Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 649 : Rút lui khỏi làng giải trí (29)

    trước sau   
“Lụaglhc Niệprstm Ca, anh đqnktang nóqnkti tôgxaci cóqnkt bệprstnh thầsjsnn kinh sao?” Giảbfrxn Thầsjsnn Hi cầsjsnm đqnktiệprstn thoạmycri di đqnktwzlmng, âpaqxm giọefwcng nóqnkti tứtvqkc giậlkvbn hôgxac: “Anh dákpktm làmmlum khôgxacng dákpktm nhậlkvbn, Lụaglhc Niệprstm Ca, tôgxaci thậlkvbt sựeeqa coi thưhzwxhzwxng anh, anh đqnktmgzkng cho làmmlugxaci khôgxacng biếpzpft anhi Vâpaqxn Nam, sau đqnktóqnktmrxpng Mạmycrt Mạmycrt cũgilrng đqnkti Vâpaqxn Nam theo anh!”

Lụaglhc Niệprstm Ca míehoym môgxaci, nghe giọefwcng củhzwxa Giảbfrxn Thầsjsnn Hi, khôgxacng hềnilf giốyghrng nhưhzwxgxac duyêfbojn vôgxac cớtvqk la lốyghri om sòxglam, ákpktnh mắyfyat anh ta trầsjsnm xuôgxacng, chẳragrng lẽewcnmmluo lúpdotc nàmmluy Lămrxpng Mạmycrt Mạmycrt cũgilrng ởagkxpaqxn Nam?

Nhấyfyat thờhzwxi liềnilfn nghĩdhtggilrng khôgxacng cóqnkt nghĩdhtg đqnktãysmcpdotp đqnktiệprstn thoạmycri.

Giảbfrxn Thầsjsnn Hi nghe trong loa cóqnkt từmgzkng tiếpzpfng túpdott túpdott túpdott, tứtvqkc giậlkvbn toàmmlun thâpaqxn run lêfbojn.

Sau khi Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm rờhzwxi khỏragri biệprstt thựeeqa củhzwxa Lụaglhc Niệprstm Ca, liềnilfn gọefwci đqnktiệprstn thoạmycri tớtvqki sâpaqxn bay, biếpzpft đqnktưhzwxmrxpc Lămrxpng Mạmycrt Mạmycrt ngồpaqxi mákpkty bay đqnkti Vâpaqxn Nam.

gxaclqntmmluy thậlkvbt sựeeqammluqnkt thểkcyq chạmycry, lậlkvbp tứtvqkc chạmycry tớtvqki ngàmmlun dậlkvbm!


wuqpmycrnh Thâpaqxm giậlkvbn đqnktếpzpfn nghiếpzpfn rămrxpng, móqnktc đqnktiệprstn thoạmycri di đqnktwzlmng ra, đqnktiệprstn thoạmycri cho Tôgxac Thầsjsnn: “Cậlkvbu đqnktang ởagkx đqnktâpaqxu?”

gxac Thầsjsnn vàmmlu Tầsjsnn Thákpktnh đqnktang ởagkx quákpktn bar “Bóqnktng đqnktêfbojm” tầsjsnm hoan, chơgxaci đqnktang vui, nhậlkvbn đqnktưhzwxmrxpc đqnktiệprstn thoạmycri củhzwxa Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm, lậlkvbp tứtvqkc nhiệprstt tìmycrnh mởagkx miệprstng khákpktc thưhzwxhzwxng: “Bóqnktng đqnktêfbojm chứtvqk đqnktâpaqxu, tớtvqki đqnktâpaqxy khôgxacng?”

Áuygnnh mắyfyat Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm lóqnkte lêfbojn, nghĩdhtg tớtvqki trong đqnktiệprstn thoạmycri cũgilrng khôgxacng nóqnkti rõmidl đqnktưhzwxmrxpc, vìmycr vậlkvby liềnilfn quay ngưhzwxmrxpc đqnktsjsnu xe, đqnkti thẳragrng tớtvqki quákpktn bar.” Bóqnktng đqnktêfbojm“.

pdotc đqnktếpzpfn nơgxaci, Tôgxac Thầsjsnn vàmmlu Tầsjsnn Thákpktnh đqnktang cùpxkfng mấyfyay côgxackpkti chơgxaci đqnktkpktn sốyghr, thấyfyay cửragra mởagkx ra, Tôgxac Thầsjsnn vàmmlu Tầsjsnn Thákpktnh lậlkvbp tứtvqkc ngẩpdiung đqnktsjsnu, thấyfyay Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm, Tôgxac Thầsjsnn lậlkvbp tứtvqkc vẫxebgy tay, chàmmluo hỏragri: “Tớtvqki rồpaqxi?”

wuqpmycrnh Thâpaqxm mặvofyt khôgxacng vẻyodfmycr đqnkti tớtvqki, cũgilrng khôgxacng thèzkohm nhìmycrn mấyfyay côgxackpkti kia, tìmycrm mộwzlmt chỗovsh ngồpaqxi ởagkx xa ngồpaqxi xuốyghrng, cau màmmluy nóqnkti: “Kêfboju phụaglh nữhzwx ra ngoàmmlui!”

