Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 890 : “Món quà” của Tô thiếu gia (18)

    trước sau   
Edit: Ngọufcxc Hârgetn

pmak Thầhqhhn khôpmakng nómzqyi gìbmhb chỉoevh nhìbmhbn chằzsrfm chằzsrfm Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe, côpmak ly hôpmakn…. Từgxib trêgtfln giấnibyy ly hôpmakn cómzqy thểjhvx nhìbmhbn ra đwbylưejbegtflc, chíageqnh làageq hai ngàageqy trưejbetolcc…. Hàageqn Kỳprhw muốiqxun kếzsrft hôpmakn, thờwvimi gian trưejbetolcc đwbylêgtflm khuya còmbdyn đwbylưejbea côpmaknibyy vềhnlt nhàageq… Đtyfuiềhnltu nàageqy đwbylnoqhi biểjhvxu cho chuyệrxaxn gìbmhb? Đtyfunoqhi biểjhvxu cho trong thờwvimi gian ngắxwdyn ngủnfjvi côpmak mấnibyt chồhyuzng cũhqhhng mấnibyt luôpmakn Hàageqn Kỳprhw….

pmak Thầhqhhn nghĩtyfubmhbnh hẳbmhbn làageq vui vẻrlmy, phụacol nữfcxiejbetolcm hoa giốiqxung nhưejbe Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe cuốiqxui cùprhwng bịejmf tấnibyt cảkxip đwbylàageqn ôpmakng vứjtmmt bỏrrcqageq chuyệrxaxn đwbylưejbeơsvzong nhiêgtfln.

Nhưejbeng khôpmakng biếzsrft tạnoqhi sao anh ta thấnibyy vẻrlmy mặmjidt Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbebmhbnh tĩtyfunh tựblsk nhiêgtfln nhưejbe vậsvzoy khi đwbyliqxui mặmjidt vớtolci vấnibyn đwbylhnlt củnfjva mìbmhbnh, trong lòmbdyng thoádhucng hiệrxaxn lêgtfln tưejbe vịejmf khôpmakng nómzqyi nêgtfln lờwvimi.

pmak Thầhqhhn cầhqhhm tấnibym thiệrxaxp mờwvimi nékcatm lêgtfln trêgtfln bàageqn cầhqhhm mộkdfrt lon bia lêgtfln mởlbcm ra uốiqxung mộkdfrt hớtolcp, khómzqye mắxwdyt lạnoqhi liếzsrfc qua tấnibym thiệrxaxp hồhyuzng chómzqyi mắxwdyt kia. Nhìbmhbn tấnibym hìbmhbnh côpmakrgetu chúnijv rểjhvx mớtolci trêgtfln tấnibym thiệrxaxp thìbmhb cảkxipm thấnibyy côpmakrgetu mớtolci nàageqy càageqng nhìbmhbn càageqng quen thuộkdfrc, dưejbewvimng nhưejbebmhbnh đwbylãfmfm từgxibng gặmjidp đwbylârgetu đwbylómzqy rồhyuzi.

pmak Thầhqhhn cau màageqy cốiqxu gắxwdyng nhớtolc lạnoqhi ngưejbewvimi kia làageq ai nhưejbeng lạnoqhi chẳbmhbng nhớtolc ra đwbylưejbegtflc, anh ta dùprhwng sứjtmmc cau màageqy quay đwbylhqhhu nhìbmhbn ngoàageqi cửzsrfa sổrlmy thìbmhb thấnibyy mộkdfrt khung ảkxipnh đwbylmjidt trêgtfln bàageqn tròmbdyn trong gómzqyc ban côpmakng, bêgtfln trong khung hìbmhbnh làageq Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbeageq mộkdfrt ngưejbewvimi đwbylàageqn ôpmakng, giârgety phúnijvt thấnibyy ngưejbewvimi đwbylàageqn ôpmakng kia, Tôpmak thầhqhhn lậsvzop tứjtmmc nhớtolc tớtolci đwbylómzqyageq ngưejbewvimi nàageqo…. An Nam! Chồhyuzng Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe!


Trong đwbylhqhhu Tôpmak Thầhqhhn thoádhucng hiệrxaxn luồhyuzng sádhucng, anh ta nghiêgtflng đwbylhqhhu nhìbmhbn lạnoqhi tấnibym hìbmhbnh côpmakrgetu mớtolci trêgtfln tấnibym thiệrxaxp cưejbetolci, đwbylkdfrt nhiêgtfln mởlbcm to hai mắxwdyt…..

