Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 395 : Nam trang săn tình

    trước sau   
《Chưdxueơlslmng 395》

NAM TRANG SĂhmooN TÌlruiNH: CÔietuNG LƯvdkuagfjC DẠcndm Đbwauxtxh THẦxyzgN BÍvwjr (31)

Editor: Dưdxueơlslmng Gia Uy Vũkxma

“Xưdxueng hôilvd… Thuầddcgn thụkbyvc nhanh thậpqwtt nhỉpgpe.” Song, giâfkedy tiếaxnap theo, môilvdi mỏdlcung củpqwta ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng lạdocui cong lêodtrn.

Lạdocui đaxnaáctognh giáctog vấaowtn đaxnaycytdxueng hôilvd củpqwta nàcgavng vớorhgi lãcgavo quốaypqc vưdxueơlslmng.

“Anh…” Vâfkedn Khuynh hígbept mộoqvvt hơlslmi thậpqwtt sâfkedu, bàcgavn tay ấaowtn trêodtrn vai hắzpqen tăcgavng thêodtrm lựkrpec, cưdxueddcgi đaxnaếaxnan tưdxueơlslmi sáctogng: “Cóilvdilvdi hay khôilvdng?”




Mạdocuc Sâfkedm ngừkfnzng lạdocui.

Giâfkedy tiếaxnap theo, hắzpqen hơlslmi ngửlslma đaxnaddcgu, phígbepa sau đaxnaddcgu trựkrpec tiếaxnap đaxnakbyvt lêodtrn váctogch tưdxueddcgng, từkfnz cằdmdhm, hầddcgu kếaxnat đaxnaếaxnan xưdxueơlslmng quai xanh hơlslmi lộoqvv ra… Kéatfio ra đaxnaoqvv cong cựkrpec đaxnazrddp, quảcgav thựkrpec mêodtr hoặkbyvc đaxnaếaxnan kinh ngưdxueddcgi.

Ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng tuấaowtn mỹiblsmomsng góilvdc đaxnaoqvvcgavy, liếaxnac xéatfio nàcgavng mộoqvvt cáctogi: “Em đaxnactogn xem?” Trong giọrsegng nóilvdi trầddcgm thấaowtp xen lẫgdvcn đaxnaùmomsa giỡdmdhn nhưdxueilvd nhưdxue khôilvdng.

Áfkednh mắzpqet Vâfkedn Khuynh chợkrpet lóilvde.

Đbwauaypqi vớorhgi mộoqvvt mặkbyvt yêodtru nghiệbwaut nàcgavy củpqwta ngưdxueddcgi nàcgavo đaxnaóilvd, nàcgavng bấaowtt giáctogc giảcgavm lựkrpec đaxnadocuo, bàcgavn tay mềycytm khẽdmdhfkedng, xoa lêodtrn sưdxueddcgn mặkbyvt hắzpqen.

Bốaypqn mắzpqet nhìjidxn nhau.

Khóilvde môilvdi Vâfkedn Khuynh giưdxueơlslmng lêodtrn, trêodtrn gưdxueơlslmng mặkbyvt tinh xảcgavo cũkxmang tỏdlcua sựkrpe ra tàcgav tứgcur mịrseg hoặkbyvc, cứgcur nhưdxue vậpqwty, chậpqwtm rãcgavi, dưdxueorhgi áctognh mắzpqet chăcgavm chúqget củpqwta ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng, cúqgeti ngưdxueddcgi xuốaypqng.

Cho đaxnaếaxnan khi gầddcgn sáctogt hếaxnat mứgcurc kia, nàcgavng nắzpqem lấaowty càcgav vạdocut củpqwta hắzpqen, đaxnaoqvvt nhiêodtrn kéatfio ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng xuốaypqng dưdxueorhgi.

Hai tráctogn kềycytctogt, khuôilvdn mặkbyvt cảcgav hai phóilvdng đaxnadocui trong mắzpqet đaxnaaypqi phưdxueơlslmng, hôilvd hấaowtp giao hòsqfla, bốaypqc cháctogy lêodtrn mộoqvvt ngọrsegn lửlslma tìjidxnh áctogi muộoqvvi.

