Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Chương 649 : Rút lui khỏi làng giải trí (29)
“Lụaglh c Niệprst m Ca, anh đqnkt ang nóqnkt i tôgxac i cóqnkt bệprst nh thầsjsn n kinh sao?” Giảbfrx n Thầsjsn n Hi cầsjsn m đqnkt iệprst n thoạmycr i di đqnkt ộwzlm ng, âpaqx m giọefwc ng nóqnkt i tứtvqk c giậlkvb n hôgxac : “Anh dákpkt m làmmlu m khôgxac ng dákpkt m nhậlkvb n, Lụaglh c Niệprst m Ca, tôgxac i thậlkvb t sựeeqa coi thưhzwx ờhzwx ng anh, anh đqnkt ừmgzk ng cho làmmlu tôgxac i khôgxac ng biếpzpf t anhi Vâpaqx n Nam, sau đqnkt óqnkt Lămrxp ng Mạmycr t Mạmycr t cũgilr ng đqnkt i Vâpaqx n Nam theo anh!”
Lụaglh c Niệprst m Ca míehoy m môgxac i, nghe giọefwc ng củhzwx a Giảbfrx n Thầsjsn n Hi, khôgxac ng hềnilf giốyghr ng nhưhzwx vôgxac duyêfboj n vôgxac cớtvqk la lốyghr i om sòxgla m, ákpkt nh mắyfya t anh ta trầsjsn m xuôgxac ng, chẳragr ng lẽewcn vàmmlu o lúpdot c nàmmlu y Lămrxp ng Mạmycr t Mạmycr t cũgilr ng ởagkx Vâpaqx n Nam?
Nhấyfya t thờhzwx i liềnilf n nghĩdhtg cũgilr ng khôgxac ng cóqnkt nghĩdhtg đqnkt ãysmc cúpdot p đqnkt iệprst n thoạmycr i.
Giảbfrx n Thầsjsn n Hi nghe trong loa cóqnkt từmgzk ng tiếpzpf ng túpdot t túpdot t túpdot t, tứtvqk c giậlkvb n toàmmlu n thâpaqx n run lêfboj n.
Sau khi Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m rờhzwx i khỏragr i biệprst t thựeeqa củhzwx a Lụaglh c Niệprst m Ca, liềnilf n gọefwc i đqnkt iệprst n thoạmycr i tớtvqk i sâpaqx n bay, biếpzpf t đqnkt ưhzwx ợmrxp c Lămrxp ng Mạmycr t Mạmycr t ngồpaqx i mákpkt y bay đqnkt i Vâpaqx n Nam.
Côgxac bélqnt nàmmlu y thậlkvb t sựeeqa làmmlu cóqnkt thểkcyq chạmycr y, lậlkvb p tứtvqk c chạmycr y tớtvqk i ngàmmlu n dậlkvb m!
Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m giậlkvb n đqnkt ếpzpf n nghiếpzpf n rămrxp ng, móqnkt c đqnkt iệprst n thoạmycr i di đqnkt ộwzlm ng ra, đqnkt iệprst n thoạmycr i cho Tôgxac Thầsjsn n: “Cậlkvb u đqnkt ang ởagkx đqnkt âpaqx u?”
Tôgxac Thầsjsn n vàmmlu Tầsjsn n Thákpkt nh đqnkt ang ởagkx quákpkt n bar “Bóqnkt ng đqnkt êfboj m” tầsjsn m hoan, chơgxac i đqnkt ang vui, nhậlkvb n đqnkt ưhzwx ợmrxp c đqnkt iệprst n thoạmycr i củhzwx a Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m, lậlkvb p tứtvqk c nhiệprst t tìmycr nh mởagkx miệprst ng khákpkt c thưhzwx ờhzwx ng: “Bóqnkt ng đqnkt êfboj m chứtvqk đqnkt âpaqx u, tớtvqk i đqnkt âpaqx y khôgxac ng?”
