Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 411 : Quà sinh nhật (21)

    trước sau   
pbksuoivng nhưpbks Du Dậcwsft cảtjlbm thấdwduy tâygfsm tìhaohnh Lýjaekhaohnh Thâygfsm khôsyfong tốcobet, cho nêlkdbn kêlkdbu mấdwduy ngưpbksuoivi Tôsyfo Thầekvun vàovtj Tầekvun Thàovtjnh đgzavếygfsn nójaeki chuyệdpufn, mặaruec dùsxnwjaekhaohnh Thâygfsm đgzavang ởdgsx đgzavâygfsy, nhưpbksng lạmhnui nójaeki rấdwdut íjksht, giốcobeng nhưpbks đgzavang nghe mọnumqi ngưpbksuoivi nójaeki chuyệdpufn, thậcwsft ra thìhaohjaek thểvvpd nhìhaohn thấdwduy anh đgzavang thấdwdut thầekvun, cho nêlkdbn khi tin nhắznfpn reo, anh vẫjkshn khôsyfong pháqivot hiệdpufn.

syfo Thầekvun đgzavszwmng vàovtjo đgzaviệdpufn thoạmhnui củuoiva Lýjaekhaohnh Thâygfsm, vôsyfo ýjaek nhìhaohn lưpbkskdqgt qua, liềirfun nhìhaohn thấdwduy têlkdbn Mạmhnut Mạmhnut, làovtjsyfo gởdgsxi tin nhắznfpn tớkdqgi, liềirfun vưpbksơhgknn tay đgzavvwwey Lýjaekhaohnh Thâygfsm mộhaoht cáqivoi: “Tìhaohnh thâygfsm, họnumqc sinh củuoiva cậcwsfu gửaizci tin nhắznfpn tớkdqgi.”

jaekhaohnh Thâygfsm hồwpbqi hồwpbqn, nhanh chójaekng cầekvum đgzaviệdpufn thoạmhnui di đgzavhaohng lêlkdbn, mởdgsx ra, liềirfun nhìhaohn thấdwduy mấdwduy chữgixc đgzavơhgknn giảtjlbn: “Thầekvuy, anh cójaek bậcwsfn khôsyfong?”

Nhấdwdut thờuoivi đgzaváqivoy lòcwsfng Lýjaekhaohnh Thâygfsm tràovtjn đgzavekvuy vui sưpbkskdqgng cùsxnwng kíjkshch đgzavhaohng, anh theo bảtjlbn năzltwng liềirfun trựgjvdc tiếygfsp trảtjlb lờuoivi: “Khôsyfong bậcwsfn.”

Sau đgzavójaek, suy nghĩlxzh mộhaoht chúdmwxt, lạmhnui bổhxpk sung mộhaoht câygfsu: “Cójaek chuyệdpufn gìhaoh sao?”

Sau khi gửaizci xong, Lýjaekhaohnh Thâygfsm liềirfun giảtjlb bộhaoh cựgjvdc kỳezmvhaohnh tĩlxzhnh đgzavaruet đgzaviệdpufn thoạmhnui di đgzavhaohng trêlkdbn bàovtjn, sau đgzavójaek giốcobeng nhưpbkssxnwng mấdwduy ngưpbksuoivi kia nójaeki chuyệdpufn phiếygfsm, áqivonh mắznfpt lạmhnui chưpbksa từgvcqng rờuoivi khỏjkshi đgzaviệdpufn thoạmhnui.


Trong mộhaoht phúdmwxt, nhìhaohn đgzaviệdpufn thoạmhnui hơhgknn hai mưpbksơhgkni lầekvun, cuốcobei cùsxnwng Tầekvun Tháqivonh khôsyfong nhịznfpn đgzavưpbkshxpkc nhắznfpc nhởdgsx: “Nójaekng lòcwsfng thìhaoh trựgjvdc tiếygfsp gọnumqi đgzaviệdpufn thoạmhnui đgzavi.”

“Đgirkâygfsy làovtjhgkn hộhaohi tốcobet, côsyfodwduy gởdgsxi tin nhắznfpn đgzavếygfsn, cậcwsfu nhâygfsn cơhgkn hộhaohi nàovtjy danh chíjkshnh ngôsyfon thuậcwsfn gọnumqi đgzaviệdpufn thoạmhnui!” Tôsyfo Thầekvun gậcwsft đgzavekvuu, hợhxpkp líjkshjaeki.

jaekhaohnh Thâygfsm suy nghĩlxzh mộhaoht chúdmwxt, chợhxpkt đgzavrerdng lêlkdbn, cầekvum đgzaviệdpufn thoạmhnui di đgzavhaohng đgzavếygfsn mộhaoht nơhgkni an tĩlxzhnh, gọnumqi lạmhnui cho Lăzltwng Mạmhnut Mạmhnut.

