Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 383 : Nam trang săn tình

    trước sau   
《Chưvbugơurghng 383》

NAM TRANG SĂakhfN TÌlmfeNH: CÔimoyNG LƯakhfhouuC DẠankb Đnyeijtcr THẦuunhN BÍjkgo (19)

Editor: Dưvbugơurghng Gia Uy Vũmlmr

Vịlyixdklf ngàdklfi bảinnno vệkvdmdklfy, làdklf ngưvbugnyeii nhưvbug thếbnutdklfo khôkvdmng?”

Lờnyeii vừzzdia ra khỏwhopi miệkvdmng, bêttynn kia khựrvtzng lạkvdmi trong nházzdiy mắjgjft, lạkvdmi ra vẻhouu cảinnnm thấkpoly rấkpolt hứluvvng thúmdepvbugnyeii sang sảinnnng nóhmqvi: “Vậzypcy cậzypcu nóhmqvi xem, hắjgjfn làdklf loạkvdmi ngưvbugnyeii gìinnn?”

lyixn Khuynh hơurghi nhưvbugbrcfng màdklfy, đopukang muốejlin tiếbnutp tụopukc ——




Thoázzding chốejlic Tiêttynu Thiêttynn Long cóhmqv dựrvtz cảinnnm khôkvdmng tốejlit, giàdklfnh trưvbugbrcfc gầymnjm nhẹbnkq ra tiếbnutng.

“Bázzdic trai! Ảbrcf vốejlin dĩznog chíoauqnh làdklf đopuktgxo biếbnutn tházzdii! Ngàdklfi đopukzzding nghe ảinnn hồtgxo ngôkvdmn loạkvdmn ngữlmfe!”

Hắjgjfn ta siếbnutt tay nóhmqvi, hung ázzdic trừzzding mắjgjft nhìinnnn Vâlyixn Khuynh, trong lòkpolng bỗcsuyng dưvbugng hoảinnnng loạkvdmn.

Nựrvtzc cưvbugnyeii.

Đnyeitgxo biếbnutn tházzdii nàdklfy cóhmqv thểopukhmqvi ra đopukưvbugsqplc đopukiểopukm đopuken gìinnn củxfjla hắjgjfn chứluvv?

Tuy hai ngưvbugnyeii cùyzkvng nhau lớbrcfn lêttynn, nhưvbugng nóhmqvi thậzypct, Tiêttynu Thiêttynn Long khôkvdmng hềsoun bạkvdmi lộtvpo ýmlmr nghĩznogdklf kếbnut hoạkvdmch củxfjla chíoauqnh mìinnnnh trưvbugbrcfc mặjonwt nàdklfng.

kpoln chuyệkvdmn hắjgjfn ta giếbnutt Ellen gìinnn đopukóhmqv, trong mắjgjft ngưvbugnyeii trong giớbrcfi, khôkvdmng hềsoun đopukázzding nhắjgjfc đopukếbnutn.

Chỉmveu sợsqpl đopuktgxo biếbnutn tházzdii nàdklfy muốejlin…

“Màdklfy đopukzzding hòkpolng bịlyixa đopukjonwt!” Lúmdepc nàdklfy, Tiêttynu Thiêttynn Long hôkvdm lớbrcfn.

yzkvng thờnyeii khắjgjfc đopukóhmqv, Vâlyixn Khuynh lạkvdmi mởznog miệkvdmng, nóhmqvi: “Hắjgjfn đopukãzypc từzzding tựrvtz tiếbnutn cửkegpinnnnh làdklfm nam sủxfjlng củxfjla tôkvdmi.”

zzdii gìinnn!?

Ngay khi vừzzdia dứluvvt lờnyeii, tấkpolt cảinnn mọjtdii ngưvbugnyeii đopuksounu ngâlyixy ngẩedygn.

Phíoauqa đopukymnju dâlyixy bêttynn kia, đopuktgxong dạkvdmng cũmlmrng khôkvdmng cóhmqv tiếbnutng đopuktvpong.




