Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 585 : Hoặc là đại thần, hay là Enson (15)

    trước sau   
Tim củvtfha cômfba đjakgayprp rấtrfct nhanh, đjakgázqmey lòyakcng loázqmeng thoázqmeng ẩbntrn dấtrfcu mộrzdtt loạuykai lo lắvtfhng.

Trêiasnn đjakgưigxevzjang chạuykay tớgzjei, khômfbang cẩbntrn thậayprn ngãoocn nhàibgqo, cômfba khômfbang đjakgovuz ýigxe hai châjhwnn ngãoocn đjakgau, nhanh chóoocnng bòyakc dậaypry, bấtrfct chấtrfcp tấtrfct cảjmfc chạuykay đjakgếjlpbn chỗuzpc chiếjlpbc xe kia.

rdshng Mạuykat Mạuykat vừceyoa đjakgi đjakgếjlpbn chiếjlpbc xe bugatti, thìomnpoocn mộrzdtt mùhjymi xărdshng khóoocn ngửkepji nhàibgqo tớgzjei trưigxegzjec mặfbhbt, làibgqm cho ngưigxevzjai ta muốsmfvn nômfban.

rdshng Mạuykat Mạuykat cốsmfvfqqwn buồzbtun nômfban dưigxegzjei dázqmey lòyakcng, chậayprm rãoocni vưigxeơmfban tay kéfqqwo cửkepja xe ra.

Vừceyoa mởtpdt cửkepja xe, mùhjymi mázqmeu tưigxeơmfbai mãoocnnh liệgcsit hòyakca cùhjymng mùhjymi xărdshng khóoocn ngửkepji.

Khiếjlpbn cho Lărdshng Mạuykat Mạuykat càibgqng muốsmfvn nômfban ra.


mfbai cômfba run rẩbntry, ngẩbntrng đjakgfbhbu lêiasnn, nhìomnpn cảjmfcnh tưigxecdskng bêiasnn trong xe, mộrzdtt khắvtfhc kia, thờvzjai gian kéfqqwo dàibgqi, giốsmfvng nhưigxeomnpnh ảjmfcnh quay chậayprm, đjakgayprp vàibgqo mắvtfht cômfba đjakgzemcu làibgqzqmeu đjakgszlm, chớgzjep mắvtfht mọrzdti thứfbhb trưigxegzjec mặfbhbt cômfba nhảjmfcy loạuykan làibgqm cômfba hoa mắvtfht, cômfba cảjmfcm thấtrfcy toàibgqn bộrzdt thếjlpb giớgzjei nhưigxe đjakgang xoay tròyakcn đjakgiasnn đjakgjmfco.

Trêiasnn đjakgfbhbu Lýigxeomnpnh Thâjhwnm, cóoocn mộrzdtt vệgcsit hồzbtung chấtrfct lỏszlmng sềzemcn sệgcsit, đjakgang từceyo từceyo nhỏszlm xuốsmfvng dung nhan mỹvrtz lệgcsi khuynh thàibgqnh, trêiasnn ázqmeo sơmfba mi trắvtfhng noãoocnn củvtfha anh, nởtpdt rộrzdt mộrzdtt đjakgóoocna, hai đjakgóoocna, ba đjakgóoocna hoa màibgqu đjakgszlm đjakgoocnp đjakgsctp.

ibgq ázqmenh mắvtfht củvtfha anh xưigxea nay vẫayprn lạuykanh lạuykanh cóoocn thầfbhbn, đjakgóoocnng chặfbhbt lạuykai, cảjmfc ngưigxevzjai lộrzdt ra mộrzdtt tầfbhbng hơmfbai thởtpdt mỏszlmng.

Đomnpázqmey lòyakcng Lărdshng Mạuykat Mạuykat cărdshng thẳvuseng, hồzbtui lâjhwnu mớgzjei vưigxeơmfban tay, chạuykam vàibgqo Lýigxeomnpnh Thâjhwnm, pházqmet hiệgcsin ngưigxevzjai đjakgàibgqn ômfbang ngồzbtui trêiasnn ghếjlpb, mềzemcm nhũjzlhn khômfbang nhúigxec nhídbqnch, sắvtfhc mặfbhbt Lărdshng Mạuykat Mạuykat tázqmei nhợcdskt, hồzbtui lâjhwnu cômfba mớgzjei miễhjymn cưigxeprlhng mạuykanh mẽsctp gọrzdti mấtrfcy từceyo, nhỏszlm nhẹoocn khômfbang thểovuz nhẹoocnmfban: “Thầfbhby giázqmeo!Thầfbhby giázqmeo! Anh tỉznbtnh tỉznbtnh, tỉznbtnh!”

igxeomnpnh Thâjhwnm chưigxea hoàibgqn toàibgqn hômfban mêiasn, mơmfba hồzbtu cảjmfcm thấtrfcy cóoocn chấtrfct lỏszlmng ấtrfcm ázqmep rơmfbai vàibgqo mômfbai củvtfha mìomnpnh, mằgcsin mặfbhbn, bêiasnn tai cóoocn tiếjlpbng khóoocnc, khômfbang ngừceyong gọrzdti Thầfbhby giázqmeo, hìomnpnh nhưigxeibgqrdshng Mạuykat Mạuykat.

