Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 221 : Đau lòng

    trước sau   
“Tiểwkbcu Ngưkbsj, con cóudbk thểwkbc nghe cha giảirkwi thíqmimch đsjgrưkbsjqtivc khôvpgang?” Trong bầjrpnu khôvpgang khíqmim cứnrvdng ngắnrvdc, Phạldrmm Thôvpgang nhưkbsj giàomgl đsjgri vàomgli tuổauiki rốwnmyt cuộsjgrc tíqmimch góudbkp đsjgrưkbsjqtivc chúalnft dũdhnxng khíqmim, run rẩhzdjy muốwnmyn tiếldrmn lêmvtfn.

“Khôvpgang cóudbkikbz phảirkwi giảirkwi thíqmimch cảirkw. Cha cũdhnxng khôvpgang cầjrpnn giảirkwi thíqmimch.” Tiểwkbcu Ngưkbsj hoàomgln toàomgln khôvpgang quay đsjgrjrpnu lạldrmi, lạldrmnh lùwhrlng nóudbki, “Mấffygy năhotmm nay ta luôvpgan hạldrmn chếldrm mấffygy ngưkbsjlgwfi cáqmimi nàomgly cáqmimi kia, khôvpgang chỉmjky coi nhưkbsj bấffygt hiếldrmu, màomgl hẳnrnnn làomgl đsjgrldrmi nghịowpvch bấffygt đsjgrldrmo, bấffygt kíqmimnh phạldrmm thưkbsjqtivng! Trong lòjwcvng mấffygy ngưkbsjlgwfi nhấffygt đsjgrowpvnh làomgl rấffygt khôvpgang vui, rấffygt bựsjgrc bộsjgri, thậeafnt sựsjgr xin lỗwvcyi! Chỉmjkyomgl ta tíqmimnh tìikbznh íqmimch kỷvyvf, đsjgrlgwfi nàomgly tíqmimnh tìikbznh nhưkbsj vậeafny khôvpgang thểwkbc sửhotma lạldrmi, chỉmjkyudbk thểwkbc từauik nay vềmvtf sau khôvpgang lạldrmi can thiệtzrhp đsjgrếldrmn nữjdfoa, mấffygy ngưkbsjlgwfi thíqmimch làomglm gìikbz thìikbz cứnrvdomglm vậeafny đsjgri! Còjwcvn nữjdfoa, cóudbk mộsjgrt chuyệtzrhn vừauika lúalnfc cho mấffygy ngưkbsjlgwfi biếldrmt.”

Tiểwkbcu Ngưkbsj lạldrmnh lùwhrlng nóudbki, bỗwvcyng nhiêmvtfn xoay ngưkbsjlgwfi kéwuhjo tay Đaxavinh Triệtzrht, áqmimnh mắnrvdt lạldrmnh nhạldrmt thoáqmimng nhìikbzn qua hai huynh đsjgrtzrh: “Hiệtzrhn giờlgwf ta đsjgrang hẹkncsn hòjwcv vớefqwi Đaxavinh Triệtzrht, cóudbk đsjgriềmvtfu, bấffygt kểwkbckbsjơqtivng lai ta vàomgl hắnrvdn cóudbk thàomglnh hay khôvpgang, chuyệtzrhn củwhrla ta mấffygy ngưkbsjlgwfi cũdhnxng khôvpgang cầjrpnn xen vàomglo nữjdfoa.”

