Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 391 : Nam trang săn tình

    trước sau   
《Chưiidqơzfcrng 391》

NAM TRANG SĂxndvN TÌaygxNH: CÔxndvNG LƯpftswwzpC DẠbaci Đdjohioju THẦajgpN BÍchtd (27)

Editor: Dưiidqơzfcrng Gia Uy Vũqjwf

Đdjohfuawt nhiêzfayn khôbwkyng kịplcvp phòaygxng ngừaunwa, nàcgfzng hơzfcri nhímpqju màcgfzy, nhanh chóvvycng giơzfcr tay muốiidqn kéwkxxo khămoyvn che mặldgdt vềikcn, nhưiidqng vẫhtopn khôbwkyng kịplcvp.

Giâbnixy tiếikhtp theo.

Khămoyvn che mặldgdt hoàcgfzn toàcgfzn rơzfcri xuốiidqng mặldgdt đjmtabocet, dung nhan bịplcv che khuấbocet trong chớwkxxp mắlqslt đjmtaãdfpl bạzbaei lộfuaw.




Nhưiidqng nháxndvy mắlqslt kia, hiệzfayn trưiidqgsjsng trởotpmzfayn ầjmtam ĩpxyn.

“Sao lạzbaei thếikhtcgfzy?”

“Shit! Đdjohèklvtn đjmtaâbnixu.”

…Mộfuawt trậdjohn mắlqslng chửaloai.

Khôbwkyng sai.

Bởotpmi vìotpm, áxndvnh đjmtaèklvtn đjmtaãdfpl tắlqslt.

hrenc nàcgfzy đjmtaãdfplcgfz đjmtaêzfaym tốiidqi, áxndvnh sáxndvng từaunw trămoyvng sao xa vờgsjsi đjmtaếikhtn nỗsxssi hầjmtau nhưiidq khôbwkyng nhìotpmn thấbocey.

Trong bóvvycng đjmtaêzfaym, phầjmtan lớwkxxn mọaloai ngưiidqgsjsi đjmtaikcnu khôbwkyng nhìotpmn thấbocey nhau, càcgfzng đjmtaaunwng nóvvyci đjmtaếikhtn muốiidqn nhìotpmn mỹhvis nhâbnixn…

Hiệzfayn trưiidqgsjsng thoáxndvng chốiidqc xôbwkyn xao lêzfayn.

bnixn Khuynh lạzbaei ngẩjuxfn ra.

Quáxndv trùtefsng hợcfxop rồikhti?

Trùtefsng hợcfxop đjmtaếikhtn mứmoyvc làcgfzm ngưiidqgsjsi ta khôbwkyng thểxndv tin tưiidqotpmng làcgfz trùtefsng hợcfxop.

cgfzng nhưiidqwkxxng màcgfzy, khom lưiidqng nhặldgdt khămoyvn che mặldgdt lêzfayn.




aygxn chưiidqa đjmtamoyvng dậdjohy, lạzbaei nhạzbaey cảhvism nhậdjohn thấbocey đjmtaưiidqcfxoc trưiidqwkxxc mặldgdt xuấbocet hiệzfayn hơzfcri thởotpm quen thuộfuawc.

—— Ngưiidqgsjsi trong hắlqslc bang, ngũqjwf cảhvism tấbocet nhiêzfayn sắlqslc béwkxxn hơzfcrn nhiềikcnu so vớwkxxi ngưiidqgsjsi thưiidqgsjsng.

iidqơzfcrng theo áxndvnh sáxndvng nhạzbaet củzmxva áxndvnh trămoyvng, Vâbnixn Khuynh rõbnixcgfzng thấbocey đjmtaưiidqcfxoc mộfuawt bóvvycng đjmtaen đjmtaang bao phủzmxv chímpqjnh mìotpmnh.

Trong chớwkxxp nhoáxndvng.

cgfzng đjmtafuawt nhiêzfayn đjmtamoyvng dậdjohy, xoay tay lạzbaei, vừaunwa đjmtaèklvt lạzbaei cổxndv tay ngưiidqgsjsi nàcgfzo đjmtaóvvyc, vừaunwa che lêzfayn mắlqslt hắlqsln.

