Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 587 : Hoặc là đại thần, hay là Enson (17)

    trước sau   
fefei xong câsndpu nófefei đuwlmófefe, Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm nhắwifpm mắwifpt lạcndli cảnboe ngưcvggjfadi, đuwlmi vàpeogo hôiylzn mêcvgg.

Xung quang cófefe rấbrdmt nhiềbsasu ngưcvggjfadi đuwlmsidlng xem, tốbrdmc đuwlmghfu củzlqha hai chiếwifpc xe đuwlmefrrng vàpeogo nhau qúqhqja nhanh, đuwlmãpbmt tạcndlo thàpeognh tai nạcndln giao thôiylzng nghiêcvggm trọrfreng.

Xe cảnboenh sáiylzt vàpeog xe cứsidlu thưcvggơbkoang đuwlmếwifpn rấbrdmt nhanh.

Chiếwifpc xe kia bêcvggn trong cófefe ngưcvggjfadi chếwifpt trôiylzng càpeogng thảnboem máiylzu me be bépcnzt khắwifpp ngưcvggjfadi khôiylzng giáiylzm nhìqbdqn, từjqbk trêcvggn xe chuyểadxsn xuốbrdmng đuwlmãpbmt khôiylzng còtkvjn thởliod, e làpeogqhqjc hai xe đuwlmefrrng nhau, đuwlmãpbmt tắwifpc thởliod tạcndli chỗwznx rồrfrei.

tbtkqbdqnh Thâsndpm rấbrdmt nhanh đuwlmưcvggldvuc đuwlmưcvgga lêcvggn xe cứsidlu thưcvggơbkoang, Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt cũhswxng đuwlmi theo xe cứsidlu thưcvggơbkoang, trêcvggn đuwlmưcvggjfadng xe chạcndly rấbrdmt nhanh, gàpeogo thépcnzt mộghfut đuwlmưcvggjfadng đuwlmếwifpn bệccfknh việccfkn.

Sắwifpc mặxnwut Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm táiylzi nhợldvut nhưcvgg trang giấbrdmy, hai mắwifpt nhắwifpm chặxnwut, hôiylz hấbrdmp đuwlmsidlt quãpbmtng, Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt nắwifpm chặxnwut bàpeogn tay mềbsasm mạcndli vôiylz lựbjkuc củzlqha anh, cảnboem thấbrdmy nhiệccfkt đuwlmghfu củzlqha ngưcvggjfadi đuwlmàpeogn ôiylzng vẫrxobn luôiylzn ấbrdmm áiylzp, lúqhqjc nàpeogy nhiệccfkt đuwlmghfuhswxng trởliodcvggn lạcndlnh nhưcvggccfkng, đuwlmáiylzy lòtkvjng côiylz giốbrdmng nhưcvgg ai đuwlmófefeguxeng sứsidlc xépcnziylzch thàpeognh hai mảnboenh truyềbsasn đuwlmếwifpn đuwlmau đuwlmoiotn.

Xe cứsidlu thưcvggơbkoang làpeog củzlqha bệccfknh việccfkn nhâsndpn dâsndpn thàpeognh phốbrdm X, xe chạcndly thẳzlqhng đuwlmếwifpn bệccfknh việccfkn nhâsndpn dâsndpn thàpeognh phốbrdm X, vừjqbka mớoioti đuwlmi đuwlmưcvggldvuc hai con phốbrdm, đuwlmiệccfkn thoạcndli củzlqha Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt vang lêcvggn.

iylzqhqji đuwlmghfuu liếwifpc mắwifpt nhìqbdqn đuwlmếwifpn, làpeog mộghfut sốbrdm xa lạcndl, côiylz vộghfui vàpeogng nghe, giọrfreng đuwlmiệccfku vẫrxobn còtkvjn nứsidlc nởliod: “alo, xin chàpeogo, tôiylzi làpeogccfkng Mạcndlt Mạcndlt.”

“Tôiylzi làpeog Tầghfun Tháiylznh.” Đwznxiệccfkn thoạcndli bêcvggn kia chỉxgsg truyềbsasn đuwlmếwifpn mộghfut câsndpu giớoioti thiệccfku đuwlmơbkoan giảnboen.

“Tầghfun Tháiylznh?” Trong đuwlmghfuu Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt nhanh chófefeng hiệccfkn ra thiếwifpu gia tậqpcjp đuwlmpeogn Bạcndlc Đwznxếwifp phong lưcvggu thíhswxch mặxnwuc áiylzo sơbkoa mi màpeogu đuwlmgjeu. Cùguxeng vớoioti Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm giốbrdmng nhưcvgg anh em, nhấbrdmt thờjfadi đuwlmáiylzy lòtkvjng củzlqha côiylzbkoai an ổbrdmn mộghfut chúqhqjt, sau đuwlmófefe giọrfreng đuwlmiệccfku run run mởliod miệccfkng: “Tầghfun thiếwifpu gia, anh đuwlmang ởliod đuwlmâsndpu? Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm, Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm bịdrhe thưcvggơbkoang, anh âsndpy.”

ccfkng Mạcndlt Mạcndlt còtkvjn chưcvgga nófefei hếwifpt lờjfadi, Tầghfun Tháiylznh lạcndli mộghfut lầghfun nữxgsga mởliod miệccfkng: “Sựbjku việccfkc củzlqha Tìqbdqnh Thâsndpm, tôiylzi đuwlmãpbmt nhậqpcjn đuwlmưcvggldvuc đuwlmiệccfkn thoạcndli rồrfrei, côiylz đuwlmjqbkng vộghfui, hãpbmty nghe tôiylzi nófefei.”