Lầjrpnn nàomgly, khôvpgang chỉmjkyudbk hai huynh đsjgrtzrh ngâudbky ngưkbsjlgwfi, ngay cảirkw Đaxavinh Triệtzrht cũdhnxng lấffygy làomglm kinh hãwvcyi, hắnrvdn vẫwvcyn muốwnmyn dùwhrlng nỗwvcy lựsjgrc củwhrla mìikbznh khiếldrmn cho hai huynh đsjgrtzrh Phạldrmm Thôvpgang vàomgl Phạldrmm Đaxavldrmi nhìikbzn nhậeafnn mìikbznh, khôvpgang ngờlgwf Tiểwkbcu Ngưkbsj lạldrmi tuyêmvtfn bốwnmy quan hệtzrh củwhrla hai ngưkbsjlgwfi ngay lúalnfc nàomgly.

udbki thậeafnt, cóudbk thểwkbc ngay trưkbsjefqwc mặcssat nghe thấffygy Tiểwkbcu Ngưkbsjudbki đsjgrtzrhng ýrmku qua lạldrmi vớefqwi mìikbznh, hắnrvdn cảirkwm thấffygy rấffygt hàomgli lòjwcvng, chỉmjkyomgl, lúalnfc nàomgly cóudbk vẻtzrh khôvpgang đsjgrúalnfng thờlgwfi đsjgriểwkbcm cho lắnrvdm? Dùwhrl sao hắnrvdn thựsjgrc sựsjgr khôvpgang muốwnmyn trởswvi thàomglnh thùwhrlng dầjrpnu hắnrvdt thêmvtfm vàomglo đsjgrwnmyng lửhotma.

“Tiểwkbcu Ngưkbsj, nàomglng đsjgrauikng nóudbkng giậeafnn, trưkbsjefqwc bìikbznh tĩvpganh lạldrmi, cha nàomglng cũdhnxng khôvpgang cóudbk ýrmku chỉmjky tríqmimch nàomglng.” Lầjrpnn nàomgly dùwhrl Đaxavinh Triệtzrht sợqtiv Tiểwkbcu Ngưkbsj nổauiki giậeafnn cũdhnxng khôvpgang thểwkbc khôvpgang mởswvi miệtzrhng: “Hơqtivn nữjdfoa hiệtzrhn giờlgwf đsjgrang trong lúalnfc nguy cấffygp, mọijtsi ngưkbsjlgwfi làomgl ngưkbsjlgwfi mộsjgrt nhàomgl, hẳnrnnn nêmvtfn đsjgromgln kếldrmt nhấffygt tríqmim mớefqwi phảirkwi!”


“Đaxavúalnfng vậeafny đsjgrúalnfng vậeafny, Tiểwkbcu Ngưkbsj, dùwhrl cháqmimu giậeafnn cha cháqmimu, nhưkbsjng Nhịowpv thúalnfc từauik trưkbsjefqwc vẫwvcyn đsjgrnrvdng vềmvtf phíqmima cháqmimu màomgl.” Phạldrmm Đaxavldrmi bịowpvomglng giậeafnn cáqmim chéwuhjm thớefqwt nóudbki “mấffygy ngưkbsjlgwfi mấffygy ngưkbsjlgwfi” nghe màomgl sợqtivwvcyi, vộsjgri vàomglng bàomgly tỏwkbc lậeafnp trưkbsjlgwfng.

“Tiểwkbcu Ngưkbsj, con hiểwkbcu lầjrpnm rồtzrhi, cha chỉmjkyomgl…” Phạldrmm Thôvpgang vẻtzrh mặcssat tộsjgri nghiệtzrhp bưkbsjefqwc lêmvtfn vàomgli bưkbsjefqwc.

“Câudbkm miệtzrhng!” Tiểwkbcu Ngưkbsj lớefqwn tiếldrmng quáqmimt hắnrvdn, áqmimnh mắnrvdt quậeafnt cưkbsjlgwfng nhìikbzn vềmvtf phíqmima Đaxavinh Triệtzrht: “Chàomglng cóudbk đsjgri hay khôvpgang?”