Chẳbmhbng trádhucch mìbmhbnh cảkxipm thấnibyy giốiqxung, thìbmhb ra làageq…. Côpmakrgetu mớtolci nàageqy cómzqy bộkdfr dạnoqhng cựblskc kỳprhw giốiqxung An Nam! Chỉoevhmzqy đwbyliềhnltu mộkdfrt làageq mặmjidc đwbylhyuz đwbylàageqn ôpmakng, mộkdfrt làageq mặmjidc đwbylhyuz phụacol nữfcxi!

pmak Thầhqhhn tỉoevh mỉoevh đwbyliqxui chiếzsrfu hai tấnibym hìbmhbnh mộkdfrt lầhqhhn nữfcxia, càageqng thêgtflm khẳbmhbng đwbylejmfnh đwbylârgety chíageqnh làageqprhwng mộkdfrt ngưejbewvimi, vìbmhb vậsvzoy liềhnltn thốiqxut lêgtfln: “An Nam làageq con gádhuci?”

Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe thấnibyy Tôpmak Thầhqhhn rấnibyt bìbmhbnh tĩtyfunh, côpmakhqhhng rấnibyt bìbmhbnh tĩtyfunh, đwbylkdfrt nhiêgtfln nghe thấnibyy Tôpmak Thầhqhhn phun ra mộkdfrt cârgetu nhưejbe vậsvzoy đwbyládhucy mắxwdyt thoádhucng hiệrxaxn vẻrlmy kinh ngạnoqhc, sau đwbylómzqy nhìbmhbn hìbmhbnh mìbmhbnh vàageq An Nam đwbylmjidt trêgtfln bàageqn bêgtfln cạnoqhnh liềhnltn gậsvzot đwbylhqhhu, “Ừrxax.”

Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe đwbylơsvzon giảkxipn “Ừrxax” mộkdfrt tiếzsrfng khiếzsrfn đwbyládhucy lòmbdyng Tôpmak Thầhqhhn bịejmf chấnibyn đwbylkdfrng mãfmfmnh liệrxaxt, anh ta ngạnoqhc nhiêgtfln nhìbmhbn Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe, nómzqyi tiếzsrfp: “Hàageqn Kỳprhwageq An An… Trưejbetolcc giờwvim vẫjhvxn ởlbcm chung mộkdfrt chỗytzs?”

pmak Thầhqhhn khôpmakng chắxwdyc chắxwdyn lắxwdym đwbyldhucn.

Nhưejbeng Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe lạnoqhi khôpmakng nékcat trádhucnh tiếzsrfp tụacolc gậsvzot đwbylhqhhu, uốiqxung mộkdfrt ngụacolm bia mởlbcm miệrxaxng nómzqyi: “Ừrxax, Tiểjhvxu Nam vẫjhvxn luôpmakn thíageqch Hàageqn Kỳprhw.”

pmak Thầhqhhn sửzsrfng sốiqxut vàageq ngârgety ngẩpmakn, nómzqyi: “Vậsvzoy côpmakageqageqn Kỳprhw vốiqxun khôpmakng cómzqy nửzsrfa đwbyliểjhvxm quan hệrxax, vậsvzoy tạnoqhi sao côpmak khôpmakng nómzqyi cho tôpmaki?”

Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbetyfuu môpmaki, thoạnoqht nhìbmhbn cómzqy chúnijvt khôpmakng đwbyljhvx ýcqor: “Từgxib trưejbetolcc tớtolci nàageqy tôpmaki chưejbea từgxibng nómzqyi tôpmaki vàageqageqn Kỳprhwmzqy quan hệrxax!”

pmak Thầhqhhn cứjtmmng họufcxng.

pmak quảkxip thựblskc chưejbea từgxibng nómzqyi, từgxib đwbylhqhhu tớtolci cuốiqxui cũhqhhng làageq do chíageqnh bảkxipn thârgetn anh ta hiểjhvxu nhầhqhhm.

“Lầhqhhn đwbylómzqy…. Vìbmhb sao côpmakageqageqn Kỳprhw ăejben cơsvzom cùprhwng nhau?” Tôpmak Thầhqhhn chợgtflt dừgxibng lạnoqhi, giọufcxng nómzqyi cómzqy phầhqhhn do dựblsk: “Vìbmhb An Nam sao?”

“Ừrxax.” Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe gậsvzot đwbylhqhhu trảkxip lờwvimi dứjtmmt khoádhuct.

pmak Thầhqhhn khôpmakng nómzqyi gìbmhb nữfcxia, khôpmakng biếzsrft tạnoqhi sao nhưejbeng anh ta lạnoqhi cảkxipm thấnibyy târgetm tìbmhbnh rõpmakageqng rấnibyt bựblskc bộkdfri tốiqxui nay dưejbewvimng nhưejbe đwbylang tốiqxut dầhqhhn lêgtfln.

Mọufcxi ngưejbewvimi đwbylhnltu biếzsrft Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe đwbylãfmfm kếzsrft hôpmakn, nhưejbeng ai cũhqhhng khôpmakng thểjhvx nghĩtyfu tớtolci Trầhqhhn Uyểjhvxn Nhưejbe thếzsrfageq lạnoqhi gảkxip cho mộkdfrt ngưejbewvimi phụacol nữfcxi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.