“Ừxusq.” Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt đuwlmáiylzp mộghfut tiếwifpng, thìqbdq nghe thấbrdmy âsndpm thanh củzlqha Tầghfun Tháiylznh mộghfut lầghfun nữxgsga truyềbsasn đuwlmếwifpn: “Hiệccfkn tạcndli xe cứsidlu thưcvggơbkoang đuwlmang ởliod đuwlmâsndpu, đuwlmưcvgga đuwlmiệccfkn thoạcndli cho tàpeogi xếwifp, đuwlmadxs anh ta láiylzi xe đuwlmếwifpn bệccfknh việccfkn nhàpeogiylzi.”

ccfkng Mạcndlt Mạcndlt gậqpcjt đuwlmghfuu mộghfut cáiylzi, đuwlmưcvgga đuwlmiệccfkn thoạcndli cho tàpeogi xếwifp, tàpeogi xếwifp xe cứsidlu thưcvggơbkoang nghe Tầghfun Tháiylznh nófefei, cúqhqji ngưcvggjfadi gậqpcjt đuwlmghfuu đuwlmrfreng ýtbtk, chuyểadxsn hưcvggoiotng đuwlmưcvggjfadng tớoioti bệccfknh việccfkn Tầghfun Thíhswxnh.

ccfkng Mạcndlt Mạcndlt nhậqpcjn lấbrdmy đuwlmiệccfkn thoạcndli di đuwlmghfung, đuwlmáiylzy lòtkvjng còtkvjn cófefe chúqhqjt lo lắwifpng, côiylz hiểadxsu rõguxe ngưcvggjfadi nằvzqsm đuwlmófefepeogtbtkqbdqnh Thâsndpm, vôiylz tri vôiylz giáiylzc thấbrdmp thỏgjeum hỏgjeui: “Tầghfun thiếwifpu gia, thầghfuy giáiylzo anh ấbrdmy khôiylzng cófefe việccfkc gìqbdq phảnboei khôiylzng?”

Tầghfun Tháiylznh khôiylzng biếwifpt Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm rốbrdmt cuộghfuc bịdrhe thưcvggơbkoang cófefe nghiêcvggm trọrfreng khôiylzng, chỉxgsg biếwifpt làpeog, ngưcvggjfadi bịdrhe đuwlmefrrng vàpeogo đuwlmãpbmt bịdrhe chếwifpt, xe Bugatti cao cấbrdmp hàpeogng đuwlmghfuu thếwifp giớoioti, cũhswxng bịdrhe đuwlmefrrng thêcvgg thảnboem khôiylzng nỡrfre nhìqbdqn, đuwlmiềbsasu nàpeogy suy nghĩoimo mộghfut chúqhqjt cũhswxng biếwifpt khôiylzng phảnboei chuyệccfkn đuwlmùguxea, đuwlmáiylzy lòtkvjng Tầghfun Tháiylznh đuwlmãpbmtfefe chúqhqjt sợldvu, nhưcvggng vẫrxobn trầghfum tĩoimonh nófefei vớoioti Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt: “Côiylzcvggn tâsndpm, báiylzc sĩoimo bệccfknh việccfkn nhàpeogiylzi giỏgjeui nhấbrdmt thếwifp giớoioti, cậqpcju ta nhấbrdmt đuwlmdrhenh làpeog khôiylzng cófefe việccfkc gìqbdq!”

Lờjfadi củzlqha Tầghfun Tháiylznh an ủzlqhi Lăccfkng Mạcndlt Mạcndlt, cũhswxng chíhswxnh làpeog an ủzlqhi mìqbdqnh.

ccfkng Mạcndlt Mạcndlt cúqhqjp đuwlmiệccfkn thoạcndli, mờjfad mịdrhet nắwifpm tay Lýtbtkqbdqnh Thâsndpm, nhìqbdqn ngưcvggjfadi đuwlmàpeogn ôiylzng khôiylzng nhúqhqjc nhíhswxch, hàpeogng mi népcnzt mặxnwut vẫrxobn tinh mỹsvcq nhưcvgg vậqpcjy, nhưcvggng vàpeogo lúqhqjc nàpeogy lạcndli làpeogm cho côiylz đuwlmau lòtkvjng nhưcvgg thếwifp, đuwlmau xófefet muốbrdmn rơbkoai lệccfk.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.