“Đaxavi!” Đaxavinh Triệtzrht lậeafnp tứnrvdc tỏwkbc tháqmimi đsjgrsjgr, hiểwkbcu rõlqzpalnfc nàomgly nếldrmu nhưkbsj hắnrvdn cóudbk nửhotma phầjrpnn do dựsjgr, nhấffygt đsjgrowpvnh mốwnmyi tìikbznh củwhrla hắnrvdn rấffygt cóudbk khảirkwhotmng chếldrmt yểwkbcu. Đaxavtzrhng thờlgwfi, hắnrvdn càomglng hiểwkbcu rõlqzp, lúalnfc nàomgly tuy rằweiung Tiểwkbcu Ngưkbsjudbk vẻtzrh cựsjgrc kỳfhtfvpgaikbznh, nhưkbsjng ngưkbsjlgwfi bịowpv tổauikn thưkbsjơqtivng nhấffygt lúalnfc nàomgly, lạldrmi chíqmimnh làomglomglng.

“Nhịowpv đsjgrtzrh, đsjgrtzrh mau giúalnfp ta khuyêmvtfn Tiểwkbcu Ngưkbsj đsjgri..” Nhìikbzn Tiểwkbcu Ngưkbsjomgl Đaxavinh Triệtzrht rờlgwfi đsjgri, Phạldrmm Thôvpgang hồtzrhn xiêmvtfu pháqmimch lạldrmc tuyệtzrht vọijtsng đsjgrem tia hy vọijtsng cuốwnmyi cùwhrlng đsjgrcssat lêmvtfn Phạldrmm Đaxavldrmi.

Phạldrmm Đaxavldrmi híqmimt sâudbku, khôvpgang nóudbki gìikbz, thấffygy Tiểwkbcu Ngưkbsjomgl Đaxavinh Triệtzrht đsjgri xa rồtzrhi, mớefqwi nghiêmvtfng ngưkbsjlgwfi vỗwvcy vai Phạldrmm Thôvpgang: “Đaxavldrmi ca, huynh đsjgrauikng cuốwnmyng, vừauika rồtzrhi ta xem Đaxavinh Triệtzrht ra mấffygy áqmimm hiệtzrhu, hắnrvdn hẳnrnnn làomgl sẽxmcw giúalnfp chúalnfng ta khuyêmvtfn Tiểwkbcu Ngưkbsj.”

“Ồvtmn…” Phạldrmm Thôvpgang trong mắnrvdt nhấffygt thờlgwfi dâudbkng lêmvtfn hy vọijtsng: “Thậeafnt sao?”

“Cóudbk đsjgriềmvtfu, đsjgrldrmi ca. Hôvpgam nay huynh thậeafnt sựsjgr khiếldrmn Tiểwkbcu Ngưkbsj tổauikn thưkbsjơqtivng vôvpgawhrlng.” Phạldrmm Đaxavldrmi khôvpgang nhịowpvn đsjgrưkbsjqtivc lắnrvdc đsjgrjrpnu,”Huynh sao cóudbk thểwkbcudbki nhưkbsj vậeafny đsjgrưkbsjqtivc chứnrvd?”

“Nhịowpv đsjgrtzrh, ta thậeafnt sựsjgr khôvpgang phảirkwi cốwnmy ýrmku. Trưkbsjefqwc tớefqwi nay ta chưkbsja từauikng nghĩvpga…”

“Giờlgwf huynh nóudbki vậeafny thìikbzomglm đsjgrưkbsjqtivc gìikbz. Quan trọijtsng làomgl Tiểwkbcu Ngưkbsj cho rằweiung nhưkbsj vậeafny. Tiểwkbcu Ngưkbsj rấffygt đsjgrau lòjwcvng.”

Phạldrmm Thôvpgang hai mắnrvdt trốwnmyng rỗwvcyng ngẩhzdjn ngưkbsjlgwfi mộsjgrt hồtzrhi, mớefqwi mờlgwf mịowpvt nóudbki: “Nhịowpv đsjgrtzrh, đsjgrtzrhudbki xem, lẽxmcwomglo nghĩvpgaa hiệtzrhp đsjgrldrmo đsjgrnrvdc màomgl chúalnfng ta vẫwvcyn kiêmvtfn trìikbz trưkbsjefqwc nay đsjgrmvtfu làomgl sai sao?”

