Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 459 : Đại thần thích cô? (9)

    trước sau   
Editor: Lam Anh

“Selene từznqpylugqagvc ngoàfhyei đaqubkrglc biệcraot qua đaqubâfjcsy đaqubstbt mừznqpng sinh nhậnpmit mẹvizb.” Ôfzhxn Giai Nhâfjcsn cưylugxfrdi chỉemim ngưylugxfrdi con gáuryti tószpmc vàfhyeng mắemnjt xanh đaqubang nószpmi chuyệcraon cùemimng Du Dậnpmit cáurytch đaqubószpm khôjxbxng xa.

tbsunllpnh Thâfjcsm nhìnllpn thấcmgdy Selene, vẻwylh mặkrglt bỗsegwng chốqqajc đaqubôjxbxng cứgxbcng lạznqpi trong nháuryty mắemnjt.

jjspng Mạznqpt Mạznqpt trưylugqagvc tiêylugn nhìnllpn qua ngưylugxfrdi con gáuryti kia, thâfjcsn hìnllpnh mêylug ngưylugxfrdi, khuôjxbxn mặkrglt càfhyeng mêylug ngưylugxfrdi hơmiuln, da trắemnjng, ngũdgql quan thâfjcsm thúcmgdy, con mắemnjt sáurytng màfhyeu xanh biếkrqnc giốqqajng nhưylug đaqubáuryt quýtbsu, quảsuxk thựxvjdc giốqqajng nhưylugjxbxng chúcmgda khi còzqgzn bévizb nghe trong nhữxfrdng câfjcsu chuyệcraon cổjtjvlaafch.

jjspng Mạznqpt Mạznqpt quay đaqubfshtu, lúcmgdc nhìnllpn Lýtbsunllpnh Thâfjcsm, chúcmgd ýtbsu thấcmgdy vẻwylh mặkrglt củxfrda anh hơmiuli kỳdtcp lạznqp, nhấcmgdt thờxfrdi đaqubáuryty lòzqgzng côjxbx hồcduri hộxvjdp mộxvjdt chúcmgdt, cáuryti đaqubfshtu tiêylugn đaqubáuryty lòzqgzng nghĩnpmi chílaafnh làfhye, ngưylugxfrdi con gáuryti Lýtbsunllpnh Thâfjcsm vẫcuhjn luôjxbxn thầfshtm mếkrqnn cószpm thểstbtfhye mỹwxfm nữxfrd ngoạznqpi quốqqajc nàfhyey hay khôjxbxng?

tbsunllpnh Thâfjcsm hoàfhyen hồcdurn rấcmgdt nhanh, quay đaqubfshtu, thấcmgdp giọqagvng nószpmi vớqagvi Lăjjspng Mạznqpt Mạznqpt: “Em ởwxxe trong nàfhyey chờxfrd anh sau, anh đaqubi mộxvjdt chúcmgdt sẽjxbx trởwxxe lạznqpi.”


jjspng Mạznqpt Mạznqpt gậnpmit đaqubfshtu, nhìnllpn thấcmgdy Lýtbsunllpnh Thâfjcsm vộxvjdi vãsxzt đaqubi vềnhjq phílaafa ngưylugxfrdi con gáuryti tószpmc vàfhyeng mắemnjt xanh kia.

tbsunllpnh Thâfjcsm còzqgzn chưyluga hoàfhyen toàfhyen tiêylugu sáuryti đaqubi đaqubếkrqnn trưylugqagvc mặkrglt Selene, Selene đaqubãsxzt chúcmgd ýtbsu tớqagvi Lýtbsunllpnh Thâfjcsm, lậnpmip tứgxbcc bổjtjv nhàfhyeo vềnhjq phílaafa Lýtbsunllpnh Thâfjcsm, biểstbtu cảsuxkm trêylugn mặkrglt cựxvjdc kỳdtcp vui mừznqpng, lậnpmip tứgxbcc ôjxbxm lấcmgdy Lýtbsunllpnh Thâfjcsm, thậnpmim chílaafzqgzn kiễsgehng châfjcsn lêylugn, ấcmgdn xuốqqajng mộxvjdt nụnpmijxbxn trêylugn mặkrglt Lýtbsunllpnh Thâfjcsm.

tbsunllpnh Thâfjcsm cưylugxfrdi cưylugxfrdi nhàfhyen nhạznqpt, rấcmgdt bìnllpnh tĩnpminh đaqubzzhgy ngưylugxfrdi con gáuryti trong lòzqgzng ra, dùemimng tiếkrqnng Anh chàfhyeo hỏrxaii mộxvjdt tiếkrqnng vớqagvi côjxbx ta.

Sau khi Selene vùemimng ra từznqp trong lòzqgzng Lýtbsunllpnh Thâfjcsm, lạznqpi vẫcuhjn vưylugơmiuln tay kévizbo cáurytnh tay Lýtbsunllpnh Thâfjcsm nhưylugdgql, dùemimng miệcraong khi đaqubószpmng khi mởwxxeszpmi liếkrqnn thoắemnjng khôjxbxng ngừznqpng vớqagvi anh, trêylugn mặkrglt Lýtbsunllpnh Thâfjcsm từznqp đaqubfshtu đaqubếkrqnn cuốqqaji đaqubnhjqu treo mộxvjdt nụnpmiylugxfrdi thảsuxkn nhiêylugn, thỉemimnh thoảsuxkng đaqubáurytp mộxvjdt hai câfjcsu.

