Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 626 : Rút lui khỏi làng giải trí (6)

    trước sau   
“Cóawka phảyedwi do ta quárlqq dung túqtueng con hay khôhdigng, nêpqhnn con cho rằcnmxng ta khôhdigng quảyedwn con!”

“con cho làctuu ta nguyệfqivn ýmdfu sắibshp xếbfemp nhữafning côhdigrlqqi nàctuuy cho con sao, nếbfemu con dẫgsukn bạhpwsn gárlqqi vềcytr nhàctuu, ta cũegrkng khôhdigng tìawkam ngưafnibmlei cho con!”

“Con cũegrkng hai mưafniơciebi bảyedwy tuổvoqci rồucyvi, mộjbmct ngưafnibmlei bạhpwsn gárlqqi cũegrkng chưafnia từigchng cóawka, con khôhdigng gấaerfp, ta gấaerfp!”

“Nếbfemu hôhdigm nay con giárlqqm bưafnibaxdc châkirjn ra khỏkajhi cărtayn phòhdigng nàctuuy, ta sẽvebw gọfhski đpmvaiệfqivn cho Lýmdfu Niệfqivm!”

rtayng Mạhpwst Mạhpwst gặcytrp Ôkirjn Giai Nhâkirjn khôhdigng nhiềcytru lắibshm, nhưafning màctuu trong ấaerfn tưafnifhreng củucyva côhdig, Ôkirjn Giai Nhâkirjn từigch trưafnibaxdc tớbaxdi nay luôhdign làctuu mộjbmct ngưafnibmlei ôhdign nhu, giọfhskng nóawkai từigch tốlmphn chậigchm rãsjfti, làctuum cho ngưafnibmlei ta cóawka mộjbmct loạhpwsi cảyedwm giárlqqc ấaerfm árlqqp thoảyedwi márlqqi.

Vậigchy màctuu, lầbfemn nàctuuy hiểrkbzn nhiêpqhnn làctuuawkaaerfy rấaerft tứibshc giậigchn rồucyvi.


Phárlqqt hiệfqivn khuôhdign mặcytrt đpmvaplhmp đpmvavebw nổvoqci lêpqhnn mộjbmct tầbfemng hơciebi đpmvakajh, nhìawkan chằcnmxm chằcnmxm Lýmdfuawkanh Thâkirjm, mộjbmct bộjbmcrlqqng nhưafnibmleng.

ctuu sắibshc mặcytrt Lýmdfuawkanh Thâkirjm cũegrkng khôhdigng đpmvaưafnifhrec đpmvaplhmp mắibsht.

Đnmtvárlqqy lòhdigng Lărtayng Mạhpwst Mạhpwst cóawka chúqtuet mơcieb hồucyvawka chúqtuet lo lắibshng, nếbfemu nhưafni mẹplhm con bọfhskn họfhsksjfti vãsjft, côhdig rốlmpht cuộjbmcc giúqtuep đpmvaujnu ngưafnibmlei nàctuuo, nêpqhnn khuyêpqhnn can nhưafni thếbfemctuuo?

Ai ngờbmle mộjbmct giâkirjy kếbfem tiếbfemp, Lýmdfuawkanh Thâkirjm đpmvaãsjftawkanh tĩnwnvnh xoay ngưafnibmlei, đpmvaôhdigi mắibsht chậigchm rãsjfti rơciebi trêpqhnn mặcytrt Ôkirjn Giai Nhâkirjn, nhẹplhm nhàctuung chớbaxdp mắibsht, hồucyvi lâkirju, giọfhskng đpmvaiệfqivu nhẹplhm nhàctuung: “Con cóawka thínmtvch mộjbmct côhdigrlqqi.”

Ôkirjn Giai Nhâkirjn mởpqhn to hai mắibsht, “Con nóawkai, con thínmtvch mộjbmct côhdigrlqqi?”

“Cóawka thậigcht khôhdigng?”

Sau khi rấaerft vui mừigchng Ôkirjn Giai Nhâkirjn hỏkajhi ngưafnifhrec lạhpwsi, rồucyvi lạhpwsi nhărtayn lôhdigng màctuuy xinh đpmvaplhmp, “Tìawkanh Thâkirjm cóawka phảyedwi con trốlmphn trárlqqnh nhữafning côhdigrlqqi kia màctuu lấaerfy cớbaxd lừigcha gạhpwst ta?”

Ôkirjn Giai Nhâkirjn bộjbmcrlqqng nghiêpqhnm túqtuec nhìawkan Lýmdfuawkanh Thâkirjm, sữafning sờbmle mộjbmct lárlqqt, rồucyvi uốlmphn môhdigi lêpqhnn cưafnibmlei, nụjjthafnibmlei tỏkajha ra từigch đpmvaárlqqy mắibsht, ngay sau đpmvaóawka nhìawkan chằcnmxm chằcnmxm Lýmdfuawkanh Thâkirjm Trárlqqch cứibsh: “Con cóawka ngưafnibmlei trong lòhdigng, tạhpwsi sao khôhdigng nóawkai cho mẹplhm biếbfemt? Hạhpwsi mẹplhmhdign tưafnipqhnng con thínmtvch đpmvaàctuun ôhdigng!”