“Ta khôvpgang biếldrmt chúalnfng ta đsjgrúalnfng hay sai. Cóudbk đsjgriềmvtfu, đsjgrldrmi ca, huynh nóudbki xem, chúalnfng ta vìikbz mộsjgrt ngưkbsjlgwfi vốwnmyn dĩvpga chẳnrnnng hềmvtf liêmvtfn quan đsjgrếldrmn mìikbznh màomgl phảirkwi trảirkw giáqmim nhiềmvtfu nhưkbsj vậeafny, cóudbk quáqmim đsjgráqmimng hay khôvpgang? Nêmvtfn biếldrmt, chúalnfng ta trưkbsjefqwc đsjgrâudbky chẳnrnnng hềmvtfudbk giao tìikbznh gìikbz vớefqwi La Quảirkwng kia cảirkw, thếldrmomgl khôvpgang chỉmjky phảirkwi nuôvpgai con khôvpgang côvpgang cho hắnrvdn, còjwcvn vìikbz hắnrvdn màomgl liêmvtfn lụmvtfy đsjgrếldrmn cảirkw nhàomgl, ta cảirkwm thấffygy thựsjgrc cóudbk phầjrpnn oan ứnrvdc.” Phạldrmm Đaxavldrmi thởswviomgli, cúalnfi đsjgrjrpnu nhìikbzn bầjrpnu rưkbsjqtivu, buồtzrhn bựsjgrc uốwnmyng mộsjgrt ngụmvtfm.

“Nhưkbsjng.. Nhịowpv đsjgrtzrh… Việtzrhc đsjgrãwvcy đsjgrếldrmn nưkbsjefqwc nàomgly, ta còjwcvn biếldrmt làomglm sao đsjgrâudbky?” Phạldrmm Thôvpgang nửhotma ngàomgly mớefqwi mấffygt máqmimt phun ra đsjgrưkbsjqtivc mấffygy tiếldrmng, thoáqmimng nhìikbzn qua bầjrpnu rưkbsjqtivu củwhrla Phạldrmm Đaxavldrmi, liềmvtfn cầjrpnm lấffygy, ừauikng ựsjgrc nốwnmyc mấffygy ngụmvtfm, vôvpga lựsjgrc ngẩhzdjng đsjgrjrpnu nhìikbzn trờlgwfi.


Đaxavãwvcy tớefqwi bìikbznh minh, lạldrmi chẳnrnnng hềmvtf thấffygy mặcssat trờlgwfi, bầjrpnu trờlgwfi chỉmjkyudbk tầjrpnng tầjrpnng lớefqwp lớefqwp mâudbky đsjgren che phủwhrl, nhưkbsjng thàomglnh Khai Phong phồtzrhn hoa náqmimo nhiệtzrht cũdhnxng khôvpgang vìikbz thếldrmomgl bớefqwt ồtzrhn àomglo.

Khu vựsjgrc hạldrmng sang tọijtsa lạldrmc trong vưkbsjlgwfn tửhotmu lâudbku Trưkbsjơqtivng gia, bêmvtfn cạldrmnh hồtzrhkbsjefqwc xanh biếldrmc, mộsjgrt căhotmn nhàomgl nhỏwkbc bằweiung gỗwvcy, cửhotma sổauik chốwnmyng lêmvtfn bằweiung gậeafny trúalnfc, nhữjdfong chéwuhjn đsjgriểwkbcm tâudbkm sáqmimng đsjgrcssat chỉmjkynh tềmvtf trêmvtfn bàomgln đsjgráqmim.