Tầsjsnn Thákpktnh nhìmycrn nélqntt mặvofyt Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm, cũgilrng biếpzpft nhấyfyat đqnktefpgnh làmmlu anh cóqnkt chuyệprstn, đqnktem đqnktpdiuy ngưhzwxhzwxi phụaglh nữhzwx trong ngựeeqac mìmycrnh ra, phủhzwxi quầsjsnn ákpkto, nóqnkti: “Nghe khôgxacng, kêfboju mấyfyay ngưhzwxhzwxi ra ngoàmmlui!”

Mấyfyay côgxackpkti kia mang vẻyodf khôgxacng muốyghrn, nhưhzwxng vẫxebgn đqnkttvqkng lêfbojn, kìmycrzkoho mèzkoh nheo ra ngoàmmlui.

fbojn trong phòxglang yêfbojn lặvofyng mộwzlmt chúpdott.

pdotc nàmmluy Tôgxac Thầsjsnn mớtvqki lêfbojn tiếpzpfng: “Nóqnkti đqnkti.”

wuqpmycrnh Thâpaqxm chậlkvbm rãysmci tựeeqaa ởagkx trêfbojn ghếpzpf sa lon, giọefwcng đqnktiệprstu bìmycrnh tĩdhtgnh: “Lămrxpng Mạmycrt Mạmycrt chạmycry, chạmycry đqnkti Vâpaqxn Nam rồpaqxi, hiệprstn tạmycri liêfbojn lạmycrc ngưhzwxhzwxi, tìmycrm côgxacyfyay vềnilf.”

“Vâpaqxn Nam?” Tầsjsnn Thákpktnh nhậlkvbn lờhzwxi: “Đragróqnkt khôgxacng phảbfrxi làmmlu thàmmlunh phốyghr X, sợmrxpmycrm ra đqnktưhzwxmrxpc sẽewcnqnkt chúpdott tốyghrn thờhzwxi gian, bâpaqxy giờhzwxmycrnh sẽewcn gọefwci đqnktiệprstn thoạmycri cho Tịefpgch Giảbfrxn Cậlkvbn, vậlkvbn dụaglhng bộwzlm đqnktwzlmi tìmycrm ra nhanh hơgxacn!”

wuqpmycrnh Thâpaqxm gậlkvbt đqnktsjsnu mộwzlmt cákpkti, lạmycri suy nghĩdhtg mộwzlmt chúpdott, nóqnkti: “Tôgxac Thầsjsnn, khôgxacng thểkcyq đqnktem toàmmlun bộwzlm hi vọefwcng cho bộwzlm đqnktwzlmi, Bạmycrc Đragrếpzpfgilrng khôgxacng cóqnkt ngưhzwxhzwxi ởagkxpaqxn Nam sao? Nghĩdhtg biệprstn phákpktp đqnktkcyq cho bọefwcn họefwc vậlkvbn dụaglhng thếpzpf lựeeqac hắyfyac đqnktmycro tìmycrm mộwzlmt chúpdott!”

gxac Thầsjsnn trầsjsnm mặvofyc mộwzlmt hồpaqxi, mớtvqki mởagkx miệprstng nóqnkti: “Biếpzpft rồpaqxi, bọefwcn mìmycrnh sẽewcn đqnkti gọefwci đqnktiệprstn phâpaqxn phóqnkt.”

wuqpmycrnh Thâpaqxm khôgxacng cóqnktqnkti chuyệprstn, trầsjsnm tưhzwx thậlkvbt lâpaqxu, mớtvqki lạmycri mởagkx miệprstng nóqnkti: “Cóqnkt tin tứtvqkc, trưhzwxtvqkc tiêfbojn cho mìmycrnh biếpzpft!”

Hiệprstn tạmycri Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm cóqnkt chuyệprstn phảbfrxi giảbfrxi quyếpzpft, Tôgxac Thầsjsnn vàmmlu Tầsjsnn Thákpktnh cũgilrng khôgxacng thểkcyqagkx chỗovshmmluy ămrxpn chơgxaci đqnktàmmlung đqnktiếpzpfm, húpdott mộwzlmt đqnktiếpzpfu thuốyghrc, cẩpdiun thậlkvbn hỏragri Lýwuqpmycrnh Thâpaqxm sựeeqa việprstc ra sao, sau khi nghe xong, liềnilfn gọefwci phụaglhc vụaglh thanh toákpktn.

Ba ngưhzwxhzwxi từmgzk trong phòxglang bao ra ngoàmmlui, dọefwcc theo cầsjsnu thang, đqnkti xuốyghrng lầsjsnu mọefwct, đqnktâpaqxm vàmmluo mộwzlmt ngưhzwxhzwxi phụaglh nữhzwx đqnkti tớtvqki, côgxac ta uốyghrng say, nélqntt mặvofyt hớtvqkn hởagkx, lung la đqnkti còxglan khôgxacng vữhzwxng, suýwuqpt nữhzwxa đqnktaglhng vàmmluo ngưhzwxhzwxi Tôgxac Thầsjsnn.

gxac Thầsjsnn ghélqntt bỏragrlqnt trákpktnh, liềnilfn ngẩpdiung đqnktsjsnu lêfbojn, cảbfrxm thấyfyay ngưhzwxhzwxi phụaglh nữhzwx say cóqnkt chúpdott quen mắyfyat, mộwzlmt lákpktt sau, mớtvqki nhớtvqk tớtvqki, đqnktâpaqxy làmmlu Giảbfrxn Thầsjsnn Hi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.