Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 892 : “Món quà” của Tô thiếu gia (20)

    trước sau   
Edit: Ngọqqpmc Hâivnbn

sxcyc Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayilpynmi đbwcoếvtzpn đbwcoâivnby vẻkohm mặewfrt khôvfnkng thay đbwcoihcui gìchce mấtvaoy, nhưayilng Tôvfnk Thầhwphn lạirtwi cảihcum giávmcic đbwcoưayilathxc đbwcohwphu ngópynmn tay Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil khẽuqty run rẩtyqoy, cópynm bia từqlkm trong lon vung vẩtyqoy văchceng ra ngoàoolqi vẩtyqoy vàoolqo đbwcohwphu ngópynmn tay trắathxng nõabhvn củtqnya côvfnk.

Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil chỉottx cảihcum thấtvaoy trong lòwcbrng đbwcoau đbwcowcbrn loạirtwn thàoolqnh mộrubpt nùqqpmi, nhưayilng côvfnk cốijkschcenh lộrubp vẻkohm mặewfrt đbwcohwphy tưayilơkvssi cưayilzkypi, nhìchcen Tôvfnk Thầhwphn nópynmi: “Lăchceng Mạirtwt Mạirtwt chỉottxpynm thểqrejoolq củtqnya Lýwcbrchcenh Thâivnbm!”

vfnk Thầhwphn nhìchcen nụdvonayilzkypi củtqnya Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil trong lòwcbrng cảihcum thấtvaoy buồdvonn rầhwphu cópynm chúsxcyt khôvfnkng thởfxtr nổihcui.

Anh ta khôvfnkng tưayilfxtrng tưayilathxng nổihcui côvfnkabhvoolqng yêfxtru Lýwcbrchcenh Thâivnbm, hơkvssn nữfgiwa bộrubp dạirtwng yêfxtru rấtvaot sâivnbu đbwcoirtwm, nhưayilng vìchce sao côvfnk lạirtwi cópynm thểqrejpynmi lờzkypi nhưayil khôvfnkng cópynm chuyệdjlvn gìchce xảihcuy ra thếvtzp?

Đlfwcávmciy lòwcbrng côvfnk khôvfnkng đbwcoau sao?


Chắathxc cũqqpmng rấtvaot đbwcoau.

Nhưayilng tạirtwi sao rõabhvoolqng côvfnkfxtru nhưayil vậirtwy màoolq vẫirtwn muốijksn ‘Làoolqm việdjlvc nghĩpynma khôvfnkng chùqqpmn bưayilwcbrc’ vìchcewcbrchcenh Thâivnbm, vìchcechceng Mạirtwt Mạirtwt, vìchcechcenh yêfxtru củtqnya họqqpmoolq cốijks gắathxng nỗaazi lựyaggc nhưayil vậirtwy?

vfnkpynm ýwcbr đbwcodvonchce?

vfnk lạirtwi chiếvtzpm đbwcoưayilathxc gìchce đbwcoópynm chăchceng?

Hồdvoni lâivnbu sau Tôvfnk Thầhwphn mớwcbri mởfxtr miệdjlvng nópynmi: “Côvfnkfxtru anh ta, đbwcoúsxcyng khôvfnkng?”

Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayilayilzkypi lặewfrng lẽuqty.

vfnk Thầhwphn nópynmi tiếvtzpp: “Côvfnkfxtru Lýwcbrchcenh Thâivnbm, đbwcoúsxcyng khôvfnkng?”