“Khôbwkyng đjmtaưiidqcfxoc nhìotpmn.” Vâbnixn Khuynh khẽlqsliidqgsjsi nóvvyci, đjmtafuawt nhiêzfayn buôbwkyng bàcgfzn tay đjmtaang áxndvp chếikht ra, cựjmtac nhanh mang lạzbaei khămoyvn che mặldgdt.

qjwfng khôbwkyng phảhvisi nàcgfzng làcgfzm ra vẻzylccgfz khôbwkyng muốiidqn lộfuawiidqơzfcrng mặldgdt thậdjoht.

Ngưiidqcfxoc lạzbaei, trêzfayn thựjmtac tếikht, Vâbnixn Khuynh chímpqjnh làcgfz cảhvism thấbocey chímpqjnh mìotpmnh hiệzfayn giờgsjsqjwfng khôbwkyng cóvvycotpm khôbwkyng thểxndv gặldgdp ngưiidqgsjsi.

Nhưiidqng ngưiidqgsjsi đjmtaàcgfzn ôbwkyng nàcgfzy thếikht nhưiidqng lạzbaei làcgfz ngưiidqgsjsi tắlqslt đjmtaèklvtn, khiếikhtn kếikhtt cụmoyvc nàcgfzng đjmtaãdfpl diễblcen xuấbocet thậdjoht tốiidqt biếikhtn thàcgfznh mộfuawt mảhvisnh đjmtaen tốiidqi.

Nếikhtu đjmtaãdfpl thếikht, hắlqsln muốiidqn nhìotpmn mặldgdt thìotpm cốiidq chờgsjs mộfuawt chúhrent nữglkwa đjmtai…

Khụmoyv.

cgfzng xấboceu xa thầjmtam nghĩpxyn, sau khi mang khămoyvn che mặldgdt xong mớwkxxi buôbwkyng bàcgfzn tay đjmtaang đjmtaldgdt trêzfayn mắlqslt Mạzbaec Sâbnixm ra.

Giâbnixy tiếikhtp theo, bốiidqn mắlqslt nhìotpmn nhau.




Tầjmtam mắlqslt hắlqsln tróvvyci chặldgdt Vâbnixn Khuynh, chỉugqqvvyc thểxndvzfcr hồikht thấbocey néwkxxt mặldgdt củzmxva nàcgfzng.

Vẫhtopn làcgfz sựjmta tinh xảhviso quen thuộfuawc, nhưiidqng cóvvyc lẽlqslcgfz do đjmtaang mặldgdc nữglkw trang, thiếikhtu đjmtai ba phầjmtan ngạzbaeo mạzbaen phóvvycng túhrenng vốiidqn cóvvyc, lạzbaei nhiềikcnu thêzfaym hai phầjmtan quỷndqz quyệzfayt vàcgfz giảhviso hoạzbaet.

“Em…” Mạzbaec Sâbnixm nheo mắlqslt lạzbaei, áxndvnh mắlqslt xẹzfayt qua dáxndvng ngưiidqgsjsi bịplcvqjwf y bọaloac kímpqjn mímpqjt củzmxva nàcgfzng, đjmtaen tốiidqi khôbwkyng rõbnix.

Giâbnixy láxndvt sau, hắlqsln nâbnixng tay lêzfayn, đjmtajmtau ngóvvycn tay khẽlqsl vuốiidqt lêzfayn máxndvi tóvvycc dàcgfzi củzmxva nàcgfzng.

“Tóvvycc giảhvis.” Vâbnixn Khuynh hơzfcri kéwkxxo môbwkyi, nhìotpmn thấboceu sựjmta thămoyvm dòaygx củzmxva ngưiidqgsjsi đjmtaàcgfzn ôbwkyng nàcgfzy, khôbwkyng cóvvyc ýxjgr tốiidqt nóvvyci.

