldfdng, bọvcrjn hắgebmn tựptxta hồatfo có thêjrkv̉ nghe thấqupiy tiếlmetng gầgbrsm gừamlc củcmzca hung thúobfq từamlc trêjrkvn chíobfqn tầgbrsng trờamlci truyềqmghn đnqhaếlmetn.

"Ma tộnkztc chúobfqng ta cũng cóarfo mộnkztt cábxfii phong ấqupin, Ma Quâatfon, cóarfo thểbutvujzhng bịamln mởbsgq ra hay khôldfdng?"

Hung thúobfq Hồatfong Hoang, ýqmgh trêjrkvn mặmnaxt chứtqsy, cábxfii đnqhaatfo chơnrqyi nàqmghy chíobfqnh làqmgh sảncufn vậptxtt củcmzca thờamlci kìwndk hồatfong hoang.

Hiệgtnvn tạldfdi ởbsgq thầgbrsn giớgbbpi cóarfo thưdmtrextzng thầgbrsn, thếlmet nhưdmtrng khôldfdng cóarfo thầgbrsn thưdmtrextzng cổbanr.


Tấqupit cảncuf thầgbrsn thưdmtrextzng cổbanr đnqhaqmghu đnqhaãnioc chếlmett, hiệgtnvn tạldfdi Thầgbrsn tộnkztc thưdmtrextzng cổbanrujzhng chỉarfoqmgh truyềqmghn thừamlca xuốiyqtng huyếlmett mạldfdch.

obfqc trưdmtrgbbpc mấqupiy vịamln thầgbrsn thưdmtrextzng cổbanr liêjrkvn hợextzp mớgbbpi đnqhaưdmtra tấqupit cảncuf hung thúobfq Hồatfong Hoang phong ấqupin bêjrkvn trong mộnkztt khôldfdng gian đnqhankztc lậptxtp.

qmghnrqyi phong ấqupin nàqmghy lấqupiy tam giớgbbpi làqmghm trung tâatfom.

Thầgbrsn tộnkztc, Ma tộnkztc, cùextzng Nhâatfon gian.

Ma Quâatfon sắgebmc mặmnaxt cựptxtc kévqczm, phábxfit đnqhajrkvn gầgbrsm thévqczt: "Lạldfdc Hàqmghm cóarfo phảncufi đnqhajrkvn rồatfoi hay khôldfdng!"

Ma tộnkztc: "..."

Trưdmtrgbbpc đnqhaóarfo hắgebmn còoyycn nóarfoi ngàqmghi đnqhajrkvn rồatfoi.

Cho nêjrkvn đnqhaếlmetn cùextzng làqmgh ai đnqhajrkvn rồatfoi?

-

Ngay tạldfdi thờamlci đnqhaiểbutvm Ma Quâatfon phábxfit đnqhajrkvn, vịamln tríobfq củcmzca bọvcrjn họvcrj trêjrkvn Lộnkztc Đgegmarfonh Sơnrqyn, sưdmtrơnrqyng mùextz cũng bắgebmt đnqhagbrsu tuôldfdn ra.

Cảncuf ngọvcrjn núobfqi tựptxta hồatfoujzhng đnqhaang chìwndkm xuốiyqtng dưdmtrgbbpi.

"Nguy rồatfoi!"

Ma Quâatfon quábxfit to mộnkztt tiếlmetng.


"Chạldfdy mau!"

"Lộnkztc Đgegmarfonh Sơnrqyn cũujzhng làqmgh đnqhaiểbutvm phong ấqupin."

obfqc trưdmtrgbbpc vìwndk bảncufo vệgtnv chủcmzcng tộnkztc yếlmetu ớgbbpt nhưdmtr Nhâatfon loạldfdi cho nêjrkvn tạldfdi nhâatfon gian chọvcrjn Lộnkztc Đgegmarfonh Sơnrqyn nằfcztm ởbsgq giữtqsya tam giớgbbpi nàqmghy.

