Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 662 : Người đàn ông không nỡ quên (2)

    trước sau   
Lụgjffc Niệjbgxm Ca nhìehnkn mộyuapt chúytadt, liềxeban nhếomaxch môzvdqi, âmwslm hiểarorm lạinhsnh lùjysmng bậseeyt cưiznwzuuri, nhézwavt đteejiệjbgxn thoạinhsi di đteejyuapng củxrnta Giảomaxn Thầhcpyn Hi vàjbgxo tay côzvdq ta, âmwslm dưiznwơqziong quáuzpxi khíudiwjitzi: “Đrubuưiznwhlkvc rồrjoui, biếomaxt càjbgxi đteejjbgxt hệjbgx thốyygtng đteejmbstnh vịmbst rồrjoui!”

Tiềxebam thứmnjbc Giảomaxn Thầhcpyn Hi liềxeban cho rằsaejng Lụgjffc Niệjbgxm Ca đteejang tứmnjbc giậseeyn, côzvdq ta thậseeyt lâmwslu khôzvdqng cójitz gặjbgxp anh, côzvdq ta nghĩmwsljysmng anh tròoeyv chuyệjbgxn thậseeyt tốyygtt, khôzvdqng muốyygtn làjbgxm cho anh tứmnjbc giậseeyn, cho dùjysmjbgx ngưiznwzuuri xa lạinhsoffwng phảomaxi hòoeyva hoãuzfrn nójitzi chuyệjbgxn đteejôzvdqi câmwslu “Côzvdq khỏyygte khôzvdqng?” “Tôzvdqi rấzocut khỏyygte, anh thìehnk sao?” Côzvdq ta đteejãuzfr thấzocuy hàjbgxi lòoeyvng.

“Niệjbgxm Ca, anh đteejdbbrng tứmnjbc giậseeyn.” Giảomaxn Thầhcpyn Hi níudiwn mộyuapt hồrjoui, liềxeban nójitzi ra mộyuapt câmwslu nhưiznw vậseeyy: “Vềxeba sau em sẽyygt khôzvdqng thếomax nữdwpra.”

Ngưiznwhlkvc lạinhsi Lụgjffc Niệjbgxm Ca giốyygtng nhưiznwjbgx nghe đteejưiznwhlkvc mộyuapt tròoeyv đteejùjysma lốyygt bịmbstch, cưiznwzuuri tựujep giễuzfru, sau khi cưiznwzuuri xong, anh ta liềxeban nhìehnkn chằsaejm chằsaejm vàjbgxo Giảomaxn Thầhcpyn Hi, yêlrusn lặjbgxng màjbgxjitzi: “Tôzvdqi khôzvdqng tứmnjbc giậseeyn.”

Anh ta nójitzi làjbgx sựujep thậseeyt.

Anh ta khôzvdqng tứmnjbc giậseeyn.


Cho tớdxnqi bâmwsly giờzuur, thếomax gian vạinhsn vậseeyt cójitz thểaroromaxnh hưiznwuzfrng đteejếomaxn tâmwslm tìehnknh anh ta, chỉrywsjitz mộyuapt, côzvdqzocuy têlrusn Lămbstng Mạinhst Mạinhst, nhưiznwng côzvdq đteejãuzfr khôzvdqng còoeyvn nửhojja đteejiểarorm quan hệjbgx vớdxnqi anh ta.

Trừdbbrzvdq, ngưiznwzuuri nàjbgxo cũoffwng khôzvdqng kíudiwch đteejyuapng đteejưiznwhlkvc đteejếomaxn tâmwslm tìehnknh anh ta.

Anh ta giốyygtng nhưiznwjbgx khôzvdqng cójitzmwslm, khôzvdqng cójitz mừdbbrng rỡbbem khôzvdqng cójitz từdbbr bi.

Sốyygtng nhưiznw thếomax thậseeyt đteejáuzpxng buồrjoun.

Giảomaxn Thầhcpyn Hi nhìehnkn Lụgjffc Niệjbgxm Ca bìehnknh tĩmwslnh nhưiznw vậseeyy, côzvdq ta càjbgxng khẩjlthn trưiznwơqziong hơqzion, côzvdq ta cắmdvkn cắmdvkn môzvdqi dưiznwdxnqi, còoeyvn đteejang muốyygtn nójitzi chuyệjbgxn, ai ngờzuur Lụgjffc Niệjbgxm Ca liềxeban coi nhưiznwjbgx khôzvdqng cójitzzvdq ta, đteeji lưiznwdxnqt qua bêlrusn cạinhsnh ngưiznwzuuri côzvdq ta.

Giảomaxn Thầhcpyn Hi vưiznwơqzion tay bắmdvkt đteejưiznwhlkvc cáuzpxnh tay Lụgjffc Niệjbgxm Ca, Lụgjffc Niệjbgxm Ca khôzvdqng cójitz phảomaxn kháuzpxng, chỉrywsjbgx thâmwsln thểaror dừdbbrng lạinhsi, mắmdvkt cũoffwng khôzvdqng cójitz liếomaxc nhìehnkn côzvdq mộyuapt cáuzpxi, lạinhsnh lùjysmng nójitzi mộyuapt câmwslu: “Nếomaxu nhưiznwzvdq mởuzfr miệjbgxng khôzvdqng phảomaxi nójitzi, chúytadng ta ly hôzvdqn, thìehnk tốyygtt nhấzocut đteejdbbrng lãuzfrng phíudiw miệjbgxng lưiznwbbemi!”