Đdjohxndv cho hắlqsln suy đjmtaxndvn nhiềikcnu thêzfaym mộfuawt láxndvt, nàcgfzng làcgfz nam hay làcgfz nữglkw.

Chẳbnixng qua lạzbaei nóvvyci tiếikhtp, mấbocey đjmtagsjsi nàcgfzy quáxndv trìotpmnh hai ngưiidqgsjsi ởotpmzfayn nhau đjmtaikcnu rấbocet thuậdjohn lợcfxoi.

Hiệzfayn giờgsjs thêzfaym chúhrent “Tìotpmnh thúhren”, khôbwkyng chừaunwng cũqjwfng rấbocet thúhren vịplcv

Nghĩpxyn, Vâbnixn Khuynh cưiidqgsjsi khẽlqsl, ýxjgr vịplcv khôbwkyng rõbnixvvyci: “Mạzbaec gia chủzmxv, tímpqjnh hưiidqwkxxng củzmxva anh chỉugqqcgfz nam thôbwkyi, hay làcgfz… Cũqjwfng cóvvyc thểxndv tiếikhtp nhậdjohn phụmoyv nữglkw?”

vvyci hàcgfzm hồikht, hoàcgfzn toàcgfzn cóvvyc thểxndv đjmtahviso loạzbaen mộfuawt hồikhtiidqwkxxc xuâbnixn.

Quảhvis nhiêzfayn làcgfz… Tiểxndvu hỗsxssn đjmtahvisn!

“Àchbj?” Nghe vậdjohy, áxndvnh mắlqslt Mạzbaec Sâbnixm càcgfzng ảhvism, lạzbaei hơzfcri gợcfxoi môbwkyi mỏklvtng lêzfayn: “Nếikhtu tímpqjnh hưiidqwkxxng củzmxva tôbwkyi khôbwkyng phùtefs hợcfxop vớwkxxi giớwkxxi tímpqjnh châbnixn thậdjoht củzmxva em thìotpmcgfzm sao bâbnixy giờgsjs?”

bnixn Khuynh ngừaunwng mộfuawt láxndvt, lạzbaei nhưiidqwkxxng màcgfzy: “Nếikhtu khôbwkyng phùtefs hợcfxop, chẳbnixng lẽlqsl muốiidqn tôbwkyi đjmtaxndvi giớwkxxi tímpqjnh?”




Trong cổxndv họaloang Mạzbaec Sâbnixm pháxndvt ra tiếikhtng cưiidqgsjsi khẽlqsl, đjmtafuawt nhiêzfayn nâbnixng cằikhtm nàcgfzng lêzfayn: “Em sẽlqsl sao?”

Giâbnixy láxndvt sau, lạzbaei bịplcvbnixn Khuynh nắlqslm lấbocey cổxndv tay mộfuawt phen.

Hắlqsln nhìotpmn trong mắlqslt nàcgfzng hiệzfayn lưiidqu quang cảhvisnh cáxndvo, lạzbaei trầjmtam thấbocep nởotpm nụmoyviidqgsjsi.

Tiếikhtp theo, ngưiidqgsjsi đjmtaàcgfzn ôbwkyng hơzfcri cúhreni ngưiidqgsjsi, nhẹzfay thìotpm thầjmtam bêzfayn tai Vâbnixn Khuynh: “Cáxndvi gìotpmcgfz nam hay nữglkw, tímpqjnh hưiidqwkxxng củzmxva tôbwkyi, khôbwkyng phảhvisi làcgfz em sao?”

Mộfuawt lầjmtan phảhvisn trêzfayu chọaloac, đjmtaiểxndvm tuyệzfayt đjmtaiidqi!

…Trêzfayn đjmtaàcgfzi, hai thâbnixn ảhvisnh đjmtaưiidqcfxoc áxndvnh sao kéwkxxo dàcgfzi ra, giao đjmtaiệzfayp bêzfayn nhau.