Ma Quâatfon lựptxta chọvcrjn nơnrqyi nàqmghy hoàqmghn toàqmghn làqmgh bởbsgqi vìwndknrqyi nàqmghy cábxfich ma tộnkztc tưdmtrơnrqyng đnqhaiyqti gầgbrsn, nếlmetu xảncufy ra chuyệgtnvn gìwndk hắgebmn cóarfo thểbutv nhanh chóarfong trởbsgq lạldfdi ma tộnkztc, cũujzhng cóarfo thểbutv lậptxtp tứtqsyc gọvcrji cứtqsyu việgtnvn.

Ai biếlmett mẹlmetarfo Lạldfdc Hàqmghm ởbsgq phíobfqa sau âatfom thầgbrsm kiếlmetm chuyệgtnvn.

Tốiyqtc đnqhankzt Lộnkztc Đgegmarfonh Sơnrqyn chìwndkm xuốiyqtng rấqupit nhanh.

Minh Thùextznrqy hồatfooyycn chưdmtra kịamlnp chạldfdy, cảncuf ngưdmtramlci đnqhaãnioc rớgbbpt xuốiyqtng.

Minh Thùextz: "!!!?"

Khôldfdng chơnrqyi nhưdmtr vậptxty a!

ldfdnrqy hồatfo nghe thấqupiy cóarfo ngưdmtramlci kêjrkvu thảncufm.

Bấqupit quábxfi bốiyqtn phíobfqa quábxfi tốiyqti, thâatfon thểbutv khôldfdng ngừamlcng rơnrqyi xuốiyqtng, cơnrqy hồatfo đnqhaqmghu khôldfdng thấqupiy rõvcrj, ngay cảncuf phábxfip thuậptxtt cũujzhng khôldfdng cóarfobxfich nàqmgho dùextzng đnqhaưdmtrextzc, nơnrqyi nàqmghy...

Bịamlnch ——

Minh Thùextz ngãnioc xuốiyqtng đnqhaqupit.


Bốiyqtn phíobfqa àqmgho àqmgho cóarfo mộnkztt đnqhaiyqtng đnqhaábxfi vụniocn rơnrqyi xuốiyqtng.

Minh Thùextz ôldfdm đnqhagbrsu lăarfon vềqmgh phíobfqa bêjrkvn cạldfdnh.

Bốiyqtn phíobfqa vang lêjrkvn mộnkztt tiếlmetng sau đnqhaóarfo dầgbrsn dầgbrsn an tĩfwdqnh lạldfdi.

obfqc nàqmghy côldfd bịamln chôldfdn bêjrkvn trong mộnkztt đnqhaiyqtng đnqhaábxfi vụniocn, bốiyqtn phíobfqa chỉarfoarfo mộnkztt khôldfdng gian cựptxtc nhỏuunw.

Minh Thùextz: "..."

A!

Tiểbutvu yêjrkvu tinh!

Trẫniocm muốiyqtn chơnrqyi chếlmett ngưdmtrơnrqyi!

Trẫniocm thậptxtt vấqupit vảncuf mớgbbpi bắgebmt đnqhaưdmtrextzc Lăarfong Vôldfd!

Minh Thùextzdmtrgbbpi đnqhaábxfiy lòoyycng chàqmgho hỏuunwi mưdmtramlci tábxfim đnqhaamlci tổbanrldfdng củcmzca Lạldfdc Hàqmghm.

Minh Thùextzobfqt sâatfou mộnkztt hơnrqyi.

Rấqupit nhanh liềqmghn tỉarfonh tábxfio lạldfdi.

-

Cửamlca sơnrqyn đnqhankztng, mộnkztt đnqhaiyqtng đnqhaábxfi vụniocn bịamln ngưdmtramlci ta đnqhaoizey ra, ngưdmtramlci díobfqnh đnqhagbrsy bụnioci bẩoizen từamlcjrkvn trong xuấqupit hiệgtnvn.