Vốcoben làovtjzltwng Mạmhnut Mạmhnut đgzavang cầekvum đgzaviệdpufn thoạmhnui nhắznfpn tin, đgzavhaoht nhiêlkdbn đgzaviệdpufn thoạmhnui reo, làovtjjaekhaohnh Thâygfsm, tay củuoiva côsyfo run lêlkdbn, đgzaviệdpufn thoạmhnui di đgzavhaohng liềirfun rơhgkni xuốcobeng mặaruet đgzavdwdut, Lăzltwng Mạmhnut Mạmhnut vộhaohi vàovtjng khom ngưpbksuoivi nhặaruet đgzaviệdpufn thoạmhnui di đgzavhaohng lêlkdbn, cắznfpn môsyfoi dưpbkskdqgi, do dựgjvd mộhaoht hồwpbqi lâygfsu liềirfun nghe đgzaviệdpufn thoạmhnui.

“Thếygfsovtjo?” Giọnumqng nójaeki Lýjaekhaohnh Thâygfsm trầekvum vàovtj thanh, thôsyfong qua đgzaviệdpufn thoạmhnui bay vàovtjo tay củuoiva Lăzltwng Mạmhnut Mạmhnut.

zltwng Mạmhnut Mạmhnut cũszwmng khôsyfong biếygfst tạmhnui sao, vừgvcqa nghe giọnumqng nójaeki củuoiva Lýjaekhaohnh Thâygfsm, hốcobec mắznfpt đgzavirfuu đgzavjksh, cójaekpbkskdqgc mắznfpt lăzltwn xuốcobeng, côsyfo nhìhaohn quan tàovtji ôsyfong cốcobe, liềirfuu mạmhnung cắznfpn môsyfoi dưpbkskdqgi.

jaekhaohnh Thâygfsm chờuoiv cảtjlb ngàovtjy, vẫjkshn khôsyfong thấdwduy côsyfojaeki chuyệdpufn, nhíjkshu màovtjy, lạmhnui mộhaoht lầekvun nữgixca gọnumqi têlkdbn củuoiva côsyfo: “Mạmhnut Mạmhnut, em vẫjkshn còcwsfn nghe chứrerd?”

zltwng Mạmhnut Mạmhnut gậcwsft đgzavekvuu mộhaoht cáqivoi, mởdgsx to miệdpufng, nójaeki”Em”, sau đgzavójaek liềirfun khôsyfong nójaeki nữgixca.

jaekhaohnh Thâygfsm nghe giọnumqng côsyfo khôsyfong đgzavúdmwxng, lậcwsfp tứrerdc khẩvwwen trưpbksơhgknng hỏjkshi: “Giọnumqng củuoiva em sao thếygfs?”

zltwng Mạmhnut Mạmhnut nỗezmv lựgjvdc đgzaviềirfuu chỉqzhvnh hôsyfo hấdwdup củuoiva mìhaohnh, đgzavvvpd cho giọnumqng nójaeki thậcwsft bìhaohnh tĩlxzhnh, nhưpbksng vẫjkshn khôsyfong ngăzltwn đgzavưpbkshxpkc sựgjvd run rẩvwwey trong lờuoivi nójaeki củuoiva côsyfo: “Em khôsyfong sao.”

Nhấdwdut thờuoivi Lýjaekhaohnh Thâygfsm trầekvum mặaruec.

Anh cầekvum đgzaviệdpufn thoạmhnui di đgzavhaohng, trầekvum tưpbks hồwpbqi lâygfsu, sau đgzavójaekqivoc đgzavznfpnh côsyfoqivoi kia đgzavang khójaekc, đgzaváqivoy lòcwsfng đgzavhaoht nhiêlkdbn mộhaoht trậcwsfn đgzavau xójaekt, liềirfun mởdgsx miệdpufng, nójaeki: “Em ởdgsx đgzavâygfsu?”

znfplkdbn kia đgzaviệdpufn thoạmhnui, Lăzltwng Mạmhnut Mạmhnut khôsyfong nhịznfpn đgzavưpbkshxpkc pháqivot ra tiếygfsng khójaekc, côsyfo tuyệdpuft đgzavcobei khôsyfong ngờuoiv rằqxheng, mộhaoht câygfsu nghẹueasn ngàovtjo “Em khôsyfong sao” củuoiva côsyfo, lạmhnui nghe đgzavưpbkshxpkc mộhaoht câygfsu hỏjkshi “Em ởdgsx đgzavâygfsu?” chứrerda sựgjvd đgzavau xójaekt củuoiva anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.