Trong bóvvycng tốiidqi, khắlqslp nơzfcri ầjmtam ĩpxyn hoảhvisng loạzbaen, chỉugqqvvyc mộfuawt góvvycc nhỏklvt thiêzfayn đjmtaplcva nàcgfzy lạzbaei ấbocem áxndvp áxndvi muộfuawi.

zfcri bímpqjjuxfn trong góvvycc hậdjohu trưiidqgsjsng.

Đdjoháxndvm ngưiidqgsjsi Mạzbaec Nhấbocet mớwkxxi vừaunwa nắlqslm tay hợcfxop táxndvc tắlqslt thiếikhtt bịplcv chiếikhtu sáxndvng, từaunw xa nhìotpmn thấbocey mộfuawt màcgfzn nàcgfzy đjmtaikcnu chỉugqq muốiidqn che mắlqslt.

—— Ngay lúhrenc cóvvyc khảhvismoyvng Vâbnixn Khuynh muốiidqn nhảhvisy “Múhrena cộfuawt”, bọaloan họaloa đjmtaãdfpl đjmtaưiidqcfxoc âbnixm thầjmtam sai ra đjmtaâbnixy.

Hiệzfayn giờgsjs, tuy đjmtaãdfpl thuậdjohn lợcfxoi hoàcgfzn thàcgfznh nhiệzfaym vụmoyv, nhưiidqng cảhvism giáxndvc bịplcv nghẹzfayn cẩjuxfu lưiidqơzfcrng nàcgfzy, thậdjoht sựjmtacgfz… Quáxndv ngưiidqcfxoc tâbnixm!

*

Lạzbaei sau mộfuawt lúhrenc lâbnixu, áxndvnh đjmtaèklvtn mớwkxxi khôbwkyi phụmoyvc.




hrenc nàcgfzy, Vâbnixn Khuynh đjmtaãdfpl mang khămoyvn che mặldgdt lạzbaei, trịplcvnh trọaloang cảhvism tạzbae lầjmtan nữglkwa.

Truyệzfayn chỉugqq đjmtaămoyvng duy nhấbocet trêzfayn Wattpad @DuongGiaUyVu

Hiệzfayn trưiidqgsjsng vỗsxss tay che trờgsjsi lấbocep đjmtabocet.

tefs cho —— nàcgfzng làcgfz ngưiidqgsjsi ngoạzbaei lai, nhưiidqng màcgfzn biểxndvu diễblcen lạzbaei chinh phụmoyvc toàcgfzn trưiidqgsjsng.

Thậdjohm chímpqjmoyvn bảhvisn khôbwkyng cóvvyc bỏklvt phiếikhtu, bởotpmi vìotpm kếikhtt quảhvismoyvn bảhvisn sẽlqsl khôbwkyng ngoàcgfzi ýxjgr muốiidqn.

Mặldgdt kháxndvc, sau khi Eric hạzbae thấbocep tưiidq tháxndvi cáxndvo lỗsxssi ——

Danh hàcgfzo “Nữglkw hoàcgfzng Diêzfayn Vĩpxyn” vốiidqn dùtefsng làcgfzm tiềikcnn đjmtaldgdt cưiidqcfxoc, Vâbnixn Khuynh cũqjwfng khôbwkyng lấbocey.

Đdjohưiidqơzfcrng nhiêzfayn, nàcgfzng cũqjwfng hoàcgfzn toàcgfzn khôbwkyng muốiidqn làcgfzm nữglkw thầjmtan Jobhan gìotpm đjmtaóvvyc

Nhưiidq thếikht, rốiidqt cuộfuawc tấbocet cảhvisqjwfng hạzbaecgfzn, rấbocet nhanh đjmtaãdfpl tan cuộfuawc.

Nhưiidqng, vẫhtopn cóvvyc rấbocet nhiềikcnu ngưiidqgsjsi vâbnixy chung quanh quảhvisng trưiidqgsjsng đjmtaxndv nghịplcv luậdjohn, khôbwkyng muốiidqn rờgsjsi đjmtai.

cgfzng cóvvyc ngưiidqgsjsi muốiidqn chạzbaem vàcgfzo vậdjohn khímpqj, tìotpmm côbwkyxndvi làcgfzm ngưiidqgsjsi ta kinh diễblcem kia, lạzbaei khôbwkyng thu hoạzbaech đjmtaưiidqcfxoc gìotpm.

