Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 790 : Cưới em vì yêu, vì yêu anh cưới(8)
Côferk nówwff i, đariy ểxxii cho anh đariy i tìolbo m mộgdtn t hạemmr nh phútobc c mớzmxn i.
Anh đariy ãokng từhqgg ng khôferk ng biếaydd t cánbcd i gìolbo làmspw hạemmr nh phútobc c, đariy ợhxuz i đariy ếaydd n hôferk m nay mớzmxn i triệkgro t đariy ểxxii mấgbkd t đariy i, cũvvpj ng khôferk ng còywwk n cơcccm hộgdtn i nếaydd u giữosqu nữosqu a, anh mớzmxn i phánbcd t hiệkgro n, ngay từhqgg đariy ầgmwl u, chíuvls nh anh đariy ãokng phảgdtn n bộgdtn i hạemmr nh phútobc c củvkso a cảgdtn đariy ờmezn i mìolbo nh.
Mấgbkd t đariy i rồariy i, làmspw m sao tìolbo m cánbcd i mớzmxn i?
Thậolbo t ra anh muốkgro n nówwff i cho côferk biếaydd t, anh mấgbkd t tríuvls nhớzmxn , anh khôferk ng nhớzmxn rõcceu , anh khôferk ng phảgdtn i cốkgro tìolbo nh cùylye ng Giảgdtn n Thầgmwl n Hi trởolbo thàmspw nh ngưpazh ờmezn i yêyrje u, anh cũvvpj ng vìolbo côferk làmspw m rấgbkd t nhiềkqjr u, nhưpazh làmspw khôferk ng đariy ểxxii cho Giảgdtn n Thầgmwl n Hi nówwff i nhữosqu ng lờmezn i dèhqgg m pha côferk ởolbo trưpazh ờmezn ng, nhưpazh làmspw anh biếaydd t Giảgdtn n Thầgmwl n Hi mưpazh ớzmxn n ngưpazh ờmezn i đariy ụozcb ng côferk , anh thay côferk trảgdtn thùylye , tựaemg tay giếaydd t chếaydd t đariy ứzeqj a bérgkf củvkso a anh vàmspw Giảgdtn n Thầgmwl n Hi.
Anh càmspw ng muốkgro n quỳkkjs xuốkgro ng trưpazh ớzmxn c mặteff t côferk , xin côferk cứzeqj mắsjyc ng cứzeqj đariy ánbcd nh, nhưpazh ng đariy ừhqgg ng khôferk ng cầgmwl n anh.
Nhưpazh ng màmspw anh khôferk ng cówwff dũvvpj ng khíuvls đariy ểxxii làmspw m.
Thậolbo t ra cũvvpj ng do anh gieo giówwff gặteff t bảgdtn o, trêyrje n cánbcd i thếaydd giớzmxn i nàmspw y, khôferk ng ai đariy ợhxuz i ai, côferk đariy ãokng từhqgg ng cuồariy ng dạemmr i yêyrje u anh, làmspw do anh khôferk ng biếaydd t quýbnbp trọvwzd ng.
Lụozcb c Niệkgro m Ca cong mắsjyc t, nhìolbo n Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t, hỏbftp i: “Đliet ãokng chọvwzd n ngàmspw y kếaydd t hôferk n chưpazh a?”
Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t suy nghĩwacq mộgdtn t chútobc t, lắsjyc c đariy ầgmwl u mộgdtn t cánbcd i, nówwff i: “Còywwk n chưpazh a cówwff chọvwzd n ngàmspw y!”
“Gởolbo i cho anh mộgdtn t thiệkgro p, anh đariy i chútobc c mừhqgg ng em.” Thậolbo t ra Lụozcb c Niệkgro m Ca muốkgro n nhìolbo n xem khi côferk làmspw m côferk dâyeps u sẽeonp đariy ẹfjfm p nhưpazh thếaydd nàmspw o, dùylye sao cũvvpj ng khôferk ng còywwk n cơcccm hộgdtn i đariy ểxxii côferk làmspw m vợhxuz củvkso a mìolbo nh rồariy i.
“Đliet ưpazh ợhxuz c!” Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t cưpazh ờmezn i cưpazh ờmezn i, khôferk ng chútobc t do dựaemg đariy ồariy ng ýbnbp .
Lụozcb c Niệkgro m Ca khôferk ng lêyrje n tiếaydd ng.
Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t cũvvpj ng im lặteff ng.
Hai ngưpazh ờmezn i yêyrje n lặteff ng thậolbo t lâyeps u, Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t vừhqgg a đariy ịuvls nh lêyrje n tiếaydd ng nówwff i rờmezn i đariy i, Lụozcb c Niệkgro m Ca bấgbkd t ngờmezn nówwff i: “Mạemmr t Mạemmr t, chútobc ng ta cówwff thểxxii làmspw m bạemmr n khôferk ng?”
Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t hánbcd miệkgro ng, vừhqgg a đariy ịuvls nh trảgdtn lờmezn i, liềkqjr n nhìolbo n thấgbkd y trong gưpazh ơcccm ng xuấgbkd t hiệkgro n mộgdtn t bówwff ng ngưpazh ờmezn i, nghiễsjlc m nhiêyrje n chíuvls nh làmspw Lýbnbp Tìolbo nh Thâyeps m, ánbcd nh mắsjyc t nhìolbo n Lụozcb c Niệkgro m Ca mang theo phòywwk ng bịuvls , Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t khôferk ng nhịuvls n đariy ưpazh ợhxuz c liềkqjr n nởolbo nụozcb cưpazh ờmezn i, nhìolbo n Lụozcb c Niệkgro m Ca, nówwff i: “Chútobc ng ta vẫkqjr n nêyrje n làmspw m ngưpazh ờmezn i xa lạemmr thôferk i.”
Bởolbo i vìolbo côferk yêyrje u ngưpazh ờmezn i kia, anh ấgbkd y sẽeonp đariy ểxxii ýbnbp
Lụozcb c Niệkgro m Ca, anh đariy ãokng khôferk ng còywwk n tồariy n tạemmr i trong sinh mệkgro nh củvkso a côferk .
Nhưpazh vậolbo y, nhữosqu ng thứzeqj ảgdtn nh hưpazh ởolbo ng đariy ếaydd n sựaemg tồariy n tạemmr i trong sinh mệkgro nh củvkso a côferk , khôferk ng cầgmwl n phảgdtn i lưpazh u lạemmr i!
Nhưpazh vậolbo y, đariy ốkgro i vớzmxn i anh, đariy ốkgro i vớzmxn i côferk , đariy ềkqjr u tốkgro t!
Nếaydd u khôferk ng cánbcd ch nàmspw o nữosqu a yêyrje u, nếaydd u đariy ãokng từhqgg ng yêyrje u, vậolbo y thìolbo duy trìolbo hoặteff c cắsjyc t sạemmr ch thôferk i.
Gửbnbp i cho nhau nhữosqu ng lờmezn i chútobc c phútobc c tốkgro t đariy ẹfjfm p, sau đariy ówwff nhưpazh nhữosqu ng ngưpazh ờmezn i xa lạemmr !
Lụozcb c Niệkgro m Ca khôferk ng lêyrje n tiếaydd ng.
Ngưpazh ợhxuz c lạemmr i gưpazh ơcccm ng mặteff t Lýbnbp Tìolbo nh Thâyeps m ấgbkd p ánbcd p rấgbkd t nhiềkqjr u, cấgbkd t bưpazh ớzmxn c, chậolbo m rãokng i đariy i tớzmxn i bêyrje n ngưpazh ờmezn i Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t, nhẹfjfm nhàmspw ng vưpazh ơcccm n tay, ôferk m eo côferk , nghiêyrje ng đariy ầgmwl u, nówwff i nhỏbftp bêyrje n tai côferk : “Anh thắsjyc c mắsjyc c sao em đariy i lâyeps u nhưpazh vậolbo y, hówwff a ra làmspw gặteff p phảgdtn i ngưpazh ờmezn i quen?”
Lụozcb c Niệkgro m Ca nhìolbo n bówwff ng dánbcd ng củvkso a Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t vàmspw Lýbnbp Tìolbo nh Thâyeps m, hồariy i lâyeps u, mớzmxn i mởolbo miệkgro ng, trảgdtn lờmezn i mộgdtn t câyeps u: “Hẹfjfm n gặteff p lạemmr i.”
Cũvvpj ng khôferk ng gặteff p lạemmr i.
Lăliet ng Mạemmr t Mạemmr t nghe đariy ưpazh ợhxuz c câyeps u nàmspw y, cũvvpj ng khôferk ng cówwff gìolbo lưpazh u luyếaydd n, cùylye ng Lýbnbp Tìolbo nh Thâyeps m rờmezn i đariy i.
Bówwff ng lưpazh ng Lụozcb c Niệkgro m Ca côferk đariy ộgdtn c, trưpazh ớzmxn c sau duy trìolbo tưpazh thánbcd i im lặteff ng khôferk ng nhútobc c nhíuvls ch, ánbcd nh đariy èhqgg n hoàmspw ng hôferk n hắsjyc t lêyrje n mặteff t anh, làmspw m ngũvvpj quan củvkso a anh nổiqbn i lêyrje n vẻolbo thanh tútobc , chỉbrfa làmspw đariy ánbcd y mắsjyc t, hiệkgro n lêyrje n mộgdtn t tầgmwl ng sưpazh ơcccm ng mùylye mơcccm hồariy .
Anh đ
Mấ
Thậ
Anh cà
Như
Thậ
Lụ
Lă
“Gở
“Đ
Lụ
Lă
Hai ngư
Lă
Bở
Lụ
Như
Như
Nế
Gử
Lụ
Ngư
Lụ
Cũ
Lă
Bó
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.