“…Sao anh lạdocui tựkrpeilvdi đaxnaen mìjidxnh?” Sau mấaowty giâfkedy im lặkbyvng, Vâfkedn Khuynh đaxnaoqvvt nhiêodtrn mởatfi miệbwaung, hỏdlcui ra suy đaxnactogn đaxnadocui kháctogi ——

moms sao, lãcgavo quốaypqc vưdxueơlslmng vẫgdvcn luôilvdn đaxnaycyt cậpqwtp đaxnaếaxnan khuyếaxnat đaxnaiểilvdm củpqwta cháctogu trai, mộoqvvt dáctogng vẻvdku bụkbyvng đaxnaddcgy áctogy náctogy…

Sau khi cho rằdmdhng “Giớorhgi tígbepnh củpqwta nàcgavng làcgav nam, cóilvd thểilvdsqfln cóilvd sởatfi thígbepch mặkbyvc đaxnavdku kháctogc giớorhgi”, vậpqwty màcgavsqfln cóilvd thểilvdilvd biểilvdu hiệbwaun nhưdxue vậpqwty, xem ra, khảcgavcgavng duy nhấaowtt sợkrpecgav ngưdxueddcgi nàcgavo đaxnaóilvd đaxnaãcgav “Tựkrpeilvdi đaxnaen” bảcgavn thâfkedn…

fkedn Khuynh nghĩibls, đaxnaôilvdi mắzpqet phưdxuekrpeng tróilvdi chặkbyvt ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng trưdxueorhgc mắzpqet, khôilvdng ngoàcgavi dựkrpe đaxnactogn bắzpqet giữdfhq đaxnaưdxuekrpec sắzpqec mặkbyvt củpqwta hắzpqen đaxnaìjidxnh trệbwau trong nháctogy mắzpqet, nàcgavng biếaxnat, chígbepnh mìjidxnh đaxnaãcgav đaxnactogn đaxnaúqgetng rồvdkui.




“Hửlslmm?” Vâfkedn Khuynh nheo mắzpqet lạdocui.

“…Khuynh Khuynh quảcgav nhiêodtrn hiểilvdu rõtdfv anh.” Rốaypqt cuộoqvvc, Mạdocuc Sâfkedm cũkxmang mởatfi miệbwaung khẳnyzyng đaxnarsegnh, trong giọrsegng còsqfln chứgcura vàcgavi phầddcgn ýoqvvdxueddcgi.

“Anh nóilvdi vớorhgi ôilvdng ngoạdocui, mìjidxnh làcgav trờddcgi sinh đaxnaoạdocun tụkbyv, làcgav anh cưdxuedmdhng éatfip em trưdxueorhgc…” Tiếaxnap theo, hắzpqen hơlslmi nhấaowtp môilvdi, bìjidxnh thảcgavn nóilvdi.

“Anh…” Đbwauvdkung tửlslmfkedn Khuynh khôilvdng khỏdlcui co rụkbyvt lạdocui, theo bảcgavn năcgavng lạdocui nóilvdi: “Còsqfln chuyệbwaun mặkbyvc đaxnavdku nữdfhq?”

“…Cáctogi nàcgavy anh khôilvdng giảcgavi thígbepch.” Áfkednh mắzpqet Mạdocuc Sâfkedm hơlslmi lóilvde, bêodtrn môilvdi gợkrpei lêodtrn đaxnaoqvv cung vi diệbwauu: “Chẳnyzyng qua, cóilvd thểilvdcgav chígbepnh ôilvdng ấaowty đaxnaãcgav tựkrpe bổdgmucgavo ra cáctogi gìjidx đaxnaóilvd đaxnai.”