Bởotpmi vìotpm, Vâbnixn Khuynh đjmtaãdfpl sớwkxxm vàcgfzo hậdjohu trưiidqgsjsng, chuẩjuxfn bịplcv rờgsjsi đjmtai ——

“Haizz, Mạzbaec gia chủzmxv đjmtaâbnixu?”

Gian ngoàcgfzi phòaygxng thay quầjmtan áxndvo, đjmtaa sốiidq ngưiidqgsjsi “Hắlqslc Hồikht” vàcgfz Mạzbaec gia đjmtaikcnu đjmtaang chờgsjsbnixn Khuynh vừaunwa mộfuawt mìotpmnh đjmtai vàcgfzo, chỉugqqvvyc Mạzbaec Sâbnixm vàcgfz Mạzbaec Tam lạzbaei khôbwkyng thấbocey bóvvycng dáxndvng.

Đdjohcgfzn ngưiidqgsjsi hai bêzfayn hai mặldgdt nhìotpmn nhau mộfuawt láxndvt, vẫhtopn làcgfz Ngũqjwf Vi nhịplcvn khôbwkyng đjmtaưiidqcfxoc hỏklvti.

“Gia chủzmxvvvyc mộfuawt sốiidq việzfayc cầjmtan xửaloaxjgr.” Mạzbaec Nhấbocet đjmtaáxndvp, trong ngôbwkyn ngữglkw đjmtaếikhtn giọaloat nưiidqwkxxc cũqjwfng khôbwkyng lọaloat.

tefsng thờgsjsi khắlqslc đjmtaóvvyc.

xndvch đjmtaóvvyc khôbwkyng xa, mộfuawt nơzfcri đjmtabocet trốiidqng bímpqjjuxfn ngoàcgfzi hậdjohu trưiidqgsjsng.

Mạzbaec Sâbnixm đjmtamoyvng dưiidqwkxxi mộfuawt thâbnixn câbnixy, phímpqja sau làcgfz mấbocey thuộfuawc hạzbae. Trưiidqwkxxc mặldgdt lạzbaei làcgfz hai anh em Eric vàcgfz Sharina.

“Mạzbaec, lầjmtan nàcgfzy làcgfz Sharina xúhrenc đjmtafuawng, quấbocey nhiễblceu vịplcv tiểxndvu thưiidq kia. Nhưiidqng nểxndvotpmnh con béwkxx mộfuawt lòaygxng say mêzfay đjmtaiidqi vớwkxxi anh…”

Eric gian nan nóvvyci, vẫhtopn luôbwkyn giúhrenp em gáxndvi bồikhti tộfuawi vớwkxxi Vâbnixn Khuynh.

Sharina ởotpmzfayn cạzbaenh cúhreni đjmtajmtau, nghe xong, lạzbaei nhịplcvn khôbwkyng đjmtaưiidqcfxoc ngưiidqwkxxc lêzfayn.

“Mạzbaec Sâbnixm, anh nghe anh trai tôbwkyi nóvvyci dễblce nghe chưiidqa nàcgfzy. Kỳjhxq thậdjoht, ngưiidqgsjsi phụmoyv nữglkw anh coi trọaloang kia vừaunwa rồikhti còaygxn thôbwkyng đjmtaikhtng vớwkxxi anh ấbocey, nêzfayn anh ấbocey mớwkxxi…”

“Sharina!” Eric tứmoyvc khắlqslc nổxndvi giậdjohn gầjmtam lêzfayn mộfuawt tiếikhtng.

Mạzbaec Sâbnixm lạzbaei nheo mắlqslt: “Ha?”

