Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 383 : Nam trang săn tình

    trước sau   
《Chưooutơrcbtng 383》

NAM TRANG SĂbwpfN TÌwppiNH: CÔgjtrNG LƯdqwwpvixC DẠesck Đtyijcwed THẦgyyfN BÍyehy (19)

Editor: Dưooutơrcbtng Gia Uy Vũjsle

Vịmmuwuelf ngàuelfi bảonuko vệjjnvuelfy, làuelf ngưooutgjtri nhưoout thếpvixuelfo khôbqnlng?”

Lờgjtri vừjslea ra khỏbslki miệjjnvng, bêllrsn kia khựdpiung lạcqloi trong nháoouty mắthtct, lạcqloi ra vẻlhwt cảonukm thấgtepy rấgtept hứuwnong thúdtxmooutgjtri sang sảonukng nólwvfi: “Vậmjavy cậmjavu nólwvfi xem, hắthtcn làuelf loạcqloi ngưooutgjtri gìbebc?”

zfbyn Khuynh hơrcbti nhưooutjjnvng màuelfy, đuvnpang muốyehyn tiếpvixp tụkpfvc ——




Thoáooutng chốyehyc Tiêllrsu Thiêllrsn Long cólwvf dựdpiu cảonukm khôbqnlng tốyehyt, giàuelfnh trưooutjjnvc gầcqlom nhẹrwlp ra tiếpvixng.

“Báooutc trai! Ảjjnv vốyehyn dĩbqfy chícqlonh làuelf đuvnpzofa biếpvixn tháoouti! Ngàuelfi đuvnpjsleng nghe ảonuk hồzofa ngôbqnln loạcqlon ngữfcpd!”

Hắthtcn ta siếpvixt tay nólwvfi, hung áooutc trừjsleng mắthtct nhìbebcn Vâzfbyn Khuynh, trong lòunleng bỗnoqang dưooutng hoảonukng loạcqlon.

Nựdpiuc cưooutgjtri.

Đtyijzofa biếpvixn tháoouti nàuelfy cólwvf thểbuzolwvfi ra đuvnpưooutjslec đuvnpiểbuzom đuvnpen gìbebc củbslka hắthtcn chứuwno?

Tuy hai ngưooutgjtri cùgtepng nhau lớjjnvn lêllrsn, nhưooutng nólwvfi thậmjavt, Tiêllrsu Thiêllrsn Long khôbqnlng hềbqfy bạcqloi lộbqnl ýrwbh nghĩbqfyuelf kếpvix hoạcqloch củbslka chícqlonh mìbebcnh trưooutjjnvc mặqfpvt nàuelfng.

unlen chuyệjjnvn hắthtcn ta giếpvixt Ellen gìbebc đuvnpólwvf, trong mắthtct ngưooutgjtri trong giớjjnvi, khôbqnlng hềbqfy đuvnpáooutng nhắthtcc đuvnpếpvixn.

Chỉgyyf sợjsle đuvnpzofa biếpvixn tháoouti nàuelfy muốyehyn…

“Màuelfy đuvnpjsleng hòunleng bịmmuwa đuvnpqfpvt!” Lúdtxmc nàuelfy, Tiêllrsu Thiêllrsn Long hôbqnl lớjjnvn.

gtepng thờgjtri khắthtcc đuvnpólwvf, Vâzfbyn Khuynh lạcqloi mởgjtr miệjjnvng, nólwvfi: “Hắthtcn đuvnpãerxb từjsleng tựdpiu tiếpvixn cửeywbbebcnh làuelfm nam sủbslkng củbslka tôbqnli.”

oouti gìbebc!?

Ngay khi vừjslea dứuwnot lờgjtri, tấgtept cảonuk mọbqzvi ngưooutgjtri đuvnpbqfyu ngâzfbyy ngẩgpwtn.

Phícqloa đuvnpcqlou dâzfbyy bêllrsn kia, đuvnpzofang dạcqlong cũjsleng khôbqnlng cólwvf tiếpvixng đuvnpbqnlng.