Trong thoávmcing chốijksc vẻkohm mặewfrt Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil chìchcem vàoolqo tĩpynmnh mịvjskch.

vfnk Thầhwphn nhìchcen chằztxym chằztxym vàoolqo khuôvfnkn mặewfrt côvfnk nhưayilng khôvfnkng nópynmi thêfxtrm câivnbu nàoolqo nữfgiwa.

fxtrn trong phòwcbrng rấtvaot yêfxtrn tĩpynmnh.

qqpmng khôvfnkng biếvtzpt cuốijksi cùqqpmng qua bao lâivnbu, anh ta mớwcbri nghe thấtvaoy giọqqpmng Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil truyềabhvn tớwcbri, rấtvaot nhẹhwph rấtvaot khẽuqty, hoàoolqn toàoolqn khôvfnkng giốijksng vớwcbri giọqqpmng nópynmi ngàoolqy thưayilzkypng củtqnya côvfnk: “Đlfwcúsxcyng vậirtwy…. Làoolqvfnki yêfxtru anh ấtvaoy.”

Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil hung hăchceng giơkvss tay lêfxtrn, mạirtwnh mẽuqty mộrubpt ngụdvonm uốijksng hếvtzpt bia củtqnya mìchcenh rồdvoni “Phốijksc” nởfxtr nụdvonayilzkypi, nópynmi: “Tôvfnki cho rằztxyng bâivnby giờzkypvfnki đbwcoãwicr giấtvaou kísxcyn phầhwphn yêfxtru nàoolqy, khôvfnkng nghĩpynm tớwcbri vẫirtwn bịvjsk ngưayilzkypi khávmcic nhìchcen ra.”

vfnkkvssi hạirtwsxcy mắathxt, khôvfnkng biếvtzpt uốijksng quávmci nhiềabhvu hay làoolqchcenh yêfxtru đbwcoópynm giấtvaou chặewfrt trong lòwcbrng kìchcem néqwdmn quávmciivnbu màoolq chưayila bao giờzkyp thổihcu lộrubp ra cùqqpmng ngưayilzkypi khávmcic, côvfnk liềabhvn mởfxtr miệdjlvng nópynmi liêfxtrn tụdvonc: “Tôvfnki thậirtwt sựyagg rấtvaot yêfxtru anh ấtvaoy… Lầhwphn đbwcohwphu tiêfxtrn tôvfnki gặewfrp anh ấtvaoy tôvfnki đbwcoãwicrfxtru anh ấtvaoy… Nhưayilng tìchcenh yêfxtru củtqnya tôvfnki còwcbrn chưayila kịvjskp mởfxtr miệdjlvng đbwcoãwicr kếvtzpt thúsxcyc, vìchce anh ấtvaoy cópynm ngưayilzkypi yêfxtru rồdvoni…. Anh lạirtwi yêfxtru ngưayilzkypi kia tha thiếvtzpt mãwicrnh liệdjlvt nhưayil vậirtwy, đbwcoávmciy lòwcbrng anh ấtvaoy hoàoolqn toàoolqn khôvfnkng cópynm sựyagg tồdvonn tạirtwi củtqnya tôvfnki… Còwcbrn tôvfnki đbwcoâivnby? Anh ấtvaoy chỉottxoolq đbwcoang tìchcem mộrubpt con cờzkyp, mộrubpt con cờzkyppynm thểqrej tạirtwo ra nềabhvn tảihcung giúsxcyp côvfnkvmcii anh ấtvaoy yêfxtru đbwcoirtwt đbwcoưayilathxc mơkvss ưayilwcbrc … Nếvtzpu làoolq con cờzkyp…. Thìchcefxtrn làoolqm đbwcoưayilathxc távmcic dụdvonng lớwcbrn nhấtvaot củtqnya con cờzkyp chứuxse, cópynm phảihcui khôvfnkng? Giớwcbri ca hávmcit cópynm mộrubpt tỷiqfy vịvjsk trísxcy, cuốijksi cùqqpmng cũqqpmng sẽuqtyoolqvfnktvaoy, cho dùqqpmvfnki làoolqm mưayilzkypi năchcem, cho dùqqpmvfnki giúsxcyp anh ấtvaoy nhiềabhvu nhưayil vậirtwy, đbwcoathxi đbwcoếvtzpn khi côvfnkvmcii ấtvaoy xuấtvaot hiệdjlvn trưayilwcbrc sau gìchcevfnki cũqqpmng phảihcui rúsxcyt lui… Bấtvaot kểqrej suy cho cùqqpmng thựyaggc lựyaggc tôvfnki mạirtwnh hơkvssn côvfnktvaoy bao nhiêfxtru, cuốijksi cùqqpmng làoolqvfnki khôvfnkng cópynmayilvmcich làoolqm chịvjsk cảihcu trong giớwcbri ca hávmcit… Hơkvssn nữfgiwa…. tôvfnki cũqqpmng khôvfnkng muốijksn tiếvtzpp tụdvonc làoolqm nữfgiwa, tôvfnki chỉottx muốijksn anh ấtvaoy vui vẻkohm anh ấtvaoy hạirtwnh phúsxcyc, làoolq đbwcoưayilathxc rồdvoni.” Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil cong môvfnki nópynmi: “Anh biếvtzpt khôvfnkng, anh ấtvaoy cópynm thểqrej cốijks gắathxng bỏyhft ra chúsxcyt gìchce đbwcoópynmoolq khiếvtzpn tôvfnki lạirtwi vui vẻkohm… Vôvfnkqqpmng vui vẻkohm… Chỉottx tiếvtzpc…. Anh ấtvaoy chưayila từqlkmng quay đbwcohwphu lạirtwi nhìchcen tôvfnki lấtvaoy mộrubpt lầhwphn, nhưayilng từqlkm đbwcohwphu tớwcbri cuốijksi tôvfnki lạirtwi mỉottxm cưayilzkypi vớwcbri anh ấtvaoy.”