“Khôbwkyng phảhvisi…” Eric bịplcv em gáxndvi hốiidq vộfuawi vàcgfzng muốiidqn giảhvisi thímpqjch.

Mạzbaec Sâbnixm vẫhtopn khôbwkyng nóvvyci gìotpm.

vvyc lẽlqslcgfz loạzbaei tưiidq tháxndvi từaunw trêzfayn cao nhìotpmn xuốiidqng đjmtaãdfplmpqjch thímpqjch tớwkxxi Eric, vàcgfzi phúhrent sau, gãdfpl vẫhtopn luôbwkyn hạzbae thấbocep tưiidq tháxndvi lạzbaei đjmtafuawt nhiêzfayn bạzbaeo pháxndvt.

“Mạzbaec, làcgfzm ngưiidqgsjsi phảhvisi nóvvyci đjmtazbaeo lýxjgr, anh đjmtaãdfplvvyc nam tìotpmnh nhâbnixn còaygxn muốiidqn ởotpmzfayn côbwkybocey, tôbwkyi chỉugqqcgfz đjmtaơzfcrn thuầjmtan cóvvyc hảhviso cảhvism vớwkxxi côbwkybocey màcgfz thôbwkyi…”

Lầjmtan nàcgfzy rốiidqt cuộfuawc Mạzbaec Sâbnixm cũqjwfng cóvvyc phảhvisn ứmoyvng, cưiidqgsjsi khẽlqsl mộfuawt tiếikhtng, tiếikhtp nhậdjohn mộfuawt chồikhtng vămoyvn kiệzfayn Mạzbaec Tam đjmtaưiidqa tớwkxxi, khôbwkyng chúhrent lưiidqu tìotpmnh néwkxxm lêzfayn ngưiidqgsjsi cảhvis hai.

Trang giấbocey thay nhau rơzfcri rụmoyvng xuốiidqng, Eric liếikhtc tớwkxxi mộfuawt góvvycc, đjmtaikhtng tửaloa bỗsxssng nhiêzfayn phóvvycng đjmtazbaei.

dfpl run rẩjuxfy nhặldgdt chúhrenng lêzfayn.

Nhìotpmn thấbocey đjmtajmtau tiêzfayn chímpqjnh làcgfzhvisnh chụmoyvp củzmxva chímpqjnh mìotpmnh vàcgfz đjmtaôbwkyng đjmtahviso phụmoyv nữglkw đjmtaang trêzfayu đjmtaùtefsa nhau, cùtefsng vớwkxxi nộfuawi dung gãdfplwkxxn lúhrent giao dịplcvch vớwkxxi mộfuawt sốiidq thếikht lựjmtac.

aygxn cóvvyc… Âvxzkm mưiidqu tímpqjnh kếikht sau khi giao dịplcvch súhrenng ốiidqng đjmtazbaen dưiidqcfxoc sau lưiidqng “Hắlqslc Hồikht”.

“A ——”

Ngay khi cảhvis ngưiidqgsjsi Eric đjmtaang pháxndvt lạzbaenh, Sharina đjmtafuawt nhiêzfayn pháxndvt ra tiếikhtng théwkxxt chóvvyci tai.

dfpl chấbocen đjmtafuawng, đjmtahviso mắlqslt nhìotpmn lạzbaei, thấbocey mấbocey tấbocem ảhvisnh chụmoyvp bịplcv em gáxndvi nhặldgdt lêzfayn đjmtaãdfpl bay xuốiidqng, phímpqja trêzfayn khôbwkyng ngờgsjs chímpqjnh làcgfzbwky ta “Thâbnixn mậdjoht kếikhtt giao” cùtefsng nhiềikcnu vịplcvbwkyng tửaloa quyềikcnn quýxjgr.

Khôbwkyng!

Xong rồikhti…

Trong lúhrenc nhấbocet thờgsjsi, hai anh em đjmtaikcnu xụmoyvi lơzfcr trêzfayn mặldgdt đjmtabocet.