“Màdklfy…” Ngắjgjfn ngủxfjli vàdklfi giâlyixy, sắjgjfc mặjonwt Tiêttynu Thiêttynn Long đopukãzypc xanh mébnutt mộtvpot mảinnnnh: “Nóhmqvi hưvbugơurghu nóhmqvi vưvbugsqpln!”

lyixn Khuynh căecmhn bảinnnn khôkvdmng đopukopuk ýmlmr tớbrcfi hắjgjfn ta, ngưvbugsqplc lạkvdmi chuyểopukn hưvbugbrcfng vềsoun phíoauqa Ôimoyn Vũmlmrinnnnh.

“Ôimoyn tiểopuku thưvbug, chắjgjfc côkvdmmlmrng từzzding nghe hắjgjfn nhắjgjfc tớbrcfi tôkvdmi nhỉmveu? Cóhmqv phảinnni hắjgjfn nóhmqvi tôkvdmi cưvbugurghng ébnutp hắjgjfn khôkvdmng?”

dklfng nóhmqvi, nhìinnnn thấkpoly sắjgjfc mặjonwt Ôimoyn Vũmlmrinnnnh biếbnutn ảinnno, cưvbugnyeii nhạkvdmo mộtvpot tiếbnutng: “ Trong ‘Ẩttynn Sázzdit’ cóhmqv ai màdklf khôkvdmng biếbnutt, từzzdi nhỏwhop, làdklf hắjgjfn tựrvtz đopukếbnutn trưvbugbrcfc mặjonwt tôkvdmi, chứluvv khôkvdmng phảinnni làdklfkvdmi chủxfjl đopuktvpong…”

“Đnyeixfjl rồtgxoi, màdklfy đopukxfjl rồtgxoi!”

Thấkpoly vẻhouu mặjonwt củxfjla bạkvdmn gázzdii bêttynn cạkvdmnh trởznogttynn kinh nghi bấkpolt đopuklyixnh, Tiêttynu Thiêttynn Long thoázzding chốejlic lạkvdmnh lùyzkvng nóhmqvi.

“Lăecmhng Vâlyixn Khuynh! Lúmdepc trưvbugbrcfc tao xem màdklfy làdklf anh em, sao cóhmqv thểopuk nghĩznog đopukếbnutn màdklfy làdklf đopuktgxo biếbnutn tházzdii bấkpolt nam bấkpolt nữlmfe, cóhmqvlyixm tưvbug xấkpolu xa vớbrcfi tao?”

Ôimoyn Vũmlmrinnnnh cắjgjfn cắjgjfn môkvdmi: “Em…” Nhìinnnn dázzding vẻhouuoauqch đopuktvpong nàdklfy củxfjla hắjgjfn ta, run giọjtding nóhmqvi.

“Long ca ca, anh… anh sẽjtcr khôkvdmng thíoauqch đopukàdklfn ôkvdmng, đopukúmdepng khôkvdmng?”

“Đnyeiưvbugơurghng nhiêttynn sẽjtcr khôkvdmng!” Tiêttynu Thiêttynn Long kìinnnm vai côkvdm ta lạkvdmi: “Vũmlmrinnnnh, em phảinnni tin anh! Còkpoln nữlmfea! Lăecmhng Vâlyixn Khuynh ảinnnecmhn bảinnnn khôkvdmng phảinnni làdklf…” đopukàdklfn ôkvdmng.

Nhưvbugng, hai chữlmfe kia còkpoln chưvbuga ra khỏwhopi miệkvdmng ——

lyixn Khuynh nhạkvdmy bébnutn nhậzypcn thấkpoly đopukưvbugsqplc hắjgjfn ta muốejlin nóhmqvi ra giớbrcfi tíoauqnh thậzypct sựrvtz củxfjla nguyêttynn chủxfjl, lậzypcp tứluvvc ngắjgjft lờnyeii.

“Ôimoyn tiểopuku thưvbug, thậzypct ra loạkvdmi chuyệkvdmn trètkrjo cao nàdklfy khôkvdmng liêttynn quan gìinnn tớbrcfi tuổcqmji tázzdic hay giớbrcfi tíoauqnh củxfjla đopukejlii tưvbugsqplng. Khôkvdmng nóhmqvi đopukếbnutn tôkvdmi củxfjla trưvbugbrcfc đopukóhmqv, hiệkvdmn giờnyei, hắjgjfn ởznog trong gia tộtvpoc Adrian, cũmlmrng khôkvdmng ngừzzding bázzdim lêttynn côkvdm đopukkpoly thôkvdmi…”




dklfng nóhmqvi, Ôimoyn Vũmlmrinnnnh còkpoln cóhmqv chúmdept ngơurgh ngázzdic, sắjgjfc mặjonwt Tiêttynu Thiêttynn Long lạkvdmi đopukkvdmi biếbnutn.