"Khụnioc khụnioc khụniocc..."

Minh Thùextz trábxfinh khỏuunwi tro bụnioci, từamlcjrkvn trong leo ra.

Thúobfq nhỏuunw ùextzng ụniocc theo phíobfqa sau lăarfon ra ngoàqmghi.

Minh Thùextz đnqhatqsyng lêjrkvn,lúobfqc nàqmghy côldfd đnqhaang đnqhatqsyng trêjrkvn mộnkztt sưdmtramlcn dốiyqtc, phóarfong tầgbrsm mắgebmt nhìwndkn tớgbbpi...

CMN!

nrqyi xa cóarfobxfic quábxfii vậptxtt khổbanrng lồatfo đnqhaang bay lưdmtrextzn.

Hung thúobfq!

Khôldfdng biếlmett ăarfon cóarfo ngon hay khôldfdng!

Minh Thùextz xoa xoa tay, chuẩoizen bịamln đnqhai xuốiyqtng bắgebmt thúobfq.

Đgegmi đnqhaếlmetn mộnkztt nửamlca, côldfd đnqhankztt nhiêjrkvn nhớgbbp tớgbbpi hìwndknh nhưdmtrwndknh khôldfdng thểbutv sửamlc dụniocng phábxfip thuậptxtt.

nrqyi nàqmghy...

atfóm sửamlc dụniocng phábxfip thuậptxtt?

qupii, ngưdmtrơnrqyi vẫniocn đnqhaưdmtrextzc sao?" Minh Thùextz cầgbrsm bábxfinh trôldfdi đnqhaang đnqhaâatfom bêjrkvn châatfon lêjrkvn.

bxfinh trôldfdi bảncufy màqmghu cắgebmn mộnkztt cábxfii lêjrkvn vạldfdt ábxfio củcmzca côldfd, bay lêjrkvn khôldfdng trung lăarfon vàqmghi vòoyycng rồatfoi rớgbbpt xuốiyqtng ngồatfoi trêjrkvn châatfon Minh Thùextz.

Con ngưdmtrơnrqyi đnqhaen bóarfong mởbsgq to lêjrkvn ábxfin việgtnvc ábxfic Minh Thùextz, bộnkztbxfing kia đnqhaábxfing yêjrkvu đnqhaêjrkv́n khôldfdng chịamlnu đnqhaưdmtrextzc.

"Ta đnqhaưdmtrơnrqyng nhiêjrkvn đnqhaưdmtrextzc!" Hừamlc! Làqmgh thúobfq, sao cóarfo thểbutv khôldfdng đnqhaưdmtrextzc!

Khôldfdng nhưdmtr con sen yếlmetu gàqmgh nhưdmtr vậptxty.

Minh Thùextz xoay ngưdmtramlci nhặmnaxt nóarfojrkvn.

"Vậptxty ngưdmtrơnrqyi thậptxtt tuyệgtnvt."

gegmưdmtrơnrqyng nhiêjrkvn." Thúobfq nhỏuunw ngửamlca đnqhagbrsu, mộnkztt mặmnaxt đnqhagebmc ýqmgh.

Minh Thùextz đnqhaưdmtra tay névqczm thúobfq nhỏuunw ra ngoàqmghi.

"Vậptxty nhờamlc ngưdmtrơnrqyi rồatfoi!"

"A a a... con sen, ngưdmtrơnrqyi làqmghjrkvn hỗamlcn đnqhancufn a a..."

Tiếlmetng gầgbrsm gừamlc củcmzca thúobfq nhỏuunw bay xa.

Minh Thùextz tạldfdi bêjrkvn trong cábxfic loạldfdi mắgebmng chửamlci củcmzca thúobfq nhỏuunw từamlc trêjrkvn sưdmtramlcn dốiyqtc xuốiyqtng phíobfqa dưdmtrgbbpi, đnqhaextzi côldfd đnqhai đnqhaêjrkv́n phía dưdmtrơnrqýi, thúobfq nhỏuunw đnqhaãnioc giẫniocm lêjrkvn mộnkztt con hung thúobfq.

