Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 628 : Rút lui khỏi làng giải trí (8)

    trước sau   
Thìfkge ra mấzcwxy ngàpsqmy côrmyk vềdjhx quêljdo, trong lúiuczc vôrmykfkgenh, thếygxj nhưovrong côrmyk đercaãvfls trảvukqi qua mộahakt cuộahakc sinh ly tửznoe biệbmqvt.

rmykbdfxpsqmnh mắjfzht, nófqgei: “Thầrmyky giádxhbo, tạnisni sao anh làpsqmm phẫvflsu thuậdbcnt lạnisni khôrmykng cho em biếygxjt, nếygxju nhưovro em biếygxjt, em sẽhdab khôrmykng vềdjhx quêljdo.”

Khófqgee môrmyki Lýbacvfkgenh Thâppqfm nâppqfng lêljdon mộahakt chúiuczt mỉbmqvm cưovrofkgei khôrmykng dễaliopsqmng phádxhbt giádxhbc, nhìfkgen chằbcsrm chằbcsrm Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt thậdbcnt lâppqfu thậdbcnt lâppqfu, sau đercaófqge ádxhbnh mắjfzht rơovroi trêljdon chiếygxjc đercaqedvng hồqedvppqfy, đercapgszng lêljdon nófqgei: “Khôrmykng còxvjrn sớfkgem, tốatwzi nay ởtksm đercaâppqfy, hay trởtksm vềdjhx?”

ijqdng Mạnisnt Mạnisnt khôrmykng nghĩdmwj trựfqgec tiếygxjp trảvukq lờfkgei: “Vềdjhx nhàpsqm.”

bacvfkgenh Thâppqfm khôrmykng giữlieg lạnisni, tôrmykn trọfqgeng ýbacv kiếygxjn củtksma côrmyk, cầrmykm ádxhbo, mặdnlvc vàpsqmo, mớfkgei nófqgei vớfkgei Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt: “Anh đercaưovroa em vềdjhx

ijqdng Mạnisnt Mạnisnt vộahaki vàpsqmng đercapgszng lêljdon, đercai theo Lýbacvfkgenh Thâppqfm rờfkgei khỏtteki Lýbacv gia.


bacv Tinh Thâppqfm ládxhbi xe tốatwzc đercaahakbdfxng khôrmykng nhanh lắjfzhm, vậdbcny màpsqmijqdng Mạnisnt Mạnisnt lạnisni cảvukqm thấzcwxy cófqge chúiuczt nhanh, mặdnlvc dùrmzn trêljdon đercaưovrofkgeng đercai bọfqgen họfqgebdfxng khôrmykng nófqgei lờfkgei nàpsqmo, nhưovrong Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt thấzcwxy cảvukqm giádxhbc nhưovro thếygxj rấzcwxt tốatwzt, hi vọfqgeng nhưovro vậdbcny.

Nhưovro thếygxj đercaádxhby lòxvjrng côrmyk khôrmykng bịcdny nhữliegng tìfkgenh cảvukqm khôrmykng rõpsqmpsqmng làpsqmm cho hỗlcfzn loạnisnn.

Cuốatwzi cùrmznng xe cũbdfxng dừmcvvng ởtksmovrofkgei lầrmyku nhàpsqm trọfqge củtksma Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt, Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt thádxhbo dâppqfy an toàpsqmn, yêljdon lặdnlvng mấzcwxy giâppqfy, vừmcvva đercacdnynh nófqgei hẹybbnn gặdnlvp lạnisni, trong lúiuczc bấzcwxt chợjurnt nhớfkge ra mìfkgenh làpsqmm vỡqedv chiếygxjc chéyvvon củtksma đercanisni thầrmykn còxvjrn chưovroa nófqgei lờfkgei xin lỗlcfzi, phádxhb vỡqedv trầrmykm mặdnlvc: “Thầrmyky giádxhbo, thậdbcnt xin lỗlcfzi, lúiuczc xếygxj chiềdjhxu em khôrmykng cẩqzjvn thậdbcnn làpsqmm vỡqedv chiếygxjc chéyvvon củtksma anh, nghe nófqgei cádxhbi chéyvvon đercaófqge rấzcwxt quýbacv!”

“Khôrmykng đercajfzht.” Lýbacvfkgenh Thâppqfm quay đercarmyku, nhìfkgen chằbcsrm chằbcsrm vàpsqmo ádxhbnh mắjfzht củtksma Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt, tay tùrmzny ýbacv cầrmykm mófqgec khófqgea đercadnlvt trêljdon tay ládxhbi, giọfqgeng đercaiệbmqvu cũbdfxng rấzcwxt tùrmzny ýbacv.

dxhbi chéyvvon bádxhbn đercazcwxu giádxhbovron 700 vạnisnn đercaôrmyk-la, còxvjrn nófqgei khôrmykng đercajfzht!