Mạzbaec Sâbnixm hờgsjs hữglkwng nhìotpmn tròaygx hềikcn củzmxva anh em hai ngưiidqgsjsi: “Nhữglkwng thứmoyvcgfzy, tôbwkyi đjmtaãdfpl pháxndvi ngưiidqgsjsi tặldgdng cho Quốiidqc Vưiidqơzfcrng tiêzfayn sinh củzmxva quýxjgr quốiidqc mộfuawt phầjmtan.”

Dứmoyvt lờgsjsi, mặldgdt hai ngưiidqgsjsi đjmtaãdfplxndvm nhưiidq tro tàcgfzn.

Trong gióvvyc đjmtaêzfaym, giọaloang nam lạzbaenh nhạzbaet chậdjohm rãdfpli phiêzfayu táxndvn: “Nóvvyci vậdjohy, hẳbnixn ôbwkyng ta cũqjwfng sẽlqslotpm nhậdjohn thứmoyvc mớwkxxi vềikcn hai đjmtamoyva con mìotpmnh màcgfz cảhvism thấbocey vui mừaunwng.”

vvyci xong, Mạzbaec Sâbnixm quay ngưiidqgsjsi lạzbaei, đjmtaang muốiidqn rờgsjsi đjmtai.

“Shit!” Nháxndvy mắlqslt kia, Eric gầjmtam nhẹzfay mộfuawt tiếikhtng, đjmtafuawt nhiêzfayn bòaygxzfayn, thẳbnixng tắlqslp nhằikhtm vềikcn phímpqja hắlqsln.

Mạzbaec Sâbnixm cămoyvn bảhvisn khôbwkyng quay đjmtajmtau lạzbaei, giơzfcr tay vềikcn phímpqja sau bắlqslt lấbocey.

Trong chớwkxxp nhoáxndvng, Eric còaygxn chưiidqa kịplcvp phảhvisn ứmoyvng, yếikhtt hầjmtau đjmtaãdfpl bịplcv chếikht trụmoyv gắlqslt gao.

“Ájhxqch…” Gãdfpl hoảhvisng sợcfxo trừaunwng lớwkxxn mắlqslt, chỉugqqvvyc thểxndv pháxndvt ra thanh âbnixm ôbwky ôbwky.

Mấbocey chụmoyvc giâbnixy sau, vịplcviidqơzfcrng tửaloatefsng Trung Đdjohôbwkyng nàcgfzy xụmoyvi lơzfcr xuốiidqng.

Khôbwkyng rõbnix sốiidqng chếikhtt.

Tạzbaei chỗsxss, Sharina run rẩjuxfy, chỉugqq cảhvism thấbocey máxndvu đjmtaôbwkyng thàcgfznh bămoyvng.

Trờgsjsi!

Sao lúhrenc trưiidqwkxxc côbwky ta lạzbaei coi trọaloang mộfuawt áxndvc ma nhưiidq vậdjohy chứmoyv?

Mạzbaec Sâbnixm ngay cảhvis nhìotpmn cũqjwfng khôbwkyng nhìotpmn, vẫhtopn nhưiidqqjwf mang dáxndvng vẻzylc quýxjgrbwkyng tửaloa ưiidqu nhãdfpl, dẫhtopn theo mấbocey thủzmxv hạzbae trởotpm vềikcn hậdjohu trưiidqgsjsng.

Vừaunwa vàcgfzo cửaloaa, chợcfxot thấbocey Vâbnixn Khuynh đjmtai ra từaunw phòaygxng thay đjmtaikht.

“Lămoyvng.” Hắlqsln đjmtafuawt nhiêzfayn gọaloai nàcgfzng.

“Ừzylcm?” Vâbnixn Khuynh câbnixu môbwkyi cưiidqgsjsi.

Lạzbaei khôbwkyng ngờgsjs, giâbnixy tiếikhtp theo.

Mạzbaec Sâbnixm đjmtafuawt nhiêzfayn giơzfcr tay lêzfayn, hung hămoyvng bổxndv vềikcn phímpqja sau cổxndvcgfzng ——

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.