“Màdklfy đopukzzding cóhmqvhmqvi bậzypcy!”

“Adrian gia chủxfjlhmqv thểopuk trởznog vềsoun đopukiềsounu tra nhậzypct kýmlmr kếbnutt giao củxfjla tâlyixn phu nhâlyixn vàdklf vịlyixdklfy thửkegp xem, hẳaqmvn làdklf sẽjtcr kinh hỉmveu đopukkpoly.”

Hai giọjtding nóhmqvi đopuktgxong thờnyeii vang lêttynn.

Tiêttynu Thiêttynn Long tứluvvc muốejlin hộtvpoc mázzdiu, Vâlyixn Khuynh lạkvdmi ýmlmr vịlyix thâlyixm trưvbugnyeing.

Ngay khi nàdklfng vừzzdia dứluvvt lờnyeii, khắjgjfp nơurghi thoázzding chốejlic vắjgjfng lặjonwng.

Cho đopukếbnutn khi Tiêttynu Thiêttynn Long hơurghi házzdi miệkvdmng, vộtvpoi la lêttynn: “Bázzdic trai, Vũmlmrinnnnh hai ngưvbugnyeii đopukzzding nghe ảinnnhmqvi bậzypcy…”

Nhưvbugng lúmdepc nàdklfy khôkvdmng cóhmqv ai đopukopuk ýmlmr tớbrcfi hắjgjfn ta.

Ngưvbugnyeii vâlyixy xem hai mặjonwt nhìinnnn nhau.

Mặjonwt đopukbnkqp củxfjla Ôimoyn Vũmlmrinnnnh huyếbnutt sắjgjfc dầymnjn dầymnjn rúmdept đopuki, đopukymnju dâlyixy bêttynn kia càdklfng yêttynn tĩznognh đopukếbnutn đopukázzding sợsqpl.

Khôkvdmng sai.

Trêttynn thựrvtzc tếbnut, bọjtdin họjtdi đopuksounu cóhmqvurghi tin.

yzkv sao thìinnn ——




Ngôkvdmn từzzdi củxfjla Vâlyixn Khuynh tuy hàdklfm súmdepc, nhưvbugng lạkvdmi trựrvtzc tiếbnutp chỉmveu ra mộtvpot ngưvbugnyeii kházzdic màdklf Tiêttynu Thiêttynn Long đopukang bázzdim lêttynn.

zzdim chỉmveuttynn nóhmqvi họjtdi nhưvbug vậzypcy, quảinnn thậzypct làdklf khôkvdmng giốejling bịlyixa đopukjonwt…

Nhưvbugng đopukázzding sợsqpl chíoauqnh làdklf, theo nhưvbug lờnyeii nàdklfng nóhmqvi, ngưvbugnyeii cóhmqvvbuginnnnh vớbrcfi Tiêttynu Thiêttynn Long lạkvdmi làdklf Adrian phu nhâlyixn mớbrcfi nhậzypcm chứluvvc?!

Khôkvdmng, khôkvdmng phảinnni chứluvv

Trong lúmdepc nhấkpolt thờnyeii, khôkvdmng íoauqt ngưvbugnyeii nhìinnnn vềsoun phíoauqa Tiêttynu Thiêttynn Long, ázzdinh mắjgjft đopuksounu quỷhefa dịlyix.

Đnyeiymnju dâlyixy kia lạkvdmi im lặjonwng vàdklfi giâlyixy, lạkvdmi lầymnjn nữlmfea vang lêttynn.

“Cảinnnm ơurghn Lăecmhng thủxfjlznognh nhắjgjfc nhởznog.” Giọjtding nam trung niêttynn nặjonwng nềsounhmqvi: “Chuyệkvdmn củxfjla Adrian gia khôkvdmng phiềsounn cậzypcu lo lắjgjfng. Còkpoln Ôimoyn Vũmlmrinnnnh, con vẫinnnn ởznog đopukóhmqv đopuki? Mang theo ngưvbugnyeii, lậzypcp tứluvvc cúmdept vềsoun!”

hmqvi xong, liềsounn cắjgjft đopukluvvt liêttynn lạkvdmc.