Sau đteejójitz anh ta liềxeban bỏyygtqzioi Giảomaxn Thầhcpyn Hi, nhấzocut thờzuuri Giảomaxn Thầhcpyn Hi khôzvdqng đteejmnjbng vữdwprng, côzvdqoffwng khôzvdqng biếomaxt mìehnknh ra sao, trưiznwdxnqc mặjbgxt bỗmnjbng tốyygti sầhcpym, liềxeban ngãuzfr trêlrusn mặjbgxt đteejzocut, ngấzocut đteeji.

jitz ngưiznwzuuri thấzocuy đteejưiznwhlkvc, hốyygtt hoảomaxng kêlrusu mộyuapt câmwslu: “Cójitz ngưiznwzuuri tézwav bấzocut tỉrywsnh.”

ytadc nàjbgxy Lụgjffc Niệjbgxm Ca mớdxnqi khôzvdqng nhanh khôzvdqng chậseeym quay đteejhcpyu, nhìehnkn Giảomaxn Thầhcpyn Hi nằsaejm dưiznwdxnqi đteejzocut, trầhcpym mặjbgxc mộyuapt hồrjoui, anh ta lạinhsi đteejyuapt nhiêlrusn vẫuzfry tay vớdxnqi mộyuapt ngưiznwzuuri đteejang đteeji ngang qua, đteejưiznwa ra mộyuapt xấzocup tiềxeban, chỉryws chỉryws Giảomaxn Thầhcpyn Hi trêlrusn đteejzocut nójitzi: “Đrubuưiznwa côzvdqzocuy đteejếomaxn bệjbgxnh việjbgxn, sốyygt tiềxeban nàjbgxy toàjbgxn bộyuap vềxeba cậseeyu.”

Ngưiznwzuuri nọtuvp thấzocuy mộyuapt chuyệjbgxn thoảomaxi máuzpxi nhưiznw vậseeyy màjbgx đteejưiznwhlkvc nhiềxebau tiềxeban, nhấzocut thờzuuri làjbgxm khôzvdqng biếomaxt mệjbgxt, ôzvdqm lấzocuy Giảomaxn Thầhcpyn Hi, lấzocuy tiềxeban, rồrjoui rờzuuri đteeji.

Sau đteejójitz Lụgjffc Niệjbgxm Ca liềxeban trởuzfr vềxebaoeyvng bạinhsc, cũoffwng khôzvdqng biếomaxt cáuzpxi duyêlrusn cớdxnqjbgxo, Lụgjffc Niệjbgxm Ca luôzvdqn luôzvdqn thua nhiềxebau lầhcpyn nhưiznw vậseeyy, cuốyygti cùjysmng bắmdvkt đteejhcpyu thắmdvkng.

Nhữdwprng ngưiznwzuuri ởuzfr chỗmnjb đteejáuzpxnh bàjbgxi vớdxnqi anh ta, cójitz mộyuapt ngưiznwzuuri thua thảomaxm nhấzocut, nhưiznwng khôzvdqng cójitz nửhojja đteejiểarorm lo âmwslu, áuzpxnh mắmdvkt láuzpxo liếomaxc hạinhs tiềxeban xuốyygtng.

Lụgjffc Niệjbgxm Ca cưiznwzuuri lạinhsnh mởuzfr miệjbgxng, nójitzi: “Anh cójitz nhiềxebau tiềxeban nhưiznw vậseeyy khôzvdqng?”

Ngưiznwzuuri nọtuvpiznwzuuri ha ha, nójitzi: “Lụgjffc tiêlrusn sinh làjbgx đteejang xem thưiznwzuurng tôzvdqi sao? Đrubudbbrng nójitzi sốyygt tiềxeban nàjbgxy, cho dùjysm gấzocup mưiznwzuuri lầhcpyn, tôzvdqi cũoffwng cójitz đteejzocuy!”

“Thậseeyt sao?” Lụgjffc Niệjbgxm Ca khôzvdqng chúytadt đteejaror ýgjff trảomax lờzuuri mộyuapt câmwslu, rồrjoui ngậseeym miệjbgxng, tiếomaxp tụgjffc húytadt thuốyygtc, đteejáuzpxnh bàjbgxi.

Ngưiznwzuuri nọtuvp cảomaxm thấzocuy trong lờzuuri củxrnta Lụgjffc Niệjbgxm Ca cójitz chúytadt châmwslm chọtuvpc, liềxeban khôzvdqng cam lòoeyvng bĩmwslu môzvdqi, nójitzi tiếomaxp: “Trong tay tôzvdqi cójitz mộyuapt ngàjbgxn vạinhsn đteejâmwslu rồrjoui, mộyuapt cáuzpxi mạinhsng đteejsjhhi lấzocuy!”

jitz ngưiznwzuuri tòoeyvoeyv, hỏyygti thămbstm: “Chuyệjbgxn gìehnk xảomaxy ra?”

qzioi nàjbgxy chơqzioi bàjbgxi đteejxebau làjbgx bấzocut chấzocup pháuzpxp luậseeyt, cáuzpxi chuyệjbgxn thấzocut đteejmnjbc gìehnkoffwng cójitz thểarorjbgxm hếomaxt, cho nêlrusn ngưiznwzuuri ởuzfrqzioi nàjbgxy cũoffwng khôzvdqng che giấzocuu, liềxeban trựujepc tiếomaxp nójitzi: “Mưiznwhlkvn giếomaxt ngưiznwzuuri chứmnjb sao.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.