“Màuelfy…” Ngắthtcn ngủbslki vàuelfi giâzfbyy, sắthtcc mặqfpvt Tiêllrsu Thiêllrsn Long đuvnpãerxb xanh médpiut mộbqnlt mảonuknh: “Nólwvfi hưooutơrcbtu nólwvfi vưooutjslen!”

zfbyn Khuynh cărwlpn bảonukn khôbqnlng đuvnpbuzo ýrwbh tớjjnvi hắthtcn ta, ngưooutjslec lạcqloi chuyểbuzon hưooutjjnvng vềbqfy phícqloa Ôgjtrn Vũjslebebcnh.

“Ôgjtrn tiểbuzou thưoout, chắthtcc côbqnljsleng từjsleng nghe hắthtcn nhắthtcc tớjjnvi tôbqnli nhỉgyyf? Cólwvf phảonuki hắthtcn nólwvfi tôbqnli cưooutfmhfng édpiup hắthtcn khôbqnlng?”

uelfng nólwvfi, nhìbebcn thấgtepy sắthtcc mặqfpvt Ôgjtrn Vũjslebebcnh biếpvixn ảonuko, cưooutgjtri nhạcqloo mộbqnlt tiếpvixng: “ Trong ‘Ẩcwedn Sáooutt’ cólwvf ai màuelf khôbqnlng biếpvixt, từjsle nhỏbslk, làuelf hắthtcn tựdpiu đuvnpếpvixn trưooutjjnvc mặqfpvt tôbqnli, chứuwno khôbqnlng phảonuki làuelfbqnli chủbslk đuvnpbqnlng…”

“Đtyijbslk rồzofai, màuelfy đuvnpbslk rồzofai!”

Thấgtepy vẻlhwt mặqfpvt củbslka bạcqlon gáoouti bêllrsn cạcqlonh trởgjtrllrsn kinh nghi bấgtept đuvnpmmuwnh, Tiêllrsu Thiêllrsn Long thoáooutng chốyehyc lạcqlonh lùgtepng nólwvfi.

“Lărwlpng Vâzfbyn Khuynh! Lúdtxmc trưooutjjnvc tao xem màuelfy làuelf anh em, sao cólwvf thểbuzo nghĩbqfy đuvnpếpvixn màuelfy làuelf đuvnpzofa biếpvixn tháoouti bấgtept nam bấgtept nữfcpd, cólwvfzfbym tưoout xấgtepu xa vớjjnvi tao?”

Ôgjtrn Vũjslebebcnh cắthtcn cắthtcn môbqnli: “Em…” Nhìbebcn dáooutng vẻlhwtcqloch đuvnpbqnlng nàuelfy củbslka hắthtcn ta, run giọbqzvng nólwvfi.

“Long ca ca, anh… anh sẽjsle khôbqnlng thícqloch đuvnpàuelfn ôbqnlng, đuvnpúdtxmng khôbqnlng?”

“Đtyijưooutơrcbtng nhiêllrsn sẽjsle khôbqnlng!” Tiêllrsu Thiêllrsn Long kìbebcm vai côbqnl ta lạcqloi: “Vũjslebebcnh, em phảonuki tin anh! Còunlen nữfcpda! Lărwlpng Vâzfbyn Khuynh ảonukrwlpn bảonukn khôbqnlng phảonuki làuelf…” đuvnpàuelfn ôbqnlng.

Nhưooutng, hai chữfcpd kia còunlen chưoouta ra khỏbslki miệjjnvng ——

zfbyn Khuynh nhạcqloy bédpiun nhậmjavn thấgtepy đuvnpưooutjslec hắthtcn ta muốyehyn nólwvfi ra giớjjnvi tícqlonh thậmjavt sựdpiu củbslka nguyêllrsn chủbslk, lậmjavp tứuwnoc ngắthtct lờgjtri.

“Ôgjtrn tiểbuzou thưoout, thậmjavt ra loạcqloi chuyệjjnvn trèfmhfo cao nàuelfy khôbqnlng liêllrsn quan gìbebc tớjjnvi tuổwjnii táooutc hay giớjjnvi tícqlonh củbslka đuvnpyehyi tưooutjsleng. Khôbqnlng nólwvfi đuvnpếpvixn tôbqnli củbslka trưooutjjnvc đuvnpólwvf, hiệjjnvn giờgjtr, hắthtcn ởgjtr trong gia tộbqnlc Adrian, cũjsleng khôbqnlng ngừjsleng báooutm lêllrsn côbqnl đuvnpgtepy thôbqnli…”




uelfng nólwvfi, Ôgjtrn Vũjslebebcnh còunlen cólwvf chúdtxmt ngơrcbt ngáooutc, sắthtcc mặqfpvt Tiêllrsu Thiêllrsn Long lạcqloi đuvnpcqloi biếpvixn.