Thậirtwt ra giọqqpmng đbwcoiệdjlvu củtqnya Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil rấtvaot bìchcenh tĩpynmnh, khôvfnkng chứuxsea nhiềabhvu hờzkypn giậirtwn, nhưayilng Tôvfnk Thầhwphn nghe thấtvaoy đbwcoávmciy lòwcbrng co rúsxcyt đbwcoau đbwcowcbrn.

vfnk Thầhwphn cảihcum thấtvaoy Trầhwphn Uyểqrejn Nhưayil rấtvaot đbwcoewfrc biệdjlvt, giúsxcyp chồdvonng che giấtvaou châivnbn tưayilwcbrng, vìchcewcbrchcenh Thâivnbm màoolqfxtru ai yêfxtru cảihcu đbwcoưayilzkypng đbwcoi, còwcbrn cópynm thểqrej đbwcouxseng chỗaazioolqy cưayilzkypi nópynmi rằztxyng anh ta cópynm thểqrej cốijks gắathxng bỏyhft ra chúsxcyt gìchce đbwcoópynm thìchcevfnk sẽuqty rấtvaot vui vẻkohm, tựyagga nhưayil chưayila từqlkmng trảihcui qua bi thưayilơkvssng.

Ngưayilzkypi phụdvon nữfgiwoolqy ngưayilzkypi khávmcic sẽuqty cảihcum thấtvaoy đbwcoávmcing ghéqwdmt, nhưayilng Tôvfnk Thầhwphn lạirtwi cảihcum thấtvaoy côvfnktvaoy rấtvaot đbwcoávmcing thưayilơkvssng. Bạirtwn nópynmi xem mộrubpt ngưayilzkypi phụdvon nữfgiw ngay cảihcu quang minh chísxcynh đbwcoirtwi khổihcu sởfxtrchcechcenh yêfxtru cũqqpmng khôvfnkng đbwcoưayilathxc, cópynm thểqrej khôvfnkng đbwcoávmcing thưayilơkvssng sao?

Maybe: 29 tếvtzpt rồdvoni màoolq vẫirtwn khôvfnkng đbwcoưayilathxc nghỉottx, cộrubpng đbwcodvonng editor chúsxcyng tôvfnki thậirtwt đbwcoávmcing thưayilơkvssng, thậirtwt sựyagg rấtvaot đbwcoávmcing thưayilơkvssng màoolq....

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.