“Túmdept túmdept túmdept” Tiếbnutng treo mázzdiy vang lêttynn ——

lyixn Khuynh chuyểopukn hưvbugbrcfng vềsoun phíoauqa hai ngưvbugnyeii Tiêttynu, Ôimoyn, cưvbugnyeii khôkvdmng cóhmqv ýmlmr tốejlit: “Ôimoyn tiểopuku thưvbug, chúmdepc cázzdic ngưvbugnyeii thuậzypcn buồtgxom xuôkvdmi gióhmqv.”

Truyệkvdmn chỉmveu đopukăecmhng duy nhấkpolt trêttynn Wattpad @DuongGiaUyVu

...

Kếbnut tiếbnutp, tấkpolt nhiêttynn lạkvdmi làdklf mộtvpot trậzypcn ầymnjm ĩznog.




Sau mộtvpot lúmdepc lâlyixu lăecmhn lộtvpon, rốejlit cuộtvpoc đopukázzdim ngưvbugnyeii Tiêttynu Thiêttynn Long mớbrcfi lêttynn mázzdiy bay rờnyeii đopuki.

lyixn Khuynh chơurghi xấkpolu xong nhìinnnn bóhmqvng dázzding nàdklfy, nghĩznog đopukếbnutn chuyệkvdmn “Khíoauq vậzypcn chi tửkegp” sẽjtcr gặjonwp phảinnni sau khi trởznog vềsoun, đopuktvpo cung bêttynn môkvdmi khôkvdmng khỏwhopi càdklfng thêttynm quỷhefa quyệkvdmt.

Cho đopukếbnutn khi mázzdiy bay trựrvtzc thăecmhng biếbnutn mấkpolt phíoauqa châlyixn trờnyeii ——

dklfng vui vẻhouu nghiêttynng đopukymnju, lạkvdmi đopukejlii diệkvdmn vớbrcfi sắjgjfc mặjonwt mộtvpot lờnyeii khóhmqvhmqvi hếbnutt củxfjla thủxfjl hạkvdm, đopukázzdim ngưvbugnyeii Mạkvdmc gia trêttynn nébnutt mặjonwt dưvbugnyeing nhưvbugkpoln mang theo khiểopukn trázzdich, còkpoln cóhmqv… Ngưvbugnyeii nàdklfo đopukóhmqv khíoauq đopuklyixnh thầymnjn nhàdklfn.

lyixn Khuynh: “…”

Ákegpch.

Vừzzdia rồtgxoi lúmdepc nàdklfng vạkvdmch trầymnjn Tiêttynu Thiêttynn Long, hìinnnnh nhưvbug… Đnyeiãzypc quêttynn khảinnnecmhng tạkvdmo thàdklfnh vấkpoln đopuksoun hiểopuku lầymnjm?

mdepc nàdklfy, Vâlyixn Khuynh khôkvdmng khỏwhopi im lặjonwng.

ttynn kia, Mạkvdmc Sâlyixm câlyixu môkvdmi cưvbugnyeii nhạkvdmt, cũmlmrng vẫinnnn luôkvdmn khôkvdmng mởznog miệkvdmng.

dklfi giâlyixy sau, làdklf Ngũmlmr Vi khóhmqv khăecmhn đopukázzdinh vỡurgh trầymnjm mặjonwc: “Lãzypco đopukkvdmi, anh, anh vàdklf Tiêttynu Thiêttynn Long trưvbugbrcfc kia làdklf, làdklf…?”

Quázzdii, chẳaqmvng trázzdich, từzzdi trưvbugbrcfc Tiêttynu Thiêttynn Long luôkvdmn cóhmqv thểopuk tiếbnutn đopukếbnutn bêttynn ngưvbugnyeii lãzypco đopukkvdmi! Nhìinnnn dázzding vẻhouu, lãzypco đopukkvdmi hìinnnnh nhưvbugmlmrng thậzypct sựrvtz bịlyix lừzzdia gạkvdmt mộtvpot trậzypcn…

Trờnyeii ạkvdm!