“Màuelfy đuvnpjsleng cólwvflwvfi bậmjavy!”

“Adrian gia chủbslklwvf thểbuzo trởgjtr vềbqfy đuvnpiềbqfyu tra nhậmjavt kýrwbh kếpvixt giao củbslka tâzfbyn phu nhâzfbyn vàuelf vịmmuwuelfy thửeywb xem, hẳnoqan làuelf sẽjsle kinh hỉgyyf đuvnpgtepy.”

Hai giọbqzvng nólwvfi đuvnpzofang thờgjtri vang lêllrsn.

Tiêllrsu Thiêllrsn Long tứuwnoc muốyehyn hộbqnlc máooutu, Vâzfbyn Khuynh lạcqloi ýrwbh vịmmuw thâzfbym trưooutgjtrng.

Ngay khi nàuelfng vừjslea dứuwnot lờgjtri, khắthtcp nơrcbti thoáooutng chốyehyc vắthtcng lặqfpvng.

Cho đuvnpếpvixn khi Tiêllrsu Thiêllrsn Long hơrcbti háoout miệjjnvng, vộbqnli la lêllrsn: “Báooutc trai, Vũjslebebcnh hai ngưooutgjtri đuvnpjsleng nghe ảonuklwvfi bậmjavy…”

Nhưooutng lúdtxmc nàuelfy khôbqnlng cólwvf ai đuvnpbuzo ýrwbh tớjjnvi hắthtcn ta.

Ngưooutgjtri vâzfbyy xem hai mặqfpvt nhìbebcn nhau.

Mặqfpvt đuvnprwlpp củbslka Ôgjtrn Vũjslebebcnh huyếpvixt sắthtcc dầcqlon dầcqlon rúdtxmt đuvnpi, đuvnpcqlou dâzfbyy bêllrsn kia càuelfng yêllrsn tĩbqfynh đuvnpếpvixn đuvnpáooutng sợjsle.

Khôbqnlng sai.

Trêllrsn thựdpiuc tếpvix, bọbqzvn họbqzv đuvnpbqfyu cólwvfrcbti tin.

gtep sao thìbebc ——




Ngôbqnln từjsle củbslka Vâzfbyn Khuynh tuy hàuelfm súdtxmc, nhưooutng lạcqloi trựdpiuc tiếpvixp chỉgyyf ra mộbqnlt ngưooutgjtri kháooutc màuelf Tiêllrsu Thiêllrsn Long đuvnpang báooutm lêllrsn.

ooutm chỉgyyfllrsn nólwvfi họbqzv nhưoout vậmjavy, quảonuk thậmjavt làuelf khôbqnlng giốyehyng bịmmuwa đuvnpqfpvt…

Nhưooutng đuvnpáooutng sợjsle chícqlonh làuelf, theo nhưoout lờgjtri nàuelfng nólwvfi, ngưooutgjtri cólwvfooutbebcnh vớjjnvi Tiêllrsu Thiêllrsn Long lạcqloi làuelf Adrian phu nhâzfbyn mớjjnvi nhậmjavm chứuwnoc?!

Khôbqnlng, khôbqnlng phảonuki chứuwno

Trong lúdtxmc nhấgtept thờgjtri, khôbqnlng ícqlot ngưooutgjtri nhìbebcn vềbqfy phícqloa Tiêllrsu Thiêllrsn Long, áooutnh mắthtct đuvnpbqfyu quỷrcbt dịmmuw.

Đtyijcqlou dâzfbyy kia lạcqloi im lặqfpvng vàuelfi giâzfbyy, lạcqloi lầcqlon nữfcpda vang lêllrsn.

“Cảonukm ơrcbtn Lărwlpng thủbslkbqfynh nhắthtcc nhởgjtr.” Giọbqzvng nam trung niêllrsn nặqfpvng nềbqfylwvfi: “Chuyệjjnvn củbslka Adrian gia khôbqnlng phiềbqfyn cậmjavu lo lắthtcng. Còunlen Ôgjtrn Vũjslebebcnh, con vẫrcbtn ởgjtr đuvnpólwvf đuvnpi? Mang theo ngưooutgjtri, lậmjavp tứuwnoc cúdtxmt vềbqfy!”

lwvfi xong, liềbqfyn cắthtct đuvnpuwnot liêllrsn lạcqloc.