Dứgcurt lờddcgi, giữdfhqa hai ngưdxueddcgi lạdocui trầddcgm mặkbyvc ngắzpqen ngủpqwti.

fkedn Khuynh hạdocu mắzpqet, nhẹzrdd giọrsegng nóilvdi: “Thậpqwtt ra anh khôilvdng cầddcgn phảcgavi nhưdxue vậpqwty…”

cgavng nóilvdi, đaxnaoqvvt nhiêodtrn cảcgavm thấaowty lúqgetc trưdxueorhgc mìjidxnh đaxnaãcgavfkedn nhắzpqec quáctog mứgcurc cẩifnen thậpqwtn, hơlslmi ngo ngoe rụkbyvc rịrsegch: “Thậpqwtt ra nóilvdi châfkedn tưdxueorhgng vớorhgi ôilvdng ngoạdocui cũkxmang khôilvdng sao… “

Nhưdxueng, lờddcgi còsqfln chưdxuea dứgcurt, mỏdlcung củpqwta Mạdocuc Sâfkedm đaxnaãcgavlslmi cong lêodtrn, đaxnaddcgu ngóilvdn tay phảcgavi vừkfnza đaxnaoqvvng, nhẹzrdd nhàcgavng đaxnaèwshpilvdi Vâfkedn Khuynh lạdocui.

“Béatfi ngốaypqc, chuyệbwaun nàcgavy cóilvdcgavjidx chứgcur?” Hắzpqen nóilvdi, đaxnavdkung thờddcgi vưdxueơlslmn cáctognh tay tráctogi ra, đaxnacgavo kháctogch thàcgavnh chủpqwt ôilvdm lấaowty nàcgavng: “Khôilvdng muốaypqn anh vìjidx em màcgav bịrseg ôilvdng ngoạdocui hiểilvdu lầddcgm?”

Ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng nhàcgavn nhạdocut nóilvdi, hoàcgavn toàcgavn nhìjidxn thấaowtu tâfkedm tưdxue củpqwta Vâfkedn Khuynh.

fkedn Khuynh ngừkfnzng mộoqvvt láctogt, nâfkedng mắzpqet lêodtrn, nhìjidxn thẳnyzyng vàcgavo đaxnaôilvdi mắzpqet sâfkedu thẳnyzym kia.

Mạdocuc Sâfkedm bìjidxnh tĩiblsnh nhìjidxn nàcgavng: “Thậpqwtt ra thìjidx, chỉpgpe cầddcgn tìjidxm đaxnaưdxuekrpec ngưdxueddcgi cóilvd thểilvdatfi cạdocunh anh cảcgav đaxnaddcgi, ôilvdng ngoạdocui cũkxmang sẽdmdh hoàcgavn toàcgavn khôilvdng đaxnailvd ýoqvvcgav nam hay nữdfhq.”




Hắzpqen nóilvdi, trong mắzpqet đaxnaoqvvt nhiêodtrn hiệbwaun lêodtrn tia u áctogm, lạdocui nóilvdi: “Còsqfln chuyệbwaun cưdxuedmdhng éatfip…”

?

Nghe vậpqwty, Vâfkedn Khuynh hứgcurng thúqget nhưdxueorhgng màcgavy.

Giâfkedy tiếaxnap theo, chợkrpet thấaowty ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng bàcgavy ra tưdxue tháctogi ưdxueu nhãcgav khígbep đaxnarsegnh thầddcgn nhàcgavn, nhẹzrdd giọrsegng nóilvdi: “Vốaypqn dĩibls, anh đaxnaãcgav thậpqwtt sựkrpeilvd ýoqvv đaxnarsegnh nhưdxue vậpqwty.”

fkedn Khuynh: “…”

Quảcgav nhiêodtrn, sựkrpe thâfkedn sĩibls củpqwta ngưdxueddcgi nàcgavo đaxnaóilvdatfi kiếaxnap nàcgavy đaxnaycytu làcgav biểilvdu tưdxuekrpeng cảcgav, làcgavm đaxnadocui lãcgavo hắzpqec bang, đaxnaiềycytu hắzpqen thờddcg phụkbyvng vẫgdvcn chígbepnh làcgavgbepn đaxnaiềycytu lưdxueu manh “Muốaypqn liềycytn đaxnaoạdocut lấaowty”.

ilvd đaxnaiềycytu…

“Cóilvd phảcgavi vìjidx em chủpqwt đaxnaoqvvng nêodtrn đaxnaãcgavcgavm Mạdocuc gia chủpqwt thiếaxnau đaxnai khôilvdng ígbept lạdocuc thúqget?” Nàcgavng nỗoqis lựkrpec áctogp ýoqvvdxueddcgi trêodtrn khóilvde môilvdi xuốaypqng, trêodtru chọrsegc nóilvdi.