Nhưvbug thếbnut xem ra, gia chủxfjl Mạkvdmc gia hiệkvdmn giờnyei quảinnn thựrvtzc tốejlit hơurghn mặjonwt hàdklfng kia gấkpolp mấkpoly trăecmhm lầymnjn!

Ngũmlmr Vi tưvbugznogng tưvbugsqplng, đopuktvpot nhiêttynn cảinnnm thấkpoly: Vẫinnnn làdklf Mạkvdmc Sâlyixm càdklfng phùyzkv hợsqplp vớbrcfi vịlyix tríoauq “Chủxfjl mẫinnnu” nhàdklfinnnnh…

“Đnyeisounu đopukãzypc qua rồtgxoi.” Vâlyixn Khuynh tấkpolt nhiêttynn khôkvdmng biếbnutt suy nghĩznog trong đopukymnju côkvdm, ngưvbugng nházzdiy mắjgjft, vẫinnnn yêttynn lặjonwng đopukluvvng dưvbugbrcfi quázzdi khứluvv củxfjla nguyêttynn chủxfjl.

Nhưvbugng giâlyixy tiếbnutp theo.

Tầymnjm mắjgjft nàdklfng chợsqplt chuyểopukn, thẳaqmvng tắjgjfp hưvbugbrcfng vềsoun phíoauqa Mạkvdmc Sâlyixm bêttynn cạkvdmnh.

“Dùyzkv sao đopukúmdepng ngưvbugnyeii, khôkvdmng nhấkpolt đopuklyixnh cóhmqv thểopuk gặjonwp gỡurgh trưvbugbrcfc. Mạkvdmc gia chủxfjl, anh nóhmqvi cóhmqv phảinnni khôkvdmng?” Ýbnkq vịlyix ázzdim chỉmveuvbugnyeii phầymnjn.

lyixn Khuynh nóhmqvi, nhìinnnn vàdklfo đopukôkvdmi mắjgjft trong trẻhouuo sâlyixu khôkvdmng thấkpoly đopukázzdiy kia, giảinnno hoạkvdmt cưvbugnyeii.

Mắjgjft Mạkvdmc Sâlyixm tốejlii sầymnjm, rõzypcdklfng biếbnutt, tiểopuku hỗcsuyn đopukinnnn trưvbugbrcfc mắjgjft đopukang muốejlin dùyzkvng loạkvdmi “Thổcqmj lộtvpo” mờnyei mịlyixt nàdklfy đopukopuk trázzdinh đopukưvbugsqplc mộtvpot kiếbnutp, nhưvbugng vẫinnnn khôkvdmng khỏwhopi… Bịlyixdklfng đopukinnn đopuktvpong.

“Đnyeiúmdepng vậzypcy.” Thếbnutdklf, hắjgjfn đopukơurghn giảinnnn khẳaqmvng đopuklyixnh nóhmqvi, trong giọjtding nóhmqvi lạkvdmi chứluvva ýmlmrvbugnyeii nhàdklfn nhạkvdmt.

Bốejlin mắjgjft nhìinnnn nhau.

mdepc nàdklfy, mặjonwt trờnyeii đopukãzypc lặjonwn, “Thanh niêttynn” đopukbnkqp trai vàdklf quýmlmrkvdmng tửkegp nhìinnnn nhau, khôkvdmng khíoauq ăecmhn ýmlmr ázzdii muộtvpoi dung nhậzypcp vàdklfo bóhmqvng đopukêttynm, khiếbnutn ngưvbugnyeii mêttyn say.

Đnyeiázzdim thủxfjl hạkvdm Mạkvdmc gia vàdklf “Hắjgjfc Hồtgxo” vẫinnnn duy trìinnn trầymnjm mặjonwc, khôkvdmng muốejlin quấkpoly rầymnjy thờnyeii khắjgjfc nàdklfy củxfjla hai ngưvbugnyeii.

Nhưvbugng màdklf ——

“Sâlyixm đopukiệkvdmn hạkvdm.” Giâlyixy tiếbnutp theo, ngưvbugnyeii đopukàdklfn ôkvdmng trung niêttynn da trắjgjfng kia lạkvdmi đopuktvpot ngộtvpot đopuki lêttynn: “Tôkvdmi phụopukng lệkvdmnh quốejlic vưvbugơurghng tớbrcfi tìinnnm ngàdklfi, ngàdklfi cũmlmrng đopukzzding trốejlin trázzdinh tôkvdmi nữlmfea.”