“Túdtxmt túdtxmt túdtxmt” Tiếpvixng treo máoouty vang lêllrsn ——

zfbyn Khuynh chuyểbuzon hưooutjjnvng vềbqfy phícqloa hai ngưooutgjtri Tiêllrsu, Ôgjtrn, cưooutgjtri khôbqnlng cólwvf ýrwbh tốyehyt: “Ôgjtrn tiểbuzou thưoout, chúdtxmc cáooutc ngưooutgjtri thuậmjavn buồzofam xuôbqnli giólwvf.”

Truyệjjnvn chỉgyyf đuvnpărwlpng duy nhấgtept trêllrsn Wattpad @DuongGiaUyVu

...

Kếpvix tiếpvixp, tấgtept nhiêllrsn lạcqloi làuelf mộbqnlt trậmjavn ầcqlom ĩbqfy.




Sau mộbqnlt lúdtxmc lâzfbyu lărwlpn lộbqnln, rốyehyt cuộbqnlc đuvnpáooutm ngưooutgjtri Tiêllrsu Thiêllrsn Long mớjjnvi lêllrsn máoouty bay rờgjtri đuvnpi.

zfbyn Khuynh chơrcbti xấgtepu xong nhìbebcn bólwvfng dáooutng nàuelfy, nghĩbqfy đuvnpếpvixn chuyệjjnvn “Khícqlo vậmjavn chi tửeywb” sẽjsle gặqfpvp phảonuki sau khi trởgjtr vềbqfy, đuvnpbqnl cung bêllrsn môbqnli khôbqnlng khỏbslki càuelfng thêllrsm quỷrcbt quyệjjnvt.

Cho đuvnpếpvixn khi máoouty bay trựdpiuc thărwlpng biếpvixn mấgtept phícqloa châzfbyn trờgjtri ——

uelfng vui vẻlhwt nghiêllrsng đuvnpcqlou, lạcqloi đuvnpyehyi diệjjnvn vớjjnvi sắthtcc mặqfpvt mộbqnlt lờgjtri khólwvflwvfi hếpvixt củbslka thủbslk hạcqlo, đuvnpáooutm ngưooutgjtri Mạcqloc gia trêllrsn nédpiut mặqfpvt dưooutgjtrng nhưooutunlen mang theo khiểbuzon tráooutch, còunlen cólwvf… Ngưooutgjtri nàuelfo đuvnpólwvf khícqlo đuvnpmmuwnh thầcqlon nhàuelfn.

zfbyn Khuynh: “…”

Ádlppch.

Vừjslea rồzofai lúdtxmc nàuelfng vạcqloch trầcqlon Tiêllrsu Thiêllrsn Long, hìbebcnh nhưoout… Đtyijãerxb quêllrsn khảonukrwlpng tạcqloo thàuelfnh vấgtepn đuvnpbqfy hiểbuzou lầcqlom?

dtxmc nàuelfy, Vâzfbyn Khuynh khôbqnlng khỏbslki im lặqfpvng.

llrsn kia, Mạcqloc Sâzfbym câzfbyu môbqnli cưooutgjtri nhạcqlot, cũjsleng vẫrcbtn luôbqnln khôbqnlng mởgjtr miệjjnvng.

uelfi giâzfbyy sau, làuelf Ngũjsle Vi khólwvf khărwlpn đuvnpáooutnh vỡfmhf trầcqlom mặqfpvc: “Lãerxbo đuvnpcqloi, anh, anh vàuelf Tiêllrsu Thiêllrsn Long trưooutjjnvc kia làuelf, làuelf…?”

Quáoouti, chẳnoqang tráooutch, từjsle trưooutjjnvc Tiêllrsu Thiêllrsn Long luôbqnln cólwvf thểbuzo tiếpvixn đuvnpếpvixn bêllrsn ngưooutgjtri lãerxbo đuvnpcqloi! Nhìbebcn dáooutng vẻlhwt, lãerxbo đuvnpcqloi hìbebcnh nhưooutjsleng thậmjavt sựdpiu bịmmuw lừjslea gạcqlot mộbqnlt trậmjavn…

Trờgjtri ạcqlo!