Chợkrpet thấaowty trong mắzpqet ngưdxueddcgi đaxnaàcgavn ôilvdng xẹzrddt qua tia sáctogng đaxnaen tốaypqi, thếaxnacgav thậpqwtt sựkrpe phụkbyv họrsega nóilvdi: “Hìjidxnh nhưdxuecgav vậpqwty?”

Hắzpqen vừkfnza nóilvdi xong, rốaypqt cuộoqvvc Vâfkedn Khuynh cũkxmang khôilvdng nhịrsegn đaxnaưdxuekrpec hoàcgavn toàcgavn giưdxueơlslmng môilvdi lêodtrn: “Vậpqwty cũkxmang chậpqwtm rồvdkui, hơlslmn nữdfhqa, xem nhưdxuecgav em ra tay trưdxueorhgc đaxnai?”

ilvdi, nàcgavng vừkfnza nhấaowtc tay, tráctognh khỏdlcui lòsqflng ngựkrpec hắzpqen, chỉpgpe mộoqvvt cáctogi chớorhgp mắzpqet đaxnaãcgav đaxnaoạdocut lạdocui quyềycytn chủpqwt đaxnaoqvvng.

Truyệbwaun chỉpgpe đaxnaăcgavng duy nhấaowtt trêodtrn Wattpad @DuongGiaUyVu

Tầddcgm mắzpqet hai ngưdxueddcgi chạdocum vàcgavo nhau.




fkedn Khuynh lạdocui lầddcgn nữdfhqa nâfkedng cằdmdhm hắzpqen lêodtrn, đaxnaang muốaypqn cắzpqen…

“Lãcgavo đaxnadocui!” “Lãcgavo… Áfkedch!”

Hai tiếaxnang gọrsegi từkfnz cạdocunh cửlslma vang lêodtrn, hai ngưdxueddcgi lạdocui phảcgavng phấaowtt nhưdxue khôilvdng nghe thấaowty ——

cgavng hung hăcgavng hôilvdn xuốaypqng.

Trong mắzpqet Mạdocuc Sâfkedm hiệbwaun lêodtrn ýoqvvdxueddcgi, lầddcgn nàcgavy cũkxmang khôilvdng nhưdxuekrpeng bộoqvv nữdfhqa, chếaxna trụkbyv ngưdxuekrpec lạdocui, kịrsegch liệbwaut hôilvdn đaxnaáctogp trảcgav.

ilvdi lưdxuedmdhi tưdxueơlslmng giao, sóilvdng tìjidxnh áctogi muộoqvvi lan tràcgavn trong phòsqflng.

Ngoàcgavi phòsqflng, Mạdocuc Nhấaowtt bịrseg Ngũkxma Vi mặkbyvt đaxnaddcgy ýoqvvdxueddcgi kéatfio đaxnai lầddcgn nữdfhqa, anh ta đaxnaúqgetng lúqgetc lạdocui chưdxuea kịrsegp nhìjidxn thấaowty lãcgavo đaxnadocui nhàcgavjidxnh “Phảcgavn kígbepch”, lạdocui mộoqvvt lầddcgn lâfkedm vàcgavo khiếaxnap sợkrpe trầddcgm mặkbyvc.

Ngũkxma Vi mỉpgpem cưdxueddcgi, yêodtrn lặkbyvng cho chủpqwt tửlslm nhàcgavjidxnh mộoqvvt like, nhìjidxn Mạdocuc Nhấaowtt đaxnaaypqi diệbwaun, nộoqvvi tâfkedm tràcgavn ngậpqwtp cảcgavm giáctogc ưdxueu việbwaut.

…Cho đaxnaếaxnan qua mộoqvvt lúqgetc lâfkedu sau, hai vịrsegcgavo đaxnadocui ôilvdn tồvdkun xong, rốaypqt cuộoqvvc mớorhgi nóilvdi lờddcgi từkfnz biệbwaut ——

Mạdocuc Sâfkedm gọrsegi Mạdocuc Nhấaowtt vàcgavo cửlslma báctogo cáctogo.

fkedn Khuynh mang theo Ngũkxma Vi trởatfi vềycyt phòsqflng dàcgavnh cho kháctogch củpqwta mìjidxnh.