Nghe vậzypcy, Mạkvdmc Sâlyixm hơurghi nhíoauqu màdklfy.

Trong lòkpolng Vâlyixn Khuynh hơurghi đopuktvpong, quảinnn nhiêttynn làdklf từzzdivbugbrcfc Windsor tớbrcfi…

Quốejlic vưvbugơurghng đopukưvbugơurghng nhiệkvdmm, làdklf ôkvdmng ngoạkvdmi củxfjla ngưvbugnyeii nàdklfo đopukóhmqvznog kiếbnutp nàdklfy?

jcikn tin tứluvvc thếbnut giớbrcfi đopukopuk xem, quan hệkvdm giữlmfea Mạkvdmc Sâlyixm vàdklf ôkvdmng ấkpoly khôkvdmng tồtgxoi, tạkvdmi sao lạkvdmi muốejlin trázzdinh đopuki…

dklfng nghĩznog, chợsqplt thấkpoly ngưvbugnyeii đopukàdklfn ôkvdmng da trắjgjfng kia móhmqvc di đopuktvpong ra, thếbnutdklf đopukãzypc bấkpolm xong sốejli: “Sâlyixm đopukiệkvdmn hạkvdm, quốejlic vưvbugơurghng tựrvtzinnnnh tròkpol chuyệkvdmn cùyzkvng ngàdklfi.”

hmqvi, ôkvdmng ta dưvbugnyeing nhưvbug sợsqpl Mạkvdmc Sâlyixm lạkvdmi đopuki, bấkpolt chấkpolp tấkpolt cảinnn trựrvtzc tiếbnutp ấkpoln loa.

Microphone lậzypcp tứluvvc vang lêttynn mộtvpot giọjtding nóhmqvi giàdklf nua: “Mạkvdmc Sâlyixm àdklf.”

“Ôimoyng ngoạkvdmi.” Mạkvdmc Sâlyixm khựrvtzng lạkvdmi, kíoauqnh cẩedygn gọjtdii.

zypco giảinnnttynn kia lậzypcp tứluvvc đopuksoun cao thanh tuyếbnutn.

“Con còkpoln biếbnutt ta làdklf ôkvdmng ngoạkvdmi con àdklf!? A? Khôkvdmng thètkrjm nghe lờnyeii ta nóhmqvi, bay trởznog vềsoun tiếbnutp nhậzypcn cázzdii sảinnnn nghiệkvdmp rázzdich názzdit củxfjla ba mẹbnkq con, cảinnn ngàdklfy đopukázzdinh đopukázzdinh giếbnutt giếbnutt. Ta quảinnnn khôkvdmng đopukưvbugsqplc, thìinnnmlmrng thôkvdmi!… Nhưvbugng ta quan tâlyixm cuộtvpoc sốejling củxfjla con cũmlmrng khôkvdmng đopukưvbugsqplc sao?”

“Khôkvdmng phảinnni.” Mạkvdmc Sâlyixm nghiêttynm mặjonwt nóhmqvi: “Con khôkvdmng cóhmqv ýmlmr đopukóhmqv.”

ttynn kia liềsounn thởznog phìinnn phìinnnhmqvi: “Vậzypcy con nóhmqvi xem, ta an bàdklfi đopukejlii tưvbugsqplng thâlyixn cậzypcn cho con, sao con cũmlmrng khôkvdmng trởznog vềsoun nhìinnnn mộtvpot cázzdii?!”

lyixu chấkpolt vấkpoln nàdklfy từzzdi microphone truyềsounn ra, khắjgjfp nơurghi bỗcsuyng nhiêttynn an tĩznognh.

lyixn Khuynh càdklfng đopuktvpot nhiêttynn ngẩedygn ra.

Nhưvbugng, chuyệkvdmn càdklfng làdklfm cho nàdklfng kinh ngạkvdmc vẫinnnn còkpoln ởznog phíoauqa sau —— chỉmveu nghe lãzypco quốejlic vưvbugơurghng tiếbnutp tụopukc quázzdit:

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.