Nhưoout thếpvix xem ra, gia chủbslk Mạcqloc gia hiệjjnvn giờgjtr quảonuk thựdpiuc tốyehyt hơrcbtn mặqfpvt hàuelfng kia gấgtepp mấgtepy trărwlpm lầcqlon!

Ngũjsle Vi tưooutgjtrng tưooutjsleng, đuvnpbqnlt nhiêllrsn cảonukm thấgtepy: Vẫrcbtn làuelf Mạcqloc Sâzfbym càuelfng phùgtep hợjslep vớjjnvi vịmmuw trícqlo “Chủbslk mẫrcbtu” nhàuelfbebcnh…

“Đtyijbqfyu đuvnpãerxb qua rồzofai.” Vâzfbyn Khuynh tấgtept nhiêllrsn khôbqnlng biếpvixt suy nghĩbqfy trong đuvnpcqlou côbqnl, ngưooutng nháoouty mắthtct, vẫrcbtn yêllrsn lặqfpvng đuvnpuwnong dưooutjjnvi quáoout khứuwno củbslka nguyêllrsn chủbslk.

Nhưooutng giâzfbyy tiếpvixp theo.

Tầcqlom mắthtct nàuelfng chợjslet chuyểbuzon, thẳnoqang tắthtcp hưooutjjnvng vềbqfy phícqloa Mạcqloc Sâzfbym bêllrsn cạcqlonh.

“Dùgtep sao đuvnpúdtxmng ngưooutgjtri, khôbqnlng nhấgtept đuvnpmmuwnh cólwvf thểbuzo gặqfpvp gỡfmhf trưooutjjnvc. Mạcqloc gia chủbslk, anh nólwvfi cólwvf phảonuki khôbqnlng?” Ýfwmy vịmmuw áooutm chỉgyyfooutgjtri phầcqlon.

zfbyn Khuynh nólwvfi, nhìbebcn vàuelfo đuvnpôbqnli mắthtct trong trẻlhwto sâzfbyu khôbqnlng thấgtepy đuvnpáoouty kia, giảonuko hoạcqlot cưooutgjtri.

Mắthtct Mạcqloc Sâzfbym tốyehyi sầcqlom, rõfahhuelfng biếpvixt, tiểbuzou hỗnoqan đuvnponukn trưooutjjnvc mắthtct đuvnpang muốyehyn dùgtepng loạcqloi “Thổwjni lộbqnl” mờgjtr mịmmuwt nàuelfy đuvnpbuzo tráooutnh đuvnpưooutjslec mộbqnlt kiếpvixp, nhưooutng vẫrcbtn khôbqnlng khỏbslki… Bịmmuwuelfng đuvnponuk đuvnpbqnlng.

“Đtyijúdtxmng vậmjavy.” Thếpvixuelf, hắthtcn đuvnpơrcbtn giảonukn khẳnoqang đuvnpmmuwnh nólwvfi, trong giọbqzvng nólwvfi lạcqloi chứuwnoa ýrwbhooutgjtri nhàuelfn nhạcqlot.

Bốyehyn mắthtct nhìbebcn nhau.

dtxmc nàuelfy, mặqfpvt trờgjtri đuvnpãerxb lặqfpvn, “Thanh niêllrsn” đuvnprwlpp trai vàuelf quýrwbhbqnlng tửeywb nhìbebcn nhau, khôbqnlng khícqlo ărwlpn ýrwbh áoouti muộbqnli dung nhậmjavp vàuelfo bólwvfng đuvnpêllrsm, khiếpvixn ngưooutgjtri mêllrs say.

Đtyijáooutm thủbslk hạcqlo Mạcqloc gia vàuelf “Hắthtcc Hồzofa” vẫrcbtn duy trìbebc trầcqlom mặqfpvc, khôbqnlng muốyehyn quấgtepy rầcqloy thờgjtri khắthtcc nàuelfy củbslka hai ngưooutgjtri.

Nhưooutng màuelf ——

“Sâzfbym đuvnpiệjjnvn hạcqlo.” Giâzfbyy tiếpvixp theo, ngưooutgjtri đuvnpàuelfn ôbqnlng trung niêllrsn da trắthtcng kia lạcqloi đuvnpbqnlt ngộbqnlt đuvnpi lêllrsn: “Tôbqnli phụkpfvng lệjjnvnh quốyehyc vưooutơrcbtng tớjjnvi tìbebcm ngàuelfi, ngàuelfi cũjsleng đuvnpjsleng trốyehyn tráooutnh tôbqnli nữfcpda.”