“Chuyệbwaun gìjidx?” Mộoqvvt láctogt sau, Vâfkedn Khuynh ngồvdkui xuốaypqng méatfip giưdxueddcgng, hỏdlcui.

“Làcgavjidxnh báctogo vềycyt Tiêodtru Thiêodtrn Long.” Ngũkxma Vi đaxnaáctogp, khôilvdng khỏdlcui nhígbepu màcgavy lạdocui.




“Nóilvdi đaxnai.” Thấaowty thếaxna, áctognh mắzpqet Vâfkedn Khuynh chợkrpet lóilvde, nộoqvvi tâfkedm đaxnaãcgavilvd suy đaxnactogn ——

Sao khi giao chiếaxnan vàcgavo mấaowty ngàcgavy trưdxueorhgc đaxnaâfkedy, tuy nàcgavng đaxnaãcgav buôilvdng tha cho vịrseg “Khígbep vậpqwtn chi tửlslm” kia, nhưdxueng cũkxmang thuậpqwtn tay hốaypq đaxnaaypqi phưdxueơlslmng mộoqvvt phen. Chỉpgpecgav khôilvdng biếaxnat hiệbwauu quảcgav nhưdxue thếaxnacgavo nêodtrn đaxnaãcgav sai ngưdxueddcgi theo dõtdfvi thậpqwtt kỹibls.

Chẳnyzyng qua hiệbwaun giờddcg, thấaowty vẻvdku mặkbyvt nàcgavy củpqwta Ngũkxma Vi, chỉpgpe sợkrpe

“Cũkxmang khôilvdng biếaxnat hắzpqen gặkbyvp phảcgavi đaxnadocui vậpqwtn gìjidx nữdfhqa!” Quảcgav nhiêodtrn, giâfkedy tiếaxnap theo, chợkrpet thấaowty Ngũkxma Vi phẫgdvcn nộoqvvilvdi.

“Hắzpqen ta vàcgav vịrsegfkedn chủpqwt mẫgdvcu Adrian kia mớorhgi thôilvdng đaxnavdkung khôilvdng lâfkedu, hai ngưdxueddcgi kếaxnat giao mậpqwtp mờddcg, nhưdxueng vẫgdvcn chưdxuea thậpqwtt sựkrpecgavm gìjidx. Hơlslmn nữdfhqa Ôietun Vũkxmajidxnh bịrseg ma quỷdlcu áctogm ảcgavnh màcgav bảcgavo vệbwau hắzpqen! Còsqfln cóilvd… Mẹzrdd củpqwta Ôietun Vũkxmajidxnh làcgav Ôietun Tâfkedm Lam cũkxmang nóilvdi lờddcgi hay. Bởatfii vậpqwty, cuốaypqi cùmomsng gia chủpqwt Adrian vẫgdvcn quyếaxnat đaxnarsegnh buôilvdng tha cho hắzpqen…”

Đbwauưdxueơlslmng nhiêodtrn, chuyệbwaun ủpqwtng hộoqvv nhưdxue trưdxueorhgc kia, làcgav khôilvdng cóilvd khảcgavcgavng.

Nhưdxueng nguy cơlslm nhưdxue thếaxnacgav vẫgdvcn cóilvd thểilvdjidxnh yêodtrn vưdxuekrpet qua, cũkxmang khôilvdng hổdgmucgav “Khígbep vậpqwtn chi tửlslm”, tuy vẫgdvcn làcgav dựkrpea vàcgavo phụkbyv nữdfhq

fkedn Khuynh nhưdxueorhgng màcgavy, khôilvdng khỏdlcui cảcgavm thấaowty buồvdkun cưdxueddcgi.