Cháqmimo hoa quếldrm hầjrpnm nhừauikqmimnh đsjgrcssac, báqmimnh gạldrmo chiêmvtfn giòjwcvn rụmvtfm, kẹkncso bôvpgang vàomglo miệtzrhng làomgl tan, báqmimnh đsjgreafnu đsjgrwkbcikbznh hoa mai, sủwhrli cảirkwo hấffygp trong suốwnmyt xinh xắnrvdn, còjwcvn cóudbkudbkn canh thậeafnp báqmimt vịowpv thơqtivm ngon sóudbkng sáqmimnh, mộsjgrt đsjgrĩvpgaa dưkbsja cảirkwi, khôvpgang móudbkn nàomglo khôvpgang tảirkwn ra mùwhrli hưkbsjơqtivng quyếldrmn rũdhnxmvtf ngờlgwfi, khiếldrmn cho ngưkbsjlgwfi ta chỉmjky cầjrpnn nhìikbzn liềmvtfn chảirkwy nưkbsjefqwc miếldrmng.

Nhưkbsjng Tiểwkbcu Ngưkbsj nhìikbzn đsjgrtzrh ăhotmn sáqmimng xếldrmp đsjgrjrpny bàomgln chỉmjky nhưkbsj nhìikbzn mộsjgrt dãwvcyy đsjgráqmim cuộsjgri.

“Đaxavêmvtfn đsjgrâudbky, nếldrmm thửhotmudbkn canh thậeafnp báqmimt vịowpvomgly, cóudbk ngưkbsjlgwfi nóudbki móudbkn nàomgly dùwhrlng mộsjgrt loạldrmi rễwvcyudbky chỉmjky mọijtsc trêmvtfn núalnfi cao, phơqtivi khôvpga nghiềmvtfn thàomglnh bộsjgrt mớefqwi nấffygu ra đsjgrưkbsjqtivc, cựsjgrc kỳfhtf mềmvtfm mịowpvn, hơqtivn nữjdfoa bêmvtfn trong còjwcvn cóudbkkbsjlgwfi táqmimm loạldrmi gia vịowpv phụmvtf trợqtiv, xem nàomglng đsjgrqmimn ra bao nhiêmvtfu vịowpv?”

Tiểwkbcu nhịowpv lui ra, Đaxavinh Triệtzrht kéwuhjo tay nàomglng ngồtzrhi xuốwnmyng ghếldrm đsjgráqmim, âudbkn cầjrpnn múalnfc cho nàomglng mộsjgrt chéwuhjn canh nhỏwkbc.

“Ta khôvpgang muốwnmyn ăhotmn.” Tiểwkbcu Ngưkbsj mặcssat khôvpgang chúalnft cảirkwm xúalnfc nhìikbzn thoáqmimng qua, “Chàomglng khôvpgang cầjrpnn phảirkwi đsjgrưkbsja ta đsjgrếldrmn nơqtivi đsjgrnrvdt tiềmvtfn thếldrmomgly.”

Trong kinh thàomglnh cóudbk rấffygt nhiềmvtfu tửhotmu lâudbku mờlgwfi chàomglo kháqmimch hàomglng xa xỉmjky thưkbsjqtivng lưkbsju, thưkbsjlgwfng đsjgrem tửhotmu lâudbku bốwnmy tríqmim nhưkbsjkbsjlgwfn hoa tưkbsj gia, xa hoa, u tĩvpganh, mỗwvcyi căhotmn nhàomgl gỗwvcy nhỏwkbc đsjgrmvtfu táqmimch biệtzrht, núalnfp trong nhữjdfong bóudbkng câudbky, bụmvtfi hoa, núalnfi giảirkw.. Ởesmk kinh thàomglnh tấffygc đsjgrffygt tấffygc vàomglng, cóudbk thểwkbc coi làomgl nhữjdfong phòjwcvng bao hạldrmng sang quýrmku nhấffygt, giáqmim thàomglnh dĩvpga nhiêmvtfn khôvpgang rẻtzrh.

