Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 651 : Thích hai người (1)

    trước sau   
Giảzvbkn Thầadwdn Hi vừzvdza nódqnwi, vừzvdza lôxvcdi đbfdziệawumn thoạmtvvi di đbfdzagexng ra, vừzvdza đbfdzojdsnh gọpbvti đbfdzi, bỗehdzng dưarrcng côxvcd ta dừzvdzng lạmtvvi, “Khôxvcdng đbfdzưarrczvdzc, khôxvcdng đbfdzưarrczvdzc, bâdktsy giờaeskctfu buổbrrci tốeoeti, ngưarrcaeski ta códqnw lẽcyvd đbfdzang làctfum gìigxx đbfdzódqnw!”

Tay Lýaowoigxxnh Thâdktsm nắupwlm chặakcit thàctfunh quyềqfsmn, dùtpfsng sứvndec, môxvcdi củgbnua anh mípsndm chặakcit nhìigxxn chằbfdzm chằbfdzm Giảzvbkn Thầadwdn Hi bằbfdzng áctfunh mắupwlt rétpfst lạmtvvnh thấriqiu xưarrcơdqnwng.

Quảzvbkn lýaowo quầadwdy rưarrczvdzu “Bódqnwng đbfdzêxetcm” vộagexi vàctfung chạmtvvy đbfdzếupwln, thấriqiy cảzvbknh tưarrczvdzng nhưarrc vậnnbhy, cúbswei đbfdzadwdu áctfuy náctfuy: “Cáctfuc vịojds thiếupwlu gia, ngạmtvvi quáctfu, bâdktsy giờaeskxvcdi liềqfsmn mang Giảzvbkn tiểdglfu thưarrc đbfdzi.”

Sau đbfdzódqnw, vẫmxlfy vẫmxlfy tay, bảzvbko bảzvbko vệawum nhanh chódqnwng rờaeski đbfdzi.

aowoigxxnh Thâdktsm đbfdzagext nhiêxetcn mởrjnm miệawumng: “Khoan đbfdzãrdge!” Nódqnwi xong anh bưarrcqdbsc đbfdzếupwln chỗehdz Giảzvbkn Thầadwdn Hi, sau đbfdzódqnwarrcơdqnwn tay kétpfso lấriqiy côxvcd ta, nódqnwi vớqdbsi bảzvbko vệawum: “Cáctfuc ngưarrcaeski lui ra hếupwlt đbfdzi, Giảzvbkn tiểdglfu thưarrc, chúbsweng ta cầadwdn nódqnwi chuyệawumn.”

aowoigxxnh Thâdktsm khôxvcdng quan tâdktsm mọpbvti ngưarrcaeski nhìigxxn mìigxxnh chăxdodm chúbswe, xoay ngưarrcaeski lôxvcdi Giảzvbkn Thầadwdn Hi quay trởrjnm vềqfsm phòqdbsng.


Giảzvbkn Thầadwdn Hi khôxvcdng códqnw sứvndec lựgejec, mặakcic Lýaowoigxxnh Thâdktsm kétpfso đbfdzi, trong miệawumng còqdbsn lẩvhltm bẩvhltm mắupwlng: “Niệawumm Ca, Niệawumm Ca, anh làctfu ngưarrcaeski đbfdzàctfun ôxvcdng khôxvcdng códqnwarrcơdqnwng tâdktsm, em yêxetcu anh nhưarrc vậnnbhy, anh yêxetcu em mộagext lầadwdn, anh sẽcyvd chếupwlt sao? Sẽcyvd chếupwlt sao?”

“Lăxdodng Mạmtvvt Mạmtvvt thìigxx đbfdzưarrczvdzc sao? Anh yêxetcu côxvcd ta nhiềqfsmu năxdodm nhưarrc vậnnbhy, anh khôxvcdng thấriqiy mệawumt sao? Anh yêxetcu mộagext mìigxxnh em, yêxetcu mộagext mìigxxnh em códqnw đbfdzưarrczvdzc khôxvcdng?”

“Anh làctfum sao códqnw thểdglf tuyệawumt tìigxxnh vớqdbsi em nhưarrc vậnnbhy, em làctfu vợzvdz củgbnua anh, em mớqdbsi làctfu vợzvdz củgbnua anh màctfu.”

xvcd Thầadwdn vàctfu Tầadwdn Tháctfunh thấriqiy tìigxxnh cảzvbknh nàctfuy, módqnwc tiềqfsmn đbfdzưarrca cho quảzvbkn lýaowo đbfdzmtvvi sảzvbknh, vộagexi vàctfung đbfdzuổbrrci theo.

Đarrczvdzi hai ngưarrcaeski đbfdzuổbrrci theo đbfdzếupwln phòqdbsng, liềqfsmn thấriqiy Lýaowoigxxnh Thâdktsm vứvndet Giảzvbkn Thầadwdn Hi trêxetcn ghếupwl salon, anh đbfdzvndeng cạmtvvnh ghếupwl salon, từzvdz trêxetcn cao nhìigxxn xuốeoetng côxvcdctfui, bêxetcn môxvcdi nởrjnm nụojdsarrcaeski nhạmtvvt, gọpbvtn gàctfung dứvndet khoáctfut hỏsqjxi: “Côxvcd vừzvdza nódqnwi ai mang Lăxdodng Mạmtvvt Mạmtvvt bỏsqjx trốeoetn?”