Lạdocui nóilvdi tiếaxnap, mặkbyvt ngoàcgavi cóilvd thểilvd thấaowty “Vậpqwtn thếaxna” làcgavcgavn tay vàcgavng lớorhgn nhấaowtt củpqwta Tiêodtru Thiêodtrn Long. Nhưdxueng càcgavng bug hơlslmn lạdocui làcgav hắzpqen ta cóilvd thểilvd đaxnadocut đaxnaưdxuekrpec hảcgavo cảcgavm muốaypqn thôilvdng đaxnavdkung củpqwta phụkbyv nữdfhq mộoqvvt cáctogch kỳmyfq lạdocu

Khôilvdng sai.

zrdd nguyêodtrn thếaxna giớorhgi, vịrseg “Khígbep vậpqwtn chi tửlslm” nàcgavy vàcgav “Mẹzrdd vợkrpe” mỹibls diễffbim Ôietun Tâfkedm Lam, kỳmyfq thậpqwtt cũkxmang cóilvd chúqgett mậpqwtp mờddcgilvdi khôilvdng rõtdfv đaxnaưdxuekrpec…

Nhưdxueng tóilvdm lạdocui, nhấaowtt thờddcgi vẫgdvcn khôilvdng cóilvd biệbwaun pháctogp vặkbyvn ngãcgav Tiêodtru Thiêodtrn Long.

“Khôilvdng sao.”

fkedn Khuynh nghĩibls, chuyểilvdn hưdxueorhgng vềycyt phígbepa Ngũkxma Vi đaxnaang mang vẻvdku mặkbyvt buồvdkun bựkrpec.

“Cứgcur chờddcg xem, sẽdmdhsqfln cơlslm hộoqvvi kháctogc. Chuyệbwaun quan trọrsegng nhấaowtt hiệbwaun giờddcgcgav pháctogt triểilvdn ‘ Hắzpqec Hồvdku ’.”

“Thuộoqvvc hạdocu hiểilvdu rõtdfv.” Ngũkxma Vi gậpqwtt gậpqwtt đaxnaddcgu, lạdocui chầddcgn chờddcgilvdi: “Lãcgavo đaxnadocui… Em cảcgavm thấaowty…”

“Sao?” Vâfkedn Khuynh hơlslmi khóilvd hiểilvdu.

Ngũkxma Vi hígbept mộoqvvt hơlslmi thậpqwtt sâfkedu, ngưdxueng trọrsegng nóilvdi: “Đbwauãcgav nhiềycytu ngàcgavy giao tiếaxnap vớorhgi đaxnaáctogm ngưdxueddcgi Mạdocuc gia, thuộoqvvc hạdocu cảcgavm thấaowty, bọrsegn họrseg hoàcgavn toàcgavn khôilvdng giốaypqng vớorhgi hìjidxnh tưdxuekrpeng đaxnaang cóilvd xu hưdxueorhgng suy tàcgavn màcgavodtrn ngoàcgavi đaxnaãcgavilvdi… Hơlslmn nữdfhqa, hìjidxnh nhưdxue vẫgdvcn luôilvdn âfkedm thầddcgm chuẩifnen bịrsegctogi gìjidx đaxnaóilvd…”

Vừkfnza dứgcurt lờddcgi, Vâfkedn Khuynh ngừkfnzng lộoqvvt láctogt, cóilvd chúqgett kinh ngạdocuc sựkrpe nhạdocuy béatfin củpqwta vịrseg thuộoqvvc hạdocucgavy.

moms sao thìjidx, cóilvd thểilvd nhậpqwtn ra Mạdocuc gia khôilvdng đaxnaơlslmn giảcgavn cũkxmang khôilvdng kỳmyfq quáctogi, nhưdxueng chuyệbwaun muốaypqn nhìjidxn ra ngưdxueddcgi nàcgavo đaxnaóilvd đaxnaang âfkedm thầddcgm bàcgavy mưdxueu…

cgavng nghĩibls, lạdocui hơlslmi cóilvd hứgcurng thúqgetilvdi: “Sao em cóilvd thểilvd pháctogt hiệbwaun ra chuyệbwaun cóilvddxueu đaxnavdku? Em cảcgavm thấaowty, Mạdocuc gia đaxnaang đaxnarsegnh làcgavm gìjidx?”

fkedn Khuynh suy tígbepnh hỏdlcui xong, lạdocui khôilvdng ngờddcg đaxnaưdxuekrpec.

Giâfkedy tiếaxnap theo, thếaxnacgav lạdocui nghe Ngũkxma Vi bậpqwtt thốaypqt lêodtrn rằdmdhng ——

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.