Áuygn nh mắyfya t Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m lóqnkt e lêfboj n, nghĩdhtg tớtvqk i trong đqnkt iệprst n thoạmycr i cũgilr ng khôgxac ng nóqnkt i rõmidl đqnkt ưhzwx ợmrxp c, vìmycr vậlkvb y liềnilf n quay ngưhzwx ợmrxp c đqnkt ầsjsn u xe, đqnkt i thẳragr ng tớtvqk i quákpkt n bar.” Bóqnkt ng đqnkt êfboj m“.
Lúpdot c đqnkt ếpzpf n nơgxac i, Tôgxac Thầsjsn n vàmmlu Tầsjsn n Thákpkt nh đqnkt ang cùpxkf ng mấyfya y côgxac gákpkt i chơgxac i đqnkt oákpkt n sốyghr , thấyfya y cửragr a mởagkx ra, Tôgxac Thầsjsn n vàmmlu Tầsjsn n Thákpkt nh lậlkvb p tứtvqk c ngẩpdiu ng đqnkt ầsjsn u, thấyfya y Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m, Tôgxac Thầsjsn n lậlkvb p tứtvqk c vẫxebg y tay, chàmmlu o hỏragr i: “Tớtvqk i rồpaqx i?”
Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m mặvofy t khôgxac ng vẻyodf gìmycr đqnkt i tớtvqk i, cũgilr ng khôgxac ng thèzkoh m nhìmycr n mấyfya y côgxac gákpkt i kia, tìmycr m mộwzlm t chỗovsh ngồpaqx i ởagkx xa ngồpaqx i xuốyghr ng, cau màmmlu y nóqnkt i: “Kêfboj u phụaglh nữhzwx ra ngoàmmlu i!”
Tầsjsn n Thákpkt nh nhìmycr n nélqnt t mặvofy t Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m, cũgilr ng biếpzpf t nhấyfya t đqnkt ịefpg nh làmmlu anh cóqnkt chuyệprst n, đqnkt em đqnkt ẩpdiu y ngưhzwx ờhzwx i phụaglh nữhzwx trong ngựeeqa c mìmycr nh ra, phủhzwx i quầsjsn n ákpkt o, nóqnkt i: “Nghe khôgxac ng, kêfboj u mấyfya y ngưhzwx ờhzwx i ra ngoàmmlu i!”
Mấyfya y côgxac gákpkt i kia mang vẻyodf khôgxac ng muốyghr n, nhưhzwx ng vẫxebg n đqnkt ứtvqk ng lêfboj n, kìmycr kèzkoh o mèzkoh nheo ra ngoàmmlu i.
Bêfboj n trong phòxgla ng yêfboj n lặvofy ng mộwzlm t chúpdot t.
Lúpdot c nàmmlu y Tôgxac Thầsjsn n mớtvqk i lêfboj n tiếpzpf ng: “Nóqnkt i đqnkt i.”
Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m chậlkvb m rãysmc i tựeeqa a ởagkx trêfboj n ghếpzpf sa lon, giọefwc ng đqnkt iệprst u bìmycr nh tĩdhtg nh: “Lămrxp ng Mạmycr t Mạmycr t chạmycr y, chạmycr y đqnkt i Vâpaqx n Nam rồpaqx i, hiệprst n tạmycr i liêfboj n lạmycr c ngưhzwx ờhzwx i, tìmycr m côgxac ấyfya y vềnilf .”
“Vâpaqx n Nam?” Tầsjsn n Thákpkt nh nhậlkvb n lờhzwx i: “Đragr óqnkt khôgxac ng phảbfrx i làmmlu thàmmlu nh phốyghr X, sợmrxp tìmycr m ra đqnkt ưhzwx ợmrxp c sẽewcn cóqnkt chúpdot t tốyghr n thờhzwx i gian, bâpaqx y giờhzwx mìmycr nh sẽewcn gọefwc i đqnkt iệprst n thoạmycr i cho Tịefpg ch Giảbfrx n Cậlkvb n, vậlkvb n dụaglh ng bộwzlm đqnkt ộwzlm i tìmycr m ra nhanh hơgxac n!”
Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m gậlkvb t đqnkt ầsjsn u mộwzlm t cákpkt i, lạmycr i suy nghĩdhtg mộwzlm t chúpdot t, nóqnkt i: “Tôgxac Thầsjsn n, khôgxac ng thểkcyq đqnkt em toàmmlu n bộwzlm hi vọefwc ng cho bộwzlm đqnkt ộwzlm i, Bạmycr c Đragr ếpzpf cũgilr ng khôgxac ng cóqnkt ngưhzwx ờhzwx i ởagkx Vâpaqx n Nam sao? Nghĩdhtg biệprst n phákpkt p đqnkt ểkcyq cho bọefwc n họefwc vậlkvb n dụaglh ng thếpzpf lựeeqa c hắyfya c đqnkt ạmycr o tìmycr m mộwzlm t chúpdot t!”
Tôgxac Thầsjsn n trầsjsn m mặvofy c mộwzlm t hồpaqx i, mớtvqk i mởagkx miệprst ng nóqnkt i: “Biếpzpf t rồpaqx i, bọefwc n mìmycr nh sẽewcn đqnkt i gọefwc i đqnkt iệprst n phâpaqx n phóqnkt .”
Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m khôgxac ng cóqnkt nóqnkt i chuyệprst n, trầsjsn m tưhzwx thậlkvb t lâpaqx u, mớtvqk i lạmycr i mởagkx miệprst ng nóqnkt i: “Cóqnkt tin tứtvqk c, trưhzwx ớtvqk c tiêfboj n cho mìmycr nh biếpzpf t!”
Hiệprst n tạmycr i Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m cóqnkt chuyệprst n phảbfrx i giảbfrx i quyếpzpf t, Tôgxac Thầsjsn n vàmmlu Tầsjsn n Thákpkt nh cũgilr ng khôgxac ng thểkcyq ởagkx chỗovsh nàmmlu y ămrxp n chơgxac i đqnkt àmmlu ng đqnkt iếpzpf m, húpdot t mộwzlm t đqnkt iếpzpf u thuốyghr c, cẩpdiu n thậlkvb n hỏragr i Lýwuqp Tìmycr nh Thâpaqx m sựeeqa việprst c ra sao, sau khi nghe xong, liềnilf n gọefwc i phụaglh c vụaglh thanh toákpkt n.
Ba ngưhzwx ờhzwx i từmgzk trong phòxgla ng bao ra ngoàmmlu i, dọefwc c theo cầsjsn u thang, đqnkt i xuốyghr ng lầsjsn u mọefwc t, đqnkt âpaqx m vàmmlu o mộwzlm t ngưhzwx ờhzwx i phụaglh nữhzwx đqnkt i tớtvqk i, côgxac ta uốyghr ng say, nélqnt t mặvofy t hớtvqk n hởagkx , lung la đqnkt i còxgla n khôgxac ng vữhzwx ng, suýwuqp t nữhzwx a đqnkt ụaglh ng vàmmlu o ngưhzwx ờhzwx i Tôgxac Thầsjsn n.
Tôgxac Thầsjsn n ghélqnt t bỏragr nélqnt trákpkt nh, liềnilf n ngẩpdiu ng đqnkt ầsjsn u lêfboj n, cảbfrx m thấyfya y ngưhzwx ờhzwx i phụaglh nữhzwx say cóqnkt chúpdot t quen mắyfya t, mộwzlm t lákpkt t sau, mớtvqk i nhớtvqk tớtvqk i, đqnkt âpaqx y làmmlu Giảbfrx n Thầsjsn n Hi.
Lụ
Nhấ
Giả
Sau khi Lý
Cô
Lý
Tô
Á
Lú
Lý
Tầ
Mấ
Bê
Lú
Lý
“Vâ
Lý
Tô
Lý
Hiệ
Ba ngư
Tô
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.