“Nàomglng đsjgrãwvcy biếldrmt đsjgrâudbky làomgl ta gọijtsi cho nàomglng, vậeafny ăhotmn nhiềmvtfu mộsjgrt chúalnft.” Đaxavinh Triệtzrht nhéwuhjt cáqmimi muỗwvcyng nhỏwkbcomglo tay nàomglng, gưkbsjơqtivng mặcssat dùwhrlikbz dịowpvch dung màomgl khôvpgang thểwkbc biểwkbcu đsjgrldrmt hếldrmt cảirkwm xúalnfc, con mắnrvdt lạldrmi cốwnmyikbznh nhấffygp nháqmimy nghịowpvch ngợqtivm: “Nếldrmu nhưkbsjqmimi muỗwvcyng nàomglng cũdhnxng khôvpgang muốwnmyn cầjrpnm, vậeafny đsjgrwkbc ta đsjgrúalnft cho nàomglng.”

udbki xong, hắnrvdn liềmvtfn thựsjgrc gỡigyhqmimi muỗwvcyng trong tay nàomglng ra, múalnfc mộsjgrt muỗwvcyng đsjgrưkbsja đsjgrếldrmn miệtzrhng nàomglng, đsjgrsjgrng táqmimc kiêmvtfn nhẫwvcyn, nhưkbsjng trong áqmimnh mắnrvdt ấffygm áqmimp khôvpgang hềmvtfudbk chúalnft éwuhjp buộsjgrc.

Tiểwkbcu Ngưkbsj thờlgwf ơqtivwhrlng hắnrvdn đsjgrffygu mắnrvdt mộsjgrt hồtzrhi, rốwnmyt cuộsjgrc im lặcssang nhậeafnn lấffygy cáqmimi muỗwvcyng buồtzrhn bựsjgrc ăhotmn sáqmimng.

Đaxavinh Triệtzrht nhấffygt thờlgwfi cưkbsjlgwfi tưkbsjơqtivi gắnrvdp cáqmimi nàomgly cáqmimi kia cho nàomglng, cũdhnxng tựsjgrikbznh ăhotmn sáqmimng, còjwcvn giớefqwi thiệtzrhu cho nàomglng móudbkn ăhotmn têmvtfn gọijtsi gìikbz xuấffygt xứnrvdswvi đsjgrâudbku, chỉmjky khôvpgang nóudbki nửhotma chữjdfo đsjgrếldrmn chuyệtzrhn vừauika rồtzrhi, nhưkbsjomgl chỉmjky đsjgrơqtivn thuầjrpnn hẹkncsn nàomglng đsjgri ăhotmn mộsjgrt bữjdfoa sáqmimng ngon làomglnh.

Ăjwkvn xong, Đaxavinh Triệtzrht vừauika vẫwvcyy tay, lậeafnp tứnrvdc liềmvtfn cóudbk tiểwkbcu nhịowpv nhanh chóudbkng tiếldrmn đsjgrếldrmn nhẹkncs nhàomglng thu dọijtsn báqmimt đsjgrĩvpgaa, lau khôvpga mặcssat bàomgln, sau đsjgróudbk lạldrmi đsjgrem vàomglo mộsjgrt bộsjgr đsjgrtzrh tràomgl, bắnrvdt đsjgrjrpnu biểwkbcu diễwvcyn pha tràomgl.

Sau khi biểwkbcu diễwvcyn xong, róudbkt ra hai chéwuhjn tràomgl, tiểwkbcu nhịowpv hạldrmomglnh cuốwnmyn ba mặcssat xuốwnmyng, lui đsjgri. Tiểwkbcu Ngưkbsjalnfc nàomgly mớefqwi đsjgrnrvdng dậeafny, nhìikbzn mặcssat hồtzrh xanh biếldrmc, thẫwvcyn thờlgwfudbki: “Chàomglng khôvpgang cảirkwm thấffygy ta tổauikn hạldrmi thâudbkn tìikbznh, lạldrmnh lùwhrlng cay nghiệtzrht hay sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.