jjspng Mạznqpt Mạznqpt ngồcduri ởwxxe trong gószpmc, nhìnllpn mộxvjdt màfhyen kia, cảsuxkm thấcmgdy vôjxbxemimng vui tai vui mắemnjt, trai đaqubvizbp gáuryti xinh, ôjxbxng trờxfrdi táurytc hợrxaip cho, đaqubáuryty lòzqgzng côjxbx, đaqubxvjdt nhiêylugn cószpm chúcmgdt rầfshtu rĩnpmi khószpm chịatpau, yêylugn lặkrglng quay đaqubfshtu đaqubi, nhìnllpn chằfypkm chằfypkm mộxvjdt nơmiuli hưylugsuxko, ngẩzzhgn ngưylugxfrdi mấcmgdt hồcdurn, mãsxzti cho đaqubếkrqnn khi Du Dậnpmit ngồcduri trưylugqagvc mặkrglt côjxbx, gõatpaatpafhyen củxfrda côjxbx, nószpmi: “Nghĩnpmiuryti gìnllp thếkrqn?”

jjspng Mạznqpt Mạznqpt hoàfhyen hồcdurn: “Du tiêylugn sinh.”

Du Dậnpmit gậnpmit đaqubfshtu, ngồcduri xuốqqajng, nhìnllpn hai ly rưylugrxaiu trêylugn bàfhyen, cau màfhyey, nószpmi: “Tìnllpnh Thâfjcsm lạznqpi uốqqajng rưylugrxaiu rồcduri hảsuxk?”

jjspng Mạznqpt Mạznqpt nhílaafu màfhyey, tạznqpi sao đaqubêylugm nay tấcmgdt cảsuxk mọqagvi ngưylugxfrdi đaqubnhjqu nószpmi mấcmgdy câfjcsu nàfhyey, lậnpmip tứgxbcc mởwxxe miệcraong: “Ừgscz, uốqqajng mộxvjdt chúcmgdt.”

“Thậnpmit sựxvjdfhye khôjxbxng muốqqajn sốqqajng nữxfrda màfhye!” Du Dậnpmit nhịatpan khôjxbxng đaqubưylugrxaic thốqqajt ra, làfhyem cho Lăjjspng Mạznqpt Mạznqpt hoàfhyei nghi mộxvjdt lúcmgdc: “Cáuryti gìnllp khôjxbxng muốqqajn sốqqajng nữxfrda?”

cmgdc nàfhyey Du Dậnpmit mớqagvi ýtbsu thứgxbcc đaqubưylugrxaic mìnllpnh khôjxbxng cẩzzhgn thậnpmin nószpmi lỡiabl miệcraong, hơmiuli dừznqpng mộxvjdt chúcmgdt, đaqubang suy nghĩnpminllpm đaqubstbtfhyei chuyểstbtn hưylugqagvng, nhưylugng màfhye khi ngẩzzhgng đaqubfshtu lêylugn, nhìnllpn thấcmgdy áurytnh mắemnjt củxfrda Lăjjspng Mạznqpt Mạznqpt nhẹvizb nhàfhyeng d;đaqub.l.q;đaqubylugqagvng đaqubếkrqnn Lýtbsunllpnh Thâfjcsm vàfhye Selene ởwxxemiuli đaqubószpm, Du Dậnpmit liềnhjqn nhìnllpn chằfypkm chằfypkm Lăjjspng Mạznqpt Mạznqpt tìnllpm tòzqgzi nghiêylugn cứgxbcu mộxvjdt hồcduri, bỗsegwng nhiêylugn giốqqajng nhưylugfhye cảsuxkm giáurytc đaqubưylugrxaic gìnllp đaqubószpm, mởwxxe miệcraong, nószpmi: “Mạznqpt Mạznqpt, lầfshtn sau gặkrglp phảsuxki loạznqpi chuyệcraon xãsxzt giao thếkrqnfhyey, đaqubznqpng cho Tìnllpnh Thâfjcsm uốqqajng rưylugrxaiu.”

“Hảsuxk?” Lăjjspng Mạznqpt Mạznqpt thoáurytng chốqqajc kinh ngạznqpc: “Tạznqpi sao? Anh ấcmgdy khôjxbxng thểstbt uốqqajng rưylugrxaiu sao?”

Khôjxbxng phảsuxki chứgxbc, tửmshru lưylugrxaing củxfrda Lýtbsunllpnh Thâfjcsm cựxvjdc kỳdtcp tốqqajt mớqagvi đaqubúcmgdng!

“Anh ấcmgdy dịatpagxbcng vớqagvi cồcdurn, mộxvjdt chúcmgdt còzqgzn cószpm thểstbt, nhưylugng màfhye mộxvjdt khi nhiềnhjqu hơmiuln mộxvjdt chúcmgdt, sẽjxbx sốqqajt cao khôjxbxng giảsuxkm, báurytc sĩnpmiszpmi sẽjxbx nguy hiểstbtm tílaafnh mạznqpng, lầfshtn trưylugqagvc ởwxxe buổjtjvi tiệcraoc tôjxbxi làfhyem lễsgeh chúcmgdc mừznqpng cho côjxbx, anh ấcmgdy uốqqajng rưylugrxaiu, liềnhjqn ởwxxe bệcraonh việcraon, còzqgzn sốqqajt cao rấcmgdt nhiềnhjqu ngàfhyey.” Du Dậnpmit cưylugxfrdi cưylugxfrdi, mởwxxe miệcraong thờxfrd ơmiul, nószpmi ra nhữxfrdng đaqubiềnhjqu bílaaf mậnpmit Lăjjspng Mạznqpt Mạznqpt khôjxbxng biếkrqnt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.