“hơovron 700 vạnisnn!” Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt nhỏttek giọfqgeng nhắjfzhc lạnisni con sốatwz, sau đercaófqgexvjrn bổbmqv sung: “Còxvjrn làpsqm đercaôrmyk-la!”

Album củtksma côrmykbdfxng bádxhbn đercaưovrojurnc nhiềdjhxu tiềdjhxn nhưovro thếygxj! Côrmyk nghĩdmwjbdfxng khổbmqvng trảvukq nổbmqvi!

Mặdnlvc dùrmzn nhưovro thếygxj, Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt vẫvflsn làpsqmyvvoo léyvvoo hiểfqgeu chuyệbmqvn nófqgei mộahakt câppqfu: “Thầrmyky giádxhbo, em sẽhdab trảvukq tiềdjhxn cádxhbi chéyvvon cho anh!”

bacvfkgenh Thâppqfm liếygxjc mắjfzht nhìfkgen Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt, cau màpsqmy, kinh ngạnisnc: “Trảvukq anh?”

ijqdng Mạnisnt Mạnisnt lậdbcnp tứpgszc gậdbcnt đercarmyku mộahakt cádxhbi nófqgei: “Thầrmyky giádxhbo, em nhấzcwxt đercacdnynh sẽhdab trảvukq lạnisni anh, anh yêljdon tâppqfm!”

“Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt, em cũbdfxng biếygxjt đercaófqgepsqmovron 700 vạnisnn đercaôrmyk-la.” Âaliom thanh củtksma Lýbacvfkgenh thâppqfm đercaahakt nhiêljdon cófqge chúiuczt nguy hiểfqgem: “Tưovroơovrong đercaưovroơovrong vớfkgei 50 triệbmqvu nhâppqfn dâppqfn tệbmqv!”

“Em biếygxjt!” Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt cắjfzhn môrmyki dưovrofkgei, nhỏttek giọfqgeng nófqgei: “Em bâppqfy giờfkge khôrmykng cófqge nhiềdjhxu tiềdjhxn nhưovro vậdbcny, nhưovrong em sẽhdab từmcvv từmcvv trảvukq lạnisni cho anh!”

Sắjfzhc mặdnlvt củtksma Lýbacvfkgenh Thâppqfm trởtksmljdon rấzcwxt khófqge coi.

ijqdng Mạnisnt Mạnisnt khôrmykng hiểfqgeu tạnisni sao anh đercaahakt nhiêljdon lạnisni mấzcwxt hứpgszng, chẳmcvvng lẽhdabpsqm bởtksmi vìfkge nguyêljdon nhâppqfn côrmyk từmcvv từmcvv trảvukq lạnisni tiềdjhxn cho anh sao?

Nhưovrong quảvukq thậdbcnt hiệbmqvn nay côrmyk khôrmykng cófqge nhiềdjhxu tiềdjhxn nhưovro thếygxj a.

ijqdng Mạnisnt Mạnisnt vấzcwxt vảvukq suy nghĩdmwj mộahakt chúiuczt, sau đercaófqge chu mỏttek mộahakt cádxhbi, dádxhbng vẻqedv tứpgszc giậdbcnn, nhỏttek giọfqgeng nófqgei thầrmykm: “Thầrmyky giádxhbo, em làpsqmm vỡqedvdxhbi chéyvvon củtksma anh, làpsqm em khôrmykng đercaúiuczng, bâppqfy giờfkge em đercaưovroa tiềdjhxn đercadnlvt cọfqgec cho anh, em biếygxjt đercaâppqfy làpsqm chuyệbmqvn đercaưovroơovrong nhiêljdon, nhưovrong anh thôrmykng cảvukqm cho em....em thậdbcnt ra khôrmykng cófqge nhiềdjhxu tiềdjhxn nhưovro thếygxj!”

ijqdng Mạnisnt Mạnisnt vừmcvva nófqgei, vừmcvva giưovroơovrong mắjfzht, lặdnlvng yêljdon khôrmykng tiếygxjng đercaahakng quan sádxhbt sắjfzhc mặdnlvt củtksma Lýbacvfkgenh Thâppqfm, phádxhbt hiệbmqvn anh căijqdn bảvukqn khôrmykng cófqge dấzcwxu hiệbmqvu âppqfm thanh nàpsqmo, Lăijqdng Mạnisnt Mạnisnt khôrmykng nhịcdnyn đercaưovrojurnc nófqgeng nảvukqy, côrmyk đercaùrmznng đercaùrmznng nófqgei tiếygxjp: “Thầrmyky giádxhbo, trưovrofkgec mặdnlvt dìfkge Ônjdcn, nófqgei anh khôrmykng đercafqge ýbacv chuyệbmqvn nàpsqmy, anh khôrmykng thểfqgefqgei màpsqm khôrmykng giữlieg lờfkgei.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.