"Con sen, nhìwndkn xem, đnqhaâatfoy làqmgh ta vìwndk ngưdmtrơnrqyi đnqhaábxfinh khắgebmp thiêjrkvn hạldfd!"

Thúobfq nhỏuunw vung móarfong vuốiyqtt nhỏuunwjrkvn khôldfdng khábxfic nàqmgho bábxfi khíobfq củcmzca đnqhaếlmetdmtrơnrqyng quâatfon lâatfom thiêjrkvn hạldfd.

Minh Thùextz ha ha mộnkztt tiếlmetng: "Khôldfdng nhìwndkn thấqupiy."

ldfd nhìwndkn vềqmghnrqyi xa, nhữtqsyng hung thúobfq bay lưdmtrextzn vừamlca rồatfoi lúobfqc nàqmghy đnqhaãnioc khôldfdng nhìwndkn thấqupiy.

Thúobfq nhỏuunw: "..." Hừamlc!

Thúobfq nhỏuunw nhảncufy xuốiyqtng, thúobfqc giụniocc Minh Thùextz đnqhaiyqtt lửamlca nưdmtrgbbpng thịamlnt.

Chíobfqn ăarfon ngon hơnrqyn so vớgbbpi sốiyqtng.

Minh Thùextzextzng thúobfq nhỏuunw cắgebmt đnqhagbrsu hung thúobfqqmghy.

Thịamlnt củcmzca hung thúobfqujzhng khôldfdng tệgtnv lắgebmm, màqmgh lạldfdi khôldfdng cóarfo đnqhankztc.

Cựptxtc phẩoizem Hồatfong Hoang.

Ăncufn xong, Minh Thùextz mớgbbpi chậptxtm rìwndkwndk ra bêjrkvn ngoàqmghi, nơnrqyi nàqmghy phảncufi làqmghm sao đnqhabutv ra ngoàqmghi...

gegmo ——

dmtrgbbpc châatfon củcmzca Minh Thùextz dừamlcng lạldfdi, quay đnqhagbrsu nhìwndkn lạldfdi, cóarfobxfii gìwndk từamlc đnqhafcztng sau chạldfdy tớgbbpi.

Bốiyqtn phíobfqa bụnioci cỏuunwdmtrơnrqyi tốiyqtt, khôldfdng biếlmett gióarfo từamlc đnqhaâatfou tớgbbpi, bụnioci cỏuunw nhưdmtr ngoàqmghi khơnrqyi tạldfdo nêjrkvn mộnkztt tầgbrsng gợextzn sóarfong.

Minh Thùextz bẻtqsy mộnkztt nhábxfinh câatfoy.

gegmo ——

bxfii bóarfong xẹlmett qua trong nhábxfiy mắgebmt.

Cảncufm giábxfic nguy cơnrqy từamlc phíobfqa sau truyềqmghn đnqhaếlmetn, trong nhábxfiy mắgebmt Minh Thùextz liềqmghn quấqupit nhábxfinh câatfoy tớgbbpi.

bxfinh tay bịamln ngưdmtramlci ta năarfóm chăarfọt, thâatfon thểbutvarfo chúobfqt hưdmtrgbbpng vềqmgh phíobfqa trưdmtrgbbpc, bịamln ngưdmtramlci ta kévqczo vàqmgho trong ngựptxtc.

Thanh âatfom quen thuộnkztc mang theo nhiệgtnvt đnqhankztarfong bỏuunwng rơnrqyi vàqmgho bêjrkvn tai: "Tiểbutvu Hoa thầgbrsn, còoyycn nóarfoi ngưdmtrơnrqyi khôldfdng thíobfqch ta, đnqhaqmghu đnqhauổbanri theo ta tớgbbpi nơnrqyi nàqmghy."

Minh Thùextz: "..."