Ôkirjn Giai Nhâkirjn thuậigchn miệfqivng nóawkai ra, Lărtayng Mạhpwst Mạhpwst nghe thấaerfy nhấaerft thờbmlei khôhdigng nhịietrn đpmvaưafnifhrec, nởpqhn nụjjthafnibmlei âkirjm hiểrkbzm, thậigcht may làctuuhdig phảyedwn ứibshng nhanh, bụjjthm miệfqivng lạhpwsi, Lýmdfuawkanh Thâkirjm cau màctuuy, mặcytrt cóawka chúqtuet đpmvaen.

Ôkirjn Giai Nhâkirjn thấaerfy sắibshc mặcytrt Lýmdfuawkanh Thâkirjm khóawka coi, đpmvaárlqqy lòhdigng cóawka chúqtuet cao hứibshng, Lýmdfuawkanh Thâkirjm đpmvalmphi vớbaxdi ngưafnibmlei mẹplhm luôhdign luôhdign dịietru dàctuung, khôhdigng nhiễqtuem khóawkai bụjjthi trầbfemn gian nàctuuy, thờbmlei gian trưafnibaxdc thínmtvch tiểrkbzu thuyếbfemt khẩsjftu vịietr nặcytrng, còhdign viếbfemt mộjbmct quyểrkbzn sárlqqch đpmvaam mỹrmtk nam đpmvarkbz cho anh đpmvaárlqqnh giárlqqctuu thưafnipqhnng thứibshc, lúqtuec ấaerfy bàctuuawka cảyedwm giárlqqc rấaerft lo sợfhre, cho rằcnmxng con trai mìawkanh vềcytrrlqqi phưafniơciebng tiệfqivn kia cóawka chúqtuet kỳroby quárlqqi!

Hiệfqivn tạhpwsi biếbfemt con mìawkanh thínmtvch phụjjth nữafni, tâkirjm tìawkanh lậigchp tứibshc trởpqhnpqhnn dễqtuectuung rấaerft nhiềcytru, nhìawkan đpmvaếbfemn con trai, bảyedwn thâkirjn mìawkanh cóawka chúqtuet xấaerfu hổvoqc, do vừigcha rồucyvi nóawkai câkirju vôhdigkirjm kia, bèmdhan vộjbmci vàctuung nóawkai sang khárlqqc, quay sang tóawkahdig hỏkajhi: “Tìawkanh Thâkirjm, côhdigrlqqi con thínmtvch làctuu ai a! Cóawka phảyedwi con rấaerft thínmtvch côhdigxjxl đpmvaóawka, mau dẫgsukn vềcytr nhàctuu cho mẹplhmctuu ba con cùxcytng nhìawkan mộjbmct chúqtuet!”

On Giai Nhâkirjn dừigchng mộjbmct chúqtuet, nhìawkan chằcnmxm chằcnmxm con trai oárlqqn giậigchn: “Con cóawkapqhnu mếbfemn côhdigrlqqi, tạhpwsi sao chưafnia bao giờbmle dẫgsukn vềcytr nhàctuu, chẳfhreng lẽvebw con khôhdigng cóawka ýmdfu đpmvaietrnh cưafnibaxdi ngưafnibmlei ta?”

mdfuawkanh Thâkirjm nhínmtvu màctuuy, nhìawkan mặcytrt Ôkirjn Giai Nhâkirjn tràctuun đpmvabfemy sắibshc thárlqqi, nóawkai: “Cảyedw đpmvabmlei con chỉgsukafnibaxdi mộjbmct mìawkanh côhdigaerfy.”

Lờbmlei nóawkai đpmvaóawka, sẽvebw khiếbfemn ngưafnibmlei nghe xìawkaegrki coi thưafnibmleng, nhưafning đpmvaưafnifhrec nóawkai ra từigch trong miệfqivng củucyva Lýmdfuawkanh Thâkirjm, nhiềcytru hơciebn mộjbmct phầbfemn thâkirjm tìawkanh, ínmtvt đpmvai mộjbmct phầbfemn quárlqq lờbmlei, làctuum cho ngưafnibmlei ta sẽvebw khôhdigng giảyedwi thínmtvch đpmvaưafnifhrec tin cho làctuu thậigcht.

rtayng Mạhpwst Mạhpwst nghiêpqhnng đpmvabfemu, nhìawkan Lýmdfuawkanh Thâkirjm, phárlqqt hiệfqivn đpmvaárlqqy mắibsht anh tràctuun đpmvabfemy sựbmle nghiêpqhnm túqtuec.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.