Nghe vậmjavy, Mạcqloc Sâzfbym hơrcbti nhícqlou màuelfy.

Trong lòunleng Vâzfbyn Khuynh hơrcbti đuvnpbqnlng, quảonuk nhiêllrsn làuelf từjsleooutjjnvc Windsor tớjjnvi…

Quốyehyc vưooutơrcbtng đuvnpưooutơrcbtng nhiệjjnvm, làuelf ôbqnlng ngoạcqloi củbslka ngưooutgjtri nàuelfo đuvnpólwvfgjtr kiếpvixp nàuelfy?

mmuwn tin tứuwnoc thếpvix giớjjnvi đuvnpbuzo xem, quan hệjjnv giữfcpda Mạcqloc Sâzfbym vàuelf ôbqnlng ấgtepy khôbqnlng tồzofai, tạcqloi sao lạcqloi muốyehyn tráooutnh đuvnpi…

uelfng nghĩbqfy, chợjslet thấgtepy ngưooutgjtri đuvnpàuelfn ôbqnlng da trắthtcng kia mólwvfc di đuvnpbqnlng ra, thếpvixuelf đuvnpãerxb bấgtepm xong sốyehy: “Sâzfbym đuvnpiệjjnvn hạcqlo, quốyehyc vưooutơrcbtng tựdpiubebcnh tròunle chuyệjjnvn cùgtepng ngàuelfi.”

lwvfi, ôbqnlng ta dưooutgjtrng nhưoout sợjsle Mạcqloc Sâzfbym lạcqloi đuvnpi, bấgtept chấgtepp tấgtept cảonuk trựdpiuc tiếpvixp ấgtepn loa.

Microphone lậmjavp tứuwnoc vang lêllrsn mộbqnlt giọbqzvng nólwvfi giàuelf nua: “Mạcqloc Sâzfbym àuelf.”

“Ôgjtrng ngoạcqloi.” Mạcqloc Sâzfbym khựdpiung lạcqloi, kícqlonh cẩgpwtn gọbqzvi.

erxbo giảonukllrsn kia lậmjavp tứuwnoc đuvnpbqfy cao thanh tuyếpvixn.

“Con còunlen biếpvixt ta làuelf ôbqnlng ngoạcqloi con àuelf!? A? Khôbqnlng thèfmhfm nghe lờgjtri ta nólwvfi, bay trởgjtr vềbqfy tiếpvixp nhậmjavn cáoouti sảonukn nghiệjjnvp ráooutch náooutt củbslka ba mẹrwlp con, cảonuk ngàuelfy đuvnpáooutnh đuvnpáooutnh giếpvixt giếpvixt. Ta quảonukn khôbqnlng đuvnpưooutjslec, thìbebcjsleng thôbqnli!… Nhưooutng ta quan tâzfbym cuộbqnlc sốyehyng củbslka con cũjsleng khôbqnlng đuvnpưooutjslec sao?”

“Khôbqnlng phảonuki.” Mạcqloc Sâzfbym nghiêllrsm mặqfpvt nólwvfi: “Con khôbqnlng cólwvf ýrwbh đuvnpólwvf.”

llrsn kia liềbqfyn thởgjtr phìbebc phìbebclwvfi: “Vậmjavy con nólwvfi xem, ta an bàuelfi đuvnpyehyi tưooutjsleng thâzfbyn cậmjavn cho con, sao con cũjsleng khôbqnlng trởgjtr vềbqfy nhìbebcn mộbqnlt cáoouti?!”

zfbyu chấgtept vấgtepn nàuelfy từjsle microphone truyềbqfyn ra, khắthtcp nơrcbti bỗnoqang nhiêllrsn an tĩbqfynh.

zfbyn Khuynh càuelfng đuvnpbqnlt nhiêllrsn ngẩgpwtn ra.

Nhưooutng, chuyệjjnvn càuelfng làuelfm cho nàuelfng kinh ngạcqloc vẫrcbtn còunlen ởgjtr phícqloa sau —— chỉgyyf nghe lãerxbo quốyehyc vưooutơrcbtng tiếpvixp tụkpfvc quáooutt:

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.