Đarrcadwdu Giảzvbkn Thầadwdn Hi choáctfung váctfung, mởrjnm miệawumng mắupwlng chửdglfi, ngẩvhltng đbfdzadwdu lêxetcn nhìigxxn, loáctfung thoáctfung thấriqiy trưarrcqdbsc mặakcit mìigxxnh códqnw mộagext ngưarrcaeski đbfdzang đbfdzvndeng, bộagexctfung củgbnua anh códqnw chúbswet hoảzvbkng hốeoett, côxvcd ta giơdqnw tay lêxetcn dụojdsi dụojdsi mắupwlt, sau đbfdzódqnw pháctfut hiệawumn ngưarrcaeski đbfdzvndeng trưarrcqdbsc mặakcit côxvcd ta càctfung trởrjnmxetcn rõnjtuctfung hơdqnwn.

Mặakcit mũezghi sáctfung sủgbnua, nụojdsarrcaeski trong sáctfung.

ctfu Lụojdsc Niệawumm Ca côxvcdxetcu sâdktsu sắupwlc.

xvcdtpfsng hếupwlt sứvndec lựgejec chốeoetng tay đbfdzvndeng dậnnbhy, lảzvbko đbfdzzvbko bưarrcqdbsc đbfdzếupwln chỗehdzaowoigxxnh Thâdktsm, giơdqnw tay lêxetcn, muốeoetn sờaeskxetcn mặakcit ngưarrcaeski đbfdzàctfun ôxvcdng, trong miệawumng khôxvcdng ngừzvdzng gọpbvti têxetcn Lụojdsc Niệawumm Ca.

Tay củgbnua côxvcd ta còqdbsn chưarrca chạmtvvm đbfdzếupwln mặakcit Lýaowoigxxnh Thâdktsm, liềqfsmn bịojdsaowoigxxnh Thâdktsm giơdqnw tay lêxetcn bắupwlt lấriqiy cổbrrc tay côxvcd ta, dùtpfsng sứvndec nắupwlm, anh nhìigxxn chằbfdzm chằbfdzm áctfunh mắupwlt mêxetc say củgbnua côxvcd ta, trong mắupwlt ẩvhltn giấriqiu sáctfut ýaowo, hung hăxdodng mang Giảzvbkn Thầadwdn Hi đbfdzếupwln ghếupwl salon, vưarrcơdqnwn tay lấriqiy chai nưarrcqdbsc đbfdzáctfu trêxetcn bàctfun, đbfdzbrrcxetcn đbfdzadwdu Giảzvbkn Thầadwdn Hi.

Giảzvbkn Thầadwdn Hi lắupwlc đbfdzadwdu, giãrdgey giụojdsa lung tung, vừzvdza lêxetcn tiếupwlng, nưarrcqdbsc liềqfsmn chui vàctfuo trong cổbrrc họpbvtng, làctfum côxvcd ta ho khan, cuốeoeti cùtpfsng đbfdzàctfunh ngậnnbhm chặakcit miệawumng, pháctfut ra âdktsm thanh ừzvdzm ừzvdzm.

aowoigxxnh Thâdktsm ấriqin đbfdzadwdu côxvcd ta, khôxvcdng nódqnwi lờaeski nàctfuo.

Đarrczvdzi đbfdzếupwln khi Giảzvbkn Thầadwdn Hi đbfdzàctfung hoàctfung lạmtvvi, Lýaowoigxxnh Thâdktsm mớqdbsi nétpfsm chai nưarrcqdbsc, đbfdzvndeng dậnnbhy, mắupwlt nhìigxxn xuốeoetng Giảzvbkn Thầadwdn Hi, lạmtvvnh lùtpfsng hỏsqjxi: “Bâdktsy giờaesk đbfdzãrdge tỉohhhnh táctfuo chưarrca?”

Giảzvbkn Thầadwdn Hi bịojds đbfdzbrrcarrcqdbsc lạmtvvnh, tỉohhhnh rưarrczvdzu hơdqnwn phâdktsn nửdglfa, nghe đbfdzưarrczvdzc giọpbvtng nódqnwi củgbnua Lýaowoigxxnh Thâdktsm, trong lòqdbsng hoảzvbkng sợzvdz, sau đbfdzódqnw thấriqiy bảzvbkn thâdktsn mìigxxnh đbfdzang ởrjnm trong mộagext gian phòqdbsng, ngay sau đbfdzódqnw nghĩbtvp đbfdzếupwln mìigxxnh vừzvdza hồrkwf ngôxvcdn loạmtvvn ngữagexdqnwi vớqdbsi Lýaowoigxxnh Thâdktsm nhiềqfsmu nhưarrc vậnnbhy, sắupwlc mặakcit lậnnbhp tứvndec trởrjnmxetcn trắupwlng bệawumch, mípsndm chặakcit môxvcdi, khôxvcdng lêxetcn tiếupwlng

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.