Anh thấtrfct thờvzjai cảjmfc kinh, cảjmfc ngưigxevzjai hơmfbai thanh tỉznbtnh mộrzdtt chúigxet, sau đjakgóoocn mộrzdtt cơmfban đjakgau nhanh chóoocnng truyềzemcn khắvtfhp đjakgfbhbu anh, giốsmfvng nhưigxe nỗuzpci đjakgau anh từceyong trảjmfci qua, khi anh yêiasnu sâjhwnu sắvtfhc Lărdshng Mạuykat Mạuykat, màibgq chỉznbtoocn thểovuz âjhwnm thầfbhbm nghe cômfba kểovuz chuyệgcsin, lúigxec cômfbaiasnu Lụngdec Niệgcsim Ca nhưigxe thếjlpbibgqo!

Loạuykai đjakgau khổsuvkiasnjhwnm liệgcsit phếjlpbibgqy, cho dùhjymoocn trômfbai qua thờvzjai gian ngàibgqy đjakgêiasnm mưigxevzjai nărdshm, nhưigxeng vẫayprn khiếjlpbn cho anh đjakgau khômfbang muốsmfvn sốsmfvng.

Khiếjlpbn anh xuýigxet chúigxet nữhjyma thìomnp mởtpdt mắvtfht lâjhwnu dàibgqi

Nhưigxeng trưigxegzjec mắvtfht cũjzlhng làibgq khoảjmfcng khômfbang đjakgen kịsmfvt.

Khômfbang thấtrfcy gìomnp cảjmfc.

Giốsmfvng nhưigxe bịsmfv phủvtfh mộrzdtt lớgzjep vảjmfci đjakgen.

Anh sửkepjng sốsmfvt thậayprt lâjhwnu, mởtpdt trừceyong hai mắvtfht, vẫayprn mộrzdtt mảjmfcnh đjakgen nházqmenh, khômfbang nhịsmfvn đjakgưigxecdskc nhídbqnu nhídbqnu màibgqy, nghĩgqoh đjakgâjhwny rốsmfvt cuộrzdtc làibgq chuyệgcsin gìomnp sảjmfcy ra?

Hồzbtui lâjhwnu, anh mớgzjei nghĩgqoh đjakgếjlpbn, làibgq theo thóoocni quen anh mỗuzpci lầfbhbn cùhjymng Lărdshng Mạuykat Mạuykat sau khi hômfbaigxea gọrzdti gióoocn, thìomnp anh ởtpdtigxegzjei lầfbhbu “Hoàibgqng cung” chờvzjamfba tỉznbtnh lạuykai, sau đjakgóoocn lặfbhbng lẽsctptpdt phídbqna sau, cùhjymng cômfba trởtpdt vềzemc, bảjmfco đjakgjmfcm cômfba an toàibgqn anh mớgzjei rờvzjai đjakgi.

Thếjlpb nhưigxeng mộrzdtt ngàibgqy, khômfbang biếjlpbt cômfbaoocn chuyệgcsin gìomnp, lạuykai mộrzdtt mìomnpnh ngâjhwny ngômfba trêiasnn đjakgưigxevzjang rấtrfct lâjhwnu, lúigxec đjakgfbhbng dậaypry bărdshng qua đjakgưigxevzjang thậayprt vấtrfct vảjmfc, thậayprm chídbqnoocn xe vưigxecdskt đjakgètulhn đjakgszlm, thờvzjai khắvtfhc màibgqnh chuômfbang treo sợcdski tóoocnc, đjakgiềzemcu duy nhấtrfct anh cóoocn thểovuzibgqm đjakgúigxeng làibgq đjakguykap châjhwnn ga, tômfbang vàibgqo chiếjlpbc xe kia!

Nghĩgqoh đjakgếjlpbn đjakgâjhwny, Lýigxeomnpnh Thâjhwnm bấtrfct chợcdskt nghĩgqoh đjakgếjlpbn Lărdshng Mạuykat Mạuykat, muốsmfvn nhìomnpn cômfba mộrzdtt chúigxet xem cômfbaoocn an toàibgqn hay khômfbang?

omnp thếjlpb lậayprp tứfbhbc muốsmfvn ngồzbtui thẳvuseng ngưigxevzjai lêiasnn, lạuykai đjakgua đjakgếjlpbn mộrzdtt hồzbtui đjakgau đjakggzjen khoéfqqwt vàibgqo tim, làibgqm anh khômfbang kiềzemcm chếjlpb đjakgưigxecdskc kêiasnu đjakgau mộrzdtt tiếjlpbng!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.