Minh Thùextz mộnkztt cưdmtrgbbpc đnqhaạp lêjrkvn mu bàqmghn châatfon Lạldfdc Hàqmghm, Lạldfdc Hàqmghm bịamln đnqhaau đnqhaếlmetn buôldfdng côldfd ra.

Nhábxfinh câatfoy vùextzextz chàqmgho hỏuunwi trêjrkvn ngưdmtramlci hắgebmn.

"Ta đnqhaãnioc nhịamlnn ngưdmtrơnrqyi rấqupit lâatfou."

"Ta mẹlmetarfo đnqhabutv ngưdmtrơnrqyi kiếlmetm chuyệgtnvn."

"Lợextzi hạldfdi a!"

"Ta đnqhaábxfinh chếlmett ngưdmtrơnrqyi."

Minh Thùextz mộnkztt bêjrkvn quấqupit mộnkztt bêjrkvn mắgebmng.

Lạldfdc Hàqmghm khôldfdng phảncufn khábxfing, chỉarfoqmgh ôldfdm đnqhagbrsu rốiyqtng: "Tiểbutvu Hoa thầgbrsn ngưdmtrơnrqyi đnqhaamlcng quábxfi đnqhaábxfing! Vừamlca rồatfoi nếlmetu khôldfdng phảncufi ta, ngưdmtrơnrqyi đnqhaãnioc bịamln tậptxtp kíobfqch, ngưdmtrơnrqyi chíobfqnh làqmgh đnqhaiyqti đnqhaãnioci vớgbbpi âatfon nhâatfon cứtqsyu mạldfdng ngưdmtrơnrqyi nhưdmtr thếlmet?"

"Nếlmetu khôldfdng phảncufi ngưdmtrơnrqyi, ta có thêjrkv̉ ởbsgq đnqhaâatfoy sao!" Nhábxfinh câatfoy tiếlmetp tụniocc quấqupit tớgbbpi, lábxfiatfoy bay đnqhagbrsy trờamlci.

Minh Thùextz quấqupit đnqhaếlmetn lábxfiatfoy rụniocng hếlmett mớgbbpi dừamlcng lạldfdi.

Ngóarfon tay thon dàqmghi trắgebmng nõvcrjn củcmzca Lạldfdc Hàqmghm phấqupit qua áo trăarfóng, dung mạldfdo vẫniocn đnqhalmetp đnqhaếlmetn hồatfon xiêjrkvu phábxfich lạldfdc.

Con ngưdmtrơnrqyi liễamlnm diễamlnm củcmzca hắgebmn nhưdmtrdmtrextzu ngon xa xưdmtra, cóarfo mộnkztt loạldfdi rung đnqhankztng say lòoyycng ngưdmtramlci: "Tiểbutvu Hoa thầgbrsn, đnqhaábxfinh làqmgh thưdmtrơnrqyng mắgebmng làqmghjrkvu, xem ra ngưdmtrơnrqyi đnqhaiyqti vớgbbpi ta làqmghjrkvu đnqhaêjrkv́n khôldfdng chịamlnu đnqhaưdmtrextzc."

Minh Thùextz miễamlnn cưdmtrvdkdng cho hắgebmn mộnkztt nụniocdmtramlci.

ldfdvqczm đnqhai nhábxfinh câatfoy trong tay, ábxfinh mắgebmt rơnrqyi vềqmgh phíobfqa sau Lạldfdc Hàqmghm.

nrqyi đnqhaóarfoarfo mộnkztt bộnkztldfdng màqmghu vàqmghng đnqhaang nằfcztm, tưdmtrơnrqyng tựptxt nhưdmtr hồatfo ly.

Khôldfdng nhúobfqc nhíobfqch.

Hẳphyon làqmgh đnqhaãnioc chếlmett.

"Ngưdmtrơnrqyi giếlmett?"

gegmúobfqng vậptxty, Tiểbutvu Hoa thầgbrsn muốiyqtn khen ta sao?" Lạldfdc